-
Chương 3: Lật tẩy
Đôi giày cao gót đỏ chói đặt xuống làn đường tối màu làm cho đôi chân thon dài càng thêm nổi bật. Ly Tâm bước xuống xe. Hôm nay cô đã phải tốn không biết bao nhiêu nước bọt để không bị Tề tống vào chiếc Cadillac đen ngòm. Kể cũng may thật, không biết mấy người kia(người trong Black Evil) nhìn thấy cô bước ra từ một chiếc Cadillac chứ không phải là Ferrari thì sẽ phản ứng như thế nào đây nữa. Ly Tâm khẽ đưa tay chỉnh lại trang phục, sau đó cô từ tốn bước vào khách sạn. Khách sạn này được coi như "hang ổ" của Black Evil, nhìn bề ngoài thì ai cũng tưởng đây là một khách sạn 5 sao hào nhoáng. Nhưng thực ra nơi đây lại có một tầng hầm – địa điểm tụ tập riêng của toàn bộ thành viên trong tổ chức. Ly Tâm bước về phía thang máy chuyên dụng, mấy người bảo vệ nhìn thấy cô cũng không nói gì bởi họ biết cô là Jacker. Ai cũng biết khi đi dự tiệc, Jacker luôn mặc đồ chỉ có màu đỏ và trắng, nhưng không chỉ vậy khí chất vừa phát sáng, vừa bí ẩn của Ly Tâm mới chính là điều làm mọi người khó quên. Ly Tâm dừng lại trước thang máy và xác nhận dấu vân tay. Tít tít, cửa thang máy từ từ mở ra.+
Không tối, không có đèn lazer lòe loẹt, không tiếng nhạc đinh tai nhức óc mà chỉ có ánh đèn vàng dịu nhẹ. Ánh sáng hắt lên bộ trang phục của Ly Tâm khiến không ai là không trầm trồ khen ngợi. Đầm dạ hội một tay màu trắng dài quét đất, quanh eo chiết vải đỏ chói làm nổi bật vòng eo thon gọn(Ly Tâm mới có thai nên bụng chưa to) Cổ áo vừa phải, không khoét sâu như dân chơi mà cũng không quá cao như phụ nữ cổ hủ. Nhưng điểm nổi bật là bông hoa, một bông mẫu đơn đỏ chói được đặt ở eo làm cho người ta cảm thấy đây là một thiết kế thực sự táo bạo nhưng đã tạo nên thành công ngoài mong đợi. Bộ trang sức đá quý làm không ai có thể đoán được giá trị của nó. Nhưng điều đó không quan trọng, quan trọng là tất cả những thứ này được khoác lên người Jacker, nó làm cho người ta cảm thấy cô vừa thuần khiết, vừa đầy mùi tanh máu. Quả thực là... Mọi người lại lắc đầu thở dài, mỗi khi Jacker và Jocker xuất hiện thì bao nhiêu công sức trang điểm của bọn họ bỏ ra đều công cốc. Lại nói đến Jocker, đã mấy năm không thấy cô ta xuất hiện, trước kia, Jacker và Joker là cặp đôi không thể tách rời. Hai người bọn họ luôn luôn mặc cùng một thiết kế, chỉ có điều màu sắc thì hoàn toàn trái ngược. Tay áo Jacker màu trắng thì Jocker màu đỏ, trang sức của Jacker màu đỏ thì Jocker lại là màu trắng... Họ luôn phối hợp như vậy và lúc nào cũng tạo nên một bất ngờ. Mọi người thở dài. Có lẽ sau này bọn họ không có cơ hội đấu giá siêu ám khí của Jocker rồi.
"Chào"
"Hi Jacker!"
"Bộ mặt mới này ấn tượng nha!"
"Giờ mới xuất hiện sao?"
Ly Tâm đón nhận những tiếng chào hỏi bằng vài cái gật đầu. Ở đây ai cũng thoải mái, ai cũng sống thật với bản thân. Nếu anh có bản lĩnh, anh được đón nhận sự chào đón của mọi người, còn ngược lại, nếu anh vô dụng thì chỉ còn nước cắp đít ra đi. Ngồi xuống chiếc ghế sofa, Ly Tâm từ tốn uống một cốc nước cam, đi dự tiệc mà uống nước cam thì thật kì lạ, nhưng vì con của cô, cô kì lạ một chút cũng đâu có sao. Dù sao thì lần nào đi dự tiệc cô cũng thay một khuôn mặt khác, cô cũng không phải loại người để tâm đến suy nghĩ của người khác, những ánh mắt này đều bị cô coi như không khí. Chợt cơn buồn nôn dậy lên, Ly Tâm chạy ra góc nôn khan.
Lam Tư : Lão đại của Lam Bang. là đối thủ duy nhất của Tề Mặc Lão đại của Tề Gia. Một con người không mấy lạnh lùng. Có nụ cười tỏa nắng. Nhưng không kém phần độc ác và bản lĩnh của một vị lão đại
Mộc Tùy Tâm : Siêu trộm Tùy Tâm. Người chị em đồng cam cộng khổ với Mộc Ly Tâm (phu nhân Tề Lão đại) mất liên lạc khi trốn tổ chức. Bị sụp bẩy Lam Tư
lời muốn nói :: Mình chỉ thấy tiết khi Đạo Tình của Chu Ngọc viết không có phần cho Lam lão đại cứ theo Tề Thiên Vũ hoài. và củng chưa tìm được Tùy Tâm nên mình viết thêm để các bạn đọc chi vui. Mình sẽ cố gắng giữ hình tượng nhân vật. Có sai sót mọi người bỏ qua dùm mình nhe. Mong các bạn ủng hộ
"Sao thế? Không khỏe à?"
