-
Chương 807: Mũi nhọn chỉ tới, ám kỳ phát uy!
Nguyên bản những phóng viên quốc nội bởi vì hai tin tức vừa đến từ Nhật Bản làm hả lòng hả dạ, lúc này nghe được lời nói của Trần Phàm, một đám người lập tức dùng hết sức vỗ tay không ngừng.
Trong lúc nhất thời, tiếng vỗ tay vang như tiếng sấm nổi lên khắp đại sảnh.
Nghe tiếng vỗ tay vang dội, nhìn khuôn mặt hưng phấn của mọi người, phóng viên kia chỉ cảm thấy như bị tát vào mặt, thần tình xấu hổ ngồi xuống cúi đầu.
- Trần tiên sinh, tôi là phóng viên đến từ đài truyền hình Mỹ.
Phóng viên thứ ba được chỉ định là một người có râu quai nón, hắn đứng dậy không lộ ra chút vẻ khẩn trương, chậm rãi hỏi
- Đoạn thời gian trước, có tin tức truyền ra, vũ khí của Mỹ bị buôn lậu ra nước ngoài, lần lượt qua tay vài trùm buôn lậu vũ khí, đã đến đại lục. Theo ngành đặc công Mỹ lộ tin tức, sự kiện buôn lậu lần này liên quan tới đầu sỏ buôn lậu vũ khí của Nga là Kroff, mà Kroff là bạn của ngìa. Đối với việc này rất nhiều người đều hoài nghi ngài có tác dụng phi thường trọng yếu trong việc này, có đúng như vậy không?
Hoa lạp!
Phóng viên kia vừa nói xong, hiện trường nhất thời xôn xao một mảnh.
Tuy nói toàn bộ phóng viên ở đây đều nghe được chuyện này, nhưng thật không biết vũ khí đến đại lục, lúc này nghe được câu hỏi kia, lại thêm hành động của Trần Phàm đều làm họ kinh ngạc ngẩn người!
Không riêng gì phóng viên dưới đài, dù là Dương Viễn cùng Hoàng Chí Văn cũng có biểu tình kinh hãi.
Tuy rằng thân phận họ không tầm thường, nhưng hiểu được muốn vận chuyển vũ khí buôn lậu từ Mỹ đến đại lục khó khăn tới cỡ nào!
So với họ mà nói, Edward vẫn trấn định hơn, là trùm tài chính nước Anh, hắn hiểu rõ hai chữ Đồ Tể có ý nghĩa thế nào!
Thậm chí hắn còn biết, được xưng là trùm Kroff vốn là tiểu đệ của Trần Phàm...
Trong lúc nhất thời, ánh mắt các phóng viên lại tụ tập trên người Trần Phàm.
Nhìn thấy thần tình chờ đợi của mọi người, Trần Phàm cười lắc lắc đầu
- Thật xin lỗi, người bạn phóng viên này, tôi không hiểu anh đang nói chuyện gì.
Tuy rằng đoán được Trần Phàm sẽ không trả lời vấn đề công khai, nhưng nghe được lời giả vờ của Trần Phàm, vẻ mặt phóng viên kia thất vọng, hắn rất muốn hỏi lại lần nữa, nhưng cuối cùng vẫn nhịn được.
Bởi vì hắn biết, nếu Trần Phàm không muốn nói, hắn hỏi lại cũng vô dụng.
Người thất vọng không chỉ riêng gì hắn, mà những người khác cũng như thế.
- Anh nói người kia nói thật hay giả vậy?
- Giả rồi, anh thật không suy nghĩ, Trần Phàm chỉ là một thương nhân, một thương nhân muốn làm chuyện này thật không thực tế chút nào.
- Thế thì chưa chắc, bản thân tôi cảm thấy rất có thể. Các anh cũng không thử nghĩ xem, từ sau khi Trần Phàm bị đuổi ra khỏi Trần gia, liên tiếp quét mặt những đại nhân vật quyền uy, còn có Trần Kiến Quốc. Những đại nhân vật kia sở dĩ nén giận, tôi nghĩ có thể bởi vì chuyện này...
