-
Chương 5
Thân thể Bùi Huyền cứng đờ.
Cuối cùng, hắn thả tay ra, các bàn tay ma quỷ cũng biến mất.
Hắn biến ra Quỷ Vương Kiếm, nắm lấy ta, ngự kiếm bay khỏi Hợp Hoan Tông.
"Ngươi muốn đi tìm ông chủ của ngươi, vừa hay, chúng ta cùng đường."
Ông chủ ta đã xuyên vào con trai chính thất của Cố Thành, Cố Diễm.
Nguyên chủ Cố Diễm từ nhỏ tư chất bình thường, ốm yếu bệnh tật, định mệnh là một người phàm không thể luyện lên được Trúc Cơ kỳ.
Máu của ấu xà là thần dược tăng tu vi, cường kiện thân thể.
Vì vậy, Cố Thành cưỡng bức Bùi Chiêu, khiến nàng lần lượt sinh ra xà thai, rút máu nuôi dưỡng cơ thể Cố Diễm.
Nuôi Cố Diễm trở thành thiếu niên thiên tài được khen ngợi khắp giới tu tiên, tu vi trẻ tuổi đã đạt Nguyên Anh kỳ.
Bùi Huyền lần này đến Thánh Kiếm Tông, là để báo thù.
Không ổn.
Lần này ông chủ đã trở thành kẻ thù không đội trời chung của Bùi Huyền.
Đêm đó, chúng ta nghỉ ngơi ngoài trời.
Bùi Huyền nhóm lửa.
Ta ngồi bên cạnh, lòng đầy tức giận.
Đột nhiên, Bùi Huyền kéo ta ngồi lên đùi hắn, nắm chặt cằm ta, hôn ta thật mạnh.
Suốt hai năm qua, chúng ta đã song tu tổng cộng 2970 lần.
Nhưng đây là lần đầu tiên chúng ta hôn nhau.
Ban đầu, ta chống cự, ra đòn mạnh vào hắn.
Nhưng khi hôn tiếp, cơ thể ta mềm nhũn.
Ta chủ động hòa nhịp với hắn, như sói đói vồ mồi.
Bùi Huyền cười khẽ, lau đi nước bên khóe miệng ta, ghé vào tai ta nói: "Nhớ kỹ, người ngủ với ngươi, luôn là Thái Tử Ma giới Bùi Huyền."
"Thái Tử Ma giới, Ma giới, là gì?"
Bùi Huyền áp trán vào trán ta.
Ta lại nhìn thấy ký ức của hắn.
Bùi Huyền khi còn nhỏ trốn trong tủ của căn phòng đó.
Bùi Chiêu lại đang sinh, tiếng kêu thảm thiết dần yếu đi.
Hết chậu máu này đến chậu máu khác được đưa ra ngoài.
Cuối cùng, bà đỡ bế ra một đứa trẻ đầy máu.
"Tông chủ, là thai ch/3t lưu."
Cố Thành thản nhiên nói: "Không sao, cơ thể Diễm nhi đã gần được nuôi dưỡng đủ rồi, không cần uống mấy thứ kinh tởm này nữa, đem đi vứt đi."
Đột nhiên, Cố Thành phát hiện chỗ Bùi Huyền đang trốn.
Cố Thành giơ tay, Bùi Huyền bị kéo ra trước mặt.
Bùi Huyền gầy guộc, da bọc xương, đầu to thân nhỏ, hốc mắt sâu hoắm, không chút máu.
Tim ta nhói lên.
Hắn sắp bị rút cạn máu rồi.
Hai cha con đối diện nhau.
Cố Thành vẫn cao ngạo lạnh lùng.
"Ta không thích ánh mắt của ngươi."
Cố Thành giơ tay, ấn vào đỉnh đầu Bùi Huyền, một chưởng đánh ch/3t hắn.
Sau khi ch/3t, hắn đến Ma giới.
Chỉ có lệ quỷ mới đến được Ma giới, đây là nơi lưu đày của lệ quỷ.
Bùi Huyền oán khí ngút trời, trở thành ma quỷ tu luyện hoang dã, từ ma đạo tu luyện ra thân thể.
Trong một trăm năm, Bùi Huyền chiến đấu với hàng vạn ma quỷ.
Cuối cùng, hắn gi/3t Ma Vương, thống trị Ma giới, tự xưng là Thái Tử Ma giới.
Bùi Huyền rời Ma giới, chuẩn bị báo thù Cố Thành.
Thiên đạo giáng xuống ức vạn lôi kiếp, muốn tiêu diệt hắn.
Hắn chịu đựng được lôi kiếp.
Những chuyện sau đó, ta đều đã biết.