Một cô gái mặc bộ đồ màu tím chạy đến vỗ vai Ly Tâm. Cô ta là Hana Lee, chuyên gia chế tạo vũ khí hạng nặng, là một người khá có tài.
"Không sao, cảm mạo thôi" Ly Tâm nhẹ nhàng trả lời.
"Ha ha, Jacker cũng là người, cũng có lúc bị ốm" Vài tiếng nói chen vào.
"Được rồi, mọi người ngồi vào chỗ của mình, nhanh tay cầm một ly rượu lên vừa thưởng thức, vừa lắng nghe tôi nói nào"
Giọng nói trong trẻo vang lên, là Evil. Hôm nay cô ta mặc bộ đầm dạ hội đen tuyền tôn nước da trắng mịn, đương nhiên trên khuôn mặt cô ta còn có một chiếc mặt nạ che kín nửa khuôn mặt – đồ vật bất di bất dịch. Cô ta là chuyên gia pha chế rượu, hẳn loại rượu mới này là do cô ta pha chế. Ly Tâm vẫn từ tốn uống ly nước cam và mặc kệ mấy trăm ánh mắt hướng vào.
"Đây là Demetor, loại rượu mới nhất của tôi"
Devil nhẹ nhàng lên tiếng và đáp lại cô ta là những cái gật đầu tán thưởng
"Tôi nghe nói hôm nay Jacker bị ốm, không uống rượu. Thực đáng tiếc" Devil cười cười, giọng điệu châm biếm như cho rằng Ly Tâm đang nói dối. Ly Tâm không trả lời, cô chỉ từ tốn hướng ánh mắt nghi ngờ vào phía Devil kiểu như muốn hỏi: "Tại sao cô lại cho là thế?" Không chỉ Ly Tâm mà nhiều người cũng phóng những ánh mắt đầy nghi ngờ vào Devil.
Devil mỉm cười:
"Nôn khan..." Câu nói mập mờ này nhận được nhiều sự đồng tình nhưng cũng có khá nhiều phản bác. Ly Tâm mặc kệ, đến khi mọi người hướng ánh mắt về phía cô, cô mới từ tốn cất tiếng:
"Tôi nói tôi nói thật cô có tin không?"
Evil cũng không quá ngạc nhiên khi Jacker lại đặt câu hỏi ngược lại cho cô. Đã thế cô cũng vặn lại xem cô ta trả lời như thế nào. Khóe miệng hơi cong lên, Devil cất tiếng:
"Tôi tin thì sao mà không tin thì sao?"
"Cô tin thì chính là cô nghĩ tôi thực sự có bệnh trong người, cô không tin thì có hỏi nữa cũng vô dụng, đây chính là câu trả lời của tôi"
Câu trả lời của Jacker làm mọi người phải than phục, úp úp mở mở, giả giả thật thật, không có ai có thể đoán ra câu nói này có bao nhiêu phần giả, bao nhiều phần thật.
"Ha ha, trả lời hay lắm, không hổ danh là Jacker"
Evil luôn đánh giá cao cô gái tên Jacker này. Cô vừa thích, vừa không thích cô ta. Thích là vì cô ta thông minh, không thích vì cô ta quá thông minh.
"Được rồi, bây giờ chúng ta chính thức bắt đầu buổi đấu giá. Vật phẩm đầu tiên, mọi người phải cần chút may mắn mới mua được thứ này. Vâng, chính là mặt nạ của Jacker."
Có nhiều tiếng reo hò xuýt xoa cho đến khi Devil nói thêm một câu nữa:
"Mặt nạ cho nam giới"
" Jacker, sao cô thiên vị quá vậy." Một cô gái mặc bộ đồ xanh đậm nhăn mặt phàn nàn.
"Lần trước cũng là mặt nạ nam rồi mà..."
"Thôi nào, mọi người bình tĩnh, giá khởi đầu là 1 triệu đô la Mĩ."
Không có 2 triệu, không có 3 triệu, không có 10 triệu, người đầu tiên ra giá đã lên tiếng:
"100 triệu đô la Mỹ."
Người phụ nữ mặc chiếc váy dạ hội màu xanh lên tiếng: "155 triệu."
Người đàn ông mặc đồ vest đen tuyền: "200 triệu."
Người đàn ông mặc chiếc áo cánh màu nâu: "210 triệu."
...
"410 triệu đô la Mỹ" Một giọng nói chững chạc vang lên.
"410 triệu lần một, 410 triệu lần hai, 410 triệu..."
Evil chưa nói xong đã bị một giọng nữ khác chen vào: "410 triệu thêm 10 đô".
"Katherin, em thôi làm loạn đi"
Tiếng nói của người đàn ông lúc trước vang lên làm Katherin trợn mắt: "Hừ, tôi làm gì kệ tôi, không phải nói không để ý tới tôi nữa sao."
"410 000 020 đô la mĩ" Nhăn mũi một cái, người đàn ông lại lên tiếng.
"410 000 030 đô la Mĩ."
"..."
Đến lúc này thì nhiều người đã mất kiên nhẫn, hai người đấu khẩu ban nãy là một cặp oan gia.
- Thôi nào Katherin, Jone, đằng nào thì cái mặt nạ này chả bay vào nhà hai người.
