-
Chương 691-695
Chương 691: Không gian thần thông
"Hừ, dựa theo mưu kế cũ rích của Ý chí Đại Đạo, giam giữ anh trong trận Tinh Thần này, chẳng biết nó làm cái quái gì bên ngoài đó nữa? Theo như suy đoán của bổn Thiên Nữ, sau khi rời khỏi đây, có lẽ đối thủ mà anh phải đối đầu phải có thực lực tệ nhất là ở cấp độ nhân ma chuyển thế đấy! Anh đừng bao giờ coi thường Ý chí Đại Đạo, cái tên kia che giấu sâu lắm, ngàn vạn lần không thể đánh giá thấp nó".
"Hì hì... Không phải tôi còn có Thiên Nữ tiền bối hay sao?", Tô Minh cười tủm tỉm, anh không hề sợ hãi.
"Đúng là vậy, có bổn Thiên Nữ ở đây, mặc cho Ý chí Đại Đạo có thủ đoạn thâm sâu gì đi nữa, thì anh vẫn sẽ bất khả chiến bại, không bao giờ lùi bước! Chỉ cần Ý chí Đại Đạo không dám tự mình ra tay, anh muốn làm gì thì làm cũng được!", thiên nữ Tạo Hóa kiêu ngạo nói: "Theo như suy tính của bổn Thiên nữ, Ý chí Đại Đạo chắc cho là anh bị nhốt trong trận Tinh Thần, không có linh khí sung túc dồi dào, nên anh sẽ không mấy tiến bộ, nó đã coi thường bản lĩnh của bổn Thiên Nữ, càng thêm coi thường sự vượt trội của kho tàng huyết mạch".
Nhốt Tô Minh trong trận Tinh Thần này là có thể làm chậm tốc độ phát triển của anh ấy hay sao?
Nực cười.
Đợi đến khi ra trận, Tô Minh đã luyện hóa thành công hạt giống Hỗn Độn và cây Thế Giới, thế có hù chết Ý chí Đại Đạo không chứ, ha ha ha...
Kho tàng huyết mạch chẳng phải là thứ mà Ý chí Đại Đạo có thể lường trước và tưởng tượng ra được, thành thật mà nói, với mắt nhìn của thiên nữ Tạo Hóa đây, đời này đã gặp qua bao nhiêu thứ chứ? Mà tất cả chúng đều lần lượt bị sức mạnh của kho tàng huyết mạch làm cho nghẹn họng trăn trối, mà mày, chỉ một cái Ý chí Đại Đạo sinh ra từ nền văn minh thịnh vượng của một thế giới Đại Thiên nhỏ bé...
"Tất nhiên rồi", ánh mắt Tô Minh sáng ngời.
Lúc này, cảnh giới của anh đã là cảnh giới Dung Đạo rồi.
Cảnh giới thăng tiến như diều gặp gió.
Chủ yếu là nhờ vào một lần bạo phát của kho tàng huyết mạch.
Nó mang đến quá nhiều lợi ích.
Dường như cảnh giới tăng tiến thêm mấy chục cấp, đồng thời, Tô Minh còn có khả năng thấu hiểu chút gì đó về phần nổi của tảng băng chìm của kho tàng huyết mạch.
Bây giờ, với lực lượng giản đơn nhất, Tô Minh có thể đạt tới trình độ một tỷ, nếu tính thêm "sự thúc đẩy" của không gian thần thông, sát thương gây ra từ lực lượng tinh khiết đó có thể lên tới năm tỷ.
"Sự thúc đẩy" này của không gian thần thông nhiều như vậy, là bởi quy luật không gian của Tô Minh đã đạt tới cấp năm, nhờ đó mà thực lực tăng mạnh, có thể nhân năm lần sát thương gây ra, điều này khá là khủng khiếp.
Mặc khác, lực phòng thủ cơ bản của cơ thể cũng được tăng lên đáng kể và Tô Minh cũng nhận thấy điều đó, Linh Bảo Hỗn Độn bình thường rất khó gây ra một vết thương trên da anh.
Một phần khác chính là tàn tích của cung Nhân Ma và cầu Thương Khung, nó đã bị bia Huyền Diệu cắn nuốt, hiện tại, bia Huyền Diệu đã đạt đến cấp độ Chí Bảo Hỗn Độn, vả lại nó gần như chạm đến cấp độ Chí Bảo Hỗn Độn trung phẩm.
Hơn nữa, nhẫn không gian của Cố Đình Tiêu có biết bao nhiêu là bảo vật mà bia Huyền Diệu có thể cắn nuốt tiếp được, Tô Minh nghĩ rằng, đợi đến khi mình ra khỏi đại trận Tinh Thần, bia Huyền Diệu có thể đạt tới Chí Bảo Hỗn Độn trung phẩm mà không có vấn đề gì xảy ra.
"Tiếp theo, đã đến lúc luyện hóa hạt giống Hỗn Độn và cây Thế Giới rồi", Tô Minh hít thật sâu rồi nói, không thể hoàn thành nó trong nay mai được.
...
Thời gian thấm thoắt thoi đưa.
Hai năm sau.
Học Viện Tiên Lạc.
Lúc này.
Hàng chục nghìn đệ tử nội môn và ngoại môn của học viện đều dừng lại.
Bọn họ ngẩng đầu, với vô vàn niềm kính nể và say mê, họ nhìn về phía Tĩnh Các phía xa xăm kia.
Thế nhưng, trên bầu trời Tĩnh Các, Đại Đạo hát vang, tử khí tuôn trào, thiên âm thành văn, hỗn độn rơi xuống!
Trời hiện dị tượng!
Thần tích xuất hiện!
Giờ đây, nó đã xuất hiện đến lần thứ mười bảy rồi!
Từ một năm trước, khi Chung Ly Tĩnh bước vào học viện Tiên Lạc, kể từ đó, cứ cách mười ngày nửa tháng lại xuất hiện cảnh tượng này.
Không ai biết lai lịch của Chung Ly Tĩnh.
Hắn ta rất bí ẩn.
Cứ như là từ trên trời rơi xuống vậy.
Khi hắn ta vừa mới vào học viện Tiên Lạc đã được viện trưởng Viên Châm ưu ái thu làm đệ tử.
Khi ấy, có rất nhiều người nghi vấn, Chung Ly Tĩnh có tài gì mà được ưu ái vậy chứ?
Nhìn thoáng qua thì hắn ta có điểm gì đặc biệt đâu!
Nhưng một năm tiếp theo...
Lại khiến cho mọi người phải chết trân!
Tới bây giờ, chẳng ai biết trình độ cảnh giới võ đạo thật sự của Chung Ly Tĩnh.
Họ chỉ biết là, tất cả những kỷ lục mà Chu Huyền, người từng đứng đầu bảng yêu nghiệt để lại đều bị Chung Ly Tĩnh phá vỡ với số liệu cao hơn gấp mấy lần.
Chỉ biết rằng, nửa năm trước, viện trưởng Trần Ngu Lễ của học biện Bình Thiên, học viện bí ẩn nhất trong tứ đại học viện, đã tự mình bước vào học viện Tiên Lạc, ấy vậy chỉ mong được dẫn Chung Ly Tĩnh đi.
Bởi vậy, viện trưởng Viên Châm còn từng chiến đấu ác liệt với Trần Ngu Sở, cũng nhờ vào trận chiến ác liệt ấy mà tất cả đệ tử của học viện Tiên Lạc mới biết được viện trưởng Viên Châm thế mà lại là Đại Đế.
Chẳng phải người đời đồn đại rằng viện trưởng bị thần hồn của Hỗn Độn Long Quy làm trọng thương, cần tốn hơn một triệu năm dưỡng thương mới có thể bình phục hay sao?
Ai ngờ rằng...
Trần Ngu Lễ cướp người thất bại, nhưng lại không phải ra về tay không, mà ông ta còn tặng cho Chung Ly Tĩnh một thanh kiếm, thanh kiếm ấy nghe đồn tệ nhất cũng là Linh Bảo Hỗn Độn, ông ta làm vậy để tạo một mối quan hệ tốt đẹp với hắn ta.
"Phùng sư huynh, anh có biết thực lực bây giờ của Chung Ly Tĩnh là gì không?", trong nhóm đệ tử đang ở sân tập võ của học viện Tiên Lạc, bỗng nhiên, có một người nhìn về phía một người thanh niên và hỏi, sau đó, kéo theo rất nhiều đệ tử mong đợi nhìn về phía người thanh niên ấy.
Còn vì sao hỏi thì bởi vị "Phùng sư huynh" này chính là đệ tử có tên trong bảng yêu nghiệt.
Họ không thể gặp người như vậy thường xuyên.
Cứ nghĩ mà xem, người có tên trong bảng yêu nghiệt ắt hẳn phải hiểu biết nhiều lắm?
"Không rõ lắm, thế nhưng, tôi từng nghe sư tôn nói rằng, thời đại của thế giới Đại Thiên sắp đến, và những thiên tài thật sự đang mọc lên như măng. Mà ở trong hằng hà sa số thiên tài, Chung sư huynh có thể đứng hàng đầu đấy", Phùng sư huynh có vài phần kiêu ngạo nói.
Vừa dứt lời, Phùng sư huynh cười khẩy: "Các vị sư đệ sư muội hẳn là biết đến Tô Minh phải không?"
Nhắc tới Tô Minh, bỗng nhiên, bầu không khí trở nên quái dị.
Chương 692: Đế Đạo Hoàn
Tô Minh là bóng ma, nỗi sợ hãi, niềm oán hận sâu tận đáy lòng không cách nào phai mờ trong tất cả thành viên cấp cao và đệ tử của học viện Tiên Lạc.
"Trước khi thời đại vĩ đại chưa tới, Tô Minh ỷ vào thiên phú của bản thân và một vài mánh khóe đê tiện mà ngang ngược, không thèm nể nang ai ở học viện Tiên Lạc chúng ta, mối hận này đã được khắc sâu trong lòng mỗi một người ở học viện Tiên Lạc. Bây giờ, thời đại vĩ đại đã đến, Đại Đế xuất hiện tầng tầng lớp lớp, viện trưởng học viện Tiên Lạc và vài vị Thái thượng trưởng lão đều có Thành Đế Chứng Đạo. Về phía lai lịch, cho dù là Tô Minh, dẫu có lấy ra phân thân thần hồn của Hỗn Độn Long Quy cũng vậy thôi. Mà ở trong thế hệ trẻ, Chung sư huynh đã từng nói một câu..."
Phùng sư huynh nói đến đây thì chợt dừng lại.
"Phùng sư huynh, mau nói đi".
"Chung sư huynh đã nói gì vậy?"
"Phùng sư huynh, đừng có làm tôi nóng ruột!"
...
"Chung sư huynh đã nói rằng: đợi đến khi Tô Minh thoát khỏi sự giam giữ của trận Tinh Thần, đấy chính là thời khắc xóa tan ô nhục của Tiên Lạc!", Phùng sư huynh bỗng cực kỳ xúc động cất cao giọng nói.
Thế nhưng, rất nhiều đệ tử của học viện Tiên Lạc không dám tin tưởng điều này, thật sự là do chiến tích của Tô Minh quá anh dũng, quá vô địch, rất khiến người ta không thể nào tin được và nó đã để lại ấn tượng quá sâu đậm trong lòng mỗi người.
