Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1331
Ong ong ong…
Toàn bộ Thạch Phong quốc hiện lên đạo văn giăng khắp nơi. Nghìn vạn dặm sơn hà của Thạch Phong quốc đều là đạo quang trùng thiên, tựa hồ có một mạng lưới to lớn ở dưới mặt đất Thạch Phong quốc xen lẫn mà thành.
Ở thời điểm này, tất cả mọi người cảm giác được, lực lượng nghìn vạn dặm sơn hà của toàn bộ Thạch Phong quốc đều tụ tập ở trên người Diệp Khuynh Thành.
Thời điểm ngàn vạn phàm nhân của Thạch Phong quốc thấy một màn như vậy, cũng không khỏi vừa sợ vừa nghi, bọn hắn nhìn thấy dưới mặt đất vọt lên từng đạo từng đạo quang mang, để Thạch Phong quốc tựa như hóa thành tiên cảnh, đều ngạc nhiên vô cùng.
- Đây là cái gì…
Nhìn thấy một màn dạng này, có không ít cường giả cũng giật nảy cả mình nói.
Có đại giáo lão tổ đối với Thạch Phong quốc hiểu rõ nói ra:
- Đại thế, Diệp Khuynh Thành hắn đời trước là Trấn quốc chi thạch, lịch đại Tiên Hiền của Thạch Phong quốc tốn hao vô số tâm huyết, đem toàn bộ đại thế của Thạch Phong quốc khắc sâu vào trong cơ thể của hắn, nếu như Diệp Khuynh Thành ở bên trong Thạch Phong quốc, hắn liền có thể thôi động toàn bộ lực lượng của Thạch Phong quốc, có thể xưng vô địch!
Phốc…
Thời điểm Diệp Khuynh Thành thúc giục đại thế của Thạch Phong quốc, thân thể bốn vị lão giả ngồi ở trên cổ đàn trong nháy mắt vỡ ra, thọ huyết của bọn hắn chảy vào bên trong cổ đàn, sau khi thọ huyết của bốn người bọn họ đều chảy hết, liền ngã xuống đất không dậy nổi.
- Ra đi, Ma Bằng bệ hạ!
Lúc này Diệp Khuynh Thành thét dài một tiếng, cả người rực rỡ hào quang.
Phốc… tại thời khắc này, toàn bộ Thạch Phong quốc phát sinh một màn đáng sợ, dưới mặt đất Thạch Phong quốc vọt lên từng đạo từng đạo quang mang trong nháy mắt đâm xuyên qua ngàn vạn phàm nhân của Thạch Phong quốc! Trong nháy mắt, từng đạo từng đạo quang mang này tựa như ống hút máu, sau khi đâm xuyên qua từng phàm nhân, trong nháy mắt đem máu tươi của bọn hắn rút khô.
- A…
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Thạch Phong quốc kêu thảm lên xuống, phía trên mỗi một tấc đất của Thạch Phong quốc, ở bên trong mỗi quận châu của Thạch Phong quốc, không biết có bao nhiêu phàm nhân trong nháy mắt chết thảm.
Trong nháy mắt, ngàn vạn con dân của Thạch Phong quốc bị rút khô máu tươi, trong chớp mắt hóa thành thây khô.
- Không thể…
Ở thời điểm này, có lão tổ Thạch Phong quốc kịp phản ứng, biết Diệp Khuynh Thành đây là muốn làm gì, nhưng mà đã muộn, bởi vì trong nháy mắt này, Diệp Khuynh Thành đã rút khô máu tươi của tất cả con dân Thạch Phong quốc.
- Cái này quá độc ác!
Lão tổ này vừa sợ vừa giận, cử động lần này không ở bên trong kế hoạch tác chiến.
- Lão tổ, không đủ máu tươi, không cách nào để Ma Bằng bệ hạ đạt tới trạng thái vô địch! Hôm nay chỉ cần chém giết cường địch, hết thảy đều có thể làm lại từ đầu!
Diệp Khuynh Thành mười phần lãnh khốc.
