Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 163
Bịch, bịch, bịch… Tiếng bước chân vang lên liên hồi. Một đoàn binh lính từng tốp từng tốp hối hả tất bật chạy đến xung quanh khu vực một toà nhà rộng lớn. Toà nhà khổng lồ này được thiết kế có vài phần giống lâu đài hay đền thờ cổ. Nó nằm toạ lạc ở vị trí giữa, xung quanh là mấy ngọn đồi nhỏ che chắn ánh mặt trời chiếu trực tiếp vào nó. Một dòng suối nằm ở phía sau toà nhà lớn, khung cảnh thực sự đẹp mắt.
Đáng tiếc đám lính lại không có bất cứ người ý tưởng nào thường thức cảnh đẹp. Họ có chỉ là sự mệt mỏi, đề phòng và lo lắng. Một người thanh niên mặc y phục binh lính chuyên dụng, trong tay cầm một cây cung dài. Đầu đội mũ màu đen dài. Mái tóc màu nâu ôm gọn lấy khuôn mặt của hắn. Đôi mắt đeo lên một gọng kính vuông và con mắt màu nâu như nheo lại, bộ dạng khá mệt mỏi. Đôi môi thì hơi mím chặt lại. Đến lúc này hắn mở miệng nói: “Susuki!”
“Hả?” Một người nam nhân hơi béo có mái tóc màu nâu sắc nhọn tạo hình như vây cá ở hai bên. Hàng lông mày đậm nhưng con mắt lại tròn vo. Mũi nhỏ miệng hơi nhỏ nhưng khuôn mặt lại khá to và cằm được vát. Lúc này, hắn mở ra đôi mắt đang nhắm nghiền vì ngủ gà ngủ gật.
Người thanh niên ngước nhìn về phía đoàn binh lính đang chạy bộ ở phía dưới rồi mở miệng nói: “Anh được nghỉ!”
“Mong anh hãy cho tôi được gác ở đây!” Susuki lập tức nói ra ý kiến bản thân. Mặc dù khuôn mặt mệt mỏi đã bán đứng chính hắn.
“Anh đã không ngủ suốt ba ngày rồi!” Người thanh niên tóc nâu hơi lắc đầu thở ra một hơi nhẹ. Giọng nói mang theo khuyên nhủ: “Đây là mệnh lệnh. Trở về trai và ngủ đi!”
“Thôi được!” Người thanh niên hơi béo Susuki trầm ngâm một chút rồi gật đầu: “Tôi sẽ giao mọi thứ lại cho anh.” Hắn thấy được người thanh niên tóc nâu hơi gật đầu, dù không đành lòng nhưng hắn cũng biết mình đã quá sức rồi. Bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể xoay người rời đi mà thôi.
“Anh hai nhanh lên đi cái!” Ba tên ninja hai nam một nữ mặc y phục màu trắng đứng trên mảnh đất địa thế khá cao nhìn về phía toà nhà khổng lồ kia. Sau đó họ quay ra nhìn về phía người thiếu niên tóc hồng mở miệng thúc dục.
“Từ từ bình tĩnh!” Người thanh niên tóc hồng từ từ đi tới. Theo sau đó thì trên người hắn dài ra vài con trùng màu nâu đen. Nó lúc nha lúc nhúc chuyển động thân thể của mình. Sau đó chúng vọt lên cắm vào gáy của đám ninja ba người rồi chui trực tiếp vào bên trong.
“A…” Cả ba không cùng hẹn mà hô lên một tiếng. Đồng tử của đám người lập tức hơi phát sáng sau đó chúng mở rộng hết cả con ngươi và thay thế lòng trắng. Miệng chúng cũng co lại và mở rộng ra. Màu sắc da cũng theo đó thay đổi trở thành kinh khủng hơn. Trên mặt cũng theo đó xuất hiện những vết màu khá đặc biệt.
Người thanh niên tóc hồng vui mừng đi tới nói: “Ta đã cho mấy đứa loại chakra mà chúng ta đã đồng ý chia chác. Xuất phát ngay đi!” Đám người nắm chặt bàn tay lại, vẻ mặt thích ý. Hắn lại tiếp tục mở miệng nói: “Đừng làm hỏng việc đấy!”
