-
Chương 181-185
Chapter 181 Nổi giận
“Nhưng anh như vậy không tuân theo trật tự, rất dễ tạo thành hỗn loạn. Dương Thiên, anh nghe lời tôi, lúc trước là Long tổ có lỗi với anh, nhưng tổ trưởng Hoàng cũng nói rất nhiều lần rồi, anh rời khỏi Long tổ là một tổn thất lớn của Long tổ. Mọi người rất muốn anh quay lại, anh đừng hẹp hòi như thế được không?” Long Thiên Y bất mãn.
“Cô thực sự cho rằng tôi không quay lại chỉ vì bất mãn chuyện nhóm Đường Chính Lâm trục xuất tôi khỏi Long tổ sao?” Dương Thiên cười nói.
“Chẳng lẽ không phải như vậy?” Long Thiên Y tức giận, cảm thấy Dương Thiên là người lòng dạ hẹp hòi.
“Ha ha! Cô có biết tôi bị trục xuất khỏi Long tổ chưa đến nửa giờ thì đã bị một cường giả của Long tổ đuổi theo. Người đó không những cướp lấy quả Thánh anh mà còn đánh gãy tứ chi tôi! Nếu không phải Dương Thiên này phúc lớn mạng lớn thì đã chết từ hôm đó rồi!” Dương Thiên cười lạnh.
“Không thể nào!” Long Thiên Y không tin: “Người của Long tổ không thể nào xảy ra chuyện làm hại người nhà như thế được!”
Mặc dù Long tổ không có nhiều thành viên, nhưng các thành viên đều rất thân thiện với nhau. Ngay cả nhóm Hoàng Thừa Quốc là cường giả cấp S nhưng cũng rất bình dị và gần gũi với mọi người.
Bây giờ Dương Thiên lại nói Long tổ có một người như vậy, không chỉ cướp mất quả Thánh anh của hắn mà còn đánh gãy chân hắn, thủ đoạn tàn nhẫn đến cực điểm. Nếu chuyện này để những người khác của Long tổ nghe thấy thì chắc chắn sẽ không bỏ qua.
“Những chuyện này đều là tôi tự mình trải qua, chẳng lẽ còn có thể là giả nữa sao?” Dương Thiên lạnh lùng nói. Bây giờ nghĩ đến chuyện này, trong lòng hắn vẫn tràn đầy oán hận!
“Vậy tại sao trước đây anh lại không nói cho tôi biết?” Long Thiên Y ngơ ngác nhìn Dương Thiên.
“Tôi biết cô không thể nào rời khỏi Long tổ, nói cho cô biết có ích lợi gì đâu? Tôi nói với cô chuyện này để cô biết tôi sẽ không bao giờ tái gia nhập Long tổ! Còn về phần người ra tay với tôi, sớm muộn gì tôi cũng sẽ điều tra rõ ràng!” Dương Thiên nói.
“Người đánh gãy tứ chi anh trông như thế nào?” Long Thiên Y nói.
“Người đó chắc là một dị năng giả hệ thổ, là đàn ông, mặc một bộ trường bào màu đất, lúc đó thực lực cấp C!” Dương Thiên nói.
Khi đó, cường giả cấp C đối với Dương Thiên mà nói là một người cao không với tới, hắn không phản kháng được. Nhưng bây giờ cường giả cấp C cũng chẳng chịu nổi một đòn của Dương Thiên!
Nhưng mà hắn cũng chỉ là cấp B, không có khả năng tự tiện xông vào căn cứ của Long tổ để điều tra.
Cuối cùng Long Thiên Y cũng rời đi, cô biết Dương Thiên chính là cường giả kia, cũng coi như đã hoàn thành nhiệm vụ. Nhưng mà, bây giờ lại có một vấn đề rất lớn xuất hiện trước mắt cô.
Lúc này Dương Thiên đã hoàn toàn mất niềm tin vào Long tổ, muốn Dương Thiên gia nhập Long tổ một lần nữa thì chỉ có một cách duy nhất: Đó là tìm được người đã hại Dương Thiên, sau đó để Dương Thiên tự mình xử lý, như vậy thì mới có thể tiêu trừ cơn giận dữ trong lòng Dương Thiên.
Sau khi trở lại căn cứ Long tổ, Long Thiên Y lập tức đi tìm Hoàng Thừa Quốc, sau đó nói cho ông ta nghe mọi chuyện của Dương Thiên.
“Cái gì? Dương Thiên bị cướp mất quả Thánh anh? Còn bị đánh gãy tứ chi?” Hoàng Thừa Quốc vô cùng tức giận. Ông ta không hề biết chuyện này, còn tưởng Dương Thiên đã bình yên vô sự.
“Chẳng lẽ là đám người Chính Lâm làm?” Hoàng Thừa Quốc phẫn nộ vô cùng, trực tiếp đến tìm Đường Chính Lâm và Từ Ngọc Cường lão nhân.
“Hả? Ông nói Dương Thiên chính là cường giả bí ẩn đã tiêu diệt những người nằm vùng ở thành phố Hải? Hơn nữa còn đạt đến cấp B?” Đường Chính Lâm khiếp sợ nói.
Ông ta âm thầm nhớ lại thanh niên có gương mặt non nớt mà mình đã gặp mấy tháng trước kia. Lúc đó, mặc dù Dương Thiên thân thể yếu ớt, thế mà đứng trước một cường giả cấp S như ông ta lại không hề sợ hãi, cứng rắn chống lại.
Khi đó, Dương Thiên chỉ là thực lực cấp D đỉnh phong, hơn nữa còn bị đứt hết kinh mạch. Vậy mà, mấy tháng trôi qua, hắn đã trở thành vương giả cấp B mạnh mẽ!
Toàn bộ Long tổ cũng chỉ có hơn sáu mươi cường giả cấp B!
Sự tiến bộ của Dương Thiên quả thực khiến cho người ta sợ hãi! Nếu cứ ấn theo tốc độ này thì chỉ một thời gian nữa thôi là Long tổ sẽ có thêm một vị cường giả cấp S!
“Mọi chuyện chính là như vậy! Các người cũng hiểu tôi muốn nói gì rồi đấy!” Hoàng Thừa Quốc sầm mặt nói. Với thiên phú hiện tại của Dương Thiên thì rất có khả năng thời gian tới sẽ đột phá lên cấp S, thế mà bọn họ lại đẩy một thanh niên có tiềm lực lớn như thế ra ngoài.
Trong lòng Hoàng Thừa Quốc vô cùng tiếc nuối, nhưng phần lớn vẫn là phẫn nộ!
Cho dù là ai, chỉ cần dám vi phạm quy tắc làm việc của Long tổ thì Hoàng Thừa Quốc sẽ không bỏ qua.
“Ý ông là chúng tôi phái người đi tấn công Dương Thiên?” Đường Chính Lâm đen mặt lại, sau đó khinh thường nói: “Đường Chính Lâm này làm việc đường đường chính chính, nếu như thực sự muốn giết Dương Thiên thì tôi đã ra tay khi cậu ta còn ở Long tổ rồi, việc gì phải chờ cậu ta đi được nửa đường mới tiến hành ám sát? Hơn nữa, đánh gãy tứ chi là việc làm vô cùng tàn nhẫn! Chuyện này không phải do tôi làm!”
“Từ Ngọc Cường này là tổ phó Long tổ... Cũng là người đặt qua quy định, làm sao có thể vi phạm được? Mặc dù quả Thánh anh là tôi cho cậu ta, nhưng dù sao cũng chỉ là một quả Thánh anh thôi mà, Từ Ngọc Cường này không hèn hạ đến mức dùng thủ đoạn ti tiện đi đoạt lại đâu!” Từ Ngọc Cường lão nhân cũng lên tiếng.
Chapter 182 Thỏa hiệp 1
Ông ta bây giờ cũng vô cùng tức giận. Chính ông ta là người cho Dương Thiên quả Thánh anh, thế mà bây giờ lại có người cướp mất, đúng là không coi ông ta ra gì.
Hoàng Thừa Quốc nhìn hai người trước mặt, ông ta rất hiểu tính cách của Đường Chính Lâm và Từ Ngọc Cường. Bọn họ đã nói như vậy có nghĩa là chuyện này không do bọn họ làm.
“Mặc dù chúng ta không làm, nhưng chắc chắn là do người bên dưới làm! Nếu không thì sẽ không thể nào nắm được hành tung của Dương Thiên để lên kế hoạch cướp quả Thánh anh như thế được. Chuyện này nhất định phải điều tra đến cùng.” Hoàng Thừa Quốc nói, sau đó bước ra ngoài.
Trong phòng chỉ còn lại Đường Chính Lâm và Từ Ngọc Cường lão nhân.
Một lúc lâu sau, Từ Ngọc Cường lão nhân mới lên tiếng: “Chính Lâm, nói cho tôi biết, tại sao lúc trước ông lại muốn trục xuất Dương Thiên khỏi Long tổ?”
Lúc trước chính Đường Chính Lâm là người đề nghị với Từ Ngọc Cường lão nhân cùng nhau đuổi Dương Thiên khỏi Long tổ. Lúc đó Dương Thiên chỉ là một tên tiểu tử cấp D đã tàn phế, Từ Ngọc Cường lão nhân cảm thấy không đáng nhắc tới nên cũng đồng ý.
Nhưng bây giờ Dương Thiên đã hồi phục, lại còn có thực lực cấp B, vậy thì mọi chuyện không còn đơn giản như vậy nữa.
Đương Chính Lâm không biết nghĩ tới chuyện gì mà sắc mặt đột nhiên thay đổi.
