Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 463
Edit: Qiezi
Cổ trưởng lão là ai? Lão cũng không phải không biết tầm quan trọng của nghi thức lần này, với sự cẩn thận của một tu sĩ Hóa Thần, sao có thể giao hợp với nhiều nữ nhân trước ngày cử hành nghi thức quan trọng như vậy???
Cho dù là sinh con nối dõi cũng không hợp lý!
Cho dù là chuyện gì thì cũng không hợp lý, vậy thì chính là đang giấu một chuyện hợp lý nào đó. Sinh con nối dõi không phải chuyện đáng xấu hổ, thế nhưng mang theo hơi thở hỗn loạn như vậy đi lung tung thì lại là một chuyện xấu hổ đối với tu sĩ Hóa Thần.
Vậy thì, rốt cuộc là chuyện gì khiến một vị tu sĩ Hóa Thần thà bị người khác chỉ chỉ trỏ trỏ cũng phải giấu?
Đáp án rất đơn giản, chuyện này nhất định còn quan trọng hơi việc mất mặt, thậm chí quan trọng đến mức lão thà bị cười nhạo cũng phải hoàn thành.
Trong lòng Từ Tử Nham đột nhiên lóe lên một suy nghĩ, anh bỗng nhiên nhớ lại rất nhiều chuyện về ma nhân.
Mà điểm quan trọng nhất chính là —— ma khí có thể thay đổi thân thể của con người, tăng tuổi thọ con người!
Cổ trưởng lão đã sắp hết tuổi thọ, gần tọa hóa!
Từ Tử Nham nhớ tới chuyện này, lập tức sợ hãi!
Cổ trưởng lão đúng lúc có nhu cầu này, chỉ cần suy luận đơn giản một chút, lão cố ý tạo ra linh lực hỗn loạn chẳng phải để che giấu ma khí trên người lão sao???
Từ Tử Nham không biết suy đoán của mình có chính xác hay không, nhưng anh biết vị Cổ trưởng lão này thật sự rất cần tuổi thọ.
Hiện tại cả Ma tộc đều sắp chuyển vào thế giới ma khí, đương nhiên không cần tăng số lượng ma nhân nữa. Khả năng duy nhất khiến Cổ trưởng lão chuyển hóa thành ma nhân cũng chỉ có đám Ma tộc muốn ở lại nơi này!
“Cổ trưởng lão, xin chờ một chút!” Từ Tử Nham thấy Cổ trưởng lão đã ngồi vào chỗ, sắp sửa kích hoạt trận pháp nên vội ngăn cản.
Anh biết mục đích Cổ trưởng lão đến đây là vì kích hoạt trận pháp. Nếu sử dụng không đủ linh lực, tuy trận pháp không được kích hoạt nhưng cũng sẽ không hư hao. Nhưng anh không biết nếu đưa ma khí vào trận pháp sẽ có ảnh hưởng như thế nào, nếu ma khí làm hư trận pháp thì hỏng bét.
“Hả?” Cổ trưởng lão xoay lại nhìn anh đầy nghi ngờ, sau khi phát hiện đối phương là một tu sĩ Hóa Thần trẻ tuổi, trong mắt lão toát lên vẻ ghen tị nhưng không biểu hiện ra mặt, lão khẽ cười: “Đạo hữu có chuyện gì không?” Nói xong, lão còn dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn sang Vô Trần Đạo Quân, dường như không hiểu tại sao tu sĩ trẻ tuổi này muốn ngăn cản lão.
Vô Trần Đạo Quân cũng bị Từ Tử Nham làm cho ngạc nhiên, nhưng Vô Trần tin tưởng Từ Tử Nham hơn Cổ trưởng lão, vội cười sang sảng: “Cổ trưởng lão, đây là nhân tài kiệt xuất trẻ tuổi của Lưu Quang Tông ta, Từ Tử Nham, tu vi Hóa Thần. Nó ngưỡng mộ Cổ trưởng lão đã lâu, luôn muốn lĩnh giáo Cổ trưởng lão một lần.”
Ánh mắt Cổ trưởng lão chợt lóe, nụ cười vẫn tươi tắn như trước: “Thì ra là vậy. Đợi xong chuyện này, lão hủ nhất định sẽ đến Lưu Quang Tông thử tài cùng ngươi.”
