Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 6: Có chút ngưỡng mộ
Trần Quân Minh lái xe với tốc độ cao trên đường, dường như nó khiến tâm trạng anh được thoải mái và thư giãn. Được mệnh danh là trung tâm thành phố nhưng trên đường lại rất ít người qua kẻ lại, đôi khi chỉ lướt qua nhau vài giây ngắn ngủi nhưng lại nhớ nhau cả đời. Đặc biệt là cô gái mà khiến anh phải để tâm ngày hôm đó...
Vừa bước vào đã thấy Mạc Chính Thần chờ sẵn, Trần Quân Minh liền khoác vai anh mà đùa cợt...
"Này có chuyện gì thế..."
Mạc Chính Thần tâm sự với anh về chuyện của Tư Duệ, anh định cầu hôn Tư Duệ, đến để hỏi ý kiến của Trần Quân Minh xem thế nào. Với tư cách là một người bạn, anh liền đưa ra lời khuyên cho Mạc Chính Thần để cậu ta an tâm ra về...
"Ngài muốn uống gì thưa ông chủ..."
"Vodka..."
Vodla là loại rượu yêu thích nhất của Trần Quân Minh. Muốn thưởng thức Vodka, cần sử dụng thị giác, khứu giác và vị giác để có thể một cảm nhận tinh tế nhất. Vodka phân làm 2 loại: vodka đơn (clear Vodka) và Vodka mùi (flavoured Vodka) được tạo ra bởi việc cho thêm nguyên liệu như chanh, cam, mật ong, tiêu…
Lúc nuốt ngụm, sẽ cảm nhận được đẳng cấp của Vodka. Rượu Vodka ngon sẽ cho một ngụm rượu trơn tru, mượt mà, không một chút cản trở khi nuốt. Còn với một ngụm vodka tồi thì không còn gì tệ hơn, sẽ rất khó nuốt vì mùi cồn hắt lên mũi một cách khó chịu...
Đương nhiên quán Bar của Trần Quân Minh không bao giờ có khái niệm rượu dở hay rượu tồi. Tất cả sản phẩm rượu có mặt tại quán đều do chính tay anh lựa chọn, kết hợp thêm việc thưởng rượu thiên tài hoàn toàn có thể khiến Bar Atrium của Trần Quân Minh trở thành quán Bar lớn nhất thành phố...
Nhân viên phục vụ quan sát thấy hành động của Trần Quân Minh rất khác so với mọi ngày. Bình thường anh sẽ không bao giờ đặt chân xuống hội trường tấp nập mà uống rượu, nếu có thì chắc là tiếp đãi ai đó, xong đâu đấy liền lên lầu quan sát mọi việc, nhưng hôm nay lại có tâm tình ngồi đây thưởng rượu. Sự tò mò xâm lấn nỗi sợ của nhân viên bèn to gan hỏi anh...
"Ngài có điều gì khó nói à..."
Trần Quân Minh lắc nhẹ ly rượu trong tay, không chú ý đến lời nhân viên phục vụ vừa nói. Thứ khiến anh để tâm hiện tại chính là sự việc của Mạc Chính Thần. Không thể tin được mới ngày nào cậu ta còn nói chỉ trêu đùa cô gái ấy mà bọn họ sắp kết hôn mới nhau, một con người xem nhẹ tình cảm như Mạc Chính Thần lại vì tình yêu mà hi sinh nhiều nhiều thứ đến như vậy...
Theo khía cạnh của người ngoài như Trần Quân Minh nhìn vào tình yêu của Mạc Chính Thần, anh sẽ chỉ nhìn thấy Mạc Chính Thần là một người cuồng kiểm soát, thích giam cầm người khác, còn Tư Duệ chỉ là một cô gái nhu nhược và yếu đuối, hoàn toàn dựa dẫm vào người đàn ông sẵn lòng dang tay ra giúp đỡ cô...
Nhưng anh hoàn toàn đã lầm sau khi nghe chính miệng Hân Nghiên kể về câu chuyện của bọn họ. Thứ tình yêu của bọn họ không phải là đẹp như trong truyện cổ tích, nó chỉ là những mảnh thủy tinh vỡ vụn, do cả hai vun đắp từng ngày để tạo nên một tấm kính sáng nhất, có thể soi chiếu hết những thứ cạm bẫy của thế gian...
