Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3-4
Chương 3: Cảm giác đau rất chân thực
Thật kỳ lạ, sao cô lại mơ thấy mình bị người đàn ông đó bắt cóc, anh ta cố gắng đòi cô đứa con, cuối cùng còn thông qua “việc kia” để kiểm tra xem cô đã từng sinh con chưa…
Cảm giác này rất chân thực, chân thực đến nỗi bây giờ cô vẫn có thể nhớ được đôi môi và hơi ấm từ cơ thể đó.
Sắc mặt anh ta lạnh như băng nhưng làn da thì nóng như lửa, tựa như muốn thiêu đốt cả cô.
Dáng người của anh ta cũng vô cùng hoàn mỹ, cơ thể săn chắc không có lấy chút mỡ thừa.
Chỉ là anh ta điên cuồng phát tiết ở trên người cô, rất là đau, loại cảm giác đau đó quá là chân thực, đau đến mức muốn hét lên…
“Thời Tiểu Niệm, mày muốn đàn ông muốn đến phát điên rồi.”
Thời Tiểu Niệm bực tức bản thân vì lại nhớ đến người đàn ông trong mộng đó, cô vả vào mặt mình một cái để bản thân tỉnh táo trở lại.
Sau khi tỉnh táo trở lại, đúng lúc chuẩn bị xuống giường, Thời Tiểu Niệm bỗng nhìn thấy tờ báo đặt tại đầu giường, cô cầm lên thì chỉ thấy tiêu đề thật to trên đầu bài báo…
[Tổng giám đốc tập đoàn xuyên quốc gia NE về nước, người lãnh đạo công ty đứng đầu thế giới về giá trị thương mại]
Cung Âu.
Trên trang bìa tờ báo là bức ảnh chụp một người đàn ông từ trong sân bay bước ra, theo sau anh ta là một đoàn vệ sĩ.
Người đàn ông này vẫn còn rất trẻ, dáng vẻ toát lên sự mạnh mẽ thu hút, dù xung quanh có rất nhiều người nhưng anh ta vẫn là trung tâm của sự chú ý.
Anh ta mặc chiếc áo khoác màu xám tro, thân hình cao lớn, tóc ngắn chỉnh tề, khuôn mặt anh tuấn đến mức khiến người khác ngắm nhìn quên cả việc hô hấp, đôi mắt hút hồn nhìn về một hướng không xác định, nhìn qua bức ảnh có thể khiến người khác tim đập loạn xạ.
Người đàn ông trong bức ảnh chính là nam chính trong giấc mơ của cô.
Chả trách trong mơ cô cảm thấy rất quen mắt.
Được thôi, ra là tối hôm qua cô xem tin tức rồi ngủ thiếp đi nên mới mơ phải giấc mơ như vậy.
Nghĩ cũng đúng, làm sao cô cùng nhân vật như Cung Âu lại có quan hệ gì được.
Cung Âu là ai?
Người Châu Á, xuất thân từ dòng dõi quý tộc Anh quốc, một phần tư huyết thống là Châu Âu, 20 tuổi tự mình thành lập công ty, tác phong làm việc quyết đoán mà máu lạnh, không ngừng phát triển và thu mua các công ty khác nhau và đã trở thành tập đoàn xuyên quốc gia có quy mô vô cùng lớn.
Tập đoàn chuyên về nghiên cứu phần mềm máy tính tiên tiến nhất, hệ thống máy móc các loại, hầu như trên toàn thế giới sản phẩm của họ là độc quyền, không ai sánh kịp.
Ngoài ra, anh ta còn tìm hiểu các ngành nghề về tài chính, chỉ cần có được lợi nhuận anh ta sẽ không bỏ qua.
Năm nay, sau khi đưa tập đoàn vươn lên vị trí số một thế giới, anh ta được xem là người đàn ông giàu nhất thế giới.
Mà năm nay, anh ta chỉ mới 28 tuổi.
Người đàn ông như vậy… ngoài việc chỉ có trong mơ ra thì sẽ không cùng cô có chút quan hệ gì cả.
