Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 60
Nagahama vuốt vuất tàn nhan trên mặt của mình, Minagawa Kiyomi nghẹn đỏ mặt, cúi đầu một chữ không nói, mà Makita nhìn thoáng qua quầy, quầy cũng không so nàng cao hơn bao nhiêu.
-Sakura tỷ, ngươi nói hắn làm như vậy là vì cái gì đây?
Nagahama hướng Sakura hỏi.
Trải qua hơn mười phút nghỉ ngơi, Sakura sắc mặt cũng khôi phục đến bình thường.
-Không biết, có lẽ là trường học nhiệm vụ đi? Hắn ra sức như vậy, chờ đến thực tập chấm dứt, ta trực tiếp vote cực kỳ hài lòng.
-Đó là không thành vấn đề, bất quá, hắn hiện tại thật là đang làm 1 điều gì đó vô dụng, tình hình này xem ra là không ai lại đây.
Nagahama ghé vào quầy thượng, hữu khí vô lực nói.
-Hôm nay hẳn là đã có 20 danh khách nhân tới, đạt tới bình quân giá trị, dư lại nhiều tới một cái, cũng coi như là kiếm.
Sakura nói.
-Chính là, ngài cảm thấy cứ như vậy , hắn sẽ thu hút được khách nhân sao
Makita giận khởi miệng, còn ở đối Mạnh Cầm lời nói lúc trước canh cánh trong lòng.
-Khó a. Ai nha, khi nào mới có thể lại đến khách nhân a? Chẳng sợ chỉ có một, cũng là tốt.
Nagahama thở dài.
-Tới……
Minagawa Kiyomi chỉ vào ngoài cửa sổ nói.
Dư lại ba người nhìn theo Minagawa Kiyomi ngón tay ,thấy Mạnh Cầm đưa một người khách hàng đã đi tới.
-Sakura tiểu thư, một ly Cappuccino, một phần kem hoa quả.
Mạnh Cầm đem một nữkhách nhân đưa vào tiệm đồ ngọt , một bên kêu thực đơn.
-Nga nga!
Ba người lập tức công việc lu bù lên.
-Đúng rồi, Mạnh Cầm, ngài còn muốn đi ra ngoài?
-Đúng rồi, đối diện đã có ba gã khách nhân. Ta cũng cần cố lên a.
Mạnh Cầm cười nói.
Chiều hôm buông xuống, Sakura tiệm đồ ngọt treo biển “close”, Mạnh Cầm cũng cùng Sakura bốn người cáo biệt.
Xoay người sang chỗ khác, Mạnh Cầm trên mặt tươi cười nháy mắt biến mất, thay thế chính là vẻ mặt phiền muộn.
Thực địa thực tập xa xa so với hắn tưởng tượng khó khăn, hôm nay đi ra mời chào khách khiến hắn đã có thể nắm được đại khái tình hình. Giờ là lúc cần suy nghĩ phương pháp giải quyết.
-Mạnh Cầm.
Ở trong góc tối, đột nhiên truyền ra nữ sinh thanh am.
Mạnh Cầm lập tức cảnh giác nhìn về phía phát ra tiếng nói. Không ngờ hắn chỉ hơi nhập tâm 1 chút mà đã lơ là cảnh giác đến vậy. Nếu bị sát thủ đánh lén là tập xác định a. Xem ra vẫn cần cẩn thận hơn.
Tất nhiên cũng là vì kẻ đó không có tỏa ra sát khí nên mới không khiến Cầm phát hiện a. Và người đó chính là Nakiri Erina.
-Ngươi lén lút tránh ở bóng tối, không phải vì cố ý làm ta sợ đi?
Mạnh Cầm mặt vẫn tỉnh như không khẽ trách cứ cô nàng.
-Quỷ mới muốn dọa ngươi.
Nakiri Erina bĩu môi khinh bỉ:
-Ngươi hôm nay mời chào được bao nhiêu khách nhân?
-20 cái. Ngươi thì sao?
Rối đón tiếp anh chàng là 1 ánh mắt khỉnh bỉ :
- Quá kém. Ngươi có là Tootsuki học viên không. Tự thân ra mặt trận đứng nắng đã đành mà chỉ mời có 20 khách. Thật nhục mặt a. Ta ngồi trong nhà chỉ đạo mà cũng khiến cửa hàng tăng thêm 45 khách.Xem ra hôm nay ngươi thua ta rồi. Dùng đầu óc đi nếu không ngươi sẽ bị đảo thải đó.
