Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
dam-cuoi-hao-mon-46
Chương 46: Phong cách
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Cao Đoàn lập tức nhíu mày, chuyện của con trai ông chưa đến lượt anh họ ông nhúng tay vào.
“Nhìn cái gì? Không phục à, em tưởng bây giờ vẫn còn giống như lúc Trạm Vẫn còn nhỏ, người phụ nữ thế nào cũng có thể yêu sao? Người phụ nữ của ngài Hà là người mà con trai em có thể mơ tưởng sao?” Cao Đoàn cãi lại: “Cái gì mà người phụ nữ của ngài Hà, không phải nói là đã chia tay rồi sao? Chia tay rồi hai bên tự tìm người mới thì có vấn đề gì? Sao anh nói khó nghe như vậy?”
“Tôi nói khó nghe?” Cao Khởi suýt tức chết: “Chỉ sợ người khác nghĩ càng khó nghe hơn
Em xem xem có người phụ nữ nào mà Hoàng để vứt bỏ sẽ gả cho người khác không? Cho dù con trai em có dũng khí, con trai em không quan tâm, nó cũng phải thử nghĩ xem bản thân có bản lĩnh đó không? Chút thu nhập của nó có nuôi nổi không? Nhìn thấy chưa?“.
Cao Khởi cầm chiếc vòng tay lên, ném đến trước mặt ông Cao: “Chỉ một chiếc vòng tay này thôi, em có biết bao nhiêu không? Cho dù con trai em làm việc mười năm cũng chưa chắc mua được
Còn có chiếc vòng tay hôm nọ nữa, nghe nói có một chiếc chìa khóa mở kho số liệu của Hòa Mộc, em thử đi tìm hiểu xem, xem phải có quyền lực đến mức nào? Người phụ nữ từng có những thứ đó, người ta sẽ nhìn trúng con trai em sao, đừng bị người ta lợi dụng đến mức quay vòng vòng, cho dù con trai em có thể bắt chước ngài Hà tặng bệnh viện cho người phụ nữ đó, nhưng cái bệnh viện đó cũng cần phải là của con trai em mới được.”
“Anh cả, anh nói cũng hơi quá rồi, cái gì mà không nhìn trúng Trạm Vân, anh đừng quên Trạm Vân cũng là cháu của anh.” Cao Khánh thấy em trai như vậy, lập tức nói lại anh họ: “Đúng, anh nói lớn tiếng như vậy làm gì, em trai em còn chưa nói gì, anh kích động như vậy không sợ tức chết à.”
“Bọn em..
Đám bọn em...” “Cãi nhau cái gì, im mồm hết đi.” Cuối cùng Cao đại lão gia nói một câu: “Vòng tay trả lại, những việc khác không cần lo lắng.” Cao Nhã Mỹ không vui, sao bà có thể không quản việc này được, sau này bà ta có còn cần làm việc ở núi Hà Quang nữa không đây
Nhưng lúc này bà không dám cãi lời anh cả, nhưng trong lòng, bà đã khẳng định họ phải chia tay, không có khả năng thương lượng.
Trên đường trở về sắc mặt của Cao Đoan cực kì khó coi.
Bà Cao cũng không có một nụ cười.
Cao Quân Dao khóc lóc nói xấu Hạ Diệu Diệu, nói cô nhìn chị Tịnh Kì xấu mặt thế nào, nói cô bắt nạt chị Tịnh Kì thế nào, nói cổ với thiên kim nhà họ Vương tính kể bọn họ như nào: “Cái dáng vẻ của thiên kim Đá quý Vương thị rõ ràng là muốn kết thân với chị ta
Chị ta chắc chắn vẫn còn gì đó với ngài Hà nhưng ngài Hà lại không muốn lấy chị ta, chị ta mới bám lấy anh con không chịu buông, bác nói đúng, chị ta...”
“Được rồi, con bớt nói vài câu đi, việc này nếu như không phải do con thì có thể tạo thành tình huống như bây giờ không?” Bà Cao tức giận vì con gái làm ra loại chuyện như vậy: “Còn nữa, sau này bớt nói xấu Diệu Diệu, tránh có ngày nó cảm thấy con mạo phạm nó lại tính kế con.”
