Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 79: Vị hôn phu yêu dấu nhà tôi
"Học sinh thời buổi này chẳng biết tự trọng gì cả, càng ngày càng tệ!"
"Nhanh nhanh nhanh! Quay video đăng lên weibo! Nhất định có thể lên hot search!"
"Chắc chắn là bị bao nuôi rồi! Con gái ở độ tuổi này, lấy đâu ra lắm tiền như thế để tiêu xài!"
"..."
Diệp Kiều Kiều nghe những người kia nói bóng nói gió, cô ả hả hê nhìn về phía Ninh Hề Nhi cười khiêu khích: "Ninh Hề Nhi, bây giờ cô giống hệt con chuột cống! Thật đáng ghê tởm! Hử? Sao trong không khí có mùi thum thủm thế nhỉ!"
Cô ả làm bộ bịt mũi, quơ quơ ngón tay sơn đỏ quạch như máu, ánh mắt ngập tràn vẻ đắc ý.
Ninh Hề Nhi buồn cười nhìn cô ta: "Diệp Kiều Kiều, cô đang mô tả chính mình đấy à?"
"Đồ bỉ ổi, làm bồ nhí có tư cách gì nói tôi?"
"Cô luôn miệng nói tôi là bồ nhí này bồ nhí nọ, vậy bằng chứng đâu?" Ánh mắt Ninh Hề Nhi lạnh xuống, cô nhìn một vòng xung quanh: "Còn có mấy người nữa, bước ra đường quên mang theo não à? Người khác nói gì thì răm rắp tin cái đó, còn muốn tung lên mạng, chẳng qua các người chỉ đang kiếm tí fame để nổi thôi chứ gì?"
Vài kẻ trong đám đông xấu hổ, ngượng ngùng cất điện thoại di động. Cũng có vài kẻ làm bộ hoang mang xót xa cho cuộc đời: "Đây là lần đầu tiên tôi thấy làm bồ nhí còn có thể hùng hổ lý lẽ thế đấy! Chưa ai được vậy đâu!"
Diệp Kiều Kiều vui sướng cười nhạo nghe người ta gièm pha Ninh Hề Nhi, còn không quên châm ngòi xúi bẩy thêm: "Cô ta lúc trước học cùng trường với tôi, tác phong sống phóng túng không chừng mực! Cặp với không biết bao nhiêu thằng con trai, nói không chừng lúc đó đã được bao nuôi rồi..."
Bốp...
Một tiếng bạt tai vang lên giòn giã!
Diệp Kiều Kiều ôm mặt, không dám tin nhìn Ninh Hề Nhi: "Mày đánh tao?"
Ninh Hề Nhi vuốt lại tóc, thái độ rất bình thản: "Cô vu oan, bôi nhọ tôi mà? Tại sao tôi không thể đánh cô?"
Dựa vào đâu cô phải mặc cho ả ta bắt nạt mình một cách ngang nhiên như thế?
"Dù gì tao cũng là bạn gái cũ của anh Long! Mày có tin tao nhờ anh ấy dạy dỗ mày không!" Diệp Kiều Kiều giận đỏ mắt, điên cuồng gào lên.
Ninh Hề Nhi: "Chắc anh ta vẫn đang nằm ở bệnh viện nhỉ, gửi lời thăm hỏi anh ta hộ tôi nhé!"
Diệp Kiều Kiều nghiến răng nghiến lợi: "Mày... Mày chờ đấy! Anh Long sẽ không bỏ qua cho mày đâu!"
Cùng lúc đó, bảo vệ của trung tâm mua sắm chạy tới.
"Hai cô có chuyện gì vậy?"
Diệp Kiều Kiều lập tức khóc lóc kể lể: "Con nhỏ này đánh tôi! Mọi người phải giúp tôi!"
Bảo vệ vóc người lực lưỡng nhíu mày nhìn Ninh Hề Nhi: "Cô à, mời cô đi cùng chúng tôi."