“Chính Lâm, ông nói xem... Liệu có phải là do Đường Tuấn làm không?” Từ Ngọc Cường nhìn biểu cảm của Đường Chính Lâm thì hoảng hốt hỏi. Người có thể khiến Đường Chính Lâm phải đi đối phó với Dương Thiên chỉ có thể là Đường Tuấn!
“Từ lão, tôi cũng không biết!” Một lát sau Đường Chính Lâm mới khôi phục được dáng vẻ như bình thường.
Đường Chính Lâm mặt mày u ám trở về nơi ở của mình.
Đường Tuấn đang nằm trên sô pha nghịch điện thoại.
“Ông nội, ông làm sao thế? Sao nhìn không vui vẻ chút nào? Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì ạ?” Đường Tuấn nhìn thấy Đường Chính Lâm như thế thì tò mò hỏi.
Đường Chính Lâm nhìn Đường Tuấn đang nghịch điện thoại, tràn ngập dáng vẻ ăn chơi lêu lổng thì lửa giận trong lòng lại bùng lên!
“Bốp!” Một bàn tay hung hăng tát lên mặt Đường Tuấn, Đường Tuấn không chịu nổi sức mạnh này, cả người đập thẳng lên tường.
“Ông nội! Ông điên rồi à?” Đường Tuấn bị đánh đến chảy cả máu, anh ta nhìn chằm chằm Đường Chính Lâm, vẻ mặt không thể nào tin được.
Mặc dù khóe miệng chảy máu, nhưng Đường Chính Lâm ra tay cũng chú ý sức lực, thế nên Đường Tuấn chỉ bị thương nhẹ thôi.
“Nói! Có phải mấy tháng trước cháu đã phái người đi tìm Dương Thiên! Cướp quả Thánh anh của cậu ta, còn đánh gãy tứ chi cậu ta?” Đường Chính Lâm tức giận nói.
Ánh mắt Đường Tuấn lập tức co rút lại, chuyện này đã xảy ra từ mấy tháng trước, anh ta đã suýt quên mất rồi. Trong lòng anh ta, Dương Thiên bây giờ chắc chắn đã trở thành một tên tàn phế đến ăn uống đi lại cũng không tự làm được. Bây giờ không ngờ Đường Chính Lâm lại nhắc lại chuyện này.
Đầu óc anh ta lập tức chuyển động, Đường Tuấn làm ra vẻ kinh ngạc, nói: “Ông nội? Dương Thiên còn bị người ta tập kích nữa sao? Cháu hoàn toàn không biết chuyện này!”
“Vẫn còn nói dối được!” Đường Chính Lâm lại duỗi chân đá một cái. Ông ta là người như thế nào chứ, lại còn rất hiểu Đường Tuấn. Vừa rồi, chỉ cần nhìn thấy vẻ hoảng loạn trên mặt Đường Tuấn là ông ta biết chắc chắn chuyện này có liên quan tới đứa cháu này của mình.
“Hừ! Ông nội, cho dù chuyện này là do cháu làm thì có làm sao? Dương Thiên bây giờ chỉ là một tên tàn phế, không xứng đáng có được quả Thánh anh. Ông vì cậu ta mà ra tay đánh cháu trai của mình sao?” Đường Tuấn bị đánh vẻ mặt khó chịu vô cùng.
“Cái gì? Cháu bảo Dương Thiên là phế vật? Vậy thì cháu là cái gì?” Đường Chính Lâm nhìn vẻ mặt không biết cố gắng của Đường Tuấn thì càng tức giận hơn: “Bây giờ thực lực của Dương Thiên đã đạt tới cấp B rồi, chỉ trong vòng nửa năm ngắn ngủi đã đạt đến cấp B! Đây là một tiềm lực lớn như thế nào chứ? Người như vậy đều là những nhân tài mà Long tổ chúng ta khao khát có được! Dương Thiên là người có tiềm lực đạt tới cấp S!”
“Cái gì?” Đường Tuấn trố mắt, không tin vào tai mình. Dương Thiên trẻ hơn anh ta rất nhiều, thế mà đã là cường giả cấp B? Đã vậy lại còn có tiềm lực đạt tới cấp S?
Vẻ mặt Đường Tuấn cuối cùng cũng lộ ra vẻ sợ hãi, bây giờ thực lực của anh ta chỉ là cấp C trung kỳ.
Nếu Dương Thiên tới tìm anh ta trả thù, vậy thì anh ta có chạy đằng trời.
Đường Tuấn cuống hết cả lên, vội vàng nói với Đường Chính Lâm: “Ông nội, Dương Thiên nhất định sẽ tới tìm cháu để trả thù. Bây giờ ông lập tức giết chết cậu ta đi, như vậy thì cháu sẽ không sao nữa!”
“Bốp!”
Lại thêm một cái tát nữa vào mặt.
Đường Chính Lâm ngỡ ngàng nhìn Đường Tuấn, đây chính là cháu trai ông ta, là người ông ta nỗ lực bồi dưỡng?
Đường Chính Lâm ông ta cả đời ngay thẳng, làm việc gì cũng ngồi ngay đứng thẳng, không ngờ lại dạy dỗ ra được loại con cháu như thế này!
Nhưng khi nhìn thấy Đường Tuấn nằm chật vật dưới đất, trong lòng ông ta cũng không nỡ.
“Yên tâm đi, có ông ở đây, Dương Thiên không làm gì được cháu đâu! Chỉ cần cháu vẫn luôn ở lại Long tổ, hơn nữa một mực phủ nhận chuyện này không phải do cháu làm thì Dương Thiên có tới cũng không làm gì được cháu!” Đường Chính Lâm thở dài một hơi.
Nói xong thì lập tức rời đi.
Chapter 183 Thỏa hiệp 2
Sắc mặt Đường Tuấn thay đổi không ngừng, có phẫn nộ, có oán độc, thậm chí còn có cả hối hận. Lúc trước anh ta phái người đi xử lý Dương Thiên cũng là xuất phát từ khoái cảm biến thái của mình, muốn Long Thiên Y nhìn thấy bộ dạng đáng thương của Dương Thiên thì sẽ không còn tình cảm gì với Dương Thiên nữa.
Nhưng mà bây giờ Dương Thiên không những có thể khôi phục thân thể mà còn có thể đạt tới vương giả cấp B!
Long tổ rất ít những người tài giỏi như vậy. Nếu là người ở Long tổ thì Đường Tuấn đã tới để kết bạn rồi!
Long tổ đề cao sự bình đẳng, thế nên cho dù anh ta có là cháu trai của Đường Chính Lâm thì nếu anh ta không phải cấp B thì không có quyền ra lệnh cho cường giả cấp B.
Đường Tuấn vô cùng hối hận, nếu biết trước mọi chuyện sẽ như thế này thì anh ta đã trực tiếp giết chết Dương Thiên diệt trừ hậu họa. Bây giờ thì hay rồi, hậu họa khôn lường!
“Không được, mình không thể ngồi yên chờ chết! Mình nhất định phải nghĩ cách đối phó với Dương Thiên!” Vẻ mặt Đường Tuấn tràn đầy vẻ điên cuồng.
...
Mặc dù Đường Chính Lâm muốn giấu diếm, nhưng ngay ngày hôm sau Hoàng Thừa Quốc đã biết nguyên nhân.
Dù sao thì Hoàng Thừa Quốc cũng là tổ trưởng Long tổ, hơn nữa Dương Thiên còn nói rõ đặc điểm của người tấn công hắn, thế nên mọi chuyện nhanh chóng được làm sáng tỏ.
“Chính Lâm, cháu trai ngoan của ông giỏi thật!” Hoàng Thừa Quốc phẫn nộ nói với Đường Chính Lâm: “Thủ đoạn tàn nhẫn như vậy, dám ra tay đối xử với đồng đội Long tổ! Khiến Long tổ mất đi một nhân tài! Tôi phải giao Đường Tuấn cho Dương Thiên xử lý.”
“Thừa Quốc, Đường Tuấn cũng vì tức giận nhất thời mà mụ mị đầu óc, hơn nữa nó cũng không giết chết Dương Thiên!” Mặc dù Đường Chính Lâm rất tức giận với hành vi của Đường Tuấn, nhưng dù sao Đường Tuấn cũng là cháu trai ông ta, thế nên ông ta vẫn không nhịn được mà lên tiếng bênh vực: “Hơn nữa, Dương Thiên bây giờ cũng mới chỉ đạt tới cấp B mà thôi, phía trước cũng có rất nhiều cường giả dừng lại ở cấp B không sao đột phá được. Tất cả chúng ta đều biết cấp B và cấp A chênh lệch nhau rất lớn, Dương Thiên có tiềm lực nhưng không đại biểu rằng cậu ta có thể thành công! Nếu vì cậu ta mà giao Đường Tuấn ra thì tôi chắc chắn không đồng ý!”
“Thừa Quốc à, tôi cảm thấy Chính Lâm nói đúng đấy! Bây giờ Dương Thiên chỉ là cường giả cấp B, người như vậy ở Long tổ chúng ta có rất nhiều. Hơn nữa, bây giờ Dương Thiên không còn là thành viên của Long tổ nữa. Nếu vì một mình cậu ta mà giao Đường Tuấn ra, cho dù ông không nghĩ đến cảm nhận của Chính Lâm thì cũng phải nghĩ cho bộ mặt của Long tổ chứ!” Từ Ngọc Cường lão nhân nói, trong lòng cũng âm thầm thở dài một hơi. Ông ta cũng cảm thấy Đường Tuấn rất quá đáng, nhưng lại không thể nói như thế được.