“Bịch!”
Thời Tiểu Niệm vứt tờ báo vào sọt rác, không muốn nhìn thấy gương mặt đẹp trai nhưng khó gần kia nữa, rời giường chuẩn bị đi đánh răng.
Vừa bước xuống giường, Thời Tiểu Niệm suýt chút nữa bị ngã, lúc đó đau nhức từ hai chân truyền đến, đau đến mức cô phải cắn răng “Ôi…”
Cô vội vịn một tay lên tường, tay còn lại đè lấy bụng.
Sao lại như vậy?
Lẽ nào trong mơ bị cưỡng bức mà ở hiện thực vẫn cảm thấy đau sao?
Chuyện đó… thực sự sẽ đau như vậy sao?
Thôi xong, nhất định là từ trước giờ cô chưa từng có người yêu nên cô đơn sắp điên mất rồi.
Thời Tiểu Niệm cố nén cơn đau đi vào phòng tắm đánh răng rửa mặt, thay quần áo rồi cầm bảng và giấy vẽ cùng túi xách rời khỏi nhà.
Cô là một họa sĩ truyện tranh hạng ba, bình thường thì công việc tương đối tự do, có thể ở nhà sáng tác hoặc đến công ty, cô rất thích ở yên trong nhà viết viết vẽ vẽ, nhưng hôm nay phải đi ra ngoài.
Vì cô sợ nếu ở nhà thêm nữa sẽ không làm được việc mà còn nằm mơ lung tung.
Đi vào công ty, Thời Tiểu Niệm chợt nghe thấy tiếng thét chói tai của nhóm nhân viên nữ.
“Ôi trời, Cung Âu đẹp trai, gợi cảm quá đi. Tôi thật muốn đập vỡ màn hình để xông đến bên anh ấy!”
“Nghe nói anh ấy xây dựng cả một tòa nhà rộng lớn để ở trong thành phố S của chúng ta , tòa nhà đấy…”
“Này này, các cô háo sắc kia, tỉnh táo chút đi, người ta là Cung Âu, Cung Âu đấy! Có biết anh ta kiếm được nhiều tiền đến thế nào không hả?”
Cung Âu.
Lại là cái tên này.
Chương 4: Cung tiên sinh muốn gặp cô
Thời Tiểu Niệm vuốt vuốt tóc đi vào.
Chỉ thấy mấy nữ đồng nghiệp đứng trước màn hình TV đắm đuối nhìn, đồng nghiệp nam thì đứng bên cạnh nhổ nước bọt xuống đất.
Cô đứng phía sau mọi người, nhìn lướt qua màn hình, trên TV đang phát tin tức.
Trong TV, Cung Âu đang từ trong tòa cao ốc đi ra, vệ sĩ nhiều như rừng, ngăn cản tất cả phóng viên, Cung Âu mặt không biểu tình bước vào siêu xe số lượng có hạn.
Trước khi ngồi vào trong xe, Cung Âu bỗng nhiên nhìn lướt qua máy ảnh, con ngươi đen láy, ánh mắt tĩnh mịch, lộ ra khí chất cao cao tại thượng, không ai sánh nổi, không có cách nào che dấu, giống như muốn nuốt chửng một cái gì đó…
Ánh mắt này, giống như ánh mắt hắn đẩy ngã cô trong giấc mơ.
Hung dữ như muốn đem cô xé ra thành trăm mảnh, nuốt luôn cả người cô ngay tại đó.
Hắn dán chặt thân thể nóng bỏng vào người cô, chiếc cằm vòng cung khêu gợi thoáng qua trước mắt cô, mang theo lửa nóng hôn từng chỗ trên mặt cô, phả hơi nóng bỏng bên tai cô nói: “Đây là hành động mà nam nhân và nữ nhân hay làm, cô gái, cô đã hiểu chưa?”
Lúc hắn nói lời này, không khí trong phòng bỗng trở nên nóng bỏng, hắn đè lồng ngực rắn chắc lên người cô, như muốn cô với hắn hòa làm một.
