Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 15
Tiếng khai cuộc vừa bắt đầu
Nene lấy từ trong thùng ướp lạnh ra 1 miếng thịt trâu đỏ mọng. Chất lượng cực tốt. Vừa mua cả con về giết lập tức mang đến đây luôn. Tưởi khỏi nói.
Chỉ thấy nàng cầm dao cắt thịt trâu thành khối lớn. rửa sạch để sang 1 bên.
Rồi bắt tay lấy gia vị và nguyên liệu bắt đầu chế biến nước sốt.
Nhìn miếng thịt trâu được cắt. Chapelle giáo sư gật đầu nói:
- Xem ra nàng muốn chuẩn bị bít tết a. Cái trọng yếu ở đây là khiến miếng thịt mềm và mọng nước không biết nàng có làm ra được không.
Erina khẽ gật đầu. Thịt trâu tính dai hơn thịt bò nhất là càng già càng dai. Nếu không xử lý khiến nó mềm vừa đủ thì khó thành món ngon a.
Rồi nàng như vô tình hay cố ý nhìn sang phía Mạnh Cầm thì thấy hắn đang…. Ngồi ngủ a. Nàng mắt mở lớn kinh ngạc nhìn xem cao dọng nói:
- Uy, tên kia. Có biết đang thi đấu không hả.
Tiếng gọi ta làm mọi người quay sang chú ý thì cũng đều trợn mắt há mồm. Tiểu tử kia đang ngồi vắt vẻo trên ghế ngủ ngon lành a. Đậu, tên này muốn thua cũng không cần làm việc vũ nhục như thế chứ. Đây là quá đỗi không coi trọng đối thủ a. Trong mắt mấy tên kia thì tiểu tử này biết đã thua nên cố ý như vậy giả ý ta làm có 1 tý thời gian nên mới thua cố. Thế là tiếng chửi lại vang lên:
- Cút đi.
- Ngươi không phải đầu bếp.
- Cút ra khỏi trường này .
…………….
Kêu 1 lúc mới tác động được đến Cầm. Chỉ thấy anh chàng khẽ vươn vai, đánh ngáp 1 cái làu bàu:
- Có cần lớn tiếng đánh thức ta như vậy không?
Rồi quay sang Erina:
- Uy, cô có biết tối qua ta làm việc đến muộn không. Sáng lại dậy sớm đi lấy thịt trâu nữa. Bây giờ mới chợp mắt 1 tý mà cô gọi to gọi nhỏ cái gì đấy.
Rồi cái mũi khẽ động:
- Thơm quá.
Quay sang thì thấy Kinokuni Nene đang bắt đầu rát bít tết, mùi thơm ngập trời. Thấy thế Cầm quay sang cười bồi nói:
- Uy, dù gì cô cũng chuẩn bị nhiều như thế cho ta 1 phần đi. Coi như thua cũng phải biết sao thua nữa chứ. –
- Hừ, ta sẽ cho ngươi thua tâm phục khẩu phục.
- Thế thì đa tạ rồi. May quá không lo bữa trưa.
Cầm cười vui vẻ hiển nhiên không mảy may để ý đến ánh mắt kỳ quái của mọi người nhìn mình. Rồi lên tinh thần bắt tay vào nấu nướng. Chỉ thấy hắn lôi ra ít tỏi đập nát Rồi lấy ra 1 loài rau kỳ quái bắt đầu ngồi nhặt từng cây. Mất vài phút mới xong. Lúc này mới lôi ra miếng thịt trâu. Từ màu sắc xem ra kém xa của Nene khiến người xem cười lạnh không thôi. Tên này đúng là muốn từ bỏ. Hành động tiếp theo còn bất ngờ hơn.
Chỉ thấy hắn chia miếng thịt làm đôi và cất đi một nửa khiến người xem lại trơn mắt há mồm lần nữa. Đậu. có cần khinh khỉnh như thế không. Bây giờ Cầm mới nhận ra không khí khác lạ bèn trừng mắt nói:
- Nhìn cái gì, cô nàng kia chuẩn bị nhiều như thế thì mỗi giám khảo cũng được 500g a, mà nếu ta nấu cả cân thì lại mỗi người ăn thêm 300g á. Ăn cũng cần cân đối. Tuy cái này ăn ít béo hơn thịt bò nhưng ăn cũng phải vừa đủ thôi chứ.
