Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1045
Hiện tại Thiên Tùng Thụ Tổ có thể rời đi Thiên Tùng Sơn, đó cũng không phải tin tức mà tất cả mọi người cam tâm tình nguyện nghe được, đối với rất nhiều môn phái truyền thừa mà nói, Thiên Tùng Thụ Tổ có thể rời đi Thiên Tùng Sơn, vậy tuyệt đối không phải là một chuyện tốt.
Thử nghĩ một chút, một Thần Hoàng có thể sống ở đương thời, huyết khí tràn đầy, cứ như vậy hành tẩu ở trong Thạch Dược giới, đây là chuyện để cho người ta cảm thấy đáng sợ cỡ nào.
- Chỉ sợ là như thế, lấy cá nhân ta kiến giải, khả năng này là mười phần.
Vị cường giả này trịnh trọng nói.
Minh Dạ Tuyết tú mục ngưng một cái, chậm rãi nói ra:
- Thiên Tùng Thụ Tổ có thể rời đi Thiên Tùng Sơn, chuyện này cũng chưa chắc là sự tình xấu, có chút tồn tại là gặp được đối thủ.
- Còn có một việc.
Vị cường giả này trầm ngâm một chút, nói ra:
- Bằng vào ý kiến của ta, chỉ sợ Thiên Tùng Thụ Tổ mười phần là vì Lý Thất Dạ hộ đạo, bằng không thì, hắn sẽ không vì Lý Thất Dạ làm chỗ dựa, thậm chí hủy đạo hạnh của Á Tổ Hoàng Phủ thế gia.
- Lý Thất Dạ này thật là có bản sự.
Lão phụ nhân bên người Minh Dạ Tuyết nói ra:
- Năm đó Diệp Khuynh Thành đã từng tự thân lên Thiên Tùng Sơn, du thuyết Thiên Tùng Thụ Tổ, muốn mời Thiên Tùng Thụ Tổ chỉ điểm sai lầm cho hắn, vì hắn hộ đạo, Thiên Tùng Thụ Tổ cũng không có đáp ứng. Hiện tại Lý Thất Dạ này vậy mà có thể thuyết phục Thiên Tùng Thụ Tổ, xem ra, đích thật là khó lường.
- Một thế này nhất định là phi thường náo nhiệt.
Minh Dạ Tuyết lộ ra nụ cười nhàn nhạt, mê đảo chúng sinh, nói ra:
- Diệp Khuynh Thành, Mai Ngạo Nam, đây là gặp được đối thủ vô cùng mạnh mẽ.
Minh Dạ Tuyết nói, vị cường giả này không khỏi ngừng thở, cũng không dám dễ dàng bình luận, bởi vì công chúa nâng Diệp Khuynh Thành, Mai Ngạo Nam đều là người hiện nay có cơ hội trở thành Tiên Đế nhất.
- Thạch lão, ngươi nhìn chằm chằm phía bên Thác Thế Vương kia một chút.
Cuối cùng, Minh Dạ Tuyết phân phó vị cường giả này nói.
- Thác Thế Vương đây là. . .
Nghe được Minh Dạ Tuyết nói, vị cường giả này không khỏi khẽ giật mình.
- Hoàng Phủ thế gia Cổ Thánh tổ tới.
Minh Dạ Tuyết nói ra:
- Xem ra, Hoàng Phủ thế gia là sẽ không từ bỏ ý đồ.
- Ta minh bạch.
Vị cường giả này lập tức nói ra:
- Có bất kỳ động tĩnh gì, ta lập tức hướng công chúa báo cáo.
Thiên Tùng Thụ Tổ hoàn tất đại thọ, sau khi cùng Thiên Tùng Thụ Tổ định ra ước định, Lý Thất Dạ mang theo Tử Yên phu nhân rời đi Thiên Tùng Sơn, lên đường tiến về Dược quốc.
