Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-429
CHƯƠNG 429:
Triệu Văn Văn nhìn Phương Mạn Luân bằng đôi mắt rất bình tĩnh.
Phương Mạn Luân lễ phép gật đầu cười với Triệu Văn Văn, sau đó lại nhìn Tống Thanh.
Tống Thanh cười nói: “Mọi chuyện đều được chuẩn bị ổn thỏa rồi.”
Phương Mạn Luân lấy ra một bó hoa từ phía sau rồi đưa cho Tống Thanh: “Đây coi như quà chúc mừng lễ ra mắt của em thành công. Sau khi sự kiện kết thúc, chắc là sẽ có rất nhiều người tranh nhau đến chúc mừng em, anh sợ không tới lượt mình nên mới chúc mừng em trước.”
Tống Thanh bỗng nhiên cười phá lên: “Sư huynh, anh sốt ruột quá rồi đấy à?”
“Bởi vì anh thực sự hy vọng em có thể thành công mà.” Phương Mạn Luân nửa thật nửa đùa nói: “Cho dù có nói thể nào thì chúng ta cũng đều là người một nhà! Đối với người trong nhà thì đương nhiên phải có chút lòng tin rồi! Em đã chuẩn bị lâu như thế rồi, nếu như thất bại thì không còn gì để nói nữa.”
“Cảm ơn sư huynh.” Tống Thanh nhận lấy bó hoa tươi rồi đưa cho trợ lý, sau đó cô nói:
“Sẽ có người đưa anh đến ghế VIP phía trước, anh ngồi chơi vui vẻ nhé.”
“Được.” Phương Mạn Luân mỉm cười gật đầu.
Lúc rời đi, Phương Mạn Luân không chào hỏi Triệu Văn Văn mà chỉ lễ phép gật đầu như trước.
Triệu Văn Văn hỏi Tống Thanh: “Tình cảm của hai người thật sự rất tốt nhỉ!”
“Bởi vì trong những người học trò của thầy Charles, chỉ có hai người bọn em là người gốc T. Cho nên sư huynh luôn đối xử rất tốt với em, rất quan tâm em, giống như một người anh trai vậy.” Tống Thanh cười híp mắt trả lời: “Thực ra thì em rất may mắn, em có rất nhiều anh trai, họ đều đối xử với em rất tốt.”
Triệu Văn Văn chỉ cười cười: “Đúng là em rất may mắn, có nhiều người rất thích em. Trước đây, chị chỉ nghe chị Khê nhắc đến em, lúc nói tới em thì chị ấy luôn để lộ khuôn mặt nhà tôi có con gái mới lớn. Cho dù là Lưu Nghĩa cũng không có được sự đối xử như thế. Lúc đó chị còn cảm thấy không đúng lắm, con gái nuôi làm sao mà quan trọng hơn con gái ruột được chứ? Nhưng mà sau khi nhìn thấy em, chị cũng hiểu được đại khái rồi. Đối với trưởng bối thì tính cách nhẹ nhàng như cúc, xinh đẹp ôn hòa của em chính là mẫu hình lý tưởng của họ.”
Tống Thanh cười ha hả: “Chị khen như vậy làm em sắp lên tận chín tầng mây rồi này! Thực ra chị nghĩ quá khoa trương rồi, chẳng qua mối quan hệ của em và mẹ nuôi luôn rất tốt đẹp. Hơn nữa tính cách của Tiểu Nghĩa lại quá đàn ông, cho nên mẹ nuôi mới đối với em tốt như con gái bà thôi.”
Lúc này, khách khứa đều đã ngồi vào vị trí, các phóng viên cũng đã chuẩn bị sẵn sàng máy móc đứng chờ ở bên ngoài.
Lễ ra mắt S.A ở trong nước vẫn rất thu hút mọi người.
Nhãn hiện này rất xa lạ đối với mọi người, nhưng mà những người đến tham dự lễ ra mắt hôm nay đều không phải là người lạ!
Đó đều là những người có tiếng tăm và thế lực cả!
Hai vị thiếu gia của công ty giải trí Phan thị đã mang rất nhiều ảnh hậu và ảnh đế đến cổ vũ!
Hào quang ở đây cũng đủ để khiến đám phóng viên tốn rất nhiều cuộn phim chỉ trong nháy mắt rồi.
