Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-16
Chương 16: Lãi mười lần tiền
Translator: Nguyetmai
"Hướng phát triển lúc đầu rất ổn, nhưng từ tình hình hiện tại rõ ràng đã chệch khỏi dự tính ban đầu của Liên Minh Pokemon. Việc trong tay huấn luyện viên sở hữu nhiều đồ quý giá là không sai, nhưng về căn bản bọn họ không bán được! Bởi vì người bình thường không mua nổi, cũng không dùng được những thứ này. Cả môi trường lẫn hoàn cảnh của người bình thường và Pokemon trực thuộc khác với huấn luyện viên. Bọn họ không cần phải vào trong mê cung thám hiểm, tất nhiên sẽ không bỏ số tiền mấy trăm nghìn tệ ra để mua một chiêu thức bí ngọc dù nó lợi hại đến thế nào đi nữa. Đối với người bình thường mà nói, chỉ cần mỗi ngày Pokemon đều khỏe mạnh vui vẻ bên cạnh họ là đủ rồi.
Trong mấy chục năm trở lại đây, con người sống trong một xã hội ổn định, không còn khói lửa chiến tranh, điều kiện sinh hoạt được cải thiện nên suy nghĩ chuyển từ hướng thực dụng sang bao dung, bác ái. Việc này khi thiết lập chế độ huấn luyện viên, nào có dự liệu được. Chính vì lẽ đó mới tạo nên một Liên Minh Pokemon như hiện nay, chuỗi cung ứng liên tiếp vấp phải những vấn đề nan giải, nếu chỉ dựa vào những công trình của trung tâm Pokemon thì không thể nào thu hút đủ vốn.
Chế độ là thứ vô tri, người sống mới quan trọng nhất! Nội bộ Liên Minh Pokemon vì việc giải quyết vấn đề đã phát sinh mâu thuẫn vô cùng gay gắt, cuối cùng chia thành hai đảng phái.
Phái Bảo Thủ, chủ trương kiểm soát nghiêm ngặt sự gia nhập huấn luyện viên, tăng độ khó bài thi. Đồng thời gây áp lực cho các quốc gia để họ tổ chức các cuộc tranh tài hoặc nới lỏng chính sách nhận nuôi. Tóm lại, thực hiện tất cả các biện pháp để cải thiện mong muốn của người dân đối với sản phẩm của mê cung.
Phái Cách Tân, chủ trương phá vỡ tình thế hiện tại, không còn tập trung vào huấn luyện viên như trước mà đẩy mạnh hàng hóa ra ngoài thị trường, để người bình thường hiểu rõ thế giới của huấn luyện viên, từ đó khai thác các cơ hội buôn bán từ thị trường mới!
Advertisement / Quảng cáo
Phái Bảo Thủ cho rằng phái Cách Tân quá mạo hiểm, không cẩn thận sẽ dẫn tới khả năng kéo bọn họ từ giai cấp đặc quyền xuống. Đến lúc đó có thể giữ lại được những tài nguyên như mê cung, bí ngọc hay không sẽ rất khó nói.
Phái Cách Tân cho rằng phương pháp của phái Bảo Thủ không có hiệu quả. Hiện giờ chuỗi cung ứng của bọn họ đang liên tiếp gặp rắc rối, các quốc gia khác đều nhân cơ hội này để đưa ra những điều khoản cấm vận, muốn ngăn cản sản lượng hàng hóa, trở thành chướng ngại của họ. Suy nghĩ ỷ lại vào các quốc gia đó quả thực quá ngu xuẩn.
Hai bên đều cố gắng giữ vững lập trường của mình, tranh chấp không ngừng, tính ra tình trạng này cũng kéo dài được gần một năm rồi."
Lâm Châu suy nghĩ một chút đã có thể hiểu rõ, cả hai đảng phái này chẳng bên nào có ý tốt cả. Bọn họ đều vì lợi ích của bản thân, tìm trăm phương nghìn kế để bòn rút giá trị của những người dân thường như các cậu.