“Chủ yếu vẫn chỉ vì Đường Tuấn là cháu trai của Đường Chính Lâm mà thôi!” Hoàng Thừa Quốc lớn tiếng nói.
Đường Chính Lâm và Từ Ngọc Cường lão nhân đều im lặng không nói gì.
Nếu như đổi lại là người bình thường vi phạm quy tắc của Long tổ, ra tay với thành viên khác thì bọn họ nhất định sẽ không thủ hạ lưu tình. Nhưng mà Đường Tuấn có thân phận đặc biệt. Có Đường Chính Lâm ở đây, ông ta không thể nào đồng ý giao Đường Tuấn cho Dương Thiên xử lý được.
“Haizz,. Chính Lâm, ông quản Đường Tuấn cẩn thận một chút! Không thể để cậu ta tiếp tục như thế này! Trước đây cậu ta có thể ra tay với Dương Thiên thì sau này cũng có thể ra tay với các thành viên khác!” Hoàng Thừa Quốc cuối cùng vẫn phải lựa chọn thỏa hiệp.
Ông ta vẫn nghĩ cho Long tổ, nếu như thật sự giao Đường Tuấn ra thì chắc chắn Đường Chính Lâm sẽ nảy sinh tâm ý đối phó, đến lúc đó nội bộ Long tổ sẽ hỗn loạn.
“Sau khi trở về tôi sẽ bắt Đường Tuấn bế quan mười năm, khi nào tôi luyện tốt tâm tính thì mới để nó ra ngoài!” Đường Chính Lâm nói thẳng.
“Được!” Hoàng Thừa Quốc biết tính cách của Đường Chính Lâm, nếu ông ta đã nói như vậy thì chắc chắn sẽ làm như vậy.
Mặc dù trong lòng Hoàng Thừa Quốc rất áy náy, nhưng vì sự ổn định của Long tổ, ông ta chỉ đành chọn Đường Tuấn mà bỏ Dương Thiên.
Cơ hội duy nhất để Dương Thiên quay trở lại Long tổ cũng bởi vì sự thỏa hiệp này mà mất đi!
“Dương Thiên, xin lỗi anh!” Long Thiên Y trở lại biệt thự số ba của Dương Thiên, nói cho hắn nghe mọi chuyện, cũng gửi lời xin lỗi của Hoàng Thừa Quốc tới cho hắn.
“Tổ trưởng cảm thấy vô cùng có lỗi với anh, thế nên đã dùng điểm giá trị cống hiến của mình để đổi lấy những thứ có giá trị để bồi thường cho anh. Chỗ này còn có một quả Thánh anh, là Từ Ngọc Cường lão nhân gửi tới, còn cả một ít đồ vật của tổ phó Đường nữa. Hy vọng anh có thể buông tha cho Đường Tuấn.” Long Thiên Y đưa cho Dương Thiên một chiếc túi không gian.
Dương Thiên không nhận, nói thẳng: “Không cần, bây giờ Dương Thiên này đã không có chút quan hệ nào với Long tổ nữa rồi. Vô công bất thụ lộc, cảm ơn ý tốt của tổ trưởng Hoàng, tổ phó Từ và tổ phó Đường.”
Bây giờ Dương Thiên bất mãn với toàn bộ Long tổ. Hoàng Thừa Quốc đã biết Đường Tuấn phái người đi cướp quả Thánh anh của hắn, còn đánh gãy tứ chi của hắn, nhưng lại không hề xử lý anh ta mà chỉ cho hắn chút đồ coi như bồi thường?
Trong lòng Dương Thiên, những đồ bồi thường này chẳng qua là để tống cổ hắn mà thôi.
Bảo hắn buông bỏ thù hận với Đường Tuấn?
Ánh mắt Dương Thiên tỏa ra sự lạnh lẽo, hắn vĩnh viễn không thể quên được sự tuyệt vọng của mình lúc đó. Khoảnh khắc ấy, trái tim hắn cũng đã chết rồi!
“Dương Thiên, anh nhận lấy những thứ này đi. Mấy người bọn họ đã xuống nước rồi, chỉ hy vọng anh tha thứ cho Đường Tuấn, tại sao anh cứ phải một mực chống đối như vậy chứ? Hơn nữa, cuộc sống hiện tại của anh không phải là cũng rất tốt sao?” Long Thiên Y nói.
Chapter 184 Chia tay
“Cho dù thế nào thì tôi cũng sẽ không bỏ qua cho Đường Tuấn!” Dương Thiên kiên định nói.
Long Thiên Y nhìn Dương Thiên, cô đứng giữa Dương Thiên và Long tổ, là người khó khăn nhất.
“Nghĩ gì thế?” Dương Thiên nhìn Long Thiên Y thất thần thì cười nói: “Cho dù có thù thì tôi cũng chỉ có thù với một mình Đường Tuấn mà thôi, sẽ không liên lụy đến những thành viên khác của Long tổ đâu. Cô yên tâm!”
Long Thiên Y nghe vậy thì sắc mặt khá hơn một chút. Cô nhìn Dương Thiên, nghiêm túc nói: “Dương Thiên, tôi hi vọng anh có thể từ bỏ thù hận trong lòng.”
“Ý cô là muốn tôi buông tha Đường Tuấn? Đây là ý của Hoàng Thừa Quốc hay là ý của cô?” Dương Thiên hỏi.
“Dương Thiên, đây là ý kiến cá nhân của tôi.” Long Thiên Y nhìn Dương Thiên, nói tiếp: “Dương Thiên, anh cũng biết ông nội của Đường Tuấn chính là Đường Chính Lâm- tổ phó Long tổ. Cho dù anh giết được Đường Tuấn thì thế nào? Đến lúc đó, Đường Chính Lâm chắc chắn sẽ tới giết anh. Anh và Long tổ sẽ đứng ở hai phía đối nghịch! Vì Đường Tuấn có đáng không? Bây giờ mọi người đều hòa thuận không có việc gì, chẳng phải rất tốt sao?” Long Thiên Y nói.
“Ha ha, Thiên Y, chuyện này cô không cần lo lắng. Chỉ cần mấy năm nữa, đến cả Đường Chính Lâm cũng không thể làm gì được tôi.” Dương Thiên cười nói.
“Dương Thiên, sao anh lại kiêu căng cuồng vọng như vậy? Đường Chính Lâm là cường giả cấp S? Không phải ai cũng có thể đột phá tới cấp S được đâu!” Long Thiên Y lắc đầu.
“Thiên Y, chẳng lẽ cô không hiểu tính cách của tôi sao? Tôi đã nói dối cô bao giờ chưa?” Dương Thiên nói: “Thiên Y, hay là cô rời khỏi Long tổ đi. Tôi bảo đảm chỉ trong vòng vài năm, thực lực của cô cũng có thể tăng lên cấp S! Đến lúc đó, Đường Chính Lâm sẽ chẳng làm được gì cả, cô lại có thực lực mạnh mẽ để bảo vệ quốc gia!”
Dựa vào tài nguyên trong Long phượng nguyên châu, Dương Thiên hoàn toàn có thể tạo nên một cường giả cấp S chỉ trong vài năm!
“Dương Thiên, sao anh lại biến thành người như thế này? Anh khiến tôi quá thất vọng!” Long Thiên Y nhìn Dương Thiên, lớn tiếng nói. Cô cảm thấy Dương Thiên đã thay đổi rất nhiều, trước kia hắn là người khiêm tốn, ôn hòa, vì người khác mà không màng tất cả. Hắn vì sự an nguy của mấy trăm sinh viên đại học An mà không quan tâm đến tính mạng của mình, nhưng bây giờ lại trở nên cuồng vọng, tự cao tự đại, không coi Long tổ ra gì.
Vì thù hận của bản thân mà đối nghịch với Long tổ.
Theo ý kiến của cô, Dương Thiên nên buông bỏ thù hận, sau đó gia nhập Long tổ, tăng thực lực của Long tổ, bảo vệ quốc gia. Đây mới là điều Dương Thiên nên làm.
“Tôi sẽ không bao giờ rời khỏi Long tổ!” Long Thiên Y thất vọng nhìn Dương Thiên, lắc đầu một cái rồi trả lời.
“Nếu như sau này tôi và Long tổ xảy ra xung đột, cô sẽ lựa chọn đứng về phía nào?” Dương Thiên nhìn Long Thiên Y, trầm mặc một chút rồi hỏi.
“Xin lỗi, Dương Thiên!” Long Thiên Y nói, giọng điệu vô cùng kiên định. Mặc dù cô không nói ra đáp án chính xác nhưng đã biểu thị rõ ràng ý tứ của mình.
Nếu như Dương Thiên và Long tổ xảy ra xung đột, cô sẽ không chút do dự mà đứng về phía Long tổ.
“Sau này chúng ta đừng bao giờ gặp lại nhau nữa!” Một lát sau, Long Thiên Y nói.
Mặc dù cô vẫn có tình cảm với Dương Thiên, nhưng vì Long tổ, cô nhất định phải dập tắt tình cảm này!
“Cô có thể nói ra được câu này?” Dương Thiên không sao tin được.
Dương Thiên cảm thấy mình không hề làm sai chuyện gì, hắn và Long Thiên Y chẳng qua chỉ là lập trường bất đồng mà thôi.
Xét ở góc độ của Long Thiên Y thì vì sự ổn định của Long tổ thì Dương Thiên không nên tìm Đường Tuấn báo thù mà nên buông bỏ thù hận. Nhưng nếu đứng trên lập trường của Dương Thiên thì hắn không những bị cướp mất quả Thánh anh mà còn bị đánh gãy tay chân, đây là một mối thù rất lớn, hắn không thể nào coi như không có chuyện gì được.
