Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 64
Hiện tại vẫn chưa đến giờ nghỉ trưa, những người khác đều đang ở ngoài làm việc, trong nhà lúc này trừ bỏ Lý bà tử cũng chỉ lưu lại Tiểu Trịnh thị lo lắng gia vụ. Việc chuẩn bị bữa cơm cho mười mấy người Lý gia cũng không phải việc dễ dàng gì. Trước đây còn có Hà Nguyên Tuệ cùng Từ thị của tam phòng cùng Tiểu Trịnh xử lý, nay Hà Nguyên Tuệ thì chạy về nhà mẹ đẻ, Từ thị thì theo trượng phu đi trấn trêи trông coi cửa hàng, Tiểu Trịnh thị vì không muốn ra đồng thì chỉ còn cách gánh vác trọng trách này.
Tiểu Trịnh thị vốn là muốn để cho mẹ chồng mời thuê người giúp nàng một tay. Thế nhưng Lý bà tử vốn là người tính toán tỉ mỉ, hiện tại mùa màng thất bát, ruộng đất, cửa hàng đều thu được ít hơn mấy năm trước, huống hồ gia vụ cũng chỉ cần một người tay chân mau lẹ đảm đương là được, cần gì phải mất tiền thuê thêm người làm gia vụ?
Trịnh Xảo Nhi trở về, nhìn thấy sắc mặt âm trầm của Tiểu Trịnh thị liền nhẹ nhàng nói: “Thanh Nhi tỷ, cơm vẫn chưa xong đúng không? Tỷ nghỉ ngơi đi, mọi việc có muội rồi.”
Vừa nói chuyện, mắt nàng lại linh động xoay chuyển, chiếu đến Lý Đại Lang. Đáng tiếc một ánh mắt Lý Đại Lang cũng không cho nàng, vẻ mặt Trịnh Xảo Nhi lập tức ảm đạm, theo sau Tiểu Trịnh thị đi vào bếp.
Tiểu Trịnh thị liếc mắt nhìn Trịnh Xảo Nhi một cái, lười biếng chỉ tay vào chậu chén đũa chất cao, nói: “Chỗ này phiền ngươi rồi. Hôm nay chỉ cần hầm một nồi cháo loãng, làm một ít bánh mì cho đám công nhân là được.”
Vì không thể chậm trễ vụ mùa, Lý gia năm nào cũng mời thêm vài người đến giúp một tay, trả công bằng hai bữa cơm mỗi ngày. Mấy năm nay cũng không bạc đãi bọn họ, thời gian này để cho Tiểu Trịnh thị quản việc bếp núc, nàng làm ra được chút nước cháo và bánh bột ngô chai cứng đã là vi diệu.
Trịnh Xảo Nhi đè nén tâm tình không vui, bắt đầu thu thập nhà bếp. Mấy ngày nay Lý bà tử đã sớm phát hiện ra Tiểu Trịnh thị một chút việc nhà cũng không biết, đành cam chịu gọi Trịnh Xảo Nhi đến xử lý chuyện nấu cơm nước. Tiền công của Trịnh Xảo Nhi là giống với người khác, thế nhưng vừa phải ra đồng, vừa phải lo lắng chuyện bếp núc. Còn chưa kể phải chịu đựng tính khí của Tiểu Trịnh thị, nếu không phải…
Nếu không phải. . .
Trịnh Xảo Nhi trong lòng hung hăng cắn răng, trêи mặt chỉ biểu thị bộ dáng cam tâm tình nguyện.
Tiểu Trịnh thị chớp mắt, nhìn móng tay chăm sóc chỉnh tề của mình, thở dài nói: “Ngươi cũng thật là, ta đã tạo cơ hội cho ngươi như vậy, ngươi còn không biết nắm chặt… Nhìn xem ngươi bây giờ…”
Trịnh Xảo Nhi đỏ mặt, ngẩng đầu liếc Tiểu Trịnh thị một cái, lại cúi đầu, nhỏ giọng nói: “Thanh Nhi tỷ. . . Ngươi đoán chừng chớ nói nhảm. . . Ta. . .”
