Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Cuồng Tế Vô Song - Chương 494: Còn có thể khiến tôi thất vọng?
Trên trời đã có vài chiếc máy bay chiến đấu bay đến rồi, cuộc thi đấu huấn luyện dã chiến trên không hiện tại bắt đầu.
Cuộc thi đấu huấn luyện dã chiến lần này, bao gồm ba chiếc máy bay do nhân viên trong nhóm điều khiển, cùng nhau hoàn thành ba động tác và một lần tấn công mục tiêu.
Động tác thứ nhất chính là trận hình giằng co trong lúc bay, giữ cho máy bay ở cùng một độ cao, hoàn thành trận hình tam giác, giữ khoảng cách giữa hai chiếc đúng tiêu chuẩn, và tốc độ bay của chúng phải giống nhau.
Động tác thứ hai là bay chồng lên nhau, giữ vững khoảng cách giữa máy bay trên và máy dưới.
Động tác thứ ba là giao nhau yểm hộ tác chiến, ba chiếc máy bay chiến đấu bay trên một đường thẳng, chuyển hướng và xoay dọc ngang thẳng cùng nhất trí.
Ba động tác này không khó hiểu, đều là kiểm tra kỹ thuật điều khiển chuẩn xác, khó ở chỗ máy ở giữa hiệp trợ, nếu như vô tình làm sai một thao tác nhỏ thôi, thì rất dễ dàng dẫn đến va chạm, kiểm tra sự phối hợp nhịp nhàng của ba người điều khiển…
Về phần ngắm bắn chính xác mục tiêu, chính là ngắm bắn mục tiêu một mét từ trên không trung.
Đừng tưởng mục tiêu cao một mét là rất lớn, nhưng mà từ trên trời nhìn xuống đó chính là một chiếc máy bay di chuyển với tốc độ cao cùng lúc tiến hành ngắm bắn mục tiêu, độ khó ở đây không hề nhỏ.
Cuối cùng là đánh giá xếp hạng dựa trên xem xét tất cả động tác và thời gian hạ gục mục tiêu.
Những động tác bắt buộc phải có này, đối với doanh trại Thần Long mà nói, nhất định có thể hoàn thành, nhưng mà thời gian mọi người sử dụng thì không nhất định.
Trương Thiên nhìn những động tác chỉ định và nội dung xạ kích cuộc thi huấn luyện dã chiến trên không, vẫn lắc đầu cười cười.
Tư Đồ Kiếm ngồi bên cạnh để ý hành động của Trương Thiên, trêu chọc hỏi: “Chiến thần Trương Thiên sao lại lắc đầu vậy? Chẳng lẽ là cuộc thi lại có vấn đề sao?”
Trương Thiên mỉm cười: “Vấn đề rất lớn, cứ nhìn người điều khiển làm sao thao tác đi!”
Tư Đồ Kiếm cười lạnh: “Kiểm tra kỹ thuật điều khiển, đương nhiên là phải xem trình độ điều khiển rồi, đây mà cũng là có vấn đề à?”
“Thôi vẫn nên để cậu xem một chút, doanh trại Huyết Lang của chúng tôi có thể nhanh chóng hoàn thành như thế nào đi…”
Trương Thiên nhún vai: “Xem đi!”
Lúc này Ông già Viên bỗng nói chen vào, kíƈɦ ŧɦíƈɦ Trương Thiên: “Câu nhìn đi, đang bay đến chính là máy bay của doanh trại Huyết Lang.”
Giờ phút này, mọi người đều nhìn lên trên bầu trời.
Chỉ thấy phía xa có ba chiếc máy bay tiêm kích J- 20 vù vù bay đến, mà máy bay ra sân đã thuận lợi xếp thành hình tam giác, khoảng cách giữa các máy bay được khống chế hoàn hảo, độ cao giằng co trên không trung cùng một đường thẳng, vô cùng cân đối…
Vèo vèo!
Trong vòng hai mươi giây hoàn thành động tác phi hành thứ nhất, lập túc chuyển sang động tác thứ hai bay xếp chồng lên nhau.