-Ha ha, ngươi thật là lợi hại, tại hạ nhận thua. Mà cũng cảm ơn lời khuyên của cô. Ta sẽ chú ý.
Mạnh Cầm ngáp 1 cái, một chút đều không thèm để ý.
-Ngươi dường như đối với mời chào khách nhân không chút nào để ý.
Nakiri Erina nhíu mày.
-Thỉnh đem ‘ giống như ’ xóa.”
Mạnh Cầm nhàm chán mà vẫy vẫy tay,
- Ta đối mời chào khách nhân một chút hứng thú đều không có.
-Vậy ngươi hôm nay còn như vậy ra sức?
Nakiri Erina hỏi.
-Đó chỉ là ở khẩn cấp, ta muốn cho bọn họ đối ta có tin tưởng mới có thể tiếp tục công tác. Ngươi nói, đúng không?
-Tin tưởng có ích lợi gì, ngươi sẽ không đem ngươi mời chào khách nhân kinh nghiệm giao cho bọn họ?
Nakiri Erina khinh bỉ nhìn thoáng qua Mạnh Cầm:
-Hiện tại cũng không phải là tàng tư thời điểm.
-Ngươi suy nghĩ cái gì, ta là hạng người như vậy sao? Bất quá, liền tính ta muốn dạy cho bọn họ, bọn họ cũng sẽ không học.
Mạnh Cầm thở dài,
-Trừ bỏ lão bản Sakura , mặt khác ba người nhiều ít đều sẽ bởi vì một ít cá nhân nhân tố, không muốn ra cửa mời chào khách nhân.
Nagahama bởi vì trên mặt tàn nhang, mà có chút tự ti; Minagawa Kiyomi bởi vì cá nhân tính cách, mà không tốt cùng người khác câu thông; còn Makita, tựa hồ phi thường chán ghét cùng người khác so chiều cao, chỉ có khi khách nhân ngồi xuống , nàng mới có thể cùng bọn họ nói chuyện.
Sakura lão bản, tựa hồ tìm một đám người kỳ quái làm nhân viên cửa hàng a.
-Dù sao, ta đã đem như thế nào mời chào khách nhân phương pháp giao cho ‘ Cửa hàng đồ ngọt bốn mùa ’ công nhân, từ ngày mai bọn họ sẽ toàn lực tấn công. Ngươi nghĩ mình có thể ứng đối sao
Nakiri Erina khoanh tay lại chất vấn.
-Ai? Ta còn tưởng rằng ngươi muốn cùng ta liên thủ đây.
-Ai…… Ai muốn cùng ngươi liên thủ?
Nakiri Erina khuôn mặt nhỏ đỏ lên, phản bác nói.
-Không sao cả, bất quá, nếu chúng ta không liên thủ, hậu quả ngươi nghĩ kỹ sao?
Mạnh Cầm lại ngáp 1 cái rồi vẫy tay ra vẻ ta đây không quan tâm.
-Đương nhiên nghĩ kỹ. Lần này ngươi thua định rồi, Mạnh Cầm.
Nakiri Erina nắm chặt nắm tay.
-Thua cái gì nha? Lại không phải thi đấu.
Mạnh Cầm phất phất tay:
-Nhanh lên chạy đi, xe điện ngầm lập tức liền đến trạm.
Nhìn Mạnh Cầm dần dần biến mất ở trong đêm đen thân ảnh, Nakiri Erina ngây ra một lúc, nhưng thực mau liền minh bạch lại đây:
-Mạnh Cầm, ngươi cái này kẻ lừa đảo, lại không phải chuyến xe cuối cùng, ngươi như thế nào biết đoàn tàu tiến trạm thời gian?
.....
Hôm sau giữa trưa.
-Mạnh Cầm kun, ngươi đi về trước nghỉ ngơi đi?
Sakura từ cửa hàng đi ra, trong tay cầm ly nước chanh mật ong mới pha, đưa cho Mạnh Cầm.
Toàn bộ buổi sáng, Mạnh Cầm không ngừng trên đường thét to, rốt cuộc mời tới 30 vị khách nhân, nếu dựa theo cái này xu thế, cả ngày khả năng có 70…… Không, 80 vị khách nhân cũng nói không chừng.