"Két két két" cùng lúc đó, cổ đàn mở ra, lộ ra cửa hang đen như mực, "Soạt" một tiếng, Diệp Khuynh Thành từ tất cả phàm nhân trong Thạch Phong quốc rút tới máu tươi giống nước sông xông vào động khẩu đen như mực!
- Cái này…
Lúc này, vô số đại nhân vật chú ý trận chiến nhìn thấy Thạch Phong quốc thây khô khắp nơi, một cái Thạch Phong quốc rộng lớn phồn vinh ở trong nháy mắt thành tử quốc, không biết bao nhiêu người cũng vì đó sởn hết cả gai ốc!
- Cái này, cái này, cái này quá tàn nhẫn đi, quá độc ác đi.
Coi như là thế hệ trước thấy qua vô số việc đời cũng không khỏi sởn hết cả gai ốc, ai cũng không nghĩ tới Diệp Khuynh Thành sẽ dùng thủ đoạn tàn nhẫn cực đoan như vậy, vậy mà tế sống cả nước!
- Vạn cổ đến nay, chỉ sợ không có người làm qua chuyện như vậy!
Coi như là đại giáo lão tổ nhìn thấy một màn dạng này, trong nội tâm cũng không khỏi phát lạnh.
Trăm ngàn vạn năm đến nay, giữa các tu sĩ tàn sát quá thường gặp, thậm chí có thể nói mỗi một ngày đều sẽ có tàn sát giữa các tu sĩ hoặc giữa các môn phái.
Một mực đến nay, không biết có bao nhiêu môn phái truyền thừa bị địch nhân diệt môn, nhưng mà, mặc kệ là địch quân hay là phe mình, đối với loại chiến tranh ở giữa tu sĩ này, rất ít khi tác động đến phàm nhân.
Coi như một môn phái đồ diệt một môn phái khác, cũng sẽ không tác động đến phàm nhân, bản phái càng không có khả năng lấy con dân của mình đến huyết tế, đây là sự tình vạn thế sẽ bị người khiển trách phỉ nhổ.
Nhưng mà hôm nay, Diệp Khuynh Thành vậy mà lấy ngàn vạn con dân của mình đến huyết tế, thủ đoạn khủng bố, trình độ lãnh huyết như thế để cho người ta giận sôi.
- Thạch Phong quốc đây là tự gây nghiệt!
Có người không khỏi lầm bầm nói ra:
- Đem toàn bộ quốc vận nâng ở trên người một người, đây là đem quốc độ của mình đẩy vào vực sâu vạn kiếp bất phục!
Diệp Khuynh Thành lãnh huyết như thế, cực đoan như thế, để rất nhiều người sởn hết cả gai ốc, chú ý trận chiến này rất nhiều đều là đại nhân vật, bọn hắn tự hỏi còn tàn nhẫn không đến trình độ như vậy, bọn hắn còn lãnh huyết không đến trình độ lấy ngàn vạn con dân của mình đến huyết tế!
- Trời gây nghiệt, còn có thể sống, tự gây nghiệt, không thể sống!
Nhìn thấy Diệp Khuynh Thành làm như vậy, Lý Thất Dạ lắc đầu nói.
Diệp Khuynh Thành cười lạnh một tiếng, lành lạnh nói ra:
- Được làm vua thua làm giặc, bớt ở chỗ này giả từ bi, người chết trong tay ngươi không có mười vạn cũng có tám vạn! Lời nói nhân từ, người thắng nói ra mới có thể vĩnh hằng bất hủ!
- Một khối Minh Kính Thạch, vậy mà biến thành cái dạng quỷ này, lịch đại Tiên Hiền củaThạch Phong quốc dạy đều là thứ quỷ gì a?
Lý Thất Dạ cười lạnh một tiếng, nói ra:
- Không sai, người chết trong tay ta nhiều đến tính không hết, nhưng, ta cho tới bây giờ không có cầm qua người thường đến huyết tế, đây không phải cường giả nên làm, lấy phàm nhân huyết tế, loại người này trời sinh liền là tự ti mà tàn nhẫn!
