Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 239
Chương 239
“Cái gì?”
“Như thế nào có thể như vậy?”
Sở Hoa Hùng cùng Liễu Tố Hồng đều vô cùng khiếp sợ, không thể tin.
Sở Phi đây bọn họ ra, thẳng hướng phòng đi đên .
Liêu Tô Hiông nghĩ tới cái gÌ, lại vội vàng hỏi: “Phi Phi là con nói giỡn đi?
Lậm Tử Minh hắn làm sao cỏ nhiều tiền như vậy?”
Sở Phi không có phản ứng, đi vào trong phòng, khóa trái cửa.
Lâm Tử Minh đem đồ vật này nọ buông xuống, cười nói: “Mẹ, Phi Phi nói không sai, đích thật là con đầu tư, dùng dưới danh nghĩa của Phi Phi.”
Nghe được lời Lâm Tử Minh nói, Liễu Tố Hồng như thế nào cũng đều cảm thầy là đang nói giỡn, mà lúc này, Sở Hoa Hùng nhận được một chiếc điện thoại, hắn nghe xong vài câu, ngâng mạnh đầu lên, khiếp sợ nhìn Lâm Tử Minh, thốt ra: “Lâm Tử Minh con, con đầu tư một triệu? !”
Lâm Tử Minh gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Cái này, Liễu Tố Hồng cùng Sở Hoa Hùng biểu tình phấn khích tới cực điểm!
“Mày làm sao có nhiều tiền như vậy?” Liễu Tố Hồng nghĩ tới điểm ấy, vội vàng hỏi.
Sở Hoa Hùng cũng là mở to hai mắt, nêu không phải nghe được điện thoại nghiệm chứng, hãn cũng căn bản không tưởng tượng nổi, phế vật Lâm Tử Minh, làm sao có thê có nhiều tiền như vậy.
Lâm Tử Minh thoải mái mà nói: “Mượn.”
Liễu Tố Hồng lộ ra biểu tình quả nhiên là thế, ngay sau đó bà cau mày, cảnh giác nói: “Tao nói mày biết, số tiền này cùng chúng tao không có quan hệ! Chúng tao cũng sẽ không thay mày trả nợ!”
Bà cũng không hỏi Lâm Tử Minh làm sao mượn được, chỉ vội vàng phủi phui quan hệ.
Lâm Tử Minh mắt trọn trắng, không biết nói gì, cũng may hắn đã sớm thăm dò nhân phẩm mẹ vợ, bằng không hắn sẽ bị tức chết, “Yên tâm, đây là tiền con nợ, sẽ không liên lụy đến bố mẹ.”
“Thế còn nghe được. “Liễu Tố Hồng gật đầu, tiếp theo bà lại từ Lâm Tử Minh biết được, một triệu này lại là trực tiếp mua 50% cổ phản công ty „ Thịnh Khoa, hơn nữa toàn bộ chuyển nhượng đến danh nghĩa của Sở Phi, Lâm Tử Minh một chỗ tốt cũng đều không có, bà thở dài nhẹ nhõm một hơi, hơn nữa trong lòng khinh bỉ Lâm Tử Minh quả nhiên là ngu ngốc, loại mua bán lỗ vốn này cũng làm được. _
Sau khi từ công ty trở vệ, tâm trạng của Sở Phi vẫn không tốt, mặt lạnh như băng, còn kém viết một hàng chữ to trên mặt: Tôi rất không vui, đừng đến trêu chọc tôi.
Đối với chuyện này, Lâm Tử Minh rất hối hận, sớm biết như vậy hắn sẽ không lẫy danh nghĩa của chủ tịch của Tử Quỳnh, trực tiếp dùng danh nghĩa chính mình không phải tốt hơn?
Trung gian hắn đã thử tìm Sở Phi nói chuyện, nhận lỗi với cô, chính là Sở Phi đều không có phản ứng, vân là lãnh nghiêm mặt, làm cho hắn rất là đau đâu.
Thời điểm đi ngủ, cũng trực tiếp khóa trái của, không cho hắn đi vào, tương đương trực tiệp bảo hắn ở bên ngoài ngủ sô pha.
Lâm Tử Minh thở dài một hơi, dùng sức cho chính mình một bạt tail Chính mình thật sự ngu ngốc, EQ quá thấp, lại không phát hiện ra Sở Phi chán ghét chủ tịch Tử Quỳnh, mà chính mình còn ở đó nói như vậy.
Ngẫm lai cũng là Sở Phi năm lần bảv lượt, đêu mât mặt tại chủ tịch Tử Quỳnh nơi đó, lây tính cách cao ngạo của Sở Phi, như thế nào còn có thê đối với chủ tịch Tử Quỳnh có cảm tình tốt?
Về phần Sở Phi thích chủ tịch Tử Quỳnh chủ?Hắn không có nghĩ đến như: diện này.
Xem ra chính mình về sau vẫn nên ít đê cập đên chủ tịch Tử Quỳnh, miễn lại trêu chọc Sở Phi tức giận.
Lâm Tử Minh tự cho là mình đã tìm được rồi chân tướng, nếu để Sở Phi biết được suy nghĩ của hắn, khẳng định sẽ bị tức chết không chừng.