Chứ chưa kể đến các vị khách quý khác, nghe đâu người đứng đầu tập đoàn tài chính Hà thị cũng đích thân tới tham dự!
Đây đúng là cơ hội ngàn năm có một!
Phải biết rằng, mấy năm nay, tổng giám đốc của tập đoàn Hà thị đã không tiếp nhận phỏng vấn công khai nữa rồi!
Hắn ta cũng rất ít khi xuất hiện trước công chúng.
Hầu hết mọi việc đều được chỉ đạo từ xa, bốn vị trợ lý cấp cao sẽ truyền đạt toàn bộ mệnh lệnh của hắn.
Địa vị của bốn người trợ lý này thực sự rất cao.
Vì vậy, lúc Hà Nhật Dương mang theo bốn người trợ lý này xuất hiện trên thảm đỏ, toàn bộ hội trường đều trở nên ngột ngạt.
Đúng là đẹp trai quá mức mà!
Khuôn mặt Hà Nhật Dương rất nghiêm nghị, hắn không để ý đến bất kỳ ai khác.
Chỉ cần ở chỗ công cộng thì hắn luôn như thế. Không còn nụ cười tỏa nắng như trước nữa.
Nhưng khi nhìn thấy Tống Thanh ở phía cuối thảm đỏ, đôi mắt phượng của hắn rõ ràng hiện lên ý cười.
Ý cười này nhanh chóng được đám phóng viên bắt lại, bọn họ đã chụp được một nụ cười mang tính lịch sử.
Sau khi chụp ảnh xong, đám phóng viên nhìn theo tầm mắt của Hà Nhật Dương, lúc nhìn thấy Tống Thanh, đáy lòng mọi người đều hiện lên một ý nghĩ kỳ quái.
Không phải Hà tổng vừa mắt vị tiểu thư Seven này rồi chứ?
Tài liệu về bối cảnh xuất thân của vị tiểu thư Seven này đơn giản vô cùng.
Nó chỉ nói rằng cô là Việt kiều ở Đức, là tổng giám độc kiêm nhà thiết kế chính của S.A.
Những tư liệu khác đều không có.
Cũng có người tìm ra được bức ảnh hồi trước của Tống Thanh, họ so sánh với tiểu thư Seven bây giờ.
Tuy rằng mặt mũi của hai người có thể nói là giống nhau như đúc, nhưng mà tài liệu về bối cảnh xuất thân lại hoàn toàn khác nhau.
Có người đã đi tìm chứng cứ nhưng đều bị Phương Mạn Luân ngăn chặn.
Những người phía dưới không dám thảo luận bậy bạ về thân phận của những nhân vật trong giới thượng lưu.
Mọi người đoán rằng, nếu như tiểu thư Seven thực sự là nhị thiếu phu nhân của Nhà họ Hà trước đây thì sao Hà Nhật Dương lại không nhận ra chứ?
Vì vậy, chuyện này thực sự chỉ là trùng hợp thôi ư?
Lúc mọi người vẫn chưa nhìn rõ toàn bộ những chuyện trước mắt thì Hà Nhật Dương đã sải bước đến trước mặt Tống Thanh, hắn cầm lấy tay Tống Thanh rồi nói: “Xin lỗi, anh đến muộn rồi. Bà nội đặc biệt mang quà đến, bà nói rằng nến như đã đến tham gia lễ ra mắt S.A của em thì đương nhiên không thể mặc quần áo của các nhãn hiệu khác, vì vậy mà bà đã bắt anh thay trang phục do em thiết kế. Nhưng mà, thiết kế này rất đẹp, tôi rất thích.”
Tống Thanh đỏ bừng cả mặt: “Bà nội có lòng quá. Tôi cảm thấy rất vinh hạnh khi anh thích nó.”
Hà Nhật Dương hơi cúi đầu, hắn nhẹ nhàng thì thầm một câu bên tai Tống Thanh: “Nhưng mà, chúng ta mặc đồ ton sur ton thế này có phải có cảm giác như mặc đồ đôi không nhỉ?”
Tai Tống Thanh đỏ ửng lên, cô vội vàng ngẩng đầu đón nhận ánh mắt mang ý cười chọc ghẹo kia.