Bất quá, “Cửa hàng đồ ngọt bốn mùa” một lần cũng phái ra hai gã tiểu nhị, cũng mời chào hơn 30 người, thu hoạch cũng coi như là không nhỏ đi?
Mạnh Cầm tiến vào lúc sau, hiện chỉ có một đôi mẫu tử đang ăn đồ ngọt, Nagahama vài người ở quầy chỗ nói chuyện phiếm.
-Thật là đã nha, cám ơn Nagahama san.
Mạnh Cầm đem cái chén đặt ở quầy.
Nagahama mặt đỏ lên, cúi đầu đem cái chén thu trở về.
Mạnh Cầm nhìn rời đi Nagahama, trong lòng thở dài, cho Nagahama ra mời khách, khả năng so lên trời còn khó đi?
Bất quá, vì hoàn thành thực tập, có một số việc chú định biết rất khó, cũng là muốn nếm thử.
-Đúng rồi, nơi này phía trước có phải hay không chuyên môn làm đồ ngọt cho trẻ con?
Mạnh Cầm hỏi.
-Ngươi như thế nào biết?
Nagahama ngạc nhiên hỏi,
-Ta ở phòng bếp nhìn đến rất nhiều khung nhỏ, hơn nữa, tiệm này thực đơn trước kia cũng nhiều là mấy món đồ ngọt cho trẻ em, như là bánh tart nhưng mấy loại đồ ngọt đắt tiền và loại to như pudding lại rất ít, hẳn là sợ ảnh hưởng đến cổ họng bọn trẻ đi?
Ngày hôm qua thời điểm, Mạnh Cầm ở phòng bếp thấy được khuôn chế tác đồ ngọt , lúc ấy liền tại hoài nghi có phải hay không tồn tại vấn đề này.
-Ân, là như thế này.
Nagahama gật gật đầu.
-Nhưng là, các ngươi hiện tại vì cái gì không làm đồ ngọt cho trẻ em?
Mạnh Cầm tò mò hỏi,
-Ai, chúng ta cũng muốn nha, nhưng là hoàn cảnh không giống nhau.
Nagahama nói chuyện mà dọng nói đầy bực tức.
-Chúng ta lúc trước cửa tiệm đặt cạnh một trường tiểu học , ngay lúc đó khách nhân chính là tiểu hài tử. Sau đó thì khu đó giải tỏa khiến chúng ta phải đổi địa điểm. Trằn trọc suy nghĩ tìm kiếm rất nhiều địa phương, cuối cùng ở chỗ này đặt chân. Chúng ta xem như người ngoài, muốn từ nơi này sẽ tìm được 1 chỗ đặt chân nhưng không ngờ lại rất khó.
-Cho nên Sakura tiểu thư mới có thể liều mạng như vậy mà tranh đoạt khách nhân?
Nhìn đến Nagahama gật gật đầu, Mạnh Cầm lúc này mới giải khai trong lòng nghi hoặc. Ngày hôm qua, Sakura hoàn toàn giống người đàn bà đanh đá tranh đoạt khách hàng, hẳn là trong lòng quá sốt ruột. Bất quá, Sakura làm như vậy, hiệu quả cũng không thấy được khách đâu cả mà chỉ khiến người ta bỏ chạy a.
-Đúng rồi, đối diện ‘ Cửa hàng đồ ngọt bốn mùa ’ ban đầu liền ở chỗ này?
Mạnh Cầm lại hỏi tiếp.
-Đương nhiên không phải, ‘ Cửa hàng đồ ngọt bốn mùa ’ nguyên lai tên gọi làm ‘cửa hàng cà phê bốn mùa ’, chuyên môn vì tinh anh giai tầng người cung cấp cà phê cùng đồ ngọt. Sau lại bởi vì cà phê cửa hàng kinh doanh không tốt, đóng cửa. Cho nên mới dọn đến địa phương này. Nhưng là nơi này nào có cái gì tinh anh? Lúc trước am hiểu cà phê , tinh phẩm đồ ngọt cũng thành vô dụng ở đây, vì thế cũng tựa như chúng ta giống nhau, chuyên môn làm đồ ngọt.
Nguyên lai là như thế này.
Mạnh Cầm gật gật đầu, đơn giản mà nói, chính là hai cửa hàng chuyển hình thất bại, mới biến thành hiện tại nửa chết nửa sống bộ dáng.