Nghĩ tới từng chi tiết xảy ra trong giấc mơ, mặt Thời Tiểu Niệm lập tức đỏ bừng, tim đập nhanh như muốn nhảy ra khỏi yết hầu.
Không dám liếc mắt nhìn, Thời Tiểu Niệm vội vàng trở lại chỗ ngồi của mình, trên mặt vẫn còn đỏ ửng, cầm bút vẽ tùy ý trên giấy, đầu óc rối loạn, tim đập không theo nhịp nữa, căn bản không biết mình rốt cuộc là mình đang vẽ cái gì nữa.
Không được.
Cô không thể tiếp tục như vậy được.
Một người con gái có quá nhiều nỗi cô đơn mà lại có thể làm việc kia cùng với một người con trai ở trong giấc mơ… Đây cũng không phải chuyện gì tốt.
Cô phải có được tình yêu.
Nhưng với thói quen của cô, trong một khoảng thời gian ngắn như vậy, tìm đâu ra một người con trai để yêu thương?
Đúng rồi, thân thiện!
Cô phải thân thiện hơn, như vậy có thể thoát khỏi sự cô đơn mang đến những thứ vớ vẩn trong mơ.
Sau đó, Thời Tiểu Niệm đi coi mắt suốt một tuần lễ, mỗi ngày bỏ ra thời gian ít nhất đủ để gặp hai người tốt nhất nhưng lại bị người ta chạy không thèm quay đầu nhìn lại.
Bộ dáng cô như muốn ói ra tại chỗ.
Hôm nay, cô đã tham gia trò chơi tám phút yêu đương, Thời Tiểu Niệm thật sự vô cùng mệt mỏi, liền chạy tới một nhà tắm hơi, chuẩn bị thư giãn một tí.
Trong phòng tắm của nhà tắm hơi, Thời Tiểu Niệm bước vào tắm, vừa thay quần áo thường thành đồ tắm hơi xong, chợt nghe thấy tiếng hét chói tai truyền đến —
“Này, có phải không? Đây là phòng tắm nữ!”
Thời Tiểu Niệm kinh ngạc ló mặt ra, cái này không sợ hãi không được.
Chỉ thấy ở cửa phòng tắm nữ có hơn mười người con trai đeo kính râm, mặc âu phục chỉnh tề, mấy vị khách nữ kia sợ tới mức đang đứng ở đại sảnh phòng tắm liên tiếp thét chói tai, nhao nhao chạy đi tìm quần áo che thân mình.
Thời Tiểu Niệm ăn mặc không quá hở, thấy thế liền đi ra ngoài, nhăn mày, nhìn những nam nhân kia chán ghét nói: “Các người là ai vậy? Mời các người đi ra ngoài!”
Nhân viên ở phòng tắm hơi này đang làm cái gì vậy, sao lại để bọn họ bước vào phòng tắm nữ như vậy.
Nghe vậy, mấy người con trai lập tức đồng loạt đưa ánh mắt chuyển qua người cô, lần lượt hạ kính râm làm lộ ra bộ mặt hung thần.
“Thời tiểu thư, Cung tiên sinh muốn gặp cô.”
Không ngờ, mấy người đó cũng không nói gì ác ý, mà là cung kính hướng cô cúi đầu 90 độ chào.
“Cái gì vậy?”
Thời Tiểu Niệm giật mình.
Có ý gì đây? Những người này đến tìm cô sao?
Một giây sau, đám nữ nhân sợ hãi, kích động thét chói tai, người con trai mặc đồ vét đen đứng thành hai hàng, chừa ra một con đường ở giữa, cửa phòng tắm bị đẩy ra, một người con trai cao lớn từ bên ngoài bước vào.
Cao gần một mét chín, đường cong thẳng tắp, mặc dù đang mặc áo khoác màu xám tro nhưng vẫn để lộ ra thân hình xuất sắc của hắn, bước chân bắt đầu nặng nề hơn, phong thái ung dung kiêu ngạo.
