Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 219
“Maito Gai và Hatake Kakashi à!?” Hoshigaki Kisame cười lạnh nói: “Ninja sao chép hơn một nghìn loại nhẫn thuật được mệnh danh ninja sao chép Kakashi. Tên còn lại lầ tên quái thú của làng Lá. Tên đó chúng ta đã đụng độ rồi phải không nhỉ Uchiha Itachi!”
“Maito Gai là một Jounin của làng Lá tinh thông thể thuật!” Đôi mắt Sharingan xoay tròn nhè nhẹ trong mắt Itachi: “Một tên khá mạnh chớ nên xem thường!”
“Maito Gai...” Người thiếu nữ xinh đẹp khe khẽ mỉm cười. Nàng quay ra dùng ánh mắt tràn đầy hứng thú quan sát Hyuuga Neji rồi hỏi: “Hyuuga Neji, thầy giáo của cậu không phải cũng tên Maito Gai sao?” Trong giọng nói nàng sặc mùi giễu cợt và châm biếm.
Đôi mắt Hyuuga Neji nheo lại, hắn liếc qua người thiếu nữ một cái rồi lạnh lùng đáp lời: “Tôi không có thầy!”
“Nga...” Người thiếu nữ giả vờ hơi kinh ngạc hô lên một tiếng. Thế nhưng nàng cũng không có nói thêm gì cả. Trong không khí nhất thời xuất hiện tình trạng quỷ dị. Mọi người không ai nói một lời. Thế nhưng rất nhanh đã bị Pain đánh đứt.
Đôi mắt Rinnegan Pain quét mắt đám người một cái rồi nói: “Dùng thêm hai người làm tế phẩm nữa đi. Lần này ai trong các ngươi sẽ đi!?”
“Ta cũng muốn đi!” Hoshigaki Kisame cười lên tiếng nói: “Thế nhưng vừa tiêu hao hết 30% chakra nữa rồi! Ta nhưng không dư lực đi đối phó đám người đó lần nữa!”
“Tiền bối Kisame...” Deidara cười lạnh một tiếng: “Không phải ngài sợ rồi đi! Nếu không để tôi đi một chuyến đi. Tôi sẽ để cho chúng thấy nghệ thuật của tôi. Chỉ bùm một cái, đảm bảo mọi việc được giải quyết!”
“Các ngươi đừng nói chuyện không đau eo như thế!” Đứng ở trên ngón tay Ngoại Đạo Ma Tượng, Sasori có vẻ bực tức khi nói chuyện. Giọng nói hắn cũng trở nên âm trầm đến đáng sợ: “Đừng nghĩ mọi chuyển đơn giản thế nhé! Thuật của thủ lĩnh ngươi hiệu quả thì hiệu quả thật thế nhưng hi sinh đến hai cái xác để hiến tế. Chúng lại đều là thuộc hạ của ta đấy nhé. Bây giờ lại muốn ta hy sinh thêm sao?”
“Hừm...” Pain lạnh lùng hừm một cái rồi hơi nhắm mắt lại. Lời nói Pain biến chuyển không mang chút thái độ khác thường nào. Nếu có chính là cảm xúc đều đều cho rằng việc này là tất nhiên: “Nhờ thuật chuyển tượng của ta nên chúng mới có thể trở thành thành viên của Akatsuki trong một lúc. Không phải ai cũng có thể trở thành thành viên của Akatsuki đâu, ngược lại cả hai tên đó nên cảm ơn chúng ta mới đúng.”
“Vậy hãy để tôi đi!” Người thiếu nữ xinh đẹp đột nhiên mở miệng nói chuyện. Khoé miệng nàng hơi kéo lên: “Tôi rất muốn gặp đám ninja làng Lá đó. Hơn nữa, ảo thuật tôi vừa lúc khắc chế ninja thể thuật. Nếu cầm giữ chân bọn họ thì không khó lắm!”
“Vậy được, Kurama Yakumo, đám người ninja làng Lá sẽ giao cho cô!” Nói đến đây Pain nhẹ nhàng gật đầu một cái. Thế nhưng ánh mắt hắn vẫn quét qua đám người ở đây một cái: “Chúng ta vẫn cần người trì hoãn đám người Uchiha Sasuke. Ai trong các vị sẽ đi!”