Nghĩ lại thì Trần Quân Minh có chút ngưỡng mộ bọn họ, ngưỡng mộ tình yêu điên cuồng suốt bao nhiêu năm vẫn trường tồn của Mạc Chính Thần dành cho Tư Duệ. Cũng ngưỡng mộ Tư Duệ vì sau bao nhiêu chuyện tồi tệ vẫn yêu Mạc Chính Thần. Trần Quân Minh có chút suy nghĩ về bản thân mình, không biết giữa thế gian rộng lớn vô tình này, có thể gặp được người con gái yêu mình như thế không...
Ly rượu trên tay bị anh buông lỏng liền rơi xuống đất vỡ tan tành, vang lên âm thanh chói tai khiến anh chợt bừng tỉnh khỏi dòng suy nghĩ. Anh từng nói rằng thế giới yên bình không thích hợp với mình, nhưng lại vì câu chuyện tình yêu của người khác lại để tâm đến như vậy...
"Điên thật mà..."
Trần Quân Minh chửi thề lên một tiếng liền bỏ ra ban công hút thuốc, gió trời nhẹ nhàng làm tâm trí anh như giãn như đôi chút. Tâm trạng như dịu đi được phần nào. Nhưng tiếng điện thoại lại một lần nữa vang lên...
"Nói..."
- Thưa ngài, chúng tôi điều tra được thông tin tiểu thư Nhược An đang có quan hệ với một người con trai tên Giang Vũ...
"Quan hệ gì..." .
- Dạ là...bọn họ đang hẹn hò...
Trần Quân Minh tắt máy, gạt tàn thuốc trên tay xuống. Anh cũng không lạ gì Nhược An có người yêu, nhan sắc của cô không những xinh đẹp mà còn thanh khiết đến lạ lùng. So với anh thì như hoa thơm với đất bùn. Nhưng bọn họ chỉ là hẹn hò thôi mà, có phải kết hôn đâu nên anh không hề bận tâm cho lắm. Vì người đàn ông sau này trở thành chồng của Nhược An chỉ có thể là Trần Quân Minh mà thôi...
- ----
Like sau mỗi chương nhé
Vừa bước vào đã thấy Mạc Chính Thần chờ sẵn, Trần Quân Minh liền khoác vai anh mà đùa cợt...
"Này có chuyện gì thế..."
Mạc Chính Thần tâm sự với anh về chuyện của Tư Duệ, anh định cầu hôn Tư Duệ, đến để hỏi ý kiến của Trần Quân Minh xem thế nào. Với tư cách là một người bạn, anh liền đưa ra lời khuyên cho Mạc Chính Thần để cậu ta an tâm ra về...
"Ngài muốn uống gì thưa ông chủ..."
"Vodka..."
Vodla là loại rượu yêu thích nhất của Trần Quân Minh. Muốn thưởng thức Vodka, cần sử dụng thị giác, khứu giác và vị giác để có thể một cảm nhận tinh tế nhất. Vodka phân làm 2 loại: vodka đơn (clear Vodka) và Vodka mùi (flavoured Vodka) được tạo ra bởi việc cho thêm nguyên liệu như chanh, cam, mật ong, tiêu…
Lúc nuốt ngụm, sẽ cảm nhận được đẳng cấp của Vodka. Rượu Vodka ngon sẽ cho một ngụm rượu trơn tru, mượt mà, không một chút cản trở khi nuốt. Còn với một ngụm vodka tồi thì không còn gì tệ hơn, sẽ rất khó nuốt vì mùi cồn hắt lên mũi một cách khó chịu...
Đương nhiên quán Bar của Trần Quân Minh không bao giờ có khái niệm rượu dở hay rượu tồi. Tất cả sản phẩm rượu có mặt tại quán đều do chính tay anh lựa chọn, kết hợp thêm việc thưởng rượu thiên tài hoàn toàn có thể khiến Bar Atrium của Trần Quân Minh trở thành quán Bar lớn nhất thành phố...
