Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1666
Nếu đã như thế, vậy các ngươi còn có lời gì muốn nói không?
Lý Thất Dạ nhìn lấy Lâm Thiên Đế cùng Chiến Sư, chậm rãi nói ra.
- Nếu như Lý huynh không ngại, ta cùng với Lâm huynh, trước riêng phần mình lĩnh giáo một hai chiêu của Lý huynh.
Chiến Sư nhìn lấy Lý Thất Dạ, âm vang hữu lực nói:
- Sau đó ta sẽ cùng Lâm huynh liên thủ, tái chiến Lý huynh.
Nhìn lấy bọn hắn, Lý Thất Dạ lộ ra tiếu dung nói:
- Ta minh bạch, các ngươi là muốn cân nhắc mình một chút, cũng được, ta thỏa mãn các ngươi, này coi như là làm nóng người trước đại chiến đi.
Tranh tranh tranh…
Lúc này, Lý Thất Dạ đã bỏ đế y, tán đi đế thế, chậm rãi nói ra:
- Không mượn ngoại lực, không cần ngoại đạo, hôm nay, ta liền lấy thực lực chân chính đánh với các ngươi một trận!
Nói xong, Lý Thất Dạ chậm rãi treo ở trên không trung, "Oanh" một tiếng vang thật lớn, từng cái từng cái mệnh cung vọt tới cửu thiên, trong nháy mắt, mười ba mệnh cung xếp thẳng hàng.
Lực lượng bạc bàng vô cùng của mười ba mệnh cung tràn ngập thiên địa, để Lý Thất Dạ trong nháy mắt trở nên cao cao tại thượng, lúc này, coi như là không có đế thế, mười ba mệnh cung ở trên, cũng làm cho Lý Thất Dạ trở nên bao trùm cửu thiên.
Mọi người không phải lần đầu tiên thấy Lý Thất Dạ thi triển mười ba mệnh cung, nhưng thời điểm rất nhiều người lại một lần nữa nhìn thấy mười ba mệnh cung, vẫn y nguyên chấn động, nhìn lấy mười ba mệnh cung treo cao trên thiên khung, bất luận là ai, trong nội tâm cũng không khỏi dấy lên một cỗ kính sợ.
Vạn cổ đến nay, chưa từng có ai có mười ba mệnh cung, nhưng mà, Lý Thất Dạ lại làm được, chỉ bằng một phần thành tựu này của hắn, liền đủ có thể để hắn ghi tên sử sách!
Nhưng mà, sau khi mười ba mệnh cung vọt lên, cũng không có kết thúc như vậy, tiếp theo, chín ngôi sao vọt lên, chín ngôi sao trong nháy mắt chiếu sáng thiên khung, chín ngôi sao hóa thành một mảnh tinh không vô tận, từng đạo từng đạo tinh huy rủ xuống, như là thác nước che chở ở quanh thân Lý Thất Dạ.
- Cửu tinh…
Nhìn thấy chín ngôi sao hóa thành tinh không thiên vũ, không ít người chấn động.
Nhưng, còn không có kết thúc, nghe được "Ông" một tiếng, một đầu vô thượng đại đạo vọt lên, đầu vô thượng đại đạo này như là Bán Nguyệt, ở quanh thân Lý Thất Dạ luân chuyển, đầu vô thượng đại đạo này thoạt nhìn vô cùng hoàn mỹ, không có chút khiếm khuyết nào.
- Thế Tôn trảm đạo…
Nhìn thấy Bán Nguyệt như trảm, có một Thần Vương hít một hơi lãnh khí, hét lên một tiếng.
- Má ơi, cửu tinh diệu không, Thế Tôn trảm đạo, lại thêm mười ba mệnh cung, thành tựu như vậy còn để cho chúng ta sống sao?
Có một vị truyền nhân thánh địa bị đả kích, đặt mông ngồi dưới đất, thất hồn lạc phách nói:
- Cái gì thiên tài, cùng đệ nhất hung nhân so sánh, kia chính là cứt chó!