Đôi mắt thâm sâu, ý cười trong trẻo nhưng cũng không mất đi vẻ dịu dàng.
“Những người mẫu hôm nay đều mặc thiết kế trong cùng một bộ sưu tập của tôi, chẳng lẽ, Hà tổng muốn mặc đồ đôi với bọn họ à?” Tống Thanh cố ý hỏi lại.
“Bướng bỉnh.” Hà Nhật Dương nhẹ nhàng phun ra hai chữ, khóe miệng hắn cong lên: “Thể hiện thật tốt vào, anh rất mong đợi sự thành công tốt đẹp của em.”
“Được, tôi nhất định sẽ không để anh thất vọng!” Tống Thanh ngẩng đầu nhìn Hà Nhật Dương bằng gương mặt không chịu khuất phục.
Dáng vẻ nhìn nhau cười của hai người vừa vặn bị đám phóng viên chụp lại.
Hà Nhật Dương đi hết thảm đỏ thì người tiếp theo bước lên thảm đỏ lại khiến đám phóng viên trố mắt lần nữa!
CEO của Đời Như Mộng Ảo là Tống Linh mang theo toàn thể anh em nhà họ Tống đến.
Lúc Tống Linh mặc một bộ vest màu xanh nổi bật bước đến, toàn bộ giới truyền thông tại đây suýt chút nữa thì làm rơi luôn cả máy ảnh trong tay!
What the fuck!
Có cần bảnh bao đến thế không!
Những ảnh hậu phía sau làm sao mà so sánh nổi với hắn được đây?
Năm anh em của Nhà họ Tống đi phía sau, thêm một người nữa là có thể diễn được bộ phim ‘Bảy anh em hồ lô rồi’.
Khụ khụ khụ khụ.
Tống Thanh nhìn thấy các anh trai đều đến cổ vũ mình thì vui vẻ đến mức sắp bay lên, cô nhanh chóng bước đến ôm chầm lấy các anh.
“Các anh đều đến cả à?” Tống Thanh bất ngờ nói: “Em tưởng là anh ba và anh năm sẽ không đến!”
“Bọn anh dám không đến à?” Tống Ngũ bất đắc dĩ lắc đầu: “Bà nội sẽ giết bọn anh!”
Tống Tam vừa cười vừa nói: “Lễ ra mắt của Thanh Thanh là chuyện nghìn năm mới gặp, anh không thể nào bỏ lỡ được!”
Tống Nhất nói: “Buổi lễ hôm nay hoành tránh như vậy, nhất định sẽ thành công! Đến lúc đó đừng quên gọi điện thoại cho bà nội, mấy hôm nay bà nội cứ nhắc đến em mãi!”
“Dạ!” Tống Thanh ra sức gật đầu: “Em làm bà ngoại lo lắng rồi!”
“Cô bé ngốc này, người nhà với nhau cả mà còn nói những lời khách sáo như vậy.” Tống Nhị là quân nhân, đường nét trên người mang vẻ lạnh lùng, cứng rắn, nhưng khi đối diện với Tống Thanh, gương mặt hắn vẫn hiện lên sự ấm áp.
“Được rồi ạ, em sẽ không khách khí với các anh nữa. Các anh vào đi.” Tống Thanh vừa cười vừa nói: “Em vẫn cần các anh giúp em duy trì sự ổn định trong hội trường đấy!”
Mấy người họ đều nở nụ cười.
Tống Linh xuất hiện lại tạo nên đợt sóng xôn xao thứ hai.
Nếu như nói rằng mọi người đều quen thuộc với sự khôi ngô và nét tà mị của Hà Nhật Dương, thì gương mặt của Tống Linh lại rất xa lạ.
Dù sao thì Tống Linh cũng rất ít khi xuất hiện trên các trang báo giải trí.
Nhưng bây giờ trước mắt họ là người đàn ông có gương mặt đẹp như Hà Nhật Dương thì làm sao giới truyền thông có thể bỏ qua cho Tống Linh được chứ?
Vì thế mà máy ảnh trong tay họ đều nhắm về phía Tống Linh.
Do đó, những người ở phía sau Tống Linh đều rất thê thảm, hầu như không có ai để ý đến bọn họ.
