Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2261
Chương 2261
Yoshimura Miyu cười tươi như hoa, cũng không rời đi ngay mà nói: “Cô Tần và ngài Trần Gia Bảo đứng bên nhau thật giống một đôi tình nhân, nếu hai người đã muốn đi dạo, tôi cũng biết một vài địa điểm đáng thưởng thức.
Đường số 8 Ginza chắc chắn là lựa chọn hàng đầu để mua sắm, bất kể ngài Trần muốn mua trang sức gì cho cô Tần đều có thể mua được, nếu mua sắm chán rồi, có thể đến Akihabara uống cà phê, chơi gắp thú, chắc chắn đó là nơi dành cho những cặp tình nhân đến chơi.
Đến tối, hai người còn có thể đến chùa Sensoji, ban đêm người ít, ánh đèn cũng rất đẹp.”
“Cảm ơn cô đã giới thiệu.” Tần Thi Vân nghe đến hai chữ “tình nhân” mặt đỏ lên, trộm nhìn Trần Gia Bảo, nhưng thấy Trần Gia Bảo không phản đối, ánh mắt cô ta vui mừng khôn xiết.
“Chúc hai người chơi vui vẻ ở Nhật Bản.” Yoshimura Miyu nói xong, hơi cúi người rồi chủ động rời đi.
Đương nhiên, mạng của cô ta nằm trong tay Trần Gia Bảo, cô ta chắc chắn không thể đi lung tung, chỉ có thể đi theo hướng Vũ Nhược Uyên.
“Anh rể, chúng ta đi thôi, đến Ginza mua sắm trước đã, lần này em sẽ khiến anh cạn ví.” Tần Thi Vân cười ngọt ngào, không chờ được mà kéo Trần Gia Bảo rời công viên.
Vào lúc này, Trụ sở chính của phái Iga ở Thành phố Đại Lương.
Iga Tsuki ngồi trong sân yên tĩnh hâm nóng một ấm rượu đục, tự mình uống cạn, thanh kiếm samurai trên tay cũng được đặt sang một bên.
Người duyên, cảnh đẹp, rượu thơm, tạo nên một bức tranh tuyệt mỹ.
Đáng tiếc, trên người cô lại là một cảm giác buồn bã, dường như ngay cả rượu trong ly cũng trở nên đắng ngắt.
Iga Tsuki là một thiên tài trong thế giới võ thuật Nhật Bản, đã trở thành đối tượng được tôn sùng trong mắt các bạn đồng trang lứa từ khi còn nhỏ, mà từ lâu cô đã quen với việc từ trên cao nhìn xuống.
Kết quả bây giờ xuất hiện một người Việt Nam là Trần Gia Bảo, đã mạnh hơn cô thì thôi đi, lại còn trẻ hơn cô nhiều, điều này đối với một người luôn kiêu ngạo như cô mà nói tuyệt đối là một đả kích, trong lòng không khỏi cảm giác cô đơn.
Cho nên cô mới ngồi một mình trong đình viện uống rượu giải sầu.
Lúc này, cô cầm bình men ngọc lên, rót rượu trong suốt vào ly, một hơi uống cạn, như phát tiết được, càng như hạ quyết tâm: “Trần Gia Bảo, tôi sẽ đánh bại anh trong võ đạo!” Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ ngưng lên tại web và tập trung lên tại áp nhé.
Cô vừa đặt ly rượu xuống thì đột nhiên có ba người từ hành lang đỏ bên kia sân vội vàng chạy đến.
Sau khi nhìn thấy Iga Tsuki, họ cung kính chào: “Chào cô.”
Iga Tsuki nghi ngờ liếc nhìn bọn họ, hỏi người đàn ông trung niên phía trước: “Morita Right sao? Các ngươi vội vàng đi đâu vậy?”
Morita Right cười nói: “Thưa cô, vừa rồi Yumi Nagai đã gọi điện cho tôi, kêu tôi đến thành phố Đông Đô giúp cậu ta một chút.”
“Yumi Nagai?” Iga Tsuki nghi hoặc nói: “Cái tên này sao quen vậy nhỉ.”
Morita Right giải thích: “Thưa cô, cô quên à? Cậu ta là người thừa kế tương lai của tập đoàn Đông Đô Hoằng Nhật. Cậu ta cũng đã đến thăm phái Iga của chúng ta vào năm ngoái. Cậu ta còn đặc biệt tặng cô một mặt dây chuyền đá quý, nhưng cô không có thiện cảm với cậu ta, trực tiếp từ chối, khiến cậu ta suýt trở thành trò cười.”
Lúc này Iga Tsuki mới có chút ấn tượng, cô ta cau mày nói: “Hóa ra là cậu ta, cậu ta yêu cầu chúng ta làm gì?”
“Chuyện là thế này, cậu ta nói rằng có một tên oắt đến từ Việt Nam vừa cướp phụ nữ của cậu ta, bên cạnh lại có một cường giả võ đạo chắc là đến bảo vệ tên kia, vì vậy Yumi Nagai đã nhờ chúng ta dạy dỗ đám người Việt Nam kia một phen.”
“Người Việt Nam?” Iga Tsuki ngạc nhiên nói: “Biết người đó tên là gì không?”
