Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 123: Ngoại Truyện: Lục Đình Quân Ra Đời
Bệnh viện Ái Tâm
Hạ Tử Quyên chống cằm ngồi nhìn Bạch Nhã Băng đang nằm trên giường bệnh, thấy Bạch Nhã Băng tỉnh lại Hạ Tử Quyên mỉm cười, đứng dậy lên tiếng:
"Tiểu Băng! Cuối cùng cậu cũng tỉnh lại rồi, lúc nãy cậu đột nhiên ngất xỉu làm tớ lo chết được."
Bạch Nhã Băng ngồi tựa lưng vào giường bệnh, khẽ chau mày cất giọng:"Chuyện tớ ngất xỉu cậu có nói cho ai biết chưa?"
"Vẫn chưa, tớ biết cậu sợ mọi người lo lắng nên tớ không có báo cho ai biết cả."
Hạ Tử Quyên lắc đầu, vẫn giữ nguyên nụ cười vui vẻ đáp lại.
"Sao mà cậu cứ cười mãi thế, có chuyện gì vui sao?" Bạch Nhã Băng chau mày khó hiểu, từ lúc cô tỉnh lại đến giờ cứ thấy Hạ Tử Quyên cười mãi không ngừng được.
"Tiểu Băng! Chúc mừng cậu, cậu đã có thai hơn một tháng rồi đó." Hạ Tử Quyên cười tít mắt, nắm lấy tay Bạch Nhã Băng chúc mừng.
"Cậu nói sao? Có thai? Cậu chắc chứ?" Bạch Nhã Băng trợn mắt kinh ngạc, không thể tin được là bản thân cô lại có thai, mỗi lần quan hệ xong là cô điều uống thuốc tránh thai cơ mà sao lại có thể có thai được chứ?
"Tất nhiên là tớ chắc rồi, tớ là bác sĩ chẳng lẽ còn nhầm được nữa sao?"
Bạch Nhã Băng vội xuống giường, Hạ Tử Quyên tròn mắt hỏi cô:"Tiểu Băng! Cậu định đi đâu thế? Cậu đang mang thai cẩn thận một chút."
"Tớ đi đến Lục thị." Bạch Nhã Băng không nhanh không chậm đáp lại, Hạ Tử Quyên nhướng mày nói:"Tớ biết rồi, cậu muốn đến đó cho Dĩ Tường một bất ngờ sao?"
Bạch Nhã Băng cười như không, gật gù cất tiếng:"Đúng, tớ cho anh ấy một bất ngờ lớn." Cô nhất định phải hỏi Lục Dĩ Tường về chuyện thuốc tránh thai, chắc chắn anh đã giở trò nếu không thì cô làm sao có thai được chứ.
Tập đoàn Lục thị
Những nhân viên ở đấy thấy Bạch Nhã Băng đến liền cúi người chào, cô lạnh lùng không để ý đến bọn họ, đi thẳng một mạch lên phòng làm việc của Lục Dĩ Tường.
Đang ngồi làm việc, Lục Dĩ Tường nghe tiếng có người xông vào anh định mở miệng mắng thì thấy người xông vào Bạch Nhã Băng, anh ngay lập tức thay đổi sắc mặt tươi cười, vui vẻ cất giọng hỏi cô:"Tiểu Băng! Sao em lại đến đây?"
Bạch Nhã Băng hậm hực tức giận, không nói không rằng cầm túi xách ném thẳng vào Lục Dĩ Tường, anh nhanh tay chụp lấy, vẻ mặt hoang mang nhìn cô:
"Tiểu Băng! Em làm sao vậy? Sao đột nhiên em lại tức giận đến vậy? Là ai đã to gan chọc em giận như thế?"
"Anh còn dám hỏi sao? Anh chính là người khiến em tức chết đó, em hỏi anh thuốc tránh thai có phải anh do giở trò không? Nếu không thì em làm sao có thai được chứ?" Bạch Nhã Băng chống hông, trừng trừng mắt quát lớn.
"Em nói sao? Em đã có thai rồi? Thật tốt quá rồi." Lục Dĩ Tường tròn mắt mừng rỡ, cuối cùng anh cũng tạo giống thành công, bây giờ anh có chịu mắng, chịu đánh cũng được vì anh sắp giành lại được vợ rồi.
Bạch Nhã Băng thật sự tức không thở ra hơi được nữa rồi, cô ngồi xuống ghế khoanh tay lại trừng mắt nhìn anh:
"Lục Dĩ Tường! Em nói cho anh biết bắt đầu từ ngày hôm nay anh ôm chăn gối xuống sàn nằm ngủ."
Lục Dĩ Tường trợn mắt vội bước nhanh đến ngồi xuống bên cạnh vợ mình, cười trừ, nịnh nọt, vừa định mở miệng thì bị cô chặn ngay lập tức:"Anh mà dám mở miệng nói thêm một tiếng nào nữa thì ra phòng khách ngủ."
Lục Dĩ Tường không dám mở miệng năn nỉ nữa thà ngủ dưới sàn nhưng ít ra nó vẫn ở trong phòng còn hơn là ra tận ngoài phòng khách. Anh xoa bóp cho cô, cười hì hì:
"Vợ! Em đừng giận nữa, anh biết anh sai rồi, em đừng giận sẽ ảnh hưởng đến tiểu bảo bối trong bụng, không tốt đâu." Bạch Nhã Băng hừ một tiếng, lườm lườm nhìn anh, càng nhìn càng tức.
Lục gia
Ba năm sau, một cậu bé từ bên ngoài chạy vào trong phòng khách ôm lấy chân của Bạch Nhã Băng, mếu máo nói với cô:"Mẹ! Ba nói nếu con còn dám giành mẹ với ba nữa thì ba sẽ đưa con sang Bạch gia ở không cho con về đây nữa."
Bạch Nhã Băng trừng mắt nhìn Lục Dĩ Tường:"Anh dám?" Cô bế con trai của mình lên xoa xoa đầu, dịu dàng cất giọng:"Đình Quân! Con yên tâm con sẽ không đi đâu hết, sẽ ở lại đây với mẹ nếu có đi thì ba con đi mới đúng."
Lục Dĩ Tường kìm nén cơn giận, anh thật sự hối hận khi nghe lời Black sinh thêm một đứa nữa cứ tưởng Lục Đình Quân sẽ chơi với Lục Như n nhưng không ngờ vẫn bám cô như thường, hại anh ra rìa một lần nữa, anh nhất định phải tìm Black tính sổ cái gì mà sinh nhiều thì để bọn chúng tự chơi với nhau chứ? Lừa người, hại anh càng ngày càng không có chỗ đứng trong nhà.
Hạ Tử Quyên chống cằm ngồi nhìn Bạch Nhã Băng đang nằm trên giường bệnh, thấy Bạch Nhã Băng tỉnh lại Hạ Tử Quyên mỉm cười, đứng dậy lên tiếng:
"Tiểu Băng! Cuối cùng cậu cũng tỉnh lại rồi, lúc nãy cậu đột nhiên ngất xỉu làm tớ lo chết được."
Bạch Nhã Băng ngồi tựa lưng vào giường bệnh, khẽ chau mày cất giọng:"Chuyện tớ ngất xỉu cậu có nói cho ai biết chưa?"
"Vẫn chưa, tớ biết cậu sợ mọi người lo lắng nên tớ không có báo cho ai biết cả."
Hạ Tử Quyên lắc đầu, vẫn giữ nguyên nụ cười vui vẻ đáp lại.
"Sao mà cậu cứ cười mãi thế, có chuyện gì vui sao?" Bạch Nhã Băng chau mày khó hiểu, từ lúc cô tỉnh lại đến giờ cứ thấy Hạ Tử Quyên cười mãi không ngừng được.
"Tiểu Băng! Chúc mừng cậu, cậu đã có thai hơn một tháng rồi đó." Hạ Tử Quyên cười tít mắt, nắm lấy tay Bạch Nhã Băng chúc mừng.
"Cậu nói sao? Có thai? Cậu chắc chứ?" Bạch Nhã Băng trợn mắt kinh ngạc, không thể tin được là bản thân cô lại có thai, mỗi lần quan hệ xong là cô điều uống thuốc tránh thai cơ mà sao lại có thể có thai được chứ?
"Tất nhiên là tớ chắc rồi, tớ là bác sĩ chẳng lẽ còn nhầm được nữa sao?"
Bạch Nhã Băng vội xuống giường, Hạ Tử Quyên tròn mắt hỏi cô:"Tiểu Băng! Cậu định đi đâu thế? Cậu đang mang thai cẩn thận một chút."
"Tớ đi đến Lục thị." Bạch Nhã Băng không nhanh không chậm đáp lại, Hạ Tử Quyên nhướng mày nói:"Tớ biết rồi, cậu muốn đến đó cho Dĩ Tường một bất ngờ sao?"
Bạch Nhã Băng cười như không, gật gù cất tiếng:"Đúng, tớ cho anh ấy một bất ngờ lớn." Cô nhất định phải hỏi Lục Dĩ Tường về chuyện thuốc tránh thai, chắc chắn anh đã giở trò nếu không thì cô làm sao có thai được chứ.
Tập đoàn Lục thị
Những nhân viên ở đấy thấy Bạch Nhã Băng đến liền cúi người chào, cô lạnh lùng không để ý đến bọn họ, đi thẳng một mạch lên phòng làm việc của Lục Dĩ Tường.
Đang ngồi làm việc, Lục Dĩ Tường nghe tiếng có người xông vào anh định mở miệng mắng thì thấy người xông vào Bạch Nhã Băng, anh ngay lập tức thay đổi sắc mặt tươi cười, vui vẻ cất giọng hỏi cô:"Tiểu Băng! Sao em lại đến đây?"
Bạch Nhã Băng hậm hực tức giận, không nói không rằng cầm túi xách ném thẳng vào Lục Dĩ Tường, anh nhanh tay chụp lấy, vẻ mặt hoang mang nhìn cô:
"Tiểu Băng! Em làm sao vậy? Sao đột nhiên em lại tức giận đến vậy? Là ai đã to gan chọc em giận như thế?"
"Anh còn dám hỏi sao? Anh chính là người khiến em tức chết đó, em hỏi anh thuốc tránh thai có phải anh do giở trò không? Nếu không thì em làm sao có thai được chứ?" Bạch Nhã Băng chống hông, trừng trừng mắt quát lớn.
"Em nói sao? Em đã có thai rồi? Thật tốt quá rồi." Lục Dĩ Tường tròn mắt mừng rỡ, cuối cùng anh cũng tạo giống thành công, bây giờ anh có chịu mắng, chịu đánh cũng được vì anh sắp giành lại được vợ rồi.
Bạch Nhã Băng thật sự tức không thở ra hơi được nữa rồi, cô ngồi xuống ghế khoanh tay lại trừng mắt nhìn anh:
"Lục Dĩ Tường! Em nói cho anh biết bắt đầu từ ngày hôm nay anh ôm chăn gối xuống sàn nằm ngủ."
Lục Dĩ Tường trợn mắt vội bước nhanh đến ngồi xuống bên cạnh vợ mình, cười trừ, nịnh nọt, vừa định mở miệng thì bị cô chặn ngay lập tức:"Anh mà dám mở miệng nói thêm một tiếng nào nữa thì ra phòng khách ngủ."
Lục Dĩ Tường không dám mở miệng năn nỉ nữa thà ngủ dưới sàn nhưng ít ra nó vẫn ở trong phòng còn hơn là ra tận ngoài phòng khách. Anh xoa bóp cho cô, cười hì hì:
"Vợ! Em đừng giận nữa, anh biết anh sai rồi, em đừng giận sẽ ảnh hưởng đến tiểu bảo bối trong bụng, không tốt đâu." Bạch Nhã Băng hừ một tiếng, lườm lườm nhìn anh, càng nhìn càng tức.
Lục gia
Ba năm sau, một cậu bé từ bên ngoài chạy vào trong phòng khách ôm lấy chân của Bạch Nhã Băng, mếu máo nói với cô:"Mẹ! Ba nói nếu con còn dám giành mẹ với ba nữa thì ba sẽ đưa con sang Bạch gia ở không cho con về đây nữa."
Bạch Nhã Băng trừng mắt nhìn Lục Dĩ Tường:"Anh dám?" Cô bế con trai của mình lên xoa xoa đầu, dịu dàng cất giọng:"Đình Quân! Con yên tâm con sẽ không đi đâu hết, sẽ ở lại đây với mẹ nếu có đi thì ba con đi mới đúng."
Lục Dĩ Tường kìm nén cơn giận, anh thật sự hối hận khi nghe lời Black sinh thêm một đứa nữa cứ tưởng Lục Đình Quân sẽ chơi với Lục Như n nhưng không ngờ vẫn bám cô như thường, hại anh ra rìa một lần nữa, anh nhất định phải tìm Black tính sổ cái gì mà sinh nhiều thì để bọn chúng tự chơi với nhau chứ? Lừa người, hại anh càng ngày càng không có chỗ đứng trong nhà.