Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1629
Chương 1629
Mấy tên nhóc kia đang định phản kháng thì lại bị ba ruột của bọn họ đưa tay che miệng lại, nhanh chóng kéo ra ngoài.
Để Phạm Đậu Đậu thả bọn họ ra đã không dễ dàng gì rồi, bọn họ còn muốn gì nữa chứ?
Cục trưởng Kỳ cũng không nán lại, nhanh chóng tạm biệt Phạm Đậu Đậu, sau đó rời đi.
Một lát sau, cả phòng chỉ còn lại Phạm Đậu Đậu và Mạc Tiểu Đào.
Mạc Tiểu Đào nhìn Phạm Đậu Đậu, cảm thấy càng nhìn càng thuận mắt, cô lập tức lên tiếng: “Cảm ơn anh nha, học trưởng.”
“Cảm ơn cái gì? Đều là học sinh cùng trường, lại là trợ lý của tôi, nếu tôi không che chở cho cô thì tôi còn là đàn ông sao?” Phạm Đậu Đậu mỉm cười nói: “Nếu quả thật muốn cảm ơn thì về sau đừng ngây ngô như thế nữa, trước khi làm chuyện gì hãy động não một chút.”
Mặt Mạc Tiểu Đào đỏ lên, cúi đầu không nói gì.
Phạm Đậu Đậu thở dài một hơi, nói: “Được rồi, không nói những chuyện này nữa, đi thôi, bị làm phiền như vậy, không còn tâm trạng ăn cơm nữa.”
Mạc Tiểu Đào ngơ ngác đứng lên, rời đi cùng Phạm Đậu Đậu.
Phạm Đậu Đậu đi được hai bước, lập tức quay đầu lại nhìn gương mặt có thể búng ra nước của Mạc Tiểu Đào, sau đó bất đắc dĩ lắc đầu, rời đi.
Chuyện này cứ như vậy trôi qua.
Nhưng sau khi nhà họ Mạc biết chuyện này thì đã tự mình gọi điện cho Phạm Thành để cảm ơn, đồng thời cũng nói phải đưa lễ vật Mạc Tiểu Đào tự tay làm cho Phạm Đậu Đậu để cảm ơn.
Ngay từ đầu, nhà họ Phạm đã nói không cần khách khí, tất cả mọi người đều là bạn học, đó là chuyện nên làm.
Nhưng thấy nhà họ Mạc kiên quyết như vậy, Phạm Thành cũng đồng ý cho bọn họ đưa quà cảm ơn.
Sau đó, Mạc Tiểu Đào thật sự tự tay chuẩn bị lễ vật, đem qua cho Phạm Đậu Đậu, ngỏ ý cảm ơn.
Hôm đó, Phạm Đậu Đậu đang ở nhà riêng nghỉ ngơi, Mạc Tiểu Đào mang theo lễ vật tới nói lời cảm ơn.
Mạc Tiểu Đào ấn chuông cửa một lúc, đợi rất lâu mới thấy Phạm Đậu Đậu ra mở cửa: “Ồ? Cô tới rồi sao?”
Mạc Tiểu Đào đi vào theo, nhìn đông ngó tây: “Sao chỉ có một mình anh? Không có người giúp việc sao?”
“Ngại phiền phức nên không dẫn giúp việc theo!” Phạm Đậu Đậu quay người rót cho Mạc Tiểu Đào một cốc nước, đặt lên mặt bàn, sau đó lười biếng nằm ra ghế: “Ở nhà mẹ tôi làm tôi phiền muốn chết, tôi phải đi ra đây để thanh tịnh một chút, cho nên bên này chỉ có một mình tôi, hàng ngày bảo mẫu sẽ tới đây đúng giờ để dọn dẹp, thời gian còn lại cũng chỉ có một mình tôi ở nhà. Cô đến tìm tôi có chuyện gì?”
Lúc này Mạc Tiểu Đào mới gật đầu, đặt quà lên trên mặt bàn, nói với Phạm Đậu Đậu: “Đây là quà cảm ơn của tôi...”
Phạm Đậu Đậu nhíu mày: “Thật hiếm có nha! Quà của cô tự tay làm hình như mới chỉ tặng cho chị cô, tôi là người thứ hai được nhận sao?”