“Có người xâm nhập, mau bắt lấy chúng! Bắt lấy chúng!” Một âm thanh trong đám người lập tức hô lên. Họ thấy được một đám ninja bốn người bắt đầu lao về phía đền thờ. Tất cả đều tỏ ra lo lắng và sợ hãi. Hàng loạt mũi tên phóng ra bắn về phía đoàn ninja bốn người. Giọng nói đám binh lính vang lên: “Nhanh lên! Tăng cường bảo vệ quanh đền thờ!”
Vút, vút… Đoàn binh lính bảo vệ điện thờ lập tức dương cung lên. Những chiếc cung được kéo cong giống như một vầng trăng tròn. Hàng trăm hàng nghìn mũi tên phóng về phía kẻ đột nhập. Đáng tiếc không có bất cứ hiệu quả gì đối với bốn người mặc áo trắng đang xâm nhập vào trong khu vực đền thờ cả.
Phập, phập… Đám binh lính bình thường này làm sao là đối thủ các ninja được. Họ liên tục ngã xuống trước đám ám khi bốn người ninja phóng ra.
“Susuki…” Người thanh niên tóc nâu thấy được người nam nhân hơi béo mắt tròn chạy song hành với mình thì hơi kinh ngạc hô lên.Hắn vội vã nói chuyện: “Susuki… chờ đã! Anh không được ra ngoài đó.”
“Ngài Shion đã sự báo tương lại của tôi!” Susuki nhăn lại hàng lông mày thật sâu nhưng ở sâu trong ánh mắt hắn tràn đầy kiên định. Hai hàm răng hắn khẽ cắn một cái, thân thể hắn hơi run lên: “Nhưng tôi không quan tâm. Tôi sẵn lòng hi sinh tính mạng mình để bảo vệ pháp sư!”
Vụt, vụt… Mấy tên ninja mặc áo trắng nhảy vụt lên không trung. Hàng nghìn hàng vạn mũi tên như mưa bắn về phía đám người bọn họ. Tên nam nhân che mặt lập tức xoay tròn thân thể mình. Những mũi tên bắn vào cơ thể hắn giống như bắn vào đá phát ra từng tiếng lạch cạch.
Ầm, ầm… Thân thể bốn người va chạm lên hiên tầng hai của đền thờ phát ra một tiếng nổ vang. Khói bụi bắn lên tung toé khắp nơi.
“Chúng đã tới…” Một đám binh lính mở ra cánh cửa gỗ, vẻ mặt họ mang theo lo lắng nói: “Ngài Shion, chúng ta đang bị tấn công! Công chúa, ngài phải nhanh lên và trốn ngay!”
Ầm! Âm thanh đột ngột phát ra. Tường ở trên trần nhà theo đó sập xuống, một đám cát đá cùng với gỗ vụn trực tiếp biến thành một đám khói bụi mù cũng nhưng mảnh nhỏ. Theo đó tiếng cười cực kỳ khó nghe phát ra: “Hí…” Tên nam nhân che mặt trực tiếp lao về phía một tên binh lính đem hắn trực tiếp đá bay. Người binh lính còn lại lập tức phản ứng rút ra thành katana chém thẳng vào người tên đeo khăn trắng bịt mặt này.
Keng… Âm thanh phát ra giống như chém vào kim loại. Từng tia lửa bắn ra tung toé. Hắn theo đó cũng bị một quyền cực mạnh của nam nhân che mặt đánh vào ngực. Ngực hắn theo đó truyền đến cảm giác đau đớn như một cái búa tạ nện vào. Thân thể bắn ngược về phía sau, miệng ụa ra một bụng máu: “Ụa…”
Thân thể binh linh trực tiếp đập vào chiếc màn che nơi người thiếu nữ đang nằm ngủ. Chiếc màn che theo đó rơi xuống để lộ ra thân hình thiếu nữ trẻ tuổi khoảng mười năm, mười sáu. Nàng có đôi mắt màu hoa oải hương nhạt và mái tóc vàng nhạt buông xuống ngang eo được buộc ở cuối đuôi tóc. Khuôn mặt thon thon và hàng lông mày nhỏ đậm mũi nhỏ và miệng nhỏ. Khuôn mặt khá xinh đẹp với nước da trắng hồng. Bên ngoài mặc một chiếc áo kimono màu hoa oải hương.