Nói rồi không thèm để ý đến xung quanh nữa mà bắt đầy vào thái thịt. Không khí xung quanh anh chàng chợt có chút khác lạ. Chỉ thấy Nakiri Senzaemon nhìn thật sâu 1 cái, miệng khẽ nhếch lên.
- Tiểu tử, có ý tứ không hổ là đệ tử của người đó.
Thời gian lại trôi qua. Món ăn của Nene cuối cùng hoàn thành.
- Vâng bây giờ giám khảo sẽ ăn thử món của đệ lục tọa Kinokuni Nene.
Nene bưng đồ ăn lên để trước mắt mọi người. Trong mâm là 1 miếng thịt trâu ngon lành . Trên đó có rải ít nước sốt đỏ tươi.
- Mời 3 vị nhấm nháp thịt trâu bít tết.
Ba vị giám khảo đông thời thời ăn thử:
- Ăn thật ngon, thịt trâu mềm mọng nước. 7 phần chín khiến giữ được vị tươi ngon của miếng thịt trâu. Ăn ngon a.
- Nước sốt chua ngọt lai hơi cay kết hợp với thịt trâu thật là tuyệt phối. hơn nữa miếng thịt này mềm nhưng không mất sự đàn hồi. Ngon a.
3 vị giám khảo ăn mà khen ngợi không ngớt
( các bác thông cảm. Chế món nên cũng không biết cho cái gì thì ngon cả nên thôi thì các bác cứ coi nó rất ngon là được rồi).
- Bung lụa rồi.
Chỉ thấy Hiệu trưởng Nakiri Senzae mon đã cởi áo từ bao giờ. Từ đó có thể thấy món đó ngon thế nào. Chỉ sợ Cầm gặp nguy hiểm.
- Vâng, giờ mời tiếp món ăn của Đỗ Mạnh Cầm.
Cầm thản nhiên mang 3 cái đĩa bạc đậy vung phân biệt để vào trước mặt 3 người:
- Thịt trâu xào rau muống. Xin mời.
Nói rồi phong vân khinh đạp về bàn bếp của mình.
- Chúng ta cũng ăn thử thôi.
Nakiri tổng soaí lên tiếng rồi mở nắp vung. 2 người kia cũng theo đó mà mở ra. Lập tức con mắt trừng lớn. Cái đĩa thì to mà bên trong nằm lọt thỏm có một ít chắc chỉ đủ vài miếng. Lập tức khán giả cùng giám khảo nhìn về phía bàn bếp của Cầm. Lập tức mắt trừng lớn. Chỉ thấy trên bàn bếp bày 1 nồi cơm. 1 đĩi ú ụ thịt trâu xào rau muống, bên cạnh là đĩa bít tết thịt trâu của Nene. Đang xới cơm chuẩn bị ăn. Thấy mọi người nhìn mình. Hắn gắt:
- Nhìn cái gì, không thấy người ta đang ăn trưa sao.
Nói rồi chào 1 tiếng rồi bắt đầu ăn
Thấy thế 3 vị giám khảo cũng không biết nói gì hơn. Bởi cái này không có trong luật a. Thế là 3 người không để ý đế nữa mà bắt đầu ăn thử. 3 người đồng thời cho 1 miếng thịt bò vào miệng và nhai.
Nhưng vấn đề là nhai hơi lâu a. Mãi một phút có dư mới nhai hết 1 miếng thịt a. Mà khi nhai xong 3 người lại không thèm bình luận mà bắt đầu ăn thịt với rau rồi với tỏi a. Ăn như gió quấn không thèm để ý đến người xung quanh đang nhìn a. Nhưng khổ 1 điều là ít quá a. Các giám khảo ăn vài miếng mà vẫn thòm thèm. Nhưng mặt mo đâu mà đi xin.
-Bung lụa rồi.
Không biết từ bao giờ Nakiri Senzaemon đã bung lụa khiến người xem không khỏi bật thốt kinh ngạc
Một bên MC ho khù khụ hỏi:
- Vâng 3 vị giám khảo đưa ra nhận xét.
Chpelle giáo sư ho một phát đưa ra nhận xét trước:
- Ta nhận xét trước đi. Món của Kinokuni Nene là chế biến khiến thịt mềm ra vừa ăn. Nhưng món của Mạnh Cầm thì ngược lại. dùng độ dai chinh phục miệng lưỡi người ăn. Dai nhưng không quá độ. Ăn đến đâu nước thịt đậm đà tiết ra đến đó. Nhai rất đã răng.