Thế nhưng cặp vợ chồng bướng bỉnh kia vẫn không nghe lời:
"410 001 040."
"410 001 050."
...
"410 002 000."
"Hai người thôi dành nhau tôi sẽ nói cho một bí mật. Bí mật về chiếc mặt nạ"
Jacker từ tốn cất lời. Đến lúc này, mọi người lập tức im bặt và hướng mắt về phía Jacker. Mặt nạ của cô ấy luôn luôn có đặc biệt, luôn có một điều bí mật nào đó mà ai cũng tò mò, nhưng cô không bao giờ tiết lộ mà để họ tự tìm hiểu. Đã có không ít người sở hữu những chiếc mặt nạ này nhưng duy nhất có một người có thể phá giải bài toán trên mặt nạ của Jacker.
"A, Thật sao? Thật sao?"
Katherin mắt long lanh. Khóe môi khẽ cong lên, Ly Tâm gật đầu. Không phải là tâm tình cô tốt thì còn lâu cô mới nói cho bọn họ bí mật.
"Anh trông con 1 tháng, em nhường mặt nạ" Jone đề xuất.
"Không." Cô vợ khẳng định
"6 tháng?"
"Không. 2 năm. Một lời đã định"
Katherin đặt điều kiện làm Jone đen mặt nhưng anh ta vẫn gật đầu. Ở đây ai cũng biết con của hai bọn họ là một tiểu quỷ, à không một đại quỷ. Jone đồng ý điều kiện này... Anh ta lỗ nặng.
"410 002 000 lần một, 410 002 000 lần hai, 410 002 000 lần ba. Được rồi, chiếc mặt nạ thuộc về Jone." Evil tuyên bố.
Ngay sau đó Jacker mượn một chiếc bút của ai đó viết viết vào một mảnh giấy rồi chuyển nó cho Jone. Jone vừa cầm đến tay, Katherin đã nhanh chóng giật lại. Đáng tiếc, cô ấy có thân thủ nhanh nhưng cũng không bằng Jone. Anh ta né người một cái rồi đọc đọc vài lần sau đó nhanh tay hơ tờ giấy vào ngọn lửa.Đến khi tờ giấy cháy thành tro, Jone đưa đôi bàn tay to lớn tóm lấy cổ tay Katherin rồi cười hắc hắc. Ly Tâm khá thích đôi vợ chồng trẻ này, hai người họ một người chế bom, một người chế máy phá bom. Chít chit... hoa tai của cô có tín hiệu. Ly Tâm lập tức kết nối, cô chưa kịp nói gì, một giọng nói đã vang lên:
"Chị, không thấy Thiên Vũ" Là Phong Vân, hẳn là phải xảy ra chuyện gì thì mới làm cho Phong Vân lo lắng.
"Yên tâm, với năng lực của nó không dễ chết đâu. Chị về ngay đây." Tuy tin tưởng vào thực lực của Tề Thiên Vũ nhưng Ly Tâm vẫn có phần sốt ruột.
"Jacker có chuyện gì à?"
Ly Tâm đáp lại họ bằng hai chữ "Tạm biệt" rồi cô nhanh chóng hướng phía thang máy mà đi.
***
"Cháu bé không được đi vào đây" Một giọng ồm ồm của ai đó cất lên.
"Cháu phải vào, mẹ cháu ở trong" Tề Thiên Vũ xông xáo.
"Mẹ cháu là ai?"
"Cái cô mặc áo trắng đỏ với cả hoa" Mấy người bảo vệ hiểu ngay Tề Thiên Vũ muốn nói đến Jacker, bọn họ cười cười:
"Cháu bé, nói dối là không tốt đâu."
"Ông mới nói dối, cả nhà ông mới nói dối" Gào lên hai câu, sau đó Tề Thiên Vũ lượn người, chui vào vòng vây của mấy người bảo vệ. Thân hình nhỏ nhắn lúc này y như con báo con. Đáng tiếc, cậu bé không vào được thang máy, ngay sau đó cậu bị một người bảo vệ túm cổ áo xách lên.
"Hừ, bỏ cháu ra, cháu mách mẹ" Thiên Vũ nghiến răng nói. Thấy mấy người bảo vệ vẫn không buông tay, cậu bé bồi thêm một câu "Tè cho vào mặt bây giờ."
Hai người bảo vệ liếc nhau, đoán là cậu bé này buồn đi vệ sinh, lập tức thả cậu bé xuống. Tề Thiên Vũ hừ lạnh một cái rồi chạy về phía nhà vệ sinh.
Đúng lúc này, một người phụ nữ đi vào, cô ta chỉ nói một chữ "Jocker" hai người bảo vệ lập tức nhường đường. Họ biết đây là Jocker vì bộ trang phục và giọng nói của cô. Tùy Tâm xác nhận dấu vân tay rồi sau đó bước vào thang máy. Cô cứ thế đi vào và không hề để ý có một người vừa đi ra. Jocker nhanh tay lấy một cốc rượu rồi bước về phía mọi người.
"Á, Jocker, sao bây giờ cô mới tới, Jacker vừa mới ra ngoài" Hana Lee hướng bộ mặt ngạc nhiên về phía Tùy Tâm
Jacker vừa mới ra ngài?
Jacker?
Tùy Tâm trợn tròn mặt, chưa kịp suy nghĩ, cô chạy nhanh về phía thang máy.
Ly Tâm, em đấy à?
