Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 94: Tiện Nhân.
Lâm Tử Minh sẽ không vì sự chế nhạo của Tư Đồ Nam mà tức giận, anh sớm đã quen với việc bị người khác hiểu nhầm và cười nhạo, Tư Đồ Nam, xem ra mày đã có chuẩn bị từ trước , điều tra rõ ràng mọi điều về tao. Nghĩ lại, Phi Phi sẽ xuất hiện trong dinh thự của Hoàng Văn Hoa, cũng là tính toán của mày rồi, khi Phi Phi cần người cứu thì mày xuất hiện, giống như là một vị cứu tinh cứu giúp Phi Phi, thì lúc đó Phi Phi nhất định sẽ thấy cảm kích và biết ơn, lấy thân báo đáp. Tính toán tốt, tính toán tốt."
Sở Phi nghe được điều này, nụ cười trên mặt lập tức biến đổi.
Cô là người thông minh, thuận theo lời nói của Lâm Tử Minh cô lập tức hiểu ra, thật ra Tư Đồ Nam sớm đã biết mình ở chỗ Hoàng Văn Hoa , vào lúc nguy hiểm , cần người giúp đỡ, mà Tư Đồ Nam CỐ ý chờ đến thời khắc quan trọng để xuất hiện, cô tự nhiên sẽ rất biết ơn , quan trọng nhất điều vô hình này sẽ mắc nợ rất nhiều tình cảm!
Đồng tử của Tư Đồ Nam mở to, ngay lập tức và lóe lên trên một số bối rối và tội lỗi!
Ánh mắt của hắn trầm xuống, rất rõ ràng, bị Lâm Tử Minh nói trúng tim đen, hắn thẳC SỤP biết trước Sở Phi sẽ ở đó, thực tế hắn đã về từ tuần trước, nhưng hắn không có gấp gáp đi tìm Sở Phi , mà hắn tìm thời cơ, tìm hiểu hết tất cả về tính cách Sở Phi xong rồi ra tay đánh vào mục tiêu
Trong thời gian này, hắn còn đặc biệt để điều tra danh tính của Lâm Tử Minh, biết trước được tình hình của kẻ thù thì sẽ nắm chắc một trăm phần trăm thắng trận, hắn là người rất thận trọng, làm bất cứ việc gì cũng phải nắm chắc bám mươi phần trăm thắng thì hắn mới ra tay.
Trọn tình báo của hắn , Lâm Tử Minh là một thằng con rể vô dụng, không tích sự gì hết, chẳng có gì phải lo lắng.
Nhưng bây giờ sự thật chứng minh, Lâm Tử Minh không phải là kẻ vô dụng, mà là một đối thủ có tài có thực lực !
Chỉ với một câu vừa rồi, quân của hắn đã bị đánh bại.
Vì thế, Tư Đồ Nam chằm chằm nhìn mắt của Lâm Tử Minh sâu, rất nhanh hắn cũng đưa ra phản ứng chân thật của mình, hắn không có phủ nhận, mà đã hào phóng thừa nhận " Không sai!Tôi thật sự biết Sở Phi ở chỗ Hoàng Văn Hoa, cũng biết Hoàng Văn Hoa cũng có ý với Sở Phi, tôi cũng là cố ý ở đây để lúc nguy hiểm nhất sẽ xuất hiện giống như anh hùng cứu người đẹp vậy."
Tư Đồ Nam hào phóng thú nhận khiến cho Lâm Tử Minh có chút bất ngờ, có điều lúc sau, anh nhận ra rằng có điều gì đó không tốt, nhìn sâu vào mắt Tư Đồ Nam tỏ ra khen ngợi.
Đúng là muPu đồ hay.
Nhìn ra được Tư Đồ Nam là một đối thủ cao tay, không có giống như Trương Dao Đông và Trần Hào cái thú cỏ rác.
Sở Phi không có phản ứng nhanh như Lâm Tử Minh, mặt của cô lập tức trở nên lạnh hơn, đôi mắt của cô nhìn về phía Tư Đồ Nam với sự lạnh lùng và căm ghét.
