Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-419
CHƯƠNG 419:
Lý Xuân sau khi nghe Lý Hạ kể, mãi mới hình dung được chuyện gì đang xẩy ra.
Sự việc quay ngoắt 360 độ như này, khiến ai nấy đều ngơ ngác.
“Giờ phải làm sao đây?” Lý Hạ vội vàng hỏi: “Tổng tài bị mất trí, nhưng Sùng Minh không mất trí? Năm đó chúng ta truy sát hắn đã bị lộ mặt, với trí nhớ của Sùng Minh, thì chúng ta chết chắc đến nơi rồi.”
Lý Xuân thở nhẹ một tiếng nói: “đúng rồi, Sùng Minh không mất trí, sao anh ta có thể bỏ qua chuyện này chứ? Cho dù là thiếu phu nhân và Tổng tài đã chia tay nhau rồi, nhưng hai người còn có con chung! Tống Linh là cậu của bọn trẻ, vậy là sẽ có mối quan hệ không thể tách rời với Tổng tài. Sao Sùng Minh không nghĩ đến điểm này chứ. Hay là, anh ta đã thay đổi?”
Lý Hạ và Lý Xuân hai người nhìn nhau, hoàn toàn không biết phải làm gì.
“Thôi đi, việc này tạm thời mặc kệ đi! Chỉ cần Tống Linh không nguy hiểm là được rồi.” Lý Xuân gãi đầu nói: “phức tạp quá mất! Chuyện này cứ để họ tự xử lý trước đi!”
Lý Hạ hít một hơi thật sâu, hỏi: “đúng rồi, hoa quả lần trước tôi đưa có hiệu quả không?”
Lý Xuân vỗ vai Lý Hạ một cái: “những chuyện không có ý nghĩa như này, làm ít thôi! Nhưng mà, tuy cậu cứ tặng hoa quả vẫn không có tác dụng gì, nhưng dạo này lại có một việc, đáng để chúng ta quan tâm hơn đây.”
“Chuyện gì đấy?” Lý Hạ hỏi Lý Xuân với vẻ mặt hoài nghi.
“Tổng tài chơi game của công ty Tống Linh, anh biết chứ! Hôm đó tôi lập một nhân vật phụ vào qua, cậu đoán xem như thế nào?” Lý Xuân hỏi một cách rất bí hiểm: “tôi phát hiện, thiếu phu nhân nhà ta cũng giống hệt Tổng tài, đều dùng ID đãn lập trước đây chơi. Còn nữa, lạ thật, Tổng tài và thiếu phu nhân trong trò chơi, còn lập đội cùng nhau nữa!”
Lý Hạ sung sướng bật người nhẩy lên: “thật thế sao?”
“Không chỉ mỗi thế đâu, dạo này công ty game, đang chuẩn bị hoạt động họp mặt các game thủ trong trò chơi.” Lý Xuân cười nói tiếp: “công ty game vừa mới công bố tin tức này trong thông báo. Cụ thể chi tiết ra sao, chờ thông báo tiếp. Nhưng vừa công bố thông tin này, các game thủ đã rạo rực hết lên? Rất nhiều người còn tính nếu không lấy được vé tham gia miễn phí, sẽ bỏ tiền ra mua vé để tham gia đấy! Phải biết là, rất nhiều người kết duyên trong trò chơi, đã trở thành những đôi yêu nhau trong đời thực đấy!”
Lý Hạ phấn khởi hỏi tiếp: “thế tổng Tài và thiếu phu nhân có đến không đấy?”
Lý Xuân cười đầy ẩn ý: “vậy chúng ta cứ từ từ chờ xem đi! Cho dù thế nào, chúng ta cũng phải nghĩ cách, để họ phải đến tham gia!”
Lý Hạ gật đầu thật mạnh.
Buổi tối đến giờ online Tống Hà cứ trợn tròn mắt ngóng chờ Hà Nhật Dương, vừa thấy anh lên mạng, nhẩy luôn đến trước mặt anh, vội vàng hỏi: “Thà phụ người trong thiên hạ không phụ nàng, chú đã đọc thông báo hôm nay chưa?”
Hà Nhật Dương vừa online, còn chưa biết chuyện gì, ngơ ngác hỏi: “ờ, thông báo gì đấy?”
