Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 10
Bạch kình Thiên không để ý đến Bạch Hải Lam, lập tức hướng mắt về phía bạch gia gia chủ Bạch Thanh Vân đang ngồi bên kia, lạnh lung nói: “Bạch Thanh Vân ngươi....Ngươi vì hai thằng phế tử của ngươi, vì để một trong chúng nó kế thừa ngai vị của ta? Hừm…người si nói mộng, nói cho ngươi biết, tước vị này ta thà cho một người bên ven đường cũng không đến lượt cho hai đứa con của ngươi….Ngươi đừng si tâm vọng tưởng….”
Nói xong không để ý đến sắc mặt u ám của Bạch Thanh Vân, trong nháy mắt rút cây trường kiếm bên hông ra, lạnh lùng chỉ về phía hai người đứng trước mặt, giọng bình thản không đổi nói: "Hai người các ngươi đã là đại đấu sĩ, cùng lên một lượt đi, để ta xem xem các ngươi có bao nhiêu tài năng, mà dám đụng đến con trai của Bạch Kình Thiên này.
Một câu nói đã khiến tình huống trở nên giương cung bạt kiếm, trong nhà vốn đã có chút băng lãnh, thoáng chốc nhiệt độ đã giảm xuống thêm mấy phần.
Hai người Bạch Hải Lam và Bạch Thanh Vân nhìn nhau, đều thấy được một sự khủng hoảng và kinh hãi trong mắt đối phương, trong khoảng thời gian ngắn không biết nên nói gì, Bạch Hải Lam lấy hết dũng khí nhìn Bạch Kình Thiên đang đứng trước mặt lạnh lùng nói: “Bạch Kình Thiên ngươi muốn làm gì….Nói như thế nào đi nữa hai ta cũng là người của Bạch Gia, một người là trưởng lão gia tộc, một người là gia chủ Bạch Gia, ngay cả khi ngươi phá cửa đi ra, đoạn tuyệt quan hệ với Bạch Gia, nhưng ngươi vẫn là người của Bạch Gia, chẳng lẽ ngươi còn muốn tiêu diệt tổ tông để thiên hạ khinh thường sao?” Truyện Cửu U Long Giới
“Hừm….ta đương nhiên sẽ không….Nhưng…Nếu hai ngươi không phải là người của Bạch Gia….Ta có thể giết các ngươi….” Bạch Kình Thiên lạnh nhạt Hừm nói từng tiếng từng một.
Sau khi ánh mắt lạnh băng nhìn quanh bốn phía một vòng,mắt hướng về phía hai vị trưởng lão đang đứng ở đó bình tĩnh theo dõi hắn, lạnh nhạt nói: “Muốn Bạch Kình Thiên ta trở về Bạch Gia, thì phải đem hai người này trục xuất khỏi Bạch Gia…” Truyện Cửu U Long Giới
Một câu nói khiến phòng nghị sự lặng phắt như tờ, hiển nhiên tất cả mọi người đang suy nghĩ về lời nói của Bạch Kình Thiên, cân nhắc lợi hại. Sau một lát có không ít người ngẩng đầu lên, đương nhiên là họ đã có quyết đoán, giữa Bạch Kình Thiên với Bạch Thanh Vân và Bạch Hải Lam, Bạch Kình Thiên đương nhiên càng có hữu dụng hơn.....
Sau một hồi suy nghĩ hai vị trưởng lão Bạch Gia trong lúc đó bỗng nhiên cao giọng nơi: “Bá tước đại nhân…. Không gia chủ…Bạch Thanh Vân và Bạch Hải Lam tội không thể dung tha, lòng dạ độc ác, theo qui định của gia tộc, ta xin đại diện hội trưởng lão, phế đi chức vụ của đại trưởng lão Bạch Hải Lam và vị trí gia chủ của Bạch Thanh Vân, đem hai người họ trục xuất khỏi Bạch Gia, từ nay về sau hai người họ với Bạch Gia chúng ta không còn quan hệ gì nữa.