***
Tề Thiên Vũ đi vệ sinh xong liền nhảy lên ngồi lên trên cái máy xác nhận vân tay, ai đuổi cũng không xuống. Hai người bảo vệ liếc nhau, liền cầm cái còng khóa hai tay Thiên Vũ lại vì họ cảm thấy cậu bé này có phần nguy hiểm, không biết tại sao nhưng hai người bảo vệ đô con như bọn họ lại cảm thấy khí chất của cậu bé ba tuổi này có phần bức người. Một lúc sau, ánh mắt người bảo vệ vô tình xoẹt qua tay Tề Thiên Vũ. Cái còng? Và anh ta phát hiện ra một sự thật rất trớ trêu, cái còng đang yên vị dưới đất. Là do anh ta bấm không chặt? Anh bảo vệ lắc đầu, lấy một cái còng khác ra khóa vào tay Thiên Vũ. Một lát sau... Chiếc còng lại nằm dưới đất. Lúc này hai anh bảo vệ không khỏi trợn tròn mắt nhìn nhau, sau đó đôi mắt tròn xoe lại hướng về phía Tề Thiên Vũ. Cậu bé này mở được còng? Thực giỏi! Tề Thiên Vũ cười hì hì, bày ra khuôn mặt rất ngây thơ. Hai bảo vệ biết không làm gì được, đành cứ mặc kệ cậu bé. Ding... Cửa thang máy mở ra, Ly Tâm bước ra ngoài, thấy bộ mặt ngây thơ vô (số) tội của Tề Thiên Vũ thì không khỏi thở hắt. Cô đưa tay bế Thiên Vũ, tức giận nói:
Đôi giày cao gót đỏ chói đặt xuống làn đường tối màu làm cho đôi chân thon dài càng thêm nổi bật. Ly Tâm bước xuống xe. Hôm nay cô đã phải tốn không biết bao nhiêu nước bọt để không bị Tề tống vào chiếc Cadillac đen ngòm. Kể cũng may thật, không biết mấy người kia(người trong Black Evil) nhìn thấy cô bước ra từ một chiếc Cadillac chứ không phải là Ferrari thì sẽ phản ứng như thế nào đây nữa. Ly Tâm khẽ đưa tay chỉnh lại trang phục, sau đó cô từ tốn bước vào khách sạn. Khách sạn này được coi như "hang ổ" của Black Evil, nhìn bề ngoài thì ai cũng tưởng đây là một khách sạn 5 sao hào nhoáng. Nhưng thực ra nơi đây lại có một tầng hầm – địa điểm tụ tập riêng của toàn bộ thành viên trong tổ chức. Ly Tâm bước về phía thang máy chuyên dụng, mấy người bảo vệ nhìn thấy cô cũng không nói gì bởi họ biết cô là Jacker. Ai cũng biết khi đi dự tiệc, Jacker luôn mặc đồ chỉ có màu đỏ và trắng, nhưng không chỉ vậy khí chất vừa phát sáng, vừa bí ẩn của Ly Tâm mới chính là điều làm mọi người khó quên. Ly Tâm dừng lại trước thang máy và xác nhận dấu vân tay. Tít tít, cửa thang máy từ từ mở ra.
Không tối, không có đèn lazer lòe loẹt, không tiếng nhạc đinh tai nhức óc mà chỉ có ánh đèn vàng dịu nhẹ. Ánh sáng hắt lên bộ trang phục của Ly Tâm khiến không ai là không trầm trồ khen ngợi. Đầm dạ hội một tay màu trắng dài quét đất, quanh eo chiết vải đỏ chói làm nổi bật vòng eo thon gọn(Ly Tâm mới có thai nên bụng chưa to) Cổ áo vừa phải, không khoét sâu như dân chơi mà cũng không quá cao như phụ nữ cổ hủ. Nhưng điểm nổi bật là bông hoa, một bông mẫu đơn đỏ chói được đặt ở eo làm cho người ta cảm thấy đây là một thiết kế thực sự táo bạo nhưng đã tạo nên thành công ngoài mong đợi. Bộ trang sức đá quý làm không ai có thể đoán được giá trị của nó. Nhưng điều đó không quan trọng, quan trọng là tất cả những thứ này được khoác lên người Jacker, nó làm cho người ta cảm thấy cô vừa thuần khiết, vừa đầy mùi tanh máu. Quả thực là... Mọi người lại lắc đầu thở dài, mỗi khi Jacker và Jocker xuất hiện thì bao nhiêu công sức trang điểm của bọn họ bỏ ra đều công cốc. Lại nói đến Jocker, đã mấy năm không thấy cô ta xuất hiện, trước kia, Jacker và Joker là cặp đôi không thể tách rời. Hai người bọn họ luôn luôn mặc cùng một thiết kế, chỉ có điều màu sắc thì hoàn toàn trái ngược. Tay áo Jacker màu trắng thì Jocker màu đỏ, trang sức của Jacker màu đỏ thì Jocker lại là màu trắng... Họ luôn phối hợp như vậy và lúc nào cũng tạo nên một bất ngờ. Mọi người thở dài. Có lẽ sau này bọn họ không có cơ hội đấu giá siêu ám khí của Jocker rồi.
"Chào"
"Hi Jacker!"
"Bộ mặt mới này ấn tượng nha!"
"Giờ mới xuất hiện sao?"