- Nhưng khi ăn với rau muống và tỏi thì lại không dai đến vậy mà rất vừa miệng. Mùi tỏi hơi nồng, rau giòn thịt hơi dai đậm đà thật tuyệt phối. Hình như rau muống khiến thịt trở nên mềm hơn. hơn nữa gia vị dùng chỉ có muối tiêu khiến tôn lên chất thịt. Sự kết hợp hoàn mĩ.
Nakira Erina tiếp lời.
Và Nakiri Senzaemon kết thúc:
- Hơn nữa món này không đơn giản như bề ngoài. Thịt trâu rất dai. Nếu chúng ta tẩm ướp gia vị không thỏa mãn thì có thể ăn bị quá đậm khiến người không thích hay quá dai, nhai chưa hết miếng thịt mà vị đã hết khiến nó trở nên nhạt thếch khó nuốt. Ở đây miếng thịt nhai rất đã, không quá đậm đà khiến người ta thấy mặn cũng vừa đủ vị để có thể ăn hết miếng mà không thấy nhạt. Ta để ý thấy hắn trong lúc làm xào không phải 1 lần có đúng không.
Đang ăn cầm lạ ngửng lên nói:
- Đúng a. Miếng thịt không phải chỗ nào độ dai cũng giống nhau. Như nửa cân vừa rồi tôi phải chia làm 3 lần xào khác biệt mới giữ được cho miếng thịt vừa đủ. Lão gia tử thật mắt sáng như đuốc a.
Nghe thế khán giả triệt để im lặng rồi. Không ngờ món đơn giản này cần nhiều công phu như vậy a.
Nene cũng không nhịn được nhìn sang Mạnh Cầm. Đúng lúc hắn cũng nhìn nàng. Thấy vậy Cầm cười nói:
- Cô có thể thử a. Coi như là phần cho miếng bít tết của cô. Ngon lắm/
Nói rồi lấy 1 ít để ra đĩa rồi đưa đến trước mặt Kinokuni Nene. Nàng ta chỉ nhìn một chút rồi cũng cầm lấy đũa và bắt đầu ăn.
- Ưm.
Khẽ phát ra 1 hơi nhỏ. Mặt nàng vốn luôn lạnh bây giờ lại hiện ra vẻ hạnh phúc. Đôi môi khẽ mỉm cười. Ăn ngon a. Miếng thịt dai nhưng không khiến người ta chán mà lại muốn nhai cho đã. Rau giòn ngọt đâm đà. Nhưng nó lại không trùng kích mạnh mẽ nàng như trong thập kiệt tái lần trước, các học trưởng món ăn mang đến cho nàng. Nó lại mang đến cho nàng sự hạnh phúc mà từ nhỏ nàng chưa từng trải qua. Nó thật mới lạ nhưng vừa tiếp xúc lại khiến nàng trầm mê. Chẳng lẽ đây chính là hạnh phúc gia đình? Món ăn có thể mang đến cho người ta hạnh phúc ư.
Vai nàng khẽ run run, mặt đỏ bừng. Nàng biết mình thua rồi nhưng nàng không buồn vì điều đó. Món ăn này có chứa cái nàng luôn khát vọng- tình cảm gia đình.
Nhưng bên ngoài Mạnh Cầm lại không thấy vậy a. Hắn lại đi đâu ấy. đang xoắn xuýt thì MC lại lên tiếng:
- Vâng kết quả trận đấu ngày hôm nay, người thắng là….
…………….
Dị biến ae đoán xem sẽ là gì. Main thắng hay thua?.
Nene lấy từ trong thùng ướp lạnh ra 1 miếng thịt trâu đỏ mọng. Chất lượng cực tốt. Vừa mua cả con về giết lập tức mang đến đây luôn. Tưởi khỏi nói.
Chỉ thấy nàng cầm dao cắt thịt trâu thành khối lớn. rửa sạch để sang 1 bên.
Rồi bắt tay lấy gia vị và nguyên liệu bắt đầu chế biến nước sốt.
Nhìn miếng thịt trâu được cắt. Chapelle giáo sư gật đầu nói:
- Xem ra nàng muốn chuẩn bị bít tết a. Cái trọng yếu ở đây là khiến miếng thịt mềm và mọng nước không biết nàng có làm ra được không.
Erina khẽ gật đầu. Thịt trâu tính dai hơn thịt bò nhất là càng già càng dai. Nếu không xử lý khiến nó mềm vừa đủ thì khó thành món ngon a.