Mạc Tiểu Đào cười híp mắt: “Đúng vậy!”
Phạm Đậu Đậu nhếch môi, được, đầu óc của đàn em này đúng là phản ứng rất nhanh, coi như có thiên phú!
Phạm Đậu Đậu cũng có chút hứng thú: “Tặng quà gì đó?”
Mạc Tiểu Đào mong chờ nhìn Phạm Đậu Đậu: “Mở ra xem thử đi...”
Phạm Đậu Đậu đưa tay mở lớp bọc bên ngoài, sau khi mở ra hoàn toàn thì trước mặt anh xuất hiện một chiếc bánh kem.
Phạm Đậu Đậu há hốc mồm, nhìn Mạc Tiểu Đào: “Quà cô tặng cho chị tôi là gì vậy?” Mạc Tiểu Đào nghe Phạm Đậu Đậu nhắc đến Thẩm Hà, cô lập tức đếm ngón tay: “Tôi tặng con rối, tượng đất sét, văn phòng tứ bảo, đồ trang điểm, quần áo, giầy, túi, à, những vật này đều là do tôi tự tay làm ra, còn có một vài món ăn vặt, hoa quả, còn có...”
“Còn có đồ gốm tôi tự mình làm nữa... Tôi nhớ ra rồi, tôi còn vẽ tranh, làm búp bê, còn...”
“Dừng lại! Không phải cô yêu chị cả đấy chứ?” Phạm Đậu Đậu cảm thấy đầu óc Mạc Tiểu Đào không phải là có thiên phú nữa, mà đã trở thành đầu óc của người ngoài hành tinh rồi: “Hừ, đương nhiên tôi thích công chúa điện hạ rồi! Công chúa điện hạ xinh đẹp như vậy, dịu dàng như vậy, thông minh như vậy, tốt bụng như vậy...”
Mạc Tiểu Đào vừa nói, hai mắt vừa tỏa sáng: “Lớn lên tôi cũng muốn trở thành một người hoàn hảo như công chúa điện hạ, tương lai cũng phải tìm một người bạn trai hoàn mỹ như hoàng tử...”
Phạm Đậu Đậu không nhịn được, bật cười một tiếng.
Mạc Tiểu Đào trừng mắt nhìn Phạm Đậu Đậu: “Không cho cười!”
“Được, được rồi, không cười nữa!” Phạm Đậu Đậu nhanh chóng thu hồi lại nụ cười, nói với Mạc Tiểu Đào: “Này, có người nào nói với cô rằng bây giờ cô đã tẩu hỏa nhập ma chưa?”
“Có rồi, nhưng vậy thì đã sao?” Mạc Tiểu Đào chu mỏ nói: “Dù sao ước mơ của tôi cũng là được trở thành trợ lý cho công chúa điện hạ! Nhà của tôi cũng không có ai phản đối!”
“Được, coi như cô thắng rồi!” Phạm Đậu Đậu lắc đầu nói: “Cho nên chị cả bảo cô làm gì thì cô làm cái đó sao?”
“Đúng vậy!” Mạc Tiểu Đào thản nhiên đáp.
Phạm Đậu Đậu im lặng nhìn cô.
Được, não của cô bé đàn em này đúng là não người ngoài hành tinh!
Ngay khi hai người đang trò chuyện thì điện thoại của Phạm Đậu Đậu vang lên, Phạm Đậu Đậu nhìn dãy số, nhanh chóng ấn nghe: “Sao vậy, Đinh Đinh?”
Điện thoại truyền đến giọng kinh ngạc hoảng hốt của Đinh Đinh: “Đậu Đậu, xảy ra chuyện rồi!”
Phạm Đậu Đậu không hề sốt ruột: “Xảy ra chuyện gì?”
“Em bị người khác lừa ngủ...” Giọng Phạm Đinh Đinh vô cùng hoảng sợ.
“Phù...” Phạm Đậu Đậu không nhịn được, phun nước ra ngoài, vừa vặn phun thẳng vào mặt Mạc Tiểu Đào.
Mạc Tiểu Đào cũng sợ ngây người.
Chuyện này... chuyện này...
