Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 293
Chương 293:
“Ha ha ha,” người Kim cười như điên, giương đại đao ròng ròng máu trong tay lên, “Lão tử bắt được Thái tử Đại Tề rồi…”
Chung quanh đều xôn xao.
Người Kim nhấc Thái tử trên đất lên, giống như bắt một con dê con đợi làm thịt, “Có hắn ở đây… lão tử không tin, Đại Tề sẽ không mở cửa thành ra…”
Phủ Thái Nguyên.
Y công của đồn bảo vệ nhìn bóng người bận rộn đó.
Trong một đêm, bốn mươi quân trướng đã được dựng ở Thái Nguyên.
Tất cả vải đều bị xé ra to khoảng hai tấc, dùng nước sôi đun sôi đặt ở bên cạnh, bên ngoài mỗi quân trướng đều có bếp lửa để chuẩn bị đun nước, dược liệu được bày ngăn nắp trong ba quân trướng, người làm đang kiểm kê số lượng.
Y công không nhịn được nhìn về phía Mã Thụy bên cạnh, “Đại nhân… thám báo vẫn chưa có tin tức gì, ngài đã tin lời nàng ta sao? Lỡ những quân trướng này căn bản không dùng đến thì sao?”
Mã Thụy nói: “Vậy ngươi nói tại sao nàng phải làm như vậy?”
Ngàn dặm xa xôi kéo những thứ này tới, chiêu tuyển lang trung và y bà, dạy cho mọi người cách băng bó vết thương, chuẩn bị không ngủ không nghỉ, như vậy làm sao có thể là bày trò nghịch ngợm được?
Cho dù là một nam nhân trưởng thành cũng rất khó làm được những chuyện này, nhưng một hài tử như nàng lại như con thoi trong đám người, có thể khiến cho tất cả lang trung, người làm nghe nàng dặn dò, phải biết là cho dù là xử lý chi phí ăn mặc cho những người này, cũng là một khoản rất lớn, người chưa từng quản lý gia đình, căn bản không thể làm những việc này gọn gàng như thế được, chứ đừng nói có thể khiến cho những người này ai làm việc nấy.
Có thể thấy Cố Lang Hoa thật sự có mấy phần bản lĩnh, cho nên Mã Thụy mới chọn tin tưởng nàng.
Lang Hoa cầm trương mục đi tới hành lễ với Mã Thụy, “Đại nhân, chúng ta còn thiếu vải vóc và bà tử nữa, nếu thiếu vải sạch, có thể sẽ dẫn tới vết thương bị lây lan, sẽ cần nhiều dược liệu chữa trị hơn, dược liệu của chúng ta lại không nhiều…”
“Phóng đại doạ người,” Y công nhíu mày, “Đến bây giờ chúng ta vẫn chưa nghe được nơi nào có chiến sự.”
Lang Hoa nhìn về phía y công, “Sau khi ngài đến đồn bảo vệ của Thái Nguyên đã xem địa phương chí chưa?”
Y công vẻ mặt coi thường, “Ta là y công triều đình phái xuống, cũng không phải là quan viên địa phương, còn cần phải xem địa phương chí gì chứ.”
“Vậy thì không trách,” Lang Hoa chỉ chỉ thành tường phía xa, “Đây là Thái Nguyên, trước đây gọi là Tấn Dương, mấy trăm năm trước đã là biên ải quan trọng. Những năm gần đây, quốc lực Liêu quốc suy thoái, lại có tiếng tăm của Hàn Tướng quân, mới coi là ổn định chút.”
Y công trợn mắt, “Vậy thì thế nào?”
Lang Hoa không nói chuyện với ông ta nữa, hành lễ với Mã Thụy xong xoay người rời đi.
Mã Thụy đưa trang giấy trong tay cho tạp dịch, “Làm theo Cố Đại tiểu thư nói đi.”
Lời nói của Cố Lang Hoa đã rất rõ ràng.