Nhưng bỗng 1 ý nghĩ lóe ra trong đầu anh chàng
-Sakura tỷ, ngươi nói hắn làm như vậy là vì cái gì đây?
Nagahama hướng Sakura hỏi.
Trải qua hơn mười phút nghỉ ngơi, Sakura sắc mặt cũng khôi phục đến bình thường.
-Không biết, có lẽ là trường học nhiệm vụ đi? Hắn ra sức như vậy, chờ đến thực tập chấm dứt, ta trực tiếp vote cực kỳ hài lòng.
-Đó là không thành vấn đề, bất quá, hắn hiện tại thật là đang làm 1 điều gì đó vô dụng, tình hình này xem ra là không ai lại đây.
Nagahama ghé vào quầy thượng, hữu khí vô lực nói.
-Hôm nay hẳn là đã có 20 danh khách nhân tới, đạt tới bình quân giá trị, dư lại nhiều tới một cái, cũng coi như là kiếm.
Sakura nói.
-Chính là, ngài cảm thấy cứ như vậy , hắn sẽ thu hút được khách nhân sao
Makita giận khởi miệng, còn ở đối Mạnh Cầm lời nói lúc trước canh cánh trong lòng.
-Khó a. Ai nha, khi nào mới có thể lại đến khách nhân a? Chẳng sợ chỉ có một, cũng là tốt.
Nagahama thở dài.
-Tới……
Minagawa Kiyomi chỉ vào ngoài cửa sổ nói.
Dư lại ba người nhìn theo Minagawa Kiyomi ngón tay ,thấy Mạnh Cầm đưa một người khách hàng đã đi tới.
-Sakura tiểu thư, một ly Cappuccino, một phần kem hoa quả.
Mạnh Cầm đem một nữkhách nhân đưa vào tiệm đồ ngọt , một bên kêu thực đơn.
-Nga nga!
Ba người lập tức công việc lu bù lên.
-Đúng rồi, Mạnh Cầm, ngài còn muốn đi ra ngoài?
-Đúng rồi, đối diện đã có ba gã khách nhân. Ta cũng cần cố lên a.
Mạnh Cầm cười nói.
Chiều hôm buông xuống, Sakura tiệm đồ ngọt treo biển “close”, Mạnh Cầm cũng cùng Sakura bốn người cáo biệt.
Xoay người sang chỗ khác, Mạnh Cầm trên mặt tươi cười nháy mắt biến mất, thay thế chính là vẻ mặt phiền muộn.
Thực địa thực tập xa xa so với hắn tưởng tượng khó khăn, hôm nay đi ra mời chào khách khiến hắn đã có thể nắm được đại khái tình hình. Giờ là lúc cần suy nghĩ phương pháp giải quyết.
-Mạnh Cầm.
Ở trong góc tối, đột nhiên truyền ra nữ sinh thanh am.
Mạnh Cầm lập tức cảnh giác nhìn về phía phát ra tiếng nói. Không ngờ hắn chỉ hơi nhập tâm 1 chút mà đã lơ là cảnh giác đến vậy. Nếu bị sát thủ đánh lén là tập xác định a. Xem ra vẫn cần cẩn thận hơn.
Tất nhiên cũng là vì kẻ đó không có tỏa ra sát khí nên mới không khiến Cầm phát hiện a. Và người đó chính là Nakiri Erina.
-Ngươi lén lút tránh ở bóng tối, không phải vì cố ý làm ta sợ đi?
Mạnh Cầm mặt vẫn tỉnh như không khẽ trách cứ cô nàng.
-Quỷ mới muốn dọa ngươi.
Nakiri Erina bĩu môi khinh bỉ:
-Ngươi hôm nay mời chào được bao nhiêu khách nhân?
-20 cái. Ngươi thì sao?
Rối đón tiếp anh chàng là 1 ánh mắt khỉnh bỉ :
- Quá kém. Ngươi có là Tootsuki học viên không. Tự thân ra mặt trận đứng nắng đã đành mà chỉ mời có 20 khách. Thật nhục mặt a. Ta ngồi trong nhà chỉ đạo mà cũng khiến cửa hàng tăng thêm 45 khách.Xem ra hôm nay ngươi thua ta rồi. Dùng đầu óc đi nếu không ngươi sẽ bị đảo thải đó.