Câu nói của hai vị trưởng lão như đẩy hai người họ vào vực thẳm của cái chết. Sau lời nói của trưởng lão, lập tức có nhiều tiếng tán thành, tuy có không ít người vì nhiều mối quan hệ chia làm hai phe Bạch Thanh Vân và Bạch Hải Lam, nhưng trước mặt là việc lựa chọn lợi ích cho gia tộc, họ đương nhiên chọn Bạch Kình Thiên. Bởi vi chỉ có Bạch Kình Thiên mới có thể đem lại cho Bạch Gia ở Liễu thành tương lai tốt đẹp hơn, dù sao năm nay Bạch Kình Thiên chỉ mới bốn mươi tuổi mà đã có thể một tay dốc sức dựng nên cơ nghiệp như bây giờ. Hiện nay đã trở thành Bá tước vương quốc, ngoài ra còn là thống lĩnh cẩm vệ quân Đế Đô, tiền đồ tương lai không thể hạn lượng. Truyện Cửu U Long Giới
Hai người Bạch Thanh Vân và Bạch Hải Lam chỉ biết tranh quyền đoạt lợi, mấy năm nay Bạch Gia tuy không bị hủy trong tay bọn họ nhưng cũng không hề phát triển, càng ngày càng đi xuống, cho nên hội trưởng lão suy nghĩ chốc lát đã chọn Bạch Kình Thiên, dù sao ân oán và lợi ích cá nhân ở trước mặt lợi ích dòng họ đều không đáng để nhắc đến, Bạch Kình Thiên quả nhiên có thể đem lại cho dòng họ lợi ích khổng lồ, cho nên họ đã lựa chọn việc từ bỏ hai người, dù sao nguyên tắc lấy lợi ích dòng họ làm trọng, nguyên tắc lợi ích dòng họ lớn hơn trời từ nhỏ họ đã được truyền bá và bây giờ đã được khắc sâu trong tâm trí bọn họ rồi.
Đối với chuyện này, khóe miệng Bạch Kình Thiên lộ ra một nụ cười thỏa mãn, tiếp đó nhìn về phía hai người trước mặt, ngữ khí lạnh lùng mang chút giễu cợt nói: “Bây giờ, hai người các ngươi còn gì để nói.”
Hai người Bạch Thanh Vân và Bạch Hải Lam lúc này đang đối diện với cái chết, suy sụp ngồi đó không biết nên nói gì, cuối cùng, Bạch Hải Lam ánh mắt hiện lên một tia hung ác, đột nhiên kình khí bạo khởi, trong thoáng chốc trên người lóe lên thổ hoàng quang sắc, nhìn Kình Thiên đang đứng trước mặt lạnh lùng nói: “Bạch Kình Thiên, ngươi đã không cho hai ta con đường sống, vậy lão đây sẽ liều mạng với ngươi…” Truyện Cửu U Long Giới Truyện Cửu U Long Giới Truyện Cửu U Long Giới
Nói chưa dứt lời đã xông lên, Bạch Thanh Vân ngồi yên do dự một hồi cũng xông lên, trực tiếp xông đến Bạch Kình Thiên, hai người từ trái phải hai bên công kích Bạch Kình Thiên, hai đạo thổ hoàng quang mang thâm thúy mà nhẹ nhàng từ hai bên trực tiếp công kích thân trên và hạ thân của Bạch Kình Thiên.
“Hắc….Hai tên phế vật …” Đối với công kích của hai người Bạch Kình Thiên dường như cũng không để tâm đến, cười một tiếng lạnh lùng thốt, trong thoáng chốc, trường kiếm trong tay vung lên, phát ra một đường hào quang chói lọi, những ánh sang màu xanh như gào thét mà ra, trực tiếp đánh bay hai người bọn họ.