"Trong Liên Minh Pokemon, phái Bảo Thủ đều là những người lão làng có quyền thế, trong tay bọn họ nắm giữ một lượng lớn tài nguyên mê cung. Phái Cách Tân, đa số đều là những người đứng đầu các doanh nghiệp gia đình, tập đoàn và tài phiệt. Không có dòng tiền ngoài đổ vào, sức mua của huấn luyện viên giảm, người phải chịu đả kích lớn nhất chính là bọn họ. Lợi ích của họ thực sự tồn tại điểm bất đồng rất lớn! Tập đoàn Khoa Nguyên nằm trong phái Cách Tân của Liên Minh, hơn nữa còn là một trong những doanh nghiệp cấp tiến đi đầu. Buổi đoán ngọc hôm qua chúng ta thấy, hay diễn đàn phát trực tiếp này vốn dĩ chỉ có huấn luyện viên mới có cơ hội tiếp xúc. Sau khi tiến hành 'nội địa hóa' để thích ứng với thị trường bình dân, tập đoàn Khoa Nguyên đã từng bước xây dựng các thí điểm, thử cung cấp cho dân thường những dịch vụ trước đây chuyên hướng tới nhóm khách hàng là huấn luyện viên.
Nếu thị trường ở tầng lớp huấn luyện viên không khởi sắc, vậy họ chỉ có thể chủ động ra quân phía dân thường, dựa vào số lượng để lấy thắng lợi, khai thác thị trường mới."
Lâm Châu không biết nên nói gì bây giờ. Việc này giống như đang bán kim cương lại chuyển sang tiêu thụ vàng bạc vậy. Tuy rằng cả hai cùng là dòng sản phẩm cao cấp, thế nhưng nhìn từ góc độ thương mại, một bên chỉ tập trung phục vụ cho lượng ít khách hàng cao cấp, một bên lại hướng về đại chúng.
Ở trong thời đại chẳng có gì chắc chắn này, chỉ một bàn đầy ắp đồ ăn, chắc chắn no bụng mới đáng tin. Còn bàn ít thức ăn nhưng toàn tinh túy chắt lọc kia, sợ một ngày nào đó trở mặt lật mâm thì đến cặn thừa cũng chẳng có mà húp.
"Bọn họ phát trực tiếp và mở shop online cũng vì ý này à? Định tung những thứ như mê cung, bí ngọc cao cấp, đá cược ra? Phô bày hoàn toàn trước mắt dân thường?"
"Đúng vậy, tuy diễn đàn của Khoa Nguyên mới mở được mấy ngày, nhưng nội dung phát trực tiếp rất mới mẻ và khác biệt. Về cơ bản đều mời huấn luyện viên đến để livestream, chắc chắn không giống những diễn đàn phổ thông kia. Kể cả đẳng cấp người chống lưng phía sau cũng khác xa một trời một vực. Thực ra nếu cậu muốn tìm hiểu những chuyện xoay quanh về huấn luyện viên, lúc rảnh có thể lên đây xem một chút, chúng khá có ích đấy! Ví dụ như cái này…"
Lưu Lạc vuốt màn hình, vừa khéo nhìn thấy một mục livestream khá hay ho, bèn nhấn vào cho Lâm Châu xem.
"Gì thế?"
Lâm Châu nghiêng đầu sang, thấy trên màn hình đang phát trực tiếp chương trình đoán ngọc. Một người đàn ông đeo kính râm đã mua một hòn đá thô, đang chuẩn bị cắt. Có điều hòn đá thô này khá to, cao ngang người gã.
"Lại đoán ngọc à?"
"Đoán ngọc của huấn luyện viên không phải loại năm trăm tệ như cậu nghĩ đâu. Lần trước do cậu gặp may thôi! Đoán ngọc của huấn luyện viên thông thường đắt hơn rất nhiều, mỗi lần cắt có giá từ năm mươi đến một trăm nghìn tệ. Tỷ lệ có hàng tương đối cao, không giống kiểu lừa bịp như ngày hôm qua. Nhiều khi phải bỏ ra năm triệu để mua một hòn đá thô đấy!"
Advertisement / Quảng cáo
"Gì cơ? Năm triệu để mua đá thô? Cắt ra không có gì thì làm thế nào?"
Lâm Châu ngớ người, thầm nghĩ công tử nhà giàu bây giờ vừa nhiều tiền vừa đầu đất dễ lừa vậy à? Bỏ ra năm triệu để mua một hòn đá? Mai mình có nên đến công trường khuân về một xe đá cho gã ta không nhỉ? Biết đâu gã vui, mình lại giàu to...
