Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1272
Nếu Tiễn Long thế gia không xuất thế, như vậy, còn có cái gì khó đây? Về phần Đề Thiên Cốc, cũng sẽ bị ta nắm mũi dẫn đi.
Nói đến đây, Diệp Khuynh Thành hai mắt ngưng tụ, nói ra:
- Nếu như Tiễn Long thế gia xuất thế, hắc, nghe nói Tiễn Long thế gia từng có cấm kỵ, truyền thuyết nếu Tiễn Long thế gia xuất thế, sẽ đưa tới họa diệt môn. Hắc, ta ngược lại thật muốn nhìn một chút, cái này sẽ biển máu ngập trời như thế nào!
- Công tử anh minh.
Phi Vân Tôn Giả cũng không khỏi bội phục đầu rạp xuống đất, nói ra:
- Không biết lúc nào công tử diệt trừ Lý Thất Dạ?
- Yên tâm đi, Lý Thất Dạ cũng tốt, Mai Ngạo Nam cũng được, bất kể là ai, hắc, bọn hắn đều khó có khả năng còn sống rời đi Bệ Ngạn thú thổ!
Diệp Khuynh Thành cười lạnh một tiếng, nói ra:
- Trừ khi là ta gật đầu, nếu không, ai cũng đừng nghĩ còn sống rời đi Bệ Ngạn thú thổ! Bệ Ngạn thú thổ là nơi ta săn bắn!
Nói đến đây, hai mắt hắn lộ ra sát ý đáng sợ.
- Công tử yên tâm, ta liền đi gặp Cửu Đầu Sư Đế, đến lúc đó, mười tám Thiên Thiếu nhất định sẽ xuất hiện.
Phi Vân Tôn Giả vỗ ngực hướng Diệp Khuynh Thành cam đoan nói.
- Đi thôi.
Diệp Khuynh Thành đối với năng lực của Phi Vân Tôn Giả mười phần có lòng tin, gật đầu nói.
Oanh một tiếng vang thật lớn, toàn bộ Thiên Vực phế tích chấn động một cái, ở dưới mọi người mong ngóng, rốt cục Bệ Ngạn thú thổ hàng lâm, tất cả tu sĩ cường giả canh giữ ở Thiên Vực phế tích đều lập tức đứng lên, rốt cuộc trụ không được.
Thời điểm Bệ Ngạn thú thổ hàng lâm, thần quang vô cùng vô tận từ bên trong môn hộ vọt ra, giống như là vô tận hạt ánh sáng ném lên thiên không, đem thiên không chiếu lên sáng tỏ, coi như là thái dương treo trên cao cũng vì đó ảm đạm phai mờ.
Rốt cục, khi tất cả thần quang tán đi, toàn bộ môn hộ đều ổn định lại, không còn có ánh sáng ném ra ngoài, xuyên thấu qua môn hộ, ẩn ẩn có thể thăm dò đến hình ảnh của Bệ Ngạn thú thổ.
- Bệ Ngạn thú thổ hàng lâm, xông.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người giống như bị điên, tranh nhau chen lấn, giống như là thuỷ triều tràn vào trong cánh cửa.
Trong lúc nhất thời, tất cả tu sĩ cường giả tại Thiên Vực phế tích đều vô cùng hưng phấn, giống như điên cuồng vọt vào, ai cũng không nguyện ý lạc hậu hơn người khác.
Dù sao, đối với tuyệt thế đại cơ duyên như Bệ Ngạn thú thổ này, ai cũng không nguyện ý bỏ lỡ, thậm chí có môn phái truyền thừa là muốn đạt được một khối Thần thạch tuyệt thế vô song.
Mỗi một lần Bệ Ngạn thú thổ xuất thế, đều sẽ đào được một chút đồ vật tuyệt thế vô song, nói thí dụ như là tiên dược trong truyền thuyết, nói thí dụ như là bí thuật ở thời đại xa xôi vô cùng để lại, lại hoặc là viễn cổ thần binh, chư thần chi khí trong truyền thuyết. . .