“Ta nói bậy gì cơ? Cũng trách tai ta thính như vậy. Bộ dáng ngươi lớn lên cũng thật tốt, tương lai nhất định là cực phẩm.” Tiểu Trịnh thị che miệng cười cười, trong lòng biết cứ dây dưa sẽ không kịp giờ cơm, cũng ra tay bắt đầu làm việc.
Trong khi Trịnh tỷ muội đang bận trong bếp, Lý Đại Lang mời Hà Sinh vào phòng trong.
Lý Đại Lang ấp a ấp úng một lúc lâu sau mới hỏi: “A Tuệ nàng. . . Nàng thân thể có ổn không?”
Hà Sinh mặt lạnh, hừ giọng nói: “Phiền tỷ phu đã quan tâm, đại tỷ thân mình vẫn tốt.”
Lý Đại Lang rõ ràng thở phào một cái, lập tức lộ ra tươi cười: “Ban nãy nghe nàng không khoẻ, ta lo lắng vô cùng.” Hắn cũng hỏi thêm: “Đông Ca ở nhà có ngoan không?”
Hà Sinh vẫn lặng yên không tiếng động quan sát Lý Đại Lang, phát hiện sự quan tâm của hắn cũng không giống như giả bộ, nam nhân cũng không thích vòng vo, Hà Sinh nói thẳng: “Tỷ phu, nếu huynh có tâm tư khác, ta sẽ đem Viễn Ca về nhà. Dù Hà gia có nghèo túng đến mức nào đi nữa cũng có thể đảm bảo cho ba mẹ con họ sống thật tốt.”
Em vợ không khách khí chỉ trích, Lý Đại Lang đỏ bừng mặt, nhất thời không biết nói lại thế nào.
Hà Sinh vốn là thử dò xét, nhìn thấy sắc mặt của đại tỷ phu, ánh mắt càng lúc càng lạnh lẽo…
P.s: Chương này hơi ngắn ạ ^^
Mọi người ơi mọi người cho mình hỏi lúc mọi người xem truyện có bị ngắt đoạn đột ngột không ạ?
Tại vì có bạn cmt nói, nhưng mà mình check trêи cả app với máy tính của mình thì thấy không có vấn đề gì cho nên muốn hỏi qua một chút, để còn biết mà chỉnh lại ấy ^^
Lại thêm nhạc, chắc không liên quan đến truyện lắm, nhưng mình thấy chuyện tình này cũng rất đẹp cho nên muốn chia sẻ với mọi người. ^^
Tiểu Trịnh thị vốn là muốn để cho mẹ chồng mời thuê người giúp nàng một tay. Thế nhưng Lý bà tử vốn là người tính toán tỉ mỉ, hiện tại mùa màng thất bát, ruộng đất, cửa hàng đều thu được ít hơn mấy năm trước, huống hồ gia vụ cũng chỉ cần một người tay chân mau lẹ đảm đương là được, cần gì phải mất tiền thuê thêm người làm gia vụ?
Trịnh Xảo Nhi trở về, nhìn thấy sắc mặt âm trầm của Tiểu Trịnh thị liền nhẹ nhàng nói: “Thanh Nhi tỷ, cơm vẫn chưa xong đúng không? Tỷ nghỉ ngơi đi, mọi việc có muội rồi.”
Vừa nói chuyện, mắt nàng lại linh động xoay chuyển, chiếu đến Lý Đại Lang. Đáng tiếc một ánh mắt Lý Đại Lang cũng không cho nàng, vẻ mặt Trịnh Xảo Nhi lập tức ảm đạm, theo sau Tiểu Trịnh thị đi vào bếp.
Tiểu Trịnh thị liếc mắt nhìn Trịnh Xảo Nhi một cái, lười biếng chỉ tay vào chậu chén đũa chất cao, nói: “Chỗ này phiền ngươi rồi. Hôm nay chỉ cần hầm một nồi cháo loãng, làm một ít bánh mì cho đám công nhân là được.”