Cao Quân Dao nghe vậy lập tức lau nước mắt không khóc nữa, cô ta sợ mẹ mình đứng về phía Hạ Diệu Diệu muốn chống lại tất cả mọi người, tùy anh trai muốn làm gì cũng được.
Lúc ở nhà cũ Cao Đoan cự tuyệt rất quả quyết nhưng ông không hề hồ đồ
Về đến nhà ông vào phòng sách hút thuốc, một lúc lâu sau ông mới đi ra, nói với vợ: “Khoảng thời gian này bà ra ngoài xem có cô gái nào thích hợp không, cũng không cần quan trọng gia thể, đưa về giới thiệu cho Trạm Vân.” Chỉ một câu như vậy đã định sẵn tương lai của Diệu Diệu ở nhà bọn họ.
Cao Quân Dao cực kì vui vẻ, cảm thấy những oan ức mà mình phải chịu đã được giải tỏa phần nào.
Ông Cao thở dài rồi quay về phòng sách
Không phải ông không thấy tiếc, cũng không phải bắt buộc phải ép con cái, chỉ là Hạ Diệu Diệu thì thật sự không được
Bọn họ có thể chấp nhận cô đưa con theo, có thể chấp nhận gia cảnh nhà cô không tốt, có thể chấp nhận cô không giúp gì được cho con bọn họ, ông có thể chấp nhận tất cả, nhưng mà bây giờ..
đã không còn là vấn đề bọn họ có thể chấp nhận hay không nữa rồi.
Bà Cao cũng thở dài: “Khoảng thời gian này con cũng đừng ra ngoài nữa, cẩn thận suy nghĩ xem làm thế nào để bù đắp lại lỗi lầm của con.”
Cao Quân Dao gạt mạnh đầu, cô ta nhất định phải nhận lỗi một cách thành khẩn nhất, ba đã nói ra câu cô ta muốn nghe nhất rồi, cô ta rất vui
Hừ, sinh con cho ngài Hà thì đã sao, ngài Hà không phải cũng không muốn lấy cô sao, xem cô sau này còn lên mặt thế nào.
“Có thời gian...” Bà Cao dừng lại một chút, do dự rất lâu mới mở miệng nói: “Đi thăm Tịnh Kì xem, đừng để nó nghĩ lung tung.”
“Da.”
Trong quán bar vừa mới mở cửa, người đến vẫn chưa nhiều lắm, chỉ có vài bàn có khách ngồi.
Trương Tấn Xảo trang điểm nhẹ, mặc một bộ váy kẻ caro tương đối bảo thủ, cô ấy cười hì hì nằm nhoài trên quầy bar nghe âm nhạc dần dần sôi động lên ở xung quanh, nhìn người bạn thân dưới ánh đèn trở nên cực kì xinh đẹp nói: “Bạn gái cũ của ngài Hà đấy, nghe đã thấy có phong thái, hâm mộ cậu quá, nào, để tớ thơm một cái nào.” Hạ Diệu Diệu cười không ngừng nổi: “Trương Tấn Xảo, việc này không phù hợp với cậu chút nào.” Khổng Đồng Đồng uống rượu hoa quả, dùng sức gật đầu: “Chỉ thích hợp với tớ thôi.” Trương Tấn Xảo hiểm khi dí dỏm xua xua tay nói: “Không, thích hợp với tớ
Các cậu có biết không, hôm nay cấp trên của tớ cực kì nhiệt tình hỏi Thượng Thượng có phải là con gái của bạn tớ không
Tớ nói, đúng vậy
Anh ta liền hỏi quan hệ thế nào, tớ nói đó là con gái nuôi của tớ, các cậu không thấy mặt anh ta tối sầm lại
Mấy năm nay anh ta áp bức bộ phận của bọn tớ cực kì kinh khủng, lúc đó tớ cảm thấy sảng khoái vô cùng.”
