Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 46
Bạch Khởi nhìn thấy thần thái này của nó trên mặt nở một nụ cười, đúng lúc này, Khiếu Thiên nhảy vọt ra, từ trong lòng Bạch Khởi nhảy xuống, lao thẳng tới hai con ma thú cấp một bị Bạch Khởi giết chết dưới đất, không nói lời nào, chân trước có nhẹ nhàng bỗng nhiên vung vẩy, móng vuốt sắc nhọn như lưỡi kiếm trong nháy mắt xé toạc cả cơ thể con ma thú đó, trong lúc óc vỡ toang, một viên ma hạch trong suốt rơi vào miệng Khiếu Thiên. Sau vài tiếng "Răng rắc, răng rắc", viên ma hạch cứng đó đã bị Khiếu Thiên cắn vụn và nuốt vào.
“Hả, tên gia hỏa ăn được ma hạch ư? Nếu là thời kỳ văn minh ma pháp thượng cổ, ta chắc chắn không nuôi nổi ngươi….” Bạch Khởi sau khi nhìn thấy một loạt động tác của Khiếu Thiên, bất giác chẹp miệng nói.
“Gâu gâu~~” Khiếu thiên nghe Bạch Khởi nói lập tức bày ra bộ dáng tội nghiệp nhìn Bạch Khởi, thương cảm sủa lên hai tiếng, sau đó thân thiết chạy đến bên Bạch Khởi, cọ cọ vào ống quần hắn, phe phẩy cái đuôi, bộ dạng như muốn lấy lòng.
Bộ dạng này bất giác khiến cho Bạch Khởi lại lần nữa bật cười, nói: “Được rồi, được rồi, ngươi cũng không cần sợ, ý ta là nếu ở thời văn minh thượng cổ sẽ không nuôi nổi ngươi, bây giờ lại không giống như vậy, thứ ma hạch này…… chỉ cần không phải là ma hạch quá cao cấp, còn bình thường thì không đáng tiền, theo ta, ta bảo đảm ngươi đủ ăn.”
“Gâu gâu~~” Khiếu Thiên lại sủa lên hai tiếng, sau đó lao vọt lên, nhảy vào lòng Bạch Khởi, thân thiết liếm mặt Bạch Khởi, làm cho hắn cảm thấy ngứa ngứa, trong rừng sâu truyền đến một tiếng cười sang sảng……
Trời nhá nhem tối, Bạch Khởi và Khiếu Thiên một người một thú, sau khi lại giết vài con ma thú, tìm một cái động bí mật giữa núi, bắt đầu nhóm lửa nướng thịt, nướng cả con lợn rừng, hai người tận hứng đánh chén một trận no say, thực ra Bạch Khởi ăn không nhiều, cũng không đến một nửa cái chân lợn, toàn bộ phần còn lại một mình Khiếu Thiên tiêu diệt, mặc dù vóc dáng của gia hỏa này không lớn, nhưng khi ăn thì rất đáng sợ, cái cơ thể nhỏ gầy đó giống như một cái động không đáy, con lợn rừng to gấp nó mấy lần gần như bị một mình nó ăn hết, hơn nữa nhìn bộ dạng sau khi ăn xong, hình như vẫn còn thòm thèm, hành vi như vậy khiến cho Bạch Khởi toát mồ hôi, nghĩ thầm: “May mà ta bây giờ cũng xem như là có tiền, nếu không tên gia hỏa này có khi ngay cả ta cũng bị nó ăn luôn.....”
Sau khi ăn uống no đủ, Khiếu Thiên liền nằm phục bên cạnh Bạch Khởi ngủ say, không chút đề phòng, còn Bạch Khởi lại bắt đầu tiến hành tu luyện đấu khí, không ngừng tu luyện đấu khí để nâng cao bản thân, bổ sung lại những tiêu hao lúc ban ngày.