Dương Thiên thở dài, có lẽ hắn thực sự đã thay đổi!
Trước kia, Dương Thiên tràn đầy hy vọng với cuộc sống này, đối xử với người khác rất tốt. Nhưng mà, hắn đối xử tốt với người khác, nhưng người khác lại không đối xử tốt với hắn.
Giống như Long tổ vậy, hắn vất vả tìm kiếm được mười mấy Nhụy hoa màu tím và đủ loại kỳ trân dị bảo, cuối cùng còn hy sinh tính mạng của mình để nhóm Long Thiên Y có thể thành công chạy thoát khỏi bí cảnh Sahara.
Nhưng cuối cùng hắn có được cái gì?
Tu vi bị hủy, rõ ràng có thể dùng quả Thánh anh để khôi phục lại, nhưng lại bị người ta khinh thường mà từ chối. Cuối cùng, hắn dùng hết số điểm cống hiến của mình để đổi lấy một quả, nhưng trên đường lại bị cướp mất, rồi còn bị đánh gãy tứ chi!
Kể từ đó, Dương Thiên đã biết trên đời này không có lòng tốt thực sự, chỉ có cá lớn nuốt cá bé! Nếu như yếu đuối hơn người khác thì sẽ bị người khác đứng lên đầu lên cổ, không phản kháng được.
Long Thiên Y theo đuổi lợi ích tập thể, còn Dương Thiên coi trọng lợi ích của bản thân, quan điểm khác nhau.
“Được rồi!” Trái tim Dương Thiên bỗng trở nên trống rỗng. Trước kia hắn yêu thầm Tần Ngữ Huyên ba năm, mặc dù Tần Ngữ Huyên từ chối hắn nhưng hai người cũng chưa từng ở bên nhau, thế nên Dương Thiên chỉ có cảm giác mất mát mà thôi.
Nhưng mà bây giờ hắn và Long Thiên Y thì khác, hai người ở trong bí cảnh hoạn nạn có nhau, ai cũng thầm biết tâm ý của mình, nhưng không ngờ cuối cùng đoạn tình cảm này lại chấm dứt theo cách đó.
Long Thiên Y không nói gì, cô biết mình làm Dương Thiên đau lòng, nhưng cô là người lý trí, biết mình nên làm gì.
Chapter 185 Mưa gió ập đến
Cô không phải một nữ sinh bình thường, vì hạnh phúc có thể từ bỏ hết thảy. Cô được Long tổ nuôi lớn, gánh vác trên vai sứ mệnh của Long tổ.
Vì Long tổ, cho dù trong lòng vẫn có tình cảm với Dương Thiên nhưng cô vẫn không chút do dự mà từ bỏ.
Long Thiên Y nói xong thì đi ngay.
Dương Thiên đau khổ vô cùng.
Thực ra hắn rất coi trọng mối quan hệ này, tình cảm mà hắn dành cho Long Thiên Y cũng là thật. Nhưng mà Long Thiên Y lại không tin hắn, cuối cùng cô vẫn chọn Long tổ, từ bỏ hắn!
“Ha ha, có lẽ ngay từ đầu đã là sai lầm!” Dương Thiên nhó rõ lần đầu tiên mình động tình với Long Thiên Y là ở trong bí cảnh Sahara. Khi đó Long Thiên Y bị thương, lộ ra một chút yếu đuối nhu nhược,bởi vì giấc mơ của cô mà hắn muốn bảo vệ cô, che chở cô.
Nhưng thực ra Dương Thiên không hề hiểu Long Thiên Y.
Cô có thể vì Long tổ mà vứt bỏ tất cả mọi thứ, bao gồm cả tình cảm!
Sau khi kết thúc mối quan hệ với Long Thiên Y, Dương Thiên cũng không rơi vào uể oải. Bây giờ trái tim của hắn rất kiên định, hơn nữa cũng có quy tắc ứng xử riêng của mình!
Dương Thiên có một suy nghĩ điên cuồng, đó là chờ đến khi thực lực của hắn trở nên cường đại, có thể sánh ngang được với Long tổ thì mọi quy tắc sẽ do hắn đặt ra!
Có Long phượng nguyên châu, còn có cả sự giúp đỡ của Huyền Hư đạo nhân, Dương Thiên cảm thấy ngày đó sẽ không còn xa!
“Reng...”
Điện thoại lại vang lên, Dương Thiên cầm lấy điện thoại, người gọi tới là Trương Đại Hổ.
Từ khi Dương Thiên giao Chiến hoàng quyết cho bọn họ đến nay đã là hơn hai tháng. Trong thời gian này, thực lực của bang Chiến đã có những biến hóa nghiêng trời lệch đất!
Có sự hỗ trợ của Dương Thiên, 108 người nhóm Trương Đại Hổ đã có những tiến bộ vượt bậc, thực lực đạt tới ngàn cân. Trong đó, thực lực của Trương Đại Hổ thậm chí còn đạt tới gần hai ngàn cân!
Tiến bộ khiến người khác phải sợ hãi!
Đây cũng là điểm nghịch thiên của Chiến hoàng quyết.
Bây giờ, 108 người này, mỗi người đều có thể dùng một đánh trăm, hiệu quả kinh người!
“Alo, Đại Hổ.” Dương Thiên nghe điện thoại.
“Cậu chủ, anh em bang Chiến chúng ta bị bang Lang đánh lén!” Giọng nói trầm thấp của Trương Đại Hổ truyền đến.
Gương mặt của Dương Thiên lập tức trầm xuống.
Bang Lang là một trong những thế lực lớn nhất thế giới ngầm thành phố Hải, chỉ đứng sau bang Long. Bang Lang có tổng cộng năm đại thủ lĩnh, tự xưng là năm đại Hung lang! Năm người này có thân thủ cường hãn, hung ác tàn bạo, chuyện gì cũng dám làm. Một khi bị bắt nạt thì cả bang sẽ biến thành những con sói đói, cắn đến tận khi nào kẻ thù chết hết mới thôi! Đây là một thế lực không dễ trêu chọc!
Ban đầu Dương Thiên muốn tạm thời duy trì bang Long, bang Lang, bang Chiến là ba thế lực lớn của thế giới ngầm thành phố Hải, tập trung cải thiện thực lực của bang Chiến! Chờ đến khi nhóm người Trương Đại Hổ trưởng thành thì sẽ lần lượt tiêu diệt bang Lang, bang Long.
Không ngờ bang Lang lại ra tay trước!
Dương Thiên vừa mới chia tay Long Thiên Y, trong lòng vẫn còn đang buồn bực, thế mà bang Lang lại không biết sống chết mà chọc tức hắn.
“Đại Hổ! Đêm nay toàn bộ bang Chiến xuất kích, tiêu diệt bang Lang!” Dương Thiên lạnh lùng nói.
Trương Đại Hổ nhận lệnh, sau đó đi sắp xếp hành động.
Dương Thiên cứ cho rằng toàn bang Chiến xuất kích thì sẽ nhanh chóng tiêu diệt được bang Lang. Nhưng đến buổi tối hắn lại nhận được điện thoại của Trương Đại Hổ: “Cậu chủ, các anh em trong bang Chiến chúng ta bị tổn thất nghiêm trọng!”
Dương Thiên nghe xong thì trầm mặt, lập tức tới căn cứ bang Chiến.
Hầu hết các thành viên bang Chiến đều bị thương, nhất là nhóm 108 người Trương Đại Hổ, thương thế quá nặng.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Dương Thiên hỏi. Dựa vào thực lực của bang Chiến thì hoàn toàn không có khả năng xuất hiện kết quả như thế này.
Trương Đại Hổ cũng bị thương nặng, nhưng lực khôi phục của Chiến hoàng quyết rất kinh người, thế nên không nguy hiểm đến tính mạng.
Lúc trước, khi bang Chiến bắt đầu công kích bang Lang thì thế như chẻ tre, chưa đến một tiếng đã đánh vào trong tổng bộ. Nhưng ở trong tổng bộ bang Lang, ngoại trừ năm đại thủ lĩnh ra thì còn có ba người nước ngoài khác nữa.
Một người thanh niên trẻ tuổi trông vô cùng kiêu ngạo, một người đàn ông trung niên, và một lão giả đứng bên cạnh.
Nhóm Trương Đại Hổ bị thương là do một tay người đàn ông trung niên kia gây ra. Chỉ một người đã đánh cho cả bang Chiến tan tác.
Hơn nữa, người thanh niên kia còn nói: “Trong vòng ba ngày nữa, tất cả thế lực của bang Chiến sẽ sát nhập vào bang Lang. Cũng chính vì lý do này nên nhóm người Trương Đại Hổ mới có thể sống sót. Nếu không thì tất cả đã chết hết rồi.”
Dương Thiên nhíu mày, bây giờ thực lực của Trương Đại Hổ đã gần tiến vào cấp C, còn những người nhóm Thiên Địa cũng tiến vào cấp B, thế mà tất cả lại không phải đối thủ của người đàn ông kia. Chẳng lẽ người đàn ông trung niên đó là một dị năng giả cấp C đỉnh phong trở lên?
Dương Thiên tự hỏi, lúc trước Tiểu Quang đã đi tìm kiếm một vòng thành phố Hải, trừ khi có thủ đoạn ẩn nấp đặc biệt, nếu không thì sẽ không thể thoát khỏi sự tìm kiếm của Tiểu Quang. Bây giờ Dương Thiên có thể tự tin nói rằng số lượng dị năng giả đang ẩn nấp ở thành phố Hải rất ít!
Không ngờ trong bang Lang lại xuất hiện dị năng giả, hơn nữa còn là dị năng giả có thực lực cấp C trở lên!