"Cứ chờ đợi đi, đừng nghi ngờ gì cả, ngày ấy, khi Chung sư huynh nói ra những lời này, viện trưởng và vài vị Thái Thượng trưởng lão đều có mặt, thậm chí, hôm đó, đến cả viện trưởng của học viện Bình Thiên Trần Ngu Lễ cũng ở đó, bọn họ đều là sự tồn tại ở cấp bậc Đại Đế, ấy thế lại không một ai nghi ngờ lời nói của Chung sư huynh, tôi đoán rằng thực lực của Chung sư huynh đã đạt đến trình độ khó lòng tưởng tượng ra được rồi, à, đúng rồi, lúc ấy, tiền bối Trần Ngu Lễ còn khen ngợi Chung sư huynh là: “Mục tiêu của cậu, có lẽ không chỉ là đặt trên người Tô Minh! Mà hẳn là nhanh chóng thành Đế, tâm hướng về vực Hỗn Độn!"
Vừa dứt lời, cả sân võ đạo chìm trong im lặng!
Không gian yên tĩnh khoảng chừng đâu đó mười nhịp thở.
Các đệ tử của học viện Tiên Lạc trở nên xúc động.
Phải nói là vô cùng xúc động.
"Thật đáng mong chờ!"
"Vậy Tô Minh nên nhanh chóng ra ngoài đi! Tôi chờ hết nổi rồi!"
"Hì hì... đợi đến khi Tô Minh thoát khỏi giam cầm, nhanh chóng nhận ra thời đại bây giờ đã không còn giống hai năm trước, liệu Tô Minh có tuyệt vọng không đây?"
"Lời nói của Chung sư huynh quả thật đã thổi bùng nhiệt huyết của chúng ta! Tôi rất mong đợi đấy!"
Tĩnh Các.
Chung Ly Tĩnh tỉnh lại từ trong trạng thái tu luyện, hắn ta mở mắt.
Trên người hắn ta thoáng ẩn hiện từng đường hoa văn, hơi thở hắn ta dần dần bình tĩnh lại.
"Tĩnh Nhi, đột phá rồi à?", đúng lúc này, một bóng người xuất hiện trước mặt Chung Ly Tĩnh, đó là Viên Châm, ông ta mong đợi và còn có thêm một chút phấn khởi nhìn chằm chằm vào thanh niên trước mặt mình.
"Không phụ lòng kỳ vọng của sư phụ, Tĩnh Nhi đã bước vào cảnh giới Chủ!", Chung Ly Tĩnh đáp với lòng tràn đầy tự tin và khí chất dường như đã nắm trong tay hết tất cả mọi thứ.
Cảnh giới Chủ chính là cảnh giới đằng sau cảnh giới Đạo.
Cảnh giới Chủ được chia thành cảnh giới Vực Chủ, cảnh giới Giới Chủ và cảnh giới Khư Chủ.
Vực là tinh vực, là vũ trụ bao la.
Giới là đạo giới, là thế giới võ đạo.
Khư là hỗn độn chi khư, là tàn dư của hỗn độn.
Cái gọi là Vực Chủ, nói đúng hơn là, thực lực đã có thể là chúa tể của một vùng tinh vực, ví dụ như thế giới Đại Thiên, trên thực tế mỗi một tầng đều được coi là một tầng tinh thần, mà mấy tầng chính là một phần vũ trụ.
Cái gọi là cảnh giới Vực Chủ, chỉ cần dùng một suy nghĩ đã có thể làm chúa tể vài tầng ở thế giới Đại Thiên, nếu là tầng hoàng triều Bất Tử, điện Hoàng Tuyền, Liên minh Hoang Thần, chắc chắn không phải là khu vực mà cường giả cảnh giới Vực Chủ có thể xưng vương xưng bá.
Thế nhưng, vậy đã đủ chứng minh được sự mạnh mẽ của cảnh giới Vực Chủ, nếu như ở thời đại trước kia, người có thể bước vào cảnh giới Vực Chủ đã được cho là sự tồn tại cấp bậc siêu cường ở thế giới Đại Thiên rồi, cho dù có đặt ở thời đại Thượng cổ thì cũng được xem như là cường giả đảm đương một phía.
Lần này Chung Ly Tĩnh đột phá chính là bước thẳng một bước từ cảnh giới Dung Đạo vào cảnh giới Vực Chủ.
Điều này thật sự rất kinh khủng.
Mà trong đó, không thể không kể đến sự hỗ trợ của Ý chí Đại Đạo.
Ngoài ra còn có năm vị cường giả cấp bậc Đại Đế dốc sự hỗ trợ, kể cả Viên Châm, bọn họ giúp đỡ như thế nào? Năm vị Đại Đế đều lấy ra một bộ phận của chính mình, Đế Đạo Cốt, rồi dung hợp luyện chế lại thành Đế Đạo Hoàn, bọn họ điên cả rồi.
Gốc rễ của Đại Đế là ở Đế Đạo Cốt, Đế Đạo Cốt của mỗi vị Đại Đế đều là minh chứng ghi chép lại con đường thành Đế của vị Đại Đế đó, nó ghi lại muôn vàn luật lệ, con đường,... của Đế Đạo, mà Đế Đạo Cốt lại là thứ mà mỗi vị Đại Đế phải tiêu tốn biết bao nhiêu là tài nguyên võ đạo và ý chí võ đạo mới có thể ngưng tụ thành.
Quả thực, Đế Đạo Cốt có thể cho là sinh mệnh của mỗi một vị Đại Đế.
Thế nhưng, cả năm vị Đại Đế của học viện Tiên Lạc đều tự cắt đường sống của mình mà dùng Đế Đạo Cốt để trợ giúp Chung Ly Tĩnh.
Bọn họ phát điên cả rồi.
Nếu việc này truyền ra ngoài, có lẽ chẳng ai dám tin tưởng nó.
Ấy thế, nó lại là sự thật.
Bởi lẽ, Viên Châm và tất cả thành viên cấp cao của học viện Tiên Lạc đều biết rằng sự tồn vong của học viện Tiên Lạc đều phụ thuộc vào Chung Ly Tĩnh.
Theo như Ý chí Đại Đạo, tuy rằng thời đại Đại Đế tiến đến nhưng muốn Đại Đế chấm dứt lại không thể nào.
Phía sau Tô Minh cũng có rất nhiều vị Đại Đế.
Đợi đến khi Tô Minh thoát khỏi đại trận Tinh Thần thì vẫn chỉ là một thế hệ trẻ!
Có thể nói rằng, Chung Ly Tĩnh có thể giết chết Tô Minh hay không, đồng nghĩa với việc học viện Tiên Lạc có thể giết chết Tô Minh hay không.
Nếu nó liên quan đến sự tồn vong của học viện, thì Viên Châm và năm vị Đại Đế hiển nhiên lựa chọn cách bất chấp tất cả!
May mắn thay, Chung Ly Tĩnh không phụ lòng mong đợi của bọn họ.
Suy cho cùng, đan dược được luyện chế từ Đế Đạo Cốt không phải là thứ mà thiên tài bình thường có thể sử dụng, nếu đổi thành thanh niên trẻ tuổi có căn bản, vận mệnh và tư chất không tốt nuốt nó, có lẽ chỉ vô dụng mà thôi.
Chương 693: Yêu nghiệt các nơi
Chung Ly Tĩnh quả thật không phải là người chịu thua kém.
“Không cần tự mãn, kẻ tên Tô Minh này rất khủng bố! Cho dù cậu đã tiến vào cảnh giới Vực Chủ, cũng không thể nào thắng được!”, hít một hơi thật sâu, Viên Châm mở miệng nói.
“Vâng”, Chung Ly Tĩnh gật đầu thật mạnh, nhưng lần đầu tiên, trong đáy lòng hắn ta lại nảy một tia nghi ngờ đối với sư phụ của mình.
Chỉ có tự mình cảm nhận mới biết được rõ ràng, từ cảnh giới Dung Đạo đi lên cảnh giới Vực Chủ, thực lực đã tăng vọt lên bao nhiêu.
Thật sự là Chung Ly Tĩnh cảm thấy bản thân gần như có thể trở thành người vô địch trong lớp thế hệ trẻ hiện nay.
Tô Minh kia.
Thật sự có thể là đối thủ của hắn ta sao?
Có phải là sư phụ bị Tô Minh tạo thành bóng ma tâm lý trong lòng nên mới đánh giá cao Tô Minh như vậy hay không?
Đương nhiên, những lời này của Chung Ly Tĩnh chỉ là ý nghĩ sâu trong nội tâm hắn ta mà thôi, hắn ta không thể nói ra như thế được.
“Tĩnh Nhi trước hết đi theo sư phụ đến Tiên Lạc Mộ đã!”, Viên Châm nghĩ ngợi một chút rồi nói: “Cậu là Đao tu, trong Tiên Lạc Mộ, một vị lão tổ đã để lại một thanh đao và một bộ đao pháp truyền thừa, nếu cậu có thể nắm chắc được thì thực lực của cậu có thể tiếp tục tăng lên nhanh chóng! Thanh đao kia tên là Toái Tiên, là bảo vật cấp bậc bán bộ Hỗn Độn, là món vũ khí vô cùng mạnh mẽ đã từng xuất hiện trong lịch sử của học viện Tiên Lạc, đáng tiếc, mấy trăm năm nay học viện Tiên Lạc không xuất hiện thêm Đao tu nào ưu tú nên vẫn không có tư cách nắm “Toái Tiên” trong tay. Mà bộ đao pháp truyền thừa kia lại càng lợi hại hơn nữa, nó tên là “Toái Tiên Trảm”!”
“Vâng!”, hơi thở của Chung Ly Tĩnh trở nên nóng bỏng, đối với đao và đao pháp cường đại, Đao tu không có cách nào kháng cự lại được.
“Còn có huyết mạch Tổ Lân của cậu nữa, nó vẫn chưa được kích hoạt và dung hợp hoàn toàn, chuyện này sư phụ và học viện Tiên Lạc sẽ nghĩ cách cho cậu, nghe nói phía Bắc có mấy di tích huyệt động thời tiền sử mở ra, sư phụ sẽ cùng với mấy vị lão tổ đến đó trước, chúng ta sẽ cố gắng tìm cho cậu máu của mấy loài tiền sử, giúp cậu kích hoạt và dung hợp hoàn toàn huyết mạch Tổ Lân”, Viên Châm lại nói.
“Cảm ơn sư phụ”, Chung Ly Tĩnh vô cùng hưng phấn, trong lòng cực kỳ vui mừng, sư phụ và học viện Tiên Lạc đối xử với hắn ta thật tốt.
Còn phải cảm ơn cái người tên Tô Minh mà chưa từng gặp mặt kia nữa!
“Tô Minh, nếu như không phải anh làm cho sư phụ và học viện Tiên Lạc sợ hãi, sao tôi có thể có được đãi ngộ như thế này? Ha ha…Vì để cảm ơn anh, chờ anh ra khỏi trận Tinh Thần, Chung Ly Tĩnh tôi sẽ đích thân đưa tiễn anh lên đường, hy vọng lúc đó, anh thật sự có thể cường đại đến mức yêu nghiệt giống như những lời đồn đãi, tốt nhất là đừng có làm cho tôi phải thất vọng”, Chung Ly Tĩnh thầm nghĩ.
Ngay sau đó, Chung Ly Tĩnh theo sư phụ Viên Châm chậm rãi rời khỏi Tĩnh Các.
Đi thẳng đến phía sau núi.
…
Học viện Bình Thiên.
Dưới lòng đất sâu hàng chục nghìn mét.
Đó là một thế giới kiếm mộ vô tận, không thấy điểm cuối.
Ước chừng trăm triệu chuôi kiếm được cắm trên các phần mộ, trên các ngọn núi lửa…
Hình ảnh kia trông vô cùng rung động.
Mà vô số loại kiếm ý hoá lỏng chảy xuôi theo kiếm mộ, cũng có kiếm linh, kiếm hồn trong truyền thuyết.