"Loại đá thô có giá trên trời này thông thường đều có đồ. Chỉ không biết bên trong chứa bí ngọc hay thứ gì khác. Đến bản thân chủ cửa hàng cũng không rõ nó đáng giá bao nhiêu. Chơi những trò như đoán ngọc này cần phải nắm chắc một số mánh khóe nhất định để thăm dò đồ vật bên trong, hơn nữa còn có khả năng sẽ gặp nguy hiểm. Bình thường, những huấn luyện viên có thể chơi mấy trò như đoán ngọc này, thực lực không kém đâu!"
"Trong đá thô không chỉ có bí ngọc mà còn chứa thứ khác sao? Gặp cả nguy hiểm cơ à?"
Lâm Châu thắc mắc nhìn người đàn ông đang livestream, trong lòng hứng thú không biết gã ta sẽ cắt được gì từ hòn đá thô kia.
Thế nhưng, người đàn ông đeo kính râm mua hòn đá đó xong, không hề cắt ngay, mà lao đến ôm máy quay. Gã bắt đầu vừa theo dõi lượng người xem phát trực tiếp, vừa tương tác với khán giả
"Chào các bạn, các bạn muốn xem hòn đá thô lớn trị giá năm triệu tệ này, Bảo Đệ tôi đã mua cho các bạn rồi đây! Muốn xem bên trong là thứ gì, mau bình luận 666*!"
(*) 666: nghĩa là rất giỏi, rất ngầu.
Số khán giả trong phòng phát trực tiếp của Bảo Đệ này khá nhiều, xem ra gã này rất được yêu thích. Anh ta vừa nói xong ai nấy đều bình luận 666 ngợp toàn màn hình.
"Được, trước khi cắt chúng ta cùng cược nhé! Vẫn nguyên tắc cũ, mức cao nhất là một trăm nghìn tệ! Bạn nào có hứng thú thì nhanh tay đặt cược nhé, thử xem vận may hôm nay thế nào! Mười phút sau tôi sẽ đóng cửa đặt cược và tiến hành cắt đá!"
Bảo Đệ vừa nói xong, màn hình trong phòng phát trực tiếp đã bật sang giao diện hiển thị đặt cược, trên đó có rất nhiều mục lựa chọn với các bội số khác nhau.
"Kiểu đặt cược gì thế này?"
Lâm Châu sửng sốt, diễn đàn trực tiếp của Khoa Nguyên cũng lắm trò bịp bợm ghê.
"Ừ, mình chi tiền để đoán xem anh ta có thể cắt ra thứ gì. Có rất nhiều lựa chọn cho người chơi cân nhắc, đoán trúng có thể trực tiếp nhận tiền. Nếu đoán trúng bên trong không có gì, bình thường lãi gấp đôi. Tuy nhiên vì hòn đá thô lần này trị giá năm triệu, chắc chắn sẽ có đồ, cho nên họ không cài lựa chọn ấy. Trong trường hợp đoán trúng những loại như bí ngọc, hóa thạch hay di vật cổ đại, người chơi sẽ lãi gấp ba lần. Đoán trúng tên gọi cụ thể, lãi mười lần tiền cược! Dù sao Khoa Nguyên cũng kinh doanh đoán ngọc, làm mấy trò bịp bợm này nhan nhản ấy mà..."
Nhưng lần này Lưu Lạc còn chưa nói xong đã bị Lâm Châu cắt ngang.
Advertisement / Quảng cáo
"Chờ chút… cậu vừa nói đoán trúng tên gọi cụ thể sẽ lãi bao nhiêu lần?"
"Mười lần… Sao thế?"
Lưu Lạc nghi hoặc.
"Tuy thưởng rất hậu hĩnh, nhưng căn bản không thể đoán trúng được. Làm gì có ai thần thánh đến mức đoán được bên trong hòn đá cách màn hình điện thoại kia có gì. Nếu may mắn như vậy, mua xổ số còn kiếm tiền nhanh hơn."
Lâm Châu khẽ lắc đầu, nhanh tay túm lấy Fennekin đang ngồi bên cạnh, sau đó "vèo" một cái nhảy tót ra khỏi phòng học. Xong xuôi cậu mới ngoái lại nói: "Tớ đang mót quá! Phải đi vệ sinh!"