Nhắc đến chuyện này Diệu Diệu cũng có chút kích động, cổ bỏ ly rượu xuống nói: “Cái rèm cửa ở phòng họp của bọn tớ, tớ nói không biết bao nhiêu lần là nên đổi đi, không trang trọng, màu sắc quá sáng, nhưng không ai thèm quan tâm
Kết quả hôm nay tớ đi họp, rèm đối rồi, màu xanh đậm, bên dưới là màu xám có mấy hình họa tiết, trông rất sang trọng
Còn nữa, trà của buổi họp hôm nay cũng là loại tớ thích.” Hạ Diệu Diệu say sưa nhìn hai người: “Các cậu biết không, cảm giác đó...”
Trương Tấn Xảo cũng có cùng cảm giác như vậy nên gật đầu: “Cực kì khoái trá..”
Hai người ăn nhịp với nhau: “Đúng, có cảm giác không chân thực như kiểu đang được cưỡi gió đạp mây vậy
Cái cảm giác không cần bạn mở miệng nhưng việc nào cũng thuận theo ý mình, khoan khoái dễ chịu
Rõ ràng tớ đưa ra một kiến nghị sai, lúc đó trong lòng chỉ quan tâm đến vẻ bên ngoài nên nhìn nhầm
Kết quả là được an ủi một cách rất uyển chuyển, cẩn thận
Haizz, tớ lập tức cảm thấy cứ để cái thế giới này tiếp tục thối nát như vậy đi.”
Khổng Đồng Đồng nhìn hai người, gọi một phần đồ ăn vặt: “Xem các cậu kìa, chút lợi ích như vậy đã không chịu được rồi, nếu như trên trời rơi xuống một miếng bánh các cậu chắc không dám ăn luôn.” “Không bằng cậu được, vừa vào đã được một ông chú bảo vệ.”
Khổng Đồng Đồng cười ngây ngô.
Tân Xảo trách mắng nhìn cô ấy một cái, cười không ngừng được, có thể nhìn ra được hôm nay cô ấy thực sự rất vui: “Hà An đối với cậu cũng rất tốt đó, trước mặt bao nhiêu người như vậy ra mặt giúp cậu
Tớ nghe bên trên nói, ngài Hà bình thường không quan tâm đến những chuyện tầm thường, lần này coi như là phá lệ vì mẹ con cậu rồi.”
Khổng Đồng Đồng gật đầu: “Thực ra lúc còn đi học anh ấy cũng rất tốt với cậu, mặc dù tính cách không được tốt cho lắm, nhưng đối với cậu không còn gì chê trách
Với thân phận hiện giờ của người ta, năm đó có thể vì cậu làm như vậy, đã là rất hiếm có rồi.”
“Năm đó hình như cậu không nói như vậy thì phải.”
“Năm đó tớ ngốc, kiến thức hạn hẹp.”
“Mua cơm, lấy nước, chiếm chỗ ngồi, yên lặng, nghe lời lại đẹp trai, Hạ Diệu Diệu cậu nói anh ấy không thích cậu, tớ còn lâu mới tin
Nếu anh ấy không thích cậu, trước mặt bao nhiêu người như vậy sẽ ra mặt giúp cậu sao? Cho dù là vì Thượng Thượng, anh ấy tùy tiện gọi một người đến là có thể giải quyết
Huống hồ sau đó còn tức giận, đây chứng tỏ anh ấy coi trọng, anh ấy quan tâm
Tớ cảm thấy cho dù không thích cậu, chắc là vì có ấn tượng tốt về cậu nên mới giúp cậu ra mặt.”
Khổng Đồng Đồng gật đầu, cô ấy chẳng có chút nguyên tắc nào cả, người ghét Hà Mộc An là cô ấy, bây giờ người cảm thấy anh tốt cũng là cô ấy
Hạ Diệu Diệu thở dài: “Các cậu nghĩ nhiều rồi, sáng hôm nay anh ấy đích thân đến công ty cảnh cáo tớ đừng nghĩ lung tung, yên lặng làm người, cẩn thận làm việc, không có việc gì thì giả vờ chết, đừng tìm phiền phức cho anh, nếu không giết không tha
Hơn nữa giọng điệu của anh rất lạnh lùng, chuyên chế, không được từ chối cũng không được phản bác, nếu không anh mà tức giận thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.”