Ba chiếc máy bay tách ra, sau đó trên dưới hợp thành một, giữ vững độ cao và khoảng cách vô cùng hoàn mỹ, giống như đã được cài đặt sẵn, vô cùng cần đối và ổn định.
Đến động tác thứ ba, giao nhau hỗ trợ tác chiến, lại giữ vững động tác phi hành bay thẳng tắp, nhìn từ đằng trước giống như chỉ có một chiếc máy bay đang bay vậy.
doanh trại Huyết Lang hoàn thành động tác nhìn có vẻ vô cùng xinh đẹp, mà tốc độ hoàn thành cũng rất nhanh, đến phần ngắm bắn chuẩn mục tiêu, Tư Đồ Hạo Đông dẫn theo người của anh ta, cũng rất nhanh đã hoàn thành xong.
Nơi đặt mục tiêu phát nổ, đồng hồ tính giờ ngừng lại.
Thành tích của doanh trại Huyết Lang là: hai phút mười giây!
Bộp bộp bộp!
Tư Đồ Kiếm nghe thấy thành tích, kiêu ngạo vỗ tay bồm bộp: “Ha ha, thằng nhóc Hạo Đông đúng là không khiến tôi thất vọng mà, thế mà chỉ tốn hai phút mười giây đã hoàn thành bài thi, không tồi, tôi rất hài lòng!”
Lý Trường Vinh cũng cười theo: “Tư Đồ Kiếm, doanh trại Huyết Lang của ông đúng là thật lợi hại, tôi nghĩ cuộc so tài trên mặt đất đã rất giỏi rồi, không ngờ chiến đấu trên không mới là điểm mạnh của các ông à?”
“Quân đoàn Hỏa Diễm của chúng tôi đã thi mấy lần, hình như đều vượt quá ba phút!”
Hồng Bưu trầm giọng giải thích: “Tốc độ thi đấu doanh trại Hồng Thất của chúng tôi là dưới ba phút, nhưng mà cũng không dưới hai phút năm mươi giây, xem ra trận so tài trên không trung này chúng tôi cũng vẫn thua!”
Tư Đồ Kiếm chắp tay: “Cảm ơn đã nhường, đây chính là kỹ thuật của doanh trại Huyết Lang chúng tôi!”
“Ông Viên, ông thấy thế nào?”
Ông già Viên nhìn lên bầu trời, nhíu mày, trong lòng có chút lo lắng, bởi vì thời gian này dường như có chút nhanh hơn so với kỷ lục ghi chép của Trương Thiên.
“Cũng được!”
Lúc này Tư Đồ Kiếm quay sang Trương Thiên, khoe khoang với anh: “Chiến thần Trương Thiên, tôi nhớ trước đây anh đã từng tham gia cuộc thi này đi? Hình như thời gian thi đấu của anh là hai phút hai lăm giây đúng không?”
“Anh nhìn xem lớp trẻ bây giờ đã vượt qua anh, anh cảm thấy thực lực của đứa con trai này của tôi thế nào, có thể sánh với anh không?”
Tư Đồ Hạo Đông có thể sánh với Trương Thiên sao?
Hạng mục này đúng là Trương Thiên đã từng thi đấu, thời gian hoàn thành cũng đúng là hai phút hai lăm giây, nhưng mà máy bay lúc đó cũng không phải là máy bay tiêm kích J- 20, mà là máy bay vận tải loại lớn, mà trong quá trình thao tác cũng khác xa Tư Đồ Hạo Đông…
Trương Thiên cười lạnh: “Nếu như tôi nói, con trai ông vẫn không lọt vào mắt tôi có phải là đang tát vào mặt ông không?”
Vượt qua mình mà còn không để lọt vào mắt?
Tất nhiên Tư Đồ Kiếm không phục lời của anh: “Chiến thần Trương Thiên, có phải trong mắt anh chỉ có người của doanh trại Thần Long, còn người của các doanh trại khác đều chướng mắt anh phải không?”
“Doanh trại Huyết Lang chúng tôi biểu hiện ưu tú như vậy, ông Viên đây cũng nói là không tồi, nhưng mà anh thì lại thấy chướng mắt, có phải là yêu cầu của anh quá cao rồi không?”
Nói thẳng ra là mắng Trương Thiên quá cực đoan, khắp nơi nhằm vào doanh trại Huyết Lang bọn họ.