Khách quý đến đây hôm này quả thực rất đông.
Chủ nhân của bữa tiệc là Tống Thanh đích thân nghênh đón cũng khiến họ cảm thấy vinh hạnh hơn.
Vì vậy, thái độ khiêm tốn của Tống Thanh giành được thiện cảm của hầu hết mọi người.
Với sự giúp đỡ của Hà Nhật Dương, Phương Mạn Luân, Vũ Ngọc Bình cùng với Phan Thịnh và Phan Ly thì số ít những người không thích Tống Thanh còn lại cũng không thể không thích được.
Lễ ra mắt chính thức bắt đầu.
Các người mẫu mặc thiết kế đông xuân của S.A, từng thiết kế lần lượt đi ra, toàn bộ hội trường của buổi lễ vang lên từng tràng vỗ tay.
Quả nhiên, Tống Thanh đã nắm bắt những yếu tố truyền thống sau đó mang những nét màu sắc cổ kính của Nước T vào trang phục.
Dù chỉ những màu sắc đơn điệu nhưng cũng mang đến sự tinh tế.
Sau khi trình diễn trang phục xong thì đến phần trình diễn giày.
Hiện nay, S.A chủ yếu tập trung vào quần áo và giày, túi các, đồ trang sức và một số thứ khác tạm thời chưa đề cập đến.
Tạo hình của VedeTống Thanhe Triệu Văn Văn chính là do Thanh Thanh tự tay làm.
Với phong thái chuyên nghiệp cùng với dáng người cao nổi bật của Triệu Văn Văn rất phù hợp với thiết kế của Tống Thanh, chỉ một hai điểm này đã khiến cho toàn bộ hộ trường kinh ngạc.
Hầu như tất cả mọi người đều đang hỏi nhau xem ai đã phối bộ quần áo và những món trang sức này.
Nhìn thấy Triệu Văn Văn lên sân khấu, Tống Thanh căng thẳng vô cùng, cô cẳng thẳng đến mức đổ mồ hôi tay.
Thành hay bại là dựa vào lần biểu diễn này.
Nếu như buổi lễ ra mắt hôm nay thành công thì S.A có thể chiếm một chỗ đứng ở Tỉnh H rồi!
Sự nghiệp của cô cuối cũng cũng có thể khởi bước rồi!
Nếu như hôm nay cô thất bại thì rất khó để có thể đánh vào thị trường này một lần nữa.
Tống Thanh rất căng thẳng, sao những người lại không căng thẳng chứ?
Nếu như S.A thất bại thì bọn họ cũng không còn hy vọng nữa rồi! Dù sao sau này bọn họ cũng sẽ bị trói chặt với S.A!
Tống Thanh chắp tay lại đứng ở phía dưới, cô không ngừng cầu nguyện.
Lúc cô nghe thấy tiếng vỗ tay như nước ở trên khán đài thì suýt chút nữa kích động đến mức rơi nước mắt!
Màn trình diễn kết thúc, tất cả người mẫu bước lên sân khấu để cảm ơn sự ủng hộ của mọi người.
Tống Thanh được mời bước vào giữa, cũng mọi người cảm ơn những khách mời ngày hôm nay.
Tống Thanh đứng giữa nhóm người mẫu, cô xinh xắn, đáng yêu làm cho mọi người nhìn không chớp mắt.
Đúng là sự tồn tại của cô vẫn tỏa sáng như thế.
Tống Thanh bình ổn lại tâm trạng, cô mở miệng nói: “Thực sự, vô cùng cảm ơn mọi người đã bớt chút thời gian bận rộn của mình để đến xem buổi trình diễn ngày hôm nay. S.A là một công ty vừa mới thành lập, có lẽ sẽ còn có rất nhiều thứ chưa ổn, nhưng mà lập trường của S.A vẫn không thay đổi, đó chính là vì mong muốn của khách hàng, thực hiện được toàn bộ mong muốn của khách hàng. Là một nhãn hiệu thiết kế riêng, tôi tin rằng S.A chắc chắn có thể bước rất xa, nhiều năm sau S.A nhất định sẽ khiến mọi người có thể tự hào nói rằng, nhãn hiệu thiết kế riêng của bạn là S.A! Cảm ơn, cảm ơn tất cả mọi người!”