Trong đó một lần náo động nhất là năm đó Dược quốc đạt được một khối Thần thạch, truyền thuyết, ở một lần kia Bệ Ngạn thú thổ đột nhiên phát sinh dị biến, cực kỳ rung động.
Một lần kia dị biến cụ thể không có ghi chép tỉ mỉ, nhưng mà, rất nhiều người hậu thế đều biết, ở bên trong một lần dị biến kia, Bệ Ngạn thú thổ rớt xuống một khối Thần thạch, khối thần thạch này bị Dược quốc có được.
Về sau, khối Thần thạch này đắc đạo, gánh chịu thiên mệnh, biến thành Tiên Đế vô địch, đây chính là vị Tiên Đế thứ hai của Dược quốc Bệ Thạch Tiên Đế.
Mỗi một lần Bệ Ngạn thú thổ xuất hiện, có người là thắng lợi trở về, có người là chết thảm ở trong đó, càng có môn phái truyền thừa toàn quân bị diệt, nhưng mà, mặc kệ là thế nào, không có cái gì có thể ngăn cản nhiệt tình mọi người xông vào Bệ Ngạn thú thổ, tất cả mọi người muốn làm kẻ may mắn, tất cả mọi người muốn ở trong Bệ Ngạn thú thổ đạt được cơ duyên lớn nhất.
Môn hộ đã ổn định, Lý Thất Dạ nở nụ cười, đốivới đám người nói ra:
- Chúng ta cũng đi vào đi, có đồ tốt chờ chúng ta đây này.
- Không đợi Minh tiên tử sao?
Tử Yên phu nhân không khỏi hỏi.
Nàng cũng biết, thiếu gia đã từng cùng Minh Dạ Tuyết ước định đi tới Bệ Ngạn thú thổ.
- Chúng ta đi vào trước, ta trước mang các ngươi đi vài chỗ, về phần Dạ Tuyết, chờ ta an trí các ngươi xong, ta sẽ cùng nàng đi Bệ Ngạn thành.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu nói.
- Ha ha, thối Thất Dạ, ta cũng muốn đi Bệ Ngạn Thú Thành!
So với những người khác, Long Kinh Tiên to gan hơn, nàng lập tức quấn quít lấy Lý Thất Dạ cười hì hì nói.
- Không, ngươi cùng Vô Song cùng đi một chỗ.
Lý Thất Dạ nhìn thoáng qua Long Kinh Tiên muốn quấn quít chặt lấy, hắn lắc đầu nói ra.
- Uy, ngươi đây là ý gì?
Đôi tú mục vừa tròn vừa lớn của Long Kinh Tiên uy vũ trừng mắt nhìn Lý Thất Dạ, chống eo thon, nói ra:
- Dựa vào cái gì Minh Dạ Tuyết có thể đi Bệ Ngạn thành? Ta lại không được! Chẳng lẽ Minh Dạ Tuyết so với ta xinh đẹp hơn? Chẳng lẽ Minh Dạ Tuyết so với ta có mị lực sao?
Lý Thất Dạ nắm mũi ngọc của nàng nói ra:
- Quả ớt nhỏ, ít bão nổi cho ta. Ta mang Dạ Tuyết đi Bệ Ngạn thành, không phải là vì bảo vật gì! Nàng đi Bệ Ngạn thành, đó là cơ duyên của nàng! Hiểu không.
- Thôi đi, ta mới không tin đây này, truyền thuyết, Bệ Ngạn thành mới là cơ duyên lớn nhất, truyền thuyết nơi đó có Bệ Ngạn tiên vật.
Long Kinh Tiên trợn nhìn Lý Thất Dạ một chút, nói ra:
- Ngươi cũng đừng gạt ta trẻ người non dạ!