Biên cương quan trọng, bảo vệ phòng tuyến chính bắc của Đại Tề, không thể có chút sơ suất nào.
Nếu ông ta phán đoán sai, sẽ bị tố cáo lên triều đình vì bốn mươi hành quân trướng kia, nặng nhất bất quá chỉ là bị phạt bổng lộc mà thôi.
Nhưng lỡ Thái tử bên kia bị đánh bại, thương binh tràn vào thành Thái Nguyên, ông ta không cách nào tính trước được cái giá phải trả.
“Đại nhân… ” Giọng nói ngắt quãng cắt đứt suy nghĩ của Mã Thụy, “Đại nhân, không xong rồi, Chân Định… Chân Định… mất rồi, binh mã Thái tử dẫn đi bị đánh tan rồi.”
Mã Thụy mở to hai mắt ngẩn người tại chỗ, trên mặt là vẻ không thể tin được.
Mười mấy vạn đại quân làm sao có thể lập tức bị đánh tan chứ.
Cho dù là Thái tử không làm được, còn có Tưởng lão Tướng quân trấn giữ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Sau khi kinh ngạc, Mã Thụy vội vàng ổn định lại tinh thần, cẩn thận suy nghĩ.
Người Tây Hạ và người Kim đoạt Chân Định, bước kế tiếp chính là thành Thái Nguyên, nhưng quân đội đóng quân của Thái Nguyên chỉ có quân đội Hàn gia bị Thái tử loại bỏ từ biên phòng xuống, kế sách hiện tại chính là thu hồi tất cả binh mã bị đánh loạn về Thái Nguyên.
Những binh mã này đột nhiên gặp phải đại biến lại bị bại trận, tinh thần nhất định tổn thương nặng nề, bây giờ trong thành không có uy tín của Tướng quân Hàn Chương, làm sao mới có thể tập hợp lại quân đội tan rã này, ánh mắt Mã Thụy rơi vào những quân trướng mà Cố Lang Hoa xây dựng kia.
Những quân trướng kia thật sự có chỗ dùng rồi.
“Ha ha ha,” người Kim cười như điên, giương đại đao ròng ròng máu trong tay lên, “Lão tử bắt được Thái tử Đại Tề rồi…”
Chung quanh đều xôn xao.
Người Kim nhấc Thái tử trên đất lên, giống như bắt một con dê con đợi làm thịt, “Có hắn ở đây… lão tử không tin, Đại Tề sẽ không mở cửa thành ra…”
Phủ Thái Nguyên.
Y công của đồn bảo vệ nhìn bóng người bận rộn đó.
Trong một đêm, bốn mươi quân trướng đã được dựng ở Thái Nguyên.
Tất cả vải đều bị xé ra to khoảng hai tấc, dùng nước sôi đun sôi đặt ở bên cạnh, bên ngoài mỗi quân trướng đều có bếp lửa để chuẩn bị đun nước, dược liệu được bày ngăn nắp trong ba quân trướng, người làm đang kiểm kê số lượng.
Y công không nhịn được nhìn về phía Mã Thụy bên cạnh, “Đại nhân… thám báo vẫn chưa có tin tức gì, ngài đã tin lời nàng ta sao? Lỡ những quân trướng này căn bản không dùng đến thì sao?”
Mã Thụy nói: “Vậy ngươi nói tại sao nàng phải làm như vậy?”
Ngàn dặm xa xôi kéo những thứ này tới, chiêu tuyển lang trung và y bà, dạy cho mọi người cách băng bó vết thương, chuẩn bị không ngủ không nghỉ, như vậy làm sao có thể là bày trò nghịch ngợm được?
Cho dù là một nam nhân trưởng thành cũng rất khó làm được những chuyện này, nhưng một hài tử như nàng lại như con thoi trong đám người, có thể khiến cho tất cả lang trung, người làm nghe nàng dặn dò, phải biết là cho dù là xử lý chi phí ăn mặc cho những người này, cũng là một khoản rất lớn, người chưa từng quản lý gia đình, căn bản không thể làm những việc này gọn gàng như thế được, chứ đừng nói có thể khiến cho những người này ai làm việc nấy.