- Ha ha, a, a, Lý Thất Dạ, ngươi ở chỗ này tiếp tục giả từ bi đi, cơ hội của ngươi không nhiều lắm.
Diệp Khuynh Thành cuồng tiếu một tiếng, đối với Lý Thất Dạ quát lên.
Lão tổ Thạch Phong quốc ở đây đều lập tức trầm mặc, mặc dù bọn hắn đã từng dự định triệu hoán Ma Bằng, nhưng mà, bọn hắn cũng không có ý định cầm toàn bộ Thạch Phong quốc đến huyết tế, sự tình phát triển đến cục diện như vậy, Thạch Phong quốc bọn hắn đã không có đường lui, hoặc là liều đến cùng, hoặc là bị diệt!
- Ha ha, hắc, hắc. . . Chính là cái tư vị này!
Ngay lúc này, một trận thanh âm âm trầm vang lên, cái thanh âm này chính là từ cửa hang cổ đàn phát ra.
"Oanh" một tiếng, trong chớp mắt này, ma diễm ngập trời phóng lên tận trời, toàn bộ Thạch Dược giới cũng vì đó chấn run một cái.
Thời điểm ma diễm phóng lên tận trời, một hình bóng cũng tiếp lấy xông lên thiên khung, "Phanh" một tiếng, cái bóng này vô cùng cực tốc, trong nháy mắt phá vỡ thiên khung, xông vào thiên vũ.
Khi cái bóng này xông vào thiên khung, mở ra ma sí đáng sợ, ma sí triển khai, nhấc lên ma diễm ức vạn trượng. Cái bóng bay liệng ở bên trong thiên vũ mênh mông, hai cánh quét ngang, ở trong bầu trời truyền về tiếng nổ mạnh "oanh, oanh, oanh", ở dưới ma sí quét ngang, từng khỏa sao trời bạo liệt, rung động toàn bộ Thạch Dược giới.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Toàn bộ Thạch Phong quốc hiện lên đạo văn giăng khắp nơi. Nghìn vạn dặm sơn hà của Thạch Phong quốc đều là đạo quang trùng thiên, tựa hồ có một mạng lưới to lớn ở dưới mặt đất Thạch Phong quốc xen lẫn mà thành.
Ở thời điểm này, tất cả mọi người cảm giác được, lực lượng nghìn vạn dặm sơn hà của toàn bộ Thạch Phong quốc đều tụ tập ở trên người Diệp Khuynh Thành.
Thời điểm ngàn vạn phàm nhân của Thạch Phong quốc thấy một màn như vậy, cũng không khỏi vừa sợ vừa nghi, bọn hắn nhìn thấy dưới mặt đất vọt lên từng đạo từng đạo quang mang, để Thạch Phong quốc tựa như hóa thành tiên cảnh, đều ngạc nhiên vô cùng.
- Đây là cái gì…
Nhìn thấy một màn dạng này, có không ít cường giả cũng giật nảy cả mình nói.
Có đại giáo lão tổ đối với Thạch Phong quốc hiểu rõ nói ra:
- Đại thế, Diệp Khuynh Thành hắn đời trước là Trấn quốc chi thạch, lịch đại Tiên Hiền của Thạch Phong quốc tốn hao vô số tâm huyết, đem toàn bộ đại thế của Thạch Phong quốc khắc sâu vào trong cơ thể của hắn, nếu như Diệp Khuynh Thành ở bên trong Thạch Phong quốc, hắn liền có thể thôi động toàn bộ lực lượng của Thạch Phong quốc, có thể xưng vô địch!
Phốc…
Thời điểm Diệp Khuynh Thành thúc giục đại thế của Thạch Phong quốc, thân thể bốn vị lão giả ngồi ở trên cổ đàn trong nháy mắt vỡ ra, thọ huyết của bọn hắn chảy vào bên trong cổ đàn, sau khi thọ huyết của bốn người bọn họ đều chảy hết, liền ngã xuống đất không dậy nổi.
