-
Chương 39 & 40 : Nam Cung Nhã Duy
Lại nhìn khuôn mặt cô, mái tóc xoăn được xõa tung bên trên có còn cài một cái kẹp, khuôn mặt thanh tú, đôi mắt ngọc bích to tròn lấp lánh lấp lánh.
Cô gái này, quả thực đáng yêu đến mức làm người ta thèm chảy nước miếng. Nhưng mà cô ấy là ai? Không phải là người hầu? Là ai chứ?
Cô gái chớp chớp mắt, đứng ở cửa cứng đờ nhìn cảnh hai người thân mật trong phòng, cô nhìn từ trên xuống dưới, nhìn thấy bàn tay to lớn của Nam Cung Tuyệt đang ở trong áo của người đẹp, vừa hay chỗ đó là ngực!!! Rất hiển nhiên......, đây là..... Hình ảnh tình cảm rất mảnh liệt nha!: “Em có phải quấy rầy hai người rồi không..... Em đi ra ngoài trước, hai người cứ tiếp tục, tiếp tục.” Nói rồi cô máy móc xoay người, nhanh chóng đi ra ngoài.
“Nhã Duy, quay lại!” Nam Cung Tuyệt lạnh giọng gọi.
Nam Cung Nhã Duy dừng chân lại, quay đầu: “Nhưng mà, anh, anh không phải muốn dùng cơm sao? Em quấy rầy như vậy hình như không hay lắm.”
Anh? Thiển Tịch sửng sốt một chút, cô gái trước mặt là em gái của Nam Cung Tuyệt? Thì ra tên này còn có một cô em gái sao? A, thật là buồn cười, tuy rằng đã gả cho anh, nhưng đối với người nhà của anh còn có những ai, cô hoàn toàn không biết gì cả.
Tay Nam Cung Tuyệt đã từ trong áo cô rút ra, cánh tay ôm cô cũng buông ra, lạnh lùng nhìn em gái mình: “Không ngoan ngoãn ở nước Anh du học, tại sao lại trở về???!”
Nam Cung Nhã Duy đôi tay chắp ở phía sau, căn bản không để ý tới lời anh mình nói, tiến đến gần Phong Thiển Tịch xem xét cô: “Wow, anh, anh càng ngày càng tinh mắt. Cô bạn gái này cũng thật là xinh đẹp nha! Thoạt nhìn còn có nét giống con lại! Được, không tệ, không tệ!”
Cô vừa gật đầu, vừa quan sát Phong Thiển Tịch từ trên xuống dưới.
Phong Thiển Tịch xấu hổ cười cười, bạn gái? Chẳng lẽ em gái của Nam Cung Tuyệt cũng không biết cô là vợ anh sao?
“Tôi là Nam Cung Nhã Duy, cô tên gì?”
“Tôi tên, Phong Thiển Tịch.”
“A... Tên cũng rất êm tai nha! Cô quen anh trai tôi bao lâu rồi?”
“Đại khái.... Nửa tháng rồi...” Cô đếm kỹ một chút, thời gian cô gả đến Nam Cung gia, cũng chỉ có nửa tháng không hơn.
“Wow, mới nữa tháng, anh trai liền đem cô về nhà hử? Xem ra anh tôi thực sự rất thích cô, ờ ờ! Tôi cũng cảm thấy cô không tệ!” Nam Cung Nhã Duy đưa ngón tay cái lên.
Nhìn cô gái trước mặt, tính tình so với Nam Cung Tuyệt đúng là một trời một vực.
Lúc này chỉ nghe Nam Cung Tuyệt cầm điện thoại nói: “Lập tức chuẩn bị máy bay đến Luân Đôn, lát nữa đem tiểu thư trở về Anh.”
Nam Cung Nhã Duy nóng nảy, nhảy lên một cái đoạt lấy di dộng từ tay Nam Cung Tuyệt, nhanh chóng nói: “Không cần chuẩn bị máy bay! Tôi không về Anh.” Sau đó tắt điện thoại.