Tống Hà đổ những hạt đỗ trong ống trúc ra, nói oang oang: “tất nhiên là cuộc gặp mặt các game thủ do công ty game chức rồi! Công ty sẽ miễn phí mời 10 Đại thần của các khu vực tham gia cuộc gặp mặt. 11-50 người được bao ăn ở và tự túc chi phí đi lại. 51-100 người tự túc hoàn toàn có thể tham gia. Trong đội mình, anh là phù hợp tiêu chí đấy!”
Hà Nhật Dương hơi nhăn mày, đôi mắt phương tỏ ra không hề có chút hứng thú, ngón tay gõ nhẹ một hàng chữ: “không đi.”
Hai chữ rất đơn giản này, như sét đánh giữa mùa hè, trúng ngay vào đầu Tống Hà.
Tống Hà thấy Hà Nhật Dương không đi, tức quá, quay sang ôm Tống Duệ khóc nức nở.
Tống Duệ thấy em gái khóc như vậy, liền đi inbox hỏi Hà Nhật Dương: “Thà phụ người trong thiên hạ khong phụ nàng, hoạt động đấy của công ty game rất vui đấy. Nghe nói các Đại thần đều sẽ nhận được quà bí ẩn. Anh có tham gia không?”
Hà Nhật Dương cau mày: “sao mọi người cứ thích tôi đi thế?”
Tống Duệ hơi chột dạ, không dám nói. Vì em gái đã nhất mực muốn Hà Nhật Dương làm bố dượng của mình, nên chỉ dám nói: “vì tất cả mọi người đều hiếu kỳ xem mặt mũi Đại thần như thế nào! Anh không biết chứ, từ lúc thông báo đưa ra, tất cả các diễn đàn đều đang thảo luận về nữ thần và nam thần của trò chơi này đấy. Chắc chắn anh sẽ là nam thần số 1 rồi, còn nữ thần thì ở sever khác, tên là Chuồn chuồn tím. Nghe nói, Chuồn chuồn tím đó có ảnh trên diễn đàn rồi dấy, rất là rất xinh đẹp đó.”
Hà Nhật Dương không hề bị lung lay: “không có hứng thú.”
Đọ sắc?
Đừng đùa nữa, người có thể PK đẹp trai với anh, ngoài Tống Linh ra không tìm được một ai khác nữa rồi.
Anh còn hứng thú gì chứ?
Tống Duệ đành mặt dày bán đứng mẹ đẻ mình: “cái chị ‘ Mình là Thanh Thanh’ cũng đi đấy, anh không muốn đến, xem mặt cô ấy trông như thế nào sao?”
Một câu nói, đã thành công gây tò mò với Hà Nhật Dương.
Quả nhiên Hà Nhật Dương hơi do dự một chút: “chị ấy sẽ đến sao?”
Từ trong linh hồn như có một cảm giác rất quen thuộc.
Không nói rõ được, không sao hiểu được.
Cho dù không phải vì một ý định gì, nhưng muốn tìm hiểu vì sao lại có cảm giác này, Hà Nhật Dương cũng muốn đến gặp cô xem sao.
Tống Duệ nhanh chóng kéo thêm Tống Hà vào, tiếp tục khuyên Hà Nhật Dương: “đúng rồi đúng rồi, chị ấy nhất định sẽ đến đấy! Anh đến rồi sẽ gặp được cô ấy! Thực ra cháu cảm thấy cô ấy là người đẹp nhất sever này đấy!”
Tống Hà lập tức gật đầu tán thành, nói: “
Hà Nhật Dương cười nhẹ, trả lời: “có phải người đẹp nhất sever hay không không quan trọng. Điều quan trọng là, chú luôn cảm thấy cô ấy giống một cố nhân của chú.”
Tống Hà không khóc nữa, đôi mắt nhỏ sáng bừng lên.
Nhìn xem, đây chính là thần giao cách cảm đấy!
Cố nhân!
Biết đâu Mami và Thà phù thiên hạ không phụ nàng này lại hợp mắt thì sa!
Ô hô!
Thành công!
Chờ chút, còn cửa của Mami nữa!
Tống Hà chạy đi gọi điện thoại cho Tống Thanh, vừa mở mồm đã nghe thấy giọng ngọt như mía lùi: “Mami...”
Tống Thanh giật mình: “Tiểu Hà, nói tử tế đi, đừng có nói điệu như vậy!”