Translator: Nguyetmai
"Hướng phát triển lúc đầu rất ổn, nhưng từ tình hình hiện tại rõ ràng đã chệch khỏi dự tính ban đầu của Liên Minh Pokemon. Việc trong tay huấn luyện viên sở hữu nhiều đồ quý giá là không sai, nhưng về căn bản bọn họ không bán được! Bởi vì người bình thường không mua nổi, cũng không dùng được những thứ này. Cả môi trường lẫn hoàn cảnh của người bình thường và Pokemon trực thuộc khác với huấn luyện viên. Bọn họ không cần phải vào trong mê cung thám hiểm, tất nhiên sẽ không bỏ số tiền mấy trăm nghìn tệ ra để mua một chiêu thức bí ngọc dù nó lợi hại đến thế nào đi nữa. Đối với người bình thường mà nói, chỉ cần mỗi ngày Pokemon đều khỏe mạnh vui vẻ bên cạnh họ là đủ rồi.
Trong mấy chục năm trở lại đây, con người sống trong một xã hội ổn định, không còn khói lửa chiến tranh, điều kiện sinh hoạt được cải thiện nên suy nghĩ chuyển từ hướng thực dụng sang bao dung, bác ái. Việc này khi thiết lập chế độ huấn luyện viên, nào có dự liệu được. Chính vì lẽ đó mới tạo nên một Liên Minh Pokemon như hiện nay, chuỗi cung ứng liên tiếp vấp phải những vấn đề nan giải, nếu chỉ dựa vào những công trình của trung tâm Pokemon thì không thể nào thu hút đủ vốn.
Chế độ là thứ vô tri, người sống mới quan trọng nhất! Nội bộ Liên Minh Pokemon vì việc giải quyết vấn đề đã phát sinh mâu thuẫn vô cùng gay gắt, cuối cùng chia thành hai đảng phái.
Phái Bảo Thủ, chủ trương kiểm soát nghiêm ngặt sự gia nhập huấn luyện viên, tăng độ khó bài thi. Đồng thời gây áp lực cho các quốc gia để họ tổ chức các cuộc tranh tài hoặc nới lỏng chính sách nhận nuôi. Tóm lại, thực hiện tất cả các biện pháp để cải thiện mong muốn của người dân đối với sản phẩm của mê cung.
Phái Cách Tân, chủ trương phá vỡ tình thế hiện tại, không còn tập trung vào huấn luyện viên như trước mà đẩy mạnh hàng hóa ra ngoài thị trường, để người bình thường hiểu rõ thế giới của huấn luyện viên, từ đó khai thác các cơ hội buôn bán từ thị trường mới!
Advertisement / Quảng cáo
Phái Bảo Thủ cho rằng phái Cách Tân quá mạo hiểm, không cẩn thận sẽ dẫn tới khả năng kéo bọn họ từ giai cấp đặc quyền xuống. Đến lúc đó có thể giữ lại được những tài nguyên như mê cung, bí ngọc hay không sẽ rất khó nói.
Phái Cách Tân cho rằng phương pháp của phái Bảo Thủ không có hiệu quả. Hiện giờ chuỗi cung ứng của bọn họ đang liên tiếp gặp rắc rối, các quốc gia khác đều nhân cơ hội này để đưa ra những điều khoản cấm vận, muốn ngăn cản sản lượng hàng hóa, trở thành chướng ngại của họ. Suy nghĩ ỷ lại vào các quốc gia đó quả thực quá ngu xuẩn.
Hai bên đều cố gắng giữ vững lập trường của mình, tranh chấp không ngừng, tính ra tình trạng này cũng kéo dài được gần một năm rồi."
Lâm Châu suy nghĩ một chút đã có thể hiểu rõ, cả hai đảng phái này chẳng bên nào có ý tốt cả. Bọn họ đều vì lợi ích của bản thân, tìm trăm phương nghìn kế để bòn rút giá trị của những người dân thường như các cậu.