Ta mở mắt, mũi chạm mũi với Bùi Huyền, khóc nói: "Kẻ lừa đảo, ngươi không phải nói ngươi đã trốn thoát sao?"
"Ngươi đang rơi lệ vì ta, thương hại ta?"
Bùi Huyền lau nước mắt cho ta, nói: "Ta cho ngươi thấy những điều này, là để tỏ ra thảm thương, hy vọng ngươi đứng về phía ta. Dù Cố Diễm đã thay linh hồn, ta vẫn không thể chấp nhận cơ thể đó tồn tại trên đời, hắn phải ch/3t."
Ta ôm lấy cổ hắn, vùi mặt vào cổ hắn.
Ta không muốn Tống tổng ch/3t.
Nhưng ta không thể khuyên Bùi Huyền tha cho Tống tổng, đó là mối thù của hắn.
Kim chưa đâm vào thân mình, mãi mãi không biết đau, khuyên người khác rộng lượng là việc làm đáng bị sét đánh.
Ta tạm thời không biết đứng về phía nào, rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.
Khi ta và Bùi Huyền đến Thánh Kiếm Tông, nơi đây đang tổ chức yến tiệc lớn.
Sinh nhật của thiếu tông chủ Cố Diễm, các tông môn khắp thiên hạ đều đến chúc mừng.
Bùi Huyền cười nói: "Đã đến rồi, chúng ta cũng vào ăn tiệc thôi."
Ta gặp lại Tống Kiến Quốc.
Ở hiện đại, ông là một chú trung niên mập mạp dễ thương.
Giờ trong cơ thể này, là một công tử tuấn tú, sáng láng.
Ta bước nhanh đến trước mặt ông, nhỏ giọng nói: "Tống tổng, là ta, Tiểu Khương."
Tống Kiến Quốc lập tức nở nụ cười tươi rói, ôm lấy vai ta thì thầm.
"Ngươi cũng xuyên đến đây, thật tốt quá!
"Tiểu Khương à, ta sinh ra đã mang số phú quý. Ông cha già của ta là người có thân phận tôn quý nhất trong giới tu tiên, sau này có ta che chở, chúng ta sẽ cùng hưởng phúc ha ha ha ha!"
"Tống tổng, ngài vẫn nên chạy trước đi, cơ thể này mang mối huyết thù, Thái Tử Ma giới đã đến đây để gi/3t ngài rồi!"
Cuối cùng, hắn thả tay ra, các bàn tay ma quỷ cũng biến mất.
Hắn biến ra Quỷ Vương Kiếm, nắm lấy ta, ngự kiếm bay khỏi Hợp Hoan Tông.
"Ngươi muốn đi tìm ông chủ của ngươi, vừa hay, chúng ta cùng đường."
Ông chủ ta đã xuyên vào con trai chính thất của Cố Thành, Cố Diễm.
Nguyên chủ Cố Diễm từ nhỏ tư chất bình thường, ốm yếu bệnh tật, định mệnh là một người phàm không thể luyện lên được Trúc Cơ kỳ.
Máu của ấu xà là thần dược tăng tu vi, cường kiện thân thể.
Vì vậy, Cố Thành cưỡng bức Bùi Chiêu, khiến nàng lần lượt sinh ra xà thai, rút máu nuôi dưỡng cơ thể Cố Diễm.
Nuôi Cố Diễm trở thành thiếu niên thiên tài được khen ngợi khắp giới tu tiên, tu vi trẻ tuổi đã đạt Nguyên Anh kỳ.
Bùi Huyền lần này đến Thánh Kiếm Tông, là để báo thù.
Không ổn.
Lần này ông chủ đã trở thành kẻ thù không đội trời chung của Bùi Huyền.
Đêm đó, chúng ta nghỉ ngơi ngoài trời.
Bùi Huyền nhóm lửa.
Ta ngồi bên cạnh, lòng đầy tức giận.
Đột nhiên, Bùi Huyền kéo ta ngồi lên đùi hắn, nắm chặt cằm ta, hôn ta thật mạnh.
Suốt hai năm qua, chúng ta đã song tu tổng cộng 2970 lần.
Nhưng đây là lần đầu tiên chúng ta hôn nhau.
Ban đầu, ta chống cự, ra đòn mạnh vào hắn.
Nhưng khi hôn tiếp, cơ thể ta mềm nhũn.
Ta chủ động hòa nhịp với hắn, như sói đói vồ mồi.
Bùi Huyền cười khẽ, lau đi nước bên khóe miệng ta, ghé vào tai ta nói: "Nhớ kỹ, người ngủ với ngươi, luôn là Thái Tử Ma giới Bùi Huyền."