Đối với rất nhiều phóng viên mà nói, tâm lý bát quái thuộc về bản tính, khi thất vọng họ cũng không ngừng nghị luận.
Nhìn thấy một màn như vậy, Dương Viên ho khan một tiếng, chờ mọi người yên lặng lại nói
- Tốt lắm, Trần tiên sinh đã trả lời ba vấn đề, hiện tại mời mọi người phỏng vấn Hoàng bí thư.
- Bá!
Dương Viễn vừa dứt lời, ngoại trừ phóng viên vừa hỏi, cơ hồ mọi người đều giơ tay lên, điều này cũng xác minh Hoàng Chí Văn tham gia tin tức họp báo lần này càng làm mọi người hứng thú hơn cả Edward.
Ba giây sau, Hoàng Chí Văn khí định thần nhàn chỉ định một nữ phóng viên đến từ Hong Kong.
Mọi người đều biết, ngành truyền thông quốc nội được khống chế cực kỳ nghiêm khắc, chủ yếu dựa theo ý tứ của cấp trên tiến hành dẫn đường, mà Hong Kong được nới lỏng rất nhiều, điều này liền hình thành việc có rất nhiều tin tức bị cấm tại quốc nội nhưng tại Hong Kong được truyền bá.
- Hoàng tiên sinh...Hoàng bí thư...nữ phóng viên đến từ Hong Kong được chọn, có vẻ hết sức kinh ngạc, sửng sốt vài giây mới đứng dậy, sau khi đứng dậy bởi vì quá mức khẩn trương, theo thói quen xưng hô Hoàng Chí Văn làm tiên sinh, sau đó lại cảm thấy được không ổn, vội vàng sửa miệng, đồng thời cũng điều chỉnh cảm xúc một phen
- Vừa rồi trong hội nghị đầu tư, Yến tiên sinh từng yêu cầu ngài rời khỏi hội trường tiến hành kiểm điểm, ngài cũng không nghe lời chấp hành. Ở thời khắc mấu chốt thế này, ngài ở giữa đám đông ngang nhiên xem thường yêu cầu của Yến tiên sinh, xin hỏi vì sao ngài phải làm như vậy?
- Mọi người đều biết, Liêu Ninh là đầu tư đầu tiên của tập đoàn Cao Tường và Kerner Er, cũng là một nơi thử nghiệm của hai đại tập đoàn. Sở dĩ tôi đến trễ là vì Trần tiên sinh điện thoại nói, cùng Trần tiên sinh trao đổi về vấn đề đầu tư giữa hai đại tập đoàn. Mà về vấn đề này, chủ tịch tập đoàn Cao Tường Trần tiên sinh đã giải thích rõ ràng, tôi nhận được lời mời của hai đại tập đoàn thay mặt Tỉnh ủy cùng Ủy ban Liêu Ninh mà đến.
Đối diện câu hỏi sắc bén của phóng viên Hong Kong, Hoàng Chí Văn không khiêm không ti đưa ra câu trả lời thuyết phục, không hề biểu hiện sự tôn trọng đối với Yến Khánh, ngược lại còn mập mờ cho thấy hiện tại mình là người của Trần Phàm.
- Bá!
Nghe được câu trả lời của Hoàng Chí Văn, tuyệt đại bộ phận các phóng viên sắc mặt đều biến đổi.
Trước đó Yến Khánh mở miệng yêu cầu Hoàng Chí Văn rời khỏi hội trường, Hoàng Chí Văn không chút phản ứng, tuy nói có ý tứ khiêu khích Yến Khánh, nhưng cũng không rõ ràng, mà lúc này Hoàng Chí Văn rõ ràng công khai ủng hộ Trần Phàm...