-Ha ha, ngươi thật là lợi hại, tại hạ nhận thua. Mà cũng cảm ơn lời khuyên của cô. Ta sẽ chú ý.
Mạnh Cầm ngáp 1 cái, một chút đều không thèm để ý.
-Ngươi dường như đối với mời chào khách nhân không chút nào để ý.
Nakiri Erina nhíu mày.
-Thỉnh đem ‘ giống như ’ xóa.”
Mạnh Cầm nhàm chán mà vẫy vẫy tay,
- Ta đối mời chào khách nhân một chút hứng thú đều không có.
-Vậy ngươi hôm nay còn như vậy ra sức?
Nakiri Erina hỏi.
-Đó chỉ là ở khẩn cấp, ta muốn cho bọn họ đối ta có tin tưởng mới có thể tiếp tục công tác. Ngươi nói, đúng không?
-Tin tưởng có ích lợi gì, ngươi sẽ không đem ngươi mời chào khách nhân kinh nghiệm giao cho bọn họ?
Nakiri Erina khinh bỉ nhìn thoáng qua Mạnh Cầm:
-Hiện tại cũng không phải là tàng tư thời điểm.
-Ngươi suy nghĩ cái gì, ta là hạng người như vậy sao? Bất quá, liền tính ta muốn dạy cho bọn họ, bọn họ cũng sẽ không học.
Mạnh Cầm thở dài,
-Trừ bỏ lão bản Sakura , mặt khác ba người nhiều ít đều sẽ bởi vì một ít cá nhân nhân tố, không muốn ra cửa mời chào khách nhân.
Nagahama bởi vì trên mặt tàn nhang, mà có chút tự ti; Minagawa Kiyomi bởi vì cá nhân tính cách, mà không tốt cùng người khác câu thông; còn Makita, tựa hồ phi thường chán ghét cùng người khác so chiều cao, chỉ có khi khách nhân ngồi xuống , nàng mới có thể cùng bọn họ nói chuyện.
Sakura lão bản, tựa hồ tìm một đám người kỳ quái làm nhân viên cửa hàng a.
-Dù sao, ta đã đem như thế nào mời chào khách nhân phương pháp giao cho ‘ Cửa hàng đồ ngọt bốn mùa ’ công nhân, từ ngày mai bọn họ sẽ toàn lực tấn công. Ngươi nghĩ mình có thể ứng đối sao
Nakiri Erina khoanh tay lại chất vấn.
-Ai? Ta còn tưởng rằng ngươi muốn cùng ta liên thủ đây.
-Ai…… Ai muốn cùng ngươi liên thủ?
Nakiri Erina khuôn mặt nhỏ đỏ lên, phản bác nói.
-Không sao cả, bất quá, nếu chúng ta không liên thủ, hậu quả ngươi nghĩ kỹ sao?
Mạnh Cầm lại ngáp 1 cái rồi vẫy tay ra vẻ ta đây không quan tâm.
-Đương nhiên nghĩ kỹ. Lần này ngươi thua định rồi, Mạnh Cầm.
Nakiri Erina nắm chặt nắm tay.
-Thua cái gì nha? Lại không phải thi đấu.
Mạnh Cầm phất phất tay:
-Nhanh lên chạy đi, xe điện ngầm lập tức liền đến trạm.
Nhìn Mạnh Cầm dần dần biến mất ở trong đêm đen thân ảnh, Nakiri Erina ngây ra một lúc, nhưng thực mau liền minh bạch lại đây:
-Mạnh Cầm, ngươi cái này kẻ lừa đảo, lại không phải chuyến xe cuối cùng, ngươi như thế nào biết đoàn tàu tiến trạm thời gian?
.....
Hôm sau giữa trưa.
-Mạnh Cầm kun, ngươi đi về trước nghỉ ngơi đi?
Sakura từ cửa hàng đi ra, trong tay cầm ly nước chanh mật ong mới pha, đưa cho Mạnh Cầm.
Toàn bộ buổi sáng, Mạnh Cầm không ngừng trên đường thét to, rốt cuộc mời tới 30 vị khách nhân, nếu dựa theo cái này xu thế, cả ngày khả năng có 70…… Không, 80 vị khách nhân cũng nói không chừng.
Bất quá, “Cửa hàng đồ ngọt bốn mùa” một lần cũng phái ra hai gã tiểu nhị, cũng mời chào hơn 30 người, thu hoạch cũng coi như là không nhỏ đi?