“Thủ lĩnh... để tôi đi cho!” Deidara lại là người lên tiếng xin. Hắn cực kỳ hăng hái nói: “Tôi muốn cho cậu ta thấy được nghệ thuật nổ mạnh của tôi!”
“Tôi sẽ đi!” Hyuuga Neji trầm mặc một chút đột nhiên lên tiếng nói chuyện. Hắn mở miệng nói: “Kể từ cuộc thi Chuunin, tôi đã không gặp được cậu ta rồi! Tôi muốn gặp mặt cậu ta một lần nữa. Ở cuộc thi tôi đã không có cơ hội đấu với cậu ta. Hiện giờ tôi muốn biết giữa tôi và cậu ta ai mạnh hơn!”
“Vậy quyết định đi!” Pain bình tĩnh nói: “Chuyện này giao cho hai người Neji cùng với Yakumo!”
Đoàn người Uchiha Sasuke đã hội họp với nhau. Tất cả đều có tâm trạng không tốt. Người mở miệng nói chuyện đầu tiên không nghĩ tới lại là Hozuki Suigetsu. Cái răng nang hắn vẫn theo thói quen nhếch lên: “Uchiha Sasuke, cậu cũng gặp tình trạng như vậy sao? Tên đó không phải Uchiha Itachi đúng không? Nga... Nhìn biểu hiện của cậu xem ra đúng là như vậy!”
“Tệ thật...” Cậu nhóc Dan mở miệng nói chuyện: “Xem ra bản thể của chúng ở trung quanh nơi này thôi! Thế nhưng chúng muốn dấu đi, chúng ta tìm kiếm cũng khó khăn!”
“...” Hozuki Suigetsu tò mò nhìn về phía cậu nhóc hỏi: “Thế nào! Đôi mắt thằng nhóc ngươi không phải có năng lực của Byakugan sao? Tại sao không tìm được chúng đây?”
“Đừng có nói ngu ngốc như thế, Byakugan không phải vạn năng nhé!” Cậu nhóc Dan khó chịu trừng mắt nhìn về phía Hozuki Suigetsu một cái. Giọng nói đã ẩn ẩn biến thành tức giận: “Nếu như Byakugan năng lực mạnh như trong cái đầu đầy nước ngươi đang nghĩ, làng Lá sớm đã thống nhất thế giới Shinobi này. Đừng có suy nghĩ vớ vẩn nữa!”
“Uchiha Sasuke...” Suigetsu như bị chọc tức, khuôn mặt đã biến giận dữ. Bàn tay hắn đưa tay ra cầm thành kiếm lớn sau lưng hỏi: “Tôi chém chết thằng nhóc được chứ!?”
“Mấy tên khốn này quả thực có thuật tốt vô cùng!” Cậu nhóc Dan khó chịu thở ra một hơi: “Bằng loại thuật này chúng dễ dàng tiêu hao chakra của chúng ta. Đồng thời lấy được thông tin của chúng ta. Cơ bản là chúng đã đạt được mục đích kéo dài thời gian. Tôi chắc chắn rằng chúng đang tìm cách tách vĩ thú ra khỏi cơ thể jinchuriki!”
“Chúng định làm gì thế!?” Hozuki Suigetsu tò mò chớp mắt nhìn về phía cậu nhóc Dan. Dường như vừa rồi hắn tỏ ra giận dữ lập tức biến mất.
“Chúng ta không còn nhiều thời gian nữa!” Đôi mắt Dan nhăn lại thật sâu: “Chúng có lẽ định phong ấn con vĩ thú nhất vĩ Shukaku vào một cơ thể mới để tạo ra một thứ vũ khí cho chúng. Điều này có thể sẽ làm cho tổ chức Akatsuki lớn mạnh. Chúng ta phải...”
Thế nhưng nói đến đây thì lời đã bị Uchiha Sasuke cắt đứt: “Đó không phải việc của tôi!”
“Cái gì!?” Cậu nhóc Dan bị cắt đứt như thế kinh ngạc hô lên nhìn về phía Uchiha Sasuke với ánh mắt không thể tin được.