Trương Thiên cũng không thèm để ý Tư Đồ Kiếm, hừ lạnh nói: “Ông đừng quá coi trọng bản thân, tôi sợ bọn họ thổi ông bay quá cao, đến lúc thất vọng, Tư Đồ Kiếm ông cũng không kéo nổi mặt mũi xuống đâu!”
Tư Đồ Kiếm nghiến răng: “A? Anh nói bọn họ sẽ khiến tôi thất vọng sao?”
Trương Thiên gật đầu: “Bởi vì quá kém cho nên nhất định sẽ!”
Cái này…
Ông già Viên cũng không biết Trương Thiên làm trò quỷ gì.
Hồng Bưu: “Chiến thần Trương Thiên, doanh trại Huyết Lang rất ưu tú tài giỏi, tại sao lại kém cỏi cơ chứ?”
Lý Trường Vinh: “Chiến thần Trương Thiên, có phải là anh có gì đó hiểu lầm doanh trại Huyết Lang hay không?”
Trương Thiên chỉ lên bầu trời: “Không phải hiểu lầm, mà là kỹ thuật của bọn họ không đủ tiêu chuẩn…”
Câu nói này khiến cho người ta cảm thấy hơi khó chịu, tạm thời xem như đây là thành kiến của Trương Thiên.
Mọi người cảm thấy đúng là Trương Thiên quá lâu chưa quay lại quân đội, nói chuyện không thể khiến người khác tin phục, chỉ có thể lạnh lùng cười làm lành.
Gương mặt Tư Đồ Kiếm tối sầm xuống: “Vậy thì ngược lại hãy để tôi mở mang kiến thức một chút, làm thế nào để doanh trại Huyết Lang chúng tôi khó xử.”
Bị nói là khó xử, lát nữa Tư Đồ Kiếm chắc chắn sẽ không chịu nổi mà bỏ chạy.
Trương Thiên cười nhạt: “Không cần nóng nảy, đợi một chút ông nhất định có thể mở mang kiến thức!”
Đối với Trương Thiên, Tư Đồ Kiếm bây giờ giống như Tư Đồ Hạo Đông vậy, càng nhìn càng không vừa mắt.
Vèo!
Mặc dù ông già Viên thiên vị doanh trại Thần Long, nhưng mà ông ta là thống lĩnh, cũng phải nể mặt mũi những tướng quân khác: “Trật tự, đội thi thứ hai lên sân đến rồi!”
Vèo vèo! Lại là ba chiếc máy bay chiến đấu xuất hiện.
Lần này là đội bay của Quân đoàn Hỏa Diễm, thống nhất chọn máy bay chiến đấu tiêm kích J-20 xuất chiến.
Ba động tác bay lượn và thuận lợi hoàn thành xạ kích, trình độ phối hợp của Quân đoàn Hỏa Diễm cũng không tốt như doanh trại Huyết Lang, chậm hơn một chút, thành tích cuối cùng là hai phút năm mươi tám giây.
Miễn cưỡng dưới ba phút!
Đây là chuyện mà Lý Trường Vinh cũng không thể ngờ đến, đối với ông ta, đột phá ba phút là chuyện tốt, Lý Trường Vinh không cảm thấy tiếc nuối gì hết.
Sau khi Quân đoàn Hỏa Diễm hoàn thành bài thi, tiếp theo ra sân chính là doanh trại Hồng Thất.
doanh trại Hồng Thất lần này hợp tác xảy ra chút sai sót, quan trọng nhất là phần ngắm bắn mục tiêu, lần thứ nhất không trúng, lần thứ hai mới hoàn thành sứ mệnh.
Thành tích của doanh trại Hồng Thất là ba phút hai mươi giây!
Khuôn mặt của Hồng Bưu lúc ấy đen kịt, còn thua cả Lý Trường Vinh…
Lý Trường Vinh cũng không bỏ qua cơ hội này, trêu chọc ông ta một phen.
Có điều bọn họ vẫn luôn xôn xao bàn tán, trận thi đấu hôm nay mọi người đều biết, đó là trận so tài giữa doanh trại Huyết Lang và doanh trại Thần Long.