Vì không thể chậm trễ vụ mùa, Lý gia năm nào cũng mời thêm vài người đến giúp một tay, trả công bằng hai bữa cơm mỗi ngày. Mấy năm nay cũng không bạc đãi bọn họ, thời gian này để cho Tiểu Trịnh thị quản việc bếp núc, nàng làm ra được chút nước cháo và bánh bột ngô chai cứng đã là vi diệu.
Trịnh Xảo Nhi đè nén tâm tình không vui, bắt đầu thu thập nhà bếp. Mấy ngày nay Lý bà tử đã sớm phát hiện ra Tiểu Trịnh thị một chút việc nhà cũng không biết, đành cam chịu gọi Trịnh Xảo Nhi đến xử lý chuyện nấu cơm nước. Tiền công của Trịnh Xảo Nhi là giống với người khác, thế nhưng vừa phải ra đồng, vừa phải lo lắng chuyện bếp núc. Còn chưa kể phải chịu đựng tính khí của Tiểu Trịnh thị, nếu không phải…
Nếu không phải. . .
Trịnh Xảo Nhi trong lòng hung hăng cắn răng, trêи mặt chỉ biểu thị bộ dáng cam tâm tình nguyện.
Tiểu Trịnh thị chớp mắt, nhìn móng tay chăm sóc chỉnh tề của mình, thở dài nói: “Ngươi cũng thật là, ta đã tạo cơ hội cho ngươi như vậy, ngươi còn không biết nắm chặt… Nhìn xem ngươi bây giờ…”
Trịnh Xảo Nhi đỏ mặt, ngẩng đầu liếc Tiểu Trịnh thị một cái, lại cúi đầu, nhỏ giọng nói: “Thanh Nhi tỷ. . . Ngươi đoán chừng chớ nói nhảm. . . Ta. . .”
“Ta nói bậy gì cơ? Cũng trách tai ta thính như vậy. Bộ dáng ngươi lớn lên cũng thật tốt, tương lai nhất định là cực phẩm.” Tiểu Trịnh thị che miệng cười cười, trong lòng biết cứ dây dưa sẽ không kịp giờ cơm, cũng ra tay bắt đầu làm việc.
Trong khi Trịnh tỷ muội đang bận trong bếp, Lý Đại Lang mời Hà Sinh vào phòng trong.
Lý Đại Lang ấp a ấp úng một lúc lâu sau mới hỏi: “A Tuệ nàng. . . Nàng thân thể có ổn không?”
Hà Sinh mặt lạnh, hừ giọng nói: “Phiền tỷ phu đã quan tâm, đại tỷ thân mình vẫn tốt.”
Lý Đại Lang rõ ràng thở phào một cái, lập tức lộ ra tươi cười: “Ban nãy nghe nàng không khoẻ, ta lo lắng vô cùng.” Hắn cũng hỏi thêm: “Đông Ca ở nhà có ngoan không?”
Hà Sinh vẫn lặng yên không tiếng động quan sát Lý Đại Lang, phát hiện sự quan tâm của hắn cũng không giống như giả bộ, nam nhân cũng không thích vòng vo, Hà Sinh nói thẳng: “Tỷ phu, nếu huynh có tâm tư khác, ta sẽ đem Viễn Ca về nhà. Dù Hà gia có nghèo túng đến mức nào đi nữa cũng có thể đảm bảo cho ba mẹ con họ sống thật tốt.”
Em vợ không khách khí chỉ trích, Lý Đại Lang đỏ bừng mặt, nhất thời không biết nói lại thế nào.
Hà Sinh vốn là thử dò xét, nhìn thấy sắc mặt của đại tỷ phu, ánh mắt càng lúc càng lạnh lẽo…
P.s: Chương này hơi ngắn ạ ^^
Mọi người ơi mọi người cho mình hỏi lúc mọi người xem truyện có bị ngắt đoạn đột ngột không ạ?
Tại vì có bạn cmt nói, nhưng mà mình check trêи cả app với máy tính của mình thì thấy không có vấn đề gì cho nên muốn hỏi qua một chút, để còn biết mà chỉnh lại ấy ^^
Lại thêm nhạc, chắc không liên quan đến truyện lắm, nhưng mình thấy chuyện tình này cũng rất đẹp cho nên muốn chia sẻ với mọi người. ^^