Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 479
56479.
Sắc mặt cực khổ của Tiêu Nhân lập tức thay đổi, cuộn chặt tay: “Anh mở đi! Hôm nay e hóa bi thương thành sức ăn, ăn no tiếp tục theo anh! Chủ tiệm, cho 10 tô cơm!”
Hạ Băng Khuynh và Mộ Nguyệt Sâm coi như k nghe quay mặt đi.
Đến nhà hàng tây kêu 10 tô cơm chủ tiệm nhất định muốn chết!
Quý Tu khẽ cong môi, ánh mắt hướng về phía xa.
Món khai vị đưa lên.
Cực kỳ ngon!
Đến Hạ Băng Khuynh dạo này k muốn ăn,. cũng đc kích thích.
Tiêu Nhân cũng ăn đến vui vẻ, mà cực kỳ giống đàn ông, mở to miệng nhét vào, mà Mộ Nguyệt Sâm và Quý Tu 2 ng đàn ông, lại ăn như thục nữ cao quý, từng chút ưu nhã ăn.
Không khí koong tệ.
2 nam nhân còn nói nhảm mấy câu.
Tiêu Nhân vừa ăn vừa chụp, vừa chụp đồ ăn, vừa sefie, chụp r chụp, cô để ống kính ngay chuẩn Quý Tu, âm thầm bấm quay phim, cơ thể lén lút đến gần anh, ở sau lưng làm cách động tác thân mặt, chơi đến vui vẻ.
Kì lạ là, cô chụp lén hiển nhiên, Quý Tu lại như cả quá trình k nhìn thấy, tùy cô làm bậy.
Mộ Nguyệt Sâm nhìn r, có chút ngưỡng mộ, quay qua nhìn Hạ Băng Khuynh: “E k fai thích đăng wechat s, e coi Tiêu Nhân luôn chụp, s e k chụp?”
“Cậu ấy chụp hết e chụp làm gì, e k thích up hình trùng!” Hạ Băng Khuynh k cho là đúng nói.
“E xác định k cần chụp?” Mộ Nguyệt Sâm ngưng trọng hơi thở.
“K cần!” Hạ Băng Khuynh lắc đầu.
“Nghĩ kĩ, có thứ cô ấy chưa chụp, mà e muốn chụp” Mộ Nguyệt Sâm nhắc nhở.
Hạ Băng Khuynh nhìn kĩ, nghiêm túc nói: “K có!”
“” Mộ Nguyệt Sâm hít sâu.
“A s thế?” Hạ Băng Khuynh k hiểu, thấy sắc mặt anh k tốt, tay nhỏ sờ trán anh: “Chỗ nào k thoải mái?”
Mộ Nguyệt Sâm cố gắng áp chết xúc động muốn gõ đầu cô, cười xoa đầu cô: “K có gì, tiếp tục ăn!”
Nha đầu chết tiết!
Hoàn toàn k bỏ anh trong lòng.
Đối diện là Quý Tu, biểu cảm tế nhị.
Hạ Băng Khuynh cúi đầu tiếp tục thưởng thức đồ ngon.
Tâm trạng tốt, khẩu vị cũng tốt lên, bây h dạ dày cô cũng k tệ.
Lên món thứ 2, Hạ Băng Khuynh nhìn trời, cảm thấy trời như áp cái gì xuống v.
K fai là tuyết rơi chứ.
Cô đang nghĩ, mũi đột nhiên bị lạnh.
Bông tuyết rơi trên mũi cô, tan chảy ra.
Ngây ng 2s, chỉ nghe Tiêu Nhân ở đối diện vui vẻ la: “Tuyết rơi r---”
Hạ Băng Khuynh cũng ngây ngốc vui theo, dùng tay đón : “Thật là tuyết rơi r, đây là trận tuyết đầu tiên của mùa đông năm nay.”
“Quá lãng mạn r” Tiêu Nhân cực kỳ vui vẻ, thả dao nĩa, nhìn về phía xa.
Hoa tuyết vô thanh rơi xuống, cả thế giới 1 mảng trắng xóa, nhìn khoáng đãng lạ thường.
Hạ Băng Khuynh bị phong cảnh lay động đột xuất khiến ánh nhìn bị chú ý: “Quá đẹp r---”
“Uhm, đẹp quá---”
2 cô gái lập tức trỗi dậy tâm hồn thiếu nữ.
Mộ Nguyệt Sâm và Quý Tu k hẹn cùng nhíu mày.
Họ k thế có gì đẹp và lãng mạn.
Tuyết rơi đối với họ mà nói k fai chuyện tốt.
