Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 10: Rơi Vào Cạm Bẫy
Thanh âm trầm thấp quyến rũ của anh vừa vang lên, thì mặt mọi người đều đỏ bừng, kích động không ngớt.
Trời ơi, thật sự là Thịnh Thế Hùng!
Quả thật là đẹp trai đến độ khiến người ta không mở nổi mắt mà.
Thịnh Thế Hùng đã quá quen với sự ngưỡng mộ của phụ nữ rồi, ngữ khí có hơi lạnh: “Lý Triều Kha có ở đây không?”
Đọc FULL bộ truyện Daddy Tổng Tài Đến Gõ Cửa.
“À cô ấy không có ở công ty, hôm nay cô ấy đi gặp khách hàng rồi!” Cô tiếp tân hồi thần lại vội vàng nói.
Mi tâm Thịnh Thế Hùng khẽ nhíu lại, người phụ nữ này đã đưa con đến trước mặt anh rồi mà lại không ngồi đợi anh tới cửa, còn phải bày ra bộ dạng ‘yêu nghề kính nghiệp nữa’?
Hay là nói, bản thân cô cũng không biết con trai rốt cuộc là của ai, cho nên đi khắp nơi?
Nghĩ đến đây, toàn thân Thịnh Thế Hùng bất giác toát ra một khí phách cường thế âm lãnh, ngón tay thon dài khẽ gõ mặt bàn, ngữ khí lạnh nhạt: “Dắt theo con trai cô ấy đi gặp khách hàng sao?”
“Hả gì cơ?”
Tiếp tân có chút ngây ngốc, không hiểu sao Thịnh Thế Hùng lại đột nhiên tức giận.
Không lẽ anh và Lý Triều Kha có quan hệ gì?
“Đưa địa chỉ khách hàng cho tôi.” Đây là mệnh lệnh.
Toàn bộ thông tin về nhân viên công ty và khách hàng đều là tư mật, theo lý mà nói là không thể nói với bên ngoài, nhưng cô tiếp tân khi đối diện với loại đàn ông đẳng cấp này, bị si mê đến thất điên bát đảo, đầu não cũng không hoạt động nữa, có thể nhìn anh thêm một cái cũng đã rất vui rồi, còn khao khát được anh sai khiến nữa kìa.
Ngay lập tức, cô tiếp tân lấy giấy bút ra viết địa chỉ của tập đoàn Star cho Thịnh Thế Hùng.
“Cảm ơn.”
Ánh mắt của Thịnh Thế Hùng khẽ quét qua cô tiếp tân, rồi quay người rời đi.
Cô tiếp tân kích động mà nhìn bóng lưng rời đi của Thịnh Thế Hùng, điên cuồng mà véo nhân trung của mình:
Hôm nay cô ta ăn phải vận may shit chó gì mà được gặp Thịnh Thế Hùng cao cao tại thượng, crush quốc dân của phụ nữ toàn thành phố vậy chứ, nghe nói anh nổi tiếng không gần nữ sắc mà!
Nhưng hôm nay cô ta lại vinh hạnh được gần với Thịnh Thế Hùng như vậy, a a a a, cô ta sắp không ổn nữa rồi!
Lý Triều Kha lúc này đang đợi ở quầy tiếp tân tập đoàn Star.
Tiếp tân nói cô không có hẹn trước, nên không chịu cho cô vào.
Trước khi đến, Lý Triều Kha đã chuẩn bị xong tâm lý, cho nên không hề hấn gì cả, mở quyển sổ ra tiếp tục làm việc, coi như thay đổi chỗ làm việc thôi.
Còn sai cả tiếp tân: “Làm phiền rót cà phê cho tôi, cám ơn.”