Ở trung tâm của thế giới kiếm mộ.
Có một người trẻ tuổi cụt tay.
Đang ngồi xếp bằng ở đó.
Ngộ kiếm!
Kiếm ý của hắn rõ ràng là đã đạt được đến trạng thái trở về nguyên trạng.
Kiếm ý ngưng tụ trên đỉnh đầu, kết nối với kiếm mộ giữa đất trời.
Hắn giống như một khối bọt biển, điên cuồng hấp thu kiếm vận.
Mà ở nơi cuối cùng của kiếm mộ.
Là viện trưởng Trần Ngu Lễ của học viện Thiên Bình, người đã đạt được thành tựu đến cấp bậc Đại Đế.
Trần Ngu Lễ thần thái thâm sâu, trầm ổn, nhưng không kém phần kiêu ngạo.
Ông ta nhìn về phía người thanh niên cụt tay ở trung tâm của kiếm mộ - Tuỳ Y Nhân.
“Y Nhân, nghìn năm bồi dưỡng, vạn năm yên lặng, chỉ vì cấp bậc kiếm đạo cao nhất kia, nhanh lên, khoảnh khắc cậu trở nên nổi tiếng không còn xa nữa”, Trần Ngu Lễ thì thào nói, thanh âm mang theo một chút cuồng nhiệt và chờ mong.
Yêu nghiệt trẻ tuổi nhất Đại thế giới.
Nhất định là đồ đệ của mình.
Chẳng sợ đây là một thời đại mới.
Chẳng sợ các loại thiên tài dị bẩm, các loại yêu nghiệt mọc ra mơn mởn như măng tre sau mưa xuân.
Ông ta tin tưởng, không một ai có thể sánh được với Tuỳ Y Nhân.
Điện Hoàng Tuyền.
Điện Tổ.
Một người đàn ông trẻ tuổi mặc đồ đen đã quan sát bốn mươi chín trụ Hoàng Tuyền trong điện Tổ suốt một năm!!!
Vẫn còn chưa thức tỉnh!
Mỗi ngày đều có lãnh đạo cấp cao của điện Hoàng Tuyền đến đây quan sát.
Vô cùng chờ mong.
Bốn mươi chín trụ Hoàng Tuyền, cho dù là các loại yêu nghiệt mà điện Hoàng Tuyền tranh giành được trong hàng tỷ năm nay cũng không có mấy người có đủ tư cách đến đó quan sát học tập.
Cho dù là thật sự có cơ hội quan sát thì cũng không ai có thể liên tục kiên trì quá ba ngày.
Mà người thanh niên mặc đồ đen này.
Đã học tập không gián đoạn suốt một năm.
Người trẻ tuổi mặc đồ đen đó đúng là đại điện tử của điện Hoàng Tuyền – Thân Đồ Qua.
Giờ phút này.
Bên ngoài điện Tổ.
Đại điện chủ thần bí và nhị điện chủ đang đứng song song với nhau.
“Ý chí Đại Đạo lại đưa ra điều kiện à?”, Đại điện chủ thâm trầm nói.
Bắt đầu từ mấy năm trước, Ý chí Đại Đạo đã đưa ra rất nhiều điều kiện mà người khác khó có thể tưởng tượng được với điện Hoàng Tuyền, chỉ vì muốn bọn họ để Thân Đồ Qua trở thành một trong những đứa con Đại Đạo, kế thừa một phần số mệnh đất trời của Ý chí Đại Đạo.
Nhưng điện Hoàng Tuyền không đồng ý.
Nguyên nhân rất đơn giản, một khi trở thành đứa con Đại Đạo, sẽ bị Ý chí Đại Đạo rót vào số mệnh khủng bố của Đại Đạo.
Mà số mệnh Đại Đạo này, theo một nghĩa nào đó, sẽ vô tình ảnh hưởng đến rất nhiều thứ, có lẽ thời gian lâu dần, đứa con Đại Đạo sẽ thực hiện một số ý chỉ của Đại Đạo.
Đương nhiên, ưu đãi cũng vô cùng lớn.
Một khi trở thành đứa con Đại Đạo, số mệnh sẽ được tăng thêm, có thể tuỳ ý đòi hỏi đất trời.
Đạo vận sáng tỏ.
Hỗn Độn mở ra.
Con đường võ đạo lại càng thêm nghịch thiên.
Nhất là trong thời điểm tiến vào thời đại Đại Đế, các di tích, kho báu, bí cảnh vốn dĩ không có khả năng xuất hiện lại lần lượt mở ra.
Số mệnh Đại Đạo tăng thêm, khi tìm kiếm di tích, kho báu, bí cảnh, thì độ may mắn sẽ tăng lên rất nhiều, nhất định sẽ có được thu hoạch lớn.
Mặt khác, thân quen với số mệnh Đại Đạo, điện Hoàng Tuyền và Đại Đạo cũng sẽ ký kết trở thành đồng minh, đối với điện Hoàng Tuyền mà nói, điều này có vô số chỗ tốt.
Chương 694: Phá vỡ đại trận
“Lần này điều kiện mở ra càng thêm đáng sợ, nếu như đồng ý, Đại điện tử chỉ cần không cẩn thận là có thể một bước lên trời”, Nhị Phó Điện Chủ lên tiếng nói.
Đại điện chủ trầm mặc.
Thật lâu sau.
“Vậy thì đồng ý đi”, Đại điện chủ đập bàn nói: “Nhiệm vụ chính là mạng sống của Tô Minh! Vừa vặn, còn chưa báo được mối thù Thất điện tử chết trong tay Tô Minh đâu!”
“Vâng”, Nhị Phó Điện Chủ vô cùng hưng phấn, trên thực tế bà ta vẫn luôn hy vọng Đại điện tử nhà mình trở thành đứa con đại đạo, chỉ là Đại điện chủ vẫn luôn lo lắng, cuối cùng bây giờ Đại điện chủ đã nghĩ thông suốt rồi, tốt, tốt, tốt!
Bây giờ Đại Đạo đã lộ ra bộ mặt dữ tợn, có ai mà không biết sự kinh khủng và tính toán của Đại Đạo đâu?
Sinh ở thế giới Đại Thiên, phối hợp với Đại Đạo, đứng ở bên Đại Đạo mới là con đường chính xác nhất.
Điện Hoàng Tuyền nên lựa chọn thế này sớm hơn.
…
Hoàng triều Bất Tử.
“Có tin tức của Vô Tình không?”, Đạm Đài Chân Thương nói với một thanh niên che mặt, mặc chiến giáp kim loại sau lưng.
Thanh niên này chính là thủ lĩnh của Đạm Đài Huyền Vệ, Đạm Đài Huyền Vệ chính là cận vệ binh chỉ có 19 người mà Đạm Đài Chân Thương đã phải tốn vô số tài nguyên võ đạo mới bồi dưỡng ra được.
Cho dù là ai trong 19 người này cũng đều là siêu cấp yêu nghiệt, cường giả tuyệt thế chấn động thế giới, hơn nữa độ tuổi cũng không lớn, toàn bộ đều ở dưới một triệu tuổi.
Ví dụ như thanh niên thủ lĩnh của Đạm Đài Huyền Vệ này đã là cảnh giới Khư Chủ, cực kỳ kinh khủng!
“Hồi bẩm hoàng đế, sau khi Thất công chúa rời khỏi vách núi Vấn Thiên đã bắt đầu truy sát Chu Kình, nhưng Chu Kình có Đại Đạo trợ giúp, Thất công chúa vẫn luôn không thành công, về sau Thất công chúa đuổi theo Chu Kình tiến vào chiến trường Thần Ma, đã mất đi tin tức”, thanh niên che mặt lên tiếng nói.
“Chiến trường Thần Ma?”, sắc mặt Đạm Đài Chân Thương khó coi: “Ý chí Đại Đạo giỏi thật đấy, đây là cố ý lấy Chu Kình ra làm mồi nhử để dẫn Vô Tình tiến vào chiến trường Thần Ma đúng không?”
Trong ánh mắt của Đạm Đài Chân Thương tràn đầy sát ý và lửa giận.
….
Trong Đại Đạo Tinh Thần.
Kiếm lợi lớn rồi.
“Về phần những bảo bối như binh khí trong nhẫn không gian của Cố Đình Tiêu, có thể cho bia Huyền Diệu cắn nuốt hết, nửa năm qua bia Huyền Diệu lại trưởng thành lên không ít rồi”, thiên nữ Tạo Hóa tiếp tục nói: “Thuận tiện cũng nghiên cứu hoàn toàn nữ tướng hôm nay vây nhốt anh ở trận Đại Đạo Tinh Thần đi, sau đó sao chép lại thêm vào bia Huyền Diệu đi.
“Ha ha…”, Tô Minh cười ha ha, vô cùng thoải mái.
Bia Huyền Diệu tiếp tục trưởng thành, đã gần đến Chí Bảo Hỗn Độn thượng phẩm rồi!
Đúng là cấp bậc này vô cùng mạnh mẽ.
Chứ đừng nói đến việc thiên nữ Tạo Hóa đã sao chép trận Đại Đạo Tinh Thần lên trên bia Huyền Diệu, đúng là vô cùng hoàn hảo.
“Nói như vậy, thiên nữ tiền bối, nếu cô đã sao chép trận Đại Đạo Tinh Thần thì chắc hẳn cũng biết rõ làm thế nào để phá giải trận Đại Đạo Tinh Thần này đúng không?”
“Đương nhiên”, Tạo Hóa thiên nữ cười khanh khách: “Không thể không nói, Ý chí Đại Đạo đúng là Tống Tài Đồng Tử!”
Chỉ riêng trận Đại Đạo Tinh Thần này thôi mà đã có giá trị tương đối lớn rồi.
“Cũng nên đi ra thôi”, Tô Minh nhe răng trợn mắt cười một tiếng, trong lòng nóng rực, lần này đi ra cũng nên phản kích lại Ý chí Đại Đạo, dù sao mình đã có tư cách này rồi mà, không phải sao? Cây Thế Giới, kho tàng huyết mạch và khí Hỗn Độn hoàn toàn có thể tái tạo ra một Ý chí Đại Đạo mới, không có bất kỳ nỗi lo về sau nào nữa.
Một giây sau.
Toàn bộ thế giới Đại Thiên.
Chỉ cần là Thành Đế Chứng Đạo, chỉ cần lúc nào cũng chú ý đến trận Đại Đạo Tinh Thần.
Đều lập tức run lên.
“Tô Minh phá vỡ đại trận rồi!”
Ai cũng đều cảm nhận được Tô Minh đi ra.
“Cảnh giới Dung Đạo sao?”, Ý chí Đại Đạo cảm nhận được đầu tiên, nó vô cùng kiêng kị, cảnh giới võ đạo của Tô Minh tăng lên quá nhanh, nhanh đến mức đáng sợ.
“Vẫn chưa tới ba năm mà đã có thể phá vỡ đại trận Tinh Thần, đúng là quá bất ngờ”.
Ý chí Đại Đạo cảm thấy Tô Minh phải mất ít nhất là ngàn năm mới có thể phá vỡ đại trận.
Kết quả...
Hoàn toàn nằm ngoài dự đoán.
Đáng chết!
Nếu như nó biết trong ba năm nay Tô Minh căn bản không cần nghĩ biện pháp phá trận, mà vẫn luôn tu luyện, là thiên nữ Tạo Hóa tùy tiện nghiên cứu đã phá được trận rồi, không biết nó sẽ có cảm tưởng gì?
“Nhóc Tô, đến đại điện hoàng cung”, Tô Minh vừa ra khỏi đại trận liền nghe thấy Đạm Đài Chân Thương truyền âm.
