Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 303
CHƯƠNG 303
Sở Phi cắn chặt môi, đột nhiên trở nên không. tự tin, “Nhưng mà, tôi đã kết hôn , ngài không ngại sao?”
Lâm Tử Minh nở nụ cười, “Cô ngốc, tôi sao lại đê ý chứ?”
Đúng Vậy, hắn làm sao phải để ý đấy, vốn dĩ hắn chính là chồng của Sở Phi mà.
Bởi vì lời này của Lâm Tử Minh , Sở Phi một lần nữa tự tin hơn, cô cắn chặt răng, lấy dũng khí, một hơi, kéo xuông mặt nạ của Lâm Tử Minh .
Lâm Tử Minh cảm thấy mặt mình chọt lạnh, tâm nhìn cũng đột nhiên rộng hơn, mặt nạ bị kéo xuông , hiện tại khuôn mặt hắn, hoàn toàn hiện ra trước mặt Sở Phi.
Ngay lập tức, hắn liền thấy được Sở Phi biểu cảm ngốc nghếch, mở to hai mắt, trợn mắt há hốc mồm, khó hiểu nhìn Lâm Tử Minh.
Tiếp theo, của cô phản ứng thật dữ dội, môi run rẫy kịch liệt.
“Lâm Tử Minh, là anh? J giọng Sở Phi như vỡ ra., biểu tình của cô trở nên vô cùng kỷ lạ, tựa như không thể tin, cũng không muôn tin tưởng.
“Phi Phi, là anh, thật xin lỗi, cho tới nay anh đều giấu diếm em.” Lâm Tử – Minh chủ động câm tay Sở Phị, lại phát hiện, tay Sở Phi thật lạnh lẽo.
Sở Phi hoàn toàn phục hôi tỉnh thân,cô nhìn Lâm Tử Minh, hoàn toàn đã không có sự thâm tình như vừa rồi , mà là biến thành. thất vọng, chán ghét.
Lâm Tử Minh ngay lập tức nhận ra có gì đó không ôn, , nhưng mà hắn vừa định giải thích, Sở Phi sắc mặt cũng đã hoàn toàn lạnh như băng, nhìn chằm chằm Lâm Tử Minh, nghiền răng nghiên lơi nói: “Lâm Tử Minh, anh cảm thấy làm như vậy vui lắm sao? “
“Không, anh thật sự chính là chủ tịch Tử Quỳnh mà!” Lâm Tử Minh vội vàng giải thích, hắn hoang mang , đấy là tình huống gì vậy, Sở Phi lại không tin hắn là chủ tịch Tử Quỳnh?
Hắn vừa rồi trong đầu suy nghĩ rất nhiều loại khả năng,duy nhát không ngờ tới, Sở Phi lại không tin hắn.
Sở Phi lạnh lùng nhìn chằm chằm Lâm Tử Minh, nghiền răng nghiền lợi, năm chặt năm tay, cô cảm giác mình muôn phát điên rồi, không không chế được hét lên đối với Lâm ‘Tử Minh, “A aaa!!”
Cô hiện tại nhìn rất khủng bó, giống như phát điên vậy.
“Lâm Tử Minh! Tôi hận anh! Tôi hận.
anh !” Sở Phi nhìn chằm chằm Lâm Tử Minh, trong mắt tràn ngập phẫn nộ cùng oán hận, cô cho răng Lâm Tử Minh lừa gạt cô.
Lâm Tử Minh há to miệng, trong lòng rất khó chịu, trái tim nhiệt tình của hắn như vừa bị hắt cho một chậu nước lạnh, nháy mắt liền lạnh như băng. cảm giác này làm cho tâm can hắn đều thắt lại, không thể thở được.
Nhưng hắn vẫn phải nở nụ cười, nói: “Phi Phi, tôi biết là tôi Sai, tôi không nên giấu diễm em…..
“Câm miệng!” Sở Phi không chút khách khí ngất trời Lâm Tử Minh “Lâm Tử Minh, anh cảm thấy đùa giỡn tôi như vậy rất vui phải không? Đấy có phải là sự trả thù của anh vì tôi đã phản bội. anh phải không? Việc giả mạo chủ tịch Tử Quỳnh, rồi ghê tởm tôi, chê cười tôi “
Nói xong, mắt Sở Phi chảy xuống hai hàng lệ.
Hiện tại trong lòng cô khó chịu so với Lâm Tử Minh ít, chỉ có hơn chứ không kém.
“Giả mạo?” Lâm Tử Minh sửng sốt, hai chữ giả mạo này nói lên điều gì? , Không phải là lừa gạt, giấu diềm, đùa bốn sao?
Rất nhanh, Lâm Tử Minh liền hiểu được, Sở Phi không tin hắn chính là chủ tịch Tử Quỳnh, tại sao vậy?
“Phi Phi, em hiểu lầm rồi, tôi không có giả mạo chủ tịch Tử Quỳnh, tôi chính là chủ tịch Tử Quỳnh mà.
Không tin, tôi hiện tại có Thể gọi điện thoại cho Vương Thủ Quý , hắn có thê chứng minh thân phận của tôi”
Lâm Tử Minh vội vàng nói.