"Trong Liên Minh Pokemon, phái Bảo Thủ đều là những người lão làng có quyền thế, trong tay bọn họ nắm giữ một lượng lớn tài nguyên mê cung. Phái Cách Tân, đa số đều là những người đứng đầu các doanh nghiệp gia đình, tập đoàn và tài phiệt. Không có dòng tiền ngoài đổ vào, sức mua của huấn luyện viên giảm, người phải chịu đả kích lớn nhất chính là bọn họ. Lợi ích của họ thực sự tồn tại điểm bất đồng rất lớn! Tập đoàn Khoa Nguyên nằm trong phái Cách Tân của Liên Minh, hơn nữa còn là một trong những doanh nghiệp cấp tiến đi đầu. Buổi đoán ngọc hôm qua chúng ta thấy, hay diễn đàn phát trực tiếp này vốn dĩ chỉ có huấn luyện viên mới có cơ hội tiếp xúc. Sau khi tiến hành 'nội địa hóa' để thích ứng với thị trường bình dân, tập đoàn Khoa Nguyên đã từng bước xây dựng các thí điểm, thử cung cấp cho dân thường những dịch vụ trước đây chuyên hướng tới nhóm khách hàng là huấn luyện viên.
Nếu thị trường ở tầng lớp huấn luyện viên không khởi sắc, vậy họ chỉ có thể chủ động ra quân phía dân thường, dựa vào số lượng để lấy thắng lợi, khai thác thị trường mới."
Lâm Châu không biết nên nói gì bây giờ. Việc này giống như đang bán kim cương lại chuyển sang tiêu thụ vàng bạc vậy. Tuy rằng cả hai cùng là dòng sản phẩm cao cấp, thế nhưng nhìn từ góc độ thương mại, một bên chỉ tập trung phục vụ cho lượng ít khách hàng cao cấp, một bên lại hướng về đại chúng.
Ở trong thời đại chẳng có gì chắc chắn này, chỉ một bàn đầy ắp đồ ăn, chắc chắn no bụng mới đáng tin. Còn bàn ít thức ăn nhưng toàn tinh túy chắt lọc kia, sợ một ngày nào đó trở mặt lật mâm thì đến cặn thừa cũng chẳng có mà húp.
"Bọn họ phát trực tiếp và mở shop online cũng vì ý này à? Định tung những thứ như mê cung, bí ngọc cao cấp, đá cược ra? Phô bày hoàn toàn trước mắt dân thường?"
"Đúng vậy, tuy diễn đàn của Khoa Nguyên mới mở được mấy ngày, nhưng nội dung phát trực tiếp rất mới mẻ và khác biệt. Về cơ bản đều mời huấn luyện viên đến để livestream, chắc chắn không giống những diễn đàn phổ thông kia. Kể cả đẳng cấp người chống lưng phía sau cũng khác xa một trời một vực. Thực ra nếu cậu muốn tìm hiểu những chuyện xoay quanh về huấn luyện viên, lúc rảnh có thể lên đây xem một chút, chúng khá có ích đấy! Ví dụ như cái này…"
Lưu Lạc vuốt màn hình, vừa khéo nhìn thấy một mục livestream khá hay ho, bèn nhấn vào cho Lâm Châu xem.
"Gì thế?"
Lâm Châu nghiêng đầu sang, thấy trên màn hình đang phát trực tiếp chương trình đoán ngọc. Một người đàn ông đeo kính râm đã mua một hòn đá thô, đang chuẩn bị cắt. Có điều hòn đá thô này khá to, cao ngang người gã.
"Lại đoán ngọc à?"
"Đoán ngọc của huấn luyện viên không phải loại năm trăm tệ như cậu nghĩ đâu. Lần trước do cậu gặp may thôi! Đoán ngọc của huấn luyện viên thông thường đắt hơn rất nhiều, mỗi lần cắt có giá từ năm mươi đến một trăm nghìn tệ. Tỷ lệ có hàng tương đối cao, không giống kiểu lừa bịp như ngày hôm qua. Nhiều khi phải bỏ ra năm triệu để mua một hòn đá thô đấy!"
Advertisement / Quảng cáo
"Gì cơ? Năm triệu để mua đá thô? Cắt ra không có gì thì làm thế nào?"
Lâm Châu ngớ người, thầm nghĩ công tử nhà giàu bây giờ vừa nhiều tiền vừa đầu đất dễ lừa vậy à? Bỏ ra năm triệu để mua một hòn đá? Mai mình có nên đến công trường khuân về một xe đá cho gã ta không nhỉ? Biết đâu gã vui, mình lại giàu to...