Thật kỳ lạ, sao cô lại mơ thấy mình bị người đàn ông đó bắt cóc, anh ta cố gắng đòi cô đứa con, cuối cùng còn thông qua “việc kia” để kiểm tra xem cô đã từng sinh con chưa…
Cảm giác này rất chân thực, chân thực đến nỗi bây giờ cô vẫn có thể nhớ được đôi môi và hơi ấm từ cơ thể đó.
Sắc mặt anh ta lạnh như băng nhưng làn da thì nóng như lửa, tựa như muốn thiêu đốt cả cô.
Dáng người của anh ta cũng vô cùng hoàn mỹ, cơ thể săn chắc không có lấy chút mỡ thừa.
Chỉ là anh ta điên cuồng phát tiết ở trên người cô, rất là đau, loại cảm giác đau đó quá là chân thực, đau đến mức muốn hét lên…
“Thời Tiểu Niệm, mày muốn đàn ông muốn đến phát điên rồi.”
Thời Tiểu Niệm bực tức bản thân vì lại nhớ đến người đàn ông trong mộng đó, cô vả vào mặt mình một cái để bản thân tỉnh táo trở lại.
Sau khi tỉnh táo trở lại, đúng lúc chuẩn bị xuống giường, Thời Tiểu Niệm bỗng nhìn thấy tờ báo đặt tại đầu giường, cô cầm lên thì chỉ thấy tiêu đề thật to trên đầu bài báo…
[Tổng giám đốc tập đoàn xuyên quốc gia NE về nước, người lãnh đạo công ty đứng đầu thế giới về giá trị thương mại]
Cung Âu.
Trên trang bìa tờ báo là bức ảnh chụp một người đàn ông từ trong sân bay bước ra, theo sau anh ta là một đoàn vệ sĩ.
Người đàn ông này vẫn còn rất trẻ, dáng vẻ toát lên sự mạnh mẽ thu hút, dù xung quanh có rất nhiều người nhưng anh ta vẫn là trung tâm của sự chú ý.
Anh ta mặc chiếc áo khoác màu xám tro, thân hình cao lớn, tóc ngắn chỉnh tề, khuôn mặt anh tuấn đến mức khiến người khác ngắm nhìn quên cả việc hô hấp, đôi mắt hút hồn nhìn về một hướng không xác định, nhìn qua bức ảnh có thể khiến người khác tim đập loạn xạ.
Người đàn ông trong bức ảnh chính là nam chính trong giấc mơ của cô.
Chả trách trong mơ cô cảm thấy rất quen mắt.
Được thôi, ra là tối hôm qua cô xem tin tức rồi ngủ thiếp đi nên mới mơ phải giấc mơ như vậy.
Nghĩ cũng đúng, làm sao cô cùng nhân vật như Cung Âu lại có quan hệ gì được.
Cung Âu là ai?
Người Châu Á, xuất thân từ dòng dõi quý tộc Anh quốc, một phần tư huyết thống là Châu Âu, 20 tuổi tự mình thành lập công ty, tác phong làm việc quyết đoán mà máu lạnh, không ngừng phát triển và thu mua các công ty khác nhau và đã trở thành tập đoàn xuyên quốc gia có quy mô vô cùng lớn.
Tập đoàn chuyên về nghiên cứu phần mềm máy tính tiên tiến nhất, hệ thống máy móc các loại, hầu như trên toàn thế giới sản phẩm của họ là độc quyền, không ai sánh kịp.
Ngoài ra, anh ta còn tìm hiểu các ngành nghề về tài chính, chỉ cần có được lợi nhuận anh ta sẽ không bỏ qua.
Năm nay, sau khi đưa tập đoàn vươn lên vị trí số một thế giới, anh ta được xem là người đàn ông giàu nhất thế giới.
Mà năm nay, anh ta chỉ mới 28 tuổi.
Người đàn ông như vậy… ngoài việc chỉ có trong mơ ra thì sẽ không cùng cô có chút quan hệ gì cả.
