Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2208
Chương 2208
Dứt lời, cô ta hô một tiếng, tay cầm kiếm quyết chỉ lên trời, áo tím không có gió mà tự động, vô số mũi kiếm tung hoành bắn ra khắp nơi, giống như vô số ngôi sao băng, dày đặc xông ra bốn bề, bất kể Iga Tsuki có chạy thế nào, đều trong phạm vi tấn công của mũi kiếm.
Dưới sự tất công lớn mạnh của mũi kiếm, mặt nền lát đá cẩm thạch cứng dần bị vỡ vụn, xuất hiện vô số cái khe dài, nhìn qua đã thấy đáng sợ.
Sắc mặt đám người Oda Kazue thay đổi, sợ phạm vi tấn công của chiêu này lan tới đây, vội vàng chạy về phía sau.
Ánh mắt Iga Tsuki hơi loé sự ngạc nhiên rồi biến mất, chiêu này muốn cũng không tránh được, nhưng không làm khó được cô ta, là truyền nhân của phái Iga, không chỉ có thân thủ kì quái, sức mạnh cũng không giống như bình thường.
Cô ta dùng đao Thủ Đại, đột nhiên tung một chiêu “Cư Hợp Trảm” đưa lưỡi đao sắc bén về phía trước, tốc độ nhanh chóng chỉ trong cái nháy mắt, giây lát liền đánh tan được tất cả các mũi kiếm nguy hiểm xung quanh người mình.
Đám người Oda Kazue chậm rãi reo hò.
Đột nhiên, chỉ nghe thấy tiếng của Vũ Nhược Uyên truyền tới: “Bắt được cô rồi.”
Iga Tsuki sững sờ, chỉ thấy Vũ Nhược Uyên không biết từ khi nào, đã lẳng lặng tới sau lưng cô ta, tay cầm kiếm quyết nhắm tới sau trái tim của Iga Tsuki, cùng lúc đó bỗng có một mùi thơm lạ lan ra khắp nơi.
“Cô tưởng là bắt được, liền thực sự bắt được thật sao?” Iga Tsuki cười lạnh một tiếng, quay sang bên cạnh mà đi, định dựa vào thân thủ kì lạ, tránh khỏi Vũ Nhược Uyên.
“Lần này tôi sẽ không để cô chạy nữa đâu.” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Giọng nói tự tin của Vũ Nhược Uyên truyền tới, dường như đã nhìn thấu cách di chuyển của Iga Tsuki, kiếm đổi đường giữa không trung, giành trước phương hướng Iga Tsuki sắp sửa né tránh.
“Xẹt” một tiếng, một mũi kiếm sắc bén xé tan không trung, vượt lên trước chặn lại đường di chuyển của Iga Tsuki.
“Hả?” Iga Tsuki kinh ngạc một tiếng, hoàn toàn không ngờ được Vũ Nhược Uyên có thể nhìn thấu hành tung của chính mình.
Nhưng tuy cô ta kinh ngạc chứ không loạn, lập tức thay đổi hướng di chuyển, tiến về hướng tương phản với phương hướng của đối phường giữa không trung thực hiện chiêu “Cư Hợp Trảm”, lưỡi đao sắc bén lao thẳng hướng tới Vũ Nhược Uyên, dường như muốn biến cô ta thành cái đầu để chém thành hai nửa.
Thậm chí Yoshimura Miyu ở xa xa đều có thể cảm nhận được khí thế sắc bén của lưỡi đao phả vào mặt đầy đau đớn, trong lòng âm thầm kinh hãi, nghĩ tới Vũ Nhược Uyên đối mặt trực tiếp với “Cư Hợp Trảm”, sẽ phải chịu áp bực bao lớn chứ.
Vũ Nhược Uyên cười nhẹ, chân phải trên mặt đất hơi đổi, cả người tựa như bươm bướm bay tới bên người Iga Tsuki, vừa không tránh lưỡi đao, mũi kiếm còn như cũ nhằm vào cái trán của Iga Tsuki.
Trần Gia Bảo nhìn trong mắt, gật đầu nói: “Tránh đi mũi nhọn, còn đánh ngược lại, không hổ là yêu nữ của nhà họ Vũ, quả là chiến lược tốt.”
Trong sảnh, vẻ mặt Iga Tsuki ngưng lại, mũi chân giẫm nhẹ trên mặt đất, lại nhẹ nhàng lùi về phía sau.
Trải qua lúc mới bắt đầu giao đấu, cô ta đã phát hiện ra, thực lực của Vũ Nhược Uyên tuy không kém hơn cô ta mấy phần, nhưng ở phương diện tốc độ và thân thủ kì lạ, cô ta còn hơn Vũ Nhược Uyên một bậc, nên gọi là đón dài tránh ngắn, cho nên cô ta định đầu tiên sẽ kéo dài khoảng cách giữa mình và Vũ Nhược Uyên, sau đó dần dần dựa vào ưu thế về tốc độ để đánh bại Vũ Nhược Uyên.
Nghĩ tới đây, khoé miệng cô ta liền nhếch lên hiện ý cười, đột nhiên, còn chưa đợi cô ta cười hoàn toàn, đã phải ngây người rồi.
Cô ta khiếp sợ mà phát hiện, cho dù cô ta lùi về phía sau như nào, mũi kiếm của Vũ Nhược Uyên đều sẽ bám chặt chẽ theo cô ta, giống như giòi ở xương mu bàn chân, gạt thế nào cũng không xong, mùi thơm kì lạ ở xung quanh cũng ngày càng nồng hơn.
Chỉ là giờ phút này Iga Tsuki chỉ lo tránh khỏi Vũ Nhược Uyên, không quá để ý tới mùi thơm kì lạ kia.