Đồng hành còn có lão yêu Thiết Nghĩ, nói đến đi Dược quốc, Thiết Nghĩ đây chính là một bộ rụt đầu rụt đuôi, nếu không phải Lý Thất Dạ xách hắn lên, nói không chừng hắn là bỏ trốn mất dạng.
Sau khi tiến nhập Dược quốc, Thiết Nghĩ càng là một bộ sợ mất mật, thậm chí tình nguyện chui dưới đất hành tẩu, cũng không nguyện ý đi trên mặt đất lộ mặt.
Nhìn thấy Thiết Nghĩ thần thái như vậy, ngay cả Tử Yên phu nhân cũng nhịn không được hỏi:
- Ngươi là làm việc gì trái với lương tâm rồi hả? Sao lại sợ hãi như vậy, ngươi không phải là trộm trấn quốc chi bảo của Dược quốc chứ.
Thiết Nghĩ một mực dáo dác, ngay cả Tử Yên phu nhân cũng đang hoài nghi, hắn không phải là thật sự trộm bảo vật gì của Dược quốc chứ.
- Không, tuyệt đối không có.
Thiết Nghĩ lập tức lời thề son sắt nói:
- Ta là một người tốt, là một tu sĩ tuân theo luật pháp, sao lại làm chuyện trộm gà trộm chó đây.
Đối với Thiết Nghĩ lời thề son sắt, Lý Thất Dạ chỉ là phong khinh vân đạm nhìn hắn một cái, nói ra:
- Nếu như ngươi cũng là một người tốt, vậy ta là đại thiện nhân.
- Ha ha, hắc, lời này của công tử quá đả kích tiểu nhân rồi.
Thiết Nghĩ tâm lo cười khan một tiếng, có lẽ hắn dấu diếm được người khác, nhưng mà, lại không giấu giếm được hai mắt của Lý Thất Dạ.
- Được rồi, đừng rụt đầu rụt cổ, đàng hoàng mở đường cho ta, tài liệu ngươi cần, chúng ta còn phải bôn tẩu rất nhiều nơi đây này.
Lý Thất Dạ nói với Thiết Nghĩ.
Thiết Nghĩ lên tiếng, không nói hai lời, lập tức ở phía trước mở đường. Đối với hắn mà nói, lần này hái dược liệu đối với hắn cực kỳ trọng yếu. Coi như là e ngại Dược quốc, hắn cũng trước để qua một bên.
Bọn người Lý Thất Dạ một đường đi về trước, một đường hái thuốc, Thiết Nghĩ cần mấy loại dược liệu là cực kỳ hiếm thấy, cuối cùng, vì nhanh hái tới dược liệu cần có, Lý Thất Dạ thả ra Dược Đạo Kê.
Dược Đạo Kê, là linh vật cực kỳ am hiểu tìm thuốc. Quản chi là cách xa mấy vạn dặm, Dược Đạo Kê cũng có thể nghe ra mùi thuốc của mỗi một loại linh dược, thậm chí Dược Đạo Kê có thể dựa vào bản năng tìm kiếm được địa phương mỗi một loại dược liệu sinh trưởng!
Dược quốc rộng lớn, lại tọa lạc ở phía trên Dược Mạch một trong ba đại tổ mạch của Thạch Dược giới, ở nơi như thế này, có Dược Đạo Kê tương trợ, hái thuốc liền trở nên rất dễ dàng, cái này khiến thời gian để bọn người Lý Thất Dạ đuổi tới Dược quốc tham gia dược sư đại hội là dư xài.
Dược quốc, nói nó là cổ quốc, không bằng nói nó là một truyền thừa cổ xưa thích hợp hơn. Mặc dù nói, cái truyền thừa Dược quốc này được gọi chung là Dược quốc, nhưng mà, ở trong niên đại thật lâu về trước, Dược quốc liền không có thống trị qua một mảnh đại địa rộng lớn vô tận này.
