Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2213
Chương 2213
Ở bên kia, Yoshimura Miyu nhìn hình ảnh đường kiếm trước mắt, kinh ngạc nói: “Chiêu… chiêu thức thật sắc bén, Iga Tsuki mạnh tới vậy sao?”
“Chiêu thức quả thực rất sắc bén.” Trần Gia Bảo gật đầu đồng ý.
Iga Tsuki không khỏi cảm thấy tự hào khi nghe những lời nhận xét Trần Gia Bảo.
Thế nhưng, Trần Gia Bảo đột nhiên lắc đầu nói tiếp: “Đáng tiếc rằng cô ta càng ra tay quyết liệt thì ngược lại, càng cho thấy cô ta đang lo lắng. Trong chiến đấu, ngoài võ công ra, tâm lý cũng rất quan trọng. Cô ta vốn đã đến giới hạn rồi, cho dù bùng nổ sức mạnh, nhưng có thể trụ được bao lâu?
Cái này gọi là “Một bộc phát, hai suy yếu, ba kiệt sức”. Tôi đoán là chưa tới trăm chiêu nữa, cô ta sẽ khó có thể duy trì được lực kiếm quyết liệt như vậy nữa. Đến lúc đó cũng sẽ không còn hy vọng chiến thắng.”
“Anh Trần nói có lý.” Yoshimura Miyu đột nhiên hiểu ra. Mặc dù trong lòng muốn giết Trần Gia Bảo, nhưng cô ta tin tưởng vào tài năng và nhãn quan võ thuật của Trần Gia Bảo. Dù sao thì đây cũng là một người mạnh tới mức có thể cắt đứt một cánh tay của “Ám Sát Thiên Vương” Akemi Kawamoto.
Trong lòng Iga Tsuki vừa kinh ngạc vừa tức giận. Kinh ngạc ở chỗ, điều mà Trần Gia Bảo vừa nói hoàn toàn chính xác, cô ta đang đang cố dốc hết sức, được ăn cả ngã về không. Người Việt Nam không không biết tí gì về võ thuật này tại sao lại có thể nhìn ra được? Cô ta tức giận cũng bởi ý đồ của mình lại bị Trần Gia Bảo đoán trúng.
‘Đôi nam nữ người Việt Nam này thật sự là ức hiếp người quá đáng!’
Iga Tsuki thầm thầm mắng trong lòng, nôn nóng tới ngày càng kích động, chém ra một đường vòng cung hình bán nguyệt, buộc Vũ Nhược Uyên phải lui về phía sau, đồng thời hô lên: “Nhát kiếm này sẽ phân rõ thắng bại giữa hai ta!”
Nói xong, chân khí cuồn cuộn trong cơ thể cô ta không ngừng chảy vào thanh kiếm samurai, đao ý mạnh mẽ tràn ra, Oda Kazue, Yoshimura Miyu và những người khác bỗng chốc cảm thấy lồng ngực vô cùng khó chịu.
“Đến thì đến, tôi sợ cô chắc!” Vũ Nhược Uyên cười lạnh một tiếng.
Mặc dù trì hoãn thời gian là cách dễ dàng nhất để giành chiến thắng, nhưng với tư cách là một thiên kiêu của nhà họ Võ, nếu Iga Tsuki đưa ra một chiêu để xác định kết quả thì sự tự tôn không cho phép cô ta từ chối.
Tay cô ta cầm kiếm quyết chỉ xuống đất, kiếm ý mạnh mẽ bay lên trời.
Tuy rằng hai người không giao đấu trực tiếp, nhưng kiếm ý và đao ý mạnh mẽ đã va chạm vào nhau, phát ra thứ năng lượng mạnh mẽ cuốn lấy tất cả. Những cái bàn chất thành đống dưới chân tường cũng không thể chịu đựng năng lượng này, đồng loạt kêu “răng rắc” rồi vỡ tan thành những mảnh nhỏ.
Yoshimura Miyu đột nhiên thốt lên, chưa đấu trực tiếp mà đã gây ra một sức mạnh lớn đến vậy, vậy thì một khi Vũ Nhược Uyên và Iga Tsuki thực sự chiến đấu, uy lực sẽ mạnh đến mức nào, thậm chí có khả năng cả hai đều sẽ bị thương nặng.
Nghĩ đến đây, hai mắt Yoshimura Miyu đột nhiên sáng lên. Hai bên cùng bị thương, đây không phải là kết quả mà cô ta muốn đạt được sao? Đúng, đúng vậy, cứ để cho bọn họ đánh xé, khiến cho phái Iga và Trần Gia Bảo đối địch lẫn nhau, thậm chí là một sống một còn, không chết không thôi.
Yoshimura Miyu trở nên hoàn toàn phấn khích.
Trần Gia Bảo khẽ cau mày. Sức mạnh của Vũ Nhược Uyên và Iga Tsuki là ngang nhau, nếu Vũ Nhược Uyên chiến đấu vững vàng thì chắc chắn sẽ đánh bại Iga Tsuki. Tiếc là Iga Tsuki vẫn chưa tiêu hao nhiều sức lực. Vũ Nhược Uyên lựa chọn lúc này để phân thắng bại với Iga Tsuki có thể sẽ làm tổn thương cả hai bên. Điều này không giống với suy nghĩ ban đầu của anh.
Trên võ đài, kiếm ý và đao ý của hai người đã lên tới cực điểm.