"Thái Tử Ma giới, Ma giới, là gì?"
Bùi Huyền áp trán vào trán ta.
Ta lại nhìn thấy ký ức của hắn.
Bùi Huyền khi còn nhỏ trốn trong tủ của căn phòng đó.
Bùi Chiêu lại đang sinh, tiếng kêu thảm thiết dần yếu đi.
Hết chậu máu này đến chậu máu khác được đưa ra ngoài.
Cuối cùng, bà đỡ bế ra một đứa trẻ đầy máu.
"Tông chủ, là thai ch/3t lưu."
Cố Thành thản nhiên nói: "Không sao, cơ thể Diễm nhi đã gần được nuôi dưỡng đủ rồi, không cần uống mấy thứ kinh tởm này nữa, đem đi vứt đi."
Đột nhiên, Cố Thành phát hiện chỗ Bùi Huyền đang trốn.
Cố Thành giơ tay, Bùi Huyền bị kéo ra trước mặt.
Bùi Huyền gầy guộc, da bọc xương, đầu to thân nhỏ, hốc mắt sâu hoắm, không chút máu.
Tim ta nhói lên.
Hắn sắp bị rút cạn máu rồi.
Hai cha con đối diện nhau.
Cố Thành vẫn cao ngạo lạnh lùng.
"Ta không thích ánh mắt của ngươi."
Cố Thành giơ tay, ấn vào đỉnh đầu Bùi Huyền, một chưởng đánh ch/3t hắn.
Sau khi ch/3t, hắn đến Ma giới.
Chỉ có lệ quỷ mới đến được Ma giới, đây là nơi lưu đày của lệ quỷ.
Bùi Huyền oán khí ngút trời, trở thành ma quỷ tu luyện hoang dã, từ ma đạo tu luyện ra thân thể.
Trong một trăm năm, Bùi Huyền chiến đấu với hàng vạn ma quỷ.
Cuối cùng, hắn gi/3t Ma Vương, thống trị Ma giới, tự xưng là Thái Tử Ma giới.
Bùi Huyền rời Ma giới, chuẩn bị báo thù Cố Thành.
Thiên đạo giáng xuống ức vạn lôi kiếp, muốn tiêu diệt hắn.
Hắn chịu đựng được lôi kiếp.
Những chuyện sau đó, ta đều đã biết.
Ta mở mắt, mũi chạm mũi với Bùi Huyền, khóc nói: "Kẻ lừa đảo, ngươi không phải nói ngươi đã trốn thoát sao?"
"Ngươi đang rơi lệ vì ta, thương hại ta?"
Bùi Huyền lau nước mắt cho ta, nói: "Ta cho ngươi thấy những điều này, là để tỏ ra thảm thương, hy vọng ngươi đứng về phía ta. Dù Cố Diễm đã thay linh hồn, ta vẫn không thể chấp nhận cơ thể đó tồn tại trên đời, hắn phải ch/3t."
Ta ôm lấy cổ hắn, vùi mặt vào cổ hắn.
Ta không muốn Tống tổng ch/3t.
Nhưng ta không thể khuyên Bùi Huyền tha cho Tống tổng, đó là mối thù của hắn.
Kim chưa đâm vào thân mình, mãi mãi không biết đau, khuyên người khác rộng lượng là việc làm đáng bị sét đánh.
Ta tạm thời không biết đứng về phía nào, rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.
Khi ta và Bùi Huyền đến Thánh Kiếm Tông, nơi đây đang tổ chức yến tiệc lớn.
Sinh nhật của thiếu tông chủ Cố Diễm, các tông môn khắp thiên hạ đều đến chúc mừng.
Bùi Huyền cười nói: "Đã đến rồi, chúng ta cũng vào ăn tiệc thôi."
Ta gặp lại Tống Kiến Quốc.
Ở hiện đại, ông là một chú trung niên mập mạp dễ thương.
Giờ trong cơ thể này, là một công tử tuấn tú, sáng láng.
Ta bước nhanh đến trước mặt ông, nhỏ giọng nói: "Tống tổng, là ta, Tiểu Khương."
Tống Kiến Quốc lập tức nở nụ cười tươi rói, ôm lấy vai ta thì thầm.
"Ngươi cũng xuyên đến đây, thật tốt quá!
"Tiểu Khương à, ta sinh ra đã mang số phú quý. Ông cha già của ta là người có thân phận tôn quý nhất trong giới tu tiên, sau này có ta che chở, chúng ta sẽ cùng hưởng phúc ha ha ha ha!"
"Tống tổng, ngài vẫn nên chạy trước đi, cơ thể này mang mối huyết thù, Thái Tử Ma giới đã đến đây để gi/3t ngài rồi!"