- Hoàng bí thư, Yến tiên sinh là lãnh đạo thượng cấp của ngài, có quyền yêu cầu ngài chấp hành mệnh lệnh, ngài ngang nhiên xem thường mệnh lệnh của ông ấy, dụng ý là như thế nào?
Phóng viên thứ hai đến từ Thai Loan, hắn càng thêm sắc bén, một châm thấy máu. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
- Chào anh, mời cho phép tôi uốn nắn câu hỏi sai lầm của anh. Thứ nhất Yến tiên sinh muốn tôi rời khỏi hội trường chỉ là lời đề nghị mà không phải mệnh lệnh. Thứ hai tôi cũng không xem thường đề nghị của ông ấy, nguyên bản sau khi ông ấy đưa ra lời đề nghị, tôi định mở miệng nói lý do mình đến trễ, kết quả Trần tiên sinh lại mở miệng làm cho tôi mất đi cơ hội giải thích, sau Yến tiên sinh lại chấp nhận lời của Trần tiên sinh, nên tôi không tiếp tục giải thích. Cuối cùng, bất kể là quan viên nào đều phải tuân thủ pháp luật của quốc gia, quán triệt chắc chắn văn kiện phát xuống, kiên quyết ủng hộ bất cứ quyết định nào, mà không phải chấp hành yêu cầu cùng mệnh lệnh của ai!
Đối mặt với ánh nhìn chăm chú của nhiều người, sắc mặt Hoàng Chí Văn bình tĩnh đưa ra câu trả lời thuyết phục.
Vừa trả lời xong, cả đại sảnh nhất thời chợt yên lặng như cõi chết.
Nếu trước đó Hoàng Chí Văn công khai ủng hộ Trần Phàm, như vậy giờ này khắc này Hoàng Chí Văn trực tiếp chĩa mũi nhọn vào Yến Khánh!
Phải biết rằng, cho tới nay ai cũng xem Hoàng Chí Văn là người của Yến gia, hiện giờ ngay thời khắc mấu chốt mời dự hội nghị, ngang nhiên đem mũi nhọn chỉ thẳng vào Yến Khánh, thật không cách nào tưởng tượng.
- Bành bạch...
Sau thoáng yên lặng ngắn ngủi, cả hội trường lại vang lên tiếng vỗ tay như tiếng sấm.
Tuy nói lời của Hoàng Chí Văn có chút trực tiếp, nhưng đứng ở góc độ người thường cũng không có nói sai, vì thế được những phóng viên kia mạnh mẽ ủng hộ, nhưng nếu từ góc độ quan chức đến xem, Hoàng Chí Văn chính là nhổ lông trên đầu lão hổ, muốn chết!
Nhìn thấy các phóng viên nhiệt liệt vỗ tay, Hoàng Chí Văn không hề vì sự điên cuồng của mình mà sợ hãi, lại dùng khóe mắt đánh giá Trần Phàm, tựa hồ muốn biết hắn có hài lòng đối với việc làm này của mình hay không.
Làm như đã nhận ra ánh mắt của Hoàng Chí Văn, dáng mỉm cười trên mặt Trần Phàm càng dày đặc, dùng chi tiết nhỏ này biểu đạt sự hài lòng đối với Hoàng Chí Văn.
Nhận thấy được dáng tươi cười biến hóa của Trần Phàm, Hoàng Chí Văn chợt thả lỏng, đồng thời hắn cũng biết rõ, nếu Trần Phàm không bảo hộ cho hắn, với lời nói vừa rồi của hắn dù có mười cái đầu cũng không đủ bị chém!
Đúng như Hoàng Chí Văn suy nghĩ, quả thật có nhiều quan chức xem buổi họp báo này, trong đó đa số là người thuộc về phe phái Yến gia.
Những người đó bị diễn biến trong buổi hội nghị làm chấn kinh, lúc này nhìn thấy Hoàng Chí Văn ngang nhiên đem mũi nhọn chỉ vào Yến Khánh, trong lòng bọn hắn rung động thật không cách nào để hình dung.