- Ra đi, Ma Bằng bệ hạ!
Lúc này Diệp Khuynh Thành thét dài một tiếng, cả người rực rỡ hào quang.
Phốc… tại thời khắc này, toàn bộ Thạch Phong quốc phát sinh một màn đáng sợ, dưới mặt đất Thạch Phong quốc vọt lên từng đạo từng đạo quang mang trong nháy mắt đâm xuyên qua ngàn vạn phàm nhân của Thạch Phong quốc! Trong nháy mắt, từng đạo từng đạo quang mang này tựa như ống hút máu, sau khi đâm xuyên qua từng phàm nhân, trong nháy mắt đem máu tươi của bọn hắn rút khô.
- A…
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Thạch Phong quốc kêu thảm lên xuống, phía trên mỗi một tấc đất của Thạch Phong quốc, ở bên trong mỗi quận châu của Thạch Phong quốc, không biết có bao nhiêu phàm nhân trong nháy mắt chết thảm.
Trong nháy mắt, ngàn vạn con dân của Thạch Phong quốc bị rút khô máu tươi, trong chớp mắt hóa thành thây khô.
- Không thể…
Ở thời điểm này, có lão tổ Thạch Phong quốc kịp phản ứng, biết Diệp Khuynh Thành đây là muốn làm gì, nhưng mà đã muộn, bởi vì trong nháy mắt này, Diệp Khuynh Thành đã rút khô máu tươi của tất cả con dân Thạch Phong quốc.
- Cái này quá độc ác!
Lão tổ này vừa sợ vừa giận, cử động lần này không ở bên trong kế hoạch tác chiến.
- Lão tổ, không đủ máu tươi, không cách nào để Ma Bằng bệ hạ đạt tới trạng thái vô địch! Hôm nay chỉ cần chém giết cường địch, hết thảy đều có thể làm lại từ đầu!
Diệp Khuynh Thành mười phần lãnh khốc.
"Két két két" cùng lúc đó, cổ đàn mở ra, lộ ra cửa hang đen như mực, "Soạt" một tiếng, Diệp Khuynh Thành từ tất cả phàm nhân trong Thạch Phong quốc rút tới máu tươi giống nước sông xông vào động khẩu đen như mực!
- Cái này…
Lúc này, vô số đại nhân vật chú ý trận chiến nhìn thấy Thạch Phong quốc thây khô khắp nơi, một cái Thạch Phong quốc rộng lớn phồn vinh ở trong nháy mắt thành tử quốc, không biết bao nhiêu người cũng vì đó sởn hết cả gai ốc!
- Cái này, cái này, cái này quá tàn nhẫn đi, quá độc ác đi.
Coi như là thế hệ trước thấy qua vô số việc đời cũng không khỏi sởn hết cả gai ốc, ai cũng không nghĩ tới Diệp Khuynh Thành sẽ dùng thủ đoạn tàn nhẫn cực đoan như vậy, vậy mà tế sống cả nước!
- Vạn cổ đến nay, chỉ sợ không có người làm qua chuyện như vậy!
Coi như là đại giáo lão tổ nhìn thấy một màn dạng này, trong nội tâm cũng không khỏi phát lạnh.
Trăm ngàn vạn năm đến nay, giữa các tu sĩ tàn sát quá thường gặp, thậm chí có thể nói mỗi một ngày đều sẽ có tàn sát giữa các tu sĩ hoặc giữa các môn phái.
Một mực đến nay, không biết có bao nhiêu môn phái truyền thừa bị địch nhân diệt môn, nhưng mà, mặc kệ là địch quân hay là phe mình, đối với loại chiến tranh ở giữa tu sĩ này, rất ít khi tác động đến phàm nhân.
Coi như một môn phái đồ diệt một môn phái khác, cũng sẽ không tác động đến phàm nhân, bản phái càng không có khả năng lấy con dân của mình đến huyết tế, đây là sự tình vạn thế sẽ bị người khiển trách phỉ nhổ.