“Hihihihi…” Người thanh niên liên tục chém vào người tên đeo khăn che mặt trong khi người đeo khăn che mặt nở nụ cười quái dị. Nắm tay tên che mặt to giống như một cây búa tạ. Tiếng va chạm phát ra leng keng bắn ra từng tia lửa. Giọng nói tên che mặt mở miệng châm chọc: “Đau lắm đấy nhá!”
Bụp! Một bàn tay hắn đem người thanh niên đập bay giống như đập một con ruồi không hơn không kém. Theo sau ba tên ninja khác mặc bộ đồ màu trắng giống hắn cũng xuất hiện ở bên cạnh tên che mặt này. Chúng vung tay lên sử dụng một đầu mũi kim loại ba ngạch bắn về phía người thiếu nữ với tốc độ cực cao. Đầu mũi thương sắt màu đen có gắn với một dây xích dài.
Thân thể người thanh niên tóc nâu gượng dậy, hắn hoảng hốt hô lên: “Ngài Shion!”
Phập, phập… Âm thanh những mũi tên đâm ngập ra thịt phát ra. Từng giọt máu theo đó nhỏ giọt lên trên mặt tấm nệm trắng. Giọng nói thều thào và yếu ớt phát ra: “Taruho, hãy bảo vệ ngài Shion!” Người thanh niên béo đưa hai tay chắn trước người thiếu nữ. Theo sau khi hắn cố gắng nói ra câu cuối cùng thì thân thể gục xuống mặt đất.
Đám người đem mũi thương nhỏ rút khỏi người thiếu nữ, giọng cũng mang theo châm chọc: “Bọn ta sẽ lấy mạnh con bé pháp sư đó!” Người thanh niên Taruho lập tức rút ra thanh kiếm đề phòng che chắn trước người thiếu nữ. Bản năng khiến hắn lùi lại về phía sau sát người thiếu nữ. Đám bốn người từng bước đi đến dùng ánh mắt châm chọc nhìn về phía người thanh niên: “Không nhanh thế đâu…”
“Ồ xem chúng ta có gì ở đây nào, bốn con chuột nhắt sao?” Một âm thanh nho nhỏ non nớt rơi vào tai đám người. Tất cả đều cảm nhận được phía sau mình có người. Dường như có người đang đứng ở ngoài cửa. Họ quay đầu thì thấy được một thằng nhóc tóc đen tựa vào cánh cửa giễu cợt nhìn về phía đám người bọn họ.
“Một đứa bé?” Tên thanh niên che mặt kỳ quái hô lên: “Nó làm gì ở nơi này? Viện binh sao? Đám người ngũ đại quốc chẳng lẽ hết người rồi, cử một thẳng nhóc đến đây?”
“Nó còn chẳng thèm che dấu mình mà lại còn đứng ở nơi đó châm chọc chúng ta nữa!” Nữ nhân có mái tóc màu cam kia khó chịu mở miệng. Cô ta quay đầu nhìn về phía ba người hỏi lại: “Thế có nghĩa là nó mạnh ngang chúng ta à?”
“Có thể là thế hoặc…” Người thanh niên có mái tóc màu đen vuốt ngược ra phía sau châm chọc nói: “thằng nhóc là một thằng đại ngốc!” Đầu hắn hơi nghiêng nghiêng châm chọc nhìn về phía thằng nhóc và hai tay ôm ngực.
“Haha… mấy người các ngươi có nghĩ nhiều không thể…” Người thanh niên tóc hồng đưa tay lên, ngón tay chỏ và ngón tay cái khẽ vân vê: “Dù gì đi nữa, thằng nhóc có lợi hại đến đâu cũng chỉ là một đứa bé mà thôi!”
