Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 93: Ghen với con trai
Dưới sự chăm sóc đặc biệt của bác sĩ ở bệnh viện mà sức khỏe của Nhược An đã hồi phục gần như hoàn toàn. Cô chỉ cần ăn uống, nghỉ ngơi đầy đủ có khi sức khỏe còn tốt hơn trước đây...
Trần Quân Minh sắp xếp đồ đạc vào trong xe, còn Nhược An bế tiểu Lạc Lạc ngồi bên trong đợi anh, cô không kiềm được liền hôn lên má đứa bé một cái...
"Ơ...đã nói là chỉ được hôn anh thôi mà..."
Trần Quân Minh cau mày nhìn vợ yêu của mình bị tên tiểu Lạc kia cướp mất, trong lòng liền nảy sinh sự đố kỵ...
"Anh ghen với con hả..."
Nhược An còn cố tình hỏi lại khiến Trần Quân Minh im bặt. Anh chỉ đang đòi lại công bằng mà thôi...chứ đời nào lại ghen với đứa bé chỉ biết khóc lóc đó...
Trần Quân Minh lái xe trở về biệt thự, đã thấy cha mẹ mình đã ở bên trong chờ sẵn...
"Ôi...tụi nó về rồi kìa..."
Hạ Như niềm nở ra đón Nhược An, còn không quên giành đứa bé từ tay cô...
"Đấy...giống tiểu Minh như đúc...đúng là cha nào con nấy mà..."
Nhược An mỉn cười cùng Trần Quân Minh đi vào trong, cô liền nhận tiểu Đậu Đậu từ tay người hầu, nhẹ nhàng lên tiếng...
"Đây cũng là con của chúng con, hi vọng cha mẹ cũng sẽ đối xử tốt như cháu của mình..."
Hạ Như liền gật đầu, nếu đã sống ở Trần gia, thì ắt là con cháu của nhà họ Trần rồi...
"Thưa tiểu thư...có bưu phẩm gửi đến cho người ạ..."
Trần Quân Minh nhận tệp hồ sơ từ tay quản gia, anh mở ra xem bên trong chứa nội dung gì...
"Di chúc thừa kế tài sản của Lý gia..."
Nhược An cũng bất ngờ liền ngó vào xem thử. Trên giấy ghi cô được thừa hưởng toàn bộ gia sản của Lý gia với tư cách là người thừa kế thứ hai, sau khi Lý Gia Thành mất...
"Vậy mỗi sáng em phải đến tập đoàn Lý thị làm việc với tư cách là chủ tịch hay sao..."
Trần Quân Minh gật đầu chắc nịch, liền buồn cười khi nhìn thấy khuôn mặt bí xị của Nhược An...
"Vậy mỗi lần anh gặp em đều phải gọi hai tiếng chủ tịch rồi...còn phải cúi đầu chào nữa sao..."
Nghĩ đến đây tâm trạng Nhược An liền tốt lên hẳn còn Trần Quân Minh thì không...
"Ở ngoài làm chủ tịch nhưng tối về vẫn phải nấu cơm cho anh mà thôi..."
Nhược An cãi không lại liền quay sang méc Hạ Như...
"Mẹ...anh ấy bắt nạt con kìa..."
Hạ Như liền mỉm cười vui vẻ, bà liền nói ra cách trị chồng cho Nhược An biết. Đây cũng chính là lý do tại sao lời bà nói dù có sai thì Trần Quân Mạnh cũng không có gan cãi lại...
"Nó dám bắt nạt con...cứ trực tiếp đuổi ra khỏi phòng đến khi biết hối lỗi là được..."
"Ơ mẹ này...sao lại dạy hư vợ con nữa chứ..."
Trần Quân Minh bất mãn nhìn khuôn mặt cười nhắm hết cả mắt của Nhược An cùng gương mặt bất lực chịu trận của cha anh...
"Thôi không nói chuyện này nữa...hai đứa tính khi nào tổ chức hôn lễ..."
Lúc trước Nhược An cũng nghĩ đến chuyện đó, nhưng sau khi có con thì cô lại cảm thấy điều đó không cần thiết nữa...
"Con nghĩ không cần đâu phải tổ chức hôn lễ đâu ạ...chỉ cần đăng ký kết hôn là được rồi..."
Trần Quân Mạnh liền hướng mắt về phía Trần Quân Minh xem thái độ của anh...
"Nếu cô ấy đã nói vậy...thì con nghĩ nên tổ chức hôn lễ thật long trọng vào...vận dụng tất cả mối quan hệ để đám cưới của tụi con được lên trang nhất của tạp chí..."
Trần Quân Minh nghiêm túc nói ra khiến Nhược An có chút khó hiểu. Nếu anh nghĩ nên làm thì cô cũng chỉ biết tuân theo mà thôi...
"Vậy trước khi hai đứa kết hôn...mẹ nghĩ con dâu yêu quý nên ở với mẹ để tránh động phòng trước..."
Nhược An thấy ý kiến cũng khá hay nên nhanh chóng gật đầu chấp thuận. Và thế là Hạ Như và Nhược An cùng tiểu Đậu Lạc về nhà chính của Trần gia trước...
"Sao cha không ngăn mẹ lại...bà ấy đem vợ của con đi rồi kìa..."