Mắt lam nhìn em gái mình, lông mày nhíu chặt, nghiêm túc nói: “Nhã Duy! Trường học của em đã bắt đầu khai giảng rồi!”
Nam Cung Nhã Duy thở một hơi thật dài, một tay chống bên hông, bất đắc dĩ nói: “Anh, học sinh ba tốt như em, anh cảm thấy em sẽ làm loại chuyện như là trốn học sao? Em luôn luôn học tập chăm chỉ ngày ngày tiến lên!”
Anh nhíu mày sâu hơn.
Thấy anh trai vẫn hoài nghi mình, cô đành nói tiếp: “Em là sinh viên trao đổi, lần này em là sinh viên trao đổi quốc tế từ một trường học của Anh đến, đặc biệt quay về trường bên này học một thời gian.”
Nét mặt Nam Cung Tuyệt có chút hòa hoãn, liếc nhìn Phong Thiển Tịch bên cạnh nói: “Ngoài ra, cô ấy không phải là bạn gái của anh.”
Nhã Duy mở to hai mắt: “Không phải bạn gái, chẳng lẽ là tình nhân sao?”
Phong Thiển Tịch ở một bên nghe hai anh em này nói chuyện, chỉ cảm thấy bất lực, quả nhiên em gái anh thật sự không biết cô là gì của anh, cô làm vợ thật không có ý nghĩa gì, chỉ đơn giản là bị anh chơi đùa mà thôi. Nhưng mà trò đùa này của anh chơi quá lớn, lớn đến mức hủy hoại cả cuộc đời của cô.
Tầm mắt Nam Cung Tuyệt nhìn lại em gái mình, chuyện năm đó, Nhã Duy còn rất nhỏ, chắc cô cũng không biết tại sao lại thế này, cho nên.... Vì không muốn cô phải sống trong thù hận, những chuyện xảy ra trước kia anh chưa từng nói với em gái mình: “Cô ấy là vợ anh.”
Một câu nói rất đơn giản.
Nam Cung Nhã Duy kinh ngạc đến độ tròng mắt sắp rớt xuống đất, sửng sốt một hồi lâu, mới mở miệng nói: “Anh, anh gạt em! Anh cưới vợ khi nào? Tại sao lại không báo cho em? Hôn lễ đâu? Hai người lén cử hành sao?!”
“Bởi vì nhanh quá nên không kịp nói với em.” Nam Cung Tuyệt bình tĩnh nói.
“Nhưng mà.... Nhưng mà, em là em gái của anh nha, anh kết hôn cũng không nói cho em. Hôn lễ cũng không cho em biết.....” Nam Cung Nhã Duy vô cùng tủi thân nói.
“Hai người cứ nói chuyện, tôi ra ngoài trước.” Phong Thiển Tịch nói xong liền đi ra khỏi phòng, vừa hay, chuyện hồi nãy bị phá, cô cũng không cần phải dây dưa với anh.
Cô đóng cửa lại giúp hai anh em họ, một nỗi chua xót cứ dâng lên trong lòng, cho dù cô không muốn gả cho Nam Cung Tuyệt, không muốn làm vợ của anh, nhưng mà.... Sự thật là cô đã gả tới đây, đã mang cái danh phận là vợ của anh trên mình? Nhưng ngoại trừ cái tiếng vợ này, cô có được cái gì? Từ khi gả đến đây đã bị vũ nhục tra tấn, người nhà của anh cũng không hề biết đến sự tồn tại của cô. Rốt cuộc.... Cô làm Nam Cung thiếu phu nhân có ý nghĩa gì?
Hết thảy chuyện này, giống như là Nam Cung Tuyệt cố tình thiết kế ra một cái lồng giam. Dùng hôn nhân bức đi sự tự do của cô, sau đó lấy đi hết tất cả của cô.