“Vậy sao?” cậu nhóc khẽ nhếch khoé miệng, sau đó đôi mắt từ từ mở ra. Một đôi mắt màu đỏ tươi với ba viên câu ngọc nhẹ nhàng xoay tròn đập vào mắt đám người ở đây. Tất cả đều kinh ngạc vì đôi mắt này. Một đôi mắt thật là xinh đẹp.
Đáng tiếc đám lính lại không có bất cứ người ý tưởng nào thường thức cảnh đẹp. Họ có chỉ là sự mệt mỏi, đề phòng và lo lắng. Một người thanh niên mặc y phục binh lính chuyên dụng, trong tay cầm một cây cung dài. Đầu đội mũ màu đen dài. Mái tóc màu nâu ôm gọn lấy khuôn mặt của hắn. Đôi mắt đeo lên một gọng kính vuông và con mắt màu nâu như nheo lại, bộ dạng khá mệt mỏi. Đôi môi thì hơi mím chặt lại. Đến lúc này hắn mở miệng nói: “Susuki!”
“Hả?” Một người nam nhân hơi béo có mái tóc màu nâu sắc nhọn tạo hình như vây cá ở hai bên. Hàng lông mày đậm nhưng con mắt lại tròn vo. Mũi nhỏ miệng hơi nhỏ nhưng khuôn mặt lại khá to và cằm được vát. Lúc này, hắn mở ra đôi mắt đang nhắm nghiền vì ngủ gà ngủ gật.
Người thanh niên ngước nhìn về phía đoàn binh lính đang chạy bộ ở phía dưới rồi mở miệng nói: “Anh được nghỉ!”
“Mong anh hãy cho tôi được gác ở đây!” Susuki lập tức nói ra ý kiến bản thân. Mặc dù khuôn mặt mệt mỏi đã bán đứng chính hắn.
“Anh đã không ngủ suốt ba ngày rồi!” Người thanh niên tóc nâu hơi lắc đầu thở ra một hơi nhẹ. Giọng nói mang theo khuyên nhủ: “Đây là mệnh lệnh. Trở về trai và ngủ đi!”
“Thôi được!” Người thanh niên hơi béo Susuki trầm ngâm một chút rồi gật đầu: “Tôi sẽ giao mọi thứ lại cho anh.” Hắn thấy được người thanh niên tóc nâu hơi gật đầu, dù không đành lòng nhưng hắn cũng biết mình đã quá sức rồi. Bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể xoay người rời đi mà thôi.
“Anh hai nhanh lên đi cái!” Ba tên ninja hai nam một nữ mặc y phục màu trắng đứng trên mảnh đất địa thế khá cao nhìn về phía toà nhà khổng lồ kia. Sau đó họ quay ra nhìn về phía người thiếu niên tóc hồng mở miệng thúc dục.
“Từ từ bình tĩnh!” Người thanh niên tóc hồng từ từ đi tới. Theo sau đó thì trên người hắn dài ra vài con trùng màu nâu đen. Nó lúc nha lúc nhúc chuyển động thân thể của mình. Sau đó chúng vọt lên cắm vào gáy của đám ninja ba người rồi chui trực tiếp vào bên trong.
“A…” Cả ba không cùng hẹn mà hô lên một tiếng. Đồng tử của đám người lập tức hơi phát sáng sau đó chúng mở rộng hết cả con ngươi và thay thế lòng trắng. Miệng chúng cũng co lại và mở rộng ra. Màu sắc da cũng theo đó thay đổi trở thành kinh khủng hơn. Trên mặt cũng theo đó xuất hiện những vết màu khá đặc biệt.
Người thanh niên tóc hồng vui mừng đi tới nói: “Ta đã cho mấy đứa loại chakra mà chúng ta đã đồng ý chia chác. Xuất phát ngay đi!” Đám người nắm chặt bàn tay lại, vẻ mặt thích ý. Hắn lại tiếp tục mở miệng nói: “Đừng làm hỏng việc đấy!”