Tô Minh hóa thành điểm sáng tiến vào hoàng cung hoàng triều Bất Tử.
Cùng lúc đó.
Học viện Tiên Lạc.
Trên sân võ đạo.
Đột nhiên.
Hàng ngàn hàng vạn học sinh của học viện Tiên Lạc bỗng nhiên run lên.
Chỉ cảm thấy như muốn quỳ xuống.
Ngạt thở.
Áp lực to lớn.
Giống như núi Thần đột kích.
Nhất là một vài đao tu trong đó!
Đao trong tay cũng không thể khống chế nổi, giống như đang bị cái gì đó kêu gọi, phóng lên tận trời.
Ngẩng đầu nhìn.
Nơi xa, phía sau núi của học viện Tiên Lạc.
Hàng tỷ bóng đao đang rít lên.
Đao ý thành sông.
Một ngọn núi lớn chọc trời kia đều bị đao ý bao phủ hoàn toàn.
Cực kỳ khủng bố!
Thậm chí con mắt trời phạt còn loáng thoáng xuất hiện trên bầu trời.
Dường như đang chịu uy hiếp.
Một tờ “Toái Tiên Trảm” tản ra đao vận thần bí như mộng như ảo, dập dờn giữa trời đất.
Đột nhiên.
“Đao của ta, đao của ta, thành, tan!”, một giọng nói lạnh nhạt bình tĩnh vang lên.
Là Chung Ly Tĩnh.
Một giây sau.
Một màn kinh khủng, chấn động xuất hiện!
Chỉ thấy tờ “Toái Tiên Trảm” kia bay qua, sau đó... sau đó... vậy mà lại hóa thành một dòng lũ màu vàng chui thẳng vào trong thân thể của Chung Ly Tĩnh.
Cùng lúc đó, Chung Ly Tĩnh mở to mắt.
Hai con ngươi ẩn chứa thế giới đao.
“Thiên địa đao ý”, Viên Châm cũng nhìn chằm chằm một màn này tự lẩm bẩm, sờ lên ria mép của mình, hài lòng vui mừng nói: “Đúng lúc Tô Minh xuất trận, Tĩnh Nhi, cậu đã thành công cầm được Toái Tiên Đao, tu luyện thành “Toái Tiên Trảm” rồi, ngay cả huyết mạch Tổ Lân cũng bị kích hoạt, dung hợp hoàn toàn, tốt, tốt, tốt lắm, ha ha ha ha...”
Một lát sau.
Bên trong sự yên tĩnh.
Chung Ly Tĩnh đạp không.
Một bước một tiếng đao.
Một bước một thế giới đao.
Một bước một trảm không.
Đi tới trước mặt Viên Châm cùng mấy vị Thái Thượng trưởng lão cấp bậc Đại Đế, cúi đầu nói: “Sư tôn, các vị tiền bối, Tĩnh Nhi đã không phụ sự mong đợi của mọi người!”
Chương 695: Rửa nhục nhã
“Rất tốt!”, Viên Châm vỗ vỗ bả vai Chung Ly Tĩnh: “Không chỉ lấy được “Đao Kinh”, lấy được Toái Tiên Đao, mà ngay cả cảnh giới võ đạo cũng tiến bộ rất nhiều, đúng là đã đạt đến cảnh giới Vực Chủ tầng thứ sáu, xem ra cậu còn có kỳ ngộ khác ở Tiên Lạc Mộ”.
Viên Châm nói lời này không hề giữ miệng.
Đương nhiên toàn bộ học sinh của học viện Tiên Lạc đều nghe thấy được.
Trong phút chốc, đầu tiên là cực kỳ yên tĩnh.
Tiếp theo là vô số tiếng hít khí lạnh chấn động, táo bạo.
“Ông trời ơi!”
“Cảnh giới Vực Chủ? Cảnh giới Vực Chủ trong truyền thuyết?”
“Làm sao có thể? Chung sư huynh còn... còn chưa đến mười nghìn tuổi mà!”
“Chuyện này... Chuyện này, cho dù là Tô Minh kia cũng không có khả năng biến thái như thế đi?”
“Tôi không nghe nhầm chứ? Cảnh giới Vực Chủ? Dọa chết người!”
...
“Yên tĩnh”, Viên Châm giơ tay lên.
Ngay lập tức, học viện Tiên Lạc yên tĩnh lại.
“Ly Tĩnh, Tô Minh kia đã ra khỏi đại trận, cậu có lòng tin không?”, sắc mặt Viên Châm nghiêm túc, nói ra từng chữ một.
Trong lòng Viên Châm nóng rực.
Ánh mắt sáng rực.
Nhìn chằm chằm Chung Ly Tĩnh trước mắt.
“Ly Tĩnh có lòng tin tuyệt đối”, Chung Ly Tĩnh nói.
Tô Minh chó má gì chứ?
Buồn cười.
Ở trong Tiên Lạc Mộ, hắn ta đã lấy được rất nhiều kỳ ngộ động trời.
Cũng không biết hắn ta có được bao nhiêu con át chủ bài đâu
Có khi ngay cả sư tôn cũng không thể hiểu được hết về thực lực của hắn ta.
Một tên Tô Minh... Nói như thế nào đây? Chung Ly Tĩnh cảm thấy nếu như mình không giết được trong một chiêu, nghĩa là mình đã chủ quan rồi.
“Vậy sư tôn sẽ ra chiến thư cho cậu, cậu trực tiếp tiến về hoàng triều Bất Tử đi”, Viên Châm hít sâu một hơi, nói.
Đã đến lúc học viện Tiên Lạc rửa sạch nhục nhã rồi.
Rốt cuộc học viện Tiên Lạc vẫn luôn ham chiến, dựng lại vạn thế vinh quang một lần nữa hay là rơi vào địa ngục chỉ trong một lần duy nhất, phải xem một trận chiến này!
“Chung sư huynh!”
“Chung sư huynh!”
“Chung sư huynh!”
...
Học viện Tiên Lạc vang lên những tiếng hét động trời.
Từng học sinh của học viện Tiên Lạc đều vô cùng kích động.
Máu nóng đã sớm bốc cháy.
...
Sau một ngày.
“Nhóc Tô, cậu... cậu thật sự muốn rời khỏi hoàng triều Bất Tử, tiến về chiến trường Thần Ma bây giờ sao?”, Đạm Đài Chân Thương hỏi.
Hôm qua sau khi Tô Minh ra khỏi trận, ông ta và Tô Minh đã nói chuyện một hồi, cũng đã nói hết suy đoán của mình cho Tô Minh nghe.
Về tin tức Vô Tình đuổi giết Chu Kình tiến vào chiến trường Thần Ma, ông ta cũng không giấu giếm, bởi vì Đạm Đài Chân Thương biết, cho dù ông ta có giấu giếm, Ý chí Đại Đạo cũng sẽ thông qua vài thủ đoạn để nói cho Tô Minh, chính là muốn ép Tô Minh tiến vào chiến trường Thần Ma, còn không bằng để ông ta nói, dù sao cũng có thể nhắc nhở Tô Minh đây là một chút tính toán của Ý chí Đại Đạo.
Mà Tô Minh cũng không hề do dự, biết rõ đây là mưu kế của Ý chí Đại Đạo mà vẫn quyết định muốn đến chiến trường Thần Ma.
Đạm Đài Chân Thương vừa vui mừng, đồng thời lại thuyết phục Tô Minh tạm thời đừng đi vào, dù sao Ý chí Đại Đạo đã chuyển mục tiêu sang Tô Minh, tạm thời Vô Tình sẽ không có bất kỳ nguy hiểm gì.
Nhưng Tô Minh lại cứ muốn đi ngay lập tức.
Tô Minh có suy nghĩ của mình.
Sự an toàn của Vô Tình là quan trọng nhất, đàn ông có cái phải làm, có cái không thể làm.
Huống chi Chu Kình nhất định phải chết!
Phải giết chết đầu tiên!
Ai cũng không ngăn cản được.
Giết chết Chu Kình, chắc chắn Ý chí Đại Đạo sẽ bị thương nặng.
Trên người Chu Kình có rất nhiều số mệnh đại đạo.
Nếu không ý chí Đại Đạo cũng sẽ không vì cứu Chu Kình mà phải dùng cả ác ma Cố Đình Tiêu.
“Bác trai, bây giờ cháu muốn đi đến chiến trường Thần Ma”, Tô Minh chắp tay, chuẩn bị tạm biệt rồi lập tức tiến về chiến trường Thần Ma.
“Chuyện này…”, sắc mặt Đạm Đài Chân Thương có chút kỳ quái: “Bây giờ?”
“Vâng”, Tô Minh gật đầu.
“Khụ khụ, hôm qua học viện Tiên Lạc đã đưa thư quyết chiến sống chết, mọi người ở thế giới Đại Thiên cũng biết hết rồi”, Đạm Đài Chân Thương cười khổ nói: “Chỉ mới một ngày mà tu giả võ đạo khắp nơi trên thế giới Đại Thiên đã tụ tập ở hoàng thành của hoàng triều Bất Tử, bọn họ đều đến để xem chiến, bây giờ cậu muốn đi, vậy…”
Chẳng phải là yếu thế hơn Chung Ly Tĩnh sao?
Dường như là sợ hãi Chung Ly Tĩnh.
“Chờ cháu ra khỏi chiến trường Thần Ma, đương nhiên sẽ đến học viện Tiên Lạc một chuyến, đến lúc đó hủy diệt học viện Tiên Lạc, về phần Chung Ly Tĩnh gì đó... chưa từng nghe qua”, Tô Minh tùy ý nói.
Tiếp theo.
Anh quay người.
Đi ra khỏi hoàng cung.
Tô Minh vừa đi ra khỏi hoàng cung, ngay lập tức có vô số ánh mắt và thần hồn trong hoàng thành nhìn thấy.
Dù sao Tô Minh cũng không cố gắng che lấp.
Cũng không cần thiết.
Tô Minh không trực tiếp phá vỡ vào hư không, mà đi ra đường cái của hoàng thành.
Anh muốn đến “thương hội Bát Hoang” trước.
Thương hội Bát Hoang chính là một trong những thương hội lớn nhất, nổi tiếng nhất toàn bộ thế giới Đại Thiên.
Cũng là một trong thế lực tài lực kinh khủng nhất toàn bộ thế giới Đại Thiên.
Tuy không được tính là thế lực siêu nhiên, nhưng cũng miễn cưỡng được tính là nửa bước siêu nhiên, nếu quả thật đối đầu với bốn học viện lớn cũng không có quá nhiều khó khăn.
Thương hội Bát Hoang có hơn một ngàn phân hội ở thế giới Đại Thiên.
Có thể nghĩ nó khủng bố đến mức nào.
Kiểu gì cũng sẽ có một thương hội Bát Hoang ở hoàng thành của hoàng triều Bất Tử.
Mặc dù thương hội Bát Hoang ở trong hoàng triều Bất Tử, nhưng lại không thuộc về thế lực của hoàng triều Bất Tử, thương hội Bát Hoang có tầng riêng của mình, một mình một thế lực.
Chỉ là hoàng thành của hoàng triều Bất Tử là một trong những thành trì lớn nhất, phồn hoa nhất, mạnh nhất ở thế giới Đại Thiên, kiểu gì cũng sẽ có.
Nguyên nhân Tô Minh đến thương hội Bát Hoang là cần dùng tàu con thoi tác chiến của thương hội Bát Hoang.
Trên thực tế, tự Tô Minh tiến về chiến trường Thần Ma sẽ nhanh hơn, dù sao quy luật không gian của anh đã tu luyện đến mức rất khoa trương rồi.