Nhìn thấy một màn dạng này, bất kể là thiên tài như thế nào đều không thở nổi, rất nhiều thiên tài từng được người xưng tán, được người khen là thiên tài, đối với rất nhiều thiên tài thế hệ trẻ tuổi mà nói, đó là sự tình bọn họ kiêu ngạo cùng tự đắc.
Nhưng mà hôm nay, nếu có người lại tán thưởng bọn hắn là thiên tài, bọn hắn nhất định sẽ cho rằng người khác là đang nhục nhã hắn, cùng với Lý Thất Dạ so sánh, bọn hắn tính là thiên tài gì, chỉ sợ ngay cả cứt chó cũng không bằng.
Cửu tinh diệu không, Thế Tôn trảm đạo, đây là thành tựu mà bao nhiêu thiên tài tha thiết ước mơ, nhưng thiên tài có thể có thành tựu như vậy, lại lác đác không có mấy, nhưng mà hiện tại Lý Thất Dạ thực hiện toàn bộ, còn có được mười ba mệnh cung mà vạn cổ đến nay không người có.
- Đại đạo hoàn mỹ không một tì vết, vạn cổ đến nay, có mấy người có thể tu luyện ra đại đạo dạng này đây.
Coi như là Thần Vương nhìn thấy một màn này, cũng không thể không cảm thán nói.
Lý Thất Dạ trôi nổi ở giữa không trung, nhìn lấy Chiến Sư cùng Lâm Thiên Đế, chậm rãi nói ra:
- Hai người các ngươi ai lên trước.
Lâm Thiên Đế cùng Chiến Sư nhìn nhau một chút, cuối cùng, Lâm Thiên Đế hít thở một cái thật sâu, đạp không mà lên, chậm rãi nói ra:
- Ta tới trước!
- Rất tốt, ta cũng muốn nhìn tốc độ của ngươi một lần.
Lý Thất Dạ nhìn lấy Lâm Thiên Đế, lộ ra tiếu dung.
Người khác nhìn không ra xuất thân của Lâm Thiên Đế, nhưng mà, Lý Thất Dạ lại biết Lâm Thiên Đế xuất thân, vật như vậy là không cách nào giấu giếm được hai mắt của Lý Thất Dạ.
- Lý huynh, đắc tội.
Lâm Thiên Đế ôm quyền, vừa dứt lời, hắn trong nháy mắt xuyên qua thời không, tốc độ của hắn quá nhanh, nhanh đến chỉ có Thần Vương mới có thể đuổi được tốc độ của hắn, ở trong nháy mắt hắn khẽ động, trên bầu trời lưu lại vô số tàn ảnh của hắn, tàn ảnh kéo thật dài.
Phanh… một tiếng vang thật lớn, trong nháy mắt Lâm Thiên Đế đánh tới trước ngực Lý Thất Dạ, hắn vừa nhảy lên, một cái đầu gối liền nặng nề đánh vào lồng ngực của Lý Thất Dạ, trong nháy mắt đánh Lý Thất Dạ bay lên không trung.
Giữa thạch hỏa điện quang này, Lâm Thiên Đế lại lấy tốc độ tuyệt luân vô bỉ đuổi kịp Lý Thất Dạ, "Phanh" một tiếng vang thật lớn, một quyền nặng nề đánh vào trên thân Lý Thất Dạ, đánh Lý Thất Dạ từ trên cao rơi xuống.
"Oanh" một tiếng, thân thể Lý Thất Dạ giống như là một khỏa thiên thạch cực tốc, từ trên cao rơi xuống, nặng nề đập vào trên đại địa, nện đến đất đá tung bay, ném ra một cái hố to.
Nhìn thấy một màn dạng này, mọi người cũng không khỏi hít một hơi lãnh khí, Lâm Thiên Đế bất luận là tốc độ, hay lực lượng, đều là không thể bắt bẻ, thậm chí có thể nói, thế hệ trẻ tuổi khó tìm được người ở tốc độ cùng lực lượng sánh ngang với hắn.