"Loại đá thô có giá trên trời này thông thường đều có đồ. Chỉ không biết bên trong chứa bí ngọc hay thứ gì khác. Đến bản thân chủ cửa hàng cũng không rõ nó đáng giá bao nhiêu. Chơi những trò như đoán ngọc này cần phải nắm chắc một số mánh khóe nhất định để thăm dò đồ vật bên trong, hơn nữa còn có khả năng sẽ gặp nguy hiểm. Bình thường, những huấn luyện viên có thể chơi mấy trò như đoán ngọc này, thực lực không kém đâu!"
"Trong đá thô không chỉ có bí ngọc mà còn chứa thứ khác sao? Gặp cả nguy hiểm cơ à?"
Lâm Châu thắc mắc nhìn người đàn ông đang livestream, trong lòng hứng thú không biết gã ta sẽ cắt được gì từ hòn đá thô kia.
Thế nhưng, người đàn ông đeo kính râm mua hòn đá đó xong, không hề cắt ngay, mà lao đến ôm máy quay. Gã bắt đầu vừa theo dõi lượng người xem phát trực tiếp, vừa tương tác với khán giả
"Chào các bạn, các bạn muốn xem hòn đá thô lớn trị giá năm triệu tệ này, Bảo Đệ tôi đã mua cho các bạn rồi đây! Muốn xem bên trong là thứ gì, mau bình luận 666*!"
(*) 666: nghĩa là rất giỏi, rất ngầu.
Số khán giả trong phòng phát trực tiếp của Bảo Đệ này khá nhiều, xem ra gã này rất được yêu thích. Anh ta vừa nói xong ai nấy đều bình luận 666 ngợp toàn màn hình.
"Được, trước khi cắt chúng ta cùng cược nhé! Vẫn nguyên tắc cũ, mức cao nhất là một trăm nghìn tệ! Bạn nào có hứng thú thì nhanh tay đặt cược nhé, thử xem vận may hôm nay thế nào! Mười phút sau tôi sẽ đóng cửa đặt cược và tiến hành cắt đá!"
Bảo Đệ vừa nói xong, màn hình trong phòng phát trực tiếp đã bật sang giao diện hiển thị đặt cược, trên đó có rất nhiều mục lựa chọn với các bội số khác nhau.
"Kiểu đặt cược gì thế này?"
Lâm Châu sửng sốt, diễn đàn trực tiếp của Khoa Nguyên cũng lắm trò bịp bợm ghê.
"Ừ, mình chi tiền để đoán xem anh ta có thể cắt ra thứ gì. Có rất nhiều lựa chọn cho người chơi cân nhắc, đoán trúng có thể trực tiếp nhận tiền. Nếu đoán trúng bên trong không có gì, bình thường lãi gấp đôi. Tuy nhiên vì hòn đá thô lần này trị giá năm triệu, chắc chắn sẽ có đồ, cho nên họ không cài lựa chọn ấy. Trong trường hợp đoán trúng những loại như bí ngọc, hóa thạch hay di vật cổ đại, người chơi sẽ lãi gấp ba lần. Đoán trúng tên gọi cụ thể, lãi mười lần tiền cược! Dù sao Khoa Nguyên cũng kinh doanh đoán ngọc, làm mấy trò bịp bợm này nhan nhản ấy mà..."
Nhưng lần này Lưu Lạc còn chưa nói xong đã bị Lâm Châu cắt ngang.
Advertisement / Quảng cáo
"Chờ chút… cậu vừa nói đoán trúng tên gọi cụ thể sẽ lãi bao nhiêu lần?"
"Mười lần… Sao thế?"
Lưu Lạc nghi hoặc.
"Tuy thưởng rất hậu hĩnh, nhưng căn bản không thể đoán trúng được. Làm gì có ai thần thánh đến mức đoán được bên trong hòn đá cách màn hình điện thoại kia có gì. Nếu may mắn như vậy, mua xổ số còn kiếm tiền nhanh hơn."
Lâm Châu khẽ lắc đầu, nhanh tay túm lấy Fennekin đang ngồi bên cạnh, sau đó "vèo" một cái nhảy tót ra khỏi phòng học. Xong xuôi cậu mới ngoái lại nói: "Tớ đang mót quá! Phải đi vệ sinh!"