Từ Tử Nham mỉm cười: “Cổ trưởng lão, tại hạ ngưỡng mộ Cổ trưởng lão đã lâu, chẳng hay Cổ trưởng lão có thể chỉ giáo mấy chiêu?”
Đáy mắt Cổ trưởng lão tối xuống, thái độ khó xử: “Từ tiểu hữu, việc này… Không ổn lắm, hay là tạm thời cứ làm quen trước đi. Ngươi thấy sao?”
Đối với yêu cầu của Từ Tử Nham, Vô Trần Đạo Quân cũng cảm thấy rất khó hiểu, hắn không biết Từ Tử Nham nhìn Cổ trưởng lão chướng mắt hay như thế nào, tại sao lại đột ngột đề nghị lĩnh giáo?
Nhưng về mặt khác, hắn lại tin Từ Tử Nham sẽ không cố tình gây sự. Nếu Tử Nham đã nhằm vào Cổ trưởng lão, có phải Cổ trưởng lão có điểm gì đó đáng nghi không?
Vô Trần Đạo Quân khẽ liếc mắt, cười ha hả: “Ái chà, Cổ trưởng lão, Từ trưởng lão của chúng ta rất nóng vội, hay là Cổ trưởng lão cứ thể hiện cho Từ trưởng lão xem?”
Sắc mặt Cổ trưởng lão sa sầm: “Vô Trần, ta nể ngươi là chưởng môn của Lưu Quang Tông, nhưng tại sao ngươi không phân rõ nặng nhẹ? Bây giờ nhiệm vụ quan trọng nhất chính là mở đường, so tài lúc nào mà chả được? Vì sao muốn chọn ngay bây giờ? Chẳng lẽ Lưu Quang Tông các ngươi định kéo dài thời gian?”
Cổ trưởng lão vừa nói ra những lời này, ánh mắt của Vô Trần Đạo Quân lập tức thay đổi.
Nếu nói hành động vừa rồi của Từ Tử Nham hơi thất lễ, thì hành vi bây giờ của Cổ trưởng lão lại khiến Vô Trần Đạo Quân tin lão có vấn đề.
Phóng ra một pháp thuật cũng chẳng mất mát gì, với thân phận của Vô Trần Đạo Quân, nếu hắn đã mở miệng, chỉ cần Cổ trưởng lão không muốn trở mặt với Lưu Quang Tông thì chắc chắn sẽ không từ chối.
Nhưng bây giờ thì sao? Cổ trưởng lão lại tìm cái cớ cự tuyệt, thậm chí còn quay ra uy hiếp hắn.
Chuyện này có nghĩa là vì một nguyên nhân nào đó, Cổ trưởng lão thà trở mặt với Lưu Quang Tông cũng không chịu phóng ra một pháp thuật nho nhỏ!!
Vô Trần Đạo Quân nheo mắt, trở mặt với một tu sĩ Hóa Thần cũng là một khiêu chiến rất lớn với hắn, càng đừng nói vị Cổ trưởng lão này có địa vị rất cao ở Thiên Vũ Tông, vô cùng có tiếng nói. Đã có vài người trong nhóm kỹ thuật trạch phụ trách kích hoạt đại trận ngừng làm việc, nhìn Vô Trần Đạo Quân đầy bất mãn, trong đó đa số là người của Thiên Vũ Tông.
Vô Trần Đạo Quân lén nhìn Từ Tử Nham, hắn chỉ nhìn biểu hiện của Cổ trưởng lão phát hiện vài điểm đáng ngờ, nhưng lại không có chứng cứ chính xác. Nếu Từ Tử Nham cũng không có bằng chứng xác thực, e rằng chuyện hôm nay khó mà xử lý.
Từ Tử Nham nhận được ánh mắt của chưởng môn, quyết đoán gật đầu. Nếu trước đó anh chỉ hoài nghi Cổ trưởng lão đã thành ma nhân, thì bây giờ anh gần như chắc chắn, rất đáng thử một lần.
Vô Trần Đạo Quân nhận được ám hiệu của Từ Tử Nham, âm thầm cân nhắc những hành động tiếp theo của mình có thể dẫn đến hậu quả gì, cuối cùng hắn quyết định, thà rằng sau này đi xin lỗi Thiên Vũ Tông chứ không thể bỏ qua bất kỳ điểm đáng ngờ nào.