Dứt lời, cô ta hô một tiếng, tay cầm kiếm quyết chỉ lên trời, áo tím không có gió mà tự động, vô số mũi kiếm tung hoành bắn ra khắp nơi, giống như vô số ngôi sao băng, dày đặc xông ra bốn bề, bất kể Iga Tsuki có chạy thế nào, đều trong phạm vi tấn công của mũi kiếm.
Dưới sự tất công lớn mạnh của mũi kiếm, mặt nền lát đá cẩm thạch cứng dần bị vỡ vụn, xuất hiện vô số cái khe dài, nhìn qua đã thấy đáng sợ.
Sắc mặt đám người Oda Kazue thay đổi, sợ phạm vi tấn công của chiêu này lan tới đây, vội vàng chạy về phía sau.
Ánh mắt Iga Tsuki hơi loé sự ngạc nhiên rồi biến mất, chiêu này muốn cũng không tránh được, nhưng không làm khó được cô ta, là truyền nhân của phái Iga, không chỉ có thân thủ kì quái, sức mạnh cũng không giống như bình thường.
Cô ta dùng đao Thủ Đại, đột nhiên tung một chiêu “Cư Hợp Trảm” đưa lưỡi đao sắc bén về phía trước, tốc độ nhanh chóng chỉ trong cái nháy mắt, giây lát liền đánh tan được tất cả các mũi kiếm nguy hiểm xung quanh người mình.
Đám người Oda Kazue chậm rãi reo hò.
Đột nhiên, chỉ nghe thấy tiếng của Vũ Nhược Uyên truyền tới: “Bắt được cô rồi.”
Iga Tsuki sững sờ, chỉ thấy Vũ Nhược Uyên không biết từ khi nào, đã lẳng lặng tới sau lưng cô ta, tay cầm kiếm quyết nhắm tới sau trái tim của Iga Tsuki, cùng lúc đó bỗng có một mùi thơm lạ lan ra khắp nơi.
“Cô tưởng là bắt được, liền thực sự bắt được thật sao?” Iga Tsuki cười lạnh một tiếng, quay sang bên cạnh mà đi, định dựa vào thân thủ kì lạ, tránh khỏi Vũ Nhược Uyên.
“Lần này tôi sẽ không để cô chạy nữa đâu.” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Giọng nói tự tin của Vũ Nhược Uyên truyền tới, dường như đã nhìn thấu cách di chuyển của Iga Tsuki, kiếm đổi đường giữa không trung, giành trước phương hướng Iga Tsuki sắp sửa né tránh.
“Xẹt” một tiếng, một mũi kiếm sắc bén xé tan không trung, vượt lên trước chặn lại đường di chuyển của Iga Tsuki.
“Hả?” Iga Tsuki kinh ngạc một tiếng, hoàn toàn không ngờ được Vũ Nhược Uyên có thể nhìn thấu hành tung của chính mình.
Nhưng tuy cô ta kinh ngạc chứ không loạn, lập tức thay đổi hướng di chuyển, tiến về hướng tương phản với phương hướng của đối phường giữa không trung thực hiện chiêu “Cư Hợp Trảm”, lưỡi đao sắc bén lao thẳng hướng tới Vũ Nhược Uyên, dường như muốn biến cô ta thành cái đầu để chém thành hai nửa.
Thậm chí Yoshimura Miyu ở xa xa đều có thể cảm nhận được khí thế sắc bén của lưỡi đao phả vào mặt đầy đau đớn, trong lòng âm thầm kinh hãi, nghĩ tới Vũ Nhược Uyên đối mặt trực tiếp với “Cư Hợp Trảm”, sẽ phải chịu áp bực bao lớn chứ.
Vũ Nhược Uyên cười nhẹ, chân phải trên mặt đất hơi đổi, cả người tựa như bươm bướm bay tới bên người Iga Tsuki, vừa không tránh lưỡi đao, mũi kiếm còn như cũ nhằm vào cái trán của Iga Tsuki.
Trần Gia Bảo nhìn trong mắt, gật đầu nói: “Tránh đi mũi nhọn, còn đánh ngược lại, không hổ là yêu nữ của nhà họ Vũ, quả là chiến lược tốt.”
Trong sảnh, vẻ mặt Iga Tsuki ngưng lại, mũi chân giẫm nhẹ trên mặt đất, lại nhẹ nhàng lùi về phía sau.
Trải qua lúc mới bắt đầu giao đấu, cô ta đã phát hiện ra, thực lực của Vũ Nhược Uyên tuy không kém hơn cô ta mấy phần, nhưng ở phương diện tốc độ và thân thủ kì lạ, cô ta còn hơn Vũ Nhược Uyên một bậc, nên gọi là đón dài tránh ngắn, cho nên cô ta định đầu tiên sẽ kéo dài khoảng cách giữa mình và Vũ Nhược Uyên, sau đó dần dần dựa vào ưu thế về tốc độ để đánh bại Vũ Nhược Uyên.
Nghĩ tới đây, khoé miệng cô ta liền nhếch lên hiện ý cười, đột nhiên, còn chưa đợi cô ta cười hoàn toàn, đã phải ngây người rồi.
Cô ta khiếp sợ mà phát hiện, cho dù cô ta lùi về phía sau như nào, mũi kiếm của Vũ Nhược Uyên đều sẽ bám chặt chẽ theo cô ta, giống như giòi ở xương mu bàn chân, gạt thế nào cũng không xong, mùi thơm kì lạ ở xung quanh cũng ngày càng nồng hơn.
Chỉ là giờ phút này Iga Tsuki chỉ lo tránh khỏi Vũ Nhược Uyên, không quá để ý tới mùi thơm kì lạ kia.