Đây cũng không phải là nói Dược quốc không có năng lực đi thống trị mảnh đại địa kia, mà là Dược quốc trên cơ bản không đi thống trị phiến đại địa này, lực lượng hạch tâm của Dược quốc, cơ bản chỉ canh giữ ở tổ địa.
Truyền thuyết, ở xa xôi năm đó, là thời đại Thác Hoang, Dược quốc đã từng thống trị mảnh đại địa vô cùng rộng lớn này, thành lập nên vô thượng đế quốc, cực kỳ phồn vinh.
Không biết vì cái gì, đến một thời đại nào đó của thời đại Chư Đế, Dược quốc bắt đầu từ bỏ thống trị mảnh đất đai rộng lớn này, hơn nữa, từ đó về sau, trực hệ Dược quốc trở nên mười phần điệu thấp, thậm chí rất ít lộ mặt.
Cụ thể là nguyên nhân gì, ngoại giới không được biết, người hậu thế càng không biết đây là bởi vì cái gì! Tóm lại, từ đó về sau, Dược quốc trở nên điệu thấp mà thần bí, thậm chí rất ít có đệ tử xuất thế.
Mặc dù nói, trực hệ Dược quốc, hoặc xưng là hoàng thất, bọn hắn từ bỏ thống trị mảnh đại địa Dược quốc rộng lớn vô tận này, nhưng mà, Dược quốc vẫn là Dược quốc, cho tới nay, phiến đại địa này đều thuộc về Dược quốc.
Ở phía trên mảnh đại địa rộng lớn vô cùng này, bất luận là có bao nhiêu truyền thừa, bất luận là có bao nhiêu môn phái, đều hiệu trung với hoàng thất Dược quốc, hơn nữa, rất nhiều môn phái truyền thừa ở trên mảnh đại địa này, đều là do hoàng thất Dược quốc giương cành đi ra, tổ tiên bọn họ cùng Dược quốc có ngàn vạn tia quan hệ.
Dù Dược quốc hoàng thất không còn thống trị phiến đại địa này, nhưng mà, Dược quốc phong chư vương, y nguyên thay hoàng thất Dược quốc quản lý phiến đại địa kia, trăm ngàn vạn năm đến nay, chưa nghe nói qua vị Vương Hầu nào dám chiếm đất làm riêng, tự lập cương quốc!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Thử nghĩ một chút, một Thần Hoàng có thể sống ở đương thời, huyết khí tràn đầy, cứ như vậy hành tẩu ở trong Thạch Dược giới, đây là chuyện để cho người ta cảm thấy đáng sợ cỡ nào.
- Chỉ sợ là như thế, lấy cá nhân ta kiến giải, khả năng này là mười phần.
Vị cường giả này trịnh trọng nói.
Minh Dạ Tuyết tú mục ngưng một cái, chậm rãi nói ra:
- Thiên Tùng Thụ Tổ có thể rời đi Thiên Tùng Sơn, chuyện này cũng chưa chắc là sự tình xấu, có chút tồn tại là gặp được đối thủ.
- Còn có một việc.
Vị cường giả này trầm ngâm một chút, nói ra:
- Bằng vào ý kiến của ta, chỉ sợ Thiên Tùng Thụ Tổ mười phần là vì Lý Thất Dạ hộ đạo, bằng không thì, hắn sẽ không vì Lý Thất Dạ làm chỗ dựa, thậm chí hủy đạo hạnh của Á Tổ Hoàng Phủ thế gia.
- Lý Thất Dạ này thật là có bản sự.
Lão phụ nhân bên người Minh Dạ Tuyết nói ra:
- Năm đó Diệp Khuynh Thành đã từng tự thân lên Thiên Tùng Sơn, du thuyết Thiên Tùng Thụ Tổ, muốn mời Thiên Tùng Thụ Tổ chỉ điểm sai lầm cho hắn, vì hắn hộ đạo, Thiên Tùng Thụ Tổ cũng không có đáp ứng. Hiện tại Lý Thất Dạ này vậy mà có thể thuyết phục Thiên Tùng Thụ Tổ, xem ra, đích thật là khó lường.