Tiếp theo Tư Đồ Nam đã tự tát vào mặt mình, rất ồn ào, khiến bộ mặt vốn dĩ lạnh lùng của Sở Phi lập tức bất ngờ, "Tư Đồ Nam...
Tư Đồ Nam nhanh chóng nói với Sở Phi: “tôi thừa nhận là việc mình vừa làm thật đáng khinh bỉ, là tôi đã lừa dối em, nên chết đi cho rồi! Suốt bốn năm qua, tôi nhớ em mỗi ngày, mỗi giờ, mỗi phút, mỗi giây! Là do tôi quả muốn giành được ấn tượng tốt của em, quả muốn làm lành với emgiống như trước đây, để tôi đưa ra một lựa chọn sai lầm như vậy! Em biết không? Trong bốn năm qua, tôi đã tưởng tượng ra vô số cảnh gặp em, không dưới một ngàn cảnh! Tôi sợ gặp lại em, em không nhận ra tôi, em ghét tôi, những điều này tôi không thể chấp nhận được, vì vậy tôi đã hoảng sợ , rất bối rối, làm ra những chuyện tồi tệ như vậy, hy vọng em có thể đối mặt với tôi lần nữa
"Phi Phi , tôi sai rồi, em cứ mắng tôi đi, cho dù có đánh tôi, tôi sẽ nhận nó!" Tư Đồ Nam nói đến đây, mắt hắn nhắm lại, cắn chặt răng, chờ đợi cái tát của Sở Phi.
Khi Lâm Tử Minh nhìn thấy thái độ đó của hắn, không thể không ngưỡng mộ Tư Đồ Nam, thu đoạn của hắn ta là vô tận, nắm rõ được hết tích cách của Sở Phi, Sở Phi làm gì còn hận hắn nữa.
Tất nhiên rồi, thán phục thì thán phục, đối thủ thì vẫn là đối thủ, Tư Đồ Nam đã mở lời rồi, thì anh nhất định sẽ không bỏ lỡ cơ hội này.
Nhân lúc Sở Phi đứng đờ người anh nhanh chóng tát cho Tư Đồ Nam một cái, âm thanh của cái tát không hề nhỏ, khiến cho Tư Đồ Nam quay một vòng, cái khuôn mặt bảnh trai của hắn bị sưng lên một bên.
Sở Phi choáng váng nhất thời không thể phản ứng kịp.
Tư Đồ Nam còn bối rối hơn nữa, mở mắt ra vuốt nhẹ mặt mình, không thể tưởng tượng được Sở Phi lại như thế: "Phi Phi, em... đánh tôi thật à."
Sở Phi trừng mắt nhìn Lâm Tử Minh, ho hai lần, chuyện đó thật xấu hổ.
Tư Đồ Nam nhìn thấy anh mắt của Sở Phi, hắn hiểu ra , cái tát đó là do Lâm Tử Minh đảnh hẳn.
Trong một khoảnh khắc, cục tức trong người như nổ tung lên trời, gần như nổ tung.
Thằng con rể chết tiệt này, dám nhân cơ hội đó đánh hắn?Không thể tha thứP! Hắn là người ngạo mạn, có khi nào phải chịu đựng sự bất công như vậy đâu.
“Lâm Tử Minh , là mày phải không?” Hắn ta không thể giữ bình tĩnh được nữa, cắn răng liếc Lâm Tử Minh, nắm chặt tay, hận không thể lập tức tiến tới để chiến đấu với Lâm Tử Minh.
Trong tình huống như vậy, Lâm Tử Minh tất nhiên không thể thừa nhận điều đó, anh huýt sáo như không có gì xảy ra, nghe được lời nói của Tư Đồ Nam giả vờ như không nghe thấy gì quay đầu lại chớp mắt nói: "Tư Đồ tiên sinh, làm saovậy?"Sao mặt mày lại sưng lên thế? Phi Phi em cũng thật là ra tay mạnh thế, nhìn mà xem, em đánh Tư Đồ tiên xinh biến thành cái đầu heo rồi, cho dù hắn có chút bỉ ổi, diễn kịch cũng giỏi, em cũng không nên đối xử với hắn như thế chứ?"
