Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 36
Diệp Khuyết đưa cô về nhà, sau đó cấm túc cô ở trong phòng.
Trì Tảo Tảo nhìn bộ dạng đó của anh, cô biết anh đang tức giận cũng không cãi lại.
Một mình ngây ngốc ngồi trong phòng.
Mãi cho đến khi cửa phòng bị Tiết Dung Chân đẩy ra, cô mới phản ứng lại: “Mẹ!”
Tiết Dung Chân ôm chặt cô, kích động nói: “Tảo Tảo, con làm sao vậy? Làm sao lại muốn nhảy lầu? Có phải mẹ đối xử với con chưa đủ tốt không? Nếu như con có gì không thoải mái, con có thể nói với mẹ, không cần nhảy lầu a!”
“….”
Trì Tảo Tảo khó khăn lắm mới đẩy Tiết Dung Chân ra, không vui nói: “Con không có muốn nhảy lầu?”
“A?’
Trì Tảo Tảo giải thích: “Con chỉ lên đó hóng gió, không nghĩ đến mọi người lại nghĩ con nhảy lầu.”
“…” Tiết Dung Chân giống như choáng váng, ngây người nhìn Trì Tảo Tảo.
Cũng đúng, cô nhóc hoạt bát này sao có thể luẩn quẩn đến mức phải đi nhảy lầu?
Làm hai người già bọn họ sợ bóng sợ gió.
“Nhưng mà…” Trì Tảo Tảo vui vẻ nói: “Chuyện này giúp con một chuyện lớn, mẹ, mẹ biết không? Diệp nhị anh ấy đồng ý ở bên con rồi, ha ha ha!”
Nghĩ đến những lời Diệp Khuyết đã nói, Trì Tảo Tảo không thể ngăn được sự vui vẻ.
Sau này, cô đã có bạn trai, chờ một ngày nào đó khi hai người bọn họ gạo nấu thành cơm, cô liền danh chính ngôn thuận trở thành vợ anh.
Để xem Đường Vãn Nguyên có thể tranh với cô nữa không.
“A.” Tiết Dung Chân có chút ngạc nhiên, không thể tin được: “Thật sự!”
Trì Tảo Tảo gật đầu nói: “Đúng vậy!”
“Nhưng mà…..không phải Diệp nhị có bạn gái sao?”
Trì Tảo Tảo sửng sốt: “Không có ạ!”
“Vậy…” Tiết Dung Chân muốn nói cái gì, bỗng nhiên muốn nói lại thôi, nói sang chuyện khác: “Không có việc gì, sau này con phải nắm chắc nha.”
Trì Tảo Tảo vui vẻ gật đầu: “Mẹ yêu tâm. Diệp nhị là của con, ai cũng không cướp được.”
Tiết Dung Chân thương tiếc xoa đầu cô, nói cô nghỉ ngơi trước, bà đi xuống lầu chuẩn bị một số đồ ăn cho cô.
Sau khi ra khỏi phòng Trì Tảo Tảo, Tiết Dung Chân không nhịn được, thở dài một tiếng.
Diệp nhị không có bạn gái ư?
Lần trước khi bà đến chung cư của nó, vì sao lại nhìn thấy đồ dùng của phụ nữ.
Là người làm mẹ như bà nghĩ nhiều sao, đó chỉ là vì nhu cầu của đàn ông, cho nên không thể không để phụ nữ tiến vào chung cư của nó?
Bà cũng không nghĩ nhiều, đi xuống lầu, khi đi qua phòng đọc sách của Diệp Khuyết, bỗng nhiên nghe được giọng nói của ai đó.
Bà tò mò muốn qua đó nghe.
Nhưng cái gì cũng chưa nghe được, cửa phòng đọc sách đã bị mở ra.
Thân hình cao lớn của Diệp Khuyết đứng trước mặt mẹ, hỏi: “Mẹ, mẹ có việc gì sao?”
Tiết Dung Chân cười ha ha, xua tay nói: “Không có việc gì, chuyện hôm nay của Tảo Tảo làm chậm trễ việc của con, bây giờ con cũng chưa đi làm sao?”
Diệp Khuyết đi qua mẹ, hướng xuống dưới lầu: “Không có, hôm nay con không đi làm, buổi tối con có một bữa tiệc.”
Tiết Dung Chân đi theo Diệp Khuyết xuống lầu, hai mẹ con ngồi trên phòng khách. Tiết Dung Chân không nhịn được, hỏi con trai: “Mẹ nghe Tảo Tảo nói, con tiếp nhận nó rồi.”
Diệp Khuyết liếc nhìn mẹ, trả lời một câu không liên quan: “Con bé còn nhỏ.”
Tiết Dung Chân nhanh chóng phản bác: “Mười tám tuổi, cũng không còn nhỏ.”
“Đến lúc đó rồi nói, sang năm con muốn đến dạy ở trường A một năm, con muốn nhìn biểu hiện của em ấy.”
Uống một ngụm nước trà, Diệp Khuyết nhìn mẹ, ý vị thâm trường nói: “Mẹ, con hy vọng chuyện giữa con và Tảo Tảo, hai người không cần nhúng tay vào, em ấy rất đơn thuần, con cần rèn luyện em ấy.”