Mặc dù là như thế, Lâm Thiên Đế vẫn không có sắc mặt tốt, hắn trầm mặc đứng ở trên hư không.
"Soạt" một tiếng, ngay lúc này, Lý Thất Dạ từ trong đá vụn vọt ra, trong nháy mắt xông lên hư không.
- Tốc độ khá nhanh, lực lượng đủ mạnh.
Lý Thất Dạ đứng trên hư không, chậm rãi gật đầu, cái bình thản này, đã là ca ngợi tốt nhất với Lâm Thiên Đế.
Lúc này, tất cả mọi người không khỏi nhìn về phía Lý Thất Dạ, vừa nhìn thấy Lý Thất Dạ không tổn hại chút nào, sắc mặt rất nhiều người không khỏi đại biến!
Lý Thất Dạ không có hoàn thủ, thậm chí không có thi triển bất kỳ công pháp nào đến phòng ngự, lấy nhục thân của mình thừa nhận hai kích của Lâm Thiên Đế, nhưng mà, ở dưới hai kích, Lý Thất Dạ lại không tổn hại chút nào!
Coi như là Thần Vương, cũng không khỏi biến sắc, bất kể là ai, đều không phủ nhận hai kích kia của Lâm Thiên Đế cường đại, đối mặt hai kích này, coi như là Thần Vương dùng nhục thân của mình đến thừa nhận, không cần bất luận phòng ngự gì, chỉ sợ là không thể nào không tổn hại chút gì.
Tồn tại nghịch thiên như Lý Thất Dạ, làm sao không ọi người sắc mặt đại biến đây.
- Mười ba mệnh cung huyền diệu, cửu tinh thiên vũ che chở, lực lượng trảm đạo, chỉ bằng vào những thứ này, Lý Thất Dạ không cần bất kỳ công pháp nào, bất kỳ phòng ngự gì, cũng có thể thừa nhận đả kích trí mạng.
Có người biết nhìn hàng không khỏi thì thào nói.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Lý Thất Dạ nhìn lấy Lâm Thiên Đế cùng Chiến Sư, chậm rãi nói ra.
- Nếu như Lý huynh không ngại, ta cùng với Lâm huynh, trước riêng phần mình lĩnh giáo một hai chiêu của Lý huynh.
Chiến Sư nhìn lấy Lý Thất Dạ, âm vang hữu lực nói:
- Sau đó ta sẽ cùng Lâm huynh liên thủ, tái chiến Lý huynh.
Nhìn lấy bọn hắn, Lý Thất Dạ lộ ra tiếu dung nói:
- Ta minh bạch, các ngươi là muốn cân nhắc mình một chút, cũng được, ta thỏa mãn các ngươi, này coi như là làm nóng người trước đại chiến đi.
Tranh tranh tranh…
Lúc này, Lý Thất Dạ đã bỏ đế y, tán đi đế thế, chậm rãi nói ra:
- Không mượn ngoại lực, không cần ngoại đạo, hôm nay, ta liền lấy thực lực chân chính đánh với các ngươi một trận!
Nói xong, Lý Thất Dạ chậm rãi treo ở trên không trung, "Oanh" một tiếng vang thật lớn, từng cái từng cái mệnh cung vọt tới cửu thiên, trong nháy mắt, mười ba mệnh cung xếp thẳng hàng.
Lực lượng bạc bàng vô cùng của mười ba mệnh cung tràn ngập thiên địa, để Lý Thất Dạ trong nháy mắt trở nên cao cao tại thượng, lúc này, coi như là không có đế thế, mười ba mệnh cung ở trên, cũng làm cho Lý Thất Dạ trở nên bao trùm cửu thiên.
Mọi người không phải lần đầu tiên thấy Lý Thất Dạ thi triển mười ba mệnh cung, nhưng thời điểm rất nhiều người lại một lần nữa nhìn thấy mười ba mệnh cung, vẫn y nguyên chấn động, nhìn lấy mười ba mệnh cung treo cao trên thiên khung, bất luận là ai, trong nội tâm cũng không khỏi dấy lên một cỗ kính sợ.