Vừa chấn kinh, bọn hắn cũng từ tin tức hôm nay lấy được tin tức hữu dụng cho mình.
Theo bọn hắn xem ra, Hoàng Chí Văn nếu dám đem mũi nhọn chỉ hướng Yến Khánh, tuyệt đối không phải đầu óc có vấn đề mà là có điều dựa vào!
Có lẽ ở trong mắt người bình thường, Hoàng Chí Văn chỉ là dựa vào Trần Phàm, nhưng trong mắt những ai trà trộn trong quan trường, bọn hắn có một vạn lý do để tin tưởng, Hoàng Chí Văn thay mặt đã biểu lộ ý tứ của một vài đại nhân vật, cũng chính là thứ mà người ta gọi là hướng gió!
Hướng gió.
Điều này trong quan trường rất trọng yếu!
Rất nhiều người có thể ở trong quan trường tiến thêm một bước lên mây, thường thường là vì họ đã xem đúng hướng gió, đứng đúng đội ngũ.
Ngược lại có rất nhiều người rơi xuống, chính là vì nhìn lầm hướng gió.
Tục ngữ nói, cấp dưới nhìn thượng cấp, xem không hiểu thượng cấp cùng bình cấp.
Sau khi buổi họp báo kết thúc, trong một gian phòng tại trung tâm hội nghị quốc tế Đông Hải, không khí có vẻ phi thường quỷ dị cùng áp lực. Đây chính là thân tín của Yến Khánh, một đám sắc mặt ngưng trọng, không ai mở miệng, chỉ liên tục hút thuốc đồng thời trộm quan sát phản ứng của những người khác, cố gắng từ trên mặt những người khác nhìn ra một ít vấn đề, để họ có thể làm ra lựa chọn.
Những người này mà còn như thế, thì những người bên dưới lại như thế nào?
Hướng gió thay đổi, trời cũng phải đổi!
Ám kỳ phát ra.
Ngày này, viên quân cờ Hoàng Chí Văn đã sớm được Trần Phàm bỏ vào bàn cờ, hào quang bắn ra bốn phía.
Trong lúc nhất thời, tiếng vỗ tay vang như tiếng sấm nổi lên khắp đại sảnh.
Nghe tiếng vỗ tay vang dội, nhìn khuôn mặt hưng phấn của mọi người, phóng viên kia chỉ cảm thấy như bị tát vào mặt, thần tình xấu hổ ngồi xuống cúi đầu.
- Trần tiên sinh, tôi là phóng viên đến từ đài truyền hình Mỹ.
Phóng viên thứ ba được chỉ định là một người có râu quai nón, hắn đứng dậy không lộ ra chút vẻ khẩn trương, chậm rãi hỏi
- Đoạn thời gian trước, có tin tức truyền ra, vũ khí của Mỹ bị buôn lậu ra nước ngoài, lần lượt qua tay vài trùm buôn lậu vũ khí, đã đến đại lục. Theo ngành đặc công Mỹ lộ tin tức, sự kiện buôn lậu lần này liên quan tới đầu sỏ buôn lậu vũ khí của Nga là Kroff, mà Kroff là bạn của ngìa. Đối với việc này rất nhiều người đều hoài nghi ngài có tác dụng phi thường trọng yếu trong việc này, có đúng như vậy không?
Hoa lạp!
Phóng viên kia vừa nói xong, hiện trường nhất thời xôn xao một mảnh.
Tuy nói toàn bộ phóng viên ở đây đều nghe được chuyện này, nhưng thật không biết vũ khí đến đại lục, lúc này nghe được câu hỏi kia, lại thêm hành động của Trần Phàm đều làm họ kinh ngạc ngẩn người!
Không riêng gì phóng viên dưới đài, dù là Dương Viễn cùng Hoàng Chí Văn cũng có biểu tình kinh hãi.