Phạm Đậu Đậu lập tức nói với Mạc Tiểu Đào: “Thật xin lỗi, tôi không cố ý, bên trong có phòng tắm, cô đi tắm qua đi...”
Nói xong, Phạm Đậu Đậu đẩy Mạc Tiểu Đào vào phòng tắm, tiếp tục nói chuyện điện thoại: “Đinh Đinh, có phải em ngái ngủ không?”
Phạm Đinh Đinh vô cùng khiếp sợ, kinh ngạc nói: “Không phải đâu! Là thật đó, Đậu Đậu, em thật sự bị người khác ngủ... Cô ấy còn để lại cho em một triệu rưỡi nữa...”
“Phù...” Phạm Đậu Đậu lại phun nước lần nữa.
“Bây giờ em ở đâu? Anh sẽ tới ngay?” Phạm Đậu Đậu nói xong, nghĩ đến Mạc Tiểu Đào, anh nói thêm: “Anh dẫn Mạc Tiểu Đào cùng đi.”
Phạm Đinh Đinh nhanh chóng nói vị trí của mình cho Phạm Đậu Đậu.
Sau khi cúp điện thoại, Phạm Đậu Đậu nghe thấy giọng Mạc Tiểu Đào vọng ra từ trong phòng tắm: “Quần áo tôi ướt hết rồi.”
“Chờ một chút.” Lúc đầu Phạm Đậu Đậu định gọi người đưa quần áo tới cho Mạc Tiểu Đào, nhưng nghĩ lại thì chuyện của Phạm Đinh Đinh đang rất gấp, có lẽ không kịp nữa, cho nên lập tức chạy vào tủ đồ, tiện tay lấy một chiếc áo phông đưa cho Mạc Tiểu Đào.
Mạc Tiểu Đào cũng không nghĩ nhiều, trực tiếp mặc áo phông Phạm Đậu Đậu đưa tới.
Chờ Mạc Tiểu Đào ra khỏi phòng tắm, hai người mới phát hiện ra Mạc Tiểu Đào mặc áo giống hệt Phạm Đậu Đậu, đứng cạnh nhau có cảm giác giống như hai người yêu nhau đang mặc đồ đôi vậy.
Mấy tên nhóc kia đang định phản kháng thì lại bị ba ruột của bọn họ đưa tay che miệng lại, nhanh chóng kéo ra ngoài.
Để Phạm Đậu Đậu thả bọn họ ra đã không dễ dàng gì rồi, bọn họ còn muốn gì nữa chứ?
Cục trưởng Kỳ cũng không nán lại, nhanh chóng tạm biệt Phạm Đậu Đậu, sau đó rời đi.
Một lát sau, cả phòng chỉ còn lại Phạm Đậu Đậu và Mạc Tiểu Đào.
Mạc Tiểu Đào nhìn Phạm Đậu Đậu, cảm thấy càng nhìn càng thuận mắt, cô lập tức lên tiếng: “Cảm ơn anh nha, học trưởng.”
“Cảm ơn cái gì? Đều là học sinh cùng trường, lại là trợ lý của tôi, nếu tôi không che chở cho cô thì tôi còn là đàn ông sao?” Phạm Đậu Đậu mỉm cười nói: “Nếu quả thật muốn cảm ơn thì về sau đừng ngây ngô như thế nữa, trước khi làm chuyện gì hãy động não một chút.”
Mặt Mạc Tiểu Đào đỏ lên, cúi đầu không nói gì.
Phạm Đậu Đậu thở dài một hơi, nói: “Được rồi, không nói những chuyện này nữa, đi thôi, bị làm phiền như vậy, không còn tâm trạng ăn cơm nữa.”
Mạc Tiểu Đào ngơ ngác đứng lên, rời đi cùng Phạm Đậu Đậu.
Phạm Đậu Đậu đi được hai bước, lập tức quay đầu lại nhìn gương mặt có thể búng ra nước của Mạc Tiểu Đào, sau đó bất đắc dĩ lắc đầu, rời đi.
Chuyện này cứ như vậy trôi qua.
Nhưng sau khi nhà họ Mạc biết chuyện này thì đã tự mình gọi điện cho Phạm Thành để cảm ơn, đồng thời cũng nói phải đưa lễ vật Mạc Tiểu Đào tự tay làm cho Phạm Đậu Đậu để cảm ơn.