Vạn cổ đến nay, chưa từng có ai có mười ba mệnh cung, nhưng mà, Lý Thất Dạ lại làm được, chỉ bằng một phần thành tựu này của hắn, liền đủ có thể để hắn ghi tên sử sách!
Nhưng mà, sau khi mười ba mệnh cung vọt lên, cũng không có kết thúc như vậy, tiếp theo, chín ngôi sao vọt lên, chín ngôi sao trong nháy mắt chiếu sáng thiên khung, chín ngôi sao hóa thành một mảnh tinh không vô tận, từng đạo từng đạo tinh huy rủ xuống, như là thác nước che chở ở quanh thân Lý Thất Dạ.
- Cửu tinh…
Nhìn thấy chín ngôi sao hóa thành tinh không thiên vũ, không ít người chấn động.
Nhưng, còn không có kết thúc, nghe được "Ông" một tiếng, một đầu vô thượng đại đạo vọt lên, đầu vô thượng đại đạo này như là Bán Nguyệt, ở quanh thân Lý Thất Dạ luân chuyển, đầu vô thượng đại đạo này thoạt nhìn vô cùng hoàn mỹ, không có chút khiếm khuyết nào.
- Thế Tôn trảm đạo…
Nhìn thấy Bán Nguyệt như trảm, có một Thần Vương hít một hơi lãnh khí, hét lên một tiếng.
- Má ơi, cửu tinh diệu không, Thế Tôn trảm đạo, lại thêm mười ba mệnh cung, thành tựu như vậy còn để cho chúng ta sống sao?
Có một vị truyền nhân thánh địa bị đả kích, đặt mông ngồi dưới đất, thất hồn lạc phách nói:
- Cái gì thiên tài, cùng đệ nhất hung nhân so sánh, kia chính là cứt chó!
Nhìn thấy một màn dạng này, bất kể là thiên tài như thế nào đều không thở nổi, rất nhiều thiên tài từng được người xưng tán, được người khen là thiên tài, đối với rất nhiều thiên tài thế hệ trẻ tuổi mà nói, đó là sự tình bọn họ kiêu ngạo cùng tự đắc.
Nhưng mà hôm nay, nếu có người lại tán thưởng bọn hắn là thiên tài, bọn hắn nhất định sẽ cho rằng người khác là đang nhục nhã hắn, cùng với Lý Thất Dạ so sánh, bọn hắn tính là thiên tài gì, chỉ sợ ngay cả cứt chó cũng không bằng.
Cửu tinh diệu không, Thế Tôn trảm đạo, đây là thành tựu mà bao nhiêu thiên tài tha thiết ước mơ, nhưng thiên tài có thể có thành tựu như vậy, lại lác đác không có mấy, nhưng mà hiện tại Lý Thất Dạ thực hiện toàn bộ, còn có được mười ba mệnh cung mà vạn cổ đến nay không người có.
- Đại đạo hoàn mỹ không một tì vết, vạn cổ đến nay, có mấy người có thể tu luyện ra đại đạo dạng này đây.
Coi như là Thần Vương nhìn thấy một màn này, cũng không thể không cảm thán nói.
Lý Thất Dạ trôi nổi ở giữa không trung, nhìn lấy Chiến Sư cùng Lâm Thiên Đế, chậm rãi nói ra:
- Hai người các ngươi ai lên trước.
Lâm Thiên Đế cùng Chiến Sư nhìn nhau một chút, cuối cùng, Lâm Thiên Đế hít thở một cái thật sâu, đạp không mà lên, chậm rãi nói ra:
- Ta tới trước!
- Rất tốt, ta cũng muốn nhìn tốc độ của ngươi một lần.
Lý Thất Dạ nhìn lấy Lâm Thiên Đế, lộ ra tiếu dung.
