Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 370
56370.
“Anh vô sỉ!” Hạ Băng Khuynh dùng sức đặt ly xuống bàn.
“Cần phản ứng lớn v k? Miệng nhỏ của em số lần bị hôn và số ng hôn, chắc cũng đủ để khiến em k làm ầm lên thế nào, rất tò mò, em hài lòng với Mộ Nguyệt Bạch hơn hay với tôi hơn?” Mộ Nguyệt Sâm nói, mắt đầy ác ý và châm chọc cùng ghen tuông.
Hạ Băng Khuynh bị lời nói cũng anh làm đến sắp khóc r: “2 ng các anh tôi đều k hài lòng, 2 tên hỗn đản các anh, ai tôi cũng k cần, sau này tôi mà theo 1 trong 2 ng, tôi chính là heo!”
Cũng k cần biết chân đi đc k, chống sofa đứng dậy cô liền muốn đi.
Cùng ng này, cô 1ph cũng k muốn, câu nào cũng đâm đau tận xương tủy, lòng cô dù làm bằng thép, đc mài rèn, cũng bị lời nói độc mồm của anh làm cho rỉ máu.
“Em ngồi xuống cho tôi!” Mộ Nguyệt Sâm nói mang tính uy hiếp để ngăn hành động lỗ mảng của cô.
Hạ Băng Khuynh mới k nghe anh, nhấc chân nhảy ra ngoài.
Loại tình tiết k nghi ngờ gì sẽ làm mình té chết, vốn dù để 1 chân lên để nhảy đều bị té, đừng nói là là 1 chân bó bột.
Cô vừa nhảy, liền té chổng mông.
Mộ Nguyệt Sâm kịp thời đứng dậy, nhưng vẫn k thể ngăn chặn hành động ngu xuẩn của cô.
Mũi Hạ Băng Khuynh đụng đất, bò ở đó như có thể nhúc như 1 con giun vậy.
Bộ dạng quá mất mặt r.
Mộ Nguyệt Sâm thấy mông cô chổng lên, bộ dạng mắc cười nhúc nhích dưới đất, vậy mà k nhịn đc cười ra tiếng: “Đây k fai là tôi k muốn đỡ, em hiểu mà!”
“Ai cần anh đỡ!” Hạ Băng Khuynh rất có cốt khí đáp.
Bên hoa viên, Mộ Nguyệt Bạch mặc áo len màu gạo tay cầm 1 bông hoa vừa cắt xuống đi đến bên họ.
Thế giới của Mộ Nguyệt Sâm lập tức trở nên u ám.
Hạ Băng Khuynh vốn đã thấy tăm tối, thấy Mộ Nguyệt Bạch xuất hiện, cảm giác như là nhật thực, trc mắt đều tối.
Mộ Nguyệt Bạch mang mang nụ cười mê ng tự nhiên k gây hại quỳ bên Hạ Băng Khuynh: “ Băng Khuynh à, em đang làm gì đó? Em giả làm con giun bó bột s?”
“” Mặt Hạ Băng Khuynh đầy hắc tuyến.
Tại s k có thần tiên làm việc tốt, thu phục tên lão yêu này.
“Anh đi ra---” Cô k khách khí trực tiếp đuổi anh.
‘Uh, hiểu r, giun dễ thương của chúng ta k phơi nắng đc, anh đi ra 1 chút.” Mộ Nguyệt Bạch di chuyển về 1 bên, miệng mang nụ cười.
Sắc mặt Hạ Băng Khuynh k vui, ngón tay dùng sức ấn xuống đất.
Đâm chọt ng khác là thú vui của Mộ Nguyệt Sâm, cười nhạo ng khác là thú vui của Mộ Nguyệt Bạch!
2 tên hỗn đản k có lương tâm!
Nhìn khuôn mặt tinh tế như vẽ, sau đó nhìn tên đứng sau, cô nghĩ đến 1 câu nói, mặt nhìn đẹp bao nhiêu, lòng độc ác bấy nhiêu.
“Đc r, anh Nguyệt Bạch k đùa em nữa, anh đỡ em dậy.” Mộ Nguyệt Bạch cười đủ r, để hoa qa bên, ôm Hạ Băng Khuynh từ đất lên sofa.
“Cảm ơn!” Hạ Băng Khuynh mặt vô cảm nói cảm ơn.
“Nếu muốn cảm ơn, ít nhất cần 1 nụ hôn!” Mộ Nguyệt Bạch chỉ má mình.
Mộ Nguyệt Sâm ngồi đó k nói, cảm thấy tỏa ra hàn khí.
“Đc thôi---” Mộ Nguyệt Sâm ác ý, từ trên bàn lấy 1 cây dao cắt trái cây: “Anh Nguyệt Bạch đừng động đậy, hôm nay em cho anh 1 nụ hôn sống mãi, anh cho em khắc 1 tí!”
Cô nhấn mặt anh, dao sắp rơi lên mặt anh.