Vô Trần Đạo Quân vung tay lên, một vài tu sĩ nguyên anh đột nhiên bao vây Cổ trưởng lão, dẫn đầu chính là La Đại Cước nguyên anh hậu kỳ. La Đại Cước lạnh lùng nhìn Cổ trưởng lão, trường kiếm trong tay không ngừng rung động, dường như lúc nào cũng có thể ra tay.
Vô Trần Đạo Quân lạnh lùng nói: “Cổ trưởng lão, phóng chút pháp thuật cũng sẽ không gây trở ngại gì, chẳng lẽ Cổ trưởng lão mắc bệnh, ngay cả phóng chút pháp thuật cũng không được? Nếu là vậy thì hôm nay không cần phiền Cổ trưởng lão nữa, làm hại Cổ trưởng lão bệnh nặng thêm thì không tốt lắm.”
Cổ trưởng lão co giật vùng thái dương, tức giận muốn bùng cháy.
Từ sau khi lão tấn cấp Hóa Thần, có khi nào lão bị uy hiếp như vậy đâu.
Nhưng lúc này lão tuyệt đối không thể phóng ra bất kỳ pháp thuật nào, những người đó cung cấp pháp bảo cho lão có thể che chắn ma khí trên người, hơn nữa chính lão cũng dùng linh lực hỗn loạn che giấu ma khí. Lão có thể không bị phát hiện, nhưng với điều kiện là không thể sử dụng bất kỳ pháp thuật nào, bằng không ma khí sẽ khiến thân phận của lão bị lộ!
Theo kế hoạch ban đầu, lão chỉ cần ra tay khi kích hoạt trận pháp. Khi đó, lão bị lộ thân phận cũng không sao, nhưng bây giờ đại trận còn chưa khởi động, cho dù lão phóng ra rất nhiều ma khí cũng không thể phá hủy trận pháp này. Bây giờ thân phận của lão tuyệt đối không thể để lộ ra ngoài!
“Giỏi, giỏi lắm!” Cổ trưởng lão giận tới bật cười, lão vung tay lên: “Lưu Quang Tông các ngươi quả nhiên thế lớn, ngay cả tu sĩ Hóa Thần của Thiên Vũ Tông cũng không xem ra gì. Nếu Vô Trần chưởng môn đã hăm dọa như vậy, lão hủ không tiếp nữa!”
Cổ trưởng lão xoay người định rời đi, nhưng Vô Trần Đạo Quân sao có thể để lão đi?
La Đại Cước hừ lạnh, chặn trước mặt Cổ trưởng lão, móc móc lỗ tai: “Cổ trưởng lão vội vã đi đâu thế? Chẳng lẽ là do Lưu Quang Tông tiếp đãi không chu toàn?”
“Ngươi!” Cổ trưởng lão trừng mắt nhìn La Đại Cước, nhưng trong lòng lại rất kiêng kỵ thực lực của La Đại Cước.
Là một kiếm tu nguyên anh hậu kỳ đồng thời sức mạnh như siêu nhân, La Đại Cước tuyệt đối có bản lĩnh giữ chân Cổ trưởng lão, cho dù không thể lấy mạng lão nhưng cầm chân lão cũng không phải vấn đề gì lớn.
Nhóm kỹ thuật trạch xung quanh cũng nhận thấy tình huống không bình thường, ngay cả những trận pháp sư của Thiên Vũ Tông cũng thấy hoang mang.
Với sự hiểu biết của họ về Cổ trưởng lão, vị lão nhân hiền lành này sẽ không dễ dàng tức giận, huống chi bây giờ là tình huống gì? Đây là đại sự mở đường liên quan đến vô số vực, cho dù tôn nghiêm cao cỡ nào cũng phải lui bước trong đại sự lần này. Nếu Cổ trưởng lão thật sự bị oan, sau khi đại sự chấm dứt, các trận pháp sư ủng hộ Cổ trưởng lão sẽ khiến chưởng môn của Lưu Quang Tông châm trà xin lỗi Cổ trưởng lão, nhưng bây giờ nổi giận? Điều này không phù hợp với tính cách của Cổ trưởng lão!
Chẳng lẽ…
Khi lòng người dấy lên nghi ngờ sẽ rất khó xóa bỏ, ngay cả nhóm kỹ thuật trạch của Thiên Vũ Tông cũng nghi ngờ Cổ trưởng lão, huống hồ gì là đệ tử của các môn phái khác.
