-
Phần 4 END
14.
Anh lạnh như băng cự tuyệt Triệu Thiên Thiên.
Trên cằm nhọn của Triệu Thiên Thiên tràn đầy nước mắt.
“Anh nói dối! Anh phí nhiều tâm tư giúp em như vậy, làm sao có thể không thích em?”
Tống Tri Yến gọi thư ký đưa Triệu Thiên Thiên đi.
“Sau này nếu để Triệu tiểu thư vào, cậu cũng không cần làm nữa.”
Hứa Nhược cũng vào làng giải trí, nhưng cô gái anh quen vẫn chưa xuất hiện.
Còn nói 5 năm sau gặp lại, hiện tại đã 8 năm rồi! Đồ lừa đảo này!
*************
Kỳ cuối cùng của chương trình, Tống Tri Yến sử dụng năng lực tiền mặt, khiến tổ làm chương trình thay đổi phương án.
Một tổ khách quý được mời tới, sau đó rút ra một đội cùng hai chúng tôi đi Nam thành.
Nơi lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau.
Chủ đề mà tổ tiết mục đưa ra cho chúng tôi là "Rung động thời niên thiếu", còn thần thông quảng đại chuẩn bị một bộ đồng phục trường Nhất Trung.
Lúc tôi mặc ra sân còn có chút ngượng ngùng.
Có khi nào giả bộ non nớt quá không?
Tống Tri Yến mặc đồng phục học sinh ngược lại rất đẹp mắt, chỉ cao hơn thiếu niên trong trí nhớ của tôi một chút.
Tống Tri Yến: "Không đâu, giống như trong mộng của tôi.”
Tôi: "Anh đang mơ phải không? Đừng mơ thấy cái gì không nên.”
Tống Tri Yến: "......”
Màn bình luận rất vui vẻ.
“Giấc mơ gì? Mời nói cụ thể một chút! Đừng bỏ lỡ bất cứ chi tiết nào, tôi rảnh, tôi có thể nghe cả ngày.”
Tôi ngồi ở ghế sau xe đạp của Tống Tri Yến, anh ấy nói muốn dẫn tôi tìm lại ký ức.
Tôi: "Vậy anh đừng mang theo hàng lậu. Đừng nói một số chuyện xấu tôi chưa từng làm, đến bôi nhọ hình tượng của tôi.”
Tống Tri Yến hừ lạnh hai tiếng.
Anh đưa tôi đến cây anh đào lần đầu gặp, hành lang dài cùng nhau làm bài tập, còn có nghĩa trang chôn cất ông nội.
Trước mộ ông nội, Tống Tri Yến nắm chặt tay tôi.
Trầm mặc không nói.
Chúng tôi đã đứng bên nhau rất lâu.
Trước khi đi, tôi nói tôi muốn nói vài lời nhỏ nhẹ với ông nội.
"Anh đi xa một chút, không được nghe!"
Tôi giám sát Tống Tri Yến đi tới cách đó hơn 10 mét.
Xoay người cúi chào ông nội mặt mũi hiền lành trong ảnh.
“Là con có lỗi, hại anh ấy đợi con lâu như vậy.Yên tâm, sau này con sẽ vĩnh viễn ở bên cạnh Tống Tri Yến !”
15.
Sau khi chương trình giải trí vợ chồng này được phát sóng, tôi và Tống Tri Yến trở thành tổ CP nổi tiếng nhất của tổ làm chương trình.
Tiểu minh tinh hạng ba của tôi thoáng cái trở thành lưu lượng nổi tiếng nhất tháng tư.
Mỗi ngày treo trên hot search.
Vô số chương trình giải trí mới xếp hàng chờ đưa sổ cho tôi, nhưng tôi đều cự tuyệt.
Tôi mắc nợ Tống Tri Yến quá nhiều thời gian, những công việc không quan trọng này không nên quấy rầy cuộc sống của chúng tôi.
Tống Tri Yến nói anh ấy muốn cùng tôi tổ chức hôn lễ bổ sung.
Tôi ngại phiền phức, nói có thể lược bỏ bước này.
Tống Tri Yến không vui.
Anh đẩy tôi ra, khép lại cổ áo ngủ, phê bình tôi chiếm tiện nghi liền muốn chạy.