Ở bên kia, Yoshimura Miyu nhìn hình ảnh đường kiếm trước mắt, kinh ngạc nói: “Chiêu… chiêu thức thật sắc bén, Iga Tsuki mạnh tới vậy sao?”
“Chiêu thức quả thực rất sắc bén.” Trần Gia Bảo gật đầu đồng ý.
Iga Tsuki không khỏi cảm thấy tự hào khi nghe những lời nhận xét Trần Gia Bảo.
Thế nhưng, Trần Gia Bảo đột nhiên lắc đầu nói tiếp: “Đáng tiếc rằng cô ta càng ra tay quyết liệt thì ngược lại, càng cho thấy cô ta đang lo lắng. Trong chiến đấu, ngoài võ công ra, tâm lý cũng rất quan trọng. Cô ta vốn đã đến giới hạn rồi, cho dù bùng nổ sức mạnh, nhưng có thể trụ được bao lâu?
Cái này gọi là “Một bộc phát, hai suy yếu, ba kiệt sức”. Tôi đoán là chưa tới trăm chiêu nữa, cô ta sẽ khó có thể duy trì được lực kiếm quyết liệt như vậy nữa. Đến lúc đó cũng sẽ không còn hy vọng chiến thắng.”
“Anh Trần nói có lý.” Yoshimura Miyu đột nhiên hiểu ra. Mặc dù trong lòng muốn giết Trần Gia Bảo, nhưng cô ta tin tưởng vào tài năng và nhãn quan võ thuật của Trần Gia Bảo. Dù sao thì đây cũng là một người mạnh tới mức có thể cắt đứt một cánh tay của “Ám Sát Thiên Vương” Akemi Kawamoto.
Trong lòng Iga Tsuki vừa kinh ngạc vừa tức giận. Kinh ngạc ở chỗ, điều mà Trần Gia Bảo vừa nói hoàn toàn chính xác, cô ta đang đang cố dốc hết sức, được ăn cả ngã về không. Người Việt Nam không không biết tí gì về võ thuật này tại sao lại có thể nhìn ra được? Cô ta tức giận cũng bởi ý đồ của mình lại bị Trần Gia Bảo đoán trúng.
‘Đôi nam nữ người Việt Nam này thật sự là ức hiếp người quá đáng!’
Iga Tsuki thầm thầm mắng trong lòng, nôn nóng tới ngày càng kích động, chém ra một đường vòng cung hình bán nguyệt, buộc Vũ Nhược Uyên phải lui về phía sau, đồng thời hô lên: “Nhát kiếm này sẽ phân rõ thắng bại giữa hai ta!”
Nói xong, chân khí cuồn cuộn trong cơ thể cô ta không ngừng chảy vào thanh kiếm samurai, đao ý mạnh mẽ tràn ra, Oda Kazue, Yoshimura Miyu và những người khác bỗng chốc cảm thấy lồng ngực vô cùng khó chịu.
“Đến thì đến, tôi sợ cô chắc!” Vũ Nhược Uyên cười lạnh một tiếng.
Mặc dù trì hoãn thời gian là cách dễ dàng nhất để giành chiến thắng, nhưng với tư cách là một thiên kiêu của nhà họ Võ, nếu Iga Tsuki đưa ra một chiêu để xác định kết quả thì sự tự tôn không cho phép cô ta từ chối.
Tay cô ta cầm kiếm quyết chỉ xuống đất, kiếm ý mạnh mẽ bay lên trời.
Tuy rằng hai người không giao đấu trực tiếp, nhưng kiếm ý và đao ý mạnh mẽ đã va chạm vào nhau, phát ra thứ năng lượng mạnh mẽ cuốn lấy tất cả. Những cái bàn chất thành đống dưới chân tường cũng không thể chịu đựng năng lượng này, đồng loạt kêu “răng rắc” rồi vỡ tan thành những mảnh nhỏ.
Yoshimura Miyu đột nhiên thốt lên, chưa đấu trực tiếp mà đã gây ra một sức mạnh lớn đến vậy, vậy thì một khi Vũ Nhược Uyên và Iga Tsuki thực sự chiến đấu, uy lực sẽ mạnh đến mức nào, thậm chí có khả năng cả hai đều sẽ bị thương nặng.
Nghĩ đến đây, hai mắt Yoshimura Miyu đột nhiên sáng lên. Hai bên cùng bị thương, đây không phải là kết quả mà cô ta muốn đạt được sao? Đúng, đúng vậy, cứ để cho bọn họ đánh xé, khiến cho phái Iga và Trần Gia Bảo đối địch lẫn nhau, thậm chí là một sống một còn, không chết không thôi.
Yoshimura Miyu trở nên hoàn toàn phấn khích.
Trần Gia Bảo khẽ cau mày. Sức mạnh của Vũ Nhược Uyên và Iga Tsuki là ngang nhau, nếu Vũ Nhược Uyên chiến đấu vững vàng thì chắc chắn sẽ đánh bại Iga Tsuki. Tiếc là Iga Tsuki vẫn chưa tiêu hao nhiều sức lực. Vũ Nhược Uyên lựa chọn lúc này để phân thắng bại với Iga Tsuki có thể sẽ làm tổn thương cả hai bên. Điều này không giống với suy nghĩ ban đầu của anh.
Trên võ đài, kiếm ý và đao ý của hai người đã lên tới cực điểm.