"Hừ, dựa theo mưu kế cũ rích của Ý chí Đại Đạo, giam giữ anh trong trận Tinh Thần này, chẳng biết nó làm cái quái gì bên ngoài đó nữa? Theo như suy đoán của bổn Thiên Nữ, sau khi rời khỏi đây, có lẽ đối thủ mà anh phải đối đầu phải có thực lực tệ nhất là ở cấp độ nhân ma chuyển thế đấy! Anh đừng bao giờ coi thường Ý chí Đại Đạo, cái tên kia che giấu sâu lắm, ngàn vạn lần không thể đánh giá thấp nó".
"Hì hì... Không phải tôi còn có Thiên Nữ tiền bối hay sao?", Tô Minh cười tủm tỉm, anh không hề sợ hãi.
"Đúng là vậy, có bổn Thiên Nữ ở đây, mặc cho Ý chí Đại Đạo có thủ đoạn thâm sâu gì đi nữa, thì anh vẫn sẽ bất khả chiến bại, không bao giờ lùi bước! Chỉ cần Ý chí Đại Đạo không dám tự mình ra tay, anh muốn làm gì thì làm cũng được!", thiên nữ Tạo Hóa kiêu ngạo nói: "Theo như suy tính của bổn Thiên nữ, Ý chí Đại Đạo chắc cho là anh bị nhốt trong trận Tinh Thần, không có linh khí sung túc dồi dào, nên anh sẽ không mấy tiến bộ, nó đã coi thường bản lĩnh của bổn Thiên Nữ, càng thêm coi thường sự vượt trội của kho tàng huyết mạch".
Nhốt Tô Minh trong trận Tinh Thần này là có thể làm chậm tốc độ phát triển của anh ấy hay sao?
Nực cười.
Đợi đến khi ra trận, Tô Minh đã luyện hóa thành công hạt giống Hỗn Độn và cây Thế Giới, thế có hù chết Ý chí Đại Đạo không chứ, ha ha ha...
Kho tàng huyết mạch chẳng phải là thứ mà Ý chí Đại Đạo có thể lường trước và tưởng tượng ra được, thành thật mà nói, với mắt nhìn của thiên nữ Tạo Hóa đây, đời này đã gặp qua bao nhiêu thứ chứ? Mà tất cả chúng đều lần lượt bị sức mạnh của kho tàng huyết mạch làm cho nghẹn họng trăn trối, mà mày, chỉ một cái Ý chí Đại Đạo sinh ra từ nền văn minh thịnh vượng của một thế giới Đại Thiên nhỏ bé...
"Tất nhiên rồi", ánh mắt Tô Minh sáng ngời.
Lúc này, cảnh giới của anh đã là cảnh giới Dung Đạo rồi.
Cảnh giới thăng tiến như diều gặp gió.
Chủ yếu là nhờ vào một lần bạo phát của kho tàng huyết mạch.
Nó mang đến quá nhiều lợi ích.
Dường như cảnh giới tăng tiến thêm mấy chục cấp, đồng thời, Tô Minh còn có khả năng thấu hiểu chút gì đó về phần nổi của tảng băng chìm của kho tàng huyết mạch.
Bây giờ, với lực lượng giản đơn nhất, Tô Minh có thể đạt tới trình độ một tỷ, nếu tính thêm "sự thúc đẩy" của không gian thần thông, sát thương gây ra từ lực lượng tinh khiết đó có thể lên tới năm tỷ.
"Sự thúc đẩy" này của không gian thần thông nhiều như vậy, là bởi quy luật không gian của Tô Minh đã đạt tới cấp năm, nhờ đó mà thực lực tăng mạnh, có thể nhân năm lần sát thương gây ra, điều này khá là khủng khiếp.
Mặc khác, lực phòng thủ cơ bản của cơ thể cũng được tăng lên đáng kể và Tô Minh cũng nhận thấy điều đó, Linh Bảo Hỗn Độn bình thường rất khó gây ra một vết thương trên da anh.
Một phần khác chính là tàn tích của cung Nhân Ma và cầu Thương Khung, nó đã bị bia Huyền Diệu cắn nuốt, hiện tại, bia Huyền Diệu đã đạt đến cấp độ Chí Bảo Hỗn Độn, vả lại nó gần như chạm đến cấp độ Chí Bảo Hỗn Độn trung phẩm.
Hơn nữa, nhẫn không gian của Cố Đình Tiêu có biết bao nhiêu là bảo vật mà bia Huyền Diệu có thể cắn nuốt tiếp được, Tô Minh nghĩ rằng, đợi đến khi mình ra khỏi đại trận Tinh Thần, bia Huyền Diệu có thể đạt tới Chí Bảo Hỗn Độn trung phẩm mà không có vấn đề gì xảy ra.
"Tiếp theo, đã đến lúc luyện hóa hạt giống Hỗn Độn và cây Thế Giới rồi", Tô Minh hít thật sâu rồi nói, không thể hoàn thành nó trong nay mai được.
...
Thời gian thấm thoắt thoi đưa.
Hai năm sau.
Học Viện Tiên Lạc.
Lúc này.
Hàng chục nghìn đệ tử nội môn và ngoại môn của học viện đều dừng lại.
Bọn họ ngẩng đầu, với vô vàn niềm kính nể và say mê, họ nhìn về phía Tĩnh Các phía xa xăm kia.
Thế nhưng, trên bầu trời Tĩnh Các, Đại Đạo hát vang, tử khí tuôn trào, thiên âm thành văn, hỗn độn rơi xuống!
Trời hiện dị tượng!
Thần tích xuất hiện!
Giờ đây, nó đã xuất hiện đến lần thứ mười bảy rồi!
Từ một năm trước, khi Chung Ly Tĩnh bước vào học viện Tiên Lạc, kể từ đó, cứ cách mười ngày nửa tháng lại xuất hiện cảnh tượng này.
Không ai biết lai lịch của Chung Ly Tĩnh.
Hắn ta rất bí ẩn.
Cứ như là từ trên trời rơi xuống vậy.
Khi hắn ta vừa mới vào học viện Tiên Lạc đã được viện trưởng Viên Châm ưu ái thu làm đệ tử.
Khi ấy, có rất nhiều người nghi vấn, Chung Ly Tĩnh có tài gì mà được ưu ái vậy chứ?
Nhìn thoáng qua thì hắn ta có điểm gì đặc biệt đâu!
Nhưng một năm tiếp theo...
Lại khiến cho mọi người phải chết trân!
Tới bây giờ, chẳng ai biết trình độ cảnh giới võ đạo thật sự của Chung Ly Tĩnh.
Họ chỉ biết là, tất cả những kỷ lục mà Chu Huyền, người từng đứng đầu bảng yêu nghiệt để lại đều bị Chung Ly Tĩnh phá vỡ với số liệu cao hơn gấp mấy lần.
Chỉ biết rằng, nửa năm trước, viện trưởng Trần Ngu Lễ của học biện Bình Thiên, học viện bí ẩn nhất trong tứ đại học viện, đã tự mình bước vào học viện Tiên Lạc, ấy vậy chỉ mong được dẫn Chung Ly Tĩnh đi.
Bởi vậy, viện trưởng Viên Châm còn từng chiến đấu ác liệt với Trần Ngu Sở, cũng nhờ vào trận chiến ác liệt ấy mà tất cả đệ tử của học viện Tiên Lạc mới biết được viện trưởng Viên Châm thế mà lại là Đại Đế.
Chẳng phải người đời đồn đại rằng viện trưởng bị thần hồn của Hỗn Độn Long Quy làm trọng thương, cần tốn hơn một triệu năm dưỡng thương mới có thể bình phục hay sao?
Ai ngờ rằng...
Trần Ngu Lễ cướp người thất bại, nhưng lại không phải ra về tay không, mà ông ta còn tặng cho Chung Ly Tĩnh một thanh kiếm, thanh kiếm ấy nghe đồn tệ nhất cũng là Linh Bảo Hỗn Độn, ông ta làm vậy để tạo một mối quan hệ tốt đẹp với hắn ta.
"Phùng sư huynh, anh có biết thực lực bây giờ của Chung Ly Tĩnh là gì không?", trong nhóm đệ tử đang ở sân tập võ của học viện Tiên Lạc, bỗng nhiên, có một người nhìn về phía một người thanh niên và hỏi, sau đó, kéo theo rất nhiều đệ tử mong đợi nhìn về phía người thanh niên ấy.
Còn vì sao hỏi thì bởi vị "Phùng sư huynh" này chính là đệ tử có tên trong bảng yêu nghiệt.
Họ không thể gặp người như vậy thường xuyên.
Cứ nghĩ mà xem, người có tên trong bảng yêu nghiệt ắt hẳn phải hiểu biết nhiều lắm?
"Không rõ lắm, thế nhưng, tôi từng nghe sư tôn nói rằng, thời đại của thế giới Đại Thiên sắp đến, và những thiên tài thật sự đang mọc lên như măng. Mà ở trong hằng hà sa số thiên tài, Chung sư huynh có thể đứng hàng đầu đấy", Phùng sư huynh có vài phần kiêu ngạo nói.
Vừa dứt lời, Phùng sư huynh cười khẩy: "Các vị sư đệ sư muội hẳn là biết đến Tô Minh phải không?"
Nhắc tới Tô Minh, bỗng nhiên, bầu không khí trở nên quái dị.
Chương 692: Đế Đạo Hoàn
Tô Minh là bóng ma, nỗi sợ hãi, niềm oán hận sâu tận đáy lòng không cách nào phai mờ trong tất cả thành viên cấp cao và đệ tử của học viện Tiên Lạc.
"Trước khi thời đại vĩ đại chưa tới, Tô Minh ỷ vào thiên phú của bản thân và một vài mánh khóe đê tiện mà ngang ngược, không thèm nể nang ai ở học viện Tiên Lạc chúng ta, mối hận này đã được khắc sâu trong lòng mỗi một người ở học viện Tiên Lạc. Bây giờ, thời đại vĩ đại đã đến, Đại Đế xuất hiện tầng tầng lớp lớp, viện trưởng học viện Tiên Lạc và vài vị Thái thượng trưởng lão đều có Thành Đế Chứng Đạo. Về phía lai lịch, cho dù là Tô Minh, dẫu có lấy ra phân thân thần hồn của Hỗn Độn Long Quy cũng vậy thôi. Mà ở trong thế hệ trẻ, Chung sư huynh đã từng nói một câu..."
Phùng sư huynh nói đến đây thì chợt dừng lại.
"Phùng sư huynh, mau nói đi".
"Chung sư huynh đã nói gì vậy?"
"Phùng sư huynh, đừng có làm tôi nóng ruột!"
...
"Chung sư huynh đã nói rằng: đợi đến khi Tô Minh thoát khỏi sự giam giữ của trận Tinh Thần, đấy chính là thời khắc xóa tan ô nhục của Tiên Lạc!", Phùng sư huynh bỗng cực kỳ xúc động cất cao giọng nói.
Thế nhưng, rất nhiều đệ tử của học viện Tiên Lạc không dám tin tưởng điều này, thật sự là do chiến tích của Tô Minh quá anh dũng, quá vô địch, rất khiến người ta không thể nào tin được và nó đã để lại ấn tượng quá sâu đậm trong lòng mỗi người.