Tiếp tân: “.....” Cô ta đã bị Hồ Vy Vy cảnh cáo qua rồi, phải ‘sỉ vả’ Lý Triều Kha cho đàng hoàng, nhưng khi đối diện với một Lý Triều Kha xinh đẹp bình tĩnh, đáy lòng vẫn có chút sợ, không làm được chuyện này, nhưng nếu như cô ta rót cà phê cho Lý Triều Kha, vậy Hồ Vy Vy chắc chắn sẽ không bỏ qua cho cô ta đâu.
Tiếp tân đang xoắn xuýt thì điện thoại gọi tới.
Thanh âm mỉa mai của Hồ Vy Vy truyền tới: “Rót cà phê cho chị ta, thêm gói đường mà hồi sáng tôi đưa cho cô vào.”
“Dạ được.”
Cúp điện thoại, tiếp tân thở phào một hơi, trong lòng cảm thấy Hồ Vy Vy cũng chỉ là tính tình hơi xấu, chứ con người cũng không tệ.
Lý Triều Kha nhận lấy cà phê, uống hai hớp, mùi vị cà phê không tồi, cô lại đích thực có chút khát, thế là lại uống thêm mấy ngụm.
Hai mươi phút sau, cô đứng dậy chuẩn bị đi.
“Ding.”
Cửa thang máy mở ra.
Hồ Vy Vy đi ra ngoài, khóe miệng nở nụ cười lạnh: “Sao thế, chị họ kính nghiệp như vậy ư?”
“bà Triệu xem trước đi, nếu hài lòng thì bên tôi sẽ bắt đầu may.” Lý Triều Kha lấy bản thiết kế ra đưa cho cô ta.
Hồ Vy Vy vươn tay nghịch nghịch mái tóc xoăn của mình, cười nói: “Chuyện này một mình tôi không có chủ ý, phải cùng thương lượng với ông xã tôi mới được, đi thôi.”
Nói xong, cô ta đi vào thang máy trước, khiêu khích mà nhìn sang Lý Triều Kha.
Lý Triều Kha vốn không muốn gặp Triệu Đức Tân, nhưng cũng không muốn Hồ Vy Vy lấy cái này ra để nói ra nói vào, nên nhấc bước theo cô ta đi vào thang máy.
Hồ Vy Vy cười lạnh mà bấm nút thang máy, trong lòng dấy lên một sự đắc ý.
Dù sao, cô ta đã chuẩn bị một món quà dành cho nhà thiết kế Lý đã lâu không gặp đây rồi.
Một món quà hậu hĩnh có thể khiến cô nhớ lại đêm nào đó vào năm năm trước!
Cửa thang máy mở ra, Lý Triều Kha theo Hồ Vy Vy ra khỏi thang máy, men theo hành lang đi vào trong.
Năm năm rồi, tập đoàn Star mà Lý Triều Kha quen thuộc trước đây bây giờ cũng đã thay đổi khiến cô không nhận ra được nữa, trang hoàng trong chỗ này, đã từ sự ưu nhã trang trọng trở nên kim bích huy hoàng, toát ra sự thẩm mỹ xa xỉ mãnh liệt.
Không biết là do trang trí và đèn quá chói, hay là do thăm lại chỗ cũ, có quá nhiều cảm xúc, mà Lý Triều Kha đột nhiên cảm thấy trước mặt có chút hoa mắt, thần trí cũng không tỉnh táo nữa.
“Chỗ này.”
Hồ Vy Vy đứng ở trước cửa một căn phòng, vươn tay đẩy cửa, đợi Lý Triều Kha đi tới bên cạnh cô ta, cô ta liền dùng sức trực tiếp đẩy Lý Triều Kha vào trong phòng, sau đó nhanh chóng dùng chìa khóa khóa cửa lại.
“Chị họ, năm năm trước, người đàn ông mà tôi tận tâm chuẩn bị cho chị, chị không có phúc khí hưởng thụ được, thân là em họ, thật sự rất đau lòng đó.”
“Cho nên, tôi đặc biệt vung ra số tiền lớn kêu người đi lượm một tên đàn ông già vừa xấu vừa hôi đến hầu hạ chị, không cần cảm ơn đâu.”