Tống Hà lập tức nói rất nghiêm túc: “Mami, mami có biết nội dung thông báo hoạt động của công ty game hôm nay không? Cuối cùng cũng sắp xếp buổi gặp mặt các game thủ rồi đấy!”
“Không có hứng thú, không đi.” Tống Thanh từ chối thẳng thừng.
Đầu dây bên kia Tống Hà gần như khóc luôn: “Mami, mami không ủng hộ tâm huyết của con và anh trai sao. Mẹ không thích Tiểu Hà nữa sao!”
“Chuyện này thì có liên quan gì chứ! Hoạt động này có phải các con phụ trách đâu!” Tống Thanh than nhẹ một tiếng nói: “Tiểu Duệ đâu rồi?”
Lúc này Tống Duệ nghe điện, nói: “Mami ơi, mami đi đi! mami cứ nhận lời đi đi để Tiểu Hà đỡ nói nhiều, không là ngày nào em ấy cũng rên chuyện này đấy! Thà phụ thiên hạ không phụ nàng, anh ấy cũng đi đấy! Anh ấy đẹp trai nhất sever đấy! Mami, Tiểu Hòa thích trai đẹp như thế, nhưng chúng con còn nhỏ, không đi được! Nếu không phải vì con phụ trách kỹ thuật đằng sau, con và Tiểu Hà cũng không được chơi trò chơi này đâu! Cho nên, Mami hãy thay chúng con đi đi!”
“Cái này” Tống Thanh hơi do dự một chút.
Tống Hà đứng bên cạnh nói to: “đúng rồi đúng rồi, Thà phụ thiên hạ không phụ nàng trong trò chơi đã đẹp kinh thiên động địa rồi, Mami hãy thay con đi xem xem, tiện chụp kiểu ảnh mang về cho con nữa!”
Mỗi lần Tống Hà làm nũng, là Tống Thanh lại mềm lòng.
“Cái này, được rồi, mẹ đang vẽ bản thiết kế, để hôm khác tính nhé.” Tống Thanh cúp điện thoại, nhấc bút lên tiếp tuc làm việc, trong đầu cô cứ loanh quanh luẩn quẩn đến cái tên Thà phụ người thiên hạ không phụ nàng, không thể nào mà vẽ được tiếp nữa.
Tống Thanh mở máy ra online, biểu tượng của Thà phụ người thiên hạ không phụ nàng đang sáng, Tống Thanh đang do dự có nên chào hỏi anh ta không.
Không ngờ, anh ta lại nói chuyện với mình trước.
Thà phụ người thiên hạ không phụ nàng: nghe nói cuộc họp game thủ lần này do công ty game tổ chức em cũng đến đúng không?”
Tôi là Thanh Thanh: đúng rồi, anh cũng đến sao?
Thà phụ người thiên hạ không phụ nàng: ừ
Tôi là Thanh Thanh: anh là Đại thần mà, tất nhiên công ty sẽ có lời mời chính thức với anh. Em thì khác, tôi xếp hạng dưới 100, không có tư cách tham dự. Nếu muốn đi, chỉ có tự bỏ tiền ra mua vé thôi.
Thà phụ người thiên hạ không phụ nàng: sao thế? Áp lực về kinh tế sao? Cho anh số tài khoản, anh chuyển tiền cho em.
Tôi là Thanh Thanh: không phải vậy.
Thà phụ người thiên hạ không phụ nàng: vì sao?
Tôi là Thanh Thanh: không có gì. em có thể thanh toán chi phí này, anh đừng lo. Chắc anh là giai cấp công nhân? Đừng có tiêu tiền lung tung.
Thà phụ người thiên hạ không phụ nàng:
Hà Nhật Dương nhìn lại nội dung nói chuyện, không biết phải trả lời ra sao nữa.
Hóa ra trong lòng cô ấy, anh luôn là người giai cấp công nhân?
Cũng được, tiện đi xem mặt cô ấy luôn, xem cô ấy có phải cố nhân của mình không.
“Vây, đến lúc đó gặp nhau nhé!” Tống Thanh gõ xong mấy từ này, khóe miệng nở một nụ cười rất tươi.
Không biết Thà phụ người thiên hạ không phụ nàng anh ta là người đàn ông như thế nào nhì!