Nhưng mà hôm nay, Diệp Khuynh Thành vậy mà lấy ngàn vạn con dân của mình đến huyết tế, thủ đoạn khủng bố, trình độ lãnh huyết như thế để cho người ta giận sôi.
- Thạch Phong quốc đây là tự gây nghiệt!
Có người không khỏi lầm bầm nói ra:
- Đem toàn bộ quốc vận nâng ở trên người một người, đây là đem quốc độ của mình đẩy vào vực sâu vạn kiếp bất phục!
Diệp Khuynh Thành lãnh huyết như thế, cực đoan như thế, để rất nhiều người sởn hết cả gai ốc, chú ý trận chiến này rất nhiều đều là đại nhân vật, bọn hắn tự hỏi còn tàn nhẫn không đến trình độ như vậy, bọn hắn còn lãnh huyết không đến trình độ lấy ngàn vạn con dân của mình đến huyết tế!
- Trời gây nghiệt, còn có thể sống, tự gây nghiệt, không thể sống!
Nhìn thấy Diệp Khuynh Thành làm như vậy, Lý Thất Dạ lắc đầu nói.
Diệp Khuynh Thành cười lạnh một tiếng, lành lạnh nói ra:
- Được làm vua thua làm giặc, bớt ở chỗ này giả từ bi, người chết trong tay ngươi không có mười vạn cũng có tám vạn! Lời nói nhân từ, người thắng nói ra mới có thể vĩnh hằng bất hủ!
- Một khối Minh Kính Thạch, vậy mà biến thành cái dạng quỷ này, lịch đại Tiên Hiền củaThạch Phong quốc dạy đều là thứ quỷ gì a?
Lý Thất Dạ cười lạnh một tiếng, nói ra:
- Không sai, người chết trong tay ta nhiều đến tính không hết, nhưng, ta cho tới bây giờ không có cầm qua người thường đến huyết tế, đây không phải cường giả nên làm, lấy phàm nhân huyết tế, loại người này trời sinh liền là tự ti mà tàn nhẫn!
- Ha ha, a, a, Lý Thất Dạ, ngươi ở chỗ này tiếp tục giả từ bi đi, cơ hội của ngươi không nhiều lắm.
Diệp Khuynh Thành cuồng tiếu một tiếng, đối với Lý Thất Dạ quát lên.
Lão tổ Thạch Phong quốc ở đây đều lập tức trầm mặc, mặc dù bọn hắn đã từng dự định triệu hoán Ma Bằng, nhưng mà, bọn hắn cũng không có ý định cầm toàn bộ Thạch Phong quốc đến huyết tế, sự tình phát triển đến cục diện như vậy, Thạch Phong quốc bọn hắn đã không có đường lui, hoặc là liều đến cùng, hoặc là bị diệt!
- Ha ha, hắc, hắc. . . Chính là cái tư vị này!
Ngay lúc này, một trận thanh âm âm trầm vang lên, cái thanh âm này chính là từ cửa hang cổ đàn phát ra.
"Oanh" một tiếng, trong chớp mắt này, ma diễm ngập trời phóng lên tận trời, toàn bộ Thạch Dược giới cũng vì đó chấn run một cái.
Thời điểm ma diễm phóng lên tận trời, một hình bóng cũng tiếp lấy xông lên thiên khung, "Phanh" một tiếng, cái bóng này vô cùng cực tốc, trong nháy mắt phá vỡ thiên khung, xông vào thiên vũ.
Khi cái bóng này xông vào thiên khung, mở ra ma sí đáng sợ, ma sí triển khai, nhấc lên ma diễm ức vạn trượng. Cái bóng bay liệng ở bên trong thiên vũ mênh mông, hai cánh quét ngang, ở trong bầu trời truyền về tiếng nổ mạnh "oanh, oanh, oanh", ở dưới ma sí quét ngang, từng khỏa sao trời bạo liệt, rung động toàn bộ Thạch Dược giới.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com