“Điều tôi quan tâm duy nhất đó chính là Uchiha Itachi!” Sasuke bình tĩnh và lạnh nhạt đáp lại cậu nhóc Dan. Ánh mắt hắn hơi híp lại nhìn về phía phương xa: “Hiện giờ tôi đã đạt được mục đích của mình. Chúng ta đi thôi, Suigetsu, Jugo!” Nói xong hắn đã trực tiếp xoay người rời đi.
Jugo không nói một lời vẫn im lặng. Hắn trực tiếp dẫm mạnh chân vọt tới theo sát sau lưng Uchiha Sasuke. Hozuki Suigetsu đảo qua ánh mắt nhìn về phía cậu nhóc Dan một cái. Ngay sau đó hắn xoay người rời đi. Bản thân cũng thành thật đi theo Uchiha Sasuke.
“Chờ chút!” Vậy mà để cho đám người Uchiha Sasuke ngạc nhiên là cậu nhóc đã theo sát đoàn người Uchiha Sasuke. Từ trong ngực cậu nhóc lấy ra một vật khi đi cạnh Uchiha Sasuke. Vừa chạy song song cậu nhóc vừa nói: “Đây là Naruto, anh ta nhờ tôi đưa cho cậu. Nếu như cậu rời đi tìm Uchiha Itachi, thứ này sẽ cực kỳ hữu ích với cậu. Anh ta sẽ tìm đến chỗ cậu ngay lúc cậu cảm thấy cần thiết!”
Bàn tay Uchiha Sasuke trực tiếp vươn ra cầm lấy thanh kunai có khắc dấu ấn. Hắn khẽ liếc mắt một cái rồi đem thứ này đút vào ngực áo của mình. Thân mình hắn vọt tới phía trước tiếp tục đi về phía hắn muốn. Cậu nhóc chỉ có thể dừng chân sau đó xoay người trở lại. Nhiệm vụ cậu nhóc vẫn còn cần phải tiếp tục hoàn thành đem Gaara cứu về.
Đám người làng Lá di chuyển trên những cành cây thì đột nhiên Hatake Kakashi mở miệng quát lên một tiếng khá lớn: “Mọi người dừng lại!”
Bộp, bộp... Tất cả không hẹn mà cũng dừng lại nhìn về phía có người chắn đường phía trước. Mọi ánh mắt đều không tự chủ được nhìn về phía bóng hồng xinh đẹp từ phía xa đi đến về phía trước. Hình ảnh vô cùng quen thuộc. Quen thuộc đến mức họ không thể quen thuộc hơn nữa.
Một người phụ nữ khá cao, da sáng màu và thân hình thon thả. Mái tóc nàng màu đen, dài quá vai và hơi bù xù. Khuôn mặt hơi tròn với nước da trắng hồng xinh đẹp. Điểm đặc biệt của nàng là đôi mắt rất đặc biệt màu đỏ với một vòng tròn bên trong. Nàng trang điểm với son môi đỏ và đánh mắt màu tím. chiếc mũi thon thon xinh xinh. Quần áo lúc này của nàng là sơ mi lưới màu đỏ chỉ có ống tay trái thò ra ngoài. Bên ngoài là một loại áo rộng trông giống những cái băng với họa tiết giống gai hoa hồng. Tay và đùi trên của cô cũng được quấn băng. Thực sự là một nữ nhân xinh đẹp. Thế nhưng đáng chú ý nhất trên đầu đeo băng trán làng Lá và đi loại dép thường thấy ở ninja.
“Cô Kurenai...” Người mở miệng nói chuyện lại là Sakura: “Làm sao có thể!?”
“Kurenai...” Vẻ mặt Chiyo mang theo ngạc nhiên hỏi: “Cô ấy là ai vậy!?”
“Yuuhi Kurenai là một jounin tinh thông ảo thuật của làng Lá chúng tôi!” Hatake Kakashi mở miệng vội vã đáp: “Cô ấy từng là đồng đội của chúng tôi. Thế nhưng cô ấy đã chết trong khi làm nhiệm vụ!”