- Một thế này nhất định là phi thường náo nhiệt.
Minh Dạ Tuyết lộ ra nụ cười nhàn nhạt, mê đảo chúng sinh, nói ra:
- Diệp Khuynh Thành, Mai Ngạo Nam, đây là gặp được đối thủ vô cùng mạnh mẽ.
Minh Dạ Tuyết nói, vị cường giả này không khỏi ngừng thở, cũng không dám dễ dàng bình luận, bởi vì công chúa nâng Diệp Khuynh Thành, Mai Ngạo Nam đều là người hiện nay có cơ hội trở thành Tiên Đế nhất.
- Thạch lão, ngươi nhìn chằm chằm phía bên Thác Thế Vương kia một chút.
Cuối cùng, Minh Dạ Tuyết phân phó vị cường giả này nói.
- Thác Thế Vương đây là. . .
Nghe được Minh Dạ Tuyết nói, vị cường giả này không khỏi khẽ giật mình.
- Hoàng Phủ thế gia Cổ Thánh tổ tới.
Minh Dạ Tuyết nói ra:
- Xem ra, Hoàng Phủ thế gia là sẽ không từ bỏ ý đồ.
- Ta minh bạch.
Vị cường giả này lập tức nói ra:
- Có bất kỳ động tĩnh gì, ta lập tức hướng công chúa báo cáo.
Thiên Tùng Thụ Tổ hoàn tất đại thọ, sau khi cùng Thiên Tùng Thụ Tổ định ra ước định, Lý Thất Dạ mang theo Tử Yên phu nhân rời đi Thiên Tùng Sơn, lên đường tiến về Dược quốc.
Đồng hành còn có lão yêu Thiết Nghĩ, nói đến đi Dược quốc, Thiết Nghĩ đây chính là một bộ rụt đầu rụt đuôi, nếu không phải Lý Thất Dạ xách hắn lên, nói không chừng hắn là bỏ trốn mất dạng.
Sau khi tiến nhập Dược quốc, Thiết Nghĩ càng là một bộ sợ mất mật, thậm chí tình nguyện chui dưới đất hành tẩu, cũng không nguyện ý đi trên mặt đất lộ mặt.
Nhìn thấy Thiết Nghĩ thần thái như vậy, ngay cả Tử Yên phu nhân cũng nhịn không được hỏi:
- Ngươi là làm việc gì trái với lương tâm rồi hả? Sao lại sợ hãi như vậy, ngươi không phải là trộm trấn quốc chi bảo của Dược quốc chứ.
Thiết Nghĩ một mực dáo dác, ngay cả Tử Yên phu nhân cũng đang hoài nghi, hắn không phải là thật sự trộm bảo vật gì của Dược quốc chứ.
- Không, tuyệt đối không có.
Thiết Nghĩ lập tức lời thề son sắt nói:
- Ta là một người tốt, là một tu sĩ tuân theo luật pháp, sao lại làm chuyện trộm gà trộm chó đây.
Đối với Thiết Nghĩ lời thề son sắt, Lý Thất Dạ chỉ là phong khinh vân đạm nhìn hắn một cái, nói ra:
- Nếu như ngươi cũng là một người tốt, vậy ta là đại thiện nhân.
- Ha ha, hắc, lời này của công tử quá đả kích tiểu nhân rồi.
Thiết Nghĩ tâm lo cười khan một tiếng, có lẽ hắn dấu diếm được người khác, nhưng mà, lại không giấu giếm được hai mắt của Lý Thất Dạ.
- Được rồi, đừng rụt đầu rụt cổ, đàng hoàng mở đường cho ta, tài liệu ngươi cần, chúng ta còn phải bôn tẩu rất nhiều nơi đây này.
Lý Thất Dạ nói với Thiết Nghĩ.
Thiết Nghĩ lên tiếng, không nói hai lời, lập tức ở phía trước mở đường. Đối với hắn mà nói, lần này hái dược liệu đối với hắn cực kỳ trọng yếu. Coi như là e ngại Dược quốc, hắn cũng trước để qua một bên.