Nhìn thấy dáng vẻ khiêm tốn của Lâm Tử Minh, Tư Đồ Nam lại càng tức giận, cơn giận của hắn ta sắp bùng nổ ra khỏi ngục, hắn nghiến răng nghiến lợi.
Sở Phi nhìn thấy vậy không nhịn nổi cười lớn, làm sao trước đây cô không thấy Lâm Tử Minh rẻ tiền như vậy.
Nghe thấy tiếng cười của Sở Phi, Tư Đồ Nam không thể chịu nổi, răng của hắn sáp bị hắn cắn đứt rồi, quả ngột ngạt rồi.
Sở Phi họ hai tiếng, nói thẳng: “Tư Đồ Nam , anh đừng có chấp nhặt với Lâm Tử Minh, anh ấy giống như người ma rợ vậy đó"
Tư Đồ Nam cắn răng mà không nói gì cả.
Sở Phi chưa bao giờ nhìn thấy Tư Đồ Nam thực sự tức giận đến vậy, Cô lại liếc Lâm Tử Minh một lần nữa và tiếp tục nói với hắn ta: "TAP Đồ Nam, lúc nãy anh quyết định tài trợ cho Sở Gia 50 triệu USD, tôi không thể tự quyết định được, cần phải quay về hỏi ông nội, nếu anh không vội , thì tạm chờ một đêm, ngày mai tôi sẽ trả lời ngay lập tức, được không?”
Sở Phi chỉ nói về việc của công ty, làm gì có chút cảm động
nào?
Tư Đồ Nam chỉ thấy mình khổ sở như ăn phân vậy, hôm nay hắn chuẩn bị tất cả mọi thứ , lúc Sở Phi nguy hiểm nhất thì xuất hiện cứu CÔ, sau đó lấy ra 50 triệu đô, cứu Sở Gia khỏi nguy hiểm, đảm bảo rằng có thể hạ gục Sở Phi ngay lập tức!
Kết quả bị Lâm Tử Minh tên súc vật đó hủy hoại mất .
Bây giờ hắn ta kích động đến nỗi có thể cắn xé Lâm
Tử Minh te tua.
Bây giờ rất rõ ràng Sở Phi không bị hắn cảm động, lại còn muốn hắn lấy ra 50 triệu USD, cái cảm giác này thật xấu hổ giống như chó vậy.
Nhưng sự việc đến đường này, nếu như hắn nuốt lời, hắn càng tệ hơn nữa, chỉ có thể giống như thằng cam chịu thiệt vậy.
Sở Phi nghe được điều này, nụ cười trên mặt lập tức biến đổi.
Cô là người thông minh, thuận theo lời nói của Lâm Tử Minh cô lập tức hiểu ra, thật ra Tư Đồ Nam sớm đã biết mình ở chỗ Hoàng Văn Hoa , vào lúc nguy hiểm , cần người giúp đỡ, mà Tư Đồ Nam CỐ ý chờ đến thời khắc quan trọng để xuất hiện, cô tự nhiên sẽ rất biết ơn , quan trọng nhất điều vô hình này sẽ mắc nợ rất nhiều tình cảm!
Đồng tử của Tư Đồ Nam mở to, ngay lập tức và lóe lên trên một số bối rối và tội lỗi!
Ánh mắt của hắn trầm xuống, rất rõ ràng, bị Lâm Tử Minh nói trúng tim đen, hắn thẳC SỤP biết trước Sở Phi sẽ ở đó, thực tế hắn đã về từ tuần trước, nhưng hắn không có gấp gáp đi tìm Sở Phi , mà hắn tìm thời cơ, tìm hiểu hết tất cả về tính cách Sở Phi xong rồi ra tay đánh vào mục tiêu
Trong thời gian này, hắn còn đặc biệt để điều tra danh tính của Lâm Tử Minh, biết trước được tình hình của kẻ thù thì sẽ nắm chắc một trăm phần trăm thắng trận, hắn là người rất thận trọng, làm bất cứ việc gì cũng phải nắm chắc bám mươi phần trăm thắng thì hắn mới ra tay.
Trọn tình báo của hắn , Lâm Tử Minh là một thằng con rể vô dụng, không tích sự gì hết, chẳng có gì phải lo lắng.