---------Nhóm dịch: Boss - App iNovel ----------Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Sắc mặt cực khổ của Tiêu Nhân lập tức thay đổi, cuộn chặt tay: “Anh mở đi! Hôm nay e hóa bi thương thành sức ăn, ăn no tiếp tục theo anh! Chủ tiệm, cho 10 tô cơm!”
Hạ Băng Khuynh và Mộ Nguyệt Sâm coi như k nghe quay mặt đi.
Đến nhà hàng tây kêu 10 tô cơm chủ tiệm nhất định muốn chết!
Quý Tu khẽ cong môi, ánh mắt hướng về phía xa.
Món khai vị đưa lên.
Cực kỳ ngon!
Đến Hạ Băng Khuynh dạo này k muốn ăn,. cũng đc kích thích.
Tiêu Nhân cũng ăn đến vui vẻ, mà cực kỳ giống đàn ông, mở to miệng nhét vào, mà Mộ Nguyệt Sâm và Quý Tu 2 ng đàn ông, lại ăn như thục nữ cao quý, từng chút ưu nhã ăn.
Không khí koong tệ.
2 nam nhân còn nói nhảm mấy câu.
Tiêu Nhân vừa ăn vừa chụp, vừa chụp đồ ăn, vừa sefie, chụp r chụp, cô để ống kính ngay chuẩn Quý Tu, âm thầm bấm quay phim, cơ thể lén lút đến gần anh, ở sau lưng làm cách động tác thân mặt, chơi đến vui vẻ.
Kì lạ là, cô chụp lén hiển nhiên, Quý Tu lại như cả quá trình k nhìn thấy, tùy cô làm bậy.
Mộ Nguyệt Sâm nhìn r, có chút ngưỡng mộ, quay qua nhìn Hạ Băng Khuynh: “E k fai thích đăng wechat s, e coi Tiêu Nhân luôn chụp, s e k chụp?”
“Cậu ấy chụp hết e chụp làm gì, e k thích up hình trùng!” Hạ Băng Khuynh k cho là đúng nói.
“E xác định k cần chụp?” Mộ Nguyệt Sâm ngưng trọng hơi thở.
“K cần!” Hạ Băng Khuynh lắc đầu.
“Nghĩ kĩ, có thứ cô ấy chưa chụp, mà e muốn chụp” Mộ Nguyệt Sâm nhắc nhở.
Hạ Băng Khuynh nhìn kĩ, nghiêm túc nói: “K có!”
“” Mộ Nguyệt Sâm hít sâu.
“A s thế?” Hạ Băng Khuynh k hiểu, thấy sắc mặt anh k tốt, tay nhỏ sờ trán anh: “Chỗ nào k thoải mái?”
Mộ Nguyệt Sâm cố gắng áp chết xúc động muốn gõ đầu cô, cười xoa đầu cô: “K có gì, tiếp tục ăn!”
Nha đầu chết tiết!
Hoàn toàn k bỏ anh trong lòng.
Đối diện là Quý Tu, biểu cảm tế nhị.
Hạ Băng Khuynh cúi đầu tiếp tục thưởng thức đồ ngon.
Tâm trạng tốt, khẩu vị cũng tốt lên, bây h dạ dày cô cũng k tệ.
Lên món thứ 2, Hạ Băng Khuynh nhìn trời, cảm thấy trời như áp cái gì xuống v.
K fai là tuyết rơi chứ.
Cô đang nghĩ, mũi đột nhiên bị lạnh.
Bông tuyết rơi trên mũi cô, tan chảy ra.
Ngây ng 2s, chỉ nghe Tiêu Nhân ở đối diện vui vẻ la: “Tuyết rơi r---”
Hạ Băng Khuynh cũng ngây ngốc vui theo, dùng tay đón : “Thật là tuyết rơi r, đây là trận tuyết đầu tiên của mùa đông năm nay.”
“Quá lãng mạn r” Tiêu Nhân cực kỳ vui vẻ, thả dao nĩa, nhìn về phía xa.
Hoa tuyết vô thanh rơi xuống, cả thế giới 1 mảng trắng xóa, nhìn khoáng đãng lạ thường.
Hạ Băng Khuynh bị phong cảnh lay động đột xuất khiến ánh nhìn bị chú ý: “Quá đẹp r---”
“Uhm, đẹp quá---”
2 cô gái lập tức trỗi dậy tâm hồn thiếu nữ.
Mộ Nguyệt Sâm và Quý Tu k hẹn cùng nhíu mày.
Họ k thế có gì đẹp và lãng mạn.
Tuyết rơi đối với họ mà nói k fai chuyện tốt.
---------Nhóm dịch: Boss - App iNovel ----------Đọc nhanh tại Vietwriter.com