“Cổ trưởng lão, mời.” La Đại Cước cười ngạo nghễ, cầm kiếm trong tay, nhường một lối đi.
Lúc này Cổ trưởng lão như một con cá bị nhốt trong lưới, xung quanh đều là tu sĩ nhìn chằm chằm, nếu lão không động thủ thì không có gì, chỉ cần ma khí không lộ ra, cho dù Vô Trần Đạo Quân hoài nghi lão như thế nào thì cũng không dám động thủ với lão, bởi vì một khi lão được chứng minh là vô tội, Lưu Quang Tông khó mà nhìn mặt Thiên Vũ Tông.
Nhưng nếu lão bị lộ thân phận ma nhân thì khác, Lưu Quang Tông hoàn toàn có thể dùng danh nghĩa trừ ma vệ đạo, trước tiên giết lão, sau đó thông báo cho Thiên Vũ Tông. Ở hiện trường có nhiều người như vậy, chỉ cần lão phóng ra một tia ma khí, lão nhất định phải chết!
Cổ trưởng lão toát mồ hôi lạnh, trong lòng không khỏi hối hận. Ban đầu, vì để có được tuổi thọ dài hơn, lão không cần suy nghĩ đã đồng ý thực hiện kế hoạch này. Bây giờ xem ra, lão thật sự quá kích động. Đáng tiếc, từ trước đến nay, dù rất sợ hãi tử vong nhưng lão luôn che giấu rất tốt dưới vỏ bọc lạnh nhạt, cho nên không ai biết lão hy vọng được sống tới cỡ nào, cho dù là với thân phận ma nhân!
Ầm!!
Ngay khi Cổ trưởng lão bị La Đại Cước ‘hộ tống’ rời khỏi trận pháp, xung quanh hải vực đột nhiên nổ tung. Vô số tu sĩ và hải tộc bảo vệ vòng ngoài đều chết dưới công kích bất ngờ, ngay cả trung tâm trận pháp cũng bị ảnh hưởng rất lớn.
Cổ trưởng lão lập tức vui vẻ, tay bấm pháp quyết, một luồng ma khí bàng bạc từ trên người lão lao ra, đánh thẳng vào một cây định hải trụ!
Cổ trưởng lão là ai? Lão cũng không phải không biết tầm quan trọng của nghi thức lần này, với sự cẩn thận của một tu sĩ Hóa Thần, sao có thể giao hợp với nhiều nữ nhân trước ngày cử hành nghi thức quan trọng như vậy???
Cho dù là sinh con nối dõi cũng không hợp lý!
Cho dù là chuyện gì thì cũng không hợp lý, vậy thì chính là đang giấu một chuyện hợp lý nào đó. Sinh con nối dõi không phải chuyện đáng xấu hổ, thế nhưng mang theo hơi thở hỗn loạn như vậy đi lung tung thì lại là một chuyện xấu hổ đối với tu sĩ Hóa Thần.
Vậy thì, rốt cuộc là chuyện gì khiến một vị tu sĩ Hóa Thần thà bị người khác chỉ chỉ trỏ trỏ cũng phải giấu?
Đáp án rất đơn giản, chuyện này nhất định còn quan trọng hơi việc mất mặt, thậm chí quan trọng đến mức lão thà bị cười nhạo cũng phải hoàn thành.
Trong lòng Từ Tử Nham đột nhiên lóe lên một suy nghĩ, anh bỗng nhiên nhớ lại rất nhiều chuyện về ma nhân.
Mà điểm quan trọng nhất chính là —— ma khí có thể thay đổi thân thể của con người, tăng tuổi thọ con người!
Cổ trưởng lão đã sắp hết tuổi thọ, gần tọa hóa!
Từ Tử Nham nhớ tới chuyện này, lập tức sợ hãi!
Cổ trưởng lão đúng lúc có nhu cầu này, chỉ cần suy luận đơn giản một chút, lão cố ý tạo ra linh lực hỗn loạn chẳng phải để che giấu ma khí trên người lão sao???
Từ Tử Nham không biết suy đoán của mình có chính xác hay không, nhưng anh biết vị Cổ trưởng lão này thật sự rất cần tuổi thọ.
Hiện tại cả Ma tộc đều sắp chuyển vào thế giới ma khí, đương nhiên không cần tăng số lượng ma nhân nữa. Khả năng duy nhất khiến Cổ trưởng lão chuyển hóa thành ma nhân cũng chỉ có đám Ma tộc muốn ở lại nơi này!
