-
Chương 341-345
Chapter 341 Quả sinh mệnh!
Dương Thiên hoàn toàn phục hồi lại tinh thần, nhìn cô gái đã không còn hơi thở trong vòng tay mình, ánh mắt lộ ra vẻ kiên định.
Thời đại hiện giờ đã không còn là thời đại bình thường nữa, đến cả cự thú đại dương cũng có thể xuất hiện, vậy thì chuyện cứu sống Vương Nhã Lộ cũng không phải chuyện không thể!
“Sư phụ! Có cách nào cứu được Nhã Lộ không?” Dương Thiên tràn đầy hy vọng hỏi Huyền Hư đạo nhân. Huyền Hư đạo nhân có lai lịch thần bí, hơn nữa còn biết rất nhiều chuyện, nếu như muốn biết làm thế nào để cứu sống Vương Nhã Lộ thì chắc chắn Huyền Hư đạo nhân sẽ là người biết câu trả lời đầu tiên.
“Tiểu Thiên, Vương Nhã Lộ đã hoàn toàn mất đi hơi thở rồi. Hơn nữa, trái tim cũng đã bị đá đập nát, chết cũng đã được hơn ba tiếng rồi, cả người lạnh như băng, khó mà cứu được!” Huyền Hư đạo nhân thở dài.
Hơn ba tiếng trước, đây chính là lúc Vương Nhã Lộ gọi điện cho hắn.
“Em không sao! Anh Tiểu Thiên, anh không sao là tốt rồi!” Hơn ba tiếng trước, Vương Nhã Lộ nói xong câu này với hắn thì lập tức ngắt điện thoại.
Căn cứ vào cảnh tượng ở đây thì rất có thể khi Vương Nhã Lộ gọi điện thoại thì con kiến khổng lồ kia đã ở ngay trước mắt cô rồi.
Dương Thiên siết chặt hai tay, nhìn cô gái trong lòng mình, trái tim như bị ai đó bóp nát.
“Cô gái ngốc nghếch này!” Dương Thiên ôm chặt lấy Vương Nhã Lộ, không nỡ buông tay.
“Sư phụ, thực sự không có cách nào khác sao?” Dương Thiên lẩm bẩm.
“Biện pháp thì có! Con người vốn dĩ đã chết rồi thì không thể sống lại! Nhưng vũ trụ này ngập tràn phép màu! Ta biết trong vũ trụ có một loại quả gọi là quả Sinh mệnh, vô cùng quý hiếm, không cần biết đã tử vong bao lâu, chỉ cần còn giữ thân thể là có thể cứu sống!” Huyền Hư đạo nhân nhìn bộ dáng thống khổ của Dương Thiên thì nói.
“Quả Sinh mệnh?” Ánh mắt Dương Thiên lộ ra vẻ vui mừng, vội vàng hỏi: “Sư phụ, con có thể tìm quả Sinh mệnh ở đâu?”
“Quả sinh mệnh được gọi là tính mạng thứ hai của cường giả, cho dù là cường giả cấp Tinh chủ cũng có thể cứu sống được, thế nên vô cùng trân quý. Là bảo vật mà các cường giả cấp Hắc động phải điên cuồng tranh đoạt! Hơn nữa, loại quả này rất khó trồng, chỉ có một vài cường giả cấp Hắc động tìm được! Ta còn nhớ cách đây rất lâu, hệ Ngân hà đã bán đấu giá một quả Sinh mệnh, giá cao hơn trời, tận mười nghìn hành tinh có sự sống!” Huyền Hư đạo nhân nói tiếp: “Hơn nữa, loại quả này còn xem may mắn. Cho dù ngươi có tiền tài có thực lực, nhưng không có duyên với nó thì cũng không có tác dụng gì!”
Dương Thiên hỏi: “Trong hệ Ngân hà có quả Sinh mệnh sao?”
“Ta cũng không dám chắc chắn! Nhưng cho dù trong hệ Ngân hà không có thì các tinh hệ khác chắc chắn sẽ có! Chỉ cần thực lực đủ cường đại thì sẽ có người trực tiếp đưa những loại quả này tới tận của cho ngươi! Có một số cường giả có thực lực nghịch thiên, bọn họ nắm giữ pháp tắc thời gian hoàn chỉnh, thậm chí còn có thể nghịch chuyển thời gian. Vậy thì cho dù có hồn phi phách tán thì bọn họ cũng có thể gom lại hồn phách của ngươi! Phải gọi là vô cùng nghịch thiên!” Huyền Hư đạo nhân nói: “Những người như vậy, cho dù là ta thì trong mắt bọn họ cũng chỉ như một con kiến! Thế nên, chờ khi thực lực của ngươi đạt tới cực điểm thì tất cả mọi chuyện không thể đều biến thành có thể!”
Dương Thiên lẳng lặng lắng nghe, căn cứ theo những lời Huyền Hư đạo nhân nói thì bây giờ hắn có hai cách cứu sống Vương Nhã Lộ.
Cách thứ nhất, đó là tìm kiếm quả Sinh mệnh, sau đó để cho Vương Nhã Lộ dùng.
Cách thứ hai, đó là tìm một cường giả nắm giữ pháp tắc thời gian hoàn chỉnh, nhờ người đó nghịch chuyển thời gian, cứu Vương Nhã Lộ.
Theo lý mà nói thì cách thứ nhất đơn giản hơn rất nhiều, nhưng mà cách này đối với Dương Thiên mà nói cũng rất khó khăn!
Bây giờ hắn vẫn còn chưa ra vũ trụ, chỉ ở gần cấp Tân tinh mà thôi. Theo như lời Huyền Hư đạo nhân nói, những quả Sinh mệnh đó là thứ các cường giả cấp Hắc động phải điên cuồng tranh đoạt. Một quả Sinh mệnh cũng được đấu giá tận mười nghìn hành tinh có sự sống!
Nhưng mà, có hy vọng là được!
Ánh mắt Dương Thiên lộ rõ vẻ kiên định!
“Nhã Lộ, chờ anh!” Dương Thiên nhìn cô gái trong lòng mình, nhẹ nhàng nói.
Sau khi mất đi mới biết trân trọng. Lúc trước hắn băn khoăn quá nhiều chuyện, vô tình làm tổn thương Vương Nhã Lộ. Bây giờ hắn cuối cùng cũng đã hiểu rõ được trái tim mình, chuẩn bị đối mặt với tình cảm này, nhưng cô đã đi xa, nỗi đau này không thể nào diễn tả được bằng lời.
“Tiểu Thiên! Người đã chết không thể sống lại, Nhã Lộ cũng không muốn con khổ sở như thế này đâu!” Thẩm Tân Lan ở bên cạnh khuyên nhủ.
“Mẹ, con không sao!” Dương Thiên nói vậy, nhưng vẫn ôm chặt lấy cô gái trong lòng, ai nói gì cũng không chịu buông ra.
“Dương Thiên!” Một lát sau, nhóm người Long Kinh Thiên cũng đến nơi. Bọn họ nhìn thấy cô gái trong lòng Dương Thiên thì lập tức hiểu đại khái đã xảy ra chuyện gì. Mặc dù bọn họ không biết cô gái này là ai, nhưng chắc chắn cô gái này vô cùng quan trọng đối với Dương Thiên.
“Long tiền bối, ông có từng nghe qua một loại quả gọi là quả Sinh mệnh không?” Dương Thiên nhìn Long Kinh Thiên, ánh mắt mong chờ.
Long Kinh Thiên đã sống gần một thế kỷ, hiểu biết trái đất hơn bất cứ ai khác. Dương Thiên rất muốn kỳ tích xuất hiện, nếu như trên trái đất cũng có quả Sinh mệnh thì may quá!
“Quả Sinh mệnh?” Long Kinh Thiên nghe xong thì lắc đầu, nhưng nhìn về phía cô gái trong lòng Dương Thiên thì ông lại nói tiếp: “Cậu muốn cứu sống cô gái này sao? Tôi không biết quả Sinh mệnh, nhưng tôi biết trên trái đất có một thứ có thể bảo trì thân thể của người chết không bị mục rữa!”
“Thứ đó ở đâu?” Dương Thiên vội vàng hỏi. Bây giờ thời gian tử vong của Vương Nhã Lộ còn ít, nhưng nếu để thêm một thời gian nữa thì thân thể chắc chắn sẽ mục nát thối rữa. Cho dù Long phượng nguyên chân cũng không thể đảm bảo thân thể cô được giữ nguyên trạng.
“Thứ đó gọi là Thần châu bất hủ, cậu cũng biết chủ nhân của nó đấy, đó chính là Uy Đế của Liên minh chúng thần!” Long Kinh Thiên nói.
(Bất hủ: không mục rữa)
Chapter 342 Một mình đối kháng với Liên minh chúng thần! 1
“Cảm ơn Long tiền bối! Khi khác Dương Thiên nhất định sẽ báo đáp!” Dương Thiên nghe được tin tức về Thần châu bất hủ thì trịnh trọng cảm ơn Long Kinh Thiên. Tin tức này của Long Kinh Thiên rất có ích với hắn, chỉ cần có Thần châu bất thủ thì hắn có thể chuyên tâm để bản thân trở nên cường đại, không cần phải lo lắng thân thể Vương Nhã Lộ xảy ra vấn đề!
“Tiểu Thiên!” Dương Gia Quốc và Thẩm Tân Lan ở bên cạnh lo lắng gọi. Bọn họ biết Dương Thiên đang nghĩ gì.
“Cha mẹ, con không sao đâu! Người của Liên minh chúng thần không làm gì được con!” Dương Thiên nhìn cha mẹ mình, cười nói.
“Anh trai!” Dương San ở bên cạnh, gương mặt nhỏ nhắn cũng tràn đầy lo lắng.
“San San! Lúc anh không ở đây, em nhất định phải bảo vệ cha mẹ thật tốt, biết không? Em xem, anh tặng em con rùa nhỏ này, tên nó là Đại Quy, khi nào gặp nguy hiểm thì em liền quăng nó ra ngoài, để nó bảo vệ mọi người, biết chưa?” Dương Thiên nhìn em gái, rồi đưa Đại Quy cho cô bé.
Vương Nhã Lộ đã xảy ra chuyện, Dương Thiên không muốn bất cứ ai trong gia đình mình gặp chuyện nữa! Thế nên hắn giao Đại Quy cho San San.