Sau khi vận chuyển mười chu thiên, Bạch Khởi cảm thấy tinh thần sung mãn, đấu khí tràn đầy, thậm chí có chút đề thăng, liền dừng lại, đứng dậy thoáng nhìn Khiếu Thiên đang ngủ rất say bên cạnh, khóe miệng còn chảy nước rãi, trong đầu Bạch Khởi chợt lóe lên một tia sáng, thấp giọng nói: “Cửu U, Khiếu Thiên rốt cuộc là giống gì? Vóc dáng nhỏ bé như vậy mà lại quá lợi hại, tốc độ cũng không yếu, hơn nữa sức ăn lại kinh người, không chỉ như vậy, thậm chí ngay cả tinh hạch của ma thú cũng nuốt trôi… Hình như ta chưa từng nghe nói đến…”
“Ha ha, nó đương nhiên không phải vật phàm, nếu không bổn đại gia đã không bảo ngươi cứu nó, tuy không phải thứ ngươi tận tay giết chết, ta không hấp thu được linh hồn, nhưng sự sống chết của nó cũng không liên quan gì với ta, bổn đại gia không ngớ ngẩn đến mức năn nỉ ngươi cứu một con ma thú…. Nếu đã bảo ngươi động thủ, vậy chắc chắn là có lợi với ngươi, a, đây là do những ngày qua tiểu tử ngươi đối với ta cũng coi như không tệ nên mới nhắc nhở ngươi, nếu không ta tuyệt đối sẽ không nói thừa nửa chữ.” Cửu U vô cùng đắc ý nói, dáng vẻ như đại ca, nghe khẩu khí như vậy là biết bản tính của hắn, người không biết còn tưởng gã này là đại ca hắc bang vừa từ trong nhà tù đi ra cũng nên…….
“Lời vô ích, điều này ta đương nhiên biết, Khiếu Thiên là cái giống gì, tại sao lại đặc biệt như vậy?! Lẽ nào ngươi không nghe rõ ư?” Lời của Cửu U khiến cho Bạch Khởi không nén được trợn mắt tức giận nhấn mạnh câu hỏi, rõ ràng Bạch Khởi rất không hài lòng với câu trả lời của Cửu U.
Có điều Bạch Khởi sớm đã hiểu rõ Cửu U, hắn quả thật là một tên du côn, tính lưu manh của hắn Bạch Khởi rất rõ, hơn nữa đã hình thành thói quen, bởi vậy cũng không quá để bụng, nếu đổi thành người khác, nếu Cửu U có thực thể, thì người đó tuyệt đối không thể nhẫn nhịn được xông lên đánh cái gã Cửu U, kẻ phản động xã hội chủ nghĩa đáng ghét này một trận, nói thật Bạch Khởi cũng có suy nghĩ như vậy. nhưng khổ nỗi bản thân đang nhờ vả Cửu U, hơn nữa gã này vừa bí hiểm lại không có thực thể, cuối cùng đành nén chặt trong lòng cái suy nghĩ mê hoặc này.
“Cái này sao…….. ngươi muốn biết ư?” Cửu U biết rõ nhưng vẫn cố ý hỏi, cũng không biết là thực sự không hiểu hay là cố ý muốn chọc tức Bạch Khởi.
“Đương nhiên!” Bạch Khởi nghiêm mặt, nghiến răng nghiến lợi nói.
“Ha ha, cái này à….. cái này…..ồ…. ngươi biết đấy, chỗ các ngươi không phải là có một câu nói này sao? Thân huynh đệ cũng phải sòng phẳng, tuy quan hệ giữa ngươi và lão tử không tệ, lão tử trong lòng đã coi ngươi là huynh đệ, có điều tiểu tử à, cái quan hệ này cũng chỉ là quan hệ, quy củ vẫn là quy củ, ngươi biết đấy…… cái đó…… ha ha ha ha……” Cửu U cười ha hả, rất trơ trẽn nói.
Cửu U đã nói như vậy, nếu Bạch Khởi không hiểu thì nên chết đi cho rồi, sau khi trợn mắt khinh bỉ, Bạch Khởi nghiến răng thốt ra hai chữ: “Bao nhiêu?!”
“Không nhiều, không nhiều…. ha ha, mười vạn, chỉ cần mười vạn điểm giao dịch ta sẽ nói cho ngươi thân phận và đặc tính cùng với lai lịch và bản lĩnh của nó, tóm lại tất cả những tin tức ngươi muốn biết về nó ta đều nói cho ngươi, thế nào, có lời chứ……” Cửu U cười ha hả nói, dáng vẻ đó Bạch Khởi có thể tưởng tượng ra.
Trong đầu Bạch Khởi, Cửu U bây giờ e là đang khom người, miệng chảy nước miếng, hai mắt phát sáng, vê hai ngón tay, giống như dáng dấp một tên gian thương xảo trá chuẩn bị tống tiền.
“Mười vạn!? Sao ngươi không chết đi! Ta chỉ hỏi một chút mà ngươi lại muốn mười vạn? Ngươi nhân lúc người ta đả động cũng không thể như vậy, ngươi là đồ khốn nạn, mười vạn điểm giao dịch đủ cho ta từ tứ tinh đấu sư đột phá lên tam tinh đại đấu sư, không……có khi còn đột phá nhiều hơn, nếu ta có mười vạn điểm giao dịch ngươi cũng đừng hòng!” Bạch Khởi lúc này thực sự đã không kìm nén được, trong lòng chửi ầm lên, hiện nay Bạch Khởi và Cửu U đã có thể đối thoại bằng tâm hồn, mà không cần há mồm nói, như vậy có thể tránh được rất nhiều phiền phức, tuy ngoài Bạch Khởi ra bất kỳ ai cũng không nghe thấy giọng nói của Cửu U, có điều Bạch Khởi không muốn nói ra, cho nên hắn mới chủ động yêu cầu thay đổi phương thức đối thoại giữa hai người.