Ngay từ đầu, nhà họ Phạm đã nói không cần khách khí, tất cả mọi người đều là bạn học, đó là chuyện nên làm.
Nhưng thấy nhà họ Mạc kiên quyết như vậy, Phạm Thành cũng đồng ý cho bọn họ đưa quà cảm ơn.
Sau đó, Mạc Tiểu Đào thật sự tự tay chuẩn bị lễ vật, đem qua cho Phạm Đậu Đậu, ngỏ ý cảm ơn.
Hôm đó, Phạm Đậu Đậu đang ở nhà riêng nghỉ ngơi, Mạc Tiểu Đào mang theo lễ vật tới nói lời cảm ơn.
Mạc Tiểu Đào ấn chuông cửa một lúc, đợi rất lâu mới thấy Phạm Đậu Đậu ra mở cửa: “Ồ? Cô tới rồi sao?”
Mạc Tiểu Đào đi vào theo, nhìn đông ngó tây: “Sao chỉ có một mình anh? Không có người giúp việc sao?”
“Ngại phiền phức nên không dẫn giúp việc theo!” Phạm Đậu Đậu quay người rót cho Mạc Tiểu Đào một cốc nước, đặt lên mặt bàn, sau đó lười biếng nằm ra ghế: “Ở nhà mẹ tôi làm tôi phiền muốn chết, tôi phải đi ra đây để thanh tịnh một chút, cho nên bên này chỉ có một mình tôi, hàng ngày bảo mẫu sẽ tới đây đúng giờ để dọn dẹp, thời gian còn lại cũng chỉ có một mình tôi ở nhà. Cô đến tìm tôi có chuyện gì?”
Lúc này Mạc Tiểu Đào mới gật đầu, đặt quà lên trên mặt bàn, nói với Phạm Đậu Đậu: “Đây là quà cảm ơn của tôi...”
Phạm Đậu Đậu nhíu mày: “Thật hiếm có nha! Quà của cô tự tay làm hình như mới chỉ tặng cho chị cô, tôi là người thứ hai được nhận sao?”
Mạc Tiểu Đào cười híp mắt: “Đúng vậy!”
Phạm Đậu Đậu nhếch môi, được, đầu óc của đàn em này đúng là phản ứng rất nhanh, coi như có thiên phú!
Phạm Đậu Đậu cũng có chút hứng thú: “Tặng quà gì đó?”
Mạc Tiểu Đào mong chờ nhìn Phạm Đậu Đậu: “Mở ra xem thử đi...”
Phạm Đậu Đậu đưa tay mở lớp bọc bên ngoài, sau khi mở ra hoàn toàn thì trước mặt anh xuất hiện một chiếc bánh kem.
Phạm Đậu Đậu há hốc mồm, nhìn Mạc Tiểu Đào: “Quà cô tặng cho chị tôi là gì vậy?” Mạc Tiểu Đào nghe Phạm Đậu Đậu nhắc đến Thẩm Hà, cô lập tức đếm ngón tay: “Tôi tặng con rối, tượng đất sét, văn phòng tứ bảo, đồ trang điểm, quần áo, giầy, túi, à, những vật này đều là do tôi tự tay làm ra, còn có một vài món ăn vặt, hoa quả, còn có...”
“Còn có đồ gốm tôi tự mình làm nữa... Tôi nhớ ra rồi, tôi còn vẽ tranh, làm búp bê, còn...”
“Dừng lại! Không phải cô yêu chị cả đấy chứ?” Phạm Đậu Đậu cảm thấy đầu óc Mạc Tiểu Đào không phải là có thiên phú nữa, mà đã trở thành đầu óc của người ngoài hành tinh rồi: “Hừ, đương nhiên tôi thích công chúa điện hạ rồi! Công chúa điện hạ xinh đẹp như vậy, dịu dàng như vậy, thông minh như vậy, tốt bụng như vậy...”
Mạc Tiểu Đào vừa nói, hai mắt vừa tỏa sáng: “Lớn lên tôi cũng muốn trở thành một người hoàn hảo như công chúa điện hạ, tương lai cũng phải tìm một người bạn trai hoàn mỹ như hoàng tử...”