Đại Quy là cự thú cấp S, cho dù không đánh lại được người khác thì cũng có thể bảo vệ người nhà Dương Thiên không bị thương tổn, không xảy ra chuyện đáng tiếc như thế này.
Sau khi sắp xếp xong mọi chuyện, chim ưng khổng lồ lại xuất hiện, Dương Thiên lập tức nhảy lên lưng nó.
“Anh trai! Anh nhất định phải cứu sống chị Nhã Lộ đấy!” San San hét lên.
Dương Thiên ôm chặt cô gái trong lòng, hơi mỉm cười nhìn mọi người. Sau đó, Đại Ưng giống như một tia sáng, lao vút về phía xa!
Ở hợp chủng quốc, mười mấy con sinh vật biển khổng lồ cấp S kia cuối cùng cũng bị đánh lui. Dù sao thì Uy Đế cũng là cường giả cấp S đỉnh phong, hơn nữa Liên minh chúng thần còn có hơn hai mươi cường giả cấp S. Trong số những sinh vật biển vây quanh hải vực Hợp chủng quốc, chỉ có hai con là thực lực cấp S hậu kỳ, còn đâu đều là cấp S trung kỳ và cấp S sơ kỳ.
Tiếc là cuối cùng vẫn để hai con cự thú cấp S hậu kỳ kia chạy mất, thực lực của Uy Đế ở dưới nước không thể phát huy mức cao nhất.
Lúc này Uy Đế đang nghe mọi người báo cáo những thiệt hại do đám sinh vật biển này gây ra.
“Uy Đế, Hoa Hạ truyền tin đến, tất cả cự thú ở hải vực nước họ đã bị đánh đuổi hết! Con bạch tuộc khổng lồ cấp S hậu kỳ kia đã bị Dương Thiên giết chết, còn con cá voi khổng lồ cấp S đỉnh phong đã chạy thoát. Liên minh châu Âu và liên minh châu Phi cũng truyền tin đến, chỗ bọn họ có hơn mười sinh vật biển khổng lồ. Sáu tuyến phòng ngự của liên minh châu Âu bị phá một một tuyến, liên minh châu Phi có năm tuyến phòng ngự cũng bị phá một, cuối cùng phải dựa vào vũ khí hạt nhân mới có thể tiêu diệt hai con cự thú cấp S đã bò được lên bờ, nhưng cả hai thế lực đã tổn thất nghiêm trọng!” Một dị năng giả cấp S sơ kỳ đang báo cáo.
Uy Đế khẽ nhắm mắt lại, âm thầm chỉnh lý thông tin.
Cuộc tấn công của quái thú lần này vô cùng khủng bố, số lượng cự thú cấp S nhiều như vậy, ông ta cũng sợ không phòng thủ được. Nếu như con cá voi khổng lồ kia xuất hiện ở Hợp chủng quốc thì ông ta cũng không dám chắc mình có thể ngăn cản được nó.
Nhưng Hoa Hạ lại có thể bảo toàn phòng thủ với con cá voi khổng lồ cấp S đỉnh phong này! Thực lực của Hoa Hạ đúng là càng ngày càng mạnh mẽ. Uy Đế híp mắt lại, chuyện này đối với Liên minh chúng thần bọn họ mà nói thì không phải một tin tức tốt!
Lúc này, một cường giả cấp S sơ kỳ đột nhiên từ bên ngoài bước vào.
“Uy Đế! Dương Thiên đang ở bên ngoài! Nói là muốn gặp ông!” Vị cường giả này lúc báo cáo còn mang theo một tia run sợ, không biết đã nhìn thấy gì.
“Dương Thiên?” Uy Đế khẽ nhíu mày, sau đó đứng dậy bước ra ngoài.
Bên ngoài, một thanh niên lặng lẽ đứng đó, thân thể thẳng tắp. Sau lưng hắn là một con chim ưng khổng lồ, nhìn qua khiến người ta vô cùng sợ hãi.
Nơi này quy tụ gần hết nhóm cường giả của Liên minh chúng thần, hơn mười cường giả cấp S đang vây quanh Dương Thiên.
Uy Đế đi ra, nhìn thấy Dương Thiên và con chim ưng khổng lồ sau lưng hắn thì khẽ nhíu mày hỏi: “Dương Thiên, cậu tới Liên minh chúng thần của chúng tôi làm gì?”
Nếu như có cơ hội, ông ta không ngại đánh chết Dương Thiên ở chỗ này. Nhưng thực lực của Dương Thiên vô cùng cường đại, hơn nữa sau lưng còn có một con chim ưng khổng lồ cấp S đỉnh phong. Cho dù bọn họ có giết được Dương Thiên thì cũng phải chịu tổn thất không nhỏ.
Bây giờ là thời đại của quái vật biển, ai mà biết ẩn dưới đáy đại dương có bao nhiêu cự thú cơ chứ, thế nên Uy Đế không muốn mất đi bất cứ lực lượng nào.
“Uy Đế! Đã lâu không gặp!” Dương Thiên cười nói: “Lần này tôi tới tìm ông là muốn mượn một thứ!”
Dương Thiên vừa gặp Uy Đế đã nói thẳng ý đồ của mình.
“Thứ gì?” Uy Đế hỏi.
“Thần châu bất hủ!” Dương Thiên nhìn Uy Đế, chậm rãi nói.
“Không được!” Uy Đế nghe được lời nói của Dương Thiên thì lập tức từ chối: “Thần châu bất hủ là bảo vật truyền đời của gia tộc tôi, không thể giao cho người ngoài!”
“Uy Đế, tôi sẵn sàng trả giá cho ông! Tôi đồng ý lấy ba quả Huyền cảnh vương hoàn chỉnh ra trao đổi!” Dương Thiên nói.
Ba quả Huyền cảnh vương hoàn chỉnh? Những thành viên của Liên minh chúng thần lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc. Ba quả Huyền cảnh vương hoàn chỉnh tương đương với ba vị cường giả cấp A đỉnh phong đột phá lên cấp S!
“Hừ! Cho dù mười quả Huyền cảnh vương cũng vô dụng!” Uy Đế vẫn từ chối.
“Ngoài ba quả Huyền cảnh vương, tôi còn có thể cung cấp cho ông những loại linh quả khác có uy lực không kém quả Huyền cảnh vương. Những linh quả đó kết hợp với nhau có thể khiến cho người thường đột phá lên cấp S!” Dương Thiên lại tiếp tục ra giá.
“Cái gì?” Những cường giả cấp S bên cạnh nghe thấy mà sợ, có loại linh quả kỳ diệu như thế sao? Có thể khiến người thường đạt tới cấp S? Thế thì thứ quả này còn quý hiếm hơn cả quả Huyền cảnh vương. Bởi vì quả Huyền cảnh vương cũng chỉ có tác dụng với cường giả cấp A đỉnh phong!
Dương Thiên đang nói đến mấy loại quả như quả Hồng tâm!
Chapter 343 Một mình đối kháng với Liên minh chúng thần! 2
“Tôi đã nói rồi, cho dù cậu có lấy ra bao nhiêu bảo vật thì tôi cũng không giao Thần châu bất hủ cho cậu đâu!” Uy Đế lắc đầu. Thần châu bất hủ vô cùng quý hiếm, trừ khi Dương Thiên có thể lấy ra bảo vật giúp ông ta đột phá cấp S đỉnh phong. Ông ta tin chắc Dương Thiên không có khả năng có được bảo vật như thế. Trợ giúp người khác đột phá cấp S? Hừ! Ông ta không có hứng thú!
“Uy Đế không suy xét một chút sao? Cho dù ông không cần, nhưng người thân của ông, hoặc là người thân của nhóm cường giả cấp S như Lôi Thần cần!” Dương Thiên nói.
Nhóm cường giả cấp S Lôi Thần, Johan đứng bên cạnh vô cùng kích động nhìn Uy Đế. Bọn họ cũng có người thân, tất nhiên ai cũng muốn thực lực của bọn họ trở nên mạnh mẽ. Nhưng mà, cho dù Uy Đế có được những linh quả này thì cũng chưa chắc đã ban cho bọn họ.
Uy Đế nhìn Dương Thiên, lạnh lùng nói: “Dương Thiên! Hôm nay cho dù cậu có nói gì đi nữa thì tôi cũng không giao Thần châu bất hủ cho cậu đâu! Cậu đi đi!”
“Ha ha, Uy Đế, ông đúng là đồ máu lạnh, chỉ biết nghĩ cho mình chứ không nghĩ cho những người khác! Ông như thế này không sợ khiến cho các thành viên của Liên minh chúng thần thất vọng sao?” Dương Thiên cười nói.
“Hừ! Dương Thiên, cậu không cần phải nói như vậy. Thần châu bất hủ là đồ của Uy Đế, có đổi hay không cũng là chuyện của Uy Đế đại nhân, cậu đừng lôi toàn bộ người của Liên minh chúng thần vào!” Lôi Thần đứng bên cạnh lên tiếng.
“Tiễn khách!” Uy Đế phất tay.
Dương Thiên lại không nhúc nhích, hắn híp mắt lại, sau đó một đại đao màu đen xuất hiện trong tay hắn.
“Dương Thiên, ngươi muốn động thủ?” Uy Đế nhìn đại đao màu đen trong tay Dương Thiên thì cười lạnh.
“Từ lâu Dương Thiên đã được nghe thực lực của Liên minh chúng thần vô cùng cường đại, hôm nay muốn lĩnh giáo một chút thực lực của nhóm người Uy Đế đại nhân!” Dương Thiên nói rõ ràng. Mục đích của hắn tới đây là vì Thần châu bất hủ, nếu không lấy được Thần châu bất hủ thì hắn sẽ không rời đi.
Nếu Uy Đế đã không muốn trao đổi thì hắn chỉ có thể động thủ!
“Được lắm! Nếu cậu đã muốn tìm chết thì đừng trách chúng tôi!” Uy Đế tức giận đến bật cười. Dương Thiên đúng là ngạo mạn, dám lấy sức lực một người đối kháng với cả Liên minh chúng thần bọn họ.
“Tất cả nghe lệnh! Giết chết Dương Thiên!” Uy Đế nói thẳng, sau đó trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm. Lôi Thần, Johan và hơn mười cường giả cấp S khác cũng nhanh chóng bao vây Dương Thiên.