“Thật sao?”
Hạ Diệu Diệu gật đầu: “Tớ có bao giờ nói dối không?” Trương Tấn Xảo nghĩ một chút: “Thực ra nghĩ lại anh ấy vẫn luôn rất lạnh lùng, năm đó cũng chỉ tốt với một mình cậu.” “Đúng vậy, bây giờ không có đặc quyền nữa rồi, tớ cũng giống như người bình thường thôi.” Trương Tấn Xảo cũng cảm thấy như vậy, ngài Hà thích loại phụ nữ nào mà không có chứ, có lẽ là cô ấy nghĩ nhiều rồi, không nhất thiết phải bám chặt lấy Hạ Diệu Diệu: “Coi như miệng tớ nói chuyện không hay đi, không hiểu nổi tâm tư của ngài Hà.”
“Cạn ly, vì sự thấu hiểu muộn màng này đi.”
“Cạn ly.”
Trương Tấn Xảo uống một hơi cạn, cực kì khí phách: “Đừng nản chí, cậu vẫn rất có giá trị, bác sĩ Cao cũng đẹp trai có thừa nha.”
Hạ Diệu Diệu cười, cảnh cáo cô ấy: “Trạm Vân và tớ yêu nhau thật lòng đó, cậu đừng có mà gây xích mích.” Khổng Đồng Đồng cắn hạt: “Chỉ dựa vào việc người ta dám nhận cậu từ trong tay ngài Hà đã đủ chứng tỏ người ta rất dũng cảm rồi.”
“Sao tớ cứ cảm thấy câu nói này không phải có ý tốt vậy.” Khổng Đồng Đồng vỗ vai cô: “Cậu nghĩ nhiều rồi.”
Trương Tấn Xảo cũng hùa theo: “Cậu không nhắc tớ cũng không nghĩ đến, nhưng mà nghề nghiệp của anh ấy không liên quan đến thương trường, chắc ảnh hưởng sẽ không lớn lắm.”
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
“Nhìn cái gì? Không phục à, em tưởng bây giờ vẫn còn giống như lúc Trạm Vẫn còn nhỏ, người phụ nữ thế nào cũng có thể yêu sao? Người phụ nữ của ngài Hà là người mà con trai em có thể mơ tưởng sao?” Cao Đoàn cãi lại: “Cái gì mà người phụ nữ của ngài Hà, không phải nói là đã chia tay rồi sao? Chia tay rồi hai bên tự tìm người mới thì có vấn đề gì? Sao anh nói khó nghe như vậy?”
“Tôi nói khó nghe?” Cao Khởi suýt tức chết: “Chỉ sợ người khác nghĩ càng khó nghe hơn
Em xem xem có người phụ nữ nào mà Hoàng để vứt bỏ sẽ gả cho người khác không? Cho dù con trai em có dũng khí, con trai em không quan tâm, nó cũng phải thử nghĩ xem bản thân có bản lĩnh đó không? Chút thu nhập của nó có nuôi nổi không? Nhìn thấy chưa?“.
Cao Khởi cầm chiếc vòng tay lên, ném đến trước mặt ông Cao: “Chỉ một chiếc vòng tay này thôi, em có biết bao nhiêu không? Cho dù con trai em làm việc mười năm cũng chưa chắc mua được
Còn có chiếc vòng tay hôm nọ nữa, nghe nói có một chiếc chìa khóa mở kho số liệu của Hòa Mộc, em thử đi tìm hiểu xem, xem phải có quyền lực đến mức nào? Người phụ nữ từng có những thứ đó, người ta sẽ nhìn trúng con trai em sao, đừng bị người ta lợi dụng đến mức quay vòng vòng, cho dù con trai em có thể bắt chước ngài Hà tặng bệnh viện cho người phụ nữ đó, nhưng cái bệnh viện đó cũng cần phải là của con trai em mới được.”