Trong game anh ta đẹp đến vậy, ngoài đời chắc cũng không kém đâu nhỉ!
Trò chơi này là có độ mô phỏng đến 30% giống người thật đấy!
Tự nhiên cảm thấy rất mong đợi.
Tuy bản thân cô cũng không hiểu, vì sao mình lại có cảm giác mong đợi đến vậy.
Tống Thanh đang suy nghĩ, có người gõ cửa: “Thanh Thanh, tớ vừa pha nước cam, cậu có uống một chút không?”
“Cho tớ một cốc.” Tống Thanh hạ bút xuống, đi ra ngoài, nhìn thấy Lưu Nghĩa đang rót nước cam vào cốc, hỏi: “mấy hôm nay Vũ Ngọc Bình có tìm cậu không?”
Lưu Nghĩa lắc đầu: “có gọi điện cho tớ, nhưng tớ không nghe.”
Tống Thanh cầm cốc nước cam ngồi xuống ghế sofa, cười lên: “tớ rất hiếu kỳ đấy, Vũ Ngọc Bình lại bình tĩnh đến thế. Cậu không nghe điện thoại, mà anh ta không nóng lòng lao đến đây tìm cậu?”
Lưu Nghĩa cười, nói tiếp: “dạo này anh ta rất bận, lấy đâu ra thời gian đến tìm tớ? Đúng rồi, không phải Phương Mạn Luân tìm cậu, muốn trao đổi việc gì sao? Sao cậu vẫn chưa đi?”
Tống Thanh dơ tay lên nhìn đồng hồ, lập tức kêu lên: “ơi, trời ơi! Tý nữa thì tớ quên mất việc này!”
Tống Thanh hét lên một tiếng, chạy nhanh vào phòng thay quần áo.
“Cậu hẹn anh ta mấy giờ đấy?” Lưu Nghĩa đứng đằng sau hỏi
“Hẹn 8 giờ đấy, bây giờ sắp 8 rưỡi rồi!” Tống Thanh đi thẳng không ngoảnh đầu trả lời vội: “tớ phải đi nhanh thôi!”
Lưu Nghĩa dặn cô: “đừng vội, cậu gọi cho anh ta nói một tiếng là được rồi!”
Lý Xuân sau khi nghe Lý Hạ kể, mãi mới hình dung được chuyện gì đang xẩy ra.
Sự việc quay ngoắt 360 độ như này, khiến ai nấy đều ngơ ngác.
“Giờ phải làm sao đây?” Lý Hạ vội vàng hỏi: “Tổng tài bị mất trí, nhưng Sùng Minh không mất trí? Năm đó chúng ta truy sát hắn đã bị lộ mặt, với trí nhớ của Sùng Minh, thì chúng ta chết chắc đến nơi rồi.”
Lý Xuân thở nhẹ một tiếng nói: “đúng rồi, Sùng Minh không mất trí, sao anh ta có thể bỏ qua chuyện này chứ? Cho dù là thiếu phu nhân và Tổng tài đã chia tay nhau rồi, nhưng hai người còn có con chung! Tống Linh là cậu của bọn trẻ, vậy là sẽ có mối quan hệ không thể tách rời với Tổng tài. Sao Sùng Minh không nghĩ đến điểm này chứ. Hay là, anh ta đã thay đổi?”
Lý Hạ và Lý Xuân hai người nhìn nhau, hoàn toàn không biết phải làm gì.
“Thôi đi, việc này tạm thời mặc kệ đi! Chỉ cần Tống Linh không nguy hiểm là được rồi.” Lý Xuân gãi đầu nói: “phức tạp quá mất! Chuyện này cứ để họ tự xử lý trước đi!”
Lý Hạ hít một hơi thật sâu, hỏi: “đúng rồi, hoa quả lần trước tôi đưa có hiệu quả không?”
Lý Xuân vỗ vai Lý Hạ một cái: “những chuyện không có ý nghĩa như này, làm ít thôi! Nhưng mà, tuy cậu cứ tặng hoa quả vẫn không có tác dụng gì, nhưng dạo này lại có một việc, đáng để chúng ta quan tâm hơn đây.”
“Chuyện gì đấy?” Lý Hạ hỏi Lý Xuân với vẻ mặt hoài nghi.