Triệu Văn Văn nhìn Phương Mạn Luân bằng đôi mắt rất bình tĩnh.
Phương Mạn Luân lễ phép gật đầu cười với Triệu Văn Văn, sau đó lại nhìn Tống Thanh.
Tống Thanh cười nói: “Mọi chuyện đều được chuẩn bị ổn thỏa rồi.”
Phương Mạn Luân lấy ra một bó hoa từ phía sau rồi đưa cho Tống Thanh: “Đây coi như quà chúc mừng lễ ra mắt của em thành công. Sau khi sự kiện kết thúc, chắc là sẽ có rất nhiều người tranh nhau đến chúc mừng em, anh sợ không tới lượt mình nên mới chúc mừng em trước.”
Tống Thanh bỗng nhiên cười phá lên: “Sư huynh, anh sốt ruột quá rồi đấy à?”
“Bởi vì anh thực sự hy vọng em có thể thành công mà.” Phương Mạn Luân nửa thật nửa đùa nói: “Cho dù có nói thể nào thì chúng ta cũng đều là người một nhà! Đối với người trong nhà thì đương nhiên phải có chút lòng tin rồi! Em đã chuẩn bị lâu như thế rồi, nếu như thất bại thì không còn gì để nói nữa.”
“Cảm ơn sư huynh.” Tống Thanh nhận lấy bó hoa tươi rồi đưa cho trợ lý, sau đó cô nói:
“Sẽ có người đưa anh đến ghế VIP phía trước, anh ngồi chơi vui vẻ nhé.”
“Được.” Phương Mạn Luân mỉm cười gật đầu.
Lúc rời đi, Phương Mạn Luân không chào hỏi Triệu Văn Văn mà chỉ lễ phép gật đầu như trước.
Triệu Văn Văn hỏi Tống Thanh: “Tình cảm của hai người thật sự rất tốt nhỉ!”
“Bởi vì trong những người học trò của thầy Charles, chỉ có hai người bọn em là người gốc T. Cho nên sư huynh luôn đối xử rất tốt với em, rất quan tâm em, giống như một người anh trai vậy.” Tống Thanh cười híp mắt trả lời: “Thực ra thì em rất may mắn, em có rất nhiều anh trai, họ đều đối xử với em rất tốt.”
Triệu Văn Văn chỉ cười cười: “Đúng là em rất may mắn, có nhiều người rất thích em. Trước đây, chị chỉ nghe chị Khê nhắc đến em, lúc nói tới em thì chị ấy luôn để lộ khuôn mặt nhà tôi có con gái mới lớn. Cho dù là Lưu Nghĩa cũng không có được sự đối xử như thế. Lúc đó chị còn cảm thấy không đúng lắm, con gái nuôi làm sao mà quan trọng hơn con gái ruột được chứ? Nhưng mà sau khi nhìn thấy em, chị cũng hiểu được đại khái rồi. Đối với trưởng bối thì tính cách nhẹ nhàng như cúc, xinh đẹp ôn hòa của em chính là mẫu hình lý tưởng của họ.”
Tống Thanh cười ha hả: “Chị khen như vậy làm em sắp lên tận chín tầng mây rồi này! Thực ra chị nghĩ quá khoa trương rồi, chẳng qua mối quan hệ của em và mẹ nuôi luôn rất tốt đẹp. Hơn nữa tính cách của Tiểu Nghĩa lại quá đàn ông, cho nên mẹ nuôi mới đối với em tốt như con gái bà thôi.”
Lúc này, khách khứa đều đã ngồi vào vị trí, các phóng viên cũng đã chuẩn bị sẵn sàng máy móc đứng chờ ở bên ngoài.
Lễ ra mắt S.A ở trong nước vẫn rất thu hút mọi người.
Nhãn hiện này rất xa lạ đối với mọi người, nhưng mà những người đến tham dự lễ ra mắt hôm nay đều không phải là người lạ!
Đó đều là những người có tiếng tăm và thế lực cả!
Hai vị thiếu gia của công ty giải trí Phan thị đã mang rất nhiều ảnh hậu và ảnh đế đến cổ vũ!
Hào quang ở đây cũng đủ để khiến đám phóng viên tốn rất nhiều cuộn phim chỉ trong nháy mắt rồi.