"Cứ chờ đợi đi, đừng nghi ngờ gì cả, ngày ấy, khi Chung sư huynh nói ra những lời này, viện trưởng và vài vị Thái Thượng trưởng lão đều có mặt, thậm chí, hôm đó, đến cả viện trưởng của học viện Bình Thiên Trần Ngu Lễ cũng ở đó, bọn họ đều là sự tồn tại ở cấp bậc Đại Đế, ấy thế lại không một ai nghi ngờ lời nói của Chung sư huynh, tôi đoán rằng thực lực của Chung sư huynh đã đạt đến trình độ khó lòng tưởng tượng ra được rồi, à, đúng rồi, lúc ấy, tiền bối Trần Ngu Lễ còn khen ngợi Chung sư huynh là: “Mục tiêu của cậu, có lẽ không chỉ là đặt trên người Tô Minh! Mà hẳn là nhanh chóng thành Đế, tâm hướng về vực Hỗn Độn!"
Vừa dứt lời, cả sân võ đạo chìm trong im lặng!
Không gian yên tĩnh khoảng chừng đâu đó mười nhịp thở.
Các đệ tử của học viện Tiên Lạc trở nên xúc động.
Phải nói là vô cùng xúc động.
"Thật đáng mong chờ!"
"Vậy Tô Minh nên nhanh chóng ra ngoài đi! Tôi chờ hết nổi rồi!"
"Hì hì... đợi đến khi Tô Minh thoát khỏi giam cầm, nhanh chóng nhận ra thời đại bây giờ đã không còn giống hai năm trước, liệu Tô Minh có tuyệt vọng không đây?"
"Lời nói của Chung sư huynh quả thật đã thổi bùng nhiệt huyết của chúng ta! Tôi rất mong đợi đấy!"
Tĩnh Các.
Chung Ly Tĩnh tỉnh lại từ trong trạng thái tu luyện, hắn ta mở mắt.
Trên người hắn ta thoáng ẩn hiện từng đường hoa văn, hơi thở hắn ta dần dần bình tĩnh lại.
"Tĩnh Nhi, đột phá rồi à?", đúng lúc này, một bóng người xuất hiện trước mặt Chung Ly Tĩnh, đó là Viên Châm, ông ta mong đợi và còn có thêm một chút phấn khởi nhìn chằm chằm vào thanh niên trước mặt mình.
"Không phụ lòng kỳ vọng của sư phụ, Tĩnh Nhi đã bước vào cảnh giới Chủ!", Chung Ly Tĩnh đáp với lòng tràn đầy tự tin và khí chất dường như đã nắm trong tay hết tất cả mọi thứ.
Cảnh giới Chủ chính là cảnh giới đằng sau cảnh giới Đạo.
Cảnh giới Chủ được chia thành cảnh giới Vực Chủ, cảnh giới Giới Chủ và cảnh giới Khư Chủ.
Vực là tinh vực, là vũ trụ bao la.
Giới là đạo giới, là thế giới võ đạo.
Khư là hỗn độn chi khư, là tàn dư của hỗn độn.
Cái gọi là Vực Chủ, nói đúng hơn là, thực lực đã có thể là chúa tể của một vùng tinh vực, ví dụ như thế giới Đại Thiên, trên thực tế mỗi một tầng đều được coi là một tầng tinh thần, mà mấy tầng chính là một phần vũ trụ.
Cái gọi là cảnh giới Vực Chủ, chỉ cần dùng một suy nghĩ đã có thể làm chúa tể vài tầng ở thế giới Đại Thiên, nếu là tầng hoàng triều Bất Tử, điện Hoàng Tuyền, Liên minh Hoang Thần, chắc chắn không phải là khu vực mà cường giả cảnh giới Vực Chủ có thể xưng vương xưng bá.
Thế nhưng, vậy đã đủ chứng minh được sự mạnh mẽ của cảnh giới Vực Chủ, nếu như ở thời đại trước kia, người có thể bước vào cảnh giới Vực Chủ đã được cho là sự tồn tại cấp bậc siêu cường ở thế giới Đại Thiên rồi, cho dù có đặt ở thời đại Thượng cổ thì cũng được xem như là cường giả đảm đương một phía.
Lần này Chung Ly Tĩnh đột phá chính là bước thẳng một bước từ cảnh giới Dung Đạo vào cảnh giới Vực Chủ.
Điều này thật sự rất kinh khủng.
Mà trong đó, không thể không kể đến sự hỗ trợ của Ý chí Đại Đạo.
Ngoài ra còn có năm vị cường giả cấp bậc Đại Đế dốc sự hỗ trợ, kể cả Viên Châm, bọn họ giúp đỡ như thế nào? Năm vị Đại Đế đều lấy ra một bộ phận của chính mình, Đế Đạo Cốt, rồi dung hợp luyện chế lại thành Đế Đạo Hoàn, bọn họ điên cả rồi.
Gốc rễ của Đại Đế là ở Đế Đạo Cốt, Đế Đạo Cốt của mỗi vị Đại Đế đều là minh chứng ghi chép lại con đường thành Đế của vị Đại Đế đó, nó ghi lại muôn vàn luật lệ, con đường,... của Đế Đạo, mà Đế Đạo Cốt lại là thứ mà mỗi vị Đại Đế phải tiêu tốn biết bao nhiêu là tài nguyên võ đạo và ý chí võ đạo mới có thể ngưng tụ thành.
Quả thực, Đế Đạo Cốt có thể cho là sinh mệnh của mỗi một vị Đại Đế.
Thế nhưng, cả năm vị Đại Đế của học viện Tiên Lạc đều tự cắt đường sống của mình mà dùng Đế Đạo Cốt để trợ giúp Chung Ly Tĩnh.
Bọn họ phát điên cả rồi.
Nếu việc này truyền ra ngoài, có lẽ chẳng ai dám tin tưởng nó.
Ấy thế, nó lại là sự thật.
Bởi lẽ, Viên Châm và tất cả thành viên cấp cao của học viện Tiên Lạc đều biết rằng sự tồn vong của học viện Tiên Lạc đều phụ thuộc vào Chung Ly Tĩnh.
Theo như Ý chí Đại Đạo, tuy rằng thời đại Đại Đế tiến đến nhưng muốn Đại Đế chấm dứt lại không thể nào.
Phía sau Tô Minh cũng có rất nhiều vị Đại Đế.
Đợi đến khi Tô Minh thoát khỏi đại trận Tinh Thần thì vẫn chỉ là một thế hệ trẻ!
Có thể nói rằng, Chung Ly Tĩnh có thể giết chết Tô Minh hay không, đồng nghĩa với việc học viện Tiên Lạc có thể giết chết Tô Minh hay không.
Nếu nó liên quan đến sự tồn vong của học viện, thì Viên Châm và năm vị Đại Đế hiển nhiên lựa chọn cách bất chấp tất cả!
May mắn thay, Chung Ly Tĩnh không phụ lòng mong đợi của bọn họ.
Suy cho cùng, đan dược được luyện chế từ Đế Đạo Cốt không phải là thứ mà thiên tài bình thường có thể sử dụng, nếu đổi thành thanh niên trẻ tuổi có căn bản, vận mệnh và tư chất không tốt nuốt nó, có lẽ chỉ vô dụng mà thôi.
Chương 693: Yêu nghiệt các nơi
Chung Ly Tĩnh quả thật không phải là người chịu thua kém.
“Không cần tự mãn, kẻ tên Tô Minh này rất khủng bố! Cho dù cậu đã tiến vào cảnh giới Vực Chủ, cũng không thể nào thắng được!”, hít một hơi thật sâu, Viên Châm mở miệng nói.
“Vâng”, Chung Ly Tĩnh gật đầu thật mạnh, nhưng lần đầu tiên, trong đáy lòng hắn ta lại nảy một tia nghi ngờ đối với sư phụ của mình.
Chỉ có tự mình cảm nhận mới biết được rõ ràng, từ cảnh giới Dung Đạo đi lên cảnh giới Vực Chủ, thực lực đã tăng vọt lên bao nhiêu.
Thật sự là Chung Ly Tĩnh cảm thấy bản thân gần như có thể trở thành người vô địch trong lớp thế hệ trẻ hiện nay.
Tô Minh kia.
Thật sự có thể là đối thủ của hắn ta sao?
Có phải là sư phụ bị Tô Minh tạo thành bóng ma tâm lý trong lòng nên mới đánh giá cao Tô Minh như vậy hay không?
Đương nhiên, những lời này của Chung Ly Tĩnh chỉ là ý nghĩ sâu trong nội tâm hắn ta mà thôi, hắn ta không thể nói ra như thế được.
“Tĩnh Nhi trước hết đi theo sư phụ đến Tiên Lạc Mộ đã!”, Viên Châm nghĩ ngợi một chút rồi nói: “Cậu là Đao tu, trong Tiên Lạc Mộ, một vị lão tổ đã để lại một thanh đao và một bộ đao pháp truyền thừa, nếu cậu có thể nắm chắc được thì thực lực của cậu có thể tiếp tục tăng lên nhanh chóng! Thanh đao kia tên là Toái Tiên, là bảo vật cấp bậc bán bộ Hỗn Độn, là món vũ khí vô cùng mạnh mẽ đã từng xuất hiện trong lịch sử của học viện Tiên Lạc, đáng tiếc, mấy trăm năm nay học viện Tiên Lạc không xuất hiện thêm Đao tu nào ưu tú nên vẫn không có tư cách nắm “Toái Tiên” trong tay. Mà bộ đao pháp truyền thừa kia lại càng lợi hại hơn nữa, nó tên là “Toái Tiên Trảm”!”
“Vâng!”, hơi thở của Chung Ly Tĩnh trở nên nóng bỏng, đối với đao và đao pháp cường đại, Đao tu không có cách nào kháng cự lại được.
“Còn có huyết mạch Tổ Lân của cậu nữa, nó vẫn chưa được kích hoạt và dung hợp hoàn toàn, chuyện này sư phụ và học viện Tiên Lạc sẽ nghĩ cách cho cậu, nghe nói phía Bắc có mấy di tích huyệt động thời tiền sử mở ra, sư phụ sẽ cùng với mấy vị lão tổ đến đó trước, chúng ta sẽ cố gắng tìm cho cậu máu của mấy loài tiền sử, giúp cậu kích hoạt và dung hợp hoàn toàn huyết mạch Tổ Lân”, Viên Châm lại nói.
“Cảm ơn sư phụ”, Chung Ly Tĩnh vô cùng hưng phấn, trong lòng cực kỳ vui mừng, sư phụ và học viện Tiên Lạc đối xử với hắn ta thật tốt.
Còn phải cảm ơn cái người tên Tô Minh mà chưa từng gặp mặt kia nữa!
“Tô Minh, nếu như không phải anh làm cho sư phụ và học viện Tiên Lạc sợ hãi, sao tôi có thể có được đãi ngộ như thế này? Ha ha…Vì để cảm ơn anh, chờ anh ra khỏi trận Tinh Thần, Chung Ly Tĩnh tôi sẽ đích thân đưa tiễn anh lên đường, hy vọng lúc đó, anh thật sự có thể cường đại đến mức yêu nghiệt giống như những lời đồn đãi, tốt nhất là đừng có làm cho tôi phải thất vọng”, Chung Ly Tĩnh thầm nghĩ.
Ngay sau đó, Chung Ly Tĩnh theo sư phụ Viên Châm chậm rãi rời khỏi Tĩnh Các.
Đi thẳng đến phía sau núi.
…
Học viện Bình Thiên.
Dưới lòng đất sâu hàng chục nghìn mét.
Đó là một thế giới kiếm mộ vô tận, không thấy điểm cuối.
Ước chừng trăm triệu chuôi kiếm được cắm trên các phần mộ, trên các ngọn núi lửa…
Hình ảnh kia trông vô cùng rung động.
Mà vô số loại kiếm ý hoá lỏng chảy xuôi theo kiếm mộ, cũng có kiếm linh, kiếm hồn trong truyền thuyết.