"Đấu linh ~ đấu linh cường giả!" Trong khoảng khắc Bạch Kình Thiên ra tay, bọn trưởng lão ở xung quanh kinh hãi la lên, đấu linh cường giả, Bạch Gia đã nhiều năm không xuất hiện dạng nhân vật như thế này rồi, huống gì Bạch Kình Thiên năm nay chỉ có bốn mươi tuổi, xem bộ dạng chí ít là đấu linh cường giả cấp năm, dù sao ánh sáng đấu khí màu xanh đặc biệt của đấu linh cường giả cũng không phải ai ngẫu nhiên mà có thể ngụy tạo được.
"Ầm ầm ~~ ầm ầm ~~" Sau hai tiếng nổ, hai người Bạch Thanh Vân và Bạch Hải Lam thoáng chốc đã bay ra ngoài, bắn xa mấy thước đánh vào cánh cửa, rơi xuống mặt đất. Sau đó thổ mấy ngụm huyết, nằm ở đó. Mấy tên binh sĩ thoáng chốc chạy tới, khi hai người muốn đứng dậy, lưỡi dao sắc bén lạnh băng đã kề lên ngay trên cổ bọn họ.
“Phế vật Bạch Hải Lam và Bạch Thanh Vân, phế bỏ tu vi của bọn chúng và người nhà, tịch thu tất cả tiền tài trục xuất khỏi Liễu Thành, ta phải để bọn họ cả đời làm hành khất, chịu đủ mọi nhục nhã để họ nếm thử những oan ức mà Khởi Nhi của ta phải chịu.” Bạch Kình Thiên lạnh lùng nói. Vài tên trưởng lão thức thời lập tức xông lên chấp hành, phế bỏ tu vi của hai người bọn họ, sau đó khuôn viên Bạch Gia vang lên từng đợt tiếng kêu thảm thiết.
Đối với mọi chuyện, Bạch Khởi chỉ lạnh lùng quan sát, nhưng trong lòng có lại chút kinh hỷ khi có địa vị, trong chốc lát Bạch Khởi đã lật ngược tình thế, Bạch Kình Thiên phế bỏ Bạch Hải Lam và Bạch Thanh Vân, đem hai người bọn họ trục xuất khỏi gia tộc, Bạch Khởi thoáng chốc trở thành người kế vị của gia tộc, đại thiếu gia của Bạch Gia, toàn bộ quá trình này chỉ phát sinh trong vòng mấy phút.
Nói xong không để ý đến sắc mặt u ám của Bạch Thanh Vân, trong nháy mắt rút cây trường kiếm bên hông ra, lạnh lùng chỉ về phía hai người đứng trước mặt, giọng bình thản không đổi nói: "Hai người các ngươi đã là đại đấu sĩ, cùng lên một lượt đi, để ta xem xem các ngươi có bao nhiêu tài năng, mà dám đụng đến con trai của Bạch Kình Thiên này.
Một câu nói đã khiến tình huống trở nên giương cung bạt kiếm, trong nhà vốn đã có chút băng lãnh, thoáng chốc nhiệt độ đã giảm xuống thêm mấy phần.
Hai người Bạch Hải Lam và Bạch Thanh Vân nhìn nhau, đều thấy được một sự khủng hoảng và kinh hãi trong mắt đối phương, trong khoảng thời gian ngắn không biết nên nói gì, Bạch Hải Lam lấy hết dũng khí nhìn Bạch Kình Thiên đang đứng trước mặt lạnh lùng nói: “Bạch Kình Thiên ngươi muốn làm gì….Nói như thế nào đi nữa hai ta cũng là người của Bạch Gia, một người là trưởng lão gia tộc, một người là gia chủ Bạch Gia, ngay cả khi ngươi phá cửa đi ra, đoạn tuyệt quan hệ với Bạch Gia, nhưng ngươi vẫn là người của Bạch Gia, chẳng lẽ ngươi còn muốn tiêu diệt tổ tông để thiên hạ khinh thường sao?” Truyện Cửu U Long Giới
“Hừm….ta đương nhiên sẽ không….Nhưng…Nếu hai ngươi không phải là người của Bạch Gia….Ta có thể giết các ngươi….” Bạch Kình Thiên lạnh nhạt Hừm nói từng tiếng từng một.