Ly Tâm đón nhận những tiếng chào hỏi bằng vài cái gật đầu. Ở đây ai cũng thoải mái, ai cũng sống thật với bản thân. Nếu anh có bản lĩnh, anh được đón nhận sự chào đón của mọi người, còn ngược lại, nếu anh vô dụng thì chỉ còn nước cắp đít ra đi. Ngồi xuống chiếc ghế sofa, Ly Tâm từ tốn uống một cốc nước cam, đi dự tiệc mà uống nước cam thì thật kì lạ, nhưng vì con của cô, cô kì lạ một chút cũng đâu có sao. Dù sao thì lần nào đi dự tiệc cô cũng thay một khuôn mặt khác, cô cũng không phải loại người để tâm đến suy nghĩ của người khác, những ánh mắt này đều bị cô coi như không khí. Chợt cơn buồn nôn dậy lên, Ly Tâm chạy ra góc nôn khan.
Không tối, không có đèn lazer lòe loẹt, không tiếng nhạc đinh tai nhức óc mà chỉ có ánh đèn vàng dịu nhẹ. Ánh sáng hắt lên bộ trang phục của Ly Tâm khiến không ai là không trầm trồ khen ngợi. Đầm dạ hội một tay màu trắng dài quét đất, quanh eo chiết vải đỏ chói làm nổi bật vòng eo thon gọn(Ly Tâm mới có thai nên bụng chưa to) Cổ áo vừa phải, không khoét sâu như dân chơi mà cũng không quá cao như phụ nữ cổ hủ. Nhưng điểm nổi bật là bông hoa, một bông mẫu đơn đỏ chói được đặt ở eo làm cho người ta cảm thấy đây là một thiết kế thực sự táo bạo nhưng đã tạo nên thành công ngoài mong đợi. Bộ trang sức đá quý làm không ai có thể đoán được giá trị của nó. Nhưng điều đó không quan trọng, quan trọng là tất cả những thứ này được khoác lên người Jacker, nó làm cho người ta cảm thấy cô vừa thuần khiết, vừa đầy mùi tanh máu. Quả thực là... Mọi người lại lắc đầu thở dài, mỗi khi Jacker và Jocker xuất hiện thì bao nhiêu công sức trang điểm của bọn họ bỏ ra đều công cốc. Lại nói đến Jocker, đã mấy năm không thấy cô ta xuất hiện, trước kia, Jacker và Joker là cặp đôi không thể tách rời. Hai người bọn họ luôn luôn mặc cùng một thiết kế, chỉ có điều màu sắc thì hoàn toàn trái ngược. Tay áo Jacker màu trắng thì Jocker màu đỏ, trang sức của Jacker màu đỏ thì Jocker lại là màu trắng... Họ luôn phối hợp như vậy và lúc nào cũng tạo nên một bất ngờ. Mọi người thở dài. Có lẽ sau này bọn họ không có cơ hội đấu giá siêu ám khí của Jocker rồi.
"Chào"
"Hi Jacker!"
"Bộ mặt mới này ấn tượng nha!"
"Giờ mới xuất hiện sao?"
Ly Tâm đón nhận những tiếng chào hỏi bằng vài cái gật đầu. Ở đây ai cũng thoải mái, ai cũng sống thật với bản thân. Nếu anh có bản lĩnh, anh được đón nhận sự chào đón của mọi người, còn ngược lại, nếu anh vô dụng thì chỉ còn nước cắp đít ra đi. Ngồi xuống chiếc ghế sofa, Ly Tâm từ tốn uống một cốc nước cam, đi dự tiệc mà uống nước cam thì thật kì lạ, nhưng vì con của cô, cô kì lạ một chút cũng đâu có sao. Dù sao thì lần nào đi dự tiệc cô cũng thay một khuôn mặt khác, cô cũng không phải loại người để tâm đến suy nghĩ của người khác, những ánh mắt này đều bị cô coi như không khí. Chợt cơn buồn nôn dậy lên, Ly Tâm chạy ra góc nôn khan.
Lam Tư : Lão đại của Lam Bang. là đối thủ duy nhất của Tề Mặc Lão đại của Tề Gia. Một con người không mấy lạnh lùng. Có nụ cười tỏa nắng. Nhưng không kém phần độc ác và bản lĩnh của một vị lão đại
Mộc Tùy Tâm : Siêu trộm Tùy Tâm. Người chị em đồng cam cộng khổ với Mộc Ly Tâm (phu nhân Tề Lão đại) mất liên lạc khi trốn tổ chức. Bị sụp bẩy Lam Tư
lời muốn nói :: Mình chỉ thấy tiết khi Đạo Tình của Chu Ngọc viết không có phần cho Lam lão đại cứ theo Tề Thiên Vũ hoài. và củng chưa tìm được Tùy Tâm nên mình viết thêm để các bạn đọc chi vui. Mình sẽ cố gắng giữ hình tượng nhân vật. Có sai sót mọi người bỏ qua dùm mình nhe. Mong các bạn ủng hộ
"Sao thế? Không khỏe à?"
Một cô gái mặc bộ đồ màu tím chạy đến vỗ vai Ly Tâm. Cô ta là Hana Lee, chuyên gia chế tạo vũ khí hạng nặng, là một người khá có tài.
"Không sao, cảm mạo thôi" Ly Tâm nhẹ nhàng trả lời.
"Ha ha, Jacker cũng là người, cũng có lúc bị ốm" Vài tiếng nói chen vào.