Chứ chưa kể đến các vị khách quý khác, nghe đâu người đứng đầu tập đoàn tài chính Hà thị cũng đích thân tới tham dự!
Đây đúng là cơ hội ngàn năm có một!
Phải biết rằng, mấy năm nay, tổng giám đốc của tập đoàn Hà thị đã không tiếp nhận phỏng vấn công khai nữa rồi!
Hắn ta cũng rất ít khi xuất hiện trước công chúng.
Hầu hết mọi việc đều được chỉ đạo từ xa, bốn vị trợ lý cấp cao sẽ truyền đạt toàn bộ mệnh lệnh của hắn.
Địa vị của bốn người trợ lý này thực sự rất cao.
Vì vậy, lúc Hà Nhật Dương mang theo bốn người trợ lý này xuất hiện trên thảm đỏ, toàn bộ hội trường đều trở nên ngột ngạt.
Đúng là đẹp trai quá mức mà!
Khuôn mặt Hà Nhật Dương rất nghiêm nghị, hắn không để ý đến bất kỳ ai khác.
Chỉ cần ở chỗ công cộng thì hắn luôn như thế. Không còn nụ cười tỏa nắng như trước nữa.
Nhưng khi nhìn thấy Tống Thanh ở phía cuối thảm đỏ, đôi mắt phượng của hắn rõ ràng hiện lên ý cười.
Ý cười này nhanh chóng được đám phóng viên bắt lại, bọn họ đã chụp được một nụ cười mang tính lịch sử.
Sau khi chụp ảnh xong, đám phóng viên nhìn theo tầm mắt của Hà Nhật Dương, lúc nhìn thấy Tống Thanh, đáy lòng mọi người đều hiện lên một ý nghĩ kỳ quái.
Không phải Hà tổng vừa mắt vị tiểu thư Seven này rồi chứ?
Tài liệu về bối cảnh xuất thân của vị tiểu thư Seven này đơn giản vô cùng.
Nó chỉ nói rằng cô là Việt kiều ở Đức, là tổng giám độc kiêm nhà thiết kế chính của S.A.
Những tư liệu khác đều không có.
Cũng có người tìm ra được bức ảnh hồi trước của Tống Thanh, họ so sánh với tiểu thư Seven bây giờ.
Tuy rằng mặt mũi của hai người có thể nói là giống nhau như đúc, nhưng mà tài liệu về bối cảnh xuất thân lại hoàn toàn khác nhau.
Có người đã đi tìm chứng cứ nhưng đều bị Phương Mạn Luân ngăn chặn.
Những người phía dưới không dám thảo luận bậy bạ về thân phận của những nhân vật trong giới thượng lưu.
Mọi người đoán rằng, nếu như tiểu thư Seven thực sự là nhị thiếu phu nhân của Nhà họ Hà trước đây thì sao Hà Nhật Dương lại không nhận ra chứ?
Vì vậy, chuyện này thực sự chỉ là trùng hợp thôi ư?
Lúc mọi người vẫn chưa nhìn rõ toàn bộ những chuyện trước mắt thì Hà Nhật Dương đã sải bước đến trước mặt Tống Thanh, hắn cầm lấy tay Tống Thanh rồi nói: “Xin lỗi, anh đến muộn rồi. Bà nội đặc biệt mang quà đến, bà nói rằng nến như đã đến tham gia lễ ra mắt S.A của em thì đương nhiên không thể mặc quần áo của các nhãn hiệu khác, vì vậy mà bà đã bắt anh thay trang phục do em thiết kế. Nhưng mà, thiết kế này rất đẹp, tôi rất thích.”
Tống Thanh đỏ bừng cả mặt: “Bà nội có lòng quá. Tôi cảm thấy rất vinh hạnh khi anh thích nó.”
Hà Nhật Dương hơi cúi đầu, hắn nhẹ nhàng thì thầm một câu bên tai Tống Thanh: “Nhưng mà, chúng ta mặc đồ ton sur ton thế này có phải có cảm giác như mặc đồ đôi không nhỉ?”
Tai Tống Thanh đỏ ửng lên, cô vội vàng ngẩng đầu đón nhận ánh mắt mang ý cười chọc ghẹo kia.