Trong phòng, Lý Triều Kha đã cảm nhận được một làn sóng nóng bức trong người, cô kinh hãi mà nhận ra cà phê mình uống đã bị đánh thuốc, không ngờ năm năm sau, Hồ Vy Vy càng lúc càng trở nên bỉ ổi vô sỉ rồi!
Lý Triều Kha nghiến răng, cửa đã bị khóa trái, Hồ Vy Vy không thể tốt bụng mà mở cửa được, cầu xin cô ta cũng vô dụng.
Đằng sau, có người đàn ông đã tiến gần đến cô.
Lý Triều Kha cố gắng cắn đầu lưỡi của mình, cảm giác đau đớn khiến cô miễn cưỡng tỉnh táo hơn một chút, cô vươn tay mò mẫm được một con dao trái cây, lùi về sau, con dao chỉ về người đàn ông: “Đừng qua đây!”
“Hắc hắc, còn là một đại mỹ nhân nữa.”
Lão già xấu xí đen gầy trước mặt nở nụ cười dâm đãng, có thể ngủ với mỹ nữ khí chất như vậy, cho dù có ngồi tù cũng đáng.
Với ý nghĩ xấu xa, người đàn ông không hề sợ hãi trước sự sống và cái chết, húc ngực về phía trước một cái, đâm trực tiếp vào mũi dao, Lý Triều Kha làm gì mà nhìn thấy cảnh tượng này qua chứ, cô sợ hãi hét lên, đôi tay mềm nhũn khiến dao rơi xuống đất.
“Đại mỹ nữ, yên tâm, anh sẽ khiến em thoải mái.”
Người đàn ông nở nụ cười xấu xa, vươn tay muốn ôm lấy Lý Triều Kha, mùi mồ hôi thối òm toàn thân xộc vào mũi Lý Triều Kha, khiến cô buồn nôn, cô cố gắng giãy dụa, nhưng không địch nổi người đàn ông, nhìn thấy sắp bị khống chế lại----
“Rầm!”
Trời ơi, thật sự là Thịnh Thế Hùng!
Quả thật là đẹp trai đến độ khiến người ta không mở nổi mắt mà.
Thịnh Thế Hùng đã quá quen với sự ngưỡng mộ của phụ nữ rồi, ngữ khí có hơi lạnh: “Lý Triều Kha có ở đây không?”
Đọc FULL bộ truyện Daddy Tổng Tài Đến Gõ Cửa.
“À cô ấy không có ở công ty, hôm nay cô ấy đi gặp khách hàng rồi!” Cô tiếp tân hồi thần lại vội vàng nói.
Mi tâm Thịnh Thế Hùng khẽ nhíu lại, người phụ nữ này đã đưa con đến trước mặt anh rồi mà lại không ngồi đợi anh tới cửa, còn phải bày ra bộ dạng ‘yêu nghề kính nghiệp nữa’?
Hay là nói, bản thân cô cũng không biết con trai rốt cuộc là của ai, cho nên đi khắp nơi?
Nghĩ đến đây, toàn thân Thịnh Thế Hùng bất giác toát ra một khí phách cường thế âm lãnh, ngón tay thon dài khẽ gõ mặt bàn, ngữ khí lạnh nhạt: “Dắt theo con trai cô ấy đi gặp khách hàng sao?”
“Hả gì cơ?”
Tiếp tân có chút ngây ngốc, không hiểu sao Thịnh Thế Hùng lại đột nhiên tức giận.
Không lẽ anh và Lý Triều Kha có quan hệ gì?
“Đưa địa chỉ khách hàng cho tôi.” Đây là mệnh lệnh.
Toàn bộ thông tin về nhân viên công ty và khách hàng đều là tư mật, theo lý mà nói là không thể nói với bên ngoài, nhưng cô tiếp tân khi đối diện với loại đàn ông đẳng cấp này, bị si mê đến thất điên bát đảo, đầu não cũng không hoạt động nữa, có thể nhìn anh thêm một cái cũng đã rất vui rồi, còn khao khát được anh sai khiến nữa kìa.