Tuy rằng thân phận họ không tầm thường, nhưng hiểu được muốn vận chuyển vũ khí buôn lậu từ Mỹ đến đại lục khó khăn tới cỡ nào!
So với họ mà nói, Edward vẫn trấn định hơn, là trùm tài chính nước Anh, hắn hiểu rõ hai chữ Đồ Tể có ý nghĩa thế nào!
Thậm chí hắn còn biết, được xưng là trùm Kroff vốn là tiểu đệ của Trần Phàm...
Trong lúc nhất thời, ánh mắt các phóng viên lại tụ tập trên người Trần Phàm.
Nhìn thấy thần tình chờ đợi của mọi người, Trần Phàm cười lắc lắc đầu
- Thật xin lỗi, người bạn phóng viên này, tôi không hiểu anh đang nói chuyện gì.
Tuy rằng đoán được Trần Phàm sẽ không trả lời vấn đề công khai, nhưng nghe được lời giả vờ của Trần Phàm, vẻ mặt phóng viên kia thất vọng, hắn rất muốn hỏi lại lần nữa, nhưng cuối cùng vẫn nhịn được.
Bởi vì hắn biết, nếu Trần Phàm không muốn nói, hắn hỏi lại cũng vô dụng.
Người thất vọng không chỉ riêng gì hắn, mà những người khác cũng như thế.
- Anh nói người kia nói thật hay giả vậy?
- Giả rồi, anh thật không suy nghĩ, Trần Phàm chỉ là một thương nhân, một thương nhân muốn làm chuyện này thật không thực tế chút nào.
- Thế thì chưa chắc, bản thân tôi cảm thấy rất có thể. Các anh cũng không thử nghĩ xem, từ sau khi Trần Phàm bị đuổi ra khỏi Trần gia, liên tiếp quét mặt những đại nhân vật quyền uy, còn có Trần Kiến Quốc. Những đại nhân vật kia sở dĩ nén giận, tôi nghĩ có thể bởi vì chuyện này...
Đối với rất nhiều phóng viên mà nói, tâm lý bát quái thuộc về bản tính, khi thất vọng họ cũng không ngừng nghị luận.
Nhìn thấy một màn như vậy, Dương Viên ho khan một tiếng, chờ mọi người yên lặng lại nói
- Tốt lắm, Trần tiên sinh đã trả lời ba vấn đề, hiện tại mời mọi người phỏng vấn Hoàng bí thư.
- Bá!
Dương Viễn vừa dứt lời, ngoại trừ phóng viên vừa hỏi, cơ hồ mọi người đều giơ tay lên, điều này cũng xác minh Hoàng Chí Văn tham gia tin tức họp báo lần này càng làm mọi người hứng thú hơn cả Edward.
Ba giây sau, Hoàng Chí Văn khí định thần nhàn chỉ định một nữ phóng viên đến từ Hong Kong.
Mọi người đều biết, ngành truyền thông quốc nội được khống chế cực kỳ nghiêm khắc, chủ yếu dựa theo ý tứ của cấp trên tiến hành dẫn đường, mà Hong Kong được nới lỏng rất nhiều, điều này liền hình thành việc có rất nhiều tin tức bị cấm tại quốc nội nhưng tại Hong Kong được truyền bá.
- Hoàng tiên sinh...Hoàng bí thư...nữ phóng viên đến từ Hong Kong được chọn, có vẻ hết sức kinh ngạc, sửng sốt vài giây mới đứng dậy, sau khi đứng dậy bởi vì quá mức khẩn trương, theo thói quen xưng hô Hoàng Chí Văn làm tiên sinh, sau đó lại cảm thấy được không ổn, vội vàng sửa miệng, đồng thời cũng điều chỉnh cảm xúc một phen
- Vừa rồi trong hội nghị đầu tư, Yến tiên sinh từng yêu cầu ngài rời khỏi hội trường tiến hành kiểm điểm, ngài cũng không nghe lời chấp hành. Ở thời khắc mấu chốt thế này, ngài ở giữa đám đông ngang nhiên xem thường yêu cầu của Yến tiên sinh, xin hỏi vì sao ngài phải làm như vậy?