Sau khi ánh mắt lạnh băng nhìn quanh bốn phía một vòng,mắt hướng về phía hai vị trưởng lão đang đứng ở đó bình tĩnh theo dõi hắn, lạnh nhạt nói: “Muốn Bạch Kình Thiên ta trở về Bạch Gia, thì phải đem hai người này trục xuất khỏi Bạch Gia…” Truyện Cửu U Long Giới
Một câu nói khiến phòng nghị sự lặng phắt như tờ, hiển nhiên tất cả mọi người đang suy nghĩ về lời nói của Bạch Kình Thiên, cân nhắc lợi hại. Sau một lát có không ít người ngẩng đầu lên, đương nhiên là họ đã có quyết đoán, giữa Bạch Kình Thiên với Bạch Thanh Vân và Bạch Hải Lam, Bạch Kình Thiên đương nhiên càng có hữu dụng hơn.....
Sau một hồi suy nghĩ hai vị trưởng lão Bạch Gia trong lúc đó bỗng nhiên cao giọng nơi: “Bá tước đại nhân…. Không gia chủ…Bạch Thanh Vân và Bạch Hải Lam tội không thể dung tha, lòng dạ độc ác, theo qui định của gia tộc, ta xin đại diện hội trưởng lão, phế đi chức vụ của đại trưởng lão Bạch Hải Lam và vị trí gia chủ của Bạch Thanh Vân, đem hai người họ trục xuất khỏi Bạch Gia, từ nay về sau hai người họ với Bạch Gia chúng ta không còn quan hệ gì nữa.
Câu nói của hai vị trưởng lão như đẩy hai người họ vào vực thẳm của cái chết. Sau lời nói của trưởng lão, lập tức có nhiều tiếng tán thành, tuy có không ít người vì nhiều mối quan hệ chia làm hai phe Bạch Thanh Vân và Bạch Hải Lam, nhưng trước mặt là việc lựa chọn lợi ích cho gia tộc, họ đương nhiên chọn Bạch Kình Thiên. Bởi vi chỉ có Bạch Kình Thiên mới có thể đem lại cho Bạch Gia ở Liễu thành tương lai tốt đẹp hơn, dù sao năm nay Bạch Kình Thiên chỉ mới bốn mươi tuổi mà đã có thể một tay dốc sức dựng nên cơ nghiệp như bây giờ. Hiện nay đã trở thành Bá tước vương quốc, ngoài ra còn là thống lĩnh cẩm vệ quân Đế Đô, tiền đồ tương lai không thể hạn lượng. Truyện Cửu U Long Giới
Hai người Bạch Thanh Vân và Bạch Hải Lam chỉ biết tranh quyền đoạt lợi, mấy năm nay Bạch Gia tuy không bị hủy trong tay bọn họ nhưng cũng không hề phát triển, càng ngày càng đi xuống, cho nên hội trưởng lão suy nghĩ chốc lát đã chọn Bạch Kình Thiên, dù sao ân oán và lợi ích cá nhân ở trước mặt lợi ích dòng họ đều không đáng để nhắc đến, Bạch Kình Thiên quả nhiên có thể đem lại cho dòng họ lợi ích khổng lồ, cho nên họ đã lựa chọn việc từ bỏ hai người, dù sao nguyên tắc lấy lợi ích dòng họ làm trọng, nguyên tắc lợi ích dòng họ lớn hơn trời từ nhỏ họ đã được truyền bá và bây giờ đã được khắc sâu trong tâm trí bọn họ rồi.
Đối với chuyện này, khóe miệng Bạch Kình Thiên lộ ra một nụ cười thỏa mãn, tiếp đó nhìn về phía hai người trước mặt, ngữ khí lạnh lùng mang chút giễu cợt nói: “Bây giờ, hai người các ngươi còn gì để nói.”