Ngay lập tức, cô tiếp tân lấy giấy bút ra viết địa chỉ của tập đoàn Star cho Thịnh Thế Hùng.
“Cảm ơn.”
Ánh mắt của Thịnh Thế Hùng khẽ quét qua cô tiếp tân, rồi quay người rời đi.
Cô tiếp tân kích động mà nhìn bóng lưng rời đi của Thịnh Thế Hùng, điên cuồng mà véo nhân trung của mình:
Hôm nay cô ta ăn phải vận may shit chó gì mà được gặp Thịnh Thế Hùng cao cao tại thượng, crush quốc dân của phụ nữ toàn thành phố vậy chứ, nghe nói anh nổi tiếng không gần nữ sắc mà!
Nhưng hôm nay cô ta lại vinh hạnh được gần với Thịnh Thế Hùng như vậy, a a a a, cô ta sắp không ổn nữa rồi!
Lý Triều Kha lúc này đang đợi ở quầy tiếp tân tập đoàn Star.
Tiếp tân nói cô không có hẹn trước, nên không chịu cho cô vào.
Trước khi đến, Lý Triều Kha đã chuẩn bị xong tâm lý, cho nên không hề hấn gì cả, mở quyển sổ ra tiếp tục làm việc, coi như thay đổi chỗ làm việc thôi.
Còn sai cả tiếp tân: “Làm phiền rót cà phê cho tôi, cám ơn.”
Tiếp tân: “.....” Cô ta đã bị Hồ Vy Vy cảnh cáo qua rồi, phải ‘sỉ vả’ Lý Triều Kha cho đàng hoàng, nhưng khi đối diện với một Lý Triều Kha xinh đẹp bình tĩnh, đáy lòng vẫn có chút sợ, không làm được chuyện này, nhưng nếu như cô ta rót cà phê cho Lý Triều Kha, vậy Hồ Vy Vy chắc chắn sẽ không bỏ qua cho cô ta đâu.
Tiếp tân đang xoắn xuýt thì điện thoại gọi tới.
Thanh âm mỉa mai của Hồ Vy Vy truyền tới: “Rót cà phê cho chị ta, thêm gói đường mà hồi sáng tôi đưa cho cô vào.”
“Dạ được.”
Cúp điện thoại, tiếp tân thở phào một hơi, trong lòng cảm thấy Hồ Vy Vy cũng chỉ là tính tình hơi xấu, chứ con người cũng không tệ.
Lý Triều Kha nhận lấy cà phê, uống hai hớp, mùi vị cà phê không tồi, cô lại đích thực có chút khát, thế là lại uống thêm mấy ngụm.
Hai mươi phút sau, cô đứng dậy chuẩn bị đi.
“Ding.”
Cửa thang máy mở ra.
Hồ Vy Vy đi ra ngoài, khóe miệng nở nụ cười lạnh: “Sao thế, chị họ kính nghiệp như vậy ư?”
“bà Triệu xem trước đi, nếu hài lòng thì bên tôi sẽ bắt đầu may.” Lý Triều Kha lấy bản thiết kế ra đưa cho cô ta.
Hồ Vy Vy vươn tay nghịch nghịch mái tóc xoăn của mình, cười nói: “Chuyện này một mình tôi không có chủ ý, phải cùng thương lượng với ông xã tôi mới được, đi thôi.”
Nói xong, cô ta đi vào thang máy trước, khiêu khích mà nhìn sang Lý Triều Kha.
Lý Triều Kha vốn không muốn gặp Triệu Đức Tân, nhưng cũng không muốn Hồ Vy Vy lấy cái này ra để nói ra nói vào, nên nhấc bước theo cô ta đi vào thang máy.
Hồ Vy Vy cười lạnh mà bấm nút thang máy, trong lòng dấy lên một sự đắc ý.
Dù sao, cô ta đã chuẩn bị một món quà dành cho nhà thiết kế Lý đã lâu không gặp đây rồi.
Một món quà hậu hĩnh có thể khiến cô nhớ lại đêm nào đó vào năm năm trước!
Cửa thang máy mở ra, Lý Triều Kha theo Hồ Vy Vy ra khỏi thang máy, men theo hành lang đi vào trong.
Năm năm rồi, tập đoàn Star mà Lý Triều Kha quen thuộc trước đây bây giờ cũng đã thay đổi khiến cô không nhận ra được nữa, trang hoàng trong chỗ này, đã từ sự ưu nhã trang trọng trở nên kim bích huy hoàng, toát ra sự thẩm mỹ xa xỉ mãnh liệt.
Không biết là do trang trí và đèn quá chói, hay là do thăm lại chỗ cũ, có quá nhiều cảm xúc, mà Lý Triều Kha đột nhiên cảm thấy trước mặt có chút hoa mắt, thần trí cũng không tỉnh táo nữa.
“Chỗ này.”
Hồ Vy Vy đứng ở trước cửa một căn phòng, vươn tay đẩy cửa, đợi Lý Triều Kha đi tới bên cạnh cô ta, cô ta liền dùng sức trực tiếp đẩy Lý Triều Kha vào trong phòng, sau đó nhanh chóng dùng chìa khóa khóa cửa lại.
“Chị họ, năm năm trước, người đàn ông mà tôi tận tâm chuẩn bị cho chị, chị không có phúc khí hưởng thụ được, thân là em họ, thật sự rất đau lòng đó.”
“Cho nên, tôi đặc biệt vung ra số tiền lớn kêu người đi lượm một tên đàn ông già vừa xấu vừa hôi đến hầu hạ chị, không cần cảm ơn đâu.”
Trong phòng, Lý Triều Kha đã cảm nhận được một làn sóng nóng bức trong người, cô kinh hãi mà nhận ra cà phê mình uống đã bị đánh thuốc, không ngờ năm năm sau, Hồ Vy Vy càng lúc càng trở nên bỉ ổi vô sỉ rồi!
Lý Triều Kha nghiến răng, cửa đã bị khóa trái, Hồ Vy Vy không thể tốt bụng mà mở cửa được, cầu xin cô ta cũng vô dụng.
Đằng sau, có người đàn ông đã tiến gần đến cô.
Lý Triều Kha cố gắng cắn đầu lưỡi của mình, cảm giác đau đớn khiến cô miễn cưỡng tỉnh táo hơn một chút, cô vươn tay mò mẫm được một con dao trái cây, lùi về sau, con dao chỉ về người đàn ông: “Đừng qua đây!”
“Hắc hắc, còn là một đại mỹ nhân nữa.”
Lão già xấu xí đen gầy trước mặt nở nụ cười dâm đãng, có thể ngủ với mỹ nữ khí chất như vậy, cho dù có ngồi tù cũng đáng.
Với ý nghĩ xấu xa, người đàn ông không hề sợ hãi trước sự sống và cái chết, húc ngực về phía trước một cái, đâm trực tiếp vào mũi dao, Lý Triều Kha làm gì mà nhìn thấy cảnh tượng này qua chứ, cô sợ hãi hét lên, đôi tay mềm nhũn khiến dao rơi xuống đất.
“Đại mỹ nữ, yên tâm, anh sẽ khiến em thoải mái.”
Người đàn ông nở nụ cười xấu xa, vươn tay muốn ôm lấy Lý Triều Kha, mùi mồ hôi thối òm toàn thân xộc vào mũi Lý Triều Kha, khiến cô buồn nôn, cô cố gắng giãy dụa, nhưng không địch nổi người đàn ông, nhìn thấy sắp bị khống chế lại----
“Rầm!”