Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 361
56361.
Là tiếng đá cửa của Mộ Nguyệt Sâm, sau đó rời đi.
Sau im lặng phút chốt, Mộ Nguyệt Bạch để chân Hạ Băng Khuynh vào lại trong chăn: “Đừng động loạn nữa, cẩn thận chân này cũng gãy luôn!”
Anh cười đứng dậy, như là nhà âm mưu đã đạt đc mục đích.
Tiêu Nhân ở bên im lặng ăn cherry, trời sập cũng k dám chọc đến anh, trc đây Băng Khuynh nói Mộ Nguyệt Sâm có bao nhiêu khủng bố, thà lau giày cho diêm vương, cũng k đi chọc anh, nhưng bây h cô cảm thấy, Mộ Nguyệt Bạch còn khủng bố hơn, cô thả đi móc mũi diêm vương, cũng k dám khiêu khích Mộ Nguyệt Bạch, trời biết anh sẽ sắp đặt ra kế hoạch khiến cô chết k đất chôn!
K sợ đao kiếm trc mắt, chỉ sợ âm mưu đằng sau.
Vẫn là Tu Tu của cô lương thiện.
Xem ra, Băng Khuynh vẫn chưa cách dầu sôi lửa bỏng bao xa, 1 bên vẫn còn yêu tam thiếu, 1 bên vẫn tiếp tục bị nhị thiếu coi là con cờ, cuộc sống, thật quá cực khổ r!
“Anh rể, cầu xin anh để em ở viện!” Hạ Băng Khuynh kéo tay Mộ Cẩm Đình, bộ dạng, nếu k đồng ý , cô sẽ khóc ngay tại đây cho anh xem.
“Nhưng anh thật sự k yên tâm---” Mộ Cẩm Đình cũng do dự , nhìn Hạ Vân Khuynh 1 cái, trưng cầu ý kiến cô.
Hạ Vân Khuynh tránh né ánh mắt anh, cô k dám ra quyết định nữa, sợ lại bị lợi dụng or làm sai.
Tiêu Nhân yếu ớt mở miệng: “Anh rể, em có ý này, hay là đưa về nhà Băng Khuynh, nằm 1 tháng cũng sắp tết r, dù s tết cũng về, có phải k, coi như là nghỉ tết sớm.”
“Đúng, đúng” Mắt Hạ Băng Khuynh sáng lên, như tìm đc lối thoát: “Em có thể về nhà, ba mẹ nhất định nhớ em r.”
“Cái này---” Mộ Cẩm Đình suy nghĩ, Mộ Nguyệt Bạch cười hì hì nói; “Đây nhất định k đc, tuy nói về nhà dưỡng thương, nhưng dù s cũng fai có bác sĩ trị liệu chính kiểm tra, cũng k thể bắt bác sĩ Lưu thường xuyên bay qua Giang Nam.”
“Chỗ chúng tôi cũng có bệnh viện!” Hạ Băng Khuynh lớn tiếng với anh.
“Bệnh viện ở nơi nhỏ bé đã sợ là trị liệu k quá lí tưởng, nếu chân trị đến tàn phế, là chuyện khó nói đó, anh Nguyệt Bạch k đồng ý cho em tùy ý như v.”
“Mộ Nguyệt Bạch, anh làm chuyện tốt tha cho tôi đc k---”
Cứ tiếp tục v, Hạ Băng Khuynh cảm thấy bản thân sẽ nhịn k đc đánh anh.
Sau khi cô la xong, thấy Tân Viên Thường và Mộ Bác Minh 2 ng vị trưởng bối sắc mặt phủ lên tầng khó xử, bản thân cũng trở nên khó xử, cô k fai cố ý tức giận, thật sự k thể nhịn nổi r.
“Nước biển xong r.” Mộ Nguyệt Bạch kéo tay cô, nhẹ lấy ra: “Có thể về nhà r.”
Hạ Băng Khuynh mặt khổ não.
Hạ Vân Khuynh lấy áo khoác mới mua đắp cho Hạ Băng Khuynh: “Về trc r nói, thực sự muốn về, chị và anh rể cùng em về, nhưng mà tạm thời vết thương quan trọng hơn, chân càng quan trọng.”
Hạ Băng Khuynh nghe hiểu ý họ, nếu mấy ngày nữa cô yêu cầu, chắc là sẽ đưa cô về.
Hoặc là, trc mắt Mộ Nguyệt Bạch 1 đống đạo lý.
Ai bảo chỗ cô thật sự là nơi nhỏ bé chứ.
Cô gật đầu: “Uhm!”
“V bây h chúng ta về!” Mộ Cẩm Đình cuối cùng cũng an tâm r.
Trưởng bối đứng bên cũng thả lỏng.
Mộ Cẩm Đình đẩy xe lăn qua, mở chăn ra, ôm Hạ Băng Khuynh từ giường xuống xe lăn, Hạ Vân Khuynh lập tức lấy chăn đắp chân cô.
Tiêu Nhân thấy, xong r, k có cơ hội trốn!
Ý trời r!
Cô đứng dậy, cầm rổ trái cây, miệng ngọt ngào hỏi: “Con có thể lấy về ăn k? Quá ngon r!”