Người khác nhìn không ra xuất thân của Lâm Thiên Đế, nhưng mà, Lý Thất Dạ lại biết Lâm Thiên Đế xuất thân, vật như vậy là không cách nào giấu giếm được hai mắt của Lý Thất Dạ.
- Lý huynh, đắc tội.
Lâm Thiên Đế ôm quyền, vừa dứt lời, hắn trong nháy mắt xuyên qua thời không, tốc độ của hắn quá nhanh, nhanh đến chỉ có Thần Vương mới có thể đuổi được tốc độ của hắn, ở trong nháy mắt hắn khẽ động, trên bầu trời lưu lại vô số tàn ảnh của hắn, tàn ảnh kéo thật dài.
Phanh… một tiếng vang thật lớn, trong nháy mắt Lâm Thiên Đế đánh tới trước ngực Lý Thất Dạ, hắn vừa nhảy lên, một cái đầu gối liền nặng nề đánh vào lồng ngực của Lý Thất Dạ, trong nháy mắt đánh Lý Thất Dạ bay lên không trung.
Giữa thạch hỏa điện quang này, Lâm Thiên Đế lại lấy tốc độ tuyệt luân vô bỉ đuổi kịp Lý Thất Dạ, "Phanh" một tiếng vang thật lớn, một quyền nặng nề đánh vào trên thân Lý Thất Dạ, đánh Lý Thất Dạ từ trên cao rơi xuống.
"Oanh" một tiếng, thân thể Lý Thất Dạ giống như là một khỏa thiên thạch cực tốc, từ trên cao rơi xuống, nặng nề đập vào trên đại địa, nện đến đất đá tung bay, ném ra một cái hố to.
Nhìn thấy một màn dạng này, mọi người cũng không khỏi hít một hơi lãnh khí, Lâm Thiên Đế bất luận là tốc độ, hay lực lượng, đều là không thể bắt bẻ, thậm chí có thể nói, thế hệ trẻ tuổi khó tìm được người ở tốc độ cùng lực lượng sánh ngang với hắn.
Mặc dù là như thế, Lâm Thiên Đế vẫn không có sắc mặt tốt, hắn trầm mặc đứng ở trên hư không.
"Soạt" một tiếng, ngay lúc này, Lý Thất Dạ từ trong đá vụn vọt ra, trong nháy mắt xông lên hư không.
- Tốc độ khá nhanh, lực lượng đủ mạnh.
Lý Thất Dạ đứng trên hư không, chậm rãi gật đầu, cái bình thản này, đã là ca ngợi tốt nhất với Lâm Thiên Đế.
Lúc này, tất cả mọi người không khỏi nhìn về phía Lý Thất Dạ, vừa nhìn thấy Lý Thất Dạ không tổn hại chút nào, sắc mặt rất nhiều người không khỏi đại biến!
Lý Thất Dạ không có hoàn thủ, thậm chí không có thi triển bất kỳ công pháp nào đến phòng ngự, lấy nhục thân của mình thừa nhận hai kích của Lâm Thiên Đế, nhưng mà, ở dưới hai kích, Lý Thất Dạ lại không tổn hại chút nào!
Coi như là Thần Vương, cũng không khỏi biến sắc, bất kể là ai, đều không phủ nhận hai kích kia của Lâm Thiên Đế cường đại, đối mặt hai kích này, coi như là Thần Vương dùng nhục thân của mình đến thừa nhận, không cần bất luận phòng ngự gì, chỉ sợ là không thể nào không tổn hại chút gì.
Tồn tại nghịch thiên như Lý Thất Dạ, làm sao không ọi người sắc mặt đại biến đây.
- Mười ba mệnh cung huyền diệu, cửu tinh thiên vũ che chở, lực lượng trảm đạo, chỉ bằng vào những thứ này, Lý Thất Dạ không cần bất kỳ công pháp nào, bất kỳ phòng ngự gì, cũng có thể thừa nhận đả kích trí mạng.
Có người biết nhìn hàng không khỏi thì thào nói.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com