Đôi mắt thâm sâu, ý cười trong trẻo nhưng cũng không mất đi vẻ dịu dàng.
“Những người mẫu hôm nay đều mặc thiết kế trong cùng một bộ sưu tập của tôi, chẳng lẽ, Hà tổng muốn mặc đồ đôi với bọn họ à?” Tống Thanh cố ý hỏi lại.
“Bướng bỉnh.” Hà Nhật Dương nhẹ nhàng phun ra hai chữ, khóe miệng hắn cong lên: “Thể hiện thật tốt vào, anh rất mong đợi sự thành công tốt đẹp của em.”
“Được, tôi nhất định sẽ không để anh thất vọng!” Tống Thanh ngẩng đầu nhìn Hà Nhật Dương bằng gương mặt không chịu khuất phục.
Dáng vẻ nhìn nhau cười của hai người vừa vặn bị đám phóng viên chụp lại.
Hà Nhật Dương đi hết thảm đỏ thì người tiếp theo bước lên thảm đỏ lại khiến đám phóng viên trố mắt lần nữa!
CEO của Đời Như Mộng Ảo là Tống Linh mang theo toàn thể anh em nhà họ Tống đến.
Lúc Tống Linh mặc một bộ vest màu xanh nổi bật bước đến, toàn bộ giới truyền thông tại đây suýt chút nữa thì làm rơi luôn cả máy ảnh trong tay!
What the fuck!
Có cần bảnh bao đến thế không!
Những ảnh hậu phía sau làm sao mà so sánh nổi với hắn được đây?
Năm anh em của Nhà họ Tống đi phía sau, thêm một người nữa là có thể diễn được bộ phim ‘Bảy anh em hồ lô rồi’.
Khụ khụ khụ khụ.
Tống Thanh nhìn thấy các anh trai đều đến cổ vũ mình thì vui vẻ đến mức sắp bay lên, cô nhanh chóng bước đến ôm chầm lấy các anh.
“Các anh đều đến cả à?” Tống Thanh bất ngờ nói: “Em tưởng là anh ba và anh năm sẽ không đến!”
“Bọn anh dám không đến à?” Tống Ngũ bất đắc dĩ lắc đầu: “Bà nội sẽ giết bọn anh!”
Tống Tam vừa cười vừa nói: “Lễ ra mắt của Thanh Thanh là chuyện nghìn năm mới gặp, anh không thể nào bỏ lỡ được!”
Tống Nhất nói: “Buổi lễ hôm nay hoành tránh như vậy, nhất định sẽ thành công! Đến lúc đó đừng quên gọi điện thoại cho bà nội, mấy hôm nay bà nội cứ nhắc đến em mãi!”
“Dạ!” Tống Thanh ra sức gật đầu: “Em làm bà ngoại lo lắng rồi!”
“Cô bé ngốc này, người nhà với nhau cả mà còn nói những lời khách sáo như vậy.” Tống Nhị là quân nhân, đường nét trên người mang vẻ lạnh lùng, cứng rắn, nhưng khi đối diện với Tống Thanh, gương mặt hắn vẫn hiện lên sự ấm áp.
“Được rồi ạ, em sẽ không khách khí với các anh nữa. Các anh vào đi.” Tống Thanh vừa cười vừa nói: “Em vẫn cần các anh giúp em duy trì sự ổn định trong hội trường đấy!”
Mấy người họ đều nở nụ cười.
Tống Linh xuất hiện lại tạo nên đợt sóng xôn xao thứ hai.
Nếu như nói rằng mọi người đều quen thuộc với sự khôi ngô và nét tà mị của Hà Nhật Dương, thì gương mặt của Tống Linh lại rất xa lạ.
Dù sao thì Tống Linh cũng rất ít khi xuất hiện trên các trang báo giải trí.
Nhưng bây giờ trước mắt họ là người đàn ông có gương mặt đẹp như Hà Nhật Dương thì làm sao giới truyền thông có thể bỏ qua cho Tống Linh được chứ?
Vì thế mà máy ảnh trong tay họ đều nhắm về phía Tống Linh.
Do đó, những người ở phía sau Tống Linh đều rất thê thảm, hầu như không có ai để ý đến bọn họ.
