- Ảnh bìa
- Tác giả
- mrfriday13th
- Tình trạng
- Đang viết
- Nguồn
- vOz
- Lượt đọc
- 13,384
- Cập nhật
"Cuộc đời là những lần gặp gỡ và biệt li, là những lần lãng quên bắt đầu nhưng luôn có những chuyện một khi đã xảy ra sẽ để lại dấu vết và luôn có những người một khi đã tới sẽ không thể nào quên". Đó là điều mà nó học được ở một số người con gái đã đi qua đời nó, ngẫm và giữ lại trong tim mãi không thể nào quên.
Chặng đường kéo dài 8 tháng của Mr Friday đã dừng lại. Tuy không quá lâu nhưng cũng đủ dài để mở ra trong mắt người đọc một chút màu sắc của cuộc sống sinh viên đầy thăng trầm. Chắc hẳn mọi thứ còn mịt mờ hay khúc mắc. Có lẽ ta nên quay lại tiếp tục con đường mà phía trước không đích đến mang tên "Đã Nhớ...Một Cuộc Đời" này, để hoàn thiện nốt cuốn phim còn tồn đọng trong đầu và rồi để "quên". Vẫn một lời tựa cũ... Đây là cách tôi bắt đầu câu chuyện của mình. Nếu ai muốn quên đi quá khứ, họ chắc chắn sẽ để yên trong tim, còn tôi, tôi chọn cho mình cách quên khó hiểu đó là viết lại một cách thật nhất, những gì mình nhớ, những gì mình trải. Tôi không quan tâm người ta gọi nó là gì, truyện, chuyện... Hay tiểu thuyết. Điều tôi quan tâm và mong muốn là những người đến với hồi ký của tôi sẽ tìm được chút gì của mình trong đó bằng cảm nhận của cả trái tim. Có thể với bạn nó sẽ vô lý, nó sẽ khó tin có những điều tưởng chừng như cổ tích giữa đời thường, vì vậy hãy chắc chắn rằng bạn có lòng tin vào mọi chuyện trước khi tiếp tục nó. Thật giả mong manh tùy người đọc, điều mà tôi có thể làm là viết cho đến kết thúc mà thôi. Do đó tôi chọn "đây" là nơi lưu giữ những dòng tôi viết để có thể chia sẻ, để tôi quên đi và nếu tình cờ "ai đó" có đọc được . Thì hãy xem như một lời cảm ơn và món quà cuối cùng tôi dành cho "Em" người con gái tôi đã yêu, vẫn yêu và có lẽ là sẽ mãi yêu. Có thể nhiêu đây là chặng đường dài tôi đã đi qua, nhân vật không hẳn là ai, không hẳn là điều gì khi biết. Nó sẽ mập mờ nhất định với người tò mò điều mà tôi mong muốn. Để bắt đầu sau bao lời dẫn lan man giông dài. Tôi xin trích một câu nói tôi từng được biết và rất ưa thích " Vẫn biết có câu nếu kiên trì sẽ thành hiện thực nhưng hiện thực nghiệt ngã hơn giấc mơ, có mấy ai đủ sức đi đến cuối con đường".
Hi vọng quá khứ hãy ngủ yên.
Để bình yên cho những ngày còn lại. Một tựa đề cũ và cũng mới." Đã Nhớ Một Cuộc Đời - Mrs 13th".
Mr.Friday
Chặng đường kéo dài 8 tháng của Mr Friday đã dừng lại. Tuy không quá lâu nhưng cũng đủ dài để mở ra trong mắt người đọc một chút màu sắc của cuộc sống sinh viên đầy thăng trầm. Chắc hẳn mọi thứ còn mịt mờ hay khúc mắc. Có lẽ ta nên quay lại tiếp tục con đường mà phía trước không đích đến mang tên "Đã Nhớ...Một Cuộc Đời" này, để hoàn thiện nốt cuốn phim còn tồn đọng trong đầu và rồi để "quên". Vẫn một lời tựa cũ... Đây là cách tôi bắt đầu câu chuyện của mình. Nếu ai muốn quên đi quá khứ, họ chắc chắn sẽ để yên trong tim, còn tôi, tôi chọn cho mình cách quên khó hiểu đó là viết lại một cách thật nhất, những gì mình nhớ, những gì mình trải. Tôi không quan tâm người ta gọi nó là gì, truyện, chuyện... Hay tiểu thuyết. Điều tôi quan tâm và mong muốn là những người đến với hồi ký của tôi sẽ tìm được chút gì của mình trong đó bằng cảm nhận của cả trái tim. Có thể với bạn nó sẽ vô lý, nó sẽ khó tin có những điều tưởng chừng như cổ tích giữa đời thường, vì vậy hãy chắc chắn rằng bạn có lòng tin vào mọi chuyện trước khi tiếp tục nó. Thật giả mong manh tùy người đọc, điều mà tôi có thể làm là viết cho đến kết thúc mà thôi. Do đó tôi chọn "đây" là nơi lưu giữ những dòng tôi viết để có thể chia sẻ, để tôi quên đi và nếu tình cờ "ai đó" có đọc được . Thì hãy xem như một lời cảm ơn và món quà cuối cùng tôi dành cho "Em" người con gái tôi đã yêu, vẫn yêu và có lẽ là sẽ mãi yêu. Có thể nhiêu đây là chặng đường dài tôi đã đi qua, nhân vật không hẳn là ai, không hẳn là điều gì khi biết. Nó sẽ mập mờ nhất định với người tò mò điều mà tôi mong muốn. Để bắt đầu sau bao lời dẫn lan man giông dài. Tôi xin trích một câu nói tôi từng được biết và rất ưa thích " Vẫn biết có câu nếu kiên trì sẽ thành hiện thực nhưng hiện thực nghiệt ngã hơn giấc mơ, có mấy ai đủ sức đi đến cuối con đường".
Hi vọng quá khứ hãy ngủ yên.
Để bình yên cho những ngày còn lại. Một tựa đề cũ và cũng mới." Đã Nhớ Một Cuộc Đời - Mrs 13th".
Mr.Friday