“Tổng tài chơi game của công ty Tống Linh, anh biết chứ! Hôm đó tôi lập một nhân vật phụ vào qua, cậu đoán xem như thế nào?” Lý Xuân hỏi một cách rất bí hiểm: “tôi phát hiện, thiếu phu nhân nhà ta cũng giống hệt Tổng tài, đều dùng ID đãn lập trước đây chơi. Còn nữa, lạ thật, Tổng tài và thiếu phu nhân trong trò chơi, còn lập đội cùng nhau nữa!”
Lý Hạ sung sướng bật người nhẩy lên: “thật thế sao?”
“Không chỉ mỗi thế đâu, dạo này công ty game, đang chuẩn bị hoạt động họp mặt các game thủ trong trò chơi.” Lý Xuân cười nói tiếp: “công ty game vừa mới công bố tin tức này trong thông báo. Cụ thể chi tiết ra sao, chờ thông báo tiếp. Nhưng vừa công bố thông tin này, các game thủ đã rạo rực hết lên? Rất nhiều người còn tính nếu không lấy được vé tham gia miễn phí, sẽ bỏ tiền ra mua vé để tham gia đấy! Phải biết là, rất nhiều người kết duyên trong trò chơi, đã trở thành những đôi yêu nhau trong đời thực đấy!”
Lý Hạ phấn khởi hỏi tiếp: “thế tổng Tài và thiếu phu nhân có đến không đấy?”
Lý Xuân cười đầy ẩn ý: “vậy chúng ta cứ từ từ chờ xem đi! Cho dù thế nào, chúng ta cũng phải nghĩ cách, để họ phải đến tham gia!”
Lý Hạ gật đầu thật mạnh.
Buổi tối đến giờ online Tống Hà cứ trợn tròn mắt ngóng chờ Hà Nhật Dương, vừa thấy anh lên mạng, nhẩy luôn đến trước mặt anh, vội vàng hỏi: “Thà phụ người trong thiên hạ không phụ nàng, chú đã đọc thông báo hôm nay chưa?”
Hà Nhật Dương vừa online, còn chưa biết chuyện gì, ngơ ngác hỏi: “ờ, thông báo gì đấy?”
Tống Hà đổ những hạt đỗ trong ống trúc ra, nói oang oang: “tất nhiên là cuộc gặp mặt các game thủ do công ty game chức rồi! Công ty sẽ miễn phí mời 10 Đại thần của các khu vực tham gia cuộc gặp mặt. 11-50 người được bao ăn ở và tự túc chi phí đi lại. 51-100 người tự túc hoàn toàn có thể tham gia. Trong đội mình, anh là phù hợp tiêu chí đấy!”
Hà Nhật Dương hơi nhăn mày, đôi mắt phương tỏ ra không hề có chút hứng thú, ngón tay gõ nhẹ một hàng chữ: “không đi.”
Hai chữ rất đơn giản này, như sét đánh giữa mùa hè, trúng ngay vào đầu Tống Hà.
Tống Hà thấy Hà Nhật Dương không đi, tức quá, quay sang ôm Tống Duệ khóc nức nở.
Tống Duệ thấy em gái khóc như vậy, liền đi inbox hỏi Hà Nhật Dương: “Thà phụ người trong thiên hạ khong phụ nàng, hoạt động đấy của công ty game rất vui đấy. Nghe nói các Đại thần đều sẽ nhận được quà bí ẩn. Anh có tham gia không?”
Hà Nhật Dương cau mày: “sao mọi người cứ thích tôi đi thế?”
Tống Duệ hơi chột dạ, không dám nói. Vì em gái đã nhất mực muốn Hà Nhật Dương làm bố dượng của mình, nên chỉ dám nói: “vì tất cả mọi người đều hiếu kỳ xem mặt mũi Đại thần như thế nào! Anh không biết chứ, từ lúc thông báo đưa ra, tất cả các diễn đàn đều đang thảo luận về nữ thần và nam thần của trò chơi này đấy. Chắc chắn anh sẽ là nam thần số 1 rồi, còn nữ thần thì ở sever khác, tên là Chuồn chuồn tím. Nghe nói, Chuồn chuồn tím đó có ảnh trên diễn đàn rồi dấy, rất là rất xinh đẹp đó.”
Hà Nhật Dương không hề bị lung lay: “không có hứng thú.”
Đọ sắc?