Yoshimura Miyu cười tươi như hoa, cũng không rời đi ngay mà nói: “Cô Tần và ngài Trần Gia Bảo đứng bên nhau thật giống một đôi tình nhân, nếu hai người đã muốn đi dạo, tôi cũng biết một vài địa điểm đáng thưởng thức.
Đường số 8 Ginza chắc chắn là lựa chọn hàng đầu để mua sắm, bất kể ngài Trần muốn mua trang sức gì cho cô Tần đều có thể mua được, nếu mua sắm chán rồi, có thể đến Akihabara uống cà phê, chơi gắp thú, chắc chắn đó là nơi dành cho những cặp tình nhân đến chơi.
Đến tối, hai người còn có thể đến chùa Sensoji, ban đêm người ít, ánh đèn cũng rất đẹp.”
“Cảm ơn cô đã giới thiệu.” Tần Thi Vân nghe đến hai chữ “tình nhân” mặt đỏ lên, trộm nhìn Trần Gia Bảo, nhưng thấy Trần Gia Bảo không phản đối, ánh mắt cô ta vui mừng khôn xiết.
“Chúc hai người chơi vui vẻ ở Nhật Bản.” Yoshimura Miyu nói xong, hơi cúi người rồi chủ động rời đi.
Đương nhiên, mạng của cô ta nằm trong tay Trần Gia Bảo, cô ta chắc chắn không thể đi lung tung, chỉ có thể đi theo hướng Vũ Nhược Uyên.
“Anh rể, chúng ta đi thôi, đến Ginza mua sắm trước đã, lần này em sẽ khiến anh cạn ví.” Tần Thi Vân cười ngọt ngào, không chờ được mà kéo Trần Gia Bảo rời công viên.
Vào lúc này, Trụ sở chính của phái Iga ở Thành phố Đại Lương.
Iga Tsuki ngồi trong sân yên tĩnh hâm nóng một ấm rượu đục, tự mình uống cạn, thanh kiếm samurai trên tay cũng được đặt sang một bên.
Người duyên, cảnh đẹp, rượu thơm, tạo nên một bức tranh tuyệt mỹ.
Đáng tiếc, trên người cô lại là một cảm giác buồn bã, dường như ngay cả rượu trong ly cũng trở nên đắng ngắt.
Iga Tsuki là một thiên tài trong thế giới võ thuật Nhật Bản, đã trở thành đối tượng được tôn sùng trong mắt các bạn đồng trang lứa từ khi còn nhỏ, mà từ lâu cô đã quen với việc từ trên cao nhìn xuống.
Kết quả bây giờ xuất hiện một người Việt Nam là Trần Gia Bảo, đã mạnh hơn cô thì thôi đi, lại còn trẻ hơn cô nhiều, điều này đối với một người luôn kiêu ngạo như cô mà nói tuyệt đối là một đả kích, trong lòng không khỏi cảm giác cô đơn.
Cho nên cô mới ngồi một mình trong đình viện uống rượu giải sầu.
Lúc này, cô cầm bình men ngọc lên, rót rượu trong suốt vào ly, một hơi uống cạn, như phát tiết được, càng như hạ quyết tâm: “Trần Gia Bảo, tôi sẽ đánh bại anh trong võ đạo!” Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ ngưng lên tại web và tập trung lên tại áp nhé.
Cô vừa đặt ly rượu xuống thì đột nhiên có ba người từ hành lang đỏ bên kia sân vội vàng chạy đến.
Sau khi nhìn thấy Iga Tsuki, họ cung kính chào: “Chào cô.”
Iga Tsuki nghi ngờ liếc nhìn bọn họ, hỏi người đàn ông trung niên phía trước: “Morita Right sao? Các ngươi vội vàng đi đâu vậy?”
Morita Right cười nói: “Thưa cô, vừa rồi Yumi Nagai đã gọi điện cho tôi, kêu tôi đến thành phố Đông Đô giúp cậu ta một chút.”
“Yumi Nagai?” Iga Tsuki nghi hoặc nói: “Cái tên này sao quen vậy nhỉ.”
Morita Right giải thích: “Thưa cô, cô quên à? Cậu ta là người thừa kế tương lai của tập đoàn Đông Đô Hoằng Nhật. Cậu ta cũng đã đến thăm phái Iga của chúng ta vào năm ngoái. Cậu ta còn đặc biệt tặng cô một mặt dây chuyền đá quý, nhưng cô không có thiện cảm với cậu ta, trực tiếp từ chối, khiến cậu ta suýt trở thành trò cười.”
Lúc này Iga Tsuki mới có chút ấn tượng, cô ta cau mày nói: “Hóa ra là cậu ta, cậu ta yêu cầu chúng ta làm gì?”
“Chuyện là thế này, cậu ta nói rằng có một tên oắt đến từ Việt Nam vừa cướp phụ nữ của cậu ta, bên cạnh lại có một cường giả võ đạo chắc là đến bảo vệ tên kia, vì vậy Yumi Nagai đã nhờ chúng ta dạy dỗ đám người Việt Nam kia một phen.”
“Người Việt Nam?” Iga Tsuki ngạc nhiên nói: “Biết người đó tên là gì không?”