Sở Phi cắn chặt môi, đột nhiên trở nên không. tự tin, “Nhưng mà, tôi đã kết hôn , ngài không ngại sao?”
Lâm Tử Minh nở nụ cười, “Cô ngốc, tôi sao lại đê ý chứ?”
Đúng Vậy, hắn làm sao phải để ý đấy, vốn dĩ hắn chính là chồng của Sở Phi mà.
Bởi vì lời này của Lâm Tử Minh , Sở Phi một lần nữa tự tin hơn, cô cắn chặt răng, lấy dũng khí, một hơi, kéo xuông mặt nạ của Lâm Tử Minh .
Lâm Tử Minh cảm thấy mặt mình chọt lạnh, tâm nhìn cũng đột nhiên rộng hơn, mặt nạ bị kéo xuông , hiện tại khuôn mặt hắn, hoàn toàn hiện ra trước mặt Sở Phi.
Ngay lập tức, hắn liền thấy được Sở Phi biểu cảm ngốc nghếch, mở to hai mắt, trợn mắt há hốc mồm, khó hiểu nhìn Lâm Tử Minh.
Tiếp theo, của cô phản ứng thật dữ dội, môi run rẫy kịch liệt.
“Lâm Tử Minh, là anh? J giọng Sở Phi như vỡ ra., biểu tình của cô trở nên vô cùng kỷ lạ, tựa như không thể tin, cũng không muôn tin tưởng.
“Phi Phi, là anh, thật xin lỗi, cho tới nay anh đều giấu diếm em.” Lâm Tử – Minh chủ động câm tay Sở Phị, lại phát hiện, tay Sở Phi thật lạnh lẽo.
Sở Phi hoàn toàn phục hôi tỉnh thân,cô nhìn Lâm Tử Minh, hoàn toàn đã không có sự thâm tình như vừa rồi , mà là biến thành. thất vọng, chán ghét.
Lâm Tử Minh ngay lập tức nhận ra có gì đó không ôn, , nhưng mà hắn vừa định giải thích, Sở Phi sắc mặt cũng đã hoàn toàn lạnh như băng, nhìn chằm chằm Lâm Tử Minh, nghiền răng nghiên lơi nói: “Lâm Tử Minh, anh cảm thấy làm như vậy vui lắm sao? “
“Không, anh thật sự chính là chủ tịch Tử Quỳnh mà!” Lâm Tử Minh vội vàng giải thích, hắn hoang mang , đấy là tình huống gì vậy, Sở Phi lại không tin hắn là chủ tịch Tử Quỳnh?
Hắn vừa rồi trong đầu suy nghĩ rất nhiều loại khả năng,duy nhát không ngờ tới, Sở Phi lại không tin hắn.
Sở Phi lạnh lùng nhìn chằm chằm Lâm Tử Minh, nghiền răng nghiền lợi, năm chặt năm tay, cô cảm giác mình muôn phát điên rồi, không không chế được hét lên đối với Lâm ‘Tử Minh, “A aaa!!”
Cô hiện tại nhìn rất khủng bó, giống như phát điên vậy.
“Lâm Tử Minh! Tôi hận anh! Tôi hận.
anh !” Sở Phi nhìn chằm chằm Lâm Tử Minh, trong mắt tràn ngập phẫn nộ cùng oán hận, cô cho răng Lâm Tử Minh lừa gạt cô.
Lâm Tử Minh há to miệng, trong lòng rất khó chịu, trái tim nhiệt tình của hắn như vừa bị hắt cho một chậu nước lạnh, nháy mắt liền lạnh như băng. cảm giác này làm cho tâm can hắn đều thắt lại, không thể thở được.
Nhưng hắn vẫn phải nở nụ cười, nói: “Phi Phi, tôi biết là tôi Sai, tôi không nên giấu diễm em…..
“Câm miệng!” Sở Phi không chút khách khí ngất trời Lâm Tử Minh “Lâm Tử Minh, anh cảm thấy đùa giỡn tôi như vậy rất vui phải không? Đấy có phải là sự trả thù của anh vì tôi đã phản bội. anh phải không? Việc giả mạo chủ tịch Tử Quỳnh, rồi ghê tởm tôi, chê cười tôi “
Nói xong, mắt Sở Phi chảy xuống hai hàng lệ.
Hiện tại trong lòng cô khó chịu so với Lâm Tử Minh ít, chỉ có hơn chứ không kém.
“Giả mạo?” Lâm Tử Minh sửng sốt, hai chữ giả mạo này nói lên điều gì? , Không phải là lừa gạt, giấu diềm, đùa bốn sao?
Rất nhanh, Lâm Tử Minh liền hiểu được, Sở Phi không tin hắn chính là chủ tịch Tử Quỳnh, tại sao vậy?
“Phi Phi, em hiểu lầm rồi, tôi không có giả mạo chủ tịch Tử Quỳnh, tôi chính là chủ tịch Tử Quỳnh mà.
Không tin, tôi hiện tại có Thể gọi điện thoại cho Vương Thủ Quý , hắn có thê chứng minh thân phận của tôi”
Lâm Tử Minh vội vàng nói.