"Được rồi, mọi người ngồi vào chỗ của mình, nhanh tay cầm một ly rượu lên vừa thưởng thức, vừa lắng nghe tôi nói nào"
Giọng nói trong trẻo vang lên, là Evil. Hôm nay cô ta mặc bộ đầm dạ hội đen tuyền tôn nước da trắng mịn, đương nhiên trên khuôn mặt cô ta còn có một chiếc mặt nạ che kín nửa khuôn mặt – đồ vật bất di bất dịch. Cô ta là chuyên gia pha chế rượu, hẳn loại rượu mới này là do cô ta pha chế. Ly Tâm vẫn từ tốn uống ly nước cam và mặc kệ mấy trăm ánh mắt hướng vào.
"Đây là Demetor, loại rượu mới nhất của tôi"
Devil nhẹ nhàng lên tiếng và đáp lại cô ta là những cái gật đầu tán thưởng
"Tôi nghe nói hôm nay Jacker bị ốm, không uống rượu. Thực đáng tiếc" Devil cười cười, giọng điệu châm biếm như cho rằng Ly Tâm đang nói dối. Ly Tâm không trả lời, cô chỉ từ tốn hướng ánh mắt nghi ngờ vào phía Devil kiểu như muốn hỏi: "Tại sao cô lại cho là thế?" Không chỉ Ly Tâm mà nhiều người cũng phóng những ánh mắt đầy nghi ngờ vào Devil.
Devil mỉm cười:
"Nôn khan..." Câu nói mập mờ này nhận được nhiều sự đồng tình nhưng cũng có khá nhiều phản bác. Ly Tâm mặc kệ, đến khi mọi người hướng ánh mắt về phía cô, cô mới từ tốn cất tiếng:
"Tôi nói tôi nói thật cô có tin không?"
Evil cũng không quá ngạc nhiên khi Jacker lại đặt câu hỏi ngược lại cho cô. Đã thế cô cũng vặn lại xem cô ta trả lời như thế nào. Khóe miệng hơi cong lên, Devil cất tiếng:
"Tôi tin thì sao mà không tin thì sao?"
"Cô tin thì chính là cô nghĩ tôi thực sự có bệnh trong người, cô không tin thì có hỏi nữa cũng vô dụng, đây chính là câu trả lời của tôi"
Câu trả lời của Jacker làm mọi người phải than phục, úp úp mở mở, giả giả thật thật, không có ai có thể đoán ra câu nói này có bao nhiêu phần giả, bao nhiều phần thật.
"Ha ha, trả lời hay lắm, không hổ danh là Jacker"
Evil luôn đánh giá cao cô gái tên Jacker này. Cô vừa thích, vừa không thích cô ta. Thích là vì cô ta thông minh, không thích vì cô ta quá thông minh.
"Được rồi, bây giờ chúng ta chính thức bắt đầu buổi đấu giá. Vật phẩm đầu tiên, mọi người phải cần chút may mắn mới mua được thứ này. Vâng, chính là mặt nạ của Jacker."
Có nhiều tiếng reo hò xuýt xoa cho đến khi Devil nói thêm một câu nữa:
"Mặt nạ cho nam giới"
" Jacker, sao cô thiên vị quá vậy." Một cô gái mặc bộ đồ xanh đậm nhăn mặt phàn nàn.
"Lần trước cũng là mặt nạ nam rồi mà..."
"Thôi nào, mọi người bình tĩnh, giá khởi đầu là 1 triệu đô la Mĩ."
Không có 2 triệu, không có 3 triệu, không có 10 triệu, người đầu tiên ra giá đã lên tiếng:
"100 triệu đô la Mỹ."
Người phụ nữ mặc chiếc váy dạ hội màu xanh lên tiếng: "155 triệu."
Người đàn ông mặc đồ vest đen tuyền: "200 triệu."
Người đàn ông mặc chiếc áo cánh màu nâu: "210 triệu."
...
"410 triệu đô la Mỹ" Một giọng nói chững chạc vang lên.
"410 triệu lần một, 410 triệu lần hai, 410 triệu..."
Evil chưa nói xong đã bị một giọng nữ khác chen vào: "410 triệu thêm 10 đô".
"Katherin, em thôi làm loạn đi"
Tiếng nói của người đàn ông lúc trước vang lên làm Katherin trợn mắt: "Hừ, tôi làm gì kệ tôi, không phải nói không để ý tới tôi nữa sao."
"410 000 020 đô la mĩ" Nhăn mũi một cái, người đàn ông lại lên tiếng.
"410 000 030 đô la Mĩ."
"..."
Đến lúc này thì nhiều người đã mất kiên nhẫn, hai người đấu khẩu ban nãy là một cặp oan gia.
- Thôi nào Katherin, Jone, đằng nào thì cái mặt nạ này chả bay vào nhà hai người.
Thế nhưng cặp vợ chồng bướng bỉnh kia vẫn không nghe lời:
"410 001 040."
"410 001 050."
...
"410 002 000."
"Hai người thôi dành nhau tôi sẽ nói cho một bí mật. Bí mật về chiếc mặt nạ"
Jacker từ tốn cất lời. Đến lúc này, mọi người lập tức im bặt và hướng mắt về phía Jacker. Mặt nạ của cô ấy luôn luôn có đặc biệt, luôn có một điều bí mật nào đó mà ai cũng tò mò, nhưng cô không bao giờ tiết lộ mà để họ tự tìm hiểu. Đã có không ít người sở hữu những chiếc mặt nạ này nhưng duy nhất có một người có thể phá giải bài toán trên mặt nạ của Jacker.