“ngươi là ai...” Maito Gai lập tức dùng ngón tay chỉ thẳng về phía người nữ nhân xinh đẹp này quát lớn: “Tại sao lại giả dạng Kurenai!” Bộ dạng Gai khá là sốc nổi.
“Maito Gai là một Jounin của làng Lá tinh thông thể thuật!” Đôi mắt Sharingan xoay tròn nhè nhẹ trong mắt Itachi: “Một tên khá mạnh chớ nên xem thường!”
“Maito Gai...” Người thiếu nữ xinh đẹp khe khẽ mỉm cười. Nàng quay ra dùng ánh mắt tràn đầy hứng thú quan sát Hyuuga Neji rồi hỏi: “Hyuuga Neji, thầy giáo của cậu không phải cũng tên Maito Gai sao?” Trong giọng nói nàng sặc mùi giễu cợt và châm biếm.
Đôi mắt Hyuuga Neji nheo lại, hắn liếc qua người thiếu nữ một cái rồi lạnh lùng đáp lời: “Tôi không có thầy!”
“Nga...” Người thiếu nữ giả vờ hơi kinh ngạc hô lên một tiếng. Thế nhưng nàng cũng không có nói thêm gì cả. Trong không khí nhất thời xuất hiện tình trạng quỷ dị. Mọi người không ai nói một lời. Thế nhưng rất nhanh đã bị Pain đánh đứt.
Đôi mắt Rinnegan Pain quét mắt đám người một cái rồi nói: “Dùng thêm hai người làm tế phẩm nữa đi. Lần này ai trong các ngươi sẽ đi!?”
“Ta cũng muốn đi!” Hoshigaki Kisame cười lên tiếng nói: “Thế nhưng vừa tiêu hao hết 30% chakra nữa rồi! Ta nhưng không dư lực đi đối phó đám người đó lần nữa!”
“Tiền bối Kisame...” Deidara cười lạnh một tiếng: “Không phải ngài sợ rồi đi! Nếu không để tôi đi một chuyến đi. Tôi sẽ để cho chúng thấy nghệ thuật của tôi. Chỉ bùm một cái, đảm bảo mọi việc được giải quyết!”
“Các ngươi đừng nói chuyện không đau eo như thế!” Đứng ở trên ngón tay Ngoại Đạo Ma Tượng, Sasori có vẻ bực tức khi nói chuyện. Giọng nói hắn cũng trở nên âm trầm đến đáng sợ: “Đừng nghĩ mọi chuyển đơn giản thế nhé! Thuật của thủ lĩnh ngươi hiệu quả thì hiệu quả thật thế nhưng hi sinh đến hai cái xác để hiến tế. Chúng lại đều là thuộc hạ của ta đấy nhé. Bây giờ lại muốn ta hy sinh thêm sao?”
“Hừm...” Pain lạnh lùng hừm một cái rồi hơi nhắm mắt lại. Lời nói Pain biến chuyển không mang chút thái độ khác thường nào. Nếu có chính là cảm xúc đều đều cho rằng việc này là tất nhiên: “Nhờ thuật chuyển tượng của ta nên chúng mới có thể trở thành thành viên của Akatsuki trong một lúc. Không phải ai cũng có thể trở thành thành viên của Akatsuki đâu, ngược lại cả hai tên đó nên cảm ơn chúng ta mới đúng.”
“Vậy hãy để tôi đi!” Người thiếu nữ xinh đẹp đột nhiên mở miệng nói chuyện. Khoé miệng nàng hơi kéo lên: “Tôi rất muốn gặp đám ninja làng Lá đó. Hơn nữa, ảo thuật tôi vừa lúc khắc chế ninja thể thuật. Nếu cầm giữ chân bọn họ thì không khó lắm!”
“Vậy được, Kurama Yakumo, đám người ninja làng Lá sẽ giao cho cô!” Nói đến đây Pain nhẹ nhàng gật đầu một cái. Thế nhưng ánh mắt hắn vẫn quét qua đám người ở đây một cái: “Chúng ta vẫn cần người trì hoãn đám người Uchiha Sasuke. Ai trong các vị sẽ đi!”