- Bệ Ngạn thành là có cơ duyên lớn nhất, nhưng mà, cơ duyên như thế cũng phải xem ai, không phải ngươi muốn lấy liền có thể lấy được, cơ duyên như thế, coi như là Tiên Đế cũng không chiếm được. Ngươi đi Bệ Ngạn thành, đó là uổng phí hết một lần cơ hội đến Bệ Ngạn thú thổ!
Lý Thất Dạ nhéo nhéo mũi ngọc của nàng nói ra:
- Không được cùng ta cò kè mặc cả, Bệ Ngạn thành, ta liền không mang theo ngươi đi!
- Hừ, có gì đặc biệt hơn người, ta mới không có thèm!
Long Kinh Tiên ngạo khí lườm Lý Thất Dạ một chút, sau đó lại nhìn Lý Thất Dạ nói ra:
- Thối Thất Dạ, coi như ta không đi Bệ Ngạn thành, cũng không muốn cùng Tiễn nha đầu đi chung một chỗ đi.
- Ai mà thèm đi theo ngươi ở cùng một chỗ? Ngươi muốn theo ta đi cùng một chỗ, ta còn không vui đây này!
Tiễn Vô Song lạnh lùng lườm Long Kinh Tiên một chút, khinh thường nói.
- Thôi đi, ngươi cho rằng ta muốn sao.
Long Kinh Tiên lập tức phản kích nói:
- Coi như là cùng a miêu a cẩu chung một chỗ, ta cũng không nguyện ý đi cùng với ngươi!
Một khi hai người các nàng ầm ĩ lên, bọn người Tứ Nhãn Long Kê đều lẫn mất xa xa, cũng không muốn bị loại tai nạn này tác động đến!
- Được rồi, các ngươi chớ ồn ào.
Lý Thất Dạ đánh gãy hai người cãi lộn, nói ra:
- Ta nói hai người các ngươi cùng một chỗ liền ở cùng nhau, không cần nhiều ý kiến như vậy!
Long Kinh Tiên cùng Tiễn Vô Song cãi lộn, cũng chỉ có Lý Thất Dạ mới có thể hóa giải, thời điểm hai mắt Lý Thất Dạ trừng một cái, hai người bọn họ đành phải ngậm miệng lại.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Nói đến đây, Diệp Khuynh Thành hai mắt ngưng tụ, nói ra:
- Nếu như Tiễn Long thế gia xuất thế, hắc, nghe nói Tiễn Long thế gia từng có cấm kỵ, truyền thuyết nếu Tiễn Long thế gia xuất thế, sẽ đưa tới họa diệt môn. Hắc, ta ngược lại thật muốn nhìn một chút, cái này sẽ biển máu ngập trời như thế nào!
- Công tử anh minh.
Phi Vân Tôn Giả cũng không khỏi bội phục đầu rạp xuống đất, nói ra:
- Không biết lúc nào công tử diệt trừ Lý Thất Dạ?
- Yên tâm đi, Lý Thất Dạ cũng tốt, Mai Ngạo Nam cũng được, bất kể là ai, hắc, bọn hắn đều khó có khả năng còn sống rời đi Bệ Ngạn thú thổ!
Diệp Khuynh Thành cười lạnh một tiếng, nói ra:
- Trừ khi là ta gật đầu, nếu không, ai cũng đừng nghĩ còn sống rời đi Bệ Ngạn thú thổ! Bệ Ngạn thú thổ là nơi ta săn bắn!
Nói đến đây, hai mắt hắn lộ ra sát ý đáng sợ.
- Công tử yên tâm, ta liền đi gặp Cửu Đầu Sư Đế, đến lúc đó, mười tám Thiên Thiếu nhất định sẽ xuất hiện.
Phi Vân Tôn Giả vỗ ngực hướng Diệp Khuynh Thành cam đoan nói.
- Đi thôi.
Diệp Khuynh Thành đối với năng lực của Phi Vân Tôn Giả mười phần có lòng tin, gật đầu nói.