Khách quý đến đây hôm này quả thực rất đông.
Chủ nhân của bữa tiệc là Tống Thanh đích thân nghênh đón cũng khiến họ cảm thấy vinh hạnh hơn.
Vì vậy, thái độ khiêm tốn của Tống Thanh giành được thiện cảm của hầu hết mọi người.
Với sự giúp đỡ của Hà Nhật Dương, Phương Mạn Luân, Vũ Ngọc Bình cùng với Phan Thịnh và Phan Ly thì số ít những người không thích Tống Thanh còn lại cũng không thể không thích được.
Lễ ra mắt chính thức bắt đầu.
Các người mẫu mặc thiết kế đông xuân của S.A, từng thiết kế lần lượt đi ra, toàn bộ hội trường của buổi lễ vang lên từng tràng vỗ tay.
Quả nhiên, Tống Thanh đã nắm bắt những yếu tố truyền thống sau đó mang những nét màu sắc cổ kính của Nước T vào trang phục.
Dù chỉ những màu sắc đơn điệu nhưng cũng mang đến sự tinh tế.
Sau khi trình diễn trang phục xong thì đến phần trình diễn giày.
Hiện nay, S.A chủ yếu tập trung vào quần áo và giày, túi các, đồ trang sức và một số thứ khác tạm thời chưa đề cập đến.
Tạo hình của VedeTống Thanhe Triệu Văn Văn chính là do Thanh Thanh tự tay làm.
Với phong thái chuyên nghiệp cùng với dáng người cao nổi bật của Triệu Văn Văn rất phù hợp với thiết kế của Tống Thanh, chỉ một hai điểm này đã khiến cho toàn bộ hộ trường kinh ngạc.
Hầu như tất cả mọi người đều đang hỏi nhau xem ai đã phối bộ quần áo và những món trang sức này.
Nhìn thấy Triệu Văn Văn lên sân khấu, Tống Thanh căng thẳng vô cùng, cô cẳng thẳng đến mức đổ mồ hôi tay.
Thành hay bại là dựa vào lần biểu diễn này.
Nếu như buổi lễ ra mắt hôm nay thành công thì S.A có thể chiếm một chỗ đứng ở Tỉnh H rồi!
Sự nghiệp của cô cuối cũng cũng có thể khởi bước rồi!
Nếu như hôm nay cô thất bại thì rất khó để có thể đánh vào thị trường này một lần nữa.
Tống Thanh rất căng thẳng, sao những người lại không căng thẳng chứ?
Nếu như S.A thất bại thì bọn họ cũng không còn hy vọng nữa rồi! Dù sao sau này bọn họ cũng sẽ bị trói chặt với S.A!
Tống Thanh chắp tay lại đứng ở phía dưới, cô không ngừng cầu nguyện.
Lúc cô nghe thấy tiếng vỗ tay như nước ở trên khán đài thì suýt chút nữa kích động đến mức rơi nước mắt!
Màn trình diễn kết thúc, tất cả người mẫu bước lên sân khấu để cảm ơn sự ủng hộ của mọi người.
Tống Thanh được mời bước vào giữa, cũng mọi người cảm ơn những khách mời ngày hôm nay.
Tống Thanh đứng giữa nhóm người mẫu, cô xinh xắn, đáng yêu làm cho mọi người nhìn không chớp mắt.
Đúng là sự tồn tại của cô vẫn tỏa sáng như thế.
Tống Thanh bình ổn lại tâm trạng, cô mở miệng nói: “Thực sự, vô cùng cảm ơn mọi người đã bớt chút thời gian bận rộn của mình để đến xem buổi trình diễn ngày hôm nay. S.A là một công ty vừa mới thành lập, có lẽ sẽ còn có rất nhiều thứ chưa ổn, nhưng mà lập trường của S.A vẫn không thay đổi, đó chính là vì mong muốn của khách hàng, thực hiện được toàn bộ mong muốn của khách hàng. Là một nhãn hiệu thiết kế riêng, tôi tin rằng S.A chắc chắn có thể bước rất xa, nhiều năm sau S.A nhất định sẽ khiến mọi người có thể tự hào nói rằng, nhãn hiệu thiết kế riêng của bạn là S.A! Cảm ơn, cảm ơn tất cả mọi người!”