Phạm Đậu Đậu không nhịn được, bật cười một tiếng.
Mạc Tiểu Đào trừng mắt nhìn Phạm Đậu Đậu: “Không cho cười!”
“Được, được rồi, không cười nữa!” Phạm Đậu Đậu nhanh chóng thu hồi lại nụ cười, nói với Mạc Tiểu Đào: “Này, có người nào nói với cô rằng bây giờ cô đã tẩu hỏa nhập ma chưa?”
“Có rồi, nhưng vậy thì đã sao?” Mạc Tiểu Đào chu mỏ nói: “Dù sao ước mơ của tôi cũng là được trở thành trợ lý cho công chúa điện hạ! Nhà của tôi cũng không có ai phản đối!”
“Được, coi như cô thắng rồi!” Phạm Đậu Đậu lắc đầu nói: “Cho nên chị cả bảo cô làm gì thì cô làm cái đó sao?”
“Đúng vậy!” Mạc Tiểu Đào thản nhiên đáp.
Phạm Đậu Đậu im lặng nhìn cô.
Được, não của cô bé đàn em này đúng là não người ngoài hành tinh!
Ngay khi hai người đang trò chuyện thì điện thoại của Phạm Đậu Đậu vang lên, Phạm Đậu Đậu nhìn dãy số, nhanh chóng ấn nghe: “Sao vậy, Đinh Đinh?”
Điện thoại truyền đến giọng kinh ngạc hoảng hốt của Đinh Đinh: “Đậu Đậu, xảy ra chuyện rồi!”
Phạm Đậu Đậu không hề sốt ruột: “Xảy ra chuyện gì?”
“Em bị người khác lừa ngủ...” Giọng Phạm Đinh Đinh vô cùng hoảng sợ.
“Phù...” Phạm Đậu Đậu không nhịn được, phun nước ra ngoài, vừa vặn phun thẳng vào mặt Mạc Tiểu Đào.
Mạc Tiểu Đào cũng sợ ngây người.
Chuyện này... chuyện này...
Phạm Đậu Đậu lập tức nói với Mạc Tiểu Đào: “Thật xin lỗi, tôi không cố ý, bên trong có phòng tắm, cô đi tắm qua đi...”
Nói xong, Phạm Đậu Đậu đẩy Mạc Tiểu Đào vào phòng tắm, tiếp tục nói chuyện điện thoại: “Đinh Đinh, có phải em ngái ngủ không?”
Phạm Đinh Đinh vô cùng khiếp sợ, kinh ngạc nói: “Không phải đâu! Là thật đó, Đậu Đậu, em thật sự bị người khác ngủ... Cô ấy còn để lại cho em một triệu rưỡi nữa...”
“Phù...” Phạm Đậu Đậu lại phun nước lần nữa.
“Bây giờ em ở đâu? Anh sẽ tới ngay?” Phạm Đậu Đậu nói xong, nghĩ đến Mạc Tiểu Đào, anh nói thêm: “Anh dẫn Mạc Tiểu Đào cùng đi.”
Phạm Đinh Đinh nhanh chóng nói vị trí của mình cho Phạm Đậu Đậu.
Sau khi cúp điện thoại, Phạm Đậu Đậu nghe thấy giọng Mạc Tiểu Đào vọng ra từ trong phòng tắm: “Quần áo tôi ướt hết rồi.”
“Chờ một chút.” Lúc đầu Phạm Đậu Đậu định gọi người đưa quần áo tới cho Mạc Tiểu Đào, nhưng nghĩ lại thì chuyện của Phạm Đinh Đinh đang rất gấp, có lẽ không kịp nữa, cho nên lập tức chạy vào tủ đồ, tiện tay lấy một chiếc áo phông đưa cho Mạc Tiểu Đào.
Mạc Tiểu Đào cũng không nghĩ nhiều, trực tiếp mặc áo phông Phạm Đậu Đậu đưa tới.
Chờ Mạc Tiểu Đào ra khỏi phòng tắm, hai người mới phát hiện ra Mạc Tiểu Đào mặc áo giống hệt Phạm Đậu Đậu, đứng cạnh nhau có cảm giác giống như hai người yêu nhau đang mặc đồ đôi vậy.