"A, Thật sao? Thật sao?"
Katherin mắt long lanh. Khóe môi khẽ cong lên, Ly Tâm gật đầu. Không phải là tâm tình cô tốt thì còn lâu cô mới nói cho bọn họ bí mật.
"Anh trông con 1 tháng, em nhường mặt nạ" Jone đề xuất.
"Không." Cô vợ khẳng định
"6 tháng?"
"Không. 2 năm. Một lời đã định"
Katherin đặt điều kiện làm Jone đen mặt nhưng anh ta vẫn gật đầu. Ở đây ai cũng biết con của hai bọn họ là một tiểu quỷ, à không một đại quỷ. Jone đồng ý điều kiện này... Anh ta lỗ nặng.
"410 002 000 lần một, 410 002 000 lần hai, 410 002 000 lần ba. Được rồi, chiếc mặt nạ thuộc về Jone." Evil tuyên bố.
Ngay sau đó Jacker mượn một chiếc bút của ai đó viết viết vào một mảnh giấy rồi chuyển nó cho Jone. Jone vừa cầm đến tay, Katherin đã nhanh chóng giật lại. Đáng tiếc, cô ấy có thân thủ nhanh nhưng cũng không bằng Jone. Anh ta né người một cái rồi đọc đọc vài lần sau đó nhanh tay hơ tờ giấy vào ngọn lửa.Đến khi tờ giấy cháy thành tro, Jone đưa đôi bàn tay to lớn tóm lấy cổ tay Katherin rồi cười hắc hắc. Ly Tâm khá thích đôi vợ chồng trẻ này, hai người họ một người chế bom, một người chế máy phá bom. Chít chit... hoa tai của cô có tín hiệu. Ly Tâm lập tức kết nối, cô chưa kịp nói gì, một giọng nói đã vang lên:
"Chị, không thấy Thiên Vũ" Là Phong Vân, hẳn là phải xảy ra chuyện gì thì mới làm cho Phong Vân lo lắng.
"Yên tâm, với năng lực của nó không dễ chết đâu. Chị về ngay đây." Tuy tin tưởng vào thực lực của Tề Thiên Vũ nhưng Ly Tâm vẫn có phần sốt ruột.
"Jacker có chuyện gì à?"
Ly Tâm đáp lại họ bằng hai chữ "Tạm biệt" rồi cô nhanh chóng hướng phía thang máy mà đi.
***
"Cháu bé không được đi vào đây" Một giọng ồm ồm của ai đó cất lên.
"Cháu phải vào, mẹ cháu ở trong" Tề Thiên Vũ xông xáo.
"Mẹ cháu là ai?"
"Cái cô mặc áo trắng đỏ với cả hoa" Mấy người bảo vệ hiểu ngay Tề Thiên Vũ muốn nói đến Jacker, bọn họ cười cười:
"Cháu bé, nói dối là không tốt đâu."
"Ông mới nói dối, cả nhà ông mới nói dối" Gào lên hai câu, sau đó Tề Thiên Vũ lượn người, chui vào vòng vây của mấy người bảo vệ. Thân hình nhỏ nhắn lúc này y như con báo con. Đáng tiếc, cậu bé không vào được thang máy, ngay sau đó cậu bị một người bảo vệ túm cổ áo xách lên.
"Hừ, bỏ cháu ra, cháu mách mẹ" Thiên Vũ nghiến răng nói. Thấy mấy người bảo vệ vẫn không buông tay, cậu bé bồi thêm một câu "Tè cho vào mặt bây giờ."
Hai người bảo vệ liếc nhau, đoán là cậu bé này buồn đi vệ sinh, lập tức thả cậu bé xuống. Tề Thiên Vũ hừ lạnh một cái rồi chạy về phía nhà vệ sinh.
Đúng lúc này, một người phụ nữ đi vào, cô ta chỉ nói một chữ "Jocker" hai người bảo vệ lập tức nhường đường. Họ biết đây là Jocker vì bộ trang phục và giọng nói của cô. Tùy Tâm xác nhận dấu vân tay rồi sau đó bước vào thang máy. Cô cứ thế đi vào và không hề để ý có một người vừa đi ra. Jocker nhanh tay lấy một cốc rượu rồi bước về phía mọi người.
"Á, Jocker, sao bây giờ cô mới tới, Jacker vừa mới ra ngoài" Hana Lee hướng bộ mặt ngạc nhiên về phía Tùy Tâm
Jacker vừa mới ra ngài?
Jacker?
Tùy Tâm trợn tròn mặt, chưa kịp suy nghĩ, cô chạy nhanh về phía thang máy.
Ly Tâm, em đấy à?