Hai người Bạch Thanh Vân và Bạch Hải Lam lúc này đang đối diện với cái chết, suy sụp ngồi đó không biết nên nói gì, cuối cùng, Bạch Hải Lam ánh mắt hiện lên một tia hung ác, đột nhiên kình khí bạo khởi, trong thoáng chốc trên người lóe lên thổ hoàng quang sắc, nhìn Kình Thiên đang đứng trước mặt lạnh lùng nói: “Bạch Kình Thiên, ngươi đã không cho hai ta con đường sống, vậy lão đây sẽ liều mạng với ngươi…” Truyện Cửu U Long Giới Truyện Cửu U Long Giới Truyện Cửu U Long Giới
Nói chưa dứt lời đã xông lên, Bạch Thanh Vân ngồi yên do dự một hồi cũng xông lên, trực tiếp xông đến Bạch Kình Thiên, hai người từ trái phải hai bên công kích Bạch Kình Thiên, hai đạo thổ hoàng quang mang thâm thúy mà nhẹ nhàng từ hai bên trực tiếp công kích thân trên và hạ thân của Bạch Kình Thiên.
“Hắc….Hai tên phế vật …” Đối với công kích của hai người Bạch Kình Thiên dường như cũng không để tâm đến, cười một tiếng lạnh lùng thốt, trong thoáng chốc, trường kiếm trong tay vung lên, phát ra một đường hào quang chói lọi, những ánh sang màu xanh như gào thét mà ra, trực tiếp đánh bay hai người bọn họ.
"Đấu linh ~ đấu linh cường giả!" Trong khoảng khắc Bạch Kình Thiên ra tay, bọn trưởng lão ở xung quanh kinh hãi la lên, đấu linh cường giả, Bạch Gia đã nhiều năm không xuất hiện dạng nhân vật như thế này rồi, huống gì Bạch Kình Thiên năm nay chỉ có bốn mươi tuổi, xem bộ dạng chí ít là đấu linh cường giả cấp năm, dù sao ánh sáng đấu khí màu xanh đặc biệt của đấu linh cường giả cũng không phải ai ngẫu nhiên mà có thể ngụy tạo được.
"Ầm ầm ~~ ầm ầm ~~" Sau hai tiếng nổ, hai người Bạch Thanh Vân và Bạch Hải Lam thoáng chốc đã bay ra ngoài, bắn xa mấy thước đánh vào cánh cửa, rơi xuống mặt đất. Sau đó thổ mấy ngụm huyết, nằm ở đó. Mấy tên binh sĩ thoáng chốc chạy tới, khi hai người muốn đứng dậy, lưỡi dao sắc bén lạnh băng đã kề lên ngay trên cổ bọn họ.
“Phế vật Bạch Hải Lam và Bạch Thanh Vân, phế bỏ tu vi của bọn chúng và người nhà, tịch thu tất cả tiền tài trục xuất khỏi Liễu Thành, ta phải để bọn họ cả đời làm hành khất, chịu đủ mọi nhục nhã để họ nếm thử những oan ức mà Khởi Nhi của ta phải chịu.” Bạch Kình Thiên lạnh lùng nói. Vài tên trưởng lão thức thời lập tức xông lên chấp hành, phế bỏ tu vi của hai người bọn họ, sau đó khuôn viên Bạch Gia vang lên từng đợt tiếng kêu thảm thiết.
Đối với mọi chuyện, Bạch Khởi chỉ lạnh lùng quan sát, nhưng trong lòng có lại chút kinh hỷ khi có địa vị, trong chốc lát Bạch Khởi đã lật ngược tình thế, Bạch Kình Thiên phế bỏ Bạch Hải Lam và Bạch Thanh Vân, đem hai người bọn họ trục xuất khỏi gia tộc, Bạch Khởi thoáng chốc trở thành người kế vị của gia tộc, đại thiếu gia của Bạch Gia, toàn bộ quá trình này chỉ phát sinh trong vòng mấy phút.