Rốt cuộc đã sai ở đâu. Ông trời ơi, rốt cuộc người đã an bài sai chỗ nào vậy? Là cái đêm hôm đó trên du thuyền sao? Nếu không có tên đàn ông xa lạ mạnh mẽ muốn thân thể của cô, có phải Nam Cung Tuyệt sẽ không tàn nhẫn như thế hay không? Có phải anh sẽ nương tay với cô một chút, ít nhất cũng sẽ không có những lần vũ nhục đó.
Cô không hề khóc, cô chỉ cảm thấy vận mệnh buồn cười, buồn cười đến độ khiến người ta đau lòng.
Buổi tối.
“Chị dâu, chị dâu, thì ra chị chỉ lớn tháng hơn em. Chúng ta đây là sinh cùng năm, rất có duyên nha......” Nam Cung Nhã Duy ở bên tai cô nói không ngừng.
Ở trong căn nhà lạnh lẽo này, có lẽ Nam Cung Nhã Duy là người duy nhất khiến cho cô cảm thấy có chút ấm áp: “Gọi tôi là Thiển Tịch được rồi.”
“Ừm... Cũng được, khỏi cho lúc đến trường thêm phiền phức.”
“Trường học?”
“Đúng vậy, em nghe anh trai nói, chị cũng là sinh viên của đại học Quý Tước. Lần này em làm trao đổi sinh, cũng là đến trường đại học đó á, chúng ta quá là có duyên rồi.”
“Thật không? Em cũng đến trường đó học?”
Đại học Quý Tước, quả thật là tiếng tăm lừng lẫy, bởi vì có rất nhiều con cái của những người có tiền đều học ở đây, nguồn đầu tư tự nhiên cũng lớn hơn. Trường luôn duy trì mối quan hệ tốt đẹp với các trường quốc tế, cũng thường xuyên mời giáo sư nổi danh ở nước ngoài về giảng dạy.
Editor:
Em gái siêu ngầu lên sàn, là một tiểu thư hồn nhiên trong sáng nhất truyện, cũng là cô gái có mối tình buồn nhất truyện. Ngược tơi tả từ chính đến phụ... Chaizooo!!!
Cô gái này, quả thực đáng yêu đến mức làm người ta thèm chảy nước miếng. Nhưng mà cô ấy là ai? Không phải là người hầu? Là ai chứ?
Cô gái chớp chớp mắt, đứng ở cửa cứng đờ nhìn cảnh hai người thân mật trong phòng, cô nhìn từ trên xuống dưới, nhìn thấy bàn tay to lớn của Nam Cung Tuyệt đang ở trong áo của người đẹp, vừa hay chỗ đó là ngực!!! Rất hiển nhiên......, đây là..... Hình ảnh tình cảm rất mảnh liệt nha!: “Em có phải quấy rầy hai người rồi không..... Em đi ra ngoài trước, hai người cứ tiếp tục, tiếp tục.” Nói rồi cô máy móc xoay người, nhanh chóng đi ra ngoài.
“Nhã Duy, quay lại!” Nam Cung Tuyệt lạnh giọng gọi.
Nam Cung Nhã Duy dừng chân lại, quay đầu: “Nhưng mà, anh, anh không phải muốn dùng cơm sao? Em quấy rầy như vậy hình như không hay lắm.”
Anh? Thiển Tịch sửng sốt một chút, cô gái trước mặt là em gái của Nam Cung Tuyệt? Thì ra tên này còn có một cô em gái sao? A, thật là buồn cười, tuy rằng đã gả cho anh, nhưng đối với người nhà của anh còn có những ai, cô hoàn toàn không biết gì cả.
Tay Nam Cung Tuyệt đã từ trong áo cô rút ra, cánh tay ôm cô cũng buông ra, lạnh lùng nhìn em gái mình: “Không ngoan ngoãn ở nước Anh du học, tại sao lại trở về???!”