“Hả, tên gia hỏa ăn được ma hạch ư? Nếu là thời kỳ văn minh ma pháp thượng cổ, ta chắc chắn không nuôi nổi ngươi….” Bạch Khởi sau khi nhìn thấy một loạt động tác của Khiếu Thiên, bất giác chẹp miệng nói.
“Gâu gâu~~” Khiếu thiên nghe Bạch Khởi nói lập tức bày ra bộ dáng tội nghiệp nhìn Bạch Khởi, thương cảm sủa lên hai tiếng, sau đó thân thiết chạy đến bên Bạch Khởi, cọ cọ vào ống quần hắn, phe phẩy cái đuôi, bộ dạng như muốn lấy lòng.
Bộ dạng này bất giác khiến cho Bạch Khởi lại lần nữa bật cười, nói: “Được rồi, được rồi, ngươi cũng không cần sợ, ý ta là nếu ở thời văn minh thượng cổ sẽ không nuôi nổi ngươi, bây giờ lại không giống như vậy, thứ ma hạch này…… chỉ cần không phải là ma hạch quá cao cấp, còn bình thường thì không đáng tiền, theo ta, ta bảo đảm ngươi đủ ăn.”
“Gâu gâu~~” Khiếu Thiên lại sủa lên hai tiếng, sau đó lao vọt lên, nhảy vào lòng Bạch Khởi, thân thiết liếm mặt Bạch Khởi, làm cho hắn cảm thấy ngứa ngứa, trong rừng sâu truyền đến một tiếng cười sang sảng……
Trời nhá nhem tối, Bạch Khởi và Khiếu Thiên một người một thú, sau khi lại giết vài con ma thú, tìm một cái động bí mật giữa núi, bắt đầu nhóm lửa nướng thịt, nướng cả con lợn rừng, hai người tận hứng đánh chén một trận no say, thực ra Bạch Khởi ăn không nhiều, cũng không đến một nửa cái chân lợn, toàn bộ phần còn lại một mình Khiếu Thiên tiêu diệt, mặc dù vóc dáng của gia hỏa này không lớn, nhưng khi ăn thì rất đáng sợ, cái cơ thể nhỏ gầy đó giống như một cái động không đáy, con lợn rừng to gấp nó mấy lần gần như bị một mình nó ăn hết, hơn nữa nhìn bộ dạng sau khi ăn xong, hình như vẫn còn thòm thèm, hành vi như vậy khiến cho Bạch Khởi toát mồ hôi, nghĩ thầm: “May mà ta bây giờ cũng xem như là có tiền, nếu không tên gia hỏa này có khi ngay cả ta cũng bị nó ăn luôn.....”
Sau khi ăn uống no đủ, Khiếu Thiên liền nằm phục bên cạnh Bạch Khởi ngủ say, không chút đề phòng, còn Bạch Khởi lại bắt đầu tiến hành tu luyện đấu khí, không ngừng tu luyện đấu khí để nâng cao bản thân, bổ sung lại những tiêu hao lúc ban ngày.
Sau khi vận chuyển mười chu thiên, Bạch Khởi cảm thấy tinh thần sung mãn, đấu khí tràn đầy, thậm chí có chút đề thăng, liền dừng lại, đứng dậy thoáng nhìn Khiếu Thiên đang ngủ rất say bên cạnh, khóe miệng còn chảy nước rãi, trong đầu Bạch Khởi chợt lóe lên một tia sáng, thấp giọng nói: “Cửu U, Khiếu Thiên rốt cuộc là giống gì? Vóc dáng nhỏ bé như vậy mà lại quá lợi hại, tốc độ cũng không yếu, hơn nữa sức ăn lại kinh người, không chỉ như vậy, thậm chí ngay cả tinh hạch của ma thú cũng nuốt trôi… Hình như ta chưa từng nghe nói đến…”
“Ha ha, nó đương nhiên không phải vật phàm, nếu không bổn đại gia đã không bảo ngươi cứu nó, tuy không phải thứ ngươi tận tay giết chết, ta không hấp thu được linh hồn, nhưng sự sống chết của nó cũng không liên quan gì với ta, bổn đại gia không ngớ ngẩn đến mức năn nỉ ngươi cứu một con ma thú…. Nếu đã bảo ngươi động thủ, vậy chắc chắn là có lợi với ngươi, a, đây là do những ngày qua tiểu tử ngươi đối với ta cũng coi như không tệ nên mới nhắc nhở ngươi, nếu không ta tuyệt đối sẽ không nói thừa nửa chữ.” Cửu U vô cùng đắc ý nói, dáng vẻ như đại ca, nghe khẩu khí như vậy là biết bản tính của hắn, người không biết còn tưởng gã này là đại ca hắc bang vừa từ trong nhà tù đi ra cũng nên…….