Trần Quân Mạnh thở dài liền vỗ vai Trần Quân Minh an ủi...
"Ta cũng không muốn bị đuổi ra khỏi phòng đâu..."
Trần Quân Minh sắp xếp đồ đạc vào trong xe, còn Nhược An bế tiểu Lạc Lạc ngồi bên trong đợi anh, cô không kiềm được liền hôn lên má đứa bé một cái...
"Ơ...đã nói là chỉ được hôn anh thôi mà..."
Trần Quân Minh cau mày nhìn vợ yêu của mình bị tên tiểu Lạc kia cướp mất, trong lòng liền nảy sinh sự đố kỵ...
"Anh ghen với con hả..."
Nhược An còn cố tình hỏi lại khiến Trần Quân Minh im bặt. Anh chỉ đang đòi lại công bằng mà thôi...chứ đời nào lại ghen với đứa bé chỉ biết khóc lóc đó...
Trần Quân Minh lái xe trở về biệt thự, đã thấy cha mẹ mình đã ở bên trong chờ sẵn...
"Ôi...tụi nó về rồi kìa..."
Hạ Như niềm nở ra đón Nhược An, còn không quên giành đứa bé từ tay cô...
"Đấy...giống tiểu Minh như đúc...đúng là cha nào con nấy mà..."
Nhược An mỉn cười cùng Trần Quân Minh đi vào trong, cô liền nhận tiểu Đậu Đậu từ tay người hầu, nhẹ nhàng lên tiếng...
"Đây cũng là con của chúng con, hi vọng cha mẹ cũng sẽ đối xử tốt như cháu của mình..."
Hạ Như liền gật đầu, nếu đã sống ở Trần gia, thì ắt là con cháu của nhà họ Trần rồi...
"Thưa tiểu thư...có bưu phẩm gửi đến cho người ạ..."
Trần Quân Minh nhận tệp hồ sơ từ tay quản gia, anh mở ra xem bên trong chứa nội dung gì...
"Di chúc thừa kế tài sản của Lý gia..."
Nhược An cũng bất ngờ liền ngó vào xem thử. Trên giấy ghi cô được thừa hưởng toàn bộ gia sản của Lý gia với tư cách là người thừa kế thứ hai, sau khi Lý Gia Thành mất...
"Vậy mỗi sáng em phải đến tập đoàn Lý thị làm việc với tư cách là chủ tịch hay sao..."
Trần Quân Minh gật đầu chắc nịch, liền buồn cười khi nhìn thấy khuôn mặt bí xị của Nhược An...
"Vậy mỗi lần anh gặp em đều phải gọi hai tiếng chủ tịch rồi...còn phải cúi đầu chào nữa sao..."
Nghĩ đến đây tâm trạng Nhược An liền tốt lên hẳn còn Trần Quân Minh thì không...
"Ở ngoài làm chủ tịch nhưng tối về vẫn phải nấu cơm cho anh mà thôi..."
Nhược An cãi không lại liền quay sang méc Hạ Như...
"Mẹ...anh ấy bắt nạt con kìa..."
Hạ Như liền mỉm cười vui vẻ, bà liền nói ra cách trị chồng cho Nhược An biết. Đây cũng chính là lý do tại sao lời bà nói dù có sai thì Trần Quân Mạnh cũng không có gan cãi lại...
"Nó dám bắt nạt con...cứ trực tiếp đuổi ra khỏi phòng đến khi biết hối lỗi là được..."
"Ơ mẹ này...sao lại dạy hư vợ con nữa chứ..."
Trần Quân Minh bất mãn nhìn khuôn mặt cười nhắm hết cả mắt của Nhược An cùng gương mặt bất lực chịu trận của cha anh...
"Thôi không nói chuyện này nữa...hai đứa tính khi nào tổ chức hôn lễ..."
Lúc trước Nhược An cũng nghĩ đến chuyện đó, nhưng sau khi có con thì cô lại cảm thấy điều đó không cần thiết nữa...
"Con nghĩ không cần đâu phải tổ chức hôn lễ đâu ạ...chỉ cần đăng ký kết hôn là được rồi..."
Trần Quân Mạnh liền hướng mắt về phía Trần Quân Minh xem thái độ của anh...
"Nếu cô ấy đã nói vậy...thì con nghĩ nên tổ chức hôn lễ thật long trọng vào...vận dụng tất cả mối quan hệ để đám cưới của tụi con được lên trang nhất của tạp chí..."
Trần Quân Minh nghiêm túc nói ra khiến Nhược An có chút khó hiểu. Nếu anh nghĩ nên làm thì cô cũng chỉ biết tuân theo mà thôi...
"Vậy trước khi hai đứa kết hôn...mẹ nghĩ con dâu yêu quý nên ở với mẹ để tránh động phòng trước..."
Nhược An thấy ý kiến cũng khá hay nên nhanh chóng gật đầu chấp thuận. Và thế là Hạ Như và Nhược An cùng tiểu Đậu Lạc về nhà chính của Trần gia trước...
"Sao cha không ngăn mẹ lại...bà ấy đem vợ của con đi rồi kìa..."
Trần Quân Mạnh thở dài liền vỗ vai Trần Quân Minh an ủi...
"Ta cũng không muốn bị đuổi ra khỏi phòng đâu..."