“Cổ trưởng lão, xin chờ một chút!” Từ Tử Nham thấy Cổ trưởng lão đã ngồi vào chỗ, sắp sửa kích hoạt trận pháp nên vội ngăn cản.
Anh biết mục đích Cổ trưởng lão đến đây là vì kích hoạt trận pháp. Nếu sử dụng không đủ linh lực, tuy trận pháp không được kích hoạt nhưng cũng sẽ không hư hao. Nhưng anh không biết nếu đưa ma khí vào trận pháp sẽ có ảnh hưởng như thế nào, nếu ma khí làm hư trận pháp thì hỏng bét.
“Hả?” Cổ trưởng lão xoay lại nhìn anh đầy nghi ngờ, sau khi phát hiện đối phương là một tu sĩ Hóa Thần trẻ tuổi, trong mắt lão toát lên vẻ ghen tị nhưng không biểu hiện ra mặt, lão khẽ cười: “Đạo hữu có chuyện gì không?” Nói xong, lão còn dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn sang Vô Trần Đạo Quân, dường như không hiểu tại sao tu sĩ trẻ tuổi này muốn ngăn cản lão.
Vô Trần Đạo Quân cũng bị Từ Tử Nham làm cho ngạc nhiên, nhưng Vô Trần tin tưởng Từ Tử Nham hơn Cổ trưởng lão, vội cười sang sảng: “Cổ trưởng lão, đây là nhân tài kiệt xuất trẻ tuổi của Lưu Quang Tông ta, Từ Tử Nham, tu vi Hóa Thần. Nó ngưỡng mộ Cổ trưởng lão đã lâu, luôn muốn lĩnh giáo Cổ trưởng lão một lần.”
Ánh mắt Cổ trưởng lão chợt lóe, nụ cười vẫn tươi tắn như trước: “Thì ra là vậy. Đợi xong chuyện này, lão hủ nhất định sẽ đến Lưu Quang Tông thử tài cùng ngươi.”
Từ Tử Nham mỉm cười: “Cổ trưởng lão, tại hạ ngưỡng mộ Cổ trưởng lão đã lâu, chẳng hay Cổ trưởng lão có thể chỉ giáo mấy chiêu?”
Đáy mắt Cổ trưởng lão tối xuống, thái độ khó xử: “Từ tiểu hữu, việc này… Không ổn lắm, hay là tạm thời cứ làm quen trước đi. Ngươi thấy sao?”
Đối với yêu cầu của Từ Tử Nham, Vô Trần Đạo Quân cũng cảm thấy rất khó hiểu, hắn không biết Từ Tử Nham nhìn Cổ trưởng lão chướng mắt hay như thế nào, tại sao lại đột ngột đề nghị lĩnh giáo?
Nhưng về mặt khác, hắn lại tin Từ Tử Nham sẽ không cố tình gây sự. Nếu Tử Nham đã nhằm vào Cổ trưởng lão, có phải Cổ trưởng lão có điểm gì đó đáng nghi không?
Vô Trần Đạo Quân khẽ liếc mắt, cười ha hả: “Ái chà, Cổ trưởng lão, Từ trưởng lão của chúng ta rất nóng vội, hay là Cổ trưởng lão cứ thể hiện cho Từ trưởng lão xem?”
Sắc mặt Cổ trưởng lão sa sầm: “Vô Trần, ta nể ngươi là chưởng môn của Lưu Quang Tông, nhưng tại sao ngươi không phân rõ nặng nhẹ? Bây giờ nhiệm vụ quan trọng nhất chính là mở đường, so tài lúc nào mà chả được? Vì sao muốn chọn ngay bây giờ? Chẳng lẽ Lưu Quang Tông các ngươi định kéo dài thời gian?”
Cổ trưởng lão vừa nói ra những lời này, ánh mắt của Vô Trần Đạo Quân lập tức thay đổi.
Nếu nói hành động vừa rồi của Từ Tử Nham hơi thất lễ, thì hành vi bây giờ của Cổ trưởng lão lại khiến Vô Trần Đạo Quân tin lão có vấn đề.