***
Tề Thiên Vũ đi vệ sinh xong liền nhảy lên ngồi lên trên cái máy xác nhận vân tay, ai đuổi cũng không xuống. Hai người bảo vệ liếc nhau, liền cầm cái còng khóa hai tay Thiên Vũ lại vì họ cảm thấy cậu bé này có phần nguy hiểm, không biết tại sao nhưng hai người bảo vệ đô con như bọn họ lại cảm thấy khí chất của cậu bé ba tuổi này có phần bức người. Một lúc sau, ánh mắt người bảo vệ vô tình xoẹt qua tay Tề Thiên Vũ. Cái còng? Và anh ta phát hiện ra một sự thật rất trớ trêu, cái còng đang yên vị dưới đất. Là do anh ta bấm không chặt? Anh bảo vệ lắc đầu, lấy một cái còng khác ra khóa vào tay Thiên Vũ. Một lát sau... Chiếc còng lại nằm dưới đất. Lúc này hai anh bảo vệ không khỏi trợn tròn mắt nhìn nhau, sau đó đôi mắt tròn xoe lại hướng về phía Tề Thiên Vũ. Cậu bé này mở được còng? Thực giỏi! Tề Thiên Vũ cười hì hì, bày ra khuôn mặt rất ngây thơ. Hai bảo vệ biết không làm gì được, đành cứ mặc kệ cậu bé. Ding... Cửa thang máy mở ra, Ly Tâm bước ra ngoài, thấy bộ mặt ngây thơ vô (số) tội của Tề Thiên Vũ thì không khỏi thở hắt. Cô đưa tay bế Thiên Vũ, tức giận nói:
Đôi giày cao gót đỏ chói đặt xuống làn đường tối màu làm cho đôi chân thon dài càng thêm nổi bật. Ly Tâm bước xuống xe. Hôm nay cô đã phải tốn không biết bao nhiêu nước bọt để không bị Tề tống vào chiếc Cadillac đen ngòm. Kể cũng may thật, không biết mấy người kia(người trong Black Evil) nhìn thấy cô bước ra từ một chiếc Cadillac chứ không phải là Ferrari thì sẽ phản ứng như thế nào đây nữa. Ly Tâm khẽ đưa tay chỉnh lại trang phục, sau đó cô từ tốn bước vào khách sạn. Khách sạn này được coi như "hang ổ" của Black Evil, nhìn bề ngoài thì ai cũng tưởng đây là một khách sạn 5 sao hào nhoáng. Nhưng thực ra nơi đây lại có một tầng hầm – địa điểm tụ tập riêng của toàn bộ thành viên trong tổ chức. Ly Tâm bước về phía thang máy chuyên dụng, mấy người bảo vệ nhìn thấy cô cũng không nói gì bởi họ biết cô là Jacker. Ai cũng biết khi đi dự tiệc, Jacker luôn mặc đồ chỉ có màu đỏ và trắng, nhưng không chỉ vậy khí chất vừa phát sáng, vừa bí ẩn của Ly Tâm mới chính là điều làm mọi người khó quên. Ly Tâm dừng lại trước thang máy và xác nhận dấu vân tay. Tít tít, cửa thang máy từ từ mở ra.
Không tối, không có đèn lazer lòe loẹt, không tiếng nhạc đinh tai nhức óc mà chỉ có ánh đèn vàng dịu nhẹ. Ánh sáng hắt lên bộ trang phục của Ly Tâm khiến không ai là không trầm trồ khen ngợi. Đầm dạ hội một tay màu trắng dài quét đất, quanh eo chiết vải đỏ chói làm nổi bật vòng eo thon gọn(Ly Tâm mới có thai nên bụng chưa to) Cổ áo vừa phải, không khoét sâu như dân chơi mà cũng không quá cao như phụ nữ cổ hủ. Nhưng điểm nổi bật là bông hoa, một bông mẫu đơn đỏ chói được đặt ở eo làm cho người ta cảm thấy đây là một thiết kế thực sự táo bạo nhưng đã tạo nên thành công ngoài mong đợi. Bộ trang sức đá quý làm không ai có thể đoán được giá trị của nó. Nhưng điều đó không quan trọng, quan trọng là tất cả những thứ này được khoác lên người Jacker, nó làm cho người ta cảm thấy cô vừa thuần khiết, vừa đầy mùi tanh máu. Quả thực là... Mọi người lại lắc đầu thở dài, mỗi khi Jacker và Jocker xuất hiện thì bao nhiêu công sức trang điểm của bọn họ bỏ ra đều công cốc. Lại nói đến Jocker, đã mấy năm không thấy cô ta xuất hiện, trước kia, Jacker và Joker là cặp đôi không thể tách rời. Hai người bọn họ luôn luôn mặc cùng một thiết kế, chỉ có điều màu sắc thì hoàn toàn trái ngược. Tay áo Jacker màu trắng thì Jocker màu đỏ, trang sức của Jacker màu đỏ thì Jocker lại là màu trắng... Họ luôn phối hợp như vậy và lúc nào cũng tạo nên một bất ngờ. Mọi người thở dài. Có lẽ sau này bọn họ không có cơ hội đấu giá siêu ám khí của Jocker rồi.
"Chào"
"Hi Jacker!"
"Bộ mặt mới này ấn tượng nha!"
"Giờ mới xuất hiện sao?"
Ly Tâm đón nhận những tiếng chào hỏi bằng vài cái gật đầu. Ở đây ai cũng thoải mái, ai cũng sống thật với bản thân. Nếu anh có bản lĩnh, anh được đón nhận sự chào đón của mọi người, còn ngược lại, nếu anh vô dụng thì chỉ còn nước cắp đít ra đi. Ngồi xuống chiếc ghế sofa, Ly Tâm từ tốn uống một cốc nước cam, đi dự tiệc mà uống nước cam thì thật kì lạ, nhưng vì con của cô, cô kì lạ một chút cũng đâu có sao. Dù sao thì lần nào đi dự tiệc cô cũng thay một khuôn mặt khác, cô cũng không phải loại người để tâm đến suy nghĩ của người khác, những ánh mắt này đều bị cô coi như không khí. Chợt cơn buồn nôn dậy lên, Ly Tâm chạy ra góc nôn khan.