“Bịch!”
Thời Tiểu Niệm vứt tờ báo vào sọt rác, không muốn nhìn thấy gương mặt đẹp trai nhưng khó gần kia nữa, rời giường chuẩn bị đi đánh răng.
Vừa bước xuống giường, Thời Tiểu Niệm suýt chút nữa bị ngã, lúc đó đau nhức từ hai chân truyền đến, đau đến mức cô phải cắn răng “Ôi…”
Cô vội vịn một tay lên tường, tay còn lại đè lấy bụng.
Sao lại như vậy?
Lẽ nào trong mơ bị cưỡng bức mà ở hiện thực vẫn cảm thấy đau sao?
Chuyện đó… thực sự sẽ đau như vậy sao?
Thôi xong, nhất định là từ trước giờ cô chưa từng có người yêu nên cô đơn sắp điên mất rồi.
Thời Tiểu Niệm cố nén cơn đau đi vào phòng tắm đánh răng rửa mặt, thay quần áo rồi cầm bảng và giấy vẽ cùng túi xách rời khỏi nhà.
Cô là một họa sĩ truyện tranh hạng ba, bình thường thì công việc tương đối tự do, có thể ở nhà sáng tác hoặc đến công ty, cô rất thích ở yên trong nhà viết viết vẽ vẽ, nhưng hôm nay phải đi ra ngoài.
Vì cô sợ nếu ở nhà thêm nữa sẽ không làm được việc mà còn nằm mơ lung tung.
Đi vào công ty, Thời Tiểu Niệm chợt nghe thấy tiếng thét chói tai của nhóm nhân viên nữ.
“Ôi trời, Cung Âu đẹp trai, gợi cảm quá đi. Tôi thật muốn đập vỡ màn hình để xông đến bên anh ấy!”
“Nghe nói anh ấy xây dựng cả một tòa nhà rộng lớn để ở trong thành phố S của chúng ta , tòa nhà đấy…”
“Này này, các cô háo sắc kia, tỉnh táo chút đi, người ta là Cung Âu, Cung Âu đấy! Có biết anh ta kiếm được nhiều tiền đến thế nào không hả?”
Cung Âu.
Lại là cái tên này.
Chương 4: Cung tiên sinh muốn gặp cô
Thời Tiểu Niệm vuốt vuốt tóc đi vào.
Chỉ thấy mấy nữ đồng nghiệp đứng trước màn hình TV đắm đuối nhìn, đồng nghiệp nam thì đứng bên cạnh nhổ nước bọt xuống đất.
Cô đứng phía sau mọi người, nhìn lướt qua màn hình, trên TV đang phát tin tức.
Trong TV, Cung Âu đang từ trong tòa cao ốc đi ra, vệ sĩ nhiều như rừng, ngăn cản tất cả phóng viên, Cung Âu mặt không biểu tình bước vào siêu xe số lượng có hạn.
Trước khi ngồi vào trong xe, Cung Âu bỗng nhiên nhìn lướt qua máy ảnh, con ngươi đen láy, ánh mắt tĩnh mịch, lộ ra khí chất cao cao tại thượng, không ai sánh nổi, không có cách nào che dấu, giống như muốn nuốt chửng một cái gì đó…
Ánh mắt này, giống như ánh mắt hắn đẩy ngã cô trong giấc mơ.
Hung dữ như muốn đem cô xé ra thành trăm mảnh, nuốt luôn cả người cô ngay tại đó.
Hắn dán chặt thân thể nóng bỏng vào người cô, chiếc cằm vòng cung khêu gợi thoáng qua trước mắt cô, mang theo lửa nóng hôn từng chỗ trên mặt cô, phả hơi nóng bỏng bên tai cô nói: “Đây là hành động mà nam nhân và nữ nhân hay làm, cô gái, cô đã hiểu chưa?”
Lúc hắn nói lời này, không khí trong phòng bỗng trở nên nóng bỏng, hắn đè lồng ngực rắn chắc lên người cô, như muốn cô với hắn hòa làm một.