Những cường giả cấp S khác cũng chạy tới gia nhập đội ngũ. Trong nháy mắt, hai mươi mấy cường giả cấp S đã vây lấy Dương Thiên.
Dương Thiên thế mà lại thực sự dùng sức một người đối kháng với cả Liên minh chúng thần!
Liên minh chúng thần là thực lực đứng đầu thế giới, các thế lực khác có cộng lại cũng không mạnh mẽ được bằng Liên minh chúng thần.
“Dương Thiên, tôi phải công nhận là lá gan của cậu rất lớn! Ha ha, đúng là tuổi trẻ, vừa mới có chút thực lực đã nghĩ bản thân vô địch thiên hạ!” Uy Đế cười lạnh: “Nhiều cường giả cấp S thế này, cậu tốt nhất là nghĩ cách bảo vệ tính mạng đi!”
Ban đầu ông ta đã định bảo tồn thực lực của Liên minh chúng thần mà buông tha cho Dương Thiên, nhưng Dương Thiên lại không biết quý trọng sinh mệnh của mình. Thế nên bây giờ cho dù Liên minh chúng thần bọn họ bị tổn thất thì cũng muốn xử lý Dương Thiên!
Dương Thiên nắm chặt đại đao màu đen, trực tiếp bay lên không trung.
Dương Thiên vừa mới bay lên thì hai mươi mấy cường giả cấp S cũng lập tức bay lên không trung. Mặc dù nói là toàn bộ Liên minh chúng thần đối phó với Dương Thiên, nhưng chân chính quyết định thẳng bại vẫn là những cường giả cấp S này.
Dương Thiên nhìn hai mươi mấy vị cường giả cấp S, lại sinh ra một loại hào khí.
Lúc trước, chỉ cần nghe nói đến cường giả cấp S là hắn sẽ vô cùng sùng bái và hướng tới. Nhưng chưa đến một năm, thực lực của hắn đã đạt được tới trình độ này, cho dù hai mươi mấy cường giả cấp S liên thủ nhưng cũng không hề sợ hãi.
“Quác quác!”
Đại Ưng bay bên cạnh, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm những cường giả cấp S này.
Những cường giả cấp S sơ kỳ nhìn thấy con chim ưng khổng lồ này thì trong lòng vẫn không nhịn được mà sợ hãi.
“Mười người các người xử lý con chim ưng khổng lồ đó! Những người còn lại cùng tôi xông lên giết chết Dương Thiên!” Uy Đế lập tức phân phó, sau đó trường kiếm trong tay vung lên, một luồng kiếm quang lao thẳng về phía Dương Thiên.
Ngoài kiếm quang, quả cầu lửa, sấm chớp... đủ loại công kích đều đồng loạt tấn công Dương Thiên.
Dương Thiên mặt không đổi sắc, đại đao màu đen trong tay khẽ vung lên, ngăn chặn những đòn tấn công này. Sau đó, thân thể hắn lóe lên, tránh thoát hết các đòn công kích, đồng thời chém về phía một cường giả cấp S sơ kỳ.
“Ngăn cậu ta lại!” Uy Đế quát to, mười mấy người lập tức ngăn cản Dương Thiên. Mặc dù từng người bọn họ không phải đối thủ của Dương Thiên, nhưng khi liên thủ với nhau thì Dương Thiên cũng khó mà giải quyết.
Bên kia, Đại Ưng cũng bị mười cường giả cấp S vây lấy, khó phát huy năng lực bản thân.
“Dương Thiên! Bây giờ cậu đi vẫn còn kịp!” Uy Đế nhìn Dương Thiên, lạnh lùng nói. Sau một hồi chiến đấu, ông ta cảm giác được Dương Thiên rất khó đối phó. Mặc dù Dương Thiên không thể khiến bọn họ bị thương, nhưng tất cả mọi đòn công kích của bọn họ cũng bị Dương Thiên chặn lại. Nếu cứ kéo dài như vậy, chỉ sợ sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Dương Thiên lại không hề sợ hãi, hắn cũng muốn thông qua những cường giả này để kiểm tra thực lực của mình.
Chapter 344 Có giao không?
“Bùm!”
Đột nhiên, một kiếm quang lao tới. Uy Đế chờ mãi, cuối cùng cũng bắt được một sơ hở của Dương Thiên, lập tức tấn công hắn.
Eo Dương Thiên xuất hiện một vết thương sâu khoảng chừng ba centimet, xuất hiện vài giọt máu. Nhưng ngay sau đó, vết thương này nhanh chóng khép miệng lại, cả máu cũng một lần nữa dung hợp vào trong cơ thể hắn, biến mất không thấy bóng dáng.
“Cái gì?” Uy Đế kinh hãi. Ông ta là cường giả cấp S đỉnh phong, thế mà dốc toàn lực cũng chỉ có thể khiến Dương Thiên bị thương một chút, vết thương còn nhanh chóng khép miệng lại. Ông ta mới chỉ không gặp Dương Thiên chưa tới hai tháng!
Sắc mặt Uy Đế xanh mét.
“Ha ha! Đòn công kích của Uy Đế đại nhân cũng chẳng ra sao!” Dương Thiên cười to, cảm nhận đòn tấn công này của Uy Đế. Hắn cảm giác Uy Đế phải tăng lực công kích lên mấy lần nữa thì mới có thể khiến hắn trọng thương.
Bây giờ Luyện xương cảnh của hắn đã viên mãn, vượt xa cường giả cấp S đỉnh phong! Đủ để địch được thiên tài lĩnh ngộ một tia pháp tắc Long Kinh Thiên.
“Hừ! Dương Thiên, cho dù cậu có lợi hại như thế nào đi nữa thì không phải cũng đã bị tôi làm cho bị thương rồi đó sao! Hôm nay, chỉ dựa vào con chim ưng khổng lồ này thì cậu đừng mơ thoát được khỏi vòng vây!” Uy Đế lạnh lùng nói.
“Thế sao?” Dương Thiên hơi mỉm cười, sau đó lộ ra nụ cười lạnh lùng.
Dương Thiên nhìn thấy nụ cười này thì cảm thấy có gì đó không thích hợp. Ngay sau đó, trước người Dương Thiên lóe lên, một bóng dáng thật lớn xuất hiện.
“Không ổn! Mau lùi lại!” Uy Đế vội vàng hét lên, sắc mặt lộ rõ vẻ kinh hãi.
Một con sói xám một sừng khổng lồ xuất hiện trước người Dương Thiên, nó gầm lên một tiếng, sau đó tấn công về phía những cường giả cấp S của Liên minh chúng thần.
“Phụt!” “Phụt!”
Đại Lang xuất hiện quá đột ngột, ba cường giả cấp S sơ cấp không phản ứng kịp, lập tức phun ra mấy ngụm máu tươi, cả người bật ngửa ra sau, hiển nhiên đã bị trọng thương!
Cuộc chiến lập tức có biến!
Bên cạnh Dương Thiên là một con sói xám một sừng dài hơn 300 mét. Nó bảo vệ Dương Thiên, như hổ rình mồi nhìn nhóm người Uy Đế.
Phía bên kia, Đại Ưng gầm lên, hai cánh vẫy mạnh, cuối cùng cũng thoát khỏi sự trói buộc của mười vị cường giả cấp S. Nó vỗ cánh bay đi, một cường giả cấp S sơ kỳ lập tức rơi xuống đất, hôn mê bất tỉnh. Đại Ưng giương cánh bay tới bên người Dương Thiên.
Một người thanh niên và hai con cự thú cấp S đỉnh phong đối đầu với đông đảo cường giả cấp S của Liên minh chúng thần!
“Uy Đế! Nếu như thế này thì sao?” Dương Thiên nhìn Uy Đế, lạnh lùng nói.
“Hừ! Chỉ dựa vào hai con cự thú mà thôi!” Uy Đế lạnh lùng nói, nhưng ánh mắt nhìn về phía hai con cự thú kia lại có cả một chút hâm mộ.
Ông ta không biết Dương Thiên kiếm ở đâu ra được những con cự thú cấp S như thế này, cho dù là con nào thì thực lực cũng không thua kém gì ông ta!
Vừa rồi bọn họ liên thủ còn có thể đối phó được với Dương Thiên và chim ưng khổng lồ. Nhưng mà bây giờ lại có thêm một con sói xám khổng lồ cấp S đỉnh phong, bọn họ sợ là không phải đối thủ của Dương Thiên!
“Giao Thần châu bất hủ ra đây!” Dương Thiên nhìn Uy Đế nói.
Lúc trước hắn muốn trao đổi với Uy Đế, nhưng Uy Đế lại trực tiếp từ chối hắn. Không còn cách nào khác, Dương Thiên chỉ có thể cưỡng chế cướp đoạt, nhưng cho tới bây giờ hắn cũng không hề giết chết người nào của Liên minh chúng thần.
Hắn vô cùng mong muốn có được Thần châu bất hủ, thế nên không muốn Uy Đế trong cơn tức giận mà hủy đi nó!
“Hừ! Dương Thiên, cậu đừng có mà mơ tưởng! Thần châu bất hủ là bảo vật truyền thừa của gia tộc chúng tôi, tôi sẽ không bao giờ giao nó cho cậu đâu!” Uy Đế lạnh lùng nói, vẫn không chịu nhượng bộ.
“Thế sao?’ Dương Thiên híp mắt lại, chuyện đã đến nước này rồi mà Uy Đế vẫn ngoan cố như vậy.
Dương Thiên không nhường nhịn nữa. Hắn vung tay lên, ngay sau đó Đại Lang và Đại Ưng trực tiếp nhảy về phía nhóm cường giả cấp S của Liên minh chúng thần, bắt hai cường giả cấp S đi tới trước mặt Dương Thiên.
Dương Thiên bóp chặt cổ họng của hai cường giả cấp S sơ cấp này, lạnh lùng nhìn Uy Đế: “Có giao ra không?”
“Dương Thiên, cậu đừng có mà quá đáng!” Uy Đế tức giận nói, nhưng ông ta cũng không phải đối thủ của Dương Thiên và hai con cự thú.
“Xem ra là không muốn giao rồi.” Dương Thiên lắc đầu, sau đó nhìn về phía hai cường giả cấp S sơ cấp trong tay: “Là Uy Đế không muốn cứu các người, chỉ là một hạt châu thôi mà, thế mà cũng không nỡ lấy ra.”