Nam Cung Nhã Duy đôi tay chắp ở phía sau, căn bản không để ý tới lời anh mình nói, tiến đến gần Phong Thiển Tịch xem xét cô: “Wow, anh, anh càng ngày càng tinh mắt. Cô bạn gái này cũng thật là xinh đẹp nha! Thoạt nhìn còn có nét giống con lại! Được, không tệ, không tệ!”
Cô vừa gật đầu, vừa quan sát Phong Thiển Tịch từ trên xuống dưới.
Phong Thiển Tịch xấu hổ cười cười, bạn gái? Chẳng lẽ em gái của Nam Cung Tuyệt cũng không biết cô là vợ anh sao?
“Tôi là Nam Cung Nhã Duy, cô tên gì?”
“Tôi tên, Phong Thiển Tịch.”
“A... Tên cũng rất êm tai nha! Cô quen anh trai tôi bao lâu rồi?”
“Đại khái.... Nửa tháng rồi...” Cô đếm kỹ một chút, thời gian cô gả đến Nam Cung gia, cũng chỉ có nửa tháng không hơn.
“Wow, mới nữa tháng, anh trai liền đem cô về nhà hử? Xem ra anh tôi thực sự rất thích cô, ờ ờ! Tôi cũng cảm thấy cô không tệ!” Nam Cung Nhã Duy đưa ngón tay cái lên.
Nhìn cô gái trước mặt, tính tình so với Nam Cung Tuyệt đúng là một trời một vực.
Lúc này chỉ nghe Nam Cung Tuyệt cầm điện thoại nói: “Lập tức chuẩn bị máy bay đến Luân Đôn, lát nữa đem tiểu thư trở về Anh.”
Nam Cung Nhã Duy nóng nảy, nhảy lên một cái đoạt lấy di dộng từ tay Nam Cung Tuyệt, nhanh chóng nói: “Không cần chuẩn bị máy bay! Tôi không về Anh.” Sau đó tắt điện thoại.
Mắt lam nhìn em gái mình, lông mày nhíu chặt, nghiêm túc nói: “Nhã Duy! Trường học của em đã bắt đầu khai giảng rồi!”
Nam Cung Nhã Duy thở một hơi thật dài, một tay chống bên hông, bất đắc dĩ nói: “Anh, học sinh ba tốt như em, anh cảm thấy em sẽ làm loại chuyện như là trốn học sao? Em luôn luôn học tập chăm chỉ ngày ngày tiến lên!”
Anh nhíu mày sâu hơn.
Thấy anh trai vẫn hoài nghi mình, cô đành nói tiếp: “Em là sinh viên trao đổi, lần này em là sinh viên trao đổi quốc tế từ một trường học của Anh đến, đặc biệt quay về trường bên này học một thời gian.”
Nét mặt Nam Cung Tuyệt có chút hòa hoãn, liếc nhìn Phong Thiển Tịch bên cạnh nói: “Ngoài ra, cô ấy không phải là bạn gái của anh.”
Nhã Duy mở to hai mắt: “Không phải bạn gái, chẳng lẽ là tình nhân sao?”
Phong Thiển Tịch ở một bên nghe hai anh em này nói chuyện, chỉ cảm thấy bất lực, quả nhiên em gái anh thật sự không biết cô là gì của anh, cô làm vợ thật không có ý nghĩa gì, chỉ đơn giản là bị anh chơi đùa mà thôi. Nhưng mà trò đùa này của anh chơi quá lớn, lớn đến mức hủy hoại cả cuộc đời của cô.
Tầm mắt Nam Cung Tuyệt nhìn lại em gái mình, chuyện năm đó, Nhã Duy còn rất nhỏ, chắc cô cũng không biết tại sao lại thế này, cho nên.... Vì không muốn cô phải sống trong thù hận, những chuyện xảy ra trước kia anh chưa từng nói với em gái mình: “Cô ấy là vợ anh.”
Một câu nói rất đơn giản.