Nhưng bây giờ sự thật chứng minh, Lâm Tử Minh không phải là kẻ vô dụng, mà là một đối thủ có tài có thực lực !
Chỉ với một câu vừa rồi, quân của hắn đã bị đánh bại.
Vì thế, Tư Đồ Nam chằm chằm nhìn mắt của Lâm Tử Minh sâu, rất nhanh hắn cũng đưa ra phản ứng chân thật của mình, hắn không có phủ nhận, mà đã hào phóng thừa nhận " Không sai!Tôi thật sự biết Sở Phi ở chỗ Hoàng Văn Hoa, cũng biết Hoàng Văn Hoa cũng có ý với Sở Phi, tôi cũng là cố ý ở đây để lúc nguy hiểm nhất sẽ xuất hiện giống như anh hùng cứu người đẹp vậy."
Tư Đồ Nam hào phóng thú nhận khiến cho Lâm Tử Minh có chút bất ngờ, có điều lúc sau, anh nhận ra rằng có điều gì đó không tốt, nhìn sâu vào mắt Tư Đồ Nam tỏ ra khen ngợi.
Đúng là muPu đồ hay.
Nhìn ra được Tư Đồ Nam là một đối thủ cao tay, không có giống như Trương Dao Đông và Trần Hào cái thú cỏ rác.
Sở Phi không có phản ứng nhanh như Lâm Tử Minh, mặt của cô lập tức trở nên lạnh hơn, đôi mắt của cô nhìn về phía Tư Đồ Nam với sự lạnh lùng và căm ghét.
Tiếp theo Tư Đồ Nam đã tự tát vào mặt mình, rất ồn ào, khiến bộ mặt vốn dĩ lạnh lùng của Sở Phi lập tức bất ngờ, "Tư Đồ Nam...
Tư Đồ Nam nhanh chóng nói với Sở Phi: “tôi thừa nhận là việc mình vừa làm thật đáng khinh bỉ, là tôi đã lừa dối em, nên chết đi cho rồi! Suốt bốn năm qua, tôi nhớ em mỗi ngày, mỗi giờ, mỗi phút, mỗi giây! Là do tôi quả muốn giành được ấn tượng tốt của em, quả muốn làm lành với emgiống như trước đây, để tôi đưa ra một lựa chọn sai lầm như vậy! Em biết không? Trong bốn năm qua, tôi đã tưởng tượng ra vô số cảnh gặp em, không dưới một ngàn cảnh! Tôi sợ gặp lại em, em không nhận ra tôi, em ghét tôi, những điều này tôi không thể chấp nhận được, vì vậy tôi đã hoảng sợ , rất bối rối, làm ra những chuyện tồi tệ như vậy, hy vọng em có thể đối mặt với tôi lần nữa
"Phi Phi , tôi sai rồi, em cứ mắng tôi đi, cho dù có đánh tôi, tôi sẽ nhận nó!" Tư Đồ Nam nói đến đây, mắt hắn nhắm lại, cắn chặt răng, chờ đợi cái tát của Sở Phi.
Khi Lâm Tử Minh nhìn thấy thái độ đó của hắn, không thể không ngưỡng mộ Tư Đồ Nam, thu đoạn của hắn ta là vô tận, nắm rõ được hết tích cách của Sở Phi, Sở Phi làm gì còn hận hắn nữa.
Tất nhiên rồi, thán phục thì thán phục, đối thủ thì vẫn là đối thủ, Tư Đồ Nam đã mở lời rồi, thì anh nhất định sẽ không bỏ lỡ cơ hội này.
Nhân lúc Sở Phi đứng đờ người anh nhanh chóng tát cho Tư Đồ Nam một cái, âm thanh của cái tát không hề nhỏ, khiến cho Tư Đồ Nam quay một vòng, cái khuôn mặt bảnh trai của hắn bị sưng lên một bên.
Sở Phi choáng váng nhất thời không thể phản ứng kịp.
Tư Đồ Nam còn bối rối hơn nữa, mở mắt ra vuốt nhẹ mặt mình, không thể tưởng tượng được Sở Phi lại như thế: "Phi Phi, em... đánh tôi thật à."