“Có người xâm nhập, mau bắt lấy chúng! Bắt lấy chúng!” Một âm thanh trong đám người lập tức hô lên. Họ thấy được một đám ninja bốn người bắt đầu lao về phía đền thờ. Tất cả đều tỏ ra lo lắng và sợ hãi. Hàng loạt mũi tên phóng ra bắn về phía đoàn ninja bốn người. Giọng nói đám binh lính vang lên: “Nhanh lên! Tăng cường bảo vệ quanh đền thờ!”
Vút, vút… Đoàn binh lính bảo vệ điện thờ lập tức dương cung lên. Những chiếc cung được kéo cong giống như một vầng trăng tròn. Hàng trăm hàng nghìn mũi tên phóng về phía kẻ đột nhập. Đáng tiếc không có bất cứ hiệu quả gì đối với bốn người mặc áo trắng đang xâm nhập vào trong khu vực đền thờ cả.
Phập, phập… Đám binh lính bình thường này làm sao là đối thủ các ninja được. Họ liên tục ngã xuống trước đám ám khi bốn người ninja phóng ra.
“Susuki…” Người thanh niên tóc nâu thấy được người nam nhân hơi béo mắt tròn chạy song hành với mình thì hơi kinh ngạc hô lên.Hắn vội vã nói chuyện: “Susuki… chờ đã! Anh không được ra ngoài đó.”
“Ngài Shion đã sự báo tương lại của tôi!” Susuki nhăn lại hàng lông mày thật sâu nhưng ở sâu trong ánh mắt hắn tràn đầy kiên định. Hai hàm răng hắn khẽ cắn một cái, thân thể hắn hơi run lên: “Nhưng tôi không quan tâm. Tôi sẵn lòng hi sinh tính mạng mình để bảo vệ pháp sư!”
Vụt, vụt… Mấy tên ninja mặc áo trắng nhảy vụt lên không trung. Hàng nghìn hàng vạn mũi tên như mưa bắn về phía đám người bọn họ. Tên nam nhân che mặt lập tức xoay tròn thân thể mình. Những mũi tên bắn vào cơ thể hắn giống như bắn vào đá phát ra từng tiếng lạch cạch.
Ầm, ầm… Thân thể bốn người va chạm lên hiên tầng hai của đền thờ phát ra một tiếng nổ vang. Khói bụi bắn lên tung toé khắp nơi.
“Chúng đã tới…” Một đám binh lính mở ra cánh cửa gỗ, vẻ mặt họ mang theo lo lắng nói: “Ngài Shion, chúng ta đang bị tấn công! Công chúa, ngài phải nhanh lên và trốn ngay!”
Ầm! Âm thanh đột ngột phát ra. Tường ở trên trần nhà theo đó sập xuống, một đám cát đá cùng với gỗ vụn trực tiếp biến thành một đám khói bụi mù cũng nhưng mảnh nhỏ. Theo đó tiếng cười cực kỳ khó nghe phát ra: “Hí…” Tên nam nhân che mặt trực tiếp lao về phía một tên binh lính đem hắn trực tiếp đá bay. Người binh lính còn lại lập tức phản ứng rút ra thành katana chém thẳng vào người tên đeo khăn trắng bịt mặt này.
Keng… Âm thanh phát ra giống như chém vào kim loại. Từng tia lửa bắn ra tung toé. Hắn theo đó cũng bị một quyền cực mạnh của nam nhân che mặt đánh vào ngực. Ngực hắn theo đó truyền đến cảm giác đau đớn như một cái búa tạ nện vào. Thân thể bắn ngược về phía sau, miệng ụa ra một bụng máu: “Ụa…”
Thân thể binh linh trực tiếp đập vào chiếc màn che nơi người thiếu nữ đang nằm ngủ. Chiếc màn che theo đó rơi xuống để lộ ra thân hình thiếu nữ trẻ tuổi khoảng mười năm, mười sáu. Nàng có đôi mắt màu hoa oải hương nhạt và mái tóc vàng nhạt buông xuống ngang eo được buộc ở cuối đuôi tóc. Khuôn mặt thon thon và hàng lông mày nhỏ đậm mũi nhỏ và miệng nhỏ. Khuôn mặt khá xinh đẹp với nước da trắng hồng. Bên ngoài mặc một chiếc áo kimono màu hoa oải hương.