“Nhưng anh như vậy không tuân theo trật tự, rất dễ tạo thành hỗn loạn. Dương Thiên, anh nghe lời tôi, lúc trước là Long tổ có lỗi với anh, nhưng tổ trưởng Hoàng cũng nói rất nhiều lần rồi, anh rời khỏi Long tổ là một tổn thất lớn của Long tổ. Mọi người rất muốn anh quay lại, anh đừng hẹp hòi như thế được không?” Long Thiên Y bất mãn.
“Cô thực sự cho rằng tôi không quay lại chỉ vì bất mãn chuyện nhóm Đường Chính Lâm trục xuất tôi khỏi Long tổ sao?” Dương Thiên cười nói.
“Chẳng lẽ không phải như vậy?” Long Thiên Y tức giận, cảm thấy Dương Thiên là người lòng dạ hẹp hòi.
“Ha ha! Cô có biết tôi bị trục xuất khỏi Long tổ chưa đến nửa giờ thì đã bị một cường giả của Long tổ đuổi theo. Người đó không những cướp lấy quả Thánh anh mà còn đánh gãy tứ chi tôi! Nếu không phải Dương Thiên này phúc lớn mạng lớn thì đã chết từ hôm đó rồi!” Dương Thiên cười lạnh.
“Không thể nào!” Long Thiên Y không tin: “Người của Long tổ không thể nào xảy ra chuyện làm hại người nhà như thế được!”
Mặc dù Long tổ không có nhiều thành viên, nhưng các thành viên đều rất thân thiện với nhau. Ngay cả nhóm Hoàng Thừa Quốc là cường giả cấp S nhưng cũng rất bình dị và gần gũi với mọi người.
Bây giờ Dương Thiên lại nói Long tổ có một người như vậy, không chỉ cướp mất quả Thánh anh của hắn mà còn đánh gãy chân hắn, thủ đoạn tàn nhẫn đến cực điểm. Nếu chuyện này để những người khác của Long tổ nghe thấy thì chắc chắn sẽ không bỏ qua.
“Những chuyện này đều là tôi tự mình trải qua, chẳng lẽ còn có thể là giả nữa sao?” Dương Thiên lạnh lùng nói. Bây giờ nghĩ đến chuyện này, trong lòng hắn vẫn tràn đầy oán hận!
“Vậy tại sao trước đây anh lại không nói cho tôi biết?” Long Thiên Y ngơ ngác nhìn Dương Thiên.
“Tôi biết cô không thể nào rời khỏi Long tổ, nói cho cô biết có ích lợi gì đâu? Tôi nói với cô chuyện này để cô biết tôi sẽ không bao giờ tái gia nhập Long tổ! Còn về phần người ra tay với tôi, sớm muộn gì tôi cũng sẽ điều tra rõ ràng!” Dương Thiên nói.
“Người đánh gãy tứ chi anh trông như thế nào?” Long Thiên Y nói.
“Người đó chắc là một dị năng giả hệ thổ, là đàn ông, mặc một bộ trường bào màu đất, lúc đó thực lực cấp C!” Dương Thiên nói.
Khi đó, cường giả cấp C đối với Dương Thiên mà nói là một người cao không với tới, hắn không phản kháng được. Nhưng bây giờ cường giả cấp C cũng chẳng chịu nổi một đòn của Dương Thiên!
Nhưng mà hắn cũng chỉ là cấp B, không có khả năng tự tiện xông vào căn cứ của Long tổ để điều tra.
Cuối cùng Long Thiên Y cũng rời đi, cô biết Dương Thiên chính là cường giả kia, cũng coi như đã hoàn thành nhiệm vụ. Nhưng mà, bây giờ lại có một vấn đề rất lớn xuất hiện trước mắt cô.
Lúc này Dương Thiên đã hoàn toàn mất niềm tin vào Long tổ, muốn Dương Thiên gia nhập Long tổ một lần nữa thì chỉ có một cách duy nhất: Đó là tìm được người đã hại Dương Thiên, sau đó để Dương Thiên tự mình xử lý, như vậy thì mới có thể tiêu trừ cơn giận dữ trong lòng Dương Thiên.
Sau khi trở lại căn cứ Long tổ, Long Thiên Y lập tức đi tìm Hoàng Thừa Quốc, sau đó nói cho ông ta nghe mọi chuyện của Dương Thiên.
“Cái gì? Dương Thiên bị cướp mất quả Thánh anh? Còn bị đánh gãy tứ chi?” Hoàng Thừa Quốc vô cùng tức giận. Ông ta không hề biết chuyện này, còn tưởng Dương Thiên đã bình yên vô sự.
“Chẳng lẽ là đám người Chính Lâm làm?” Hoàng Thừa Quốc phẫn nộ vô cùng, trực tiếp đến tìm Đường Chính Lâm và Từ Ngọc Cường lão nhân.
“Hả? Ông nói Dương Thiên chính là cường giả bí ẩn đã tiêu diệt những người nằm vùng ở thành phố Hải? Hơn nữa còn đạt đến cấp B?” Đường Chính Lâm khiếp sợ nói.
Ông ta âm thầm nhớ lại thanh niên có gương mặt non nớt mà mình đã gặp mấy tháng trước kia. Lúc đó, mặc dù Dương Thiên thân thể yếu ớt, thế mà đứng trước một cường giả cấp S như ông ta lại không hề sợ hãi, cứng rắn chống lại.
Khi đó, Dương Thiên chỉ là thực lực cấp D đỉnh phong, hơn nữa còn bị đứt hết kinh mạch. Vậy mà, mấy tháng trôi qua, hắn đã trở thành vương giả cấp B mạnh mẽ!
Toàn bộ Long tổ cũng chỉ có hơn sáu mươi cường giả cấp B!
Sự tiến bộ của Dương Thiên quả thực khiến cho người ta sợ hãi! Nếu cứ ấn theo tốc độ này thì chỉ một thời gian nữa thôi là Long tổ sẽ có thêm một vị cường giả cấp S!
“Mọi chuyện chính là như vậy! Các người cũng hiểu tôi muốn nói gì rồi đấy!” Hoàng Thừa Quốc sầm mặt nói. Với thiên phú hiện tại của Dương Thiên thì rất có khả năng thời gian tới sẽ đột phá lên cấp S, thế mà bọn họ lại đẩy một thanh niên có tiềm lực lớn như thế ra ngoài.
Trong lòng Hoàng Thừa Quốc vô cùng tiếc nuối, nhưng phần lớn vẫn là phẫn nộ!
Cho dù là ai, chỉ cần dám vi phạm quy tắc làm việc của Long tổ thì Hoàng Thừa Quốc sẽ không bỏ qua.
“Ý ông là chúng tôi phái người đi tấn công Dương Thiên?” Đường Chính Lâm đen mặt lại, sau đó khinh thường nói: “Đường Chính Lâm này làm việc đường đường chính chính, nếu như thực sự muốn giết Dương Thiên thì tôi đã ra tay khi cậu ta còn ở Long tổ rồi, việc gì phải chờ cậu ta đi được nửa đường mới tiến hành ám sát? Hơn nữa, đánh gãy tứ chi là việc làm vô cùng tàn nhẫn! Chuyện này không phải do tôi làm!”
“Từ Ngọc Cường này là tổ phó Long tổ... Cũng là người đặt qua quy định, làm sao có thể vi phạm được? Mặc dù quả Thánh anh là tôi cho cậu ta, nhưng dù sao cũng chỉ là một quả Thánh anh thôi mà, Từ Ngọc Cường này không hèn hạ đến mức dùng thủ đoạn ti tiện đi đoạt lại đâu!” Từ Ngọc Cường lão nhân cũng lên tiếng.
Chapter 182 Thỏa hiệp 1
Ông ta bây giờ cũng vô cùng tức giận. Chính ông ta là người cho Dương Thiên quả Thánh anh, thế mà bây giờ lại có người cướp mất, đúng là không coi ông ta ra gì.
Hoàng Thừa Quốc nhìn hai người trước mặt, ông ta rất hiểu tính cách của Đường Chính Lâm và Từ Ngọc Cường. Bọn họ đã nói như vậy có nghĩa là chuyện này không do bọn họ làm.
“Mặc dù chúng ta không làm, nhưng chắc chắn là do người bên dưới làm! Nếu không thì sẽ không thể nào nắm được hành tung của Dương Thiên để lên kế hoạch cướp quả Thánh anh như thế được. Chuyện này nhất định phải điều tra đến cùng.” Hoàng Thừa Quốc nói, sau đó bước ra ngoài.
Trong phòng chỉ còn lại Đường Chính Lâm và Từ Ngọc Cường lão nhân.
Một lúc lâu sau, Từ Ngọc Cường lão nhân mới lên tiếng: “Chính Lâm, nói cho tôi biết, tại sao lúc trước ông lại muốn trục xuất Dương Thiên khỏi Long tổ?”
Lúc trước chính Đường Chính Lâm là người đề nghị với Từ Ngọc Cường lão nhân cùng nhau đuổi Dương Thiên khỏi Long tổ. Lúc đó Dương Thiên chỉ là một tên tiểu tử cấp D đã tàn phế, Từ Ngọc Cường lão nhân cảm thấy không đáng nhắc tới nên cũng đồng ý.
Nhưng bây giờ Dương Thiên đã hồi phục, lại còn có thực lực cấp B, vậy thì mọi chuyện không còn đơn giản như vậy nữa.
Đương Chính Lâm không biết nghĩ tới chuyện gì mà sắc mặt đột nhiên thay đổi.