Rất vô trách nhiệm.
Nói xong anh đi tắm, tôi nằm ở trên giường tự mình nghĩ lại một chút, cảm thấy anh nói cũng có vài phần đạo lý.
Tổ chức hôn lễ mà, cũng có thể!
Tôi đứng dậy uống một ngụm nước, đột nhiên nảy ra ý tưởng mở ngăn kéo tủ đầu giường ra.
Trong đó có một cuốn nhật ký.
Trực giác của tôi nói rằng cuốn nhật kí này ghi lại những điều về tôi.……
03.2015
Tôi biết nấu ăn.
Sau này chính là nhân viên chăn nuôi heo lười đạt tiêu chuẩn.
Gặp lại đảm bảo sẽ làm em ngạc nhiên!……
08.2016
Hứa Nhược thi đậu đại học.
Người lưu trữ dữ liệu tốt hơn cô ấy nhiều, nếu cô ấy còn ở đây, điều này có thể phải đọc lại.
Còn nói mình là học bá khoa văn, tôi không tin.……
10.2017
Hứa Nhược ở đại học được người ta theo đuổi.
Cô ấy cũng không nói với tôi cô ấy có yêu đương hay không.
Chắc là kịch bản không quan trọng nhỉ?
Nhưng nếu cô ấy thích tôi, khẳng định cũng chướng mắt người đàn ông khác.
Nên tôi chia rẽ họ.
Không thành vấn đề!……
05.2019
Hôm nay tôi gặp Triệu Thiên Thiên.
Đúng như Hứa Nhược nói, cô ấy bị trật chân và suýt nhào vào tay tôi.
May mà tôi trốn nhanh.
Nhưng tôi không thích cô ấy chút nào.
Tôi thấy kịch bản Hứa Nhược nói căn bản không chính xác.……
01.2020
Trở về viện an dưỡng chuẩn bị hậu sự cho ông nội.
Những đứa trẻ đáng ghét năm đó đều đã trưởng thành, sao em còn chưa trở về?
Chuyện trước kia tôi đều sắp quên mất rồi.
Tôi cũng sắp kiên trì không nổi nữa (gạch bỏ).
Tôi có thể giữ nó lâu hơn, nhưng em cũng phải nhanh lên!!!……
09.202”
Tôi đem Triệu Thiên Thiên đưa vào công ty của tôi.
Hôm nay đến trường quay thăm ban.
Hứa Nhược nói trong tiểu thuyết, đây là lần đầu tiên tôi và cô ấy gặp mặt.
Tôi hăng hái bừng bừng chuẩn bị hơn một giờ, đột nhiên nghĩ đến người đi gặp cũng không phải là em.
11.2020
Tôi và Hứa Nhược đã kết hôn.
Mỗi một bước, anh đều dựa theo kịch bản em nói mà làm.
Nhưng em không giữ lời hứa xuất hiện.
Em vẫn sẽ xuất hiện chứ?……
03.2023
Đi thu hình giải trí.
Nếu như qua thời gian này em còn không tới, có phải sẽ không xuất hiện hay không?
Nếu không phải vì em, tôi sẽ không tham gia chương trình nhàm chán như vậy.
Vì vậy, em nên ngay lập tức xuất hiện cho tôi!……
Là em đúng không? Tôi đã không dám chờ mong nữa.……
Là em!……
Cuốn nhật ký kết thúc ở đây.
Tôi mới phát hiện mình rơi nước mắt đầy mặt.
Tôi vội vàng lau nước mắt, nhét quyển nhật ký vào.
“Tống Tri Yến.”
Tôi chạy đến cửa phòng tắm đập cửa.
“Em cảm thấy em muốn một hôn lễ."
“Càng lớn càng tốt, chúng ta có thể..."
Còn chưa nói xong, cửa phòng tắm bị kéo ra một khe hẹp.
Trong khe hở lộ ra nửa khuôn mặt Tống Tri Yến.
Anh nghiến răng nghiến lợi: "Tôi đang tắm! Em lại muốn làm gì?”
“Ồ, vậy à.”Tôi thân thiết gật đầu: "Có phải nghe không rõ lắm không?
“Đi, em đi vào nói với anh!”
(Hết)