- Mọi người đều biết, Liêu Ninh là đầu tư đầu tiên của tập đoàn Cao Tường và Kerner Er, cũng là một nơi thử nghiệm của hai đại tập đoàn. Sở dĩ tôi đến trễ là vì Trần tiên sinh điện thoại nói, cùng Trần tiên sinh trao đổi về vấn đề đầu tư giữa hai đại tập đoàn. Mà về vấn đề này, chủ tịch tập đoàn Cao Tường Trần tiên sinh đã giải thích rõ ràng, tôi nhận được lời mời của hai đại tập đoàn thay mặt Tỉnh ủy cùng Ủy ban Liêu Ninh mà đến.
Đối diện câu hỏi sắc bén của phóng viên Hong Kong, Hoàng Chí Văn không khiêm không ti đưa ra câu trả lời thuyết phục, không hề biểu hiện sự tôn trọng đối với Yến Khánh, ngược lại còn mập mờ cho thấy hiện tại mình là người của Trần Phàm.
- Bá!
Nghe được câu trả lời của Hoàng Chí Văn, tuyệt đại bộ phận các phóng viên sắc mặt đều biến đổi.
Trước đó Yến Khánh mở miệng yêu cầu Hoàng Chí Văn rời khỏi hội trường, Hoàng Chí Văn không chút phản ứng, tuy nói có ý tứ khiêu khích Yến Khánh, nhưng cũng không rõ ràng, mà lúc này Hoàng Chí Văn rõ ràng công khai ủng hộ Trần Phàm...
- Hoàng bí thư, Yến tiên sinh là lãnh đạo thượng cấp của ngài, có quyền yêu cầu ngài chấp hành mệnh lệnh, ngài ngang nhiên xem thường mệnh lệnh của ông ấy, dụng ý là như thế nào?
Phóng viên thứ hai đến từ Thai Loan, hắn càng thêm sắc bén, một châm thấy máu. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
- Chào anh, mời cho phép tôi uốn nắn câu hỏi sai lầm của anh. Thứ nhất Yến tiên sinh muốn tôi rời khỏi hội trường chỉ là lời đề nghị mà không phải mệnh lệnh. Thứ hai tôi cũng không xem thường đề nghị của ông ấy, nguyên bản sau khi ông ấy đưa ra lời đề nghị, tôi định mở miệng nói lý do mình đến trễ, kết quả Trần tiên sinh lại mở miệng làm cho tôi mất đi cơ hội giải thích, sau Yến tiên sinh lại chấp nhận lời của Trần tiên sinh, nên tôi không tiếp tục giải thích. Cuối cùng, bất kể là quan viên nào đều phải tuân thủ pháp luật của quốc gia, quán triệt chắc chắn văn kiện phát xuống, kiên quyết ủng hộ bất cứ quyết định nào, mà không phải chấp hành yêu cầu cùng mệnh lệnh của ai!
Đối mặt với ánh nhìn chăm chú của nhiều người, sắc mặt Hoàng Chí Văn bình tĩnh đưa ra câu trả lời thuyết phục.
Vừa trả lời xong, cả đại sảnh nhất thời chợt yên lặng như cõi chết.
Nếu trước đó Hoàng Chí Văn công khai ủng hộ Trần Phàm, như vậy giờ này khắc này Hoàng Chí Văn trực tiếp chĩa mũi nhọn vào Yến Khánh!
Phải biết rằng, cho tới nay ai cũng xem Hoàng Chí Văn là người của Yến gia, hiện giờ ngay thời khắc mấu chốt mời dự hội nghị, ngang nhiên đem mũi nhọn chỉ thẳng vào Yến Khánh, thật không cách nào tưởng tượng.
- Bành bạch...