“Anh cả, anh nói cũng hơi quá rồi, cái gì mà không nhìn trúng Trạm Vân, anh đừng quên Trạm Vân cũng là cháu của anh.” Cao Khánh thấy em trai như vậy, lập tức nói lại anh họ: “Đúng, anh nói lớn tiếng như vậy làm gì, em trai em còn chưa nói gì, anh kích động như vậy không sợ tức chết à.”
“Bọn em..
Đám bọn em...” “Cãi nhau cái gì, im mồm hết đi.” Cuối cùng Cao đại lão gia nói một câu: “Vòng tay trả lại, những việc khác không cần lo lắng.” Cao Nhã Mỹ không vui, sao bà có thể không quản việc này được, sau này bà ta có còn cần làm việc ở núi Hà Quang nữa không đây
Nhưng lúc này bà không dám cãi lời anh cả, nhưng trong lòng, bà đã khẳng định họ phải chia tay, không có khả năng thương lượng.
Trên đường trở về sắc mặt của Cao Đoan cực kì khó coi.
Bà Cao cũng không có một nụ cười.
Cao Quân Dao khóc lóc nói xấu Hạ Diệu Diệu, nói cô nhìn chị Tịnh Kì xấu mặt thế nào, nói cô bắt nạt chị Tịnh Kì thế nào, nói cổ với thiên kim nhà họ Vương tính kể bọn họ như nào: “Cái dáng vẻ của thiên kim Đá quý Vương thị rõ ràng là muốn kết thân với chị ta
Chị ta chắc chắn vẫn còn gì đó với ngài Hà nhưng ngài Hà lại không muốn lấy chị ta, chị ta mới bám lấy anh con không chịu buông, bác nói đúng, chị ta...”
“Được rồi, con bớt nói vài câu đi, việc này nếu như không phải do con thì có thể tạo thành tình huống như bây giờ không?” Bà Cao tức giận vì con gái làm ra loại chuyện như vậy: “Còn nữa, sau này bớt nói xấu Diệu Diệu, tránh có ngày nó cảm thấy con mạo phạm nó lại tính kế con.”
Cao Quân Dao nghe vậy lập tức lau nước mắt không khóc nữa, cô ta sợ mẹ mình đứng về phía Hạ Diệu Diệu muốn chống lại tất cả mọi người, tùy anh trai muốn làm gì cũng được.
Lúc ở nhà cũ Cao Đoan cự tuyệt rất quả quyết nhưng ông không hề hồ đồ
Về đến nhà ông vào phòng sách hút thuốc, một lúc lâu sau ông mới đi ra, nói với vợ: “Khoảng thời gian này bà ra ngoài xem có cô gái nào thích hợp không, cũng không cần quan trọng gia thể, đưa về giới thiệu cho Trạm Vân.” Chỉ một câu như vậy đã định sẵn tương lai của Diệu Diệu ở nhà bọn họ.
Cao Quân Dao cực kì vui vẻ, cảm thấy những oan ức mà mình phải chịu đã được giải tỏa phần nào.
Ông Cao thở dài rồi quay về phòng sách
Không phải ông không thấy tiếc, cũng không phải bắt buộc phải ép con cái, chỉ là Hạ Diệu Diệu thì thật sự không được
Bọn họ có thể chấp nhận cô đưa con theo, có thể chấp nhận gia cảnh nhà cô không tốt, có thể chấp nhận cô không giúp gì được cho con bọn họ, ông có thể chấp nhận tất cả, nhưng mà bây giờ..
đã không còn là vấn đề bọn họ có thể chấp nhận hay không nữa rồi.
Bà Cao cũng thở dài: “Khoảng thời gian này con cũng đừng ra ngoài nữa, cẩn thận suy nghĩ xem làm thế nào để bù đắp lại lỗi lầm của con.”
Cao Quân Dao gạt mạnh đầu, cô ta nhất định phải nhận lỗi một cách thành khẩn nhất, ba đã nói ra câu cô ta muốn nghe nhất rồi, cô ta rất vui
Hừ, sinh con cho ngài Hà thì đã sao, ngài Hà không phải cũng không muốn lấy cô sao, xem cô sau này còn lên mặt thế nào.