Đừng đùa nữa, người có thể PK đẹp trai với anh, ngoài Tống Linh ra không tìm được một ai khác nữa rồi.
Anh còn hứng thú gì chứ?
Tống Duệ đành mặt dày bán đứng mẹ đẻ mình: “cái chị ‘ Mình là Thanh Thanh’ cũng đi đấy, anh không muốn đến, xem mặt cô ấy trông như thế nào sao?”
Một câu nói, đã thành công gây tò mò với Hà Nhật Dương.
Quả nhiên Hà Nhật Dương hơi do dự một chút: “chị ấy sẽ đến sao?”
Từ trong linh hồn như có một cảm giác rất quen thuộc.
Không nói rõ được, không sao hiểu được.
Cho dù không phải vì một ý định gì, nhưng muốn tìm hiểu vì sao lại có cảm giác này, Hà Nhật Dương cũng muốn đến gặp cô xem sao.
Tống Duệ nhanh chóng kéo thêm Tống Hà vào, tiếp tục khuyên Hà Nhật Dương: “đúng rồi đúng rồi, chị ấy nhất định sẽ đến đấy! Anh đến rồi sẽ gặp được cô ấy! Thực ra cháu cảm thấy cô ấy là người đẹp nhất sever này đấy!”
Tống Hà lập tức gật đầu tán thành, nói: “
Hà Nhật Dương cười nhẹ, trả lời: “có phải người đẹp nhất sever hay không không quan trọng. Điều quan trọng là, chú luôn cảm thấy cô ấy giống một cố nhân của chú.”
Tống Hà không khóc nữa, đôi mắt nhỏ sáng bừng lên.
Nhìn xem, đây chính là thần giao cách cảm đấy!
Cố nhân!
Biết đâu Mami và Thà phù thiên hạ không phụ nàng này lại hợp mắt thì sa!
Ô hô!
Thành công!
Chờ chút, còn cửa của Mami nữa!
Tống Hà chạy đi gọi điện thoại cho Tống Thanh, vừa mở mồm đã nghe thấy giọng ngọt như mía lùi: “Mami...”
Tống Thanh giật mình: “Tiểu Hà, nói tử tế đi, đừng có nói điệu như vậy!”
Tống Hà lập tức nói rất nghiêm túc: “Mami, mami có biết nội dung thông báo hoạt động của công ty game hôm nay không? Cuối cùng cũng sắp xếp buổi gặp mặt các game thủ rồi đấy!”
“Không có hứng thú, không đi.” Tống Thanh từ chối thẳng thừng.
Đầu dây bên kia Tống Hà gần như khóc luôn: “Mami, mami không ủng hộ tâm huyết của con và anh trai sao. Mẹ không thích Tiểu Hà nữa sao!”
“Chuyện này thì có liên quan gì chứ! Hoạt động này có phải các con phụ trách đâu!” Tống Thanh than nhẹ một tiếng nói: “Tiểu Duệ đâu rồi?”
Lúc này Tống Duệ nghe điện, nói: “Mami ơi, mami đi đi! mami cứ nhận lời đi đi để Tiểu Hà đỡ nói nhiều, không là ngày nào em ấy cũng rên chuyện này đấy! Thà phụ thiên hạ không phụ nàng, anh ấy cũng đi đấy! Anh ấy đẹp trai nhất sever đấy! Mami, Tiểu Hòa thích trai đẹp như thế, nhưng chúng con còn nhỏ, không đi được! Nếu không phải vì con phụ trách kỹ thuật đằng sau, con và Tiểu Hà cũng không được chơi trò chơi này đâu! Cho nên, Mami hãy thay chúng con đi đi!”
“Cái này” Tống Thanh hơi do dự một chút.
Tống Hà đứng bên cạnh nói to: “đúng rồi đúng rồi, Thà phụ thiên hạ không phụ nàng trong trò chơi đã đẹp kinh thiên động địa rồi, Mami hãy thay con đi xem xem, tiện chụp kiểu ảnh mang về cho con nữa!”
Mỗi lần Tống Hà làm nũng, là Tống Thanh lại mềm lòng.
“Cái này, được rồi, mẹ đang vẽ bản thiết kế, để hôm khác tính nhé.” Tống Thanh cúp điện thoại, nhấc bút lên tiếp tuc làm việc, trong đầu cô cứ loanh quanh luẩn quẩn đến cái tên Thà phụ người thiên hạ không phụ nàng, không thể nào mà vẽ được tiếp nữa.