Cuối cùng ra sân đấu chính là doanh trại Thần Long.
Máy bay đã xuất hiện từ đằng xa.
Cuộc thi đấu huấn luyện dã chiến lần này, bao gồm ba chiếc máy bay do nhân viên trong nhóm điều khiển, cùng nhau hoàn thành ba động tác và một lần tấn công mục tiêu.
Động tác thứ nhất chính là trận hình giằng co trong lúc bay, giữ cho máy bay ở cùng một độ cao, hoàn thành trận hình tam giác, giữ khoảng cách giữa hai chiếc đúng tiêu chuẩn, và tốc độ bay của chúng phải giống nhau.
Động tác thứ hai là bay chồng lên nhau, giữ vững khoảng cách giữa máy bay trên và máy dưới.
Động tác thứ ba là giao nhau yểm hộ tác chiến, ba chiếc máy bay chiến đấu bay trên một đường thẳng, chuyển hướng và xoay dọc ngang thẳng cùng nhất trí.
Ba động tác này không khó hiểu, đều là kiểm tra kỹ thuật điều khiển chuẩn xác, khó ở chỗ máy ở giữa hiệp trợ, nếu như vô tình làm sai một thao tác nhỏ thôi, thì rất dễ dàng dẫn đến va chạm, kiểm tra sự phối hợp nhịp nhàng của ba người điều khiển…
Về phần ngắm bắn chính xác mục tiêu, chính là ngắm bắn mục tiêu một mét từ trên không trung.
Đừng tưởng mục tiêu cao một mét là rất lớn, nhưng mà từ trên trời nhìn xuống đó chính là một chiếc máy bay di chuyển với tốc độ cao cùng lúc tiến hành ngắm bắn mục tiêu, độ khó ở đây không hề nhỏ.
Cuối cùng là đánh giá xếp hạng dựa trên xem xét tất cả động tác và thời gian hạ gục mục tiêu.
Những động tác bắt buộc phải có này, đối với doanh trại Thần Long mà nói, nhất định có thể hoàn thành, nhưng mà thời gian mọi người sử dụng thì không nhất định.
Trương Thiên nhìn những động tác chỉ định và nội dung xạ kích cuộc thi huấn luyện dã chiến trên không, vẫn lắc đầu cười cười.
Tư Đồ Kiếm ngồi bên cạnh để ý hành động của Trương Thiên, trêu chọc hỏi: “Chiến thần Trương Thiên sao lại lắc đầu vậy? Chẳng lẽ là cuộc thi lại có vấn đề sao?”
Trương Thiên mỉm cười: “Vấn đề rất lớn, cứ nhìn người điều khiển làm sao thao tác đi!”
Tư Đồ Kiếm cười lạnh: “Kiểm tra kỹ thuật điều khiển, đương nhiên là phải xem trình độ điều khiển rồi, đây mà cũng là có vấn đề à?”
“Thôi vẫn nên để cậu xem một chút, doanh trại Huyết Lang của chúng tôi có thể nhanh chóng hoàn thành như thế nào đi…”
Trương Thiên nhún vai: “Xem đi!”
Lúc này Ông già Viên bỗng nói chen vào, kíƈɦ ŧɦíƈɦ Trương Thiên: “Câu nhìn đi, đang bay đến chính là máy bay của doanh trại Huyết Lang.”
Giờ phút này, mọi người đều nhìn lên trên bầu trời.
Chỉ thấy phía xa có ba chiếc máy bay tiêm kích J- 20 vù vù bay đến, mà máy bay ra sân đã thuận lợi xếp thành hình tam giác, khoảng cách giữa các máy bay được khống chế hoàn hảo, độ cao giằng co trên không trung cùng một đường thẳng, vô cùng cân đối…
Vèo vèo!
Trong vòng hai mươi giây hoàn thành động tác phi hành thứ nhất, lập túc chuyển sang động tác thứ hai bay xếp chồng lên nhau.
Ba chiếc máy bay tách ra, sau đó trên dưới hợp thành một, giữ vững độ cao và khoảng cách vô cùng hoàn mỹ, giống như đã được cài đặt sẵn, vô cùng cần đối và ổn định.