Nhân viên phục vụ quan sát thấy hành động của Trần Quân Minh rất khác so với mọi ngày. Bình thường anh sẽ không bao giờ đặt chân xuống hội trường tấp nập mà uống rượu, nếu có thì chắc là tiếp đãi ai đó, xong đâu đấy liền lên lầu quan sát mọi việc, nhưng hôm nay lại có tâm tình ngồi đây thưởng rượu. Sự tò mò xâm lấn nỗi sợ của nhân viên bèn to gan hỏi anh...
"Ngài có điều gì khó nói à..."
Trần Quân Minh lắc nhẹ ly rượu trong tay, không chú ý đến lời nhân viên phục vụ vừa nói. Thứ khiến anh để tâm hiện tại chính là sự việc của Mạc Chính Thần. Không thể tin được mới ngày nào cậu ta còn nói chỉ trêu đùa cô gái ấy mà bọn họ sắp kết hôn mới nhau, một con người xem nhẹ tình cảm như Mạc Chính Thần lại vì tình yêu mà hi sinh nhiều nhiều thứ đến như vậy...
Theo khía cạnh của người ngoài như Trần Quân Minh nhìn vào tình yêu của Mạc Chính Thần, anh sẽ chỉ nhìn thấy Mạc Chính Thần là một người cuồng kiểm soát, thích giam cầm người khác, còn Tư Duệ chỉ là một cô gái nhu nhược và yếu đuối, hoàn toàn dựa dẫm vào người đàn ông sẵn lòng dang tay ra giúp đỡ cô...
Nhưng anh hoàn toàn đã lầm sau khi nghe chính miệng Hân Nghiên kể về câu chuyện của bọn họ. Thứ tình yêu của bọn họ không phải là đẹp như trong truyện cổ tích, nó chỉ là những mảnh thủy tinh vỡ vụn, do cả hai vun đắp từng ngày để tạo nên một tấm kính sáng nhất, có thể soi chiếu hết những thứ cạm bẫy của thế gian...
Nghĩ lại thì Trần Quân Minh có chút ngưỡng mộ bọn họ, ngưỡng mộ tình yêu điên cuồng suốt bao nhiêu năm vẫn trường tồn của Mạc Chính Thần dành cho Tư Duệ. Cũng ngưỡng mộ Tư Duệ vì sau bao nhiêu chuyện tồi tệ vẫn yêu Mạc Chính Thần. Trần Quân Minh có chút suy nghĩ về bản thân mình, không biết giữa thế gian rộng lớn vô tình này, có thể gặp được người con gái yêu mình như thế không...
Ly rượu trên tay bị anh buông lỏng liền rơi xuống đất vỡ tan tành, vang lên âm thanh chói tai khiến anh chợt bừng tỉnh khỏi dòng suy nghĩ. Anh từng nói rằng thế giới yên bình không thích hợp với mình, nhưng lại vì câu chuyện tình yêu của người khác lại để tâm đến như vậy...
"Điên thật mà..."
Trần Quân Minh chửi thề lên một tiếng liền bỏ ra ban công hút thuốc, gió trời nhẹ nhàng làm tâm trí anh như giãn như đôi chút. Tâm trạng như dịu đi được phần nào. Nhưng tiếng điện thoại lại một lần nữa vang lên...
"Nói..."
- Thưa ngài, chúng tôi điều tra được thông tin tiểu thư Nhược An đang có quan hệ với một người con trai tên Giang Vũ...
"Quan hệ gì..." .
- Dạ là...bọn họ đang hẹn hò...
Trần Quân Minh tắt máy, gạt tàn thuốc trên tay xuống. Anh cũng không lạ gì Nhược An có người yêu, nhan sắc của cô không những xinh đẹp mà còn thanh khiết đến lạ lùng. So với anh thì như hoa thơm với đất bùn. Nhưng bọn họ chỉ là hẹn hò thôi mà, có phải kết hôn đâu nên anh không hề bận tâm cho lắm. Vì người đàn ông sau này trở thành chồng của Nhược An chỉ có thể là Trần Quân Minh mà thôi...
- ----
Like sau mỗi chương nhé