Sở Phi trừng mắt nhìn Lâm Tử Minh, ho hai lần, chuyện đó thật xấu hổ.
Tư Đồ Nam nhìn thấy anh mắt của Sở Phi, hắn hiểu ra , cái tát đó là do Lâm Tử Minh đảnh hẳn.
Trong một khoảnh khắc, cục tức trong người như nổ tung lên trời, gần như nổ tung.
Thằng con rể chết tiệt này, dám nhân cơ hội đó đánh hắn?Không thể tha thứP! Hắn là người ngạo mạn, có khi nào phải chịu đựng sự bất công như vậy đâu.
“Lâm Tử Minh , là mày phải không?” Hắn ta không thể giữ bình tĩnh được nữa, cắn răng liếc Lâm Tử Minh, nắm chặt tay, hận không thể lập tức tiến tới để chiến đấu với Lâm Tử Minh.
Trong tình huống như vậy, Lâm Tử Minh tất nhiên không thể thừa nhận điều đó, anh huýt sáo như không có gì xảy ra, nghe được lời nói của Tư Đồ Nam giả vờ như không nghe thấy gì quay đầu lại chớp mắt nói: "Tư Đồ tiên sinh, làm saovậy?"Sao mặt mày lại sưng lên thế? Phi Phi em cũng thật là ra tay mạnh thế, nhìn mà xem, em đánh Tư Đồ tiên xinh biến thành cái đầu heo rồi, cho dù hắn có chút bỉ ổi, diễn kịch cũng giỏi, em cũng không nên đối xử với hắn như thế chứ?"
Nhìn thấy dáng vẻ khiêm tốn của Lâm Tử Minh, Tư Đồ Nam lại càng tức giận, cơn giận của hắn ta sắp bùng nổ ra khỏi ngục, hắn nghiến răng nghiến lợi.
Sở Phi nhìn thấy vậy không nhịn nổi cười lớn, làm sao trước đây cô không thấy Lâm Tử Minh rẻ tiền như vậy.
Nghe thấy tiếng cười của Sở Phi, Tư Đồ Nam không thể chịu nổi, răng của hắn sáp bị hắn cắn đứt rồi, quả ngột ngạt rồi.
Sở Phi họ hai tiếng, nói thẳng: “Tư Đồ Nam , anh đừng có chấp nhặt với Lâm Tử Minh, anh ấy giống như người ma rợ vậy đó"
Tư Đồ Nam cắn răng mà không nói gì cả.
Sở Phi chưa bao giờ nhìn thấy Tư Đồ Nam thực sự tức giận đến vậy, Cô lại liếc Lâm Tử Minh một lần nữa và tiếp tục nói với hắn ta: "TAP Đồ Nam, lúc nãy anh quyết định tài trợ cho Sở Gia 50 triệu USD, tôi không thể tự quyết định được, cần phải quay về hỏi ông nội, nếu anh không vội , thì tạm chờ một đêm, ngày mai tôi sẽ trả lời ngay lập tức, được không?”
Sở Phi chỉ nói về việc của công ty, làm gì có chút cảm động
nào?
Tư Đồ Nam chỉ thấy mình khổ sở như ăn phân vậy, hôm nay hắn chuẩn bị tất cả mọi thứ , lúc Sở Phi nguy hiểm nhất thì xuất hiện cứu CÔ, sau đó lấy ra 50 triệu đô, cứu Sở Gia khỏi nguy hiểm, đảm bảo rằng có thể hạ gục Sở Phi ngay lập tức!
Kết quả bị Lâm Tử Minh tên súc vật đó hủy hoại mất .
Bây giờ hắn ta kích động đến nỗi có thể cắn xé Lâm
Tử Minh te tua.
Bây giờ rất rõ ràng Sở Phi không bị hắn cảm động, lại còn muốn hắn lấy ra 50 triệu USD, cái cảm giác này thật xấu hổ giống như chó vậy.
Nhưng sự việc đến đường này, nếu như hắn nuốt lời, hắn càng tệ hơn nữa, chỉ có thể giống như thằng cam chịu thiệt vậy.