Phóng ra một pháp thuật cũng chẳng mất mát gì, với thân phận của Vô Trần Đạo Quân, nếu hắn đã mở miệng, chỉ cần Cổ trưởng lão không muốn trở mặt với Lưu Quang Tông thì chắc chắn sẽ không từ chối.
Nhưng bây giờ thì sao? Cổ trưởng lão lại tìm cái cớ cự tuyệt, thậm chí còn quay ra uy hiếp hắn.
Chuyện này có nghĩa là vì một nguyên nhân nào đó, Cổ trưởng lão thà trở mặt với Lưu Quang Tông cũng không chịu phóng ra một pháp thuật nho nhỏ!!
Vô Trần Đạo Quân nheo mắt, trở mặt với một tu sĩ Hóa Thần cũng là một khiêu chiến rất lớn với hắn, càng đừng nói vị Cổ trưởng lão này có địa vị rất cao ở Thiên Vũ Tông, vô cùng có tiếng nói. Đã có vài người trong nhóm kỹ thuật trạch phụ trách kích hoạt đại trận ngừng làm việc, nhìn Vô Trần Đạo Quân đầy bất mãn, trong đó đa số là người của Thiên Vũ Tông.
Vô Trần Đạo Quân lén nhìn Từ Tử Nham, hắn chỉ nhìn biểu hiện của Cổ trưởng lão phát hiện vài điểm đáng ngờ, nhưng lại không có chứng cứ chính xác. Nếu Từ Tử Nham cũng không có bằng chứng xác thực, e rằng chuyện hôm nay khó mà xử lý.
Từ Tử Nham nhận được ánh mắt của chưởng môn, quyết đoán gật đầu. Nếu trước đó anh chỉ hoài nghi Cổ trưởng lão đã thành ma nhân, thì bây giờ anh gần như chắc chắn, rất đáng thử một lần.
Vô Trần Đạo Quân nhận được ám hiệu của Từ Tử Nham, âm thầm cân nhắc những hành động tiếp theo của mình có thể dẫn đến hậu quả gì, cuối cùng hắn quyết định, thà rằng sau này đi xin lỗi Thiên Vũ Tông chứ không thể bỏ qua bất kỳ điểm đáng ngờ nào.
Vô Trần Đạo Quân vung tay lên, một vài tu sĩ nguyên anh đột nhiên bao vây Cổ trưởng lão, dẫn đầu chính là La Đại Cước nguyên anh hậu kỳ. La Đại Cước lạnh lùng nhìn Cổ trưởng lão, trường kiếm trong tay không ngừng rung động, dường như lúc nào cũng có thể ra tay.
Vô Trần Đạo Quân lạnh lùng nói: “Cổ trưởng lão, phóng chút pháp thuật cũng sẽ không gây trở ngại gì, chẳng lẽ Cổ trưởng lão mắc bệnh, ngay cả phóng chút pháp thuật cũng không được? Nếu là vậy thì hôm nay không cần phiền Cổ trưởng lão nữa, làm hại Cổ trưởng lão bệnh nặng thêm thì không tốt lắm.”
Cổ trưởng lão co giật vùng thái dương, tức giận muốn bùng cháy.
Từ sau khi lão tấn cấp Hóa Thần, có khi nào lão bị uy hiếp như vậy đâu.
Nhưng lúc này lão tuyệt đối không thể phóng ra bất kỳ pháp thuật nào, những người đó cung cấp pháp bảo cho lão có thể che chắn ma khí trên người, hơn nữa chính lão cũng dùng linh lực hỗn loạn che giấu ma khí. Lão có thể không bị phát hiện, nhưng với điều kiện là không thể sử dụng bất kỳ pháp thuật nào, bằng không ma khí sẽ khiến thân phận của lão bị lộ!
Theo kế hoạch ban đầu, lão chỉ cần ra tay khi kích hoạt trận pháp. Khi đó, lão bị lộ thân phận cũng không sao, nhưng bây giờ đại trận còn chưa khởi động, cho dù lão phóng ra rất nhiều ma khí cũng không thể phá hủy trận pháp này. Bây giờ thân phận của lão tuyệt đối không thể để lộ ra ngoài!
“Giỏi, giỏi lắm!” Cổ trưởng lão giận tới bật cười, lão vung tay lên: “Lưu Quang Tông các ngươi quả nhiên thế lớn, ngay cả tu sĩ Hóa Thần của Thiên Vũ Tông cũng không xem ra gì. Nếu Vô Trần chưởng môn đã hăm dọa như vậy, lão hủ không tiếp nữa!”