"Chậc chậc, đây là trung tâm mua sắm tổng hợp của nhà họ Kỷ, dám đến đây gây chuyện, chẳng phải tự chuốc họa vào người sao!"
Thời điểm mọi người bắt đầu xôn xao bình phẩm về Ninh Hề Nhi, từ góc cầu thang, một bóng dáng cao cao bước ra.
Kỷ Dạ Bạch nhíu mày, hắn mới nhận một cuộc điện thoại mà thôi, sao con nhỏ Ninh Hề Nhi ngốc ngếch đó lại bị bắt nạt rồi?
Khí thế của hắn tỏa ra mạnh mẽ, mọi người xung quanh không tự chủ dạt ra nhường đường, người con trai cao lớn tuấn tú đứng đó cứ như thể biến thành một bức tranh đẹp vô hạn.
Sắc mặt của bảo vệ sau khi thấy hắn liền thay đổi lớn, giọng nói không tự chủ hơi run rẩy...
"Hai, cậu hai...?"
"Cậu hai cậu ba cái gì! Các người mau giải quyết vấn đề cho tôi!" Diệp Kiều Kiều phách lối nạt nộ ra lệnh cho bảo vệ: "Bắt con ả bỉ ổi này lại! Loại con gái để người khác bao nuôi như nó, chắc chắn da mặt dày lắm! Các người nên lột sạch đồ cô ta rồi chụp hình tung lên mạng ấy!"
Bảo vệ phát hiện chuyện này đã đi quá xa, Ninh Hề Nhi đâu có gây sự cơ chứ, chỉ sợ ngược lại Diệp Kiều Kiều đang om sòm như điên kia mới là kẻ gây sự!
Ninh Hề Nhi quả thật không nhịn nổi nữa, cô bước lên khoác tay Kỷ Dạ Bạch, giễu cợt nói với Diệp Kiều Kiều: "Xin lỗi nhá, phải để cô thất vọng rồi. Son của tôi, là do vị hôn phu yêu dấu nhà tôi mua cho!"
"Nhanh nhanh nhanh! Quay video đăng lên weibo! Nhất định có thể lên hot search!"
"Chắc chắn là bị bao nuôi rồi! Con gái ở độ tuổi này, lấy đâu ra lắm tiền như thế để tiêu xài!"
"..."
Diệp Kiều Kiều nghe những người kia nói bóng nói gió, cô ả hả hê nhìn về phía Ninh Hề Nhi cười khiêu khích: "Ninh Hề Nhi, bây giờ cô giống hệt con chuột cống! Thật đáng ghê tởm! Hử? Sao trong không khí có mùi thum thủm thế nhỉ!"
Cô ả làm bộ bịt mũi, quơ quơ ngón tay sơn đỏ quạch như máu, ánh mắt ngập tràn vẻ đắc ý.
Ninh Hề Nhi buồn cười nhìn cô ta: "Diệp Kiều Kiều, cô đang mô tả chính mình đấy à?"
"Đồ bỉ ổi, làm bồ nhí có tư cách gì nói tôi?"
"Cô luôn miệng nói tôi là bồ nhí này bồ nhí nọ, vậy bằng chứng đâu?" Ánh mắt Ninh Hề Nhi lạnh xuống, cô nhìn một vòng xung quanh: "Còn có mấy người nữa, bước ra đường quên mang theo não à? Người khác nói gì thì răm rắp tin cái đó, còn muốn tung lên mạng, chẳng qua các người chỉ đang kiếm tí fame để nổi thôi chứ gì?"
Vài kẻ trong đám đông xấu hổ, ngượng ngùng cất điện thoại di động. Cũng có vài kẻ làm bộ hoang mang xót xa cho cuộc đời: "Đây là lần đầu tiên tôi thấy làm bồ nhí còn có thể hùng hổ lý lẽ thế đấy! Chưa ai được vậy đâu!"