“Có thời gian...” Bà Cao dừng lại một chút, do dự rất lâu mới mở miệng nói: “Đi thăm Tịnh Kì xem, đừng để nó nghĩ lung tung.”
“Da.”
Trong quán bar vừa mới mở cửa, người đến vẫn chưa nhiều lắm, chỉ có vài bàn có khách ngồi.
Trương Tấn Xảo trang điểm nhẹ, mặc một bộ váy kẻ caro tương đối bảo thủ, cô ấy cười hì hì nằm nhoài trên quầy bar nghe âm nhạc dần dần sôi động lên ở xung quanh, nhìn người bạn thân dưới ánh đèn trở nên cực kì xinh đẹp nói: “Bạn gái cũ của ngài Hà đấy, nghe đã thấy có phong thái, hâm mộ cậu quá, nào, để tớ thơm một cái nào.” Hạ Diệu Diệu cười không ngừng nổi: “Trương Tấn Xảo, việc này không phù hợp với cậu chút nào.” Khổng Đồng Đồng uống rượu hoa quả, dùng sức gật đầu: “Chỉ thích hợp với tớ thôi.” Trương Tấn Xảo hiểm khi dí dỏm xua xua tay nói: “Không, thích hợp với tớ
Các cậu có biết không, hôm nay cấp trên của tớ cực kì nhiệt tình hỏi Thượng Thượng có phải là con gái của bạn tớ không
Tớ nói, đúng vậy
Anh ta liền hỏi quan hệ thế nào, tớ nói đó là con gái nuôi của tớ, các cậu không thấy mặt anh ta tối sầm lại
Mấy năm nay anh ta áp bức bộ phận của bọn tớ cực kì kinh khủng, lúc đó tớ cảm thấy sảng khoái vô cùng.”
Nhắc đến chuyện này Diệu Diệu cũng có chút kích động, cổ bỏ ly rượu xuống nói: “Cái rèm cửa ở phòng họp của bọn tớ, tớ nói không biết bao nhiêu lần là nên đổi đi, không trang trọng, màu sắc quá sáng, nhưng không ai thèm quan tâm
Kết quả hôm nay tớ đi họp, rèm đối rồi, màu xanh đậm, bên dưới là màu xám có mấy hình họa tiết, trông rất sang trọng
Còn nữa, trà của buổi họp hôm nay cũng là loại tớ thích.” Hạ Diệu Diệu say sưa nhìn hai người: “Các cậu biết không, cảm giác đó...”
Trương Tấn Xảo cũng có cùng cảm giác như vậy nên gật đầu: “Cực kì khoái trá..”
Hai người ăn nhịp với nhau: “Đúng, có cảm giác không chân thực như kiểu đang được cưỡi gió đạp mây vậy
Cái cảm giác không cần bạn mở miệng nhưng việc nào cũng thuận theo ý mình, khoan khoái dễ chịu
Rõ ràng tớ đưa ra một kiến nghị sai, lúc đó trong lòng chỉ quan tâm đến vẻ bên ngoài nên nhìn nhầm
Kết quả là được an ủi một cách rất uyển chuyển, cẩn thận
Haizz, tớ lập tức cảm thấy cứ để cái thế giới này tiếp tục thối nát như vậy đi.”
Khổng Đồng Đồng nhìn hai người, gọi một phần đồ ăn vặt: “Xem các cậu kìa, chút lợi ích như vậy đã không chịu được rồi, nếu như trên trời rơi xuống một miếng bánh các cậu chắc không dám ăn luôn.” “Không bằng cậu được, vừa vào đã được một ông chú bảo vệ.”
Khổng Đồng Đồng cười ngây ngô.
Tân Xảo trách mắng nhìn cô ấy một cái, cười không ngừng được, có thể nhìn ra được hôm nay cô ấy thực sự rất vui: “Hà An đối với cậu cũng rất tốt đó, trước mặt bao nhiêu người như vậy ra mặt giúp cậu
Tớ nghe bên trên nói, ngài Hà bình thường không quan tâm đến những chuyện tầm thường, lần này coi như là phá lệ vì mẹ con cậu rồi.”