Dương Thiên thở dài một hơi, sau đó hai tay khẽ dùng sức, hai cường giả lập tức bị Dương Thiên bóp nát yết hầu, tử vong.
Đại Ưng và Đại Lang lại nhanh chóng bắt thêm hai người nữa!
Dương Thiên vẫn giữ chặt cổ họng bọn họ, lạnh lùng nhìn Uy Đế, nói: “Có giao không?”
Khi Dương Thiên hỏi câu này, toàn bộ Liên minh chúng thần đều chìm vào im lặng. Trên tay Dương Thiên là hai cường giả cấp S, cường giả hàng đầu thế giới, thế nhưng trong tay hắn lại hoàn toàn không có sức phản kháng.
Bọn họ nhìn về phía Dương Thiên, ánh mắt ngập tràn sợ hãi. Đối mặt với toàn bộ Liên minh chúng thần mà Dương Thiên còn có thể chiếm được ưu thế như thế này, đúng là khiến người ta phải sợ hãi!
Lúc này, Dương Thiên giống như một ác ma, không ngừng phá hủy phòng tuyến tâm lý của bọn họ.
Bọn họ biết mục đích Dương Thiên tới đây, ánh mắt theo bản năng nhìn về phía Uy Đế. Nếu như Uy Đế không chịu giao Thần châu bất hủ ra thì hai vị cường giả cấp S trên tay Dương Thiên chắc chắn sẽ chết!
Chapter 345 Chờ anh!
Sắc mặt Uy Đế vô cùng ảm đạm, Dương Thiên đã giết chết hai cường giả cấp S của Liên minh chúng thần rồi. Bây giờ hắn lại bắt hai người nữa, nếu như ông ta không chịu giao ra Thần châu bất hủ thì Dương Thiên chắc chắn sẽ giết chết cả hai người này.
Trong lòng ông ta không hề muốn giao ra, nhưng bây giờ ông ta nhìn về phía Liên minh chúng thần đã thấy không ít người bất mãn nhìn ông ta.
Bởi vì ông ta có cơ hội để cứu những cường giả cấp S này, nhưng ông ta lại không muốn làm như vậy. Không thể không nói, những lời vừa rồi của Dương Thiên đã khiến mọi người có định kiến về Uy Đế. Ngay cả nhóm người Lôi Thần, Johan cũng nhìn Uy Đế bằng ánh mắt lạnh lùng, tuy nhiên bọn họ cũng không nói gì cả, lặng lặng chờ xem tiếp theo Uy Đế sẽ làm như thế nào.
Mặc dù bọn họ không biểu hiện ra ngoài nhưng thực lòng mà nói thì ai cũng muốn Uy Đế giao Thần châu bất hủ ra. Giống như vừa rồi Dương Thiên đã nói, chỉ là một hạt châu giữ cho thi thể không thối rữa thôi mà, dùng cho người chết, còn với người sống bọn họ mà nói thì hoàn toàn vô dụng.
Vì một hạt châu như thế mà trả giá bằng tính mạng của những cường giả cấp S thì thực sự không đáng chút nào.
Chỉ là Uy Đế quá mức uy nghiêm, khiến bọn họ sợ hãi không dám nói ra mà thôi.
“Có giao không?” Dương Thiên lại lặp lại một lần nữa. Uy Đế vẫn không có động tĩnh gì, Dương Thiên thờ ơ gật đầu: “Tôi biết rồi, xem ra là vẫn không muốn giao ra!”
Nói xong, hai tay Dương Thiên lại chuẩn bị dùng sức, hai cường giả cấp S lập tức hốt hoảng, giống như giây tiếp theo bọn họ sẽ chết vậy.
“Dừng tay!” Ngay khi Dương Thiên chuẩn bị dùng sức thì giọng nói tức giận của Uy Đế vang lên.
“Ồ? Uy Đế, ông làm sao thế? Muốn nói gì à? Không thấy tôi đang muốn giết người sao?” Dương Thiên hờ hững nhìn ông ta.
“Hừ! Dương Thiên, cậu thả bọn họ ra, hơn nữa còn phải đảm bảo từ nay về sau không tới gây phiền toái cho Liên minh chúng thần chúng tôi nữa thì tôi sẽ giao Thần châu bất hủ cho cậu!” Uy Đế lạnh lùng nói.
“Được!” Dương Thiên gật đầu, mục đích tới đây của hắn là vì Thần châu bất hủ, hắn lập tức nói: “Tôi đồng ý với yêu cầu của ông!”
“Còn nữa! Dương Thiên, đừng có quên ba quả Huyền cảnh vương, đây là chính cậu nói đấy!” Uy Đế nói tiếp.
“Ha ha! Uy Đế, lúc trước là tôi có lòng tốt trao đổi với ông, nhưng ông không đồng ý. Bây giờ ông động thủ, đánh thua còn đòi linh quả, không cảm thấy buồn cười sao? Không có! Một viên cũng không có!” Dương Thiên cười lạnh.
Bây giờ quyền chủ động ở trên tay Dương Thiên, làm sao hắn có thể giao ra những quả Huyền cảnh vương đó cho Uy Đế chứ? Bản thân hắn dùng còn thấy thiết.
“Cậu!” Sắc mặt Uy Đế lúc xanh lúc đỏ, nhưng ông ta cũng không có cách nào khác. Một lúc sau, Uy Đế vẫn phải thỏa hiệp. Ông ta vung tay lên, một luồng ánh sáng trắng bay về phía Dương Thiên.
Dương Thiên lập tức bắt lấy luồng sáng này, sau đó mở lòng bàn tay ra. Trong tay hắn có một hạt châu màu trắng có đường kính khoảng ba centimet, tản ra ánh sáng dịu dàng. Loại ánh sáng này khiến người ta vô cùng thoải mái.
Đây chính là Thần châu bất hủ sao? Dương Thiên lộ rõ vẻ vui mừng, cẩn thận cất đi. Hắn không sợ Uy Đế đưa cho hắn đồ giả, nếu thực sự là như vậy thì hắn cũng không ngại giết thêm mấy người nữa của Liên minh chúng thần!
“Ha ha! Cám ơn Uy Đế!” Dương Thiên thu hồi hạt châu màu trắng, sau đó tung chân đá bay hai cường giả cấp S trong tay mình về phía Uy Đế.
“Uy Đế!” Hai cường giả cấp S vội vàng đứng thẳng người, trên mặt vẫn còn đầy vẻ sợ hãi.
“Hừ! Phế vật!” Uy Đế lạnh lùng nói.
Hai cường giả cấp S sơ kỳ không dám nói gì, cúi đầu nghe mắng.
“Uy Đế, vậy tôi không quấy rầy các người nữa! Các người cũng không cần phải tiễn tôi đâu!” Dương Thiên có được Thần châu bất hủ thì tâm trạng rất tốt. Hắn cười to, sau đó leo lên lưng Đại Ưng, Đại Lang cũng thu nhỏ lại, nhảy lên lưng Đại Ưng. Con chim ưng khổng lồ kêu lên một tiếng bén nhọn, bay lượn một vòng quay bầu trời của Liên minh chúng thần rồi mới rời đi!
“Sỉ nhục! Đây là sự sỉ nhục của Liên minh chúng thần!” Uy Đế nhìn bóng dáng Dương Thiên rời đi thì tức giận nói. Ông ta nhìn Dương Thiên, ánh mắt tràn đầy khát khí. Con trai Uy Nhĩ của ông ta rất có khả năng đã chết trong tay Dương Thiên, mà bây giờ Dương Thiên còn không thèm để Liên minh chúng thần vào mắt!
“Một đám phế vật! Nhiều người như vậy mà cũng không ngăn cản được một mình Dương Thiên!” Uy Đế tức giận nói.
Ông ta là người cầm quyền Liên minh chúng thần, thực lực mạnh nhất, tính cách lại nóng nảy, không chút kiêng kỵ mà phát tiết lửa giận trong lòng.
Các cường giả cấp S khác nơm nớp lo sợ, cúi đầu không dám nói tiếng nào.
...
Dương Thiên ngồi trên lưng con chim ưng khổng lồ, lấy thân thể của Vương Nhã Lộ từ trong Long phượng nguyên châu ra, nhìn cô nhắm chặt hai mắt, gương mặt tái nhợt. Dương Thiên tràn đầy thương tiếc và thống khổ.
Rõ ràng hắn có rất nhiều cơ hội, nhưng chính hắn đã bỏ lỡ hết. Chờ đến khi hắn thực sự hiểu ra được trái tim mình thì mọi chuyện đã quá trễ rồi. Người không còn nữa, có nói gì cũng vô dụng!
Một hạt châu màu trắng xuất hiện trong tay Dương Thiên. Dương Thiên nhẹ nhàng nâng Vương Nhã Lộ dậy, sau đó đặt hạt châu vào trong miệng Vương Nhã Lộ.
Một vầng sáng trắng xuất hiện, hoàn toàn bao phủ lấy Vương Nhã Lộ. Dưới vầng sáng này, thân thể Vương Nhã Lộ dần dần phục hồi lại như bình thường, ngay cả trái tim rách nát cũng trở về nguyên dạng, tro bụi trên người cũng biến mất.
Khoảng chừng ba phút sau, ánh sáng tan biến. Giờ phút này, trên người Vương Nhã Lộ không còn vết thương, sắc mặt cũng trở nên hồng hào, lông mi dài cong vút. Tay cô vẫn đang nắm chặt chiếc lắc tay màu tím kia, vẻ mặt nhìn như đang ngủ.
Vương Nhã Lộ lúc này giống hệt người bình thường, chỉ là trái tim cô không còn đập, không có hơi thở.
“Anh Tiểu Thiên, em thích anh!” Trong đầu Dương Thiên đột nhiên nhớ lại tình cảnh trong bệnh viện, nhớ tới câu nói nhỏ nhẹ của cô.
Dương Thiên ôm chặt lấy Vương Nhã Lộ, giống như đang ôm một bảo bối vô giá. Ánh mắt hắn lấp lánh ánh sáng.
“Nhã Lộ! Chờ anh! Dương Thiên này nhất định sẽ trở thành một vị cường giả mạnh mẽ nhất thế giới! Anh sẽ cứu sống em!”