Ở trung tâm của thế giới kiếm mộ.
Có một người trẻ tuổi cụt tay.
Đang ngồi xếp bằng ở đó.
Ngộ kiếm!
Kiếm ý của hắn rõ ràng là đã đạt được đến trạng thái trở về nguyên trạng.
Kiếm ý ngưng tụ trên đỉnh đầu, kết nối với kiếm mộ giữa đất trời.
Hắn giống như một khối bọt biển, điên cuồng hấp thu kiếm vận.
Mà ở nơi cuối cùng của kiếm mộ.
Là viện trưởng Trần Ngu Lễ của học viện Thiên Bình, người đã đạt được thành tựu đến cấp bậc Đại Đế.
Trần Ngu Lễ thần thái thâm sâu, trầm ổn, nhưng không kém phần kiêu ngạo.
Ông ta nhìn về phía người thanh niên cụt tay ở trung tâm của kiếm mộ - Tuỳ Y Nhân.
“Y Nhân, nghìn năm bồi dưỡng, vạn năm yên lặng, chỉ vì cấp bậc kiếm đạo cao nhất kia, nhanh lên, khoảnh khắc cậu trở nên nổi tiếng không còn xa nữa”, Trần Ngu Lễ thì thào nói, thanh âm mang theo một chút cuồng nhiệt và chờ mong.
Yêu nghiệt trẻ tuổi nhất Đại thế giới.
Nhất định là đồ đệ của mình.
Chẳng sợ đây là một thời đại mới.
Chẳng sợ các loại thiên tài dị bẩm, các loại yêu nghiệt mọc ra mơn mởn như măng tre sau mưa xuân.
Ông ta tin tưởng, không một ai có thể sánh được với Tuỳ Y Nhân.
Điện Hoàng Tuyền.
Điện Tổ.
Một người đàn ông trẻ tuổi mặc đồ đen đã quan sát bốn mươi chín trụ Hoàng Tuyền trong điện Tổ suốt một năm!!!
Vẫn còn chưa thức tỉnh!
Mỗi ngày đều có lãnh đạo cấp cao của điện Hoàng Tuyền đến đây quan sát.
Vô cùng chờ mong.
Bốn mươi chín trụ Hoàng Tuyền, cho dù là các loại yêu nghiệt mà điện Hoàng Tuyền tranh giành được trong hàng tỷ năm nay cũng không có mấy người có đủ tư cách đến đó quan sát học tập.
Cho dù là thật sự có cơ hội quan sát thì cũng không ai có thể liên tục kiên trì quá ba ngày.
Mà người thanh niên mặc đồ đen này.
Đã học tập không gián đoạn suốt một năm.
Người trẻ tuổi mặc đồ đen đó đúng là đại điện tử của điện Hoàng Tuyền – Thân Đồ Qua.
Giờ phút này.
Bên ngoài điện Tổ.
Đại điện chủ thần bí và nhị điện chủ đang đứng song song với nhau.
“Ý chí Đại Đạo lại đưa ra điều kiện à?”, Đại điện chủ thâm trầm nói.
Bắt đầu từ mấy năm trước, Ý chí Đại Đạo đã đưa ra rất nhiều điều kiện mà người khác khó có thể tưởng tượng được với điện Hoàng Tuyền, chỉ vì muốn bọn họ để Thân Đồ Qua trở thành một trong những đứa con Đại Đạo, kế thừa một phần số mệnh đất trời của Ý chí Đại Đạo.
Nhưng điện Hoàng Tuyền không đồng ý.
Nguyên nhân rất đơn giản, một khi trở thành đứa con Đại Đạo, sẽ bị Ý chí Đại Đạo rót vào số mệnh khủng bố của Đại Đạo.
Mà số mệnh Đại Đạo này, theo một nghĩa nào đó, sẽ vô tình ảnh hưởng đến rất nhiều thứ, có lẽ thời gian lâu dần, đứa con Đại Đạo sẽ thực hiện một số ý chỉ của Đại Đạo.
Đương nhiên, ưu đãi cũng vô cùng lớn.
Một khi trở thành đứa con Đại Đạo, số mệnh sẽ được tăng thêm, có thể tuỳ ý đòi hỏi đất trời.
Đạo vận sáng tỏ.
Hỗn Độn mở ra.
Con đường võ đạo lại càng thêm nghịch thiên.
Nhất là trong thời điểm tiến vào thời đại Đại Đế, các di tích, kho báu, bí cảnh vốn dĩ không có khả năng xuất hiện lại lần lượt mở ra.
Số mệnh Đại Đạo tăng thêm, khi tìm kiếm di tích, kho báu, bí cảnh, thì độ may mắn sẽ tăng lên rất nhiều, nhất định sẽ có được thu hoạch lớn.
Mặt khác, thân quen với số mệnh Đại Đạo, điện Hoàng Tuyền và Đại Đạo cũng sẽ ký kết trở thành đồng minh, đối với điện Hoàng Tuyền mà nói, điều này có vô số chỗ tốt.
Chương 694: Phá vỡ đại trận
“Lần này điều kiện mở ra càng thêm đáng sợ, nếu như đồng ý, Đại điện tử chỉ cần không cẩn thận là có thể một bước lên trời”, Nhị Phó Điện Chủ lên tiếng nói.
Đại điện chủ trầm mặc.
Thật lâu sau.
“Vậy thì đồng ý đi”, Đại điện chủ đập bàn nói: “Nhiệm vụ chính là mạng sống của Tô Minh! Vừa vặn, còn chưa báo được mối thù Thất điện tử chết trong tay Tô Minh đâu!”
“Vâng”, Nhị Phó Điện Chủ vô cùng hưng phấn, trên thực tế bà ta vẫn luôn hy vọng Đại điện tử nhà mình trở thành đứa con đại đạo, chỉ là Đại điện chủ vẫn luôn lo lắng, cuối cùng bây giờ Đại điện chủ đã nghĩ thông suốt rồi, tốt, tốt, tốt!
Bây giờ Đại Đạo đã lộ ra bộ mặt dữ tợn, có ai mà không biết sự kinh khủng và tính toán của Đại Đạo đâu?
Sinh ở thế giới Đại Thiên, phối hợp với Đại Đạo, đứng ở bên Đại Đạo mới là con đường chính xác nhất.
Điện Hoàng Tuyền nên lựa chọn thế này sớm hơn.
…
Hoàng triều Bất Tử.
“Có tin tức của Vô Tình không?”, Đạm Đài Chân Thương nói với một thanh niên che mặt, mặc chiến giáp kim loại sau lưng.
Thanh niên này chính là thủ lĩnh của Đạm Đài Huyền Vệ, Đạm Đài Huyền Vệ chính là cận vệ binh chỉ có 19 người mà Đạm Đài Chân Thương đã phải tốn vô số tài nguyên võ đạo mới bồi dưỡng ra được.
Cho dù là ai trong 19 người này cũng đều là siêu cấp yêu nghiệt, cường giả tuyệt thế chấn động thế giới, hơn nữa độ tuổi cũng không lớn, toàn bộ đều ở dưới một triệu tuổi.
Ví dụ như thanh niên thủ lĩnh của Đạm Đài Huyền Vệ này đã là cảnh giới Khư Chủ, cực kỳ kinh khủng!
“Hồi bẩm hoàng đế, sau khi Thất công chúa rời khỏi vách núi Vấn Thiên đã bắt đầu truy sát Chu Kình, nhưng Chu Kình có Đại Đạo trợ giúp, Thất công chúa vẫn luôn không thành công, về sau Thất công chúa đuổi theo Chu Kình tiến vào chiến trường Thần Ma, đã mất đi tin tức”, thanh niên che mặt lên tiếng nói.
“Chiến trường Thần Ma?”, sắc mặt Đạm Đài Chân Thương khó coi: “Ý chí Đại Đạo giỏi thật đấy, đây là cố ý lấy Chu Kình ra làm mồi nhử để dẫn Vô Tình tiến vào chiến trường Thần Ma đúng không?”
Trong ánh mắt của Đạm Đài Chân Thương tràn đầy sát ý và lửa giận.
….
Trong Đại Đạo Tinh Thần.
Kiếm lợi lớn rồi.
“Về phần những bảo bối như binh khí trong nhẫn không gian của Cố Đình Tiêu, có thể cho bia Huyền Diệu cắn nuốt hết, nửa năm qua bia Huyền Diệu lại trưởng thành lên không ít rồi”, thiên nữ Tạo Hóa tiếp tục nói: “Thuận tiện cũng nghiên cứu hoàn toàn nữ tướng hôm nay vây nhốt anh ở trận Đại Đạo Tinh Thần đi, sau đó sao chép lại thêm vào bia Huyền Diệu đi.
“Ha ha…”, Tô Minh cười ha ha, vô cùng thoải mái.
Bia Huyền Diệu tiếp tục trưởng thành, đã gần đến Chí Bảo Hỗn Độn thượng phẩm rồi!
Đúng là cấp bậc này vô cùng mạnh mẽ.
Chứ đừng nói đến việc thiên nữ Tạo Hóa đã sao chép trận Đại Đạo Tinh Thần lên trên bia Huyền Diệu, đúng là vô cùng hoàn hảo.
“Nói như vậy, thiên nữ tiền bối, nếu cô đã sao chép trận Đại Đạo Tinh Thần thì chắc hẳn cũng biết rõ làm thế nào để phá giải trận Đại Đạo Tinh Thần này đúng không?”
“Đương nhiên”, Tạo Hóa thiên nữ cười khanh khách: “Không thể không nói, Ý chí Đại Đạo đúng là Tống Tài Đồng Tử!”
Chỉ riêng trận Đại Đạo Tinh Thần này thôi mà đã có giá trị tương đối lớn rồi.
“Cũng nên đi ra thôi”, Tô Minh nhe răng trợn mắt cười một tiếng, trong lòng nóng rực, lần này đi ra cũng nên phản kích lại Ý chí Đại Đạo, dù sao mình đã có tư cách này rồi mà, không phải sao? Cây Thế Giới, kho tàng huyết mạch và khí Hỗn Độn hoàn toàn có thể tái tạo ra một Ý chí Đại Đạo mới, không có bất kỳ nỗi lo về sau nào nữa.
Một giây sau.
Toàn bộ thế giới Đại Thiên.
Chỉ cần là Thành Đế Chứng Đạo, chỉ cần lúc nào cũng chú ý đến trận Đại Đạo Tinh Thần.
Đều lập tức run lên.
“Tô Minh phá vỡ đại trận rồi!”
Ai cũng đều cảm nhận được Tô Minh đi ra.
“Cảnh giới Dung Đạo sao?”, Ý chí Đại Đạo cảm nhận được đầu tiên, nó vô cùng kiêng kị, cảnh giới võ đạo của Tô Minh tăng lên quá nhanh, nhanh đến mức đáng sợ.
“Vẫn chưa tới ba năm mà đã có thể phá vỡ đại trận Tinh Thần, đúng là quá bất ngờ”.
Ý chí Đại Đạo cảm thấy Tô Minh phải mất ít nhất là ngàn năm mới có thể phá vỡ đại trận.
Kết quả...
Hoàn toàn nằm ngoài dự đoán.
Đáng chết!
Nếu như nó biết trong ba năm nay Tô Minh căn bản không cần nghĩ biện pháp phá trận, mà vẫn luôn tu luyện, là thiên nữ Tạo Hóa tùy tiện nghiên cứu đã phá được trận rồi, không biết nó sẽ có cảm tưởng gì?
“Nhóc Tô, đến đại điện hoàng cung”, Tô Minh vừa ra khỏi đại trận liền nghe thấy Đạm Đài Chân Thương truyền âm.