Bọn người Lý Thất Dạ một đường đi về trước, một đường hái thuốc, Thiết Nghĩ cần mấy loại dược liệu là cực kỳ hiếm thấy, cuối cùng, vì nhanh hái tới dược liệu cần có, Lý Thất Dạ thả ra Dược Đạo Kê.
Dược Đạo Kê, là linh vật cực kỳ am hiểu tìm thuốc. Quản chi là cách xa mấy vạn dặm, Dược Đạo Kê cũng có thể nghe ra mùi thuốc của mỗi một loại linh dược, thậm chí Dược Đạo Kê có thể dựa vào bản năng tìm kiếm được địa phương mỗi một loại dược liệu sinh trưởng!
Dược quốc rộng lớn, lại tọa lạc ở phía trên Dược Mạch một trong ba đại tổ mạch của Thạch Dược giới, ở nơi như thế này, có Dược Đạo Kê tương trợ, hái thuốc liền trở nên rất dễ dàng, cái này khiến thời gian để bọn người Lý Thất Dạ đuổi tới Dược quốc tham gia dược sư đại hội là dư xài.
Dược quốc, nói nó là cổ quốc, không bằng nói nó là một truyền thừa cổ xưa thích hợp hơn. Mặc dù nói, cái truyền thừa Dược quốc này được gọi chung là Dược quốc, nhưng mà, ở trong niên đại thật lâu về trước, Dược quốc liền không có thống trị qua một mảnh đại địa rộng lớn vô tận này.
Đây cũng không phải là nói Dược quốc không có năng lực đi thống trị mảnh đại địa kia, mà là Dược quốc trên cơ bản không đi thống trị phiến đại địa này, lực lượng hạch tâm của Dược quốc, cơ bản chỉ canh giữ ở tổ địa.
Truyền thuyết, ở xa xôi năm đó, là thời đại Thác Hoang, Dược quốc đã từng thống trị mảnh đại địa vô cùng rộng lớn này, thành lập nên vô thượng đế quốc, cực kỳ phồn vinh.
Không biết vì cái gì, đến một thời đại nào đó của thời đại Chư Đế, Dược quốc bắt đầu từ bỏ thống trị mảnh đất đai rộng lớn này, hơn nữa, từ đó về sau, trực hệ Dược quốc trở nên mười phần điệu thấp, thậm chí rất ít lộ mặt.
Cụ thể là nguyên nhân gì, ngoại giới không được biết, người hậu thế càng không biết đây là bởi vì cái gì! Tóm lại, từ đó về sau, Dược quốc trở nên điệu thấp mà thần bí, thậm chí rất ít có đệ tử xuất thế.
Mặc dù nói, trực hệ Dược quốc, hoặc xưng là hoàng thất, bọn hắn từ bỏ thống trị mảnh đại địa Dược quốc rộng lớn vô tận này, nhưng mà, Dược quốc vẫn là Dược quốc, cho tới nay, phiến đại địa này đều thuộc về Dược quốc.
Ở phía trên mảnh đại địa rộng lớn vô cùng này, bất luận là có bao nhiêu truyền thừa, bất luận là có bao nhiêu môn phái, đều hiệu trung với hoàng thất Dược quốc, hơn nữa, rất nhiều môn phái truyền thừa ở trên mảnh đại địa này, đều là do hoàng thất Dược quốc giương cành đi ra, tổ tiên bọn họ cùng Dược quốc có ngàn vạn tia quan hệ.
Dù Dược quốc hoàng thất không còn thống trị phiến đại địa này, nhưng mà, Dược quốc phong chư vương, y nguyên thay hoàng thất Dược quốc quản lý phiến đại địa kia, trăm ngàn vạn năm đến nay, chưa nghe nói qua vị Vương Hầu nào dám chiếm đất làm riêng, tự lập cương quốc!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com