Khổng Đồng Đồng gật đầu: “Thực ra lúc còn đi học anh ấy cũng rất tốt với cậu, mặc dù tính cách không được tốt cho lắm, nhưng đối với cậu không còn gì chê trách
Với thân phận hiện giờ của người ta, năm đó có thể vì cậu làm như vậy, đã là rất hiếm có rồi.”
“Năm đó hình như cậu không nói như vậy thì phải.”
“Năm đó tớ ngốc, kiến thức hạn hẹp.”
“Mua cơm, lấy nước, chiếm chỗ ngồi, yên lặng, nghe lời lại đẹp trai, Hạ Diệu Diệu cậu nói anh ấy không thích cậu, tớ còn lâu mới tin
Nếu anh ấy không thích cậu, trước mặt bao nhiêu người như vậy sẽ ra mặt giúp cậu sao? Cho dù là vì Thượng Thượng, anh ấy tùy tiện gọi một người đến là có thể giải quyết
Huống hồ sau đó còn tức giận, đây chứng tỏ anh ấy coi trọng, anh ấy quan tâm
Tớ cảm thấy cho dù không thích cậu, chắc là vì có ấn tượng tốt về cậu nên mới giúp cậu ra mặt.”
Khổng Đồng Đồng gật đầu, cô ấy chẳng có chút nguyên tắc nào cả, người ghét Hà Mộc An là cô ấy, bây giờ người cảm thấy anh tốt cũng là cô ấy
Hạ Diệu Diệu thở dài: “Các cậu nghĩ nhiều rồi, sáng hôm nay anh ấy đích thân đến công ty cảnh cáo tớ đừng nghĩ lung tung, yên lặng làm người, cẩn thận làm việc, không có việc gì thì giả vờ chết, đừng tìm phiền phức cho anh, nếu không giết không tha
Hơn nữa giọng điệu của anh rất lạnh lùng, chuyên chế, không được từ chối cũng không được phản bác, nếu không anh mà tức giận thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.”
“Thật sao?”
Hạ Diệu Diệu gật đầu: “Tớ có bao giờ nói dối không?” Trương Tấn Xảo nghĩ một chút: “Thực ra nghĩ lại anh ấy vẫn luôn rất lạnh lùng, năm đó cũng chỉ tốt với một mình cậu.” “Đúng vậy, bây giờ không có đặc quyền nữa rồi, tớ cũng giống như người bình thường thôi.” Trương Tấn Xảo cũng cảm thấy như vậy, ngài Hà thích loại phụ nữ nào mà không có chứ, có lẽ là cô ấy nghĩ nhiều rồi, không nhất thiết phải bám chặt lấy Hạ Diệu Diệu: “Coi như miệng tớ nói chuyện không hay đi, không hiểu nổi tâm tư của ngài Hà.”
“Cạn ly, vì sự thấu hiểu muộn màng này đi.”
“Cạn ly.”
Trương Tấn Xảo uống một hơi cạn, cực kì khí phách: “Đừng nản chí, cậu vẫn rất có giá trị, bác sĩ Cao cũng đẹp trai có thừa nha.”
Hạ Diệu Diệu cười, cảnh cáo cô ấy: “Trạm Vân và tớ yêu nhau thật lòng đó, cậu đừng có mà gây xích mích.” Khổng Đồng Đồng cắn hạt: “Chỉ dựa vào việc người ta dám nhận cậu từ trong tay ngài Hà đã đủ chứng tỏ người ta rất dũng cảm rồi.”
“Sao tớ cứ cảm thấy câu nói này không phải có ý tốt vậy.” Khổng Đồng Đồng vỗ vai cô: “Cậu nghĩ nhiều rồi.”
Trương Tấn Xảo cũng hùa theo: “Cậu không nhắc tớ cũng không nghĩ đến, nhưng mà nghề nghiệp của anh ấy không liên quan đến thương trường, chắc ảnh hưởng sẽ không lớn lắm.”