“Thủ lĩnh... để tôi đi cho!” Deidara lại là người lên tiếng xin. Hắn cực kỳ hăng hái nói: “Tôi muốn cho cậu ta thấy được nghệ thuật nổ mạnh của tôi!”
“Tôi sẽ đi!” Hyuuga Neji trầm mặc một chút đột nhiên lên tiếng nói chuyện. Hắn mở miệng nói: “Kể từ cuộc thi Chuunin, tôi đã không gặp được cậu ta rồi! Tôi muốn gặp mặt cậu ta một lần nữa. Ở cuộc thi tôi đã không có cơ hội đấu với cậu ta. Hiện giờ tôi muốn biết giữa tôi và cậu ta ai mạnh hơn!”
“Vậy quyết định đi!” Pain bình tĩnh nói: “Chuyện này giao cho hai người Neji cùng với Yakumo!”
Đoàn người Uchiha Sasuke đã hội họp với nhau. Tất cả đều có tâm trạng không tốt. Người mở miệng nói chuyện đầu tiên không nghĩ tới lại là Hozuki Suigetsu. Cái răng nang hắn vẫn theo thói quen nhếch lên: “Uchiha Sasuke, cậu cũng gặp tình trạng như vậy sao? Tên đó không phải Uchiha Itachi đúng không? Nga... Nhìn biểu hiện của cậu xem ra đúng là như vậy!”
“Tệ thật...” Cậu nhóc Dan mở miệng nói chuyện: “Xem ra bản thể của chúng ở trung quanh nơi này thôi! Thế nhưng chúng muốn dấu đi, chúng ta tìm kiếm cũng khó khăn!”
“...” Hozuki Suigetsu tò mò nhìn về phía cậu nhóc hỏi: “Thế nào! Đôi mắt thằng nhóc ngươi không phải có năng lực của Byakugan sao? Tại sao không tìm được chúng đây?”
“Đừng có nói ngu ngốc như thế, Byakugan không phải vạn năng nhé!” Cậu nhóc Dan khó chịu trừng mắt nhìn về phía Hozuki Suigetsu một cái. Giọng nói đã ẩn ẩn biến thành tức giận: “Nếu như Byakugan năng lực mạnh như trong cái đầu đầy nước ngươi đang nghĩ, làng Lá sớm đã thống nhất thế giới Shinobi này. Đừng có suy nghĩ vớ vẩn nữa!”
“Uchiha Sasuke...” Suigetsu như bị chọc tức, khuôn mặt đã biến giận dữ. Bàn tay hắn đưa tay ra cầm thành kiếm lớn sau lưng hỏi: “Tôi chém chết thằng nhóc được chứ!?”
“Mấy tên khốn này quả thực có thuật tốt vô cùng!” Cậu nhóc Dan khó chịu thở ra một hơi: “Bằng loại thuật này chúng dễ dàng tiêu hao chakra của chúng ta. Đồng thời lấy được thông tin của chúng ta. Cơ bản là chúng đã đạt được mục đích kéo dài thời gian. Tôi chắc chắn rằng chúng đang tìm cách tách vĩ thú ra khỏi cơ thể jinchuriki!”
“Chúng định làm gì thế!?” Hozuki Suigetsu tò mò chớp mắt nhìn về phía cậu nhóc Dan. Dường như vừa rồi hắn tỏ ra giận dữ lập tức biến mất.
“Chúng ta không còn nhiều thời gian nữa!” Đôi mắt Dan nhăn lại thật sâu: “Chúng có lẽ định phong ấn con vĩ thú nhất vĩ Shukaku vào một cơ thể mới để tạo ra một thứ vũ khí cho chúng. Điều này có thể sẽ làm cho tổ chức Akatsuki lớn mạnh. Chúng ta phải...”
Thế nhưng nói đến đây thì lời đã bị Uchiha Sasuke cắt đứt: “Đó không phải việc của tôi!”
“Cái gì!?” Cậu nhóc Dan bị cắt đứt như thế kinh ngạc hô lên nhìn về phía Uchiha Sasuke với ánh mắt không thể tin được.