“Chính Lâm, ông nói xem... Liệu có phải là do Đường Tuấn làm không?” Từ Ngọc Cường nhìn biểu cảm của Đường Chính Lâm thì hoảng hốt hỏi. Người có thể khiến Đường Chính Lâm phải đi đối phó với Dương Thiên chỉ có thể là Đường Tuấn!
“Từ lão, tôi cũng không biết!” Một lát sau Đường Chính Lâm mới khôi phục được dáng vẻ như bình thường.
Đường Chính Lâm mặt mày u ám trở về nơi ở của mình.
Đường Tuấn đang nằm trên sô pha nghịch điện thoại.
“Ông nội, ông làm sao thế? Sao nhìn không vui vẻ chút nào? Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì ạ?” Đường Tuấn nhìn thấy Đường Chính Lâm như thế thì tò mò hỏi.
Đường Chính Lâm nhìn Đường Tuấn đang nghịch điện thoại, tràn ngập dáng vẻ ăn chơi lêu lổng thì lửa giận trong lòng lại bùng lên!
“Bốp!” Một bàn tay hung hăng tát lên mặt Đường Tuấn, Đường Tuấn không chịu nổi sức mạnh này, cả người đập thẳng lên tường.
“Ông nội! Ông điên rồi à?” Đường Tuấn bị đánh đến chảy cả máu, anh ta nhìn chằm chằm Đường Chính Lâm, vẻ mặt không thể nào tin được.
Mặc dù khóe miệng chảy máu, nhưng Đường Chính Lâm ra tay cũng chú ý sức lực, thế nên Đường Tuấn chỉ bị thương nhẹ thôi.
“Nói! Có phải mấy tháng trước cháu đã phái người đi tìm Dương Thiên! Cướp quả Thánh anh của cậu ta, còn đánh gãy tứ chi cậu ta?” Đường Chính Lâm tức giận nói.
Ánh mắt Đường Tuấn lập tức co rút lại, chuyện này đã xảy ra từ mấy tháng trước, anh ta đã suýt quên mất rồi. Trong lòng anh ta, Dương Thiên bây giờ chắc chắn đã trở thành một tên tàn phế đến ăn uống đi lại cũng không tự làm được. Bây giờ không ngờ Đường Chính Lâm lại nhắc lại chuyện này.
Đầu óc anh ta lập tức chuyển động, Đường Tuấn làm ra vẻ kinh ngạc, nói: “Ông nội? Dương Thiên còn bị người ta tập kích nữa sao? Cháu hoàn toàn không biết chuyện này!”
“Vẫn còn nói dối được!” Đường Chính Lâm lại duỗi chân đá một cái. Ông ta là người như thế nào chứ, lại còn rất hiểu Đường Tuấn. Vừa rồi, chỉ cần nhìn thấy vẻ hoảng loạn trên mặt Đường Tuấn là ông ta biết chắc chắn chuyện này có liên quan tới đứa cháu này của mình.
“Hừ! Ông nội, cho dù chuyện này là do cháu làm thì có làm sao? Dương Thiên bây giờ chỉ là một tên tàn phế, không xứng đáng có được quả Thánh anh. Ông vì cậu ta mà ra tay đánh cháu trai của mình sao?” Đường Tuấn bị đánh vẻ mặt khó chịu vô cùng.
“Cái gì? Cháu bảo Dương Thiên là phế vật? Vậy thì cháu là cái gì?” Đường Chính Lâm nhìn vẻ mặt không biết cố gắng của Đường Tuấn thì càng tức giận hơn: “Bây giờ thực lực của Dương Thiên đã đạt tới cấp B rồi, chỉ trong vòng nửa năm ngắn ngủi đã đạt đến cấp B! Đây là một tiềm lực lớn như thế nào chứ? Người như vậy đều là những nhân tài mà Long tổ chúng ta khao khát có được! Dương Thiên là người có tiềm lực đạt tới cấp S!”
“Cái gì?” Đường Tuấn trố mắt, không tin vào tai mình. Dương Thiên trẻ hơn anh ta rất nhiều, thế mà đã là cường giả cấp B? Đã vậy lại còn có tiềm lực đạt tới cấp S?
Vẻ mặt Đường Tuấn cuối cùng cũng lộ ra vẻ sợ hãi, bây giờ thực lực của anh ta chỉ là cấp C trung kỳ.
Nếu Dương Thiên tới tìm anh ta trả thù, vậy thì anh ta có chạy đằng trời.
Đường Tuấn cuống hết cả lên, vội vàng nói với Đường Chính Lâm: “Ông nội, Dương Thiên nhất định sẽ tới tìm cháu để trả thù. Bây giờ ông lập tức giết chết cậu ta đi, như vậy thì cháu sẽ không sao nữa!”
“Bốp!”
Lại thêm một cái tát nữa vào mặt.
Đường Chính Lâm ngỡ ngàng nhìn Đường Tuấn, đây chính là cháu trai ông ta, là người ông ta nỗ lực bồi dưỡng?
Đường Chính Lâm ông ta cả đời ngay thẳng, làm việc gì cũng ngồi ngay đứng thẳng, không ngờ lại dạy dỗ ra được loại con cháu như thế này!
Nhưng khi nhìn thấy Đường Tuấn nằm chật vật dưới đất, trong lòng ông ta cũng không nỡ.
“Yên tâm đi, có ông ở đây, Dương Thiên không làm gì được cháu đâu! Chỉ cần cháu vẫn luôn ở lại Long tổ, hơn nữa một mực phủ nhận chuyện này không phải do cháu làm thì Dương Thiên có tới cũng không làm gì được cháu!” Đường Chính Lâm thở dài một hơi.
Nói xong thì lập tức rời đi.
Chapter 183 Thỏa hiệp 2
Sắc mặt Đường Tuấn thay đổi không ngừng, có phẫn nộ, có oán độc, thậm chí còn có cả hối hận. Lúc trước anh ta phái người đi xử lý Dương Thiên cũng là xuất phát từ khoái cảm biến thái của mình, muốn Long Thiên Y nhìn thấy bộ dạng đáng thương của Dương Thiên thì sẽ không còn tình cảm gì với Dương Thiên nữa.
Nhưng mà bây giờ Dương Thiên không những có thể khôi phục thân thể mà còn có thể đạt tới vương giả cấp B!
Long tổ rất ít những người tài giỏi như vậy. Nếu là người ở Long tổ thì Đường Tuấn đã tới để kết bạn rồi!
Long tổ đề cao sự bình đẳng, thế nên cho dù anh ta có là cháu trai của Đường Chính Lâm thì nếu anh ta không phải cấp B thì không có quyền ra lệnh cho cường giả cấp B.
Đường Tuấn vô cùng hối hận, nếu biết trước mọi chuyện sẽ như thế này thì anh ta đã trực tiếp giết chết Dương Thiên diệt trừ hậu họa. Bây giờ thì hay rồi, hậu họa khôn lường!
“Không được, mình không thể ngồi yên chờ chết! Mình nhất định phải nghĩ cách đối phó với Dương Thiên!” Vẻ mặt Đường Tuấn tràn đầy vẻ điên cuồng.
...
Mặc dù Đường Chính Lâm muốn giấu diếm, nhưng ngay ngày hôm sau Hoàng Thừa Quốc đã biết nguyên nhân.
Dù sao thì Hoàng Thừa Quốc cũng là tổ trưởng Long tổ, hơn nữa Dương Thiên còn nói rõ đặc điểm của người tấn công hắn, thế nên mọi chuyện nhanh chóng được làm sáng tỏ.
“Chính Lâm, cháu trai ngoan của ông giỏi thật!” Hoàng Thừa Quốc phẫn nộ nói với Đường Chính Lâm: “Thủ đoạn tàn nhẫn như vậy, dám ra tay đối xử với đồng đội Long tổ! Khiến Long tổ mất đi một nhân tài! Tôi phải giao Đường Tuấn cho Dương Thiên xử lý.”
“Thừa Quốc, Đường Tuấn cũng vì tức giận nhất thời mà mụ mị đầu óc, hơn nữa nó cũng không giết chết Dương Thiên!” Mặc dù Đường Chính Lâm rất tức giận với hành vi của Đường Tuấn, nhưng dù sao Đường Tuấn cũng là cháu trai ông ta, thế nên ông ta vẫn không nhịn được mà lên tiếng bênh vực: “Hơn nữa, Dương Thiên bây giờ cũng mới chỉ đạt tới cấp B mà thôi, phía trước cũng có rất nhiều cường giả dừng lại ở cấp B không sao đột phá được. Tất cả chúng ta đều biết cấp B và cấp A chênh lệch nhau rất lớn, Dương Thiên có tiềm lực nhưng không đại biểu rằng cậu ta có thể thành công! Nếu vì cậu ta mà giao Đường Tuấn ra thì tôi chắc chắn không đồng ý!”
“Thừa Quốc à, tôi cảm thấy Chính Lâm nói đúng đấy! Bây giờ Dương Thiên chỉ là cường giả cấp B, người như vậy ở Long tổ chúng ta có rất nhiều. Hơn nữa, bây giờ Dương Thiên không còn là thành viên của Long tổ nữa. Nếu vì một mình cậu ta mà giao Đường Tuấn ra, cho dù ông không nghĩ đến cảm nhận của Chính Lâm thì cũng phải nghĩ cho bộ mặt của Long tổ chứ!” Từ Ngọc Cường lão nhân nói, trong lòng cũng âm thầm thở dài một hơi. Ông ta cũng cảm thấy Đường Tuấn rất quá đáng, nhưng lại không thể nói như thế được.
“Chủ yếu vẫn chỉ vì Đường Tuấn là cháu trai của Đường Chính Lâm mà thôi!” Hoàng Thừa Quốc lớn tiếng nói.