---------Nhóm dịch: Boss - App iNovel ----------
“Anh vô sỉ!” Hạ Băng Khuynh dùng sức đặt ly xuống bàn.
“Cần phản ứng lớn v k? Miệng nhỏ của em số lần bị hôn và số ng hôn, chắc cũng đủ để khiến em k làm ầm lên thế nào, rất tò mò, em hài lòng với Mộ Nguyệt Bạch hơn hay với tôi hơn?” Mộ Nguyệt Sâm nói, mắt đầy ác ý và châm chọc cùng ghen tuông.
Hạ Băng Khuynh bị lời nói cũng anh làm đến sắp khóc r: “2 ng các anh tôi đều k hài lòng, 2 tên hỗn đản các anh, ai tôi cũng k cần, sau này tôi mà theo 1 trong 2 ng, tôi chính là heo!”
Cũng k cần biết chân đi đc k, chống sofa đứng dậy cô liền muốn đi.
Cùng ng này, cô 1ph cũng k muốn, câu nào cũng đâm đau tận xương tủy, lòng cô dù làm bằng thép, đc mài rèn, cũng bị lời nói độc mồm của anh làm cho rỉ máu.
“Em ngồi xuống cho tôi!” Mộ Nguyệt Sâm nói mang tính uy hiếp để ngăn hành động lỗ mảng của cô.
Hạ Băng Khuynh mới k nghe anh, nhấc chân nhảy ra ngoài.
Loại tình tiết k nghi ngờ gì sẽ làm mình té chết, vốn dù để 1 chân lên để nhảy đều bị té, đừng nói là là 1 chân bó bột.
Cô vừa nhảy, liền té chổng mông.
Mộ Nguyệt Sâm kịp thời đứng dậy, nhưng vẫn k thể ngăn chặn hành động ngu xuẩn của cô.
Mũi Hạ Băng Khuynh đụng đất, bò ở đó như có thể nhúc như 1 con giun vậy.
Bộ dạng quá mất mặt r.
Mộ Nguyệt Sâm thấy mông cô chổng lên, bộ dạng mắc cười nhúc nhích dưới đất, vậy mà k nhịn đc cười ra tiếng: “Đây k fai là tôi k muốn đỡ, em hiểu mà!”
“Ai cần anh đỡ!” Hạ Băng Khuynh rất có cốt khí đáp.
Bên hoa viên, Mộ Nguyệt Bạch mặc áo len màu gạo tay cầm 1 bông hoa vừa cắt xuống đi đến bên họ.
Thế giới của Mộ Nguyệt Sâm lập tức trở nên u ám.
Hạ Băng Khuynh vốn đã thấy tăm tối, thấy Mộ Nguyệt Bạch xuất hiện, cảm giác như là nhật thực, trc mắt đều tối.
Mộ Nguyệt Bạch mang mang nụ cười mê ng tự nhiên k gây hại quỳ bên Hạ Băng Khuynh: “ Băng Khuynh à, em đang làm gì đó? Em giả làm con giun bó bột s?”
“” Mặt Hạ Băng Khuynh đầy hắc tuyến.
Tại s k có thần tiên làm việc tốt, thu phục tên lão yêu này.
“Anh đi ra---” Cô k khách khí trực tiếp đuổi anh.
‘Uh, hiểu r, giun dễ thương của chúng ta k phơi nắng đc, anh đi ra 1 chút.” Mộ Nguyệt Bạch di chuyển về 1 bên, miệng mang nụ cười.
Sắc mặt Hạ Băng Khuynh k vui, ngón tay dùng sức ấn xuống đất.
Đâm chọt ng khác là thú vui của Mộ Nguyệt Sâm, cười nhạo ng khác là thú vui của Mộ Nguyệt Bạch!
2 tên hỗn đản k có lương tâm!
Nhìn khuôn mặt tinh tế như vẽ, sau đó nhìn tên đứng sau, cô nghĩ đến 1 câu nói, mặt nhìn đẹp bao nhiêu, lòng độc ác bấy nhiêu.
“Đc r, anh Nguyệt Bạch k đùa em nữa, anh đỡ em dậy.” Mộ Nguyệt Bạch cười đủ r, để hoa qa bên, ôm Hạ Băng Khuynh từ đất lên sofa.
“Cảm ơn!” Hạ Băng Khuynh mặt vô cảm nói cảm ơn.
“Nếu muốn cảm ơn, ít nhất cần 1 nụ hôn!” Mộ Nguyệt Bạch chỉ má mình.
Mộ Nguyệt Sâm ngồi đó k nói, cảm thấy tỏa ra hàn khí.
“Đc thôi---” Mộ Nguyệt Sâm ác ý, từ trên bàn lấy 1 cây dao cắt trái cây: “Anh Nguyệt Bạch đừng động đậy, hôm nay em cho anh 1 nụ hôn sống mãi, anh cho em khắc 1 tí!”
Cô nhấn mặt anh, dao sắp rơi lên mặt anh.
---------Nhóm dịch: Boss - App iNovel ----------