Oanh một tiếng vang thật lớn, toàn bộ Thiên Vực phế tích chấn động một cái, ở dưới mọi người mong ngóng, rốt cục Bệ Ngạn thú thổ hàng lâm, tất cả tu sĩ cường giả canh giữ ở Thiên Vực phế tích đều lập tức đứng lên, rốt cuộc trụ không được.
Thời điểm Bệ Ngạn thú thổ hàng lâm, thần quang vô cùng vô tận từ bên trong môn hộ vọt ra, giống như là vô tận hạt ánh sáng ném lên thiên không, đem thiên không chiếu lên sáng tỏ, coi như là thái dương treo trên cao cũng vì đó ảm đạm phai mờ.
Rốt cục, khi tất cả thần quang tán đi, toàn bộ môn hộ đều ổn định lại, không còn có ánh sáng ném ra ngoài, xuyên thấu qua môn hộ, ẩn ẩn có thể thăm dò đến hình ảnh của Bệ Ngạn thú thổ.
- Bệ Ngạn thú thổ hàng lâm, xông.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người giống như bị điên, tranh nhau chen lấn, giống như là thuỷ triều tràn vào trong cánh cửa.
Trong lúc nhất thời, tất cả tu sĩ cường giả tại Thiên Vực phế tích đều vô cùng hưng phấn, giống như điên cuồng vọt vào, ai cũng không nguyện ý lạc hậu hơn người khác.
Dù sao, đối với tuyệt thế đại cơ duyên như Bệ Ngạn thú thổ này, ai cũng không nguyện ý bỏ lỡ, thậm chí có môn phái truyền thừa là muốn đạt được một khối Thần thạch tuyệt thế vô song.
Mỗi một lần Bệ Ngạn thú thổ xuất thế, đều sẽ đào được một chút đồ vật tuyệt thế vô song, nói thí dụ như là tiên dược trong truyền thuyết, nói thí dụ như là bí thuật ở thời đại xa xôi vô cùng để lại, lại hoặc là viễn cổ thần binh, chư thần chi khí trong truyền thuyết. . .
Trong đó một lần náo động nhất là năm đó Dược quốc đạt được một khối Thần thạch, truyền thuyết, ở một lần kia Bệ Ngạn thú thổ đột nhiên phát sinh dị biến, cực kỳ rung động.
Một lần kia dị biến cụ thể không có ghi chép tỉ mỉ, nhưng mà, rất nhiều người hậu thế đều biết, ở bên trong một lần dị biến kia, Bệ Ngạn thú thổ rớt xuống một khối Thần thạch, khối thần thạch này bị Dược quốc có được.
Về sau, khối Thần thạch này đắc đạo, gánh chịu thiên mệnh, biến thành Tiên Đế vô địch, đây chính là vị Tiên Đế thứ hai của Dược quốc Bệ Thạch Tiên Đế.
Mỗi một lần Bệ Ngạn thú thổ xuất hiện, có người là thắng lợi trở về, có người là chết thảm ở trong đó, càng có môn phái truyền thừa toàn quân bị diệt, nhưng mà, mặc kệ là thế nào, không có cái gì có thể ngăn cản nhiệt tình mọi người xông vào Bệ Ngạn thú thổ, tất cả mọi người muốn làm kẻ may mắn, tất cả mọi người muốn ở trong Bệ Ngạn thú thổ đạt được cơ duyên lớn nhất.
Môn hộ đã ổn định, Lý Thất Dạ nở nụ cười, đốivới đám người nói ra:
- Chúng ta cũng đi vào đi, có đồ tốt chờ chúng ta đây này.
- Không đợi Minh tiên tử sao?
Tử Yên phu nhân không khỏi hỏi.
Nàng cũng biết, thiếu gia đã từng cùng Minh Dạ Tuyết ước định đi tới Bệ Ngạn thú thổ.
- Chúng ta đi vào trước, ta trước mang các ngươi đi vài chỗ, về phần Dạ Tuyết, chờ ta an trí các ngươi xong, ta sẽ cùng nàng đi Bệ Ngạn thành.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu nói.