Đường Chính Lâm và Từ Ngọc Cường lão nhân đều im lặng không nói gì.
Nếu như đổi lại là người bình thường vi phạm quy tắc của Long tổ, ra tay với thành viên khác thì bọn họ nhất định sẽ không thủ hạ lưu tình. Nhưng mà Đường Tuấn có thân phận đặc biệt. Có Đường Chính Lâm ở đây, ông ta không thể nào đồng ý giao Đường Tuấn cho Dương Thiên xử lý được.
“Haizz,. Chính Lâm, ông quản Đường Tuấn cẩn thận một chút! Không thể để cậu ta tiếp tục như thế này! Trước đây cậu ta có thể ra tay với Dương Thiên thì sau này cũng có thể ra tay với các thành viên khác!” Hoàng Thừa Quốc cuối cùng vẫn phải lựa chọn thỏa hiệp.
Ông ta vẫn nghĩ cho Long tổ, nếu như thật sự giao Đường Tuấn ra thì chắc chắn Đường Chính Lâm sẽ nảy sinh tâm ý đối phó, đến lúc đó nội bộ Long tổ sẽ hỗn loạn.
“Sau khi trở về tôi sẽ bắt Đường Tuấn bế quan mười năm, khi nào tôi luyện tốt tâm tính thì mới để nó ra ngoài!” Đường Chính Lâm nói thẳng.
“Được!” Hoàng Thừa Quốc biết tính cách của Đường Chính Lâm, nếu ông ta đã nói như vậy thì chắc chắn sẽ làm như vậy.
Mặc dù trong lòng Hoàng Thừa Quốc rất áy náy, nhưng vì sự ổn định của Long tổ, ông ta chỉ đành chọn Đường Tuấn mà bỏ Dương Thiên.
Cơ hội duy nhất để Dương Thiên quay trở lại Long tổ cũng bởi vì sự thỏa hiệp này mà mất đi!
“Dương Thiên, xin lỗi anh!” Long Thiên Y trở lại biệt thự số ba của Dương Thiên, nói cho hắn nghe mọi chuyện, cũng gửi lời xin lỗi của Hoàng Thừa Quốc tới cho hắn.
“Tổ trưởng cảm thấy vô cùng có lỗi với anh, thế nên đã dùng điểm giá trị cống hiến của mình để đổi lấy những thứ có giá trị để bồi thường cho anh. Chỗ này còn có một quả Thánh anh, là Từ Ngọc Cường lão nhân gửi tới, còn cả một ít đồ vật của tổ phó Đường nữa. Hy vọng anh có thể buông tha cho Đường Tuấn.” Long Thiên Y đưa cho Dương Thiên một chiếc túi không gian.
Dương Thiên không nhận, nói thẳng: “Không cần, bây giờ Dương Thiên này đã không có chút quan hệ nào với Long tổ nữa rồi. Vô công bất thụ lộc, cảm ơn ý tốt của tổ trưởng Hoàng, tổ phó Từ và tổ phó Đường.”
Bây giờ Dương Thiên bất mãn với toàn bộ Long tổ. Hoàng Thừa Quốc đã biết Đường Tuấn phái người đi cướp quả Thánh anh của hắn, còn đánh gãy tứ chi của hắn, nhưng lại không hề xử lý anh ta mà chỉ cho hắn chút đồ coi như bồi thường?
Trong lòng Dương Thiên, những đồ bồi thường này chẳng qua là để tống cổ hắn mà thôi.
Bảo hắn buông bỏ thù hận với Đường Tuấn?
Ánh mắt Dương Thiên tỏa ra sự lạnh lẽo, hắn vĩnh viễn không thể quên được sự tuyệt vọng của mình lúc đó. Khoảnh khắc ấy, trái tim hắn cũng đã chết rồi!
“Dương Thiên, anh nhận lấy những thứ này đi. Mấy người bọn họ đã xuống nước rồi, chỉ hy vọng anh tha thứ cho Đường Tuấn, tại sao anh cứ phải một mực chống đối như vậy chứ? Hơn nữa, cuộc sống hiện tại của anh không phải là cũng rất tốt sao?” Long Thiên Y nói.
Chapter 184 Chia tay
“Cho dù thế nào thì tôi cũng sẽ không bỏ qua cho Đường Tuấn!” Dương Thiên kiên định nói.
Long Thiên Y nhìn Dương Thiên, cô đứng giữa Dương Thiên và Long tổ, là người khó khăn nhất.
“Nghĩ gì thế?” Dương Thiên nhìn Long Thiên Y thất thần thì cười nói: “Cho dù có thù thì tôi cũng chỉ có thù với một mình Đường Tuấn mà thôi, sẽ không liên lụy đến những thành viên khác của Long tổ đâu. Cô yên tâm!”
Long Thiên Y nghe vậy thì sắc mặt khá hơn một chút. Cô nhìn Dương Thiên, nghiêm túc nói: “Dương Thiên, tôi hi vọng anh có thể từ bỏ thù hận trong lòng.”
“Ý cô là muốn tôi buông tha Đường Tuấn? Đây là ý của Hoàng Thừa Quốc hay là ý của cô?” Dương Thiên hỏi.
“Dương Thiên, đây là ý kiến cá nhân của tôi.” Long Thiên Y nhìn Dương Thiên, nói tiếp: “Dương Thiên, anh cũng biết ông nội của Đường Tuấn chính là Đường Chính Lâm- tổ phó Long tổ. Cho dù anh giết được Đường Tuấn thì thế nào? Đến lúc đó, Đường Chính Lâm chắc chắn sẽ tới giết anh. Anh và Long tổ sẽ đứng ở hai phía đối nghịch! Vì Đường Tuấn có đáng không? Bây giờ mọi người đều hòa thuận không có việc gì, chẳng phải rất tốt sao?” Long Thiên Y nói.
“Ha ha, Thiên Y, chuyện này cô không cần lo lắng. Chỉ cần mấy năm nữa, đến cả Đường Chính Lâm cũng không thể làm gì được tôi.” Dương Thiên cười nói.
“Dương Thiên, sao anh lại kiêu căng cuồng vọng như vậy? Đường Chính Lâm là cường giả cấp S? Không phải ai cũng có thể đột phá tới cấp S được đâu!” Long Thiên Y lắc đầu.
“Thiên Y, chẳng lẽ cô không hiểu tính cách của tôi sao? Tôi đã nói dối cô bao giờ chưa?” Dương Thiên nói: “Thiên Y, hay là cô rời khỏi Long tổ đi. Tôi bảo đảm chỉ trong vòng vài năm, thực lực của cô cũng có thể tăng lên cấp S! Đến lúc đó, Đường Chính Lâm sẽ chẳng làm được gì cả, cô lại có thực lực mạnh mẽ để bảo vệ quốc gia!”
Dựa vào tài nguyên trong Long phượng nguyên châu, Dương Thiên hoàn toàn có thể tạo nên một cường giả cấp S chỉ trong vài năm!
“Dương Thiên, sao anh lại biến thành người như thế này? Anh khiến tôi quá thất vọng!” Long Thiên Y nhìn Dương Thiên, lớn tiếng nói. Cô cảm thấy Dương Thiên đã thay đổi rất nhiều, trước kia hắn là người khiêm tốn, ôn hòa, vì người khác mà không màng tất cả. Hắn vì sự an nguy của mấy trăm sinh viên đại học An mà không quan tâm đến tính mạng của mình, nhưng bây giờ lại trở nên cuồng vọng, tự cao tự đại, không coi Long tổ ra gì.
Vì thù hận của bản thân mà đối nghịch với Long tổ.
Theo ý kiến của cô, Dương Thiên nên buông bỏ thù hận, sau đó gia nhập Long tổ, tăng thực lực của Long tổ, bảo vệ quốc gia. Đây mới là điều Dương Thiên nên làm.
“Tôi sẽ không bao giờ rời khỏi Long tổ!” Long Thiên Y thất vọng nhìn Dương Thiên, lắc đầu một cái rồi trả lời.
“Nếu như sau này tôi và Long tổ xảy ra xung đột, cô sẽ lựa chọn đứng về phía nào?” Dương Thiên nhìn Long Thiên Y, trầm mặc một chút rồi hỏi.
“Xin lỗi, Dương Thiên!” Long Thiên Y nói, giọng điệu vô cùng kiên định. Mặc dù cô không nói ra đáp án chính xác nhưng đã biểu thị rõ ràng ý tứ của mình.
Nếu như Dương Thiên và Long tổ xảy ra xung đột, cô sẽ không chút do dự mà đứng về phía Long tổ.
“Sau này chúng ta đừng bao giờ gặp lại nhau nữa!” Một lát sau, Long Thiên Y nói.
Mặc dù cô vẫn có tình cảm với Dương Thiên, nhưng vì Long tổ, cô nhất định phải dập tắt tình cảm này!
“Cô có thể nói ra được câu này?” Dương Thiên không sao tin được.
Dương Thiên cảm thấy mình không hề làm sai chuyện gì, hắn và Long Thiên Y chẳng qua chỉ là lập trường bất đồng mà thôi.
Xét ở góc độ của Long Thiên Y thì vì sự ổn định của Long tổ thì Dương Thiên không nên tìm Đường Tuấn báo thù mà nên buông bỏ thù hận. Nhưng nếu đứng trên lập trường của Dương Thiên thì hắn không những bị cướp mất quả Thánh anh mà còn bị đánh gãy tay chân, đây là một mối thù rất lớn, hắn không thể nào coi như không có chuyện gì được.