Nam Cung Nhã Duy kinh ngạc đến độ tròng mắt sắp rớt xuống đất, sửng sốt một hồi lâu, mới mở miệng nói: “Anh, anh gạt em! Anh cưới vợ khi nào? Tại sao lại không báo cho em? Hôn lễ đâu? Hai người lén cử hành sao?!”
“Bởi vì nhanh quá nên không kịp nói với em.” Nam Cung Tuyệt bình tĩnh nói.
“Nhưng mà.... Nhưng mà, em là em gái của anh nha, anh kết hôn cũng không nói cho em. Hôn lễ cũng không cho em biết.....” Nam Cung Nhã Duy vô cùng tủi thân nói.
“Hai người cứ nói chuyện, tôi ra ngoài trước.” Phong Thiển Tịch nói xong liền đi ra khỏi phòng, vừa hay, chuyện hồi nãy bị phá, cô cũng không cần phải dây dưa với anh.
Cô đóng cửa lại giúp hai anh em họ, một nỗi chua xót cứ dâng lên trong lòng, cho dù cô không muốn gả cho Nam Cung Tuyệt, không muốn làm vợ của anh, nhưng mà.... Sự thật là cô đã gả tới đây, đã mang cái danh phận là vợ của anh trên mình? Nhưng ngoại trừ cái tiếng vợ này, cô có được cái gì? Từ khi gả đến đây đã bị vũ nhục tra tấn, người nhà của anh cũng không hề biết đến sự tồn tại của cô. Rốt cuộc.... Cô làm Nam Cung thiếu phu nhân có ý nghĩa gì?
Hết thảy chuyện này, giống như là Nam Cung Tuyệt cố tình thiết kế ra một cái lồng giam. Dùng hôn nhân bức đi sự tự do của cô, sau đó lấy đi hết tất cả của cô.
Rốt cuộc đã sai ở đâu. Ông trời ơi, rốt cuộc người đã an bài sai chỗ nào vậy? Là cái đêm hôm đó trên du thuyền sao? Nếu không có tên đàn ông xa lạ mạnh mẽ muốn thân thể của cô, có phải Nam Cung Tuyệt sẽ không tàn nhẫn như thế hay không? Có phải anh sẽ nương tay với cô một chút, ít nhất cũng sẽ không có những lần vũ nhục đó.
Cô không hề khóc, cô chỉ cảm thấy vận mệnh buồn cười, buồn cười đến độ khiến người ta đau lòng.
Buổi tối.
“Chị dâu, chị dâu, thì ra chị chỉ lớn tháng hơn em. Chúng ta đây là sinh cùng năm, rất có duyên nha......” Nam Cung Nhã Duy ở bên tai cô nói không ngừng.
Ở trong căn nhà lạnh lẽo này, có lẽ Nam Cung Nhã Duy là người duy nhất khiến cho cô cảm thấy có chút ấm áp: “Gọi tôi là Thiển Tịch được rồi.”
“Ừm... Cũng được, khỏi cho lúc đến trường thêm phiền phức.”
“Trường học?”
“Đúng vậy, em nghe anh trai nói, chị cũng là sinh viên của đại học Quý Tước. Lần này em làm trao đổi sinh, cũng là đến trường đại học đó á, chúng ta quá là có duyên rồi.”
“Thật không? Em cũng đến trường đó học?”
Đại học Quý Tước, quả thật là tiếng tăm lừng lẫy, bởi vì có rất nhiều con cái của những người có tiền đều học ở đây, nguồn đầu tư tự nhiên cũng lớn hơn. Trường luôn duy trì mối quan hệ tốt đẹp với các trường quốc tế, cũng thường xuyên mời giáo sư nổi danh ở nước ngoài về giảng dạy.
Editor:
Em gái siêu ngầu lên sàn, là một tiểu thư hồn nhiên trong sáng nhất truyện, cũng là cô gái có mối tình buồn nhất truyện. Ngược tơi tả từ chính đến phụ... Chaizooo!!!
Last edited: