Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 94: An Tâm
Bạch Lan Minh cùng bạn của mình đi mua đồ, đi ngang qua một thẩm mỹ viện cô nheo mắt, người hơi khom khi nhìn thấy Dụ Bối bước vào trong đấy, trong đầu cô liền hiện lên một câu hỏi tại sao chị họ của cô lại đi vào trong đấy chứ? Bạn của cô khẽ khều nhẹ cô, cất giọng hỏi:
"Lan Minh! Có chuyện gì vậy? Cậu muốn vào trong đó sao?"
Bạch Lan Minh khẽ lắc đầu rồi tiếp tục đi cùng bạn của mình, bạn của cô vừa đi vừa hỏi:"Lúc nãy cậu gặp người quen sao?"
"Lúc nãy tớ nhìn thấy chị họ của tớ đi vào đó." Bạch Lan Minh không nhanh không chậm đáp lại, trong đầu vẫn còn thắc mắc ấy.
"À..." Bạn của Bạch Lan Minh khẽ gật gù rồi tiếp tục nói với cô:"Đúng rồi, ngày mai cậu có cần tớ đến giúp cậu hầm canh không? Cùng cậu đi thăm ông."
Bạch Lan Minh gật đầu, cười nhẹ đáp lại:"Ừm...cảm ơn cậu."
Tạm biệt bạn của mình, Bạch Lan Minh một mình quay về Bạch gia, trên đường đi về Bạch Lan Minh vô tình gặp Black, vừa nhìn thấy Bạch Lan Minh Black đã ngay lập tức nói móc cô:
"Hiếm thấy cô không say xỉn đấy."
Bạch Lan Minh quăng cho Black một cặp mắt sắc bén, Black cười mỉm, chậm rãi cất giọng nói:"Trời cũng muộn lắm rồi để tôi đưa cô về, dù sao thì cô cũng là con gái không thể để cô đi một mình về được."
"Cảm ơn." Bạch Lan Minh cười mỉm, vẻ mặt vô cùng phấn khích, Black không biết rằng bây giờ trong lòng của cô tưng bừng như thế nào. Anh không hề biết rằng Bạch Lan Minh đã thích anh.
Đột nhiên, Bạch Lan Minh nhớ đến chuyện lúc nãy bèn nói với Black:"Này, từ khi chị họ của tôi quay về tôi thấy chị ấy lạ lắm, thay đổi hẳn luôn. Từ trước đến giờ chị ấy chưa từng đi thẩm mỹ viện bao giờ cả nhưng lúc nãy tôi mới vừa thấy chị ấy bước vào đấy tôi đã rất bất ngờ luôn đấy."
Black nâng mày, tròn mắt nhìn Bạch Lan Minh, anh ngay lập tức hỏi:"Đó là thẩm mỹ viện nào thế?"
"Thì là thẩm mỹ viện lớn nhất ở đây đấy, bây giờ ông đang ở trong bệnh viện như thế mà chị ấy còn có tâm trọng đi thẩm mỹ viện sao?" Bạch Lan Minh nhăn nhó, cảm thấy rất khó hiểu, thắc mắc.
Black cắn khóe môi suy tư điềug gì đó rồi im lặng đưa Bạch Lan Minh về, suốt dọc đường đi anh không hề nói gì cả, cứ như người mất hồn. Đưa cô về đến Bạch gia, Black nhanh chóng quay về khách sạn điều tra rõ chuyện này.
Tập đoàn Lục thị
Sáng hôm sau, Black vội vàng đi đến tìm Lục Dĩ Tường, thấy Black bước vào Lục Dĩ Tường liền đứng dậy đi lại chỗ bàn tiếp khách, ngồi xuống cất giọng:
"Sao nhìn cậu có vẻ gấp gáp quá vậy? Có chuyện gì sao?"
Black rót nước uống rồi đáp lại Lục Dĩ Tường:"Tôi đã biết người giả mạo Bạch Nhã Băng là ai rồi, tôi đảm bảo khi cậu biết rồi thì cậu sẽ không ngờ đến đâu."
Lục Dĩ Tường vừa nghe như thế liền ngồi nghiêm túc lại, nghiêm mặt, đôi mày khẽ cau lại, ngữ điệu điểm lạnh hỏi Black:"Là ai?"
"Là Dụ Bối." Black không nhanh không chậm nói, sau khi điều tra ra được chính anh cũng vô cùng bất ngờ, Dụ Bối là người mà anh không thể nào ngờ đến.
"Dụ Bối? Cậu có chắc chắn không?" Lục Dĩ Tường trợn mắt, ánh mắt có chút nghi hoặc, rõ ràng anh đã khiến cho Dụ Bối và gia đình cô ta thê thảm đến nỗi không có một đồng xu dính túi, làm sao Dụ Bối có khả năng đi phẫu thuật thành Bạch Nhã Băng chứ? Còn nữa Dụ Bối và Bạch An Lương có quan hệ gì chứ?
"Chắc chắn, nếu không ngờ Lan Minh thì tôi vẫn chưa điều tra ra đâu. Tối hôm qua, tôi vô tình gặp Lan Minh, cô ấy nói với tôi là nhìn thấy chị họ của mình đi vào thẩm mỹ viện tôi liền nhanh chóng quay về điều tra, tôi dám chắc chắn rằng Bạch Nhã Băng hiện tại chính là do Dụ Bối giả mạo." Black đáp lại với giọng điệu vô cùng chắc chắn, nghiêm túc.
Bỗng nhiên, Lục Dĩ Tường nở một nụ cười quỷ dị, nụ cười ấy khiến cho Black cảm thấy rợn hết cả người, anh thấy lần này Dụ Bối chết chắc rồi, bây giờ anh thầm mong Dụ Bối mau chóng siêu thoát đừng ở đây hại người nữa.
Bệnh viện Ái Tâm
Vừa đi vệ sinh ra, Dụ Bối liền nghe điện thoại, ngữ điệu tràn đầy tự tin:"Ông cứ yên tâm đi, đợi khi trong phòng bệnh không còn ai thì tôi sẽ lấy dấu vân tay của ông già đó in vào tờ chuyển nhượng cổ phần, kế hoạch cuả chúng ta sẽ nhanh chóng thành công thôi."
Nói thêm vài tiếng, Dụ Bối cúp máy rời khỏi đấy, cô vừa rời khỏi thì Hứa Tiểu Niệm từ phòng vệ sinh bước ra, ánh mắt sắc bén dõi theo Dụ Bối rồi nhanh chóng rửa tay gọi điện báo cho Dương Diễn hay tin.
Bệnh viện Dương Diễn
Dương Diễn vừa nghe Hứa Tiểu Niệm báo tin xong liền vội vàng chạy vào bệnh viện nói cho Bạch Nhã Băng biết. Cạch! Dương Diễn mở cửa đi nhanh vào, Bùi Tư Nam đang kiểm tra sức khỏe cho Bạch Nhã Băng, Dương Diễn không chần chừ ngay lập tức nói với cô:
"Nhã Băng! Có chuyện không hay rồi, Tiểu Niệm vừa gọi điện cho anh, bảo là Bạch Nhã Băng giả kia đang đợi mọi người thăm ông về hết thì vào đó lấy dấu vân tay của ông để in vào tờ chuyển nhượng cổ phần đấy."
"Anh nói sao? Cô ta dám?" Bạch Nhã Băng ngay lập tức ngồi bật dậy, mắt trợn lên, quay đầu về hướng mà Dương Diễn đang cất giọng nói.
Bùi Tư Nam khẽ cau mày, cất tiếng bảo:"Đừng có kích động, hãy bình tĩnh chút đi."
Bạch Nhã Băng cắn chặt môi của mình, nhíu chặt đôi mày suy nghĩ tìm cách, cô vội nói với Dương Diễn:"Mau, anh hãy mau gọi điện cho Hoàng Việt."
Dương Diễn gấp gáp lấy điện thoại gọi cho Hoàng Việt rồi đưa điện thoại cho Bạch Nhã Băng nói chuyện:"Alo! Hoàng Việt, cô ta đã bắt đầu hành động rồi, anh hãy mau cùng Jack đi lấy dấu vân tay giả dán vào những ngón tay của ông đi, cô ta muốn lấy dấu vân tay của ông để lấy toàn bộ số cổ phần đấy."
"Vâng, tôi biết rồi." Đang cùng Jack kiểm tra những người mới, Hoàng Việt tắt điện thoại vội vàng chạy nói với Jack rồi hai người nhanh chóng rời khỏi đấy.
Vẻ mặt Bạch Nhã Băng vô cùng nghiêm túc, cô không nhanh không chậm cất giọng nói với Bùi Tư Nam:
"Tư Nam! Tôi có chuyện muốn nhờ anh."
"Có chuyện gì cô cứ nói." Bùi Tư Nam vẻ mặt không một chút cảm xúc, trầm giọng đáp lại.
"Để đề phòng bất trắc, Dương Diễn sẽ đi làm một tờ chuyển nhượng cổ phần giả, anh hãy giúp tôi đi đánh tráo."
"Tôi hiểu rồi." Bùi Tư Nam đã hiểu ý của Bạch Nhã Băng, anh cùng Dương Diễn đi ra ngoài làm chuyện mình đã được giao.
Dụ Bối đều đã từng gặp qua Hứa Tiểu Niệm và Dương Diễn nên Bạch Nhã Băng không thể nào nhờ hai người họ đi được, cô đành phải nhờ Bùi Tư Nam để tránh nghi ngờ.
Trên đường đi làm tờ chuyển nhượng cổ phần giả kia, Dương Diễn không quên hỏi thăm về tình hình sức khỏe của Bạch Nhã Băng:
"Sức khỏe của Nhã Băng sao rồi? Đôi mắt và đôi chân của em ấy khi nào có thể hồi phục như lúc trước?"
"Máu bầm trên đầu của Nhã Băng đã không còn cho nên mắt của cô ấy sắp sáng lại rồi, nếu như sức khỏe của em gái cậu không có gì bất thường thì theo như tôi tính thì có lẽ là hơn một tuần nữa cô ấy sẽ nhìn thấy lại còn về đôi chân thì cũng tiến triển rất tốt sẽ nhanh chóng đi lại được thôi." Bùi Tư Nam chậm rãi trả lời Dương Diễn.
Bệnh viện Ái Tâm
Lục Dĩ Tường đi đến thăm Bạch Triết, đang đi anh vô tình nghe được Hứa Tiểu Niệm đang vừa đi vừa nói chuyện điện thoại với Dương Diễn:
"Anh nói thật sao? Tiểu Băng đã dần hồi phục rồi sao? Thật tốt quá."
"Tiểu Băng?" Lục Dĩ Tường trợn mắt, thầm thốt lên, anh bắt đầu đi lại gần Hứa Tiểu Niệm hơn để có thể nghe rõ cô nói chuyện nhưng vẫn không cho cô biết là anh đang ở phía sau.
"Anh yên tâm, em nhất định sẽ kéo dài thời dài để cho Tư Nam đến kịp mà." Hứa Tiểu Niệm tâm trạng phấn khởi, vui vẻ vô cùng, từ từ đáp lại với giọng điệu tự tin, chắc chắn.
Thấy Hứa Tiểu Niệm đã tắt điện thoại, Lục Dĩ Tường tiến nhanh đến muốn hỏi Hứa Tiểu Niệm về chuyện của Bạch Nhã Băng nhưng chưa kịp bước anh đột nhiên sựng lại, chau mày lẩm bẩm một mình:
"Không được, Hứa Tiểu Niệm trước giờ không ưa mình nếu bây giờ mình đi hỏi tung tích của Tiểu Băng, chắc chắn cô ấy sẽ không nói, mình phải tìm cách khác để biết tung tích của Tiểu Băng."
Trong lòng Lục Dĩ Tường bỗng nhẹ hẳn sau khi biết Bạch Nhã Băng không sao, từ lúc biết Bạch Nhã Băng quay về là giả lòng anh luôn thấp thỏm, lo lắng về an nguy của Bạch Nhã Băng, sợ rằng cô thật sự có chuyện, bây giờ thì anh có thể an tâm rồi.
"Lan Minh! Có chuyện gì vậy? Cậu muốn vào trong đó sao?"
Bạch Lan Minh khẽ lắc đầu rồi tiếp tục đi cùng bạn của mình, bạn của cô vừa đi vừa hỏi:"Lúc nãy cậu gặp người quen sao?"
"Lúc nãy tớ nhìn thấy chị họ của tớ đi vào đó." Bạch Lan Minh không nhanh không chậm đáp lại, trong đầu vẫn còn thắc mắc ấy.
"À..." Bạn của Bạch Lan Minh khẽ gật gù rồi tiếp tục nói với cô:"Đúng rồi, ngày mai cậu có cần tớ đến giúp cậu hầm canh không? Cùng cậu đi thăm ông."
Bạch Lan Minh gật đầu, cười nhẹ đáp lại:"Ừm...cảm ơn cậu."
Tạm biệt bạn của mình, Bạch Lan Minh một mình quay về Bạch gia, trên đường đi về Bạch Lan Minh vô tình gặp Black, vừa nhìn thấy Bạch Lan Minh Black đã ngay lập tức nói móc cô:
"Hiếm thấy cô không say xỉn đấy."
Bạch Lan Minh quăng cho Black một cặp mắt sắc bén, Black cười mỉm, chậm rãi cất giọng nói:"Trời cũng muộn lắm rồi để tôi đưa cô về, dù sao thì cô cũng là con gái không thể để cô đi một mình về được."
"Cảm ơn." Bạch Lan Minh cười mỉm, vẻ mặt vô cùng phấn khích, Black không biết rằng bây giờ trong lòng của cô tưng bừng như thế nào. Anh không hề biết rằng Bạch Lan Minh đã thích anh.
Đột nhiên, Bạch Lan Minh nhớ đến chuyện lúc nãy bèn nói với Black:"Này, từ khi chị họ của tôi quay về tôi thấy chị ấy lạ lắm, thay đổi hẳn luôn. Từ trước đến giờ chị ấy chưa từng đi thẩm mỹ viện bao giờ cả nhưng lúc nãy tôi mới vừa thấy chị ấy bước vào đấy tôi đã rất bất ngờ luôn đấy."
Black nâng mày, tròn mắt nhìn Bạch Lan Minh, anh ngay lập tức hỏi:"Đó là thẩm mỹ viện nào thế?"
"Thì là thẩm mỹ viện lớn nhất ở đây đấy, bây giờ ông đang ở trong bệnh viện như thế mà chị ấy còn có tâm trọng đi thẩm mỹ viện sao?" Bạch Lan Minh nhăn nhó, cảm thấy rất khó hiểu, thắc mắc.
Black cắn khóe môi suy tư điềug gì đó rồi im lặng đưa Bạch Lan Minh về, suốt dọc đường đi anh không hề nói gì cả, cứ như người mất hồn. Đưa cô về đến Bạch gia, Black nhanh chóng quay về khách sạn điều tra rõ chuyện này.
Tập đoàn Lục thị
Sáng hôm sau, Black vội vàng đi đến tìm Lục Dĩ Tường, thấy Black bước vào Lục Dĩ Tường liền đứng dậy đi lại chỗ bàn tiếp khách, ngồi xuống cất giọng:
"Sao nhìn cậu có vẻ gấp gáp quá vậy? Có chuyện gì sao?"
Black rót nước uống rồi đáp lại Lục Dĩ Tường:"Tôi đã biết người giả mạo Bạch Nhã Băng là ai rồi, tôi đảm bảo khi cậu biết rồi thì cậu sẽ không ngờ đến đâu."
Lục Dĩ Tường vừa nghe như thế liền ngồi nghiêm túc lại, nghiêm mặt, đôi mày khẽ cau lại, ngữ điệu điểm lạnh hỏi Black:"Là ai?"
"Là Dụ Bối." Black không nhanh không chậm nói, sau khi điều tra ra được chính anh cũng vô cùng bất ngờ, Dụ Bối là người mà anh không thể nào ngờ đến.
"Dụ Bối? Cậu có chắc chắn không?" Lục Dĩ Tường trợn mắt, ánh mắt có chút nghi hoặc, rõ ràng anh đã khiến cho Dụ Bối và gia đình cô ta thê thảm đến nỗi không có một đồng xu dính túi, làm sao Dụ Bối có khả năng đi phẫu thuật thành Bạch Nhã Băng chứ? Còn nữa Dụ Bối và Bạch An Lương có quan hệ gì chứ?
"Chắc chắn, nếu không ngờ Lan Minh thì tôi vẫn chưa điều tra ra đâu. Tối hôm qua, tôi vô tình gặp Lan Minh, cô ấy nói với tôi là nhìn thấy chị họ của mình đi vào thẩm mỹ viện tôi liền nhanh chóng quay về điều tra, tôi dám chắc chắn rằng Bạch Nhã Băng hiện tại chính là do Dụ Bối giả mạo." Black đáp lại với giọng điệu vô cùng chắc chắn, nghiêm túc.
Bỗng nhiên, Lục Dĩ Tường nở một nụ cười quỷ dị, nụ cười ấy khiến cho Black cảm thấy rợn hết cả người, anh thấy lần này Dụ Bối chết chắc rồi, bây giờ anh thầm mong Dụ Bối mau chóng siêu thoát đừng ở đây hại người nữa.
Bệnh viện Ái Tâm
Vừa đi vệ sinh ra, Dụ Bối liền nghe điện thoại, ngữ điệu tràn đầy tự tin:"Ông cứ yên tâm đi, đợi khi trong phòng bệnh không còn ai thì tôi sẽ lấy dấu vân tay của ông già đó in vào tờ chuyển nhượng cổ phần, kế hoạch cuả chúng ta sẽ nhanh chóng thành công thôi."
Nói thêm vài tiếng, Dụ Bối cúp máy rời khỏi đấy, cô vừa rời khỏi thì Hứa Tiểu Niệm từ phòng vệ sinh bước ra, ánh mắt sắc bén dõi theo Dụ Bối rồi nhanh chóng rửa tay gọi điện báo cho Dương Diễn hay tin.
Bệnh viện Dương Diễn
Dương Diễn vừa nghe Hứa Tiểu Niệm báo tin xong liền vội vàng chạy vào bệnh viện nói cho Bạch Nhã Băng biết. Cạch! Dương Diễn mở cửa đi nhanh vào, Bùi Tư Nam đang kiểm tra sức khỏe cho Bạch Nhã Băng, Dương Diễn không chần chừ ngay lập tức nói với cô:
"Nhã Băng! Có chuyện không hay rồi, Tiểu Niệm vừa gọi điện cho anh, bảo là Bạch Nhã Băng giả kia đang đợi mọi người thăm ông về hết thì vào đó lấy dấu vân tay của ông để in vào tờ chuyển nhượng cổ phần đấy."
"Anh nói sao? Cô ta dám?" Bạch Nhã Băng ngay lập tức ngồi bật dậy, mắt trợn lên, quay đầu về hướng mà Dương Diễn đang cất giọng nói.
Bùi Tư Nam khẽ cau mày, cất tiếng bảo:"Đừng có kích động, hãy bình tĩnh chút đi."
Bạch Nhã Băng cắn chặt môi của mình, nhíu chặt đôi mày suy nghĩ tìm cách, cô vội nói với Dương Diễn:"Mau, anh hãy mau gọi điện cho Hoàng Việt."
Dương Diễn gấp gáp lấy điện thoại gọi cho Hoàng Việt rồi đưa điện thoại cho Bạch Nhã Băng nói chuyện:"Alo! Hoàng Việt, cô ta đã bắt đầu hành động rồi, anh hãy mau cùng Jack đi lấy dấu vân tay giả dán vào những ngón tay của ông đi, cô ta muốn lấy dấu vân tay của ông để lấy toàn bộ số cổ phần đấy."
"Vâng, tôi biết rồi." Đang cùng Jack kiểm tra những người mới, Hoàng Việt tắt điện thoại vội vàng chạy nói với Jack rồi hai người nhanh chóng rời khỏi đấy.
Vẻ mặt Bạch Nhã Băng vô cùng nghiêm túc, cô không nhanh không chậm cất giọng nói với Bùi Tư Nam:
"Tư Nam! Tôi có chuyện muốn nhờ anh."
"Có chuyện gì cô cứ nói." Bùi Tư Nam vẻ mặt không một chút cảm xúc, trầm giọng đáp lại.
"Để đề phòng bất trắc, Dương Diễn sẽ đi làm một tờ chuyển nhượng cổ phần giả, anh hãy giúp tôi đi đánh tráo."
"Tôi hiểu rồi." Bùi Tư Nam đã hiểu ý của Bạch Nhã Băng, anh cùng Dương Diễn đi ra ngoài làm chuyện mình đã được giao.
Dụ Bối đều đã từng gặp qua Hứa Tiểu Niệm và Dương Diễn nên Bạch Nhã Băng không thể nào nhờ hai người họ đi được, cô đành phải nhờ Bùi Tư Nam để tránh nghi ngờ.
Trên đường đi làm tờ chuyển nhượng cổ phần giả kia, Dương Diễn không quên hỏi thăm về tình hình sức khỏe của Bạch Nhã Băng:
"Sức khỏe của Nhã Băng sao rồi? Đôi mắt và đôi chân của em ấy khi nào có thể hồi phục như lúc trước?"
"Máu bầm trên đầu của Nhã Băng đã không còn cho nên mắt của cô ấy sắp sáng lại rồi, nếu như sức khỏe của em gái cậu không có gì bất thường thì theo như tôi tính thì có lẽ là hơn một tuần nữa cô ấy sẽ nhìn thấy lại còn về đôi chân thì cũng tiến triển rất tốt sẽ nhanh chóng đi lại được thôi." Bùi Tư Nam chậm rãi trả lời Dương Diễn.
Bệnh viện Ái Tâm
Lục Dĩ Tường đi đến thăm Bạch Triết, đang đi anh vô tình nghe được Hứa Tiểu Niệm đang vừa đi vừa nói chuyện điện thoại với Dương Diễn:
"Anh nói thật sao? Tiểu Băng đã dần hồi phục rồi sao? Thật tốt quá."
"Tiểu Băng?" Lục Dĩ Tường trợn mắt, thầm thốt lên, anh bắt đầu đi lại gần Hứa Tiểu Niệm hơn để có thể nghe rõ cô nói chuyện nhưng vẫn không cho cô biết là anh đang ở phía sau.
"Anh yên tâm, em nhất định sẽ kéo dài thời dài để cho Tư Nam đến kịp mà." Hứa Tiểu Niệm tâm trạng phấn khởi, vui vẻ vô cùng, từ từ đáp lại với giọng điệu tự tin, chắc chắn.
Thấy Hứa Tiểu Niệm đã tắt điện thoại, Lục Dĩ Tường tiến nhanh đến muốn hỏi Hứa Tiểu Niệm về chuyện của Bạch Nhã Băng nhưng chưa kịp bước anh đột nhiên sựng lại, chau mày lẩm bẩm một mình:
"Không được, Hứa Tiểu Niệm trước giờ không ưa mình nếu bây giờ mình đi hỏi tung tích của Tiểu Băng, chắc chắn cô ấy sẽ không nói, mình phải tìm cách khác để biết tung tích của Tiểu Băng."
Trong lòng Lục Dĩ Tường bỗng nhẹ hẳn sau khi biết Bạch Nhã Băng không sao, từ lúc biết Bạch Nhã Băng quay về là giả lòng anh luôn thấp thỏm, lo lắng về an nguy của Bạch Nhã Băng, sợ rằng cô thật sự có chuyện, bây giờ thì anh có thể an tâm rồi.