Dương Thiên thở dài, có lẽ hắn thực sự đã thay đổi!
Trước kia, Dương Thiên tràn đầy hy vọng với cuộc sống này, đối xử với người khác rất tốt. Nhưng mà, hắn đối xử tốt với người khác, nhưng người khác lại không đối xử tốt với hắn.
Giống như Long tổ vậy, hắn vất vả tìm kiếm được mười mấy Nhụy hoa màu tím và đủ loại kỳ trân dị bảo, cuối cùng còn hy sinh tính mạng của mình để nhóm Long Thiên Y có thể thành công chạy thoát khỏi bí cảnh Sahara.
Nhưng cuối cùng hắn có được cái gì?
Tu vi bị hủy, rõ ràng có thể dùng quả Thánh anh để khôi phục lại, nhưng lại bị người ta khinh thường mà từ chối. Cuối cùng, hắn dùng hết số điểm cống hiến của mình để đổi lấy một quả, nhưng trên đường lại bị cướp mất, rồi còn bị đánh gãy tứ chi!
Kể từ đó, Dương Thiên đã biết trên đời này không có lòng tốt thực sự, chỉ có cá lớn nuốt cá bé! Nếu như yếu đuối hơn người khác thì sẽ bị người khác đứng lên đầu lên cổ, không phản kháng được.
Long Thiên Y theo đuổi lợi ích tập thể, còn Dương Thiên coi trọng lợi ích của bản thân, quan điểm khác nhau.
“Được rồi!” Trái tim Dương Thiên bỗng trở nên trống rỗng. Trước kia hắn yêu thầm Tần Ngữ Huyên ba năm, mặc dù Tần Ngữ Huyên từ chối hắn nhưng hai người cũng chưa từng ở bên nhau, thế nên Dương Thiên chỉ có cảm giác mất mát mà thôi.
Nhưng mà bây giờ hắn và Long Thiên Y thì khác, hai người ở trong bí cảnh hoạn nạn có nhau, ai cũng thầm biết tâm ý của mình, nhưng không ngờ cuối cùng đoạn tình cảm này lại chấm dứt theo cách đó.
Long Thiên Y không nói gì, cô biết mình làm Dương Thiên đau lòng, nhưng cô là người lý trí, biết mình nên làm gì.
Chapter 185 Mưa gió ập đến
Cô không phải một nữ sinh bình thường, vì hạnh phúc có thể từ bỏ hết thảy. Cô được Long tổ nuôi lớn, gánh vác trên vai sứ mệnh của Long tổ.
Vì Long tổ, cho dù trong lòng vẫn có tình cảm với Dương Thiên nhưng cô vẫn không chút do dự mà từ bỏ.
Long Thiên Y nói xong thì đi ngay.
Dương Thiên đau khổ vô cùng.
Thực ra hắn rất coi trọng mối quan hệ này, tình cảm mà hắn dành cho Long Thiên Y cũng là thật. Nhưng mà Long Thiên Y lại không tin hắn, cuối cùng cô vẫn chọn Long tổ, từ bỏ hắn!
“Ha ha, có lẽ ngay từ đầu đã là sai lầm!” Dương Thiên nhó rõ lần đầu tiên mình động tình với Long Thiên Y là ở trong bí cảnh Sahara. Khi đó Long Thiên Y bị thương, lộ ra một chút yếu đuối nhu nhược,bởi vì giấc mơ của cô mà hắn muốn bảo vệ cô, che chở cô.
Nhưng thực ra Dương Thiên không hề hiểu Long Thiên Y.
Cô có thể vì Long tổ mà vứt bỏ tất cả mọi thứ, bao gồm cả tình cảm!
Sau khi kết thúc mối quan hệ với Long Thiên Y, Dương Thiên cũng không rơi vào uể oải. Bây giờ trái tim của hắn rất kiên định, hơn nữa cũng có quy tắc ứng xử riêng của mình!
Dương Thiên có một suy nghĩ điên cuồng, đó là chờ đến khi thực lực của hắn trở nên cường đại, có thể sánh ngang được với Long tổ thì mọi quy tắc sẽ do hắn đặt ra!
Có Long phượng nguyên châu, còn có cả sự giúp đỡ của Huyền Hư đạo nhân, Dương Thiên cảm thấy ngày đó sẽ không còn xa!
“Reng...”
Điện thoại lại vang lên, Dương Thiên cầm lấy điện thoại, người gọi tới là Trương Đại Hổ.
Từ khi Dương Thiên giao Chiến hoàng quyết cho bọn họ đến nay đã là hơn hai tháng. Trong thời gian này, thực lực của bang Chiến đã có những biến hóa nghiêng trời lệch đất!
Có sự hỗ trợ của Dương Thiên, 108 người nhóm Trương Đại Hổ đã có những tiến bộ vượt bậc, thực lực đạt tới ngàn cân. Trong đó, thực lực của Trương Đại Hổ thậm chí còn đạt tới gần hai ngàn cân!
Tiến bộ khiến người khác phải sợ hãi!
Đây cũng là điểm nghịch thiên của Chiến hoàng quyết.
Bây giờ, 108 người này, mỗi người đều có thể dùng một đánh trăm, hiệu quả kinh người!
“Alo, Đại Hổ.” Dương Thiên nghe điện thoại.
“Cậu chủ, anh em bang Chiến chúng ta bị bang Lang đánh lén!” Giọng nói trầm thấp của Trương Đại Hổ truyền đến.
Gương mặt của Dương Thiên lập tức trầm xuống.
Bang Lang là một trong những thế lực lớn nhất thế giới ngầm thành phố Hải, chỉ đứng sau bang Long. Bang Lang có tổng cộng năm đại thủ lĩnh, tự xưng là năm đại Hung lang! Năm người này có thân thủ cường hãn, hung ác tàn bạo, chuyện gì cũng dám làm. Một khi bị bắt nạt thì cả bang sẽ biến thành những con sói đói, cắn đến tận khi nào kẻ thù chết hết mới thôi! Đây là một thế lực không dễ trêu chọc!
Ban đầu Dương Thiên muốn tạm thời duy trì bang Long, bang Lang, bang Chiến là ba thế lực lớn của thế giới ngầm thành phố Hải, tập trung cải thiện thực lực của bang Chiến! Chờ đến khi nhóm người Trương Đại Hổ trưởng thành thì sẽ lần lượt tiêu diệt bang Lang, bang Long.
Không ngờ bang Lang lại ra tay trước!
Dương Thiên vừa mới chia tay Long Thiên Y, trong lòng vẫn còn đang buồn bực, thế mà bang Lang lại không biết sống chết mà chọc tức hắn.
“Đại Hổ! Đêm nay toàn bộ bang Chiến xuất kích, tiêu diệt bang Lang!” Dương Thiên lạnh lùng nói.
Trương Đại Hổ nhận lệnh, sau đó đi sắp xếp hành động.
Dương Thiên cứ cho rằng toàn bang Chiến xuất kích thì sẽ nhanh chóng tiêu diệt được bang Lang. Nhưng đến buổi tối hắn lại nhận được điện thoại của Trương Đại Hổ: “Cậu chủ, các anh em trong bang Chiến chúng ta bị tổn thất nghiêm trọng!”
Dương Thiên nghe xong thì trầm mặt, lập tức tới căn cứ bang Chiến.
Hầu hết các thành viên bang Chiến đều bị thương, nhất là nhóm 108 người Trương Đại Hổ, thương thế quá nặng.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Dương Thiên hỏi. Dựa vào thực lực của bang Chiến thì hoàn toàn không có khả năng xuất hiện kết quả như thế này.
Trương Đại Hổ cũng bị thương nặng, nhưng lực khôi phục của Chiến hoàng quyết rất kinh người, thế nên không nguy hiểm đến tính mạng.
Lúc trước, khi bang Chiến bắt đầu công kích bang Lang thì thế như chẻ tre, chưa đến một tiếng đã đánh vào trong tổng bộ. Nhưng ở trong tổng bộ bang Lang, ngoại trừ năm đại thủ lĩnh ra thì còn có ba người nước ngoài khác nữa.
Một người thanh niên trẻ tuổi trông vô cùng kiêu ngạo, một người đàn ông trung niên, và một lão giả đứng bên cạnh.
Nhóm Trương Đại Hổ bị thương là do một tay người đàn ông trung niên kia gây ra. Chỉ một người đã đánh cho cả bang Chiến tan tác.
Hơn nữa, người thanh niên kia còn nói: “Trong vòng ba ngày nữa, tất cả thế lực của bang Chiến sẽ sát nhập vào bang Lang. Cũng chính vì lý do này nên nhóm người Trương Đại Hổ mới có thể sống sót. Nếu không thì tất cả đã chết hết rồi.”
Dương Thiên nhíu mày, bây giờ thực lực của Trương Đại Hổ đã gần tiến vào cấp C, còn những người nhóm Thiên Địa cũng tiến vào cấp B, thế mà tất cả lại không phải đối thủ của người đàn ông kia. Chẳng lẽ người đàn ông trung niên đó là một dị năng giả cấp C đỉnh phong trở lên?
Dương Thiên tự hỏi, lúc trước Tiểu Quang đã đi tìm kiếm một vòng thành phố Hải, trừ khi có thủ đoạn ẩn nấp đặc biệt, nếu không thì sẽ không thể thoát khỏi sự tìm kiếm của Tiểu Quang. Bây giờ Dương Thiên có thể tự tin nói rằng số lượng dị năng giả đang ẩn nấp ở thành phố Hải rất ít!
Không ngờ trong bang Lang lại xuất hiện dị năng giả, hơn nữa còn là dị năng giả có thực lực cấp C trở lên!