Diệp Kiều Kiều vui sướng cười nhạo nghe người ta gièm pha Ninh Hề Nhi, còn không quên châm ngòi xúi bẩy thêm: "Cô ta lúc trước học cùng trường với tôi, tác phong sống phóng túng không chừng mực! Cặp với không biết bao nhiêu thằng con trai, nói không chừng lúc đó đã được bao nuôi rồi..."
Bốp...
Một tiếng bạt tai vang lên giòn giã!
Diệp Kiều Kiều ôm mặt, không dám tin nhìn Ninh Hề Nhi: "Mày đánh tao?"
Ninh Hề Nhi vuốt lại tóc, thái độ rất bình thản: "Cô vu oan, bôi nhọ tôi mà? Tại sao tôi không thể đánh cô?"
Dựa vào đâu cô phải mặc cho ả ta bắt nạt mình một cách ngang nhiên như thế?
"Dù gì tao cũng là bạn gái cũ của anh Long! Mày có tin tao nhờ anh ấy dạy dỗ mày không!" Diệp Kiều Kiều giận đỏ mắt, điên cuồng gào lên.
Ninh Hề Nhi: "Chắc anh ta vẫn đang nằm ở bệnh viện nhỉ, gửi lời thăm hỏi anh ta hộ tôi nhé!"
Diệp Kiều Kiều nghiến răng nghiến lợi: "Mày... Mày chờ đấy! Anh Long sẽ không bỏ qua cho mày đâu!"
Cùng lúc đó, bảo vệ của trung tâm mua sắm chạy tới.
"Hai cô có chuyện gì vậy?"
Diệp Kiều Kiều lập tức khóc lóc kể lể: "Con nhỏ này đánh tôi! Mọi người phải giúp tôi!"
Bảo vệ vóc người lực lưỡng nhíu mày nhìn Ninh Hề Nhi: "Cô à, mời cô đi cùng chúng tôi."
"Chậc chậc, đây là trung tâm mua sắm tổng hợp của nhà họ Kỷ, dám đến đây gây chuyện, chẳng phải tự chuốc họa vào người sao!"
Thời điểm mọi người bắt đầu xôn xao bình phẩm về Ninh Hề Nhi, từ góc cầu thang, một bóng dáng cao cao bước ra.
Kỷ Dạ Bạch nhíu mày, hắn mới nhận một cuộc điện thoại mà thôi, sao con nhỏ Ninh Hề Nhi ngốc ngếch đó lại bị bắt nạt rồi?
Khí thế của hắn tỏa ra mạnh mẽ, mọi người xung quanh không tự chủ dạt ra nhường đường, người con trai cao lớn tuấn tú đứng đó cứ như thể biến thành một bức tranh đẹp vô hạn.
Sắc mặt của bảo vệ sau khi thấy hắn liền thay đổi lớn, giọng nói không tự chủ hơi run rẩy...
"Hai, cậu hai...?"
"Cậu hai cậu ba cái gì! Các người mau giải quyết vấn đề cho tôi!" Diệp Kiều Kiều phách lối nạt nộ ra lệnh cho bảo vệ: "Bắt con ả bỉ ổi này lại! Loại con gái để người khác bao nuôi như nó, chắc chắn da mặt dày lắm! Các người nên lột sạch đồ cô ta rồi chụp hình tung lên mạng ấy!"
Bảo vệ phát hiện chuyện này đã đi quá xa, Ninh Hề Nhi đâu có gây sự cơ chứ, chỉ sợ ngược lại Diệp Kiều Kiều đang om sòm như điên kia mới là kẻ gây sự!
Ninh Hề Nhi quả thật không nhịn nổi nữa, cô bước lên khoác tay Kỷ Dạ Bạch, giễu cợt nói với Diệp Kiều Kiều: "Xin lỗi nhá, phải để cô thất vọng rồi. Son của tôi, là do vị hôn phu yêu dấu nhà tôi mua cho!"