“Lời vô ích, điều này ta đương nhiên biết, Khiếu Thiên là cái giống gì, tại sao lại đặc biệt như vậy?! Lẽ nào ngươi không nghe rõ ư?” Lời của Cửu U khiến cho Bạch Khởi không nén được trợn mắt tức giận nhấn mạnh câu hỏi, rõ ràng Bạch Khởi rất không hài lòng với câu trả lời của Cửu U.
Có điều Bạch Khởi sớm đã hiểu rõ Cửu U, hắn quả thật là một tên du côn, tính lưu manh của hắn Bạch Khởi rất rõ, hơn nữa đã hình thành thói quen, bởi vậy cũng không quá để bụng, nếu đổi thành người khác, nếu Cửu U có thực thể, thì người đó tuyệt đối không thể nhẫn nhịn được xông lên đánh cái gã Cửu U, kẻ phản động xã hội chủ nghĩa đáng ghét này một trận, nói thật Bạch Khởi cũng có suy nghĩ như vậy. nhưng khổ nỗi bản thân đang nhờ vả Cửu U, hơn nữa gã này vừa bí hiểm lại không có thực thể, cuối cùng đành nén chặt trong lòng cái suy nghĩ mê hoặc này.
“Cái này sao…….. ngươi muốn biết ư?” Cửu U biết rõ nhưng vẫn cố ý hỏi, cũng không biết là thực sự không hiểu hay là cố ý muốn chọc tức Bạch Khởi.
“Đương nhiên!” Bạch Khởi nghiêm mặt, nghiến răng nghiến lợi nói.
“Ha ha, cái này à….. cái này…..ồ…. ngươi biết đấy, chỗ các ngươi không phải là có một câu nói này sao? Thân huynh đệ cũng phải sòng phẳng, tuy quan hệ giữa ngươi và lão tử không tệ, lão tử trong lòng đã coi ngươi là huynh đệ, có điều tiểu tử à, cái quan hệ này cũng chỉ là quan hệ, quy củ vẫn là quy củ, ngươi biết đấy…… cái đó…… ha ha ha ha……” Cửu U cười ha hả, rất trơ trẽn nói.
Cửu U đã nói như vậy, nếu Bạch Khởi không hiểu thì nên chết đi cho rồi, sau khi trợn mắt khinh bỉ, Bạch Khởi nghiến răng thốt ra hai chữ: “Bao nhiêu?!”
“Không nhiều, không nhiều…. ha ha, mười vạn, chỉ cần mười vạn điểm giao dịch ta sẽ nói cho ngươi thân phận và đặc tính cùng với lai lịch và bản lĩnh của nó, tóm lại tất cả những tin tức ngươi muốn biết về nó ta đều nói cho ngươi, thế nào, có lời chứ……” Cửu U cười ha hả nói, dáng vẻ đó Bạch Khởi có thể tưởng tượng ra.
Trong đầu Bạch Khởi, Cửu U bây giờ e là đang khom người, miệng chảy nước miếng, hai mắt phát sáng, vê hai ngón tay, giống như dáng dấp một tên gian thương xảo trá chuẩn bị tống tiền.
“Mười vạn!? Sao ngươi không chết đi! Ta chỉ hỏi một chút mà ngươi lại muốn mười vạn? Ngươi nhân lúc người ta đả động cũng không thể như vậy, ngươi là đồ khốn nạn, mười vạn điểm giao dịch đủ cho ta từ tứ tinh đấu sư đột phá lên tam tinh đại đấu sư, không……có khi còn đột phá nhiều hơn, nếu ta có mười vạn điểm giao dịch ngươi cũng đừng hòng!” Bạch Khởi lúc này thực sự đã không kìm nén được, trong lòng chửi ầm lên, hiện nay Bạch Khởi và Cửu U đã có thể đối thoại bằng tâm hồn, mà không cần há mồm nói, như vậy có thể tránh được rất nhiều phiền phức, tuy ngoài Bạch Khởi ra bất kỳ ai cũng không nghe thấy giọng nói của Cửu U, có điều Bạch Khởi không muốn nói ra, cho nên hắn mới chủ động yêu cầu thay đổi phương thức đối thoại giữa hai người.