- Ha ha, thối Thất Dạ, ta cũng muốn đi Bệ Ngạn Thú Thành!
So với những người khác, Long Kinh Tiên to gan hơn, nàng lập tức quấn quít lấy Lý Thất Dạ cười hì hì nói.
- Không, ngươi cùng Vô Song cùng đi một chỗ.
Lý Thất Dạ nhìn thoáng qua Long Kinh Tiên muốn quấn quít chặt lấy, hắn lắc đầu nói ra.
- Uy, ngươi đây là ý gì?
Đôi tú mục vừa tròn vừa lớn của Long Kinh Tiên uy vũ trừng mắt nhìn Lý Thất Dạ, chống eo thon, nói ra:
- Dựa vào cái gì Minh Dạ Tuyết có thể đi Bệ Ngạn thành? Ta lại không được! Chẳng lẽ Minh Dạ Tuyết so với ta xinh đẹp hơn? Chẳng lẽ Minh Dạ Tuyết so với ta có mị lực sao?
Lý Thất Dạ nắm mũi ngọc của nàng nói ra:
- Quả ớt nhỏ, ít bão nổi cho ta. Ta mang Dạ Tuyết đi Bệ Ngạn thành, không phải là vì bảo vật gì! Nàng đi Bệ Ngạn thành, đó là cơ duyên của nàng! Hiểu không.
- Thôi đi, ta mới không tin đây này, truyền thuyết, Bệ Ngạn thành mới là cơ duyên lớn nhất, truyền thuyết nơi đó có Bệ Ngạn tiên vật.
Long Kinh Tiên trợn nhìn Lý Thất Dạ một chút, nói ra:
- Ngươi cũng đừng gạt ta trẻ người non dạ!
- Bệ Ngạn thành là có cơ duyên lớn nhất, nhưng mà, cơ duyên như thế cũng phải xem ai, không phải ngươi muốn lấy liền có thể lấy được, cơ duyên như thế, coi như là Tiên Đế cũng không chiếm được. Ngươi đi Bệ Ngạn thành, đó là uổng phí hết một lần cơ hội đến Bệ Ngạn thú thổ!
Lý Thất Dạ nhéo nhéo mũi ngọc của nàng nói ra:
- Không được cùng ta cò kè mặc cả, Bệ Ngạn thành, ta liền không mang theo ngươi đi!
- Hừ, có gì đặc biệt hơn người, ta mới không có thèm!
Long Kinh Tiên ngạo khí lườm Lý Thất Dạ một chút, sau đó lại nhìn Lý Thất Dạ nói ra:
- Thối Thất Dạ, coi như ta không đi Bệ Ngạn thành, cũng không muốn cùng Tiễn nha đầu đi chung một chỗ đi.
- Ai mà thèm đi theo ngươi ở cùng một chỗ? Ngươi muốn theo ta đi cùng một chỗ, ta còn không vui đây này!
Tiễn Vô Song lạnh lùng lườm Long Kinh Tiên một chút, khinh thường nói.
- Thôi đi, ngươi cho rằng ta muốn sao.
Long Kinh Tiên lập tức phản kích nói:
- Coi như là cùng a miêu a cẩu chung một chỗ, ta cũng không nguyện ý đi cùng với ngươi!
Một khi hai người các nàng ầm ĩ lên, bọn người Tứ Nhãn Long Kê đều lẫn mất xa xa, cũng không muốn bị loại tai nạn này tác động đến!
- Được rồi, các ngươi chớ ồn ào.
Lý Thất Dạ đánh gãy hai người cãi lộn, nói ra:
- Ta nói hai người các ngươi cùng một chỗ liền ở cùng nhau, không cần nhiều ý kiến như vậy!
Long Kinh Tiên cùng Tiễn Vô Song cãi lộn, cũng chỉ có Lý Thất Dạ mới có thể hóa giải, thời điểm hai mắt Lý Thất Dạ trừng một cái, hai người bọn họ đành phải ngậm miệng lại.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com