Có thể thấy Cố Lang Hoa thật sự có mấy phần bản lĩnh, cho nên Mã Thụy mới chọn tin tưởng nàng.
Lang Hoa cầm trương mục đi tới hành lễ với Mã Thụy, “Đại nhân, chúng ta còn thiếu vải vóc và bà tử nữa, nếu thiếu vải sạch, có thể sẽ dẫn tới vết thương bị lây lan, sẽ cần nhiều dược liệu chữa trị hơn, dược liệu của chúng ta lại không nhiều…”
“Phóng đại doạ người,” Y công nhíu mày, “Đến bây giờ chúng ta vẫn chưa nghe được nơi nào có chiến sự.”
Lang Hoa nhìn về phía y công, “Sau khi ngài đến đồn bảo vệ của Thái Nguyên đã xem địa phương chí chưa?”
Y công vẻ mặt coi thường, “Ta là y công triều đình phái xuống, cũng không phải là quan viên địa phương, còn cần phải xem địa phương chí gì chứ.”
“Vậy thì không trách,” Lang Hoa chỉ chỉ thành tường phía xa, “Đây là Thái Nguyên, trước đây gọi là Tấn Dương, mấy trăm năm trước đã là biên ải quan trọng. Những năm gần đây, quốc lực Liêu quốc suy thoái, lại có tiếng tăm của Hàn Tướng quân, mới coi là ổn định chút.”
Y công trợn mắt, “Vậy thì thế nào?”
Lang Hoa không nói chuyện với ông ta nữa, hành lễ với Mã Thụy xong xoay người rời đi.
Mã Thụy đưa trang giấy trong tay cho tạp dịch, “Làm theo Cố Đại tiểu thư nói đi.”
Lời nói của Cố Lang Hoa đã rất rõ ràng.
Biên cương quan trọng, bảo vệ phòng tuyến chính bắc của Đại Tề, không thể có chút sơ suất nào.
Nếu ông ta phán đoán sai, sẽ bị tố cáo lên triều đình vì bốn mươi hành quân trướng kia, nặng nhất bất quá chỉ là bị phạt bổng lộc mà thôi.
Nhưng lỡ Thái tử bên kia bị đánh bại, thương binh tràn vào thành Thái Nguyên, ông ta không cách nào tính trước được cái giá phải trả.
“Đại nhân… ” Giọng nói ngắt quãng cắt đứt suy nghĩ của Mã Thụy, “Đại nhân, không xong rồi, Chân Định… Chân Định… mất rồi, binh mã Thái tử dẫn đi bị đánh tan rồi.”
Mã Thụy mở to hai mắt ngẩn người tại chỗ, trên mặt là vẻ không thể tin được.
Mười mấy vạn đại quân làm sao có thể lập tức bị đánh tan chứ.
Cho dù là Thái tử không làm được, còn có Tưởng lão Tướng quân trấn giữ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Sau khi kinh ngạc, Mã Thụy vội vàng ổn định lại tinh thần, cẩn thận suy nghĩ.
Người Tây Hạ và người Kim đoạt Chân Định, bước kế tiếp chính là thành Thái Nguyên, nhưng quân đội đóng quân của Thái Nguyên chỉ có quân đội Hàn gia bị Thái tử loại bỏ từ biên phòng xuống, kế sách hiện tại chính là thu hồi tất cả binh mã bị đánh loạn về Thái Nguyên.
Những binh mã này đột nhiên gặp phải đại biến lại bị bại trận, tinh thần nhất định tổn thương nặng nề, bây giờ trong thành không có uy tín của Tướng quân Hàn Chương, làm sao mới có thể tập hợp lại quân đội tan rã này, ánh mắt Mã Thụy rơi vào những quân trướng mà Cố Lang Hoa xây dựng kia.
Những quân trướng kia thật sự có chỗ dùng rồi.