Sau thoáng yên lặng ngắn ngủi, cả hội trường lại vang lên tiếng vỗ tay như tiếng sấm.
Tuy nói lời của Hoàng Chí Văn có chút trực tiếp, nhưng đứng ở góc độ người thường cũng không có nói sai, vì thế được những phóng viên kia mạnh mẽ ủng hộ, nhưng nếu từ góc độ quan chức đến xem, Hoàng Chí Văn chính là nhổ lông trên đầu lão hổ, muốn chết!
Nhìn thấy các phóng viên nhiệt liệt vỗ tay, Hoàng Chí Văn không hề vì sự điên cuồng của mình mà sợ hãi, lại dùng khóe mắt đánh giá Trần Phàm, tựa hồ muốn biết hắn có hài lòng đối với việc làm này của mình hay không.
Làm như đã nhận ra ánh mắt của Hoàng Chí Văn, dáng mỉm cười trên mặt Trần Phàm càng dày đặc, dùng chi tiết nhỏ này biểu đạt sự hài lòng đối với Hoàng Chí Văn.
Nhận thấy được dáng tươi cười biến hóa của Trần Phàm, Hoàng Chí Văn chợt thả lỏng, đồng thời hắn cũng biết rõ, nếu Trần Phàm không bảo hộ cho hắn, với lời nói vừa rồi của hắn dù có mười cái đầu cũng không đủ bị chém!
Đúng như Hoàng Chí Văn suy nghĩ, quả thật có nhiều quan chức xem buổi họp báo này, trong đó đa số là người thuộc về phe phái Yến gia.
Những người đó bị diễn biến trong buổi hội nghị làm chấn kinh, lúc này nhìn thấy Hoàng Chí Văn ngang nhiên đem mũi nhọn chỉ vào Yến Khánh, trong lòng bọn hắn rung động thật không cách nào để hình dung.
Vừa chấn kinh, bọn hắn cũng từ tin tức hôm nay lấy được tin tức hữu dụng cho mình.
Theo bọn hắn xem ra, Hoàng Chí Văn nếu dám đem mũi nhọn chỉ hướng Yến Khánh, tuyệt đối không phải đầu óc có vấn đề mà là có điều dựa vào!
Có lẽ ở trong mắt người bình thường, Hoàng Chí Văn chỉ là dựa vào Trần Phàm, nhưng trong mắt những ai trà trộn trong quan trường, bọn hắn có một vạn lý do để tin tưởng, Hoàng Chí Văn thay mặt đã biểu lộ ý tứ của một vài đại nhân vật, cũng chính là thứ mà người ta gọi là hướng gió!
Hướng gió.
Điều này trong quan trường rất trọng yếu!
Rất nhiều người có thể ở trong quan trường tiến thêm một bước lên mây, thường thường là vì họ đã xem đúng hướng gió, đứng đúng đội ngũ.
Ngược lại có rất nhiều người rơi xuống, chính là vì nhìn lầm hướng gió.
Tục ngữ nói, cấp dưới nhìn thượng cấp, xem không hiểu thượng cấp cùng bình cấp.
Sau khi buổi họp báo kết thúc, trong một gian phòng tại trung tâm hội nghị quốc tế Đông Hải, không khí có vẻ phi thường quỷ dị cùng áp lực. Đây chính là thân tín của Yến Khánh, một đám sắc mặt ngưng trọng, không ai mở miệng, chỉ liên tục hút thuốc đồng thời trộm quan sát phản ứng của những người khác, cố gắng từ trên mặt những người khác nhìn ra một ít vấn đề, để họ có thể làm ra lựa chọn.
Những người này mà còn như thế, thì những người bên dưới lại như thế nào?
Hướng gió thay đổi, trời cũng phải đổi!
Ám kỳ phát ra.
Ngày này, viên quân cờ Hoàng Chí Văn đã sớm được Trần Phàm bỏ vào bàn cờ, hào quang bắn ra bốn phía.