Dương Thiên hoàn toàn phục hồi lại tinh thần, nhìn cô gái đã không còn hơi thở trong vòng tay mình, ánh mắt lộ ra vẻ kiên định.
Thời đại hiện giờ đã không còn là thời đại bình thường nữa, đến cả cự thú đại dương cũng có thể xuất hiện, vậy thì chuyện cứu sống Vương Nhã Lộ cũng không phải chuyện không thể!
“Sư phụ! Có cách nào cứu được Nhã Lộ không?” Dương Thiên tràn đầy hy vọng hỏi Huyền Hư đạo nhân. Huyền Hư đạo nhân có lai lịch thần bí, hơn nữa còn biết rất nhiều chuyện, nếu như muốn biết làm thế nào để cứu sống Vương Nhã Lộ thì chắc chắn Huyền Hư đạo nhân sẽ là người biết câu trả lời đầu tiên.
“Tiểu Thiên, Vương Nhã Lộ đã hoàn toàn mất đi hơi thở rồi. Hơn nữa, trái tim cũng đã bị đá đập nát, chết cũng đã được hơn ba tiếng rồi, cả người lạnh như băng, khó mà cứu được!” Huyền Hư đạo nhân thở dài.
Hơn ba tiếng trước, đây chính là lúc Vương Nhã Lộ gọi điện cho hắn.
“Em không sao! Anh Tiểu Thiên, anh không sao là tốt rồi!” Hơn ba tiếng trước, Vương Nhã Lộ nói xong câu này với hắn thì lập tức ngắt điện thoại.
Căn cứ vào cảnh tượng ở đây thì rất có thể khi Vương Nhã Lộ gọi điện thoại thì con kiến khổng lồ kia đã ở ngay trước mắt cô rồi.
Dương Thiên siết chặt hai tay, nhìn cô gái trong lòng mình, trái tim như bị ai đó bóp nát.
“Cô gái ngốc nghếch này!” Dương Thiên ôm chặt lấy Vương Nhã Lộ, không nỡ buông tay.
“Sư phụ, thực sự không có cách nào khác sao?” Dương Thiên lẩm bẩm.
“Biện pháp thì có! Con người vốn dĩ đã chết rồi thì không thể sống lại! Nhưng vũ trụ này ngập tràn phép màu! Ta biết trong vũ trụ có một loại quả gọi là quả Sinh mệnh, vô cùng quý hiếm, không cần biết đã tử vong bao lâu, chỉ cần còn giữ thân thể là có thể cứu sống!” Huyền Hư đạo nhân nhìn bộ dáng thống khổ của Dương Thiên thì nói.
“Quả Sinh mệnh?” Ánh mắt Dương Thiên lộ ra vẻ vui mừng, vội vàng hỏi: “Sư phụ, con có thể tìm quả Sinh mệnh ở đâu?”
“Quả sinh mệnh được gọi là tính mạng thứ hai của cường giả, cho dù là cường giả cấp Tinh chủ cũng có thể cứu sống được, thế nên vô cùng trân quý. Là bảo vật mà các cường giả cấp Hắc động phải điên cuồng tranh đoạt! Hơn nữa, loại quả này rất khó trồng, chỉ có một vài cường giả cấp Hắc động tìm được! Ta còn nhớ cách đây rất lâu, hệ Ngân hà đã bán đấu giá một quả Sinh mệnh, giá cao hơn trời, tận mười nghìn hành tinh có sự sống!” Huyền Hư đạo nhân nói tiếp: “Hơn nữa, loại quả này còn xem may mắn. Cho dù ngươi có tiền tài có thực lực, nhưng không có duyên với nó thì cũng không có tác dụng gì!”
Dương Thiên hỏi: “Trong hệ Ngân hà có quả Sinh mệnh sao?”
“Ta cũng không dám chắc chắn! Nhưng cho dù trong hệ Ngân hà không có thì các tinh hệ khác chắc chắn sẽ có! Chỉ cần thực lực đủ cường đại thì sẽ có người trực tiếp đưa những loại quả này tới tận của cho ngươi! Có một số cường giả có thực lực nghịch thiên, bọn họ nắm giữ pháp tắc thời gian hoàn chỉnh, thậm chí còn có thể nghịch chuyển thời gian. Vậy thì cho dù có hồn phi phách tán thì bọn họ cũng có thể gom lại hồn phách của ngươi! Phải gọi là vô cùng nghịch thiên!” Huyền Hư đạo nhân nói: “Những người như vậy, cho dù là ta thì trong mắt bọn họ cũng chỉ như một con kiến! Thế nên, chờ khi thực lực của ngươi đạt tới cực điểm thì tất cả mọi chuyện không thể đều biến thành có thể!”
Dương Thiên lẳng lặng lắng nghe, căn cứ theo những lời Huyền Hư đạo nhân nói thì bây giờ hắn có hai cách cứu sống Vương Nhã Lộ.
Cách thứ nhất, đó là tìm kiếm quả Sinh mệnh, sau đó để cho Vương Nhã Lộ dùng.
Cách thứ hai, đó là tìm một cường giả nắm giữ pháp tắc thời gian hoàn chỉnh, nhờ người đó nghịch chuyển thời gian, cứu Vương Nhã Lộ.
Theo lý mà nói thì cách thứ nhất đơn giản hơn rất nhiều, nhưng mà cách này đối với Dương Thiên mà nói cũng rất khó khăn!
Bây giờ hắn vẫn còn chưa ra vũ trụ, chỉ ở gần cấp Tân tinh mà thôi. Theo như lời Huyền Hư đạo nhân nói, những quả Sinh mệnh đó là thứ các cường giả cấp Hắc động phải điên cuồng tranh đoạt. Một quả Sinh mệnh cũng được đấu giá tận mười nghìn hành tinh có sự sống!
Nhưng mà, có hy vọng là được!
Ánh mắt Dương Thiên lộ rõ vẻ kiên định!
“Nhã Lộ, chờ anh!” Dương Thiên nhìn cô gái trong lòng mình, nhẹ nhàng nói.
Sau khi mất đi mới biết trân trọng. Lúc trước hắn băn khoăn quá nhiều chuyện, vô tình làm tổn thương Vương Nhã Lộ. Bây giờ hắn cuối cùng cũng đã hiểu rõ được trái tim mình, chuẩn bị đối mặt với tình cảm này, nhưng cô đã đi xa, nỗi đau này không thể nào diễn tả được bằng lời.
“Tiểu Thiên! Người đã chết không thể sống lại, Nhã Lộ cũng không muốn con khổ sở như thế này đâu!” Thẩm Tân Lan ở bên cạnh khuyên nhủ.
“Mẹ, con không sao!” Dương Thiên nói vậy, nhưng vẫn ôm chặt lấy cô gái trong lòng, ai nói gì cũng không chịu buông ra.
“Dương Thiên!” Một lát sau, nhóm người Long Kinh Thiên cũng đến nơi. Bọn họ nhìn thấy cô gái trong lòng Dương Thiên thì lập tức hiểu đại khái đã xảy ra chuyện gì. Mặc dù bọn họ không biết cô gái này là ai, nhưng chắc chắn cô gái này vô cùng quan trọng đối với Dương Thiên.
“Long tiền bối, ông có từng nghe qua một loại quả gọi là quả Sinh mệnh không?” Dương Thiên nhìn Long Kinh Thiên, ánh mắt mong chờ.
Long Kinh Thiên đã sống gần một thế kỷ, hiểu biết trái đất hơn bất cứ ai khác. Dương Thiên rất muốn kỳ tích xuất hiện, nếu như trên trái đất cũng có quả Sinh mệnh thì may quá!
“Quả Sinh mệnh?” Long Kinh Thiên nghe xong thì lắc đầu, nhưng nhìn về phía cô gái trong lòng Dương Thiên thì ông lại nói tiếp: “Cậu muốn cứu sống cô gái này sao? Tôi không biết quả Sinh mệnh, nhưng tôi biết trên trái đất có một thứ có thể bảo trì thân thể của người chết không bị mục rữa!”
“Thứ đó ở đâu?” Dương Thiên vội vàng hỏi. Bây giờ thời gian tử vong của Vương Nhã Lộ còn ít, nhưng nếu để thêm một thời gian nữa thì thân thể chắc chắn sẽ mục nát thối rữa. Cho dù Long phượng nguyên chân cũng không thể đảm bảo thân thể cô được giữ nguyên trạng.
“Thứ đó gọi là Thần châu bất hủ, cậu cũng biết chủ nhân của nó đấy, đó chính là Uy Đế của Liên minh chúng thần!” Long Kinh Thiên nói.
(Bất hủ: không mục rữa)
Chapter 342 Một mình đối kháng với Liên minh chúng thần! 1
“Cảm ơn Long tiền bối! Khi khác Dương Thiên nhất định sẽ báo đáp!” Dương Thiên nghe được tin tức về Thần châu bất hủ thì trịnh trọng cảm ơn Long Kinh Thiên. Tin tức này của Long Kinh Thiên rất có ích với hắn, chỉ cần có Thần châu bất thủ thì hắn có thể chuyên tâm để bản thân trở nên cường đại, không cần phải lo lắng thân thể Vương Nhã Lộ xảy ra vấn đề!
“Tiểu Thiên!” Dương Gia Quốc và Thẩm Tân Lan ở bên cạnh lo lắng gọi. Bọn họ biết Dương Thiên đang nghĩ gì.
“Cha mẹ, con không sao đâu! Người của Liên minh chúng thần không làm gì được con!” Dương Thiên nhìn cha mẹ mình, cười nói.
“Anh trai!” Dương San ở bên cạnh, gương mặt nhỏ nhắn cũng tràn đầy lo lắng.
“San San! Lúc anh không ở đây, em nhất định phải bảo vệ cha mẹ thật tốt, biết không? Em xem, anh tặng em con rùa nhỏ này, tên nó là Đại Quy, khi nào gặp nguy hiểm thì em liền quăng nó ra ngoài, để nó bảo vệ mọi người, biết chưa?” Dương Thiên nhìn em gái, rồi đưa Đại Quy cho cô bé.
Vương Nhã Lộ đã xảy ra chuyện, Dương Thiên không muốn bất cứ ai trong gia đình mình gặp chuyện nữa! Thế nên hắn giao Đại Quy cho San San.
Đại Quy là cự thú cấp S, cho dù không đánh lại được người khác thì cũng có thể bảo vệ người nhà Dương Thiên không bị thương tổn, không xảy ra chuyện đáng tiếc như thế này.
Sau khi sắp xếp xong mọi chuyện, chim ưng khổng lồ lại xuất hiện, Dương Thiên lập tức nhảy lên lưng nó.
“Anh trai! Anh nhất định phải cứu sống chị Nhã Lộ đấy!” San San hét lên.
Dương Thiên ôm chặt cô gái trong lòng, hơi mỉm cười nhìn mọi người. Sau đó, Đại Ưng giống như một tia sáng, lao vút về phía xa!
Ở hợp chủng quốc, mười mấy con sinh vật biển khổng lồ cấp S kia cuối cùng cũng bị đánh lui. Dù sao thì Uy Đế cũng là cường giả cấp S đỉnh phong, hơn nữa Liên minh chúng thần còn có hơn hai mươi cường giả cấp S. Trong số những sinh vật biển vây quanh hải vực Hợp chủng quốc, chỉ có hai con là thực lực cấp S hậu kỳ, còn đâu đều là cấp S trung kỳ và cấp S sơ kỳ.
Tiếc là cuối cùng vẫn để hai con cự thú cấp S hậu kỳ kia chạy mất, thực lực của Uy Đế ở dưới nước không thể phát huy mức cao nhất.
Lúc này Uy Đế đang nghe mọi người báo cáo những thiệt hại do đám sinh vật biển này gây ra.
“Uy Đế, Hoa Hạ truyền tin đến, tất cả cự thú ở hải vực nước họ đã bị đánh đuổi hết! Con bạch tuộc khổng lồ cấp S hậu kỳ kia đã bị Dương Thiên giết chết, còn con cá voi khổng lồ cấp S đỉnh phong đã chạy thoát. Liên minh châu Âu và liên minh châu Phi cũng truyền tin đến, chỗ bọn họ có hơn mười sinh vật biển khổng lồ. Sáu tuyến phòng ngự của liên minh châu Âu bị phá một một tuyến, liên minh châu Phi có năm tuyến phòng ngự cũng bị phá một, cuối cùng phải dựa vào vũ khí hạt nhân mới có thể tiêu diệt hai con cự thú cấp S đã bò được lên bờ, nhưng cả hai thế lực đã tổn thất nghiêm trọng!” Một dị năng giả cấp S sơ kỳ đang báo cáo.
Uy Đế khẽ nhắm mắt lại, âm thầm chỉnh lý thông tin.
Cuộc tấn công của quái thú lần này vô cùng khủng bố, số lượng cự thú cấp S nhiều như vậy, ông ta cũng sợ không phòng thủ được. Nếu như con cá voi khổng lồ kia xuất hiện ở Hợp chủng quốc thì ông ta cũng không dám chắc mình có thể ngăn cản được nó.
Nhưng Hoa Hạ lại có thể bảo toàn phòng thủ với con cá voi khổng lồ cấp S đỉnh phong này! Thực lực của Hoa Hạ đúng là càng ngày càng mạnh mẽ. Uy Đế híp mắt lại, chuyện này đối với Liên minh chúng thần bọn họ mà nói thì không phải một tin tức tốt!
Lúc này, một cường giả cấp S sơ kỳ đột nhiên từ bên ngoài bước vào.
“Uy Đế! Dương Thiên đang ở bên ngoài! Nói là muốn gặp ông!” Vị cường giả này lúc báo cáo còn mang theo một tia run sợ, không biết đã nhìn thấy gì.
“Dương Thiên?” Uy Đế khẽ nhíu mày, sau đó đứng dậy bước ra ngoài.
Bên ngoài, một thanh niên lặng lẽ đứng đó, thân thể thẳng tắp. Sau lưng hắn là một con chim ưng khổng lồ, nhìn qua khiến người ta vô cùng sợ hãi.
Nơi này quy tụ gần hết nhóm cường giả của Liên minh chúng thần, hơn mười cường giả cấp S đang vây quanh Dương Thiên.
Uy Đế đi ra, nhìn thấy Dương Thiên và con chim ưng khổng lồ sau lưng hắn thì khẽ nhíu mày hỏi: “Dương Thiên, cậu tới Liên minh chúng thần của chúng tôi làm gì?”
Nếu như có cơ hội, ông ta không ngại đánh chết Dương Thiên ở chỗ này. Nhưng thực lực của Dương Thiên vô cùng cường đại, hơn nữa sau lưng còn có một con chim ưng khổng lồ cấp S đỉnh phong. Cho dù bọn họ có giết được Dương Thiên thì cũng phải chịu tổn thất không nhỏ.
Bây giờ là thời đại của quái vật biển, ai mà biết ẩn dưới đáy đại dương có bao nhiêu cự thú cơ chứ, thế nên Uy Đế không muốn mất đi bất cứ lực lượng nào.
“Uy Đế! Đã lâu không gặp!” Dương Thiên cười nói: “Lần này tôi tới tìm ông là muốn mượn một thứ!”
Dương Thiên vừa gặp Uy Đế đã nói thẳng ý đồ của mình.
“Thứ gì?” Uy Đế hỏi.
“Thần châu bất hủ!” Dương Thiên nhìn Uy Đế, chậm rãi nói.
“Không được!” Uy Đế nghe được lời nói của Dương Thiên thì lập tức từ chối: “Thần châu bất hủ là bảo vật truyền đời của gia tộc tôi, không thể giao cho người ngoài!”
“Uy Đế, tôi sẵn sàng trả giá cho ông! Tôi đồng ý lấy ba quả Huyền cảnh vương hoàn chỉnh ra trao đổi!” Dương Thiên nói.
Ba quả Huyền cảnh vương hoàn chỉnh? Những thành viên của Liên minh chúng thần lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc. Ba quả Huyền cảnh vương hoàn chỉnh tương đương với ba vị cường giả cấp A đỉnh phong đột phá lên cấp S!
“Hừ! Cho dù mười quả Huyền cảnh vương cũng vô dụng!” Uy Đế vẫn từ chối.
“Ngoài ba quả Huyền cảnh vương, tôi còn có thể cung cấp cho ông những loại linh quả khác có uy lực không kém quả Huyền cảnh vương. Những linh quả đó kết hợp với nhau có thể khiến cho người thường đột phá lên cấp S!” Dương Thiên lại tiếp tục ra giá.
“Cái gì?” Những cường giả cấp S bên cạnh nghe thấy mà sợ, có loại linh quả kỳ diệu như thế sao? Có thể khiến người thường đạt tới cấp S? Thế thì thứ quả này còn quý hiếm hơn cả quả Huyền cảnh vương. Bởi vì quả Huyền cảnh vương cũng chỉ có tác dụng với cường giả cấp A đỉnh phong!
Dương Thiên đang nói đến mấy loại quả như quả Hồng tâm!
Chapter 343 Một mình đối kháng với Liên minh chúng thần! 2
“Tôi đã nói rồi, cho dù cậu có lấy ra bao nhiêu bảo vật thì tôi cũng không giao Thần châu bất hủ cho cậu đâu!” Uy Đế lắc đầu. Thần châu bất hủ vô cùng quý hiếm, trừ khi Dương Thiên có thể lấy ra bảo vật giúp ông ta đột phá cấp S đỉnh phong. Ông ta tin chắc Dương Thiên không có khả năng có được bảo vật như thế. Trợ giúp người khác đột phá cấp S? Hừ! Ông ta không có hứng thú!
“Uy Đế không suy xét một chút sao? Cho dù ông không cần, nhưng người thân của ông, hoặc là người thân của nhóm cường giả cấp S như Lôi Thần cần!” Dương Thiên nói.
Nhóm cường giả cấp S Lôi Thần, Johan đứng bên cạnh vô cùng kích động nhìn Uy Đế. Bọn họ cũng có người thân, tất nhiên ai cũng muốn thực lực của bọn họ trở nên mạnh mẽ. Nhưng mà, cho dù Uy Đế có được những linh quả này thì cũng chưa chắc đã ban cho bọn họ.
Uy Đế nhìn Dương Thiên, lạnh lùng nói: “Dương Thiên! Hôm nay cho dù cậu có nói gì đi nữa thì tôi cũng không giao Thần châu bất hủ cho cậu đâu! Cậu đi đi!”
“Ha ha, Uy Đế, ông đúng là đồ máu lạnh, chỉ biết nghĩ cho mình chứ không nghĩ cho những người khác! Ông như thế này không sợ khiến cho các thành viên của Liên minh chúng thần thất vọng sao?” Dương Thiên cười nói.
“Hừ! Dương Thiên, cậu không cần phải nói như vậy. Thần châu bất hủ là đồ của Uy Đế, có đổi hay không cũng là chuyện của Uy Đế đại nhân, cậu đừng lôi toàn bộ người của Liên minh chúng thần vào!” Lôi Thần đứng bên cạnh lên tiếng.
“Tiễn khách!” Uy Đế phất tay.
Dương Thiên lại không nhúc nhích, hắn híp mắt lại, sau đó một đại đao màu đen xuất hiện trong tay hắn.
“Dương Thiên, ngươi muốn động thủ?” Uy Đế nhìn đại đao màu đen trong tay Dương Thiên thì cười lạnh.
“Từ lâu Dương Thiên đã được nghe thực lực của Liên minh chúng thần vô cùng cường đại, hôm nay muốn lĩnh giáo một chút thực lực của nhóm người Uy Đế đại nhân!” Dương Thiên nói rõ ràng. Mục đích của hắn tới đây là vì Thần châu bất hủ, nếu không lấy được Thần châu bất hủ thì hắn sẽ không rời đi.
Nếu Uy Đế đã không muốn trao đổi thì hắn chỉ có thể động thủ!
“Được lắm! Nếu cậu đã muốn tìm chết thì đừng trách chúng tôi!” Uy Đế tức giận đến bật cười. Dương Thiên đúng là ngạo mạn, dám lấy sức lực một người đối kháng với cả Liên minh chúng thần bọn họ.
“Tất cả nghe lệnh! Giết chết Dương Thiên!” Uy Đế nói thẳng, sau đó trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm. Lôi Thần, Johan và hơn mười cường giả cấp S khác cũng nhanh chóng bao vây Dương Thiên.
Những cường giả cấp S khác cũng chạy tới gia nhập đội ngũ. Trong nháy mắt, hai mươi mấy cường giả cấp S đã vây lấy Dương Thiên.
Dương Thiên thế mà lại thực sự dùng sức một người đối kháng với cả Liên minh chúng thần!
Liên minh chúng thần là thực lực đứng đầu thế giới, các thế lực khác có cộng lại cũng không mạnh mẽ được bằng Liên minh chúng thần.
“Dương Thiên, tôi phải công nhận là lá gan của cậu rất lớn! Ha ha, đúng là tuổi trẻ, vừa mới có chút thực lực đã nghĩ bản thân vô địch thiên hạ!” Uy Đế cười lạnh: “Nhiều cường giả cấp S thế này, cậu tốt nhất là nghĩ cách bảo vệ tính mạng đi!”
Ban đầu ông ta đã định bảo tồn thực lực của Liên minh chúng thần mà buông tha cho Dương Thiên, nhưng Dương Thiên lại không biết quý trọng sinh mệnh của mình. Thế nên bây giờ cho dù Liên minh chúng thần bọn họ bị tổn thất thì cũng muốn xử lý Dương Thiên!
Dương Thiên nắm chặt đại đao màu đen, trực tiếp bay lên không trung.
Dương Thiên vừa mới bay lên thì hai mươi mấy cường giả cấp S cũng lập tức bay lên không trung. Mặc dù nói là toàn bộ Liên minh chúng thần đối phó với Dương Thiên, nhưng chân chính quyết định thẳng bại vẫn là những cường giả cấp S này.
Dương Thiên nhìn hai mươi mấy vị cường giả cấp S, lại sinh ra một loại hào khí.
Lúc trước, chỉ cần nghe nói đến cường giả cấp S là hắn sẽ vô cùng sùng bái và hướng tới. Nhưng chưa đến một năm, thực lực của hắn đã đạt được tới trình độ này, cho dù hai mươi mấy cường giả cấp S liên thủ nhưng cũng không hề sợ hãi.
“Quác quác!”
Đại Ưng bay bên cạnh, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm những cường giả cấp S này.
Những cường giả cấp S sơ kỳ nhìn thấy con chim ưng khổng lồ này thì trong lòng vẫn không nhịn được mà sợ hãi.
“Mười người các người xử lý con chim ưng khổng lồ đó! Những người còn lại cùng tôi xông lên giết chết Dương Thiên!” Uy Đế lập tức phân phó, sau đó trường kiếm trong tay vung lên, một luồng kiếm quang lao thẳng về phía Dương Thiên.
Ngoài kiếm quang, quả cầu lửa, sấm chớp... đủ loại công kích đều đồng loạt tấn công Dương Thiên.
Dương Thiên mặt không đổi sắc, đại đao màu đen trong tay khẽ vung lên, ngăn chặn những đòn tấn công này. Sau đó, thân thể hắn lóe lên, tránh thoát hết các đòn công kích, đồng thời chém về phía một cường giả cấp S sơ kỳ.
“Ngăn cậu ta lại!” Uy Đế quát to, mười mấy người lập tức ngăn cản Dương Thiên. Mặc dù từng người bọn họ không phải đối thủ của Dương Thiên, nhưng khi liên thủ với nhau thì Dương Thiên cũng khó mà giải quyết.
Bên kia, Đại Ưng cũng bị mười cường giả cấp S vây lấy, khó phát huy năng lực bản thân.
“Dương Thiên! Bây giờ cậu đi vẫn còn kịp!” Uy Đế nhìn Dương Thiên, lạnh lùng nói. Sau một hồi chiến đấu, ông ta cảm giác được Dương Thiên rất khó đối phó. Mặc dù Dương Thiên không thể khiến bọn họ bị thương, nhưng tất cả mọi đòn công kích của bọn họ cũng bị Dương Thiên chặn lại. Nếu cứ kéo dài như vậy, chỉ sợ sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Dương Thiên lại không hề sợ hãi, hắn cũng muốn thông qua những cường giả này để kiểm tra thực lực của mình.
Chapter 344 Có giao không?
“Bùm!”
Đột nhiên, một kiếm quang lao tới. Uy Đế chờ mãi, cuối cùng cũng bắt được một sơ hở của Dương Thiên, lập tức tấn công hắn.
Eo Dương Thiên xuất hiện một vết thương sâu khoảng chừng ba centimet, xuất hiện vài giọt máu. Nhưng ngay sau đó, vết thương này nhanh chóng khép miệng lại, cả máu cũng một lần nữa dung hợp vào trong cơ thể hắn, biến mất không thấy bóng dáng.
“Cái gì?” Uy Đế kinh hãi. Ông ta là cường giả cấp S đỉnh phong, thế mà dốc toàn lực cũng chỉ có thể khiến Dương Thiên bị thương một chút, vết thương còn nhanh chóng khép miệng lại. Ông ta mới chỉ không gặp Dương Thiên chưa tới hai tháng!
Sắc mặt Uy Đế xanh mét.
“Ha ha! Đòn công kích của Uy Đế đại nhân cũng chẳng ra sao!” Dương Thiên cười to, cảm nhận đòn tấn công này của Uy Đế. Hắn cảm giác Uy Đế phải tăng lực công kích lên mấy lần nữa thì mới có thể khiến hắn trọng thương.
Bây giờ Luyện xương cảnh của hắn đã viên mãn, vượt xa cường giả cấp S đỉnh phong! Đủ để địch được thiên tài lĩnh ngộ một tia pháp tắc Long Kinh Thiên.
“Hừ! Dương Thiên, cho dù cậu có lợi hại như thế nào đi nữa thì không phải cũng đã bị tôi làm cho bị thương rồi đó sao! Hôm nay, chỉ dựa vào con chim ưng khổng lồ này thì cậu đừng mơ thoát được khỏi vòng vây!” Uy Đế lạnh lùng nói.
“Thế sao?” Dương Thiên hơi mỉm cười, sau đó lộ ra nụ cười lạnh lùng.
Dương Thiên nhìn thấy nụ cười này thì cảm thấy có gì đó không thích hợp. Ngay sau đó, trước người Dương Thiên lóe lên, một bóng dáng thật lớn xuất hiện.
“Không ổn! Mau lùi lại!” Uy Đế vội vàng hét lên, sắc mặt lộ rõ vẻ kinh hãi.
Một con sói xám một sừng khổng lồ xuất hiện trước người Dương Thiên, nó gầm lên một tiếng, sau đó tấn công về phía những cường giả cấp S của Liên minh chúng thần.
“Phụt!” “Phụt!”
Đại Lang xuất hiện quá đột ngột, ba cường giả cấp S sơ cấp không phản ứng kịp, lập tức phun ra mấy ngụm máu tươi, cả người bật ngửa ra sau, hiển nhiên đã bị trọng thương!
Cuộc chiến lập tức có biến!
Bên cạnh Dương Thiên là một con sói xám một sừng dài hơn 300 mét. Nó bảo vệ Dương Thiên, như hổ rình mồi nhìn nhóm người Uy Đế.
Phía bên kia, Đại Ưng gầm lên, hai cánh vẫy mạnh, cuối cùng cũng thoát khỏi sự trói buộc của mười vị cường giả cấp S. Nó vỗ cánh bay đi, một cường giả cấp S sơ kỳ lập tức rơi xuống đất, hôn mê bất tỉnh. Đại Ưng giương cánh bay tới bên người Dương Thiên.
Một người thanh niên và hai con cự thú cấp S đỉnh phong đối đầu với đông đảo cường giả cấp S của Liên minh chúng thần!
“Uy Đế! Nếu như thế này thì sao?” Dương Thiên nhìn Uy Đế, lạnh lùng nói.
“Hừ! Chỉ dựa vào hai con cự thú mà thôi!” Uy Đế lạnh lùng nói, nhưng ánh mắt nhìn về phía hai con cự thú kia lại có cả một chút hâm mộ.
Ông ta không biết Dương Thiên kiếm ở đâu ra được những con cự thú cấp S như thế này, cho dù là con nào thì thực lực cũng không thua kém gì ông ta!
Vừa rồi bọn họ liên thủ còn có thể đối phó được với Dương Thiên và chim ưng khổng lồ. Nhưng mà bây giờ lại có thêm một con sói xám khổng lồ cấp S đỉnh phong, bọn họ sợ là không phải đối thủ của Dương Thiên!
“Giao Thần châu bất hủ ra đây!” Dương Thiên nhìn Uy Đế nói.
Lúc trước hắn muốn trao đổi với Uy Đế, nhưng Uy Đế lại trực tiếp từ chối hắn. Không còn cách nào khác, Dương Thiên chỉ có thể cưỡng chế cướp đoạt, nhưng cho tới bây giờ hắn cũng không hề giết chết người nào của Liên minh chúng thần.
Hắn vô cùng mong muốn có được Thần châu bất hủ, thế nên không muốn Uy Đế trong cơn tức giận mà hủy đi nó!
“Hừ! Dương Thiên, cậu đừng có mà mơ tưởng! Thần châu bất hủ là bảo vật truyền thừa của gia tộc chúng tôi, tôi sẽ không bao giờ giao nó cho cậu đâu!” Uy Đế lạnh lùng nói, vẫn không chịu nhượng bộ.
“Thế sao?’ Dương Thiên híp mắt lại, chuyện đã đến nước này rồi mà Uy Đế vẫn ngoan cố như vậy.
Dương Thiên không nhường nhịn nữa. Hắn vung tay lên, ngay sau đó Đại Lang và Đại Ưng trực tiếp nhảy về phía nhóm cường giả cấp S của Liên minh chúng thần, bắt hai cường giả cấp S đi tới trước mặt Dương Thiên.
Dương Thiên bóp chặt cổ họng của hai cường giả cấp S sơ cấp này, lạnh lùng nhìn Uy Đế: “Có giao ra không?”
“Dương Thiên, cậu đừng có mà quá đáng!” Uy Đế tức giận nói, nhưng ông ta cũng không phải đối thủ của Dương Thiên và hai con cự thú.
“Xem ra là không muốn giao rồi.” Dương Thiên lắc đầu, sau đó nhìn về phía hai cường giả cấp S sơ cấp trong tay: “Là Uy Đế không muốn cứu các người, chỉ là một hạt châu thôi mà, thế mà cũng không nỡ lấy ra.”