---------Nhóm dịch: Boss - App iNovel ----------
Là tiếng đá cửa của Mộ Nguyệt Sâm, sau đó rời đi.
Sau im lặng phút chốt, Mộ Nguyệt Bạch để chân Hạ Băng Khuynh vào lại trong chăn: “Đừng động loạn nữa, cẩn thận chân này cũng gãy luôn!”
Anh cười đứng dậy, như là nhà âm mưu đã đạt đc mục đích.
Tiêu Nhân ở bên im lặng ăn cherry, trời sập cũng k dám chọc đến anh, trc đây Băng Khuynh nói Mộ Nguyệt Sâm có bao nhiêu khủng bố, thà lau giày cho diêm vương, cũng k đi chọc anh, nhưng bây h cô cảm thấy, Mộ Nguyệt Bạch còn khủng bố hơn, cô thả đi móc mũi diêm vương, cũng k dám khiêu khích Mộ Nguyệt Bạch, trời biết anh sẽ sắp đặt ra kế hoạch khiến cô chết k đất chôn!
K sợ đao kiếm trc mắt, chỉ sợ âm mưu đằng sau.
Vẫn là Tu Tu của cô lương thiện.
Xem ra, Băng Khuynh vẫn chưa cách dầu sôi lửa bỏng bao xa, 1 bên vẫn còn yêu tam thiếu, 1 bên vẫn tiếp tục bị nhị thiếu coi là con cờ, cuộc sống, thật quá cực khổ r!
“Anh rể, cầu xin anh để em ở viện!” Hạ Băng Khuynh kéo tay Mộ Cẩm Đình, bộ dạng, nếu k đồng ý , cô sẽ khóc ngay tại đây cho anh xem.
“Nhưng anh thật sự k yên tâm---” Mộ Cẩm Đình cũng do dự , nhìn Hạ Vân Khuynh 1 cái, trưng cầu ý kiến cô.
Hạ Vân Khuynh tránh né ánh mắt anh, cô k dám ra quyết định nữa, sợ lại bị lợi dụng or làm sai.
Tiêu Nhân yếu ớt mở miệng: “Anh rể, em có ý này, hay là đưa về nhà Băng Khuynh, nằm 1 tháng cũng sắp tết r, dù s tết cũng về, có phải k, coi như là nghỉ tết sớm.”
“Đúng, đúng” Mắt Hạ Băng Khuynh sáng lên, như tìm đc lối thoát: “Em có thể về nhà, ba mẹ nhất định nhớ em r.”
“Cái này---” Mộ Cẩm Đình suy nghĩ, Mộ Nguyệt Bạch cười hì hì nói; “Đây nhất định k đc, tuy nói về nhà dưỡng thương, nhưng dù s cũng fai có bác sĩ trị liệu chính kiểm tra, cũng k thể bắt bác sĩ Lưu thường xuyên bay qua Giang Nam.”
“Chỗ chúng tôi cũng có bệnh viện!” Hạ Băng Khuynh lớn tiếng với anh.
“Bệnh viện ở nơi nhỏ bé đã sợ là trị liệu k quá lí tưởng, nếu chân trị đến tàn phế, là chuyện khó nói đó, anh Nguyệt Bạch k đồng ý cho em tùy ý như v.”
“Mộ Nguyệt Bạch, anh làm chuyện tốt tha cho tôi đc k---”
Cứ tiếp tục v, Hạ Băng Khuynh cảm thấy bản thân sẽ nhịn k đc đánh anh.
Sau khi cô la xong, thấy Tân Viên Thường và Mộ Bác Minh 2 ng vị trưởng bối sắc mặt phủ lên tầng khó xử, bản thân cũng trở nên khó xử, cô k fai cố ý tức giận, thật sự k thể nhịn nổi r.
“Nước biển xong r.” Mộ Nguyệt Bạch kéo tay cô, nhẹ lấy ra: “Có thể về nhà r.”
Hạ Băng Khuynh mặt khổ não.
Hạ Vân Khuynh lấy áo khoác mới mua đắp cho Hạ Băng Khuynh: “Về trc r nói, thực sự muốn về, chị và anh rể cùng em về, nhưng mà tạm thời vết thương quan trọng hơn, chân càng quan trọng.”
Hạ Băng Khuynh nghe hiểu ý họ, nếu mấy ngày nữa cô yêu cầu, chắc là sẽ đưa cô về.
Hoặc là, trc mắt Mộ Nguyệt Bạch 1 đống đạo lý.
Ai bảo chỗ cô thật sự là nơi nhỏ bé chứ.
Cô gật đầu: “Uhm!”
“V bây h chúng ta về!” Mộ Cẩm Đình cuối cùng cũng an tâm r.
Trưởng bối đứng bên cũng thả lỏng.
Mộ Cẩm Đình đẩy xe lăn qua, mở chăn ra, ôm Hạ Băng Khuynh từ giường xuống xe lăn, Hạ Vân Khuynh lập tức lấy chăn đắp chân cô.
Tiêu Nhân thấy, xong r, k có cơ hội trốn!
Ý trời r!
Cô đứng dậy, cầm rổ trái cây, miệng ngọt ngào hỏi: “Con có thể lấy về ăn k? Quá ngon r!”
---------Nhóm dịch: Boss - App iNovel ----------
Bình luận facebook