“Hihihihi…” Người thanh niên liên tục chém vào người tên đeo khăn che mặt trong khi người đeo khăn che mặt nở nụ cười quái dị. Nắm tay tên che mặt to giống như một cây búa tạ. Tiếng va chạm phát ra leng keng bắn ra từng tia lửa. Giọng nói tên che mặt mở miệng châm chọc: “Đau lắm đấy nhá!”
Bụp! Một bàn tay hắn đem người thanh niên đập bay giống như đập một con ruồi không hơn không kém. Theo sau ba tên ninja khác mặc bộ đồ màu trắng giống hắn cũng xuất hiện ở bên cạnh tên che mặt này. Chúng vung tay lên sử dụng một đầu mũi kim loại ba ngạch bắn về phía người thiếu nữ với tốc độ cực cao. Đầu mũi thương sắt màu đen có gắn với một dây xích dài.
Thân thể người thanh niên tóc nâu gượng dậy, hắn hoảng hốt hô lên: “Ngài Shion!”
Phập, phập… Âm thanh những mũi tên đâm ngập ra thịt phát ra. Từng giọt máu theo đó nhỏ giọt lên trên mặt tấm nệm trắng. Giọng nói thều thào và yếu ớt phát ra: “Taruho, hãy bảo vệ ngài Shion!” Người thanh niên béo đưa hai tay chắn trước người thiếu nữ. Theo sau khi hắn cố gắng nói ra câu cuối cùng thì thân thể gục xuống mặt đất.
Đám người đem mũi thương nhỏ rút khỏi người thiếu nữ, giọng cũng mang theo châm chọc: “Bọn ta sẽ lấy mạnh con bé pháp sư đó!” Người thanh niên Taruho lập tức rút ra thanh kiếm đề phòng che chắn trước người thiếu nữ. Bản năng khiến hắn lùi lại về phía sau sát người thiếu nữ. Đám bốn người từng bước đi đến dùng ánh mắt châm chọc nhìn về phía người thanh niên: “Không nhanh thế đâu…”
“Ồ xem chúng ta có gì ở đây nào, bốn con chuột nhắt sao?” Một âm thanh nho nhỏ non nớt rơi vào tai đám người. Tất cả đều cảm nhận được phía sau mình có người. Dường như có người đang đứng ở ngoài cửa. Họ quay đầu thì thấy được một thằng nhóc tóc đen tựa vào cánh cửa giễu cợt nhìn về phía đám người bọn họ.
“Một đứa bé?” Tên thanh niên che mặt kỳ quái hô lên: “Nó làm gì ở nơi này? Viện binh sao? Đám người ngũ đại quốc chẳng lẽ hết người rồi, cử một thẳng nhóc đến đây?”
“Nó còn chẳng thèm che dấu mình mà lại còn đứng ở nơi đó châm chọc chúng ta nữa!” Nữ nhân có mái tóc màu cam kia khó chịu mở miệng. Cô ta quay đầu nhìn về phía ba người hỏi lại: “Thế có nghĩa là nó mạnh ngang chúng ta à?”
“Có thể là thế hoặc…” Người thanh niên có mái tóc màu đen vuốt ngược ra phía sau châm chọc nói: “thằng nhóc là một thằng đại ngốc!” Đầu hắn hơi nghiêng nghiêng châm chọc nhìn về phía thằng nhóc và hai tay ôm ngực.
“Haha… mấy người các ngươi có nghĩ nhiều không thể…” Người thanh niên tóc hồng đưa tay lên, ngón tay chỏ và ngón tay cái khẽ vân vê: “Dù gì đi nữa, thằng nhóc có lợi hại đến đâu cũng chỉ là một đứa bé mà thôi!”
“Vậy sao?” cậu nhóc khẽ nhếch khoé miệng, sau đó đôi mắt từ từ mở ra. Một đôi mắt màu đỏ tươi với ba viên câu ngọc nhẹ nhàng xoay tròn đập vào mắt đám người ở đây. Tất cả đều kinh ngạc vì đôi mắt này. Một đôi mắt thật là xinh đẹp.