“Cái gì?”
“Như thế nào có thể như vậy?”
Sở Hoa Hùng cùng Liễu Tố Hồng đều vô cùng khiếp sợ, không thể tin.
Sở Phi đây bọn họ ra, thẳng hướng phòng đi đên .
Liêu Tô Hiông nghĩ tới cái gÌ, lại vội vàng hỏi: “Phi Phi là con nói giỡn đi?
Lậm Tử Minh hắn làm sao cỏ nhiều tiền như vậy?”
Sở Phi không có phản ứng, đi vào trong phòng, khóa trái cửa.
Lâm Tử Minh đem đồ vật này nọ buông xuống, cười nói: “Mẹ, Phi Phi nói không sai, đích thật là con đầu tư, dùng dưới danh nghĩa của Phi Phi.”
Nghe được lời Lâm Tử Minh nói, Liễu Tố Hồng như thế nào cũng đều cảm thầy là đang nói giỡn, mà lúc này, Sở Hoa Hùng nhận được một chiếc điện thoại, hắn nghe xong vài câu, ngâng mạnh đầu lên, khiếp sợ nhìn Lâm Tử Minh, thốt ra: “Lâm Tử Minh con, con đầu tư một triệu? !”
Lâm Tử Minh gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Cái này, Liễu Tố Hồng cùng Sở Hoa Hùng biểu tình phấn khích tới cực điểm!
“Mày làm sao có nhiều tiền như vậy?” Liễu Tố Hồng nghĩ tới điểm ấy, vội vàng hỏi.
Sở Hoa Hùng cũng là mở to hai mắt, nêu không phải nghe được điện thoại nghiệm chứng, hãn cũng căn bản không tưởng tượng nổi, phế vật Lâm Tử Minh, làm sao có thê có nhiều tiền như vậy.
Lâm Tử Minh thoải mái mà nói: “Mượn.”
Liễu Tố Hồng lộ ra biểu tình quả nhiên là thế, ngay sau đó bà cau mày, cảnh giác nói: “Tao nói mày biết, số tiền này cùng chúng tao không có quan hệ! Chúng tao cũng sẽ không thay mày trả nợ!”
Bà cũng không hỏi Lâm Tử Minh làm sao mượn được, chỉ vội vàng phủi phui quan hệ.
Lâm Tử Minh mắt trọn trắng, không biết nói gì, cũng may hắn đã sớm thăm dò nhân phẩm mẹ vợ, bằng không hắn sẽ bị tức chết, “Yên tâm, đây là tiền con nợ, sẽ không liên lụy đến bố mẹ.”
“Thế còn nghe được. “Liễu Tố Hồng gật đầu, tiếp theo bà lại từ Lâm Tử Minh biết được, một triệu này lại là trực tiếp mua 50% cổ phản công ty „ Thịnh Khoa, hơn nữa toàn bộ chuyển nhượng đến danh nghĩa của Sở Phi, Lâm Tử Minh một chỗ tốt cũng đều không có, bà thở dài nhẹ nhõm một hơi, hơn nữa trong lòng khinh bỉ Lâm Tử Minh quả nhiên là ngu ngốc, loại mua bán lỗ vốn này cũng làm được. _
Sau khi từ công ty trở vệ, tâm trạng của Sở Phi vẫn không tốt, mặt lạnh như băng, còn kém viết một hàng chữ to trên mặt: Tôi rất không vui, đừng đến trêu chọc tôi.
Đối với chuyện này, Lâm Tử Minh rất hối hận, sớm biết như vậy hắn sẽ không lẫy danh nghĩa của chủ tịch của Tử Quỳnh, trực tiếp dùng danh nghĩa chính mình không phải tốt hơn?
Trung gian hắn đã thử tìm Sở Phi nói chuyện, nhận lỗi với cô, chính là Sở Phi đều không có phản ứng, vân là lãnh nghiêm mặt, làm cho hắn rất là đau đâu.
Thời điểm đi ngủ, cũng trực tiếp khóa trái của, không cho hắn đi vào, tương đương trực tiệp bảo hắn ở bên ngoài ngủ sô pha.
Lâm Tử Minh thở dài một hơi, dùng sức cho chính mình một bạt tail Chính mình thật sự ngu ngốc, EQ quá thấp, lại không phát hiện ra Sở Phi chán ghét chủ tịch Tử Quỳnh, mà chính mình còn ở đó nói như vậy.
Ngẫm lai cũng là Sở Phi năm lần bảv lượt, đêu mât mặt tại chủ tịch Tử Quỳnh nơi đó, lây tính cách cao ngạo của Sở Phi, như thế nào còn có thê đối với chủ tịch Tử Quỳnh có cảm tình tốt?
Về phần Sở Phi thích chủ tịch Tử Quỳnh chủ?Hắn không có nghĩ đến như: diện này.
Xem ra chính mình về sau vẫn nên ít đê cập đên chủ tịch Tử Quỳnh, miễn lại trêu chọc Sở Phi tức giận.
Lâm Tử Minh tự cho là mình đã tìm được rồi chân tướng, nếu để Sở Phi biết được suy nghĩ của hắn, khẳng định sẽ bị tức chết không chừng.
Bình luận facebook