Mạnh Cầm tiến vào lúc sau, hiện chỉ có một đôi mẫu tử đang ăn đồ ngọt, Nagahama vài người ở quầy chỗ nói chuyện phiếm.
-Thật là đã nha, cám ơn Nagahama san.
Mạnh Cầm đem cái chén đặt ở quầy.
Nagahama mặt đỏ lên, cúi đầu đem cái chén thu trở về.
Mạnh Cầm nhìn rời đi Nagahama, trong lòng thở dài, cho Nagahama ra mời khách, khả năng so lên trời còn khó đi?
Bất quá, vì hoàn thành thực tập, có một số việc chú định biết rất khó, cũng là muốn nếm thử.
-Đúng rồi, nơi này phía trước có phải hay không chuyên môn làm đồ ngọt cho trẻ con?
Mạnh Cầm hỏi.
-Ngươi như thế nào biết?
Nagahama ngạc nhiên hỏi,
-Ta ở phòng bếp nhìn đến rất nhiều khung nhỏ, hơn nữa, tiệm này thực đơn trước kia cũng nhiều là mấy món đồ ngọt cho trẻ em, như là bánh tart nhưng mấy loại đồ ngọt đắt tiền và loại to như pudding lại rất ít, hẳn là sợ ảnh hưởng đến cổ họng bọn trẻ đi?
Ngày hôm qua thời điểm, Mạnh Cầm ở phòng bếp thấy được khuôn chế tác đồ ngọt , lúc ấy liền tại hoài nghi có phải hay không tồn tại vấn đề này.
-Ân, là như thế này.
Nagahama gật gật đầu.
-Nhưng là, các ngươi hiện tại vì cái gì không làm đồ ngọt cho trẻ em?
Mạnh Cầm tò mò hỏi,
-Ai, chúng ta cũng muốn nha, nhưng là hoàn cảnh không giống nhau.
Nagahama nói chuyện mà dọng nói đầy bực tức.
-Chúng ta lúc trước cửa tiệm đặt cạnh một trường tiểu học , ngay lúc đó khách nhân chính là tiểu hài tử. Sau đó thì khu đó giải tỏa khiến chúng ta phải đổi địa điểm. Trằn trọc suy nghĩ tìm kiếm rất nhiều địa phương, cuối cùng ở chỗ này đặt chân. Chúng ta xem như người ngoài, muốn từ nơi này sẽ tìm được 1 chỗ đặt chân nhưng không ngờ lại rất khó.
-Cho nên Sakura tiểu thư mới có thể liều mạng như vậy mà tranh đoạt khách nhân?
Nhìn đến Nagahama gật gật đầu, Mạnh Cầm lúc này mới giải khai trong lòng nghi hoặc. Ngày hôm qua, Sakura hoàn toàn giống người đàn bà đanh đá tranh đoạt khách hàng, hẳn là trong lòng quá sốt ruột. Bất quá, Sakura làm như vậy, hiệu quả cũng không thấy được khách đâu cả mà chỉ khiến người ta bỏ chạy a.
-Đúng rồi, đối diện ‘ Cửa hàng đồ ngọt bốn mùa ’ ban đầu liền ở chỗ này?
Mạnh Cầm lại hỏi tiếp.
-Đương nhiên không phải, ‘ Cửa hàng đồ ngọt bốn mùa ’ nguyên lai tên gọi làm ‘cửa hàng cà phê bốn mùa ’, chuyên môn vì tinh anh giai tầng người cung cấp cà phê cùng đồ ngọt. Sau lại bởi vì cà phê cửa hàng kinh doanh không tốt, đóng cửa. Cho nên mới dọn đến địa phương này. Nhưng là nơi này nào có cái gì tinh anh? Lúc trước am hiểu cà phê , tinh phẩm đồ ngọt cũng thành vô dụng ở đây, vì thế cũng tựa như chúng ta giống nhau, chuyên môn làm đồ ngọt.
Nguyên lai là như thế này.
Mạnh Cầm gật gật đầu, đơn giản mà nói, chính là hai cửa hàng chuyển hình thất bại, mới biến thành hiện tại nửa chết nửa sống bộ dáng.
Nhưng bỗng 1 ý nghĩ lóe ra trong đầu anh chàng