Đến động tác thứ ba, giao nhau hỗ trợ tác chiến, lại giữ vững động tác phi hành bay thẳng tắp, nhìn từ đằng trước giống như chỉ có một chiếc máy bay đang bay vậy.
doanh trại Huyết Lang hoàn thành động tác nhìn có vẻ vô cùng xinh đẹp, mà tốc độ hoàn thành cũng rất nhanh, đến phần ngắm bắn chuẩn mục tiêu, Tư Đồ Hạo Đông dẫn theo người của anh ta, cũng rất nhanh đã hoàn thành xong.
Nơi đặt mục tiêu phát nổ, đồng hồ tính giờ ngừng lại.
Thành tích của doanh trại Huyết Lang là: hai phút mười giây!
Bộp bộp bộp!
Tư Đồ Kiếm nghe thấy thành tích, kiêu ngạo vỗ tay bồm bộp: “Ha ha, thằng nhóc Hạo Đông đúng là không khiến tôi thất vọng mà, thế mà chỉ tốn hai phút mười giây đã hoàn thành bài thi, không tồi, tôi rất hài lòng!”
Lý Trường Vinh cũng cười theo: “Tư Đồ Kiếm, doanh trại Huyết Lang của ông đúng là thật lợi hại, tôi nghĩ cuộc so tài trên mặt đất đã rất giỏi rồi, không ngờ chiến đấu trên không mới là điểm mạnh của các ông à?”
“Quân đoàn Hỏa Diễm của chúng tôi đã thi mấy lần, hình như đều vượt quá ba phút!”
Hồng Bưu trầm giọng giải thích: “Tốc độ thi đấu doanh trại Hồng Thất của chúng tôi là dưới ba phút, nhưng mà cũng không dưới hai phút năm mươi giây, xem ra trận so tài trên không trung này chúng tôi cũng vẫn thua!”
Tư Đồ Kiếm chắp tay: “Cảm ơn đã nhường, đây chính là kỹ thuật của doanh trại Huyết Lang chúng tôi!”
“Ông Viên, ông thấy thế nào?”
Ông già Viên nhìn lên bầu trời, nhíu mày, trong lòng có chút lo lắng, bởi vì thời gian này dường như có chút nhanh hơn so với kỷ lục ghi chép của Trương Thiên.
“Cũng được!”
Lúc này Tư Đồ Kiếm quay sang Trương Thiên, khoe khoang với anh: “Chiến thần Trương Thiên, tôi nhớ trước đây anh đã từng tham gia cuộc thi này đi? Hình như thời gian thi đấu của anh là hai phút hai lăm giây đúng không?”
“Anh nhìn xem lớp trẻ bây giờ đã vượt qua anh, anh cảm thấy thực lực của đứa con trai này của tôi thế nào, có thể sánh với anh không?”
Tư Đồ Hạo Đông có thể sánh với Trương Thiên sao?
Hạng mục này đúng là Trương Thiên đã từng thi đấu, thời gian hoàn thành cũng đúng là hai phút hai lăm giây, nhưng mà máy bay lúc đó cũng không phải là máy bay tiêm kích J- 20, mà là máy bay vận tải loại lớn, mà trong quá trình thao tác cũng khác xa Tư Đồ Hạo Đông…
Trương Thiên cười lạnh: “Nếu như tôi nói, con trai ông vẫn không lọt vào mắt tôi có phải là đang tát vào mặt ông không?”
Vượt qua mình mà còn không để lọt vào mắt?
Tất nhiên Tư Đồ Kiếm không phục lời của anh: “Chiến thần Trương Thiên, có phải trong mắt anh chỉ có người của doanh trại Thần Long, còn người của các doanh trại khác đều chướng mắt anh phải không?”
“Doanh trại Huyết Lang chúng tôi biểu hiện ưu tú như vậy, ông Viên đây cũng nói là không tồi, nhưng mà anh thì lại thấy chướng mắt, có phải là yêu cầu của anh quá cao rồi không?”
Nói thẳng ra là mắng Trương Thiên quá cực đoan, khắp nơi nhằm vào doanh trại Huyết Lang bọn họ.