Tống Thanh mở máy ra online, biểu tượng của Thà phụ người thiên hạ không phụ nàng đang sáng, Tống Thanh đang do dự có nên chào hỏi anh ta không.
Không ngờ, anh ta lại nói chuyện với mình trước.
Thà phụ người thiên hạ không phụ nàng: nghe nói cuộc họp game thủ lần này do công ty game tổ chức em cũng đến đúng không?”
Tôi là Thanh Thanh: đúng rồi, anh cũng đến sao?
Thà phụ người thiên hạ không phụ nàng: ừ
Tôi là Thanh Thanh: anh là Đại thần mà, tất nhiên công ty sẽ có lời mời chính thức với anh. Em thì khác, tôi xếp hạng dưới 100, không có tư cách tham dự. Nếu muốn đi, chỉ có tự bỏ tiền ra mua vé thôi.
Thà phụ người thiên hạ không phụ nàng: sao thế? Áp lực về kinh tế sao? Cho anh số tài khoản, anh chuyển tiền cho em.
Tôi là Thanh Thanh: không phải vậy.
Thà phụ người thiên hạ không phụ nàng: vì sao?
Tôi là Thanh Thanh: không có gì. em có thể thanh toán chi phí này, anh đừng lo. Chắc anh là giai cấp công nhân? Đừng có tiêu tiền lung tung.
Thà phụ người thiên hạ không phụ nàng:
Hà Nhật Dương nhìn lại nội dung nói chuyện, không biết phải trả lời ra sao nữa.
Hóa ra trong lòng cô ấy, anh luôn là người giai cấp công nhân?
Cũng được, tiện đi xem mặt cô ấy luôn, xem cô ấy có phải cố nhân của mình không.
“Vây, đến lúc đó gặp nhau nhé!” Tống Thanh gõ xong mấy từ này, khóe miệng nở một nụ cười rất tươi.
Không biết Thà phụ người thiên hạ không phụ nàng anh ta là người đàn ông như thế nào nhì!
Trong game anh ta đẹp đến vậy, ngoài đời chắc cũng không kém đâu nhỉ!
Trò chơi này là có độ mô phỏng đến 30% giống người thật đấy!
Tự nhiên cảm thấy rất mong đợi.
Tuy bản thân cô cũng không hiểu, vì sao mình lại có cảm giác mong đợi đến vậy.
Tống Thanh đang suy nghĩ, có người gõ cửa: “Thanh Thanh, tớ vừa pha nước cam, cậu có uống một chút không?”
“Cho tớ một cốc.” Tống Thanh hạ bút xuống, đi ra ngoài, nhìn thấy Lưu Nghĩa đang rót nước cam vào cốc, hỏi: “mấy hôm nay Vũ Ngọc Bình có tìm cậu không?”
Lưu Nghĩa lắc đầu: “có gọi điện cho tớ, nhưng tớ không nghe.”
Tống Thanh cầm cốc nước cam ngồi xuống ghế sofa, cười lên: “tớ rất hiếu kỳ đấy, Vũ Ngọc Bình lại bình tĩnh đến thế. Cậu không nghe điện thoại, mà anh ta không nóng lòng lao đến đây tìm cậu?”
Lưu Nghĩa cười, nói tiếp: “dạo này anh ta rất bận, lấy đâu ra thời gian đến tìm tớ? Đúng rồi, không phải Phương Mạn Luân tìm cậu, muốn trao đổi việc gì sao? Sao cậu vẫn chưa đi?”
Tống Thanh dơ tay lên nhìn đồng hồ, lập tức kêu lên: “ơi, trời ơi! Tý nữa thì tớ quên mất việc này!”
Tống Thanh hét lên một tiếng, chạy nhanh vào phòng thay quần áo.
“Cậu hẹn anh ta mấy giờ đấy?” Lưu Nghĩa đứng đằng sau hỏi
“Hẹn 8 giờ đấy, bây giờ sắp 8 rưỡi rồi!” Tống Thanh đi thẳng không ngoảnh đầu trả lời vội: “tớ phải đi nhanh thôi!”
Lưu Nghĩa dặn cô: “đừng vội, cậu gọi cho anh ta nói một tiếng là được rồi!”