“Điều tôi quan tâm duy nhất đó chính là Uchiha Itachi!” Sasuke bình tĩnh và lạnh nhạt đáp lại cậu nhóc Dan. Ánh mắt hắn hơi híp lại nhìn về phía phương xa: “Hiện giờ tôi đã đạt được mục đích của mình. Chúng ta đi thôi, Suigetsu, Jugo!” Nói xong hắn đã trực tiếp xoay người rời đi.
Jugo không nói một lời vẫn im lặng. Hắn trực tiếp dẫm mạnh chân vọt tới theo sát sau lưng Uchiha Sasuke. Hozuki Suigetsu đảo qua ánh mắt nhìn về phía cậu nhóc Dan một cái. Ngay sau đó hắn xoay người rời đi. Bản thân cũng thành thật đi theo Uchiha Sasuke.
“Chờ chút!” Vậy mà để cho đám người Uchiha Sasuke ngạc nhiên là cậu nhóc đã theo sát đoàn người Uchiha Sasuke. Từ trong ngực cậu nhóc lấy ra một vật khi đi cạnh Uchiha Sasuke. Vừa chạy song song cậu nhóc vừa nói: “Đây là Naruto, anh ta nhờ tôi đưa cho cậu. Nếu như cậu rời đi tìm Uchiha Itachi, thứ này sẽ cực kỳ hữu ích với cậu. Anh ta sẽ tìm đến chỗ cậu ngay lúc cậu cảm thấy cần thiết!”
Bàn tay Uchiha Sasuke trực tiếp vươn ra cầm lấy thanh kunai có khắc dấu ấn. Hắn khẽ liếc mắt một cái rồi đem thứ này đút vào ngực áo của mình. Thân mình hắn vọt tới phía trước tiếp tục đi về phía hắn muốn. Cậu nhóc chỉ có thể dừng chân sau đó xoay người trở lại. Nhiệm vụ cậu nhóc vẫn còn cần phải tiếp tục hoàn thành đem Gaara cứu về.
Đám người làng Lá di chuyển trên những cành cây thì đột nhiên Hatake Kakashi mở miệng quát lên một tiếng khá lớn: “Mọi người dừng lại!”
Bộp, bộp... Tất cả không hẹn mà cũng dừng lại nhìn về phía có người chắn đường phía trước. Mọi ánh mắt đều không tự chủ được nhìn về phía bóng hồng xinh đẹp từ phía xa đi đến về phía trước. Hình ảnh vô cùng quen thuộc. Quen thuộc đến mức họ không thể quen thuộc hơn nữa.
Một người phụ nữ khá cao, da sáng màu và thân hình thon thả. Mái tóc nàng màu đen, dài quá vai và hơi bù xù. Khuôn mặt hơi tròn với nước da trắng hồng xinh đẹp. Điểm đặc biệt của nàng là đôi mắt rất đặc biệt màu đỏ với một vòng tròn bên trong. Nàng trang điểm với son môi đỏ và đánh mắt màu tím. chiếc mũi thon thon xinh xinh. Quần áo lúc này của nàng là sơ mi lưới màu đỏ chỉ có ống tay trái thò ra ngoài. Bên ngoài là một loại áo rộng trông giống những cái băng với họa tiết giống gai hoa hồng. Tay và đùi trên của cô cũng được quấn băng. Thực sự là một nữ nhân xinh đẹp. Thế nhưng đáng chú ý nhất trên đầu đeo băng trán làng Lá và đi loại dép thường thấy ở ninja.
“Cô Kurenai...” Người mở miệng nói chuyện lại là Sakura: “Làm sao có thể!?”
“Kurenai...” Vẻ mặt Chiyo mang theo ngạc nhiên hỏi: “Cô ấy là ai vậy!?”
“Yuuhi Kurenai là một jounin tinh thông ảo thuật của làng Lá chúng tôi!” Hatake Kakashi mở miệng vội vã đáp: “Cô ấy từng là đồng đội của chúng tôi. Thế nhưng cô ấy đã chết trong khi làm nhiệm vụ!”
“ngươi là ai...” Maito Gai lập tức dùng ngón tay chỉ thẳng về phía người nữ nhân xinh đẹp này quát lớn: “Tại sao lại giả dạng Kurenai!” Bộ dạng Gai khá là sốc nổi.