Trương Thiên cũng không thèm để ý Tư Đồ Kiếm, hừ lạnh nói: “Ông đừng quá coi trọng bản thân, tôi sợ bọn họ thổi ông bay quá cao, đến lúc thất vọng, Tư Đồ Kiếm ông cũng không kéo nổi mặt mũi xuống đâu!”
Tư Đồ Kiếm nghiến răng: “A? Anh nói bọn họ sẽ khiến tôi thất vọng sao?”
Trương Thiên gật đầu: “Bởi vì quá kém cho nên nhất định sẽ!”
Cái này…
Ông già Viên cũng không biết Trương Thiên làm trò quỷ gì.
Hồng Bưu: “Chiến thần Trương Thiên, doanh trại Huyết Lang rất ưu tú tài giỏi, tại sao lại kém cỏi cơ chứ?”
Lý Trường Vinh: “Chiến thần Trương Thiên, có phải là anh có gì đó hiểu lầm doanh trại Huyết Lang hay không?”
Trương Thiên chỉ lên bầu trời: “Không phải hiểu lầm, mà là kỹ thuật của bọn họ không đủ tiêu chuẩn…”
Câu nói này khiến cho người ta cảm thấy hơi khó chịu, tạm thời xem như đây là thành kiến của Trương Thiên.
Mọi người cảm thấy đúng là Trương Thiên quá lâu chưa quay lại quân đội, nói chuyện không thể khiến người khác tin phục, chỉ có thể lạnh lùng cười làm lành.
Gương mặt Tư Đồ Kiếm tối sầm xuống: “Vậy thì ngược lại hãy để tôi mở mang kiến thức một chút, làm thế nào để doanh trại Huyết Lang chúng tôi khó xử.”
Bị nói là khó xử, lát nữa Tư Đồ Kiếm chắc chắn sẽ không chịu nổi mà bỏ chạy.
Trương Thiên cười nhạt: “Không cần nóng nảy, đợi một chút ông nhất định có thể mở mang kiến thức!”
Đối với Trương Thiên, Tư Đồ Kiếm bây giờ giống như Tư Đồ Hạo Đông vậy, càng nhìn càng không vừa mắt.
Vèo!
Mặc dù ông già Viên thiên vị doanh trại Thần Long, nhưng mà ông ta là thống lĩnh, cũng phải nể mặt mũi những tướng quân khác: “Trật tự, đội thi thứ hai lên sân đến rồi!”
Vèo vèo! Lại là ba chiếc máy bay chiến đấu xuất hiện.
Lần này là đội bay của Quân đoàn Hỏa Diễm, thống nhất chọn máy bay chiến đấu tiêm kích J-20 xuất chiến.
Ba động tác bay lượn và thuận lợi hoàn thành xạ kích, trình độ phối hợp của Quân đoàn Hỏa Diễm cũng không tốt như doanh trại Huyết Lang, chậm hơn một chút, thành tích cuối cùng là hai phút năm mươi tám giây.
Miễn cưỡng dưới ba phút!
Đây là chuyện mà Lý Trường Vinh cũng không thể ngờ đến, đối với ông ta, đột phá ba phút là chuyện tốt, Lý Trường Vinh không cảm thấy tiếc nuối gì hết.
Sau khi Quân đoàn Hỏa Diễm hoàn thành bài thi, tiếp theo ra sân chính là doanh trại Hồng Thất.
doanh trại Hồng Thất lần này hợp tác xảy ra chút sai sót, quan trọng nhất là phần ngắm bắn mục tiêu, lần thứ nhất không trúng, lần thứ hai mới hoàn thành sứ mệnh.
Thành tích của doanh trại Hồng Thất là ba phút hai mươi giây!
Khuôn mặt của Hồng Bưu lúc ấy đen kịt, còn thua cả Lý Trường Vinh…
Lý Trường Vinh cũng không bỏ qua cơ hội này, trêu chọc ông ta một phen.
Có điều bọn họ vẫn luôn xôn xao bàn tán, trận thi đấu hôm nay mọi người đều biết, đó là trận so tài giữa doanh trại Huyết Lang và doanh trại Thần Long.
Cuối cùng ra sân đấu chính là doanh trại Thần Long.
Máy bay đã xuất hiện từ đằng xa.