Trì Tảo Tảo nhìn bộ dạng đó của anh, cô biết anh đang tức giận cũng không cãi lại.
Một mình ngây ngốc ngồi trong phòng.
Mãi cho đến khi cửa phòng bị Tiết Dung Chân đẩy ra, cô mới phản ứng lại: “Mẹ!”
Tiết Dung Chân ôm chặt cô, kích động nói: “Tảo Tảo, con làm sao vậy? Làm sao lại muốn nhảy lầu? Có phải mẹ đối xử với con chưa đủ tốt không? Nếu như con có gì không thoải mái, con có thể nói với mẹ, không cần nhảy lầu a!”
“….”
Trì Tảo Tảo khó khăn lắm mới đẩy Tiết Dung Chân ra, không vui nói: “Con không có muốn nhảy lầu?”
“A?’
Trì Tảo Tảo giải thích: “Con chỉ lên đó hóng gió, không nghĩ đến mọi người lại nghĩ con nhảy lầu.”
“…” Tiết Dung Chân giống như choáng váng, ngây người nhìn Trì Tảo Tảo.
Cũng đúng, cô nhóc hoạt bát này sao có thể luẩn quẩn đến mức phải đi nhảy lầu?
Làm hai người già bọn họ sợ bóng sợ gió.
“Nhưng mà…” Trì Tảo Tảo vui vẻ nói: “Chuyện này giúp con một chuyện lớn, mẹ, mẹ biết không? Diệp nhị anh ấy đồng ý ở bên con rồi, ha ha ha!”
Nghĩ đến những lời Diệp Khuyết đã nói, Trì Tảo Tảo không thể ngăn được sự vui vẻ.
Sau này, cô đã có bạn trai, chờ một ngày nào đó khi hai người bọn họ gạo nấu thành cơm, cô liền danh chính ngôn thuận trở thành vợ anh.
Để xem Đường Vãn Nguyên có thể tranh với cô nữa không.
“A.” Tiết Dung Chân có chút ngạc nhiên, không thể tin được: “Thật sự!”
Trì Tảo Tảo gật đầu nói: “Đúng vậy!”
“Nhưng mà…..không phải Diệp nhị có bạn gái sao?”
Trì Tảo Tảo sửng sốt: “Không có ạ!”
“Vậy…” Tiết Dung Chân muốn nói cái gì, bỗng nhiên muốn nói lại thôi, nói sang chuyện khác: “Không có việc gì, sau này con phải nắm chắc nha.”
Trì Tảo Tảo vui vẻ gật đầu: “Mẹ yêu tâm. Diệp nhị là của con, ai cũng không cướp được.”
Tiết Dung Chân thương tiếc xoa đầu cô, nói cô nghỉ ngơi trước, bà đi xuống lầu chuẩn bị một số đồ ăn cho cô.
Sau khi ra khỏi phòng Trì Tảo Tảo, Tiết Dung Chân không nhịn được, thở dài một tiếng.
Diệp nhị không có bạn gái ư?
Lần trước khi bà đến chung cư của nó, vì sao lại nhìn thấy đồ dùng của phụ nữ.
Là người làm mẹ như bà nghĩ nhiều sao, đó chỉ là vì nhu cầu của đàn ông, cho nên không thể không để phụ nữ tiến vào chung cư của nó?
Bà cũng không nghĩ nhiều, đi xuống lầu, khi đi qua phòng đọc sách của Diệp Khuyết, bỗng nhiên nghe được giọng nói của ai đó.
Bà tò mò muốn qua đó nghe.
Nhưng cái gì cũng chưa nghe được, cửa phòng đọc sách đã bị mở ra.
Thân hình cao lớn của Diệp Khuyết đứng trước mặt mẹ, hỏi: “Mẹ, mẹ có việc gì sao?”
Tiết Dung Chân cười ha ha, xua tay nói: “Không có việc gì, chuyện hôm nay của Tảo Tảo làm chậm trễ việc của con, bây giờ con cũng chưa đi làm sao?”
Diệp Khuyết đi qua mẹ, hướng xuống dưới lầu: “Không có, hôm nay con không đi làm, buổi tối con có một bữa tiệc.”
Tiết Dung Chân đi theo Diệp Khuyết xuống lầu, hai mẹ con ngồi trên phòng khách. Tiết Dung Chân không nhịn được, hỏi con trai: “Mẹ nghe Tảo Tảo nói, con tiếp nhận nó rồi.”
Diệp Khuyết liếc nhìn mẹ, trả lời một câu không liên quan: “Con bé còn nhỏ.”
Tiết Dung Chân nhanh chóng phản bác: “Mười tám tuổi, cũng không còn nhỏ.”
“Đến lúc đó rồi nói, sang năm con muốn đến dạy ở trường A một năm, con muốn nhìn biểu hiện của em ấy.”
Uống một ngụm nước trà, Diệp Khuyết nhìn mẹ, ý vị thâm trường nói: “Mẹ, con hy vọng chuyện giữa con và Tảo Tảo, hai người không cần nhúng tay vào, em ấy rất đơn thuần, con cần rèn luyện em ấy.”