Dương Thiên thở dài một hơi, sau đó hai tay khẽ dùng sức, hai cường giả lập tức bị Dương Thiên bóp nát yết hầu, tử vong.
Đại Ưng và Đại Lang lại nhanh chóng bắt thêm hai người nữa!
Dương Thiên vẫn giữ chặt cổ họng bọn họ, lạnh lùng nhìn Uy Đế, nói: “Có giao không?”
Khi Dương Thiên hỏi câu này, toàn bộ Liên minh chúng thần đều chìm vào im lặng. Trên tay Dương Thiên là hai cường giả cấp S, cường giả hàng đầu thế giới, thế nhưng trong tay hắn lại hoàn toàn không có sức phản kháng.
Bọn họ nhìn về phía Dương Thiên, ánh mắt ngập tràn sợ hãi. Đối mặt với toàn bộ Liên minh chúng thần mà Dương Thiên còn có thể chiếm được ưu thế như thế này, đúng là khiến người ta phải sợ hãi!
Lúc này, Dương Thiên giống như một ác ma, không ngừng phá hủy phòng tuyến tâm lý của bọn họ.
Bọn họ biết mục đích Dương Thiên tới đây, ánh mắt theo bản năng nhìn về phía Uy Đế. Nếu như Uy Đế không chịu giao Thần châu bất hủ ra thì hai vị cường giả cấp S trên tay Dương Thiên chắc chắn sẽ chết!
Chapter 345 Chờ anh!
Sắc mặt Uy Đế vô cùng ảm đạm, Dương Thiên đã giết chết hai cường giả cấp S của Liên minh chúng thần rồi. Bây giờ hắn lại bắt hai người nữa, nếu như ông ta không chịu giao ra Thần châu bất hủ thì Dương Thiên chắc chắn sẽ giết chết cả hai người này.
Trong lòng ông ta không hề muốn giao ra, nhưng bây giờ ông ta nhìn về phía Liên minh chúng thần đã thấy không ít người bất mãn nhìn ông ta.
Bởi vì ông ta có cơ hội để cứu những cường giả cấp S này, nhưng ông ta lại không muốn làm như vậy. Không thể không nói, những lời vừa rồi của Dương Thiên đã khiến mọi người có định kiến về Uy Đế. Ngay cả nhóm người Lôi Thần, Johan cũng nhìn Uy Đế bằng ánh mắt lạnh lùng, tuy nhiên bọn họ cũng không nói gì cả, lặng lặng chờ xem tiếp theo Uy Đế sẽ làm như thế nào.
Mặc dù bọn họ không biểu hiện ra ngoài nhưng thực lòng mà nói thì ai cũng muốn Uy Đế giao Thần châu bất hủ ra. Giống như vừa rồi Dương Thiên đã nói, chỉ là một hạt châu giữ cho thi thể không thối rữa thôi mà, dùng cho người chết, còn với người sống bọn họ mà nói thì hoàn toàn vô dụng.
Vì một hạt châu như thế mà trả giá bằng tính mạng của những cường giả cấp S thì thực sự không đáng chút nào.
Chỉ là Uy Đế quá mức uy nghiêm, khiến bọn họ sợ hãi không dám nói ra mà thôi.
“Có giao không?” Dương Thiên lại lặp lại một lần nữa. Uy Đế vẫn không có động tĩnh gì, Dương Thiên thờ ơ gật đầu: “Tôi biết rồi, xem ra là vẫn không muốn giao ra!”
Nói xong, hai tay Dương Thiên lại chuẩn bị dùng sức, hai cường giả cấp S lập tức hốt hoảng, giống như giây tiếp theo bọn họ sẽ chết vậy.
“Dừng tay!” Ngay khi Dương Thiên chuẩn bị dùng sức thì giọng nói tức giận của Uy Đế vang lên.
“Ồ? Uy Đế, ông làm sao thế? Muốn nói gì à? Không thấy tôi đang muốn giết người sao?” Dương Thiên hờ hững nhìn ông ta.
“Hừ! Dương Thiên, cậu thả bọn họ ra, hơn nữa còn phải đảm bảo từ nay về sau không tới gây phiền toái cho Liên minh chúng thần chúng tôi nữa thì tôi sẽ giao Thần châu bất hủ cho cậu!” Uy Đế lạnh lùng nói.
“Được!” Dương Thiên gật đầu, mục đích tới đây của hắn là vì Thần châu bất hủ, hắn lập tức nói: “Tôi đồng ý với yêu cầu của ông!”
“Còn nữa! Dương Thiên, đừng có quên ba quả Huyền cảnh vương, đây là chính cậu nói đấy!” Uy Đế nói tiếp.
“Ha ha! Uy Đế, lúc trước là tôi có lòng tốt trao đổi với ông, nhưng ông không đồng ý. Bây giờ ông động thủ, đánh thua còn đòi linh quả, không cảm thấy buồn cười sao? Không có! Một viên cũng không có!” Dương Thiên cười lạnh.
Bây giờ quyền chủ động ở trên tay Dương Thiên, làm sao hắn có thể giao ra những quả Huyền cảnh vương đó cho Uy Đế chứ? Bản thân hắn dùng còn thấy thiết.
“Cậu!” Sắc mặt Uy Đế lúc xanh lúc đỏ, nhưng ông ta cũng không có cách nào khác. Một lúc sau, Uy Đế vẫn phải thỏa hiệp. Ông ta vung tay lên, một luồng ánh sáng trắng bay về phía Dương Thiên.
Dương Thiên lập tức bắt lấy luồng sáng này, sau đó mở lòng bàn tay ra. Trong tay hắn có một hạt châu màu trắng có đường kính khoảng ba centimet, tản ra ánh sáng dịu dàng. Loại ánh sáng này khiến người ta vô cùng thoải mái.
Đây chính là Thần châu bất hủ sao? Dương Thiên lộ rõ vẻ vui mừng, cẩn thận cất đi. Hắn không sợ Uy Đế đưa cho hắn đồ giả, nếu thực sự là như vậy thì hắn cũng không ngại giết thêm mấy người nữa của Liên minh chúng thần!
“Ha ha! Cám ơn Uy Đế!” Dương Thiên thu hồi hạt châu màu trắng, sau đó tung chân đá bay hai cường giả cấp S trong tay mình về phía Uy Đế.
“Uy Đế!” Hai cường giả cấp S vội vàng đứng thẳng người, trên mặt vẫn còn đầy vẻ sợ hãi.
“Hừ! Phế vật!” Uy Đế lạnh lùng nói.
Hai cường giả cấp S sơ kỳ không dám nói gì, cúi đầu nghe mắng.
“Uy Đế, vậy tôi không quấy rầy các người nữa! Các người cũng không cần phải tiễn tôi đâu!” Dương Thiên có được Thần châu bất hủ thì tâm trạng rất tốt. Hắn cười to, sau đó leo lên lưng Đại Ưng, Đại Lang cũng thu nhỏ lại, nhảy lên lưng Đại Ưng. Con chim ưng khổng lồ kêu lên một tiếng bén nhọn, bay lượn một vòng quay bầu trời của Liên minh chúng thần rồi mới rời đi!
“Sỉ nhục! Đây là sự sỉ nhục của Liên minh chúng thần!” Uy Đế nhìn bóng dáng Dương Thiên rời đi thì tức giận nói. Ông ta nhìn Dương Thiên, ánh mắt tràn đầy khát khí. Con trai Uy Nhĩ của ông ta rất có khả năng đã chết trong tay Dương Thiên, mà bây giờ Dương Thiên còn không thèm để Liên minh chúng thần vào mắt!
“Một đám phế vật! Nhiều người như vậy mà cũng không ngăn cản được một mình Dương Thiên!” Uy Đế tức giận nói.
Ông ta là người cầm quyền Liên minh chúng thần, thực lực mạnh nhất, tính cách lại nóng nảy, không chút kiêng kỵ mà phát tiết lửa giận trong lòng.
Các cường giả cấp S khác nơm nớp lo sợ, cúi đầu không dám nói tiếng nào.
...
Dương Thiên ngồi trên lưng con chim ưng khổng lồ, lấy thân thể của Vương Nhã Lộ từ trong Long phượng nguyên châu ra, nhìn cô nhắm chặt hai mắt, gương mặt tái nhợt. Dương Thiên tràn đầy thương tiếc và thống khổ.
Rõ ràng hắn có rất nhiều cơ hội, nhưng chính hắn đã bỏ lỡ hết. Chờ đến khi hắn thực sự hiểu ra được trái tim mình thì mọi chuyện đã quá trễ rồi. Người không còn nữa, có nói gì cũng vô dụng!
Một hạt châu màu trắng xuất hiện trong tay Dương Thiên. Dương Thiên nhẹ nhàng nâng Vương Nhã Lộ dậy, sau đó đặt hạt châu vào trong miệng Vương Nhã Lộ.
Một vầng sáng trắng xuất hiện, hoàn toàn bao phủ lấy Vương Nhã Lộ. Dưới vầng sáng này, thân thể Vương Nhã Lộ dần dần phục hồi lại như bình thường, ngay cả trái tim rách nát cũng trở về nguyên dạng, tro bụi trên người cũng biến mất.
Khoảng chừng ba phút sau, ánh sáng tan biến. Giờ phút này, trên người Vương Nhã Lộ không còn vết thương, sắc mặt cũng trở nên hồng hào, lông mi dài cong vút. Tay cô vẫn đang nắm chặt chiếc lắc tay màu tím kia, vẻ mặt nhìn như đang ngủ.
Vương Nhã Lộ lúc này giống hệt người bình thường, chỉ là trái tim cô không còn đập, không có hơi thở.
“Anh Tiểu Thiên, em thích anh!” Trong đầu Dương Thiên đột nhiên nhớ lại tình cảnh trong bệnh viện, nhớ tới câu nói nhỏ nhẹ của cô.
Dương Thiên ôm chặt lấy Vương Nhã Lộ, giống như đang ôm một bảo bối vô giá. Ánh mắt hắn lấp lánh ánh sáng.
“Nhã Lộ! Chờ anh! Dương Thiên này nhất định sẽ trở thành một vị cường giả mạnh mẽ nhất thế giới! Anh sẽ cứu sống em!”