Tô Minh hóa thành điểm sáng tiến vào hoàng cung hoàng triều Bất Tử.
Cùng lúc đó.
Học viện Tiên Lạc.
Trên sân võ đạo.
Đột nhiên.
Hàng ngàn hàng vạn học sinh của học viện Tiên Lạc bỗng nhiên run lên.
Chỉ cảm thấy như muốn quỳ xuống.
Ngạt thở.
Áp lực to lớn.
Giống như núi Thần đột kích.
Nhất là một vài đao tu trong đó!
Đao trong tay cũng không thể khống chế nổi, giống như đang bị cái gì đó kêu gọi, phóng lên tận trời.
Ngẩng đầu nhìn.
Nơi xa, phía sau núi của học viện Tiên Lạc.
Hàng tỷ bóng đao đang rít lên.
Đao ý thành sông.
Một ngọn núi lớn chọc trời kia đều bị đao ý bao phủ hoàn toàn.
Cực kỳ khủng bố!
Thậm chí con mắt trời phạt còn loáng thoáng xuất hiện trên bầu trời.
Dường như đang chịu uy hiếp.
Một tờ “Toái Tiên Trảm” tản ra đao vận thần bí như mộng như ảo, dập dờn giữa trời đất.
Đột nhiên.
“Đao của ta, đao của ta, thành, tan!”, một giọng nói lạnh nhạt bình tĩnh vang lên.
Là Chung Ly Tĩnh.
Một giây sau.
Một màn kinh khủng, chấn động xuất hiện!
Chỉ thấy tờ “Toái Tiên Trảm” kia bay qua, sau đó... sau đó... vậy mà lại hóa thành một dòng lũ màu vàng chui thẳng vào trong thân thể của Chung Ly Tĩnh.
Cùng lúc đó, Chung Ly Tĩnh mở to mắt.
Hai con ngươi ẩn chứa thế giới đao.
“Thiên địa đao ý”, Viên Châm cũng nhìn chằm chằm một màn này tự lẩm bẩm, sờ lên ria mép của mình, hài lòng vui mừng nói: “Đúng lúc Tô Minh xuất trận, Tĩnh Nhi, cậu đã thành công cầm được Toái Tiên Đao, tu luyện thành “Toái Tiên Trảm” rồi, ngay cả huyết mạch Tổ Lân cũng bị kích hoạt, dung hợp hoàn toàn, tốt, tốt, tốt lắm, ha ha ha ha...”
Một lát sau.
Bên trong sự yên tĩnh.
Chung Ly Tĩnh đạp không.
Một bước một tiếng đao.
Một bước một thế giới đao.
Một bước một trảm không.
Đi tới trước mặt Viên Châm cùng mấy vị Thái Thượng trưởng lão cấp bậc Đại Đế, cúi đầu nói: “Sư tôn, các vị tiền bối, Tĩnh Nhi đã không phụ sự mong đợi của mọi người!”
Chương 695: Rửa nhục nhã
“Rất tốt!”, Viên Châm vỗ vỗ bả vai Chung Ly Tĩnh: “Không chỉ lấy được “Đao Kinh”, lấy được Toái Tiên Đao, mà ngay cả cảnh giới võ đạo cũng tiến bộ rất nhiều, đúng là đã đạt đến cảnh giới Vực Chủ tầng thứ sáu, xem ra cậu còn có kỳ ngộ khác ở Tiên Lạc Mộ”.
Viên Châm nói lời này không hề giữ miệng.
Đương nhiên toàn bộ học sinh của học viện Tiên Lạc đều nghe thấy được.
Trong phút chốc, đầu tiên là cực kỳ yên tĩnh.
Tiếp theo là vô số tiếng hít khí lạnh chấn động, táo bạo.
“Ông trời ơi!”
“Cảnh giới Vực Chủ? Cảnh giới Vực Chủ trong truyền thuyết?”
“Làm sao có thể? Chung sư huynh còn... còn chưa đến mười nghìn tuổi mà!”
“Chuyện này... Chuyện này, cho dù là Tô Minh kia cũng không có khả năng biến thái như thế đi?”
“Tôi không nghe nhầm chứ? Cảnh giới Vực Chủ? Dọa chết người!”
...
“Yên tĩnh”, Viên Châm giơ tay lên.
Ngay lập tức, học viện Tiên Lạc yên tĩnh lại.
“Ly Tĩnh, Tô Minh kia đã ra khỏi đại trận, cậu có lòng tin không?”, sắc mặt Viên Châm nghiêm túc, nói ra từng chữ một.
Trong lòng Viên Châm nóng rực.
Ánh mắt sáng rực.
Nhìn chằm chằm Chung Ly Tĩnh trước mắt.
“Ly Tĩnh có lòng tin tuyệt đối”, Chung Ly Tĩnh nói.
Tô Minh chó má gì chứ?
Buồn cười.
Ở trong Tiên Lạc Mộ, hắn ta đã lấy được rất nhiều kỳ ngộ động trời.
Cũng không biết hắn ta có được bao nhiêu con át chủ bài đâu
Có khi ngay cả sư tôn cũng không thể hiểu được hết về thực lực của hắn ta.
Một tên Tô Minh... Nói như thế nào đây? Chung Ly Tĩnh cảm thấy nếu như mình không giết được trong một chiêu, nghĩa là mình đã chủ quan rồi.
“Vậy sư tôn sẽ ra chiến thư cho cậu, cậu trực tiếp tiến về hoàng triều Bất Tử đi”, Viên Châm hít sâu một hơi, nói.
Đã đến lúc học viện Tiên Lạc rửa sạch nhục nhã rồi.
Rốt cuộc học viện Tiên Lạc vẫn luôn ham chiến, dựng lại vạn thế vinh quang một lần nữa hay là rơi vào địa ngục chỉ trong một lần duy nhất, phải xem một trận chiến này!
“Chung sư huynh!”
“Chung sư huynh!”
“Chung sư huynh!”
...
Học viện Tiên Lạc vang lên những tiếng hét động trời.
Từng học sinh của học viện Tiên Lạc đều vô cùng kích động.
Máu nóng đã sớm bốc cháy.
...
Sau một ngày.
“Nhóc Tô, cậu... cậu thật sự muốn rời khỏi hoàng triều Bất Tử, tiến về chiến trường Thần Ma bây giờ sao?”, Đạm Đài Chân Thương hỏi.
Hôm qua sau khi Tô Minh ra khỏi trận, ông ta và Tô Minh đã nói chuyện một hồi, cũng đã nói hết suy đoán của mình cho Tô Minh nghe.
Về tin tức Vô Tình đuổi giết Chu Kình tiến vào chiến trường Thần Ma, ông ta cũng không giấu giếm, bởi vì Đạm Đài Chân Thương biết, cho dù ông ta có giấu giếm, Ý chí Đại Đạo cũng sẽ thông qua vài thủ đoạn để nói cho Tô Minh, chính là muốn ép Tô Minh tiến vào chiến trường Thần Ma, còn không bằng để ông ta nói, dù sao cũng có thể nhắc nhở Tô Minh đây là một chút tính toán của Ý chí Đại Đạo.
Mà Tô Minh cũng không hề do dự, biết rõ đây là mưu kế của Ý chí Đại Đạo mà vẫn quyết định muốn đến chiến trường Thần Ma.
Đạm Đài Chân Thương vừa vui mừng, đồng thời lại thuyết phục Tô Minh tạm thời đừng đi vào, dù sao Ý chí Đại Đạo đã chuyển mục tiêu sang Tô Minh, tạm thời Vô Tình sẽ không có bất kỳ nguy hiểm gì.
Nhưng Tô Minh lại cứ muốn đi ngay lập tức.
Tô Minh có suy nghĩ của mình.
Sự an toàn của Vô Tình là quan trọng nhất, đàn ông có cái phải làm, có cái không thể làm.
Huống chi Chu Kình nhất định phải chết!
Phải giết chết đầu tiên!
Ai cũng không ngăn cản được.
Giết chết Chu Kình, chắc chắn Ý chí Đại Đạo sẽ bị thương nặng.
Trên người Chu Kình có rất nhiều số mệnh đại đạo.
Nếu không ý chí Đại Đạo cũng sẽ không vì cứu Chu Kình mà phải dùng cả ác ma Cố Đình Tiêu.
“Bác trai, bây giờ cháu muốn đi đến chiến trường Thần Ma”, Tô Minh chắp tay, chuẩn bị tạm biệt rồi lập tức tiến về chiến trường Thần Ma.
“Chuyện này…”, sắc mặt Đạm Đài Chân Thương có chút kỳ quái: “Bây giờ?”
“Vâng”, Tô Minh gật đầu.
“Khụ khụ, hôm qua học viện Tiên Lạc đã đưa thư quyết chiến sống chết, mọi người ở thế giới Đại Thiên cũng biết hết rồi”, Đạm Đài Chân Thương cười khổ nói: “Chỉ mới một ngày mà tu giả võ đạo khắp nơi trên thế giới Đại Thiên đã tụ tập ở hoàng thành của hoàng triều Bất Tử, bọn họ đều đến để xem chiến, bây giờ cậu muốn đi, vậy…”
Chẳng phải là yếu thế hơn Chung Ly Tĩnh sao?
Dường như là sợ hãi Chung Ly Tĩnh.
“Chờ cháu ra khỏi chiến trường Thần Ma, đương nhiên sẽ đến học viện Tiên Lạc một chuyến, đến lúc đó hủy diệt học viện Tiên Lạc, về phần Chung Ly Tĩnh gì đó... chưa từng nghe qua”, Tô Minh tùy ý nói.
Tiếp theo.
Anh quay người.
Đi ra khỏi hoàng cung.
Tô Minh vừa đi ra khỏi hoàng cung, ngay lập tức có vô số ánh mắt và thần hồn trong hoàng thành nhìn thấy.
Dù sao Tô Minh cũng không cố gắng che lấp.
Cũng không cần thiết.
Tô Minh không trực tiếp phá vỡ vào hư không, mà đi ra đường cái của hoàng thành.
Anh muốn đến “thương hội Bát Hoang” trước.
Thương hội Bát Hoang chính là một trong những thương hội lớn nhất, nổi tiếng nhất toàn bộ thế giới Đại Thiên.
Cũng là một trong thế lực tài lực kinh khủng nhất toàn bộ thế giới Đại Thiên.
Tuy không được tính là thế lực siêu nhiên, nhưng cũng miễn cưỡng được tính là nửa bước siêu nhiên, nếu quả thật đối đầu với bốn học viện lớn cũng không có quá nhiều khó khăn.
Thương hội Bát Hoang có hơn một ngàn phân hội ở thế giới Đại Thiên.
Có thể nghĩ nó khủng bố đến mức nào.
Kiểu gì cũng sẽ có một thương hội Bát Hoang ở hoàng thành của hoàng triều Bất Tử.
Mặc dù thương hội Bát Hoang ở trong hoàng triều Bất Tử, nhưng lại không thuộc về thế lực của hoàng triều Bất Tử, thương hội Bát Hoang có tầng riêng của mình, một mình một thế lực.
Chỉ là hoàng thành của hoàng triều Bất Tử là một trong những thành trì lớn nhất, phồn hoa nhất, mạnh nhất ở thế giới Đại Thiên, kiểu gì cũng sẽ có.
Nguyên nhân Tô Minh đến thương hội Bát Hoang là cần dùng tàu con thoi tác chiến của thương hội Bát Hoang.
Trên thực tế, tự Tô Minh tiến về chiến trường Thần Ma sẽ nhanh hơn, dù sao quy luật không gian của anh đã tu luyện đến mức rất khoa trương rồi.