Nghĩ tới từng chi tiết xảy ra trong giấc mơ, mặt Thời Tiểu Niệm lập tức đỏ bừng, tim đập nhanh như muốn nhảy ra khỏi yết hầu.
Không dám liếc mắt nhìn, Thời Tiểu Niệm vội vàng trở lại chỗ ngồi của mình, trên mặt vẫn còn đỏ ửng, cầm bút vẽ tùy ý trên giấy, đầu óc rối loạn, tim đập không theo nhịp nữa, căn bản không biết mình rốt cuộc là mình đang vẽ cái gì nữa.
Không được.
Cô không thể tiếp tục như vậy được.
Một người con gái có quá nhiều nỗi cô đơn mà lại có thể làm việc kia cùng với một người con trai ở trong giấc mơ… Đây cũng không phải chuyện gì tốt.
Cô phải có được tình yêu.
Nhưng với thói quen của cô, trong một khoảng thời gian ngắn như vậy, tìm đâu ra một người con trai để yêu thương?
Đúng rồi, thân thiện!
Cô phải thân thiện hơn, như vậy có thể thoát khỏi sự cô đơn mang đến những thứ vớ vẩn trong mơ.
Sau đó, Thời Tiểu Niệm đi coi mắt suốt một tuần lễ, mỗi ngày bỏ ra thời gian ít nhất đủ để gặp hai người tốt nhất nhưng lại bị người ta chạy không thèm quay đầu nhìn lại.
Bộ dáng cô như muốn ói ra tại chỗ.
Hôm nay, cô đã tham gia trò chơi tám phút yêu đương, Thời Tiểu Niệm thật sự vô cùng mệt mỏi, liền chạy tới một nhà tắm hơi, chuẩn bị thư giãn một tí.
Trong phòng tắm của nhà tắm hơi, Thời Tiểu Niệm bước vào tắm, vừa thay quần áo thường thành đồ tắm hơi xong, chợt nghe thấy tiếng hét chói tai truyền đến —
“Này, có phải không? Đây là phòng tắm nữ!”
Thời Tiểu Niệm kinh ngạc ló mặt ra, cái này không sợ hãi không được.
Chỉ thấy ở cửa phòng tắm nữ có hơn mười người con trai đeo kính râm, mặc âu phục chỉnh tề, mấy vị khách nữ kia sợ tới mức đang đứng ở đại sảnh phòng tắm liên tiếp thét chói tai, nhao nhao chạy đi tìm quần áo che thân mình.
Thời Tiểu Niệm ăn mặc không quá hở, thấy thế liền đi ra ngoài, nhăn mày, nhìn những nam nhân kia chán ghét nói: “Các người là ai vậy? Mời các người đi ra ngoài!”
Nhân viên ở phòng tắm hơi này đang làm cái gì vậy, sao lại để bọn họ bước vào phòng tắm nữ như vậy.
Nghe vậy, mấy người con trai lập tức đồng loạt đưa ánh mắt chuyển qua người cô, lần lượt hạ kính râm làm lộ ra bộ mặt hung thần.
“Thời tiểu thư, Cung tiên sinh muốn gặp cô.”
Không ngờ, mấy người đó cũng không nói gì ác ý, mà là cung kính hướng cô cúi đầu 90 độ chào.
“Cái gì vậy?”
Thời Tiểu Niệm giật mình.
Có ý gì đây? Những người này đến tìm cô sao?
Một giây sau, đám nữ nhân sợ hãi, kích động thét chói tai, người con trai mặc đồ vét đen đứng thành hai hàng, chừa ra một con đường ở giữa, cửa phòng tắm bị đẩy ra, một người con trai cao lớn từ bên ngoài bước vào.
Cao gần một mét chín, đường cong thẳng tắp, mặc dù đang mặc áo khoác màu xám tro nhưng vẫn để lộ ra thân hình xuất sắc của hắn, bước chân bắt đầu nặng nề hơn, phong thái ung dung kiêu ngạo.
Bình luận facebook