Cổ trưởng lão xoay người định rời đi, nhưng Vô Trần Đạo Quân sao có thể để lão đi?
La Đại Cước hừ lạnh, chặn trước mặt Cổ trưởng lão, móc móc lỗ tai: “Cổ trưởng lão vội vã đi đâu thế? Chẳng lẽ là do Lưu Quang Tông tiếp đãi không chu toàn?”
“Ngươi!” Cổ trưởng lão trừng mắt nhìn La Đại Cước, nhưng trong lòng lại rất kiêng kỵ thực lực của La Đại Cước.
Là một kiếm tu nguyên anh hậu kỳ đồng thời sức mạnh như siêu nhân, La Đại Cước tuyệt đối có bản lĩnh giữ chân Cổ trưởng lão, cho dù không thể lấy mạng lão nhưng cầm chân lão cũng không phải vấn đề gì lớn.
Nhóm kỹ thuật trạch xung quanh cũng nhận thấy tình huống không bình thường, ngay cả những trận pháp sư của Thiên Vũ Tông cũng thấy hoang mang.
Với sự hiểu biết của họ về Cổ trưởng lão, vị lão nhân hiền lành này sẽ không dễ dàng tức giận, huống chi bây giờ là tình huống gì? Đây là đại sự mở đường liên quan đến vô số vực, cho dù tôn nghiêm cao cỡ nào cũng phải lui bước trong đại sự lần này. Nếu Cổ trưởng lão thật sự bị oan, sau khi đại sự chấm dứt, các trận pháp sư ủng hộ Cổ trưởng lão sẽ khiến chưởng môn của Lưu Quang Tông châm trà xin lỗi Cổ trưởng lão, nhưng bây giờ nổi giận? Điều này không phù hợp với tính cách của Cổ trưởng lão!
Chẳng lẽ…
Khi lòng người dấy lên nghi ngờ sẽ rất khó xóa bỏ, ngay cả nhóm kỹ thuật trạch của Thiên Vũ Tông cũng nghi ngờ Cổ trưởng lão, huống hồ gì là đệ tử của các môn phái khác.
“Cổ trưởng lão, mời.” La Đại Cước cười ngạo nghễ, cầm kiếm trong tay, nhường một lối đi.
Lúc này Cổ trưởng lão như một con cá bị nhốt trong lưới, xung quanh đều là tu sĩ nhìn chằm chằm, nếu lão không động thủ thì không có gì, chỉ cần ma khí không lộ ra, cho dù Vô Trần Đạo Quân hoài nghi lão như thế nào thì cũng không dám động thủ với lão, bởi vì một khi lão được chứng minh là vô tội, Lưu Quang Tông khó mà nhìn mặt Thiên Vũ Tông.
Nhưng nếu lão bị lộ thân phận ma nhân thì khác, Lưu Quang Tông hoàn toàn có thể dùng danh nghĩa trừ ma vệ đạo, trước tiên giết lão, sau đó thông báo cho Thiên Vũ Tông. Ở hiện trường có nhiều người như vậy, chỉ cần lão phóng ra một tia ma khí, lão nhất định phải chết!
Cổ trưởng lão toát mồ hôi lạnh, trong lòng không khỏi hối hận. Ban đầu, vì để có được tuổi thọ dài hơn, lão không cần suy nghĩ đã đồng ý thực hiện kế hoạch này. Bây giờ xem ra, lão thật sự quá kích động. Đáng tiếc, từ trước đến nay, dù rất sợ hãi tử vong nhưng lão luôn che giấu rất tốt dưới vỏ bọc lạnh nhạt, cho nên không ai biết lão hy vọng được sống tới cỡ nào, cho dù là với thân phận ma nhân!
Ầm!!
Ngay khi Cổ trưởng lão bị La Đại Cước ‘hộ tống’ rời khỏi trận pháp, xung quanh hải vực đột nhiên nổ tung. Vô số tu sĩ và hải tộc bảo vệ vòng ngoài đều chết dưới công kích bất ngờ, ngay cả trung tâm trận pháp cũng bị ảnh hưởng rất lớn.
Cổ trưởng lão lập tức vui vẻ, tay bấm pháp quyết, một luồng ma khí bàng bạc từ trên người lão lao ra, đánh thẳng vào một cây định hải trụ!