Rồi nàng như vô tình hay cố ý nhìn sang phía Mạnh Cầm thì thấy hắn đang…. Ngồi ngủ a. Nàng mắt mở lớn kinh ngạc nhìn xem cao dọng nói:
- Uy, tên kia. Có biết đang thi đấu không hả.
Tiếng gọi ta làm mọi người quay sang chú ý thì cũng đều trợn mắt há mồm. Tiểu tử kia đang ngồi vắt vẻo trên ghế ngủ ngon lành a. Đậu, tên này muốn thua cũng không cần làm việc vũ nhục như thế chứ. Đây là quá đỗi không coi trọng đối thủ a. Trong mắt mấy tên kia thì tiểu tử này biết đã thua nên cố ý như vậy giả ý ta làm có 1 tý thời gian nên mới thua cố. Thế là tiếng chửi lại vang lên:
- Cút đi.
- Ngươi không phải đầu bếp.
- Cút ra khỏi trường này .
…………….
Kêu 1 lúc mới tác động được đến Cầm. Chỉ thấy anh chàng khẽ vươn vai, đánh ngáp 1 cái làu bàu:
- Có cần lớn tiếng đánh thức ta như vậy không?
Rồi quay sang Erina:
- Uy, cô có biết tối qua ta làm việc đến muộn không. Sáng lại dậy sớm đi lấy thịt trâu nữa. Bây giờ mới chợp mắt 1 tý mà cô gọi to gọi nhỏ cái gì đấy.
Rồi cái mũi khẽ động:
- Thơm quá.
Quay sang thì thấy Kinokuni Nene đang bắt đầu rát bít tết, mùi thơm ngập trời. Thấy thế Cầm quay sang cười bồi nói:
- Uy, dù gì cô cũng chuẩn bị nhiều như thế cho ta 1 phần đi. Coi như thua cũng phải biết sao thua nữa chứ. –
- Hừ, ta sẽ cho ngươi thua tâm phục khẩu phục.
- Thế thì đa tạ rồi. May quá không lo bữa trưa.
Cầm cười vui vẻ hiển nhiên không mảy may để ý đến ánh mắt kỳ quái của mọi người nhìn mình. Rồi lên tinh thần bắt tay vào nấu nướng. Chỉ thấy hắn lôi ra ít tỏi đập nát Rồi lấy ra 1 loài rau kỳ quái bắt đầu ngồi nhặt từng cây. Mất vài phút mới xong. Lúc này mới lôi ra miếng thịt trâu. Từ màu sắc xem ra kém xa của Nene khiến người xem cười lạnh không thôi. Tên này đúng là muốn từ bỏ. Hành động tiếp theo còn bất ngờ hơn.
Chỉ thấy hắn chia miếng thịt làm đôi và cất đi một nửa khiến người xem lại trơn mắt há mồm lần nữa. Đậu. có cần khinh khỉnh như thế không. Bây giờ Cầm mới nhận ra không khí khác lạ bèn trừng mắt nói:
- Nhìn cái gì, cô nàng kia chuẩn bị nhiều như thế thì mỗi giám khảo cũng được 500g a, mà nếu ta nấu cả cân thì lại mỗi người ăn thêm 300g á. Ăn cũng cần cân đối. Tuy cái này ăn ít béo hơn thịt bò nhưng ăn cũng phải vừa đủ thôi chứ.
Nói rồi không thèm để ý đến xung quanh nữa mà bắt đầy vào thái thịt. Không khí xung quanh anh chàng chợt có chút khác lạ. Chỉ thấy Nakiri Senzaemon nhìn thật sâu 1 cái, miệng khẽ nhếch lên.
- Tiểu tử, có ý tứ không hổ là đệ tử của người đó.
Thời gian lại trôi qua. Món ăn của Nene cuối cùng hoàn thành.
- Vâng bây giờ giám khảo sẽ ăn thử món của đệ lục tọa Kinokuni Nene.
Nene bưng đồ ăn lên để trước mắt mọi người. Trong mâm là 1 miếng thịt trâu ngon lành . Trên đó có rải ít nước sốt đỏ tươi.
- Mời 3 vị nhấm nháp thịt trâu bít tết.
Ba vị giám khảo đông thời thời ăn thử:
- Ăn thật ngon, thịt trâu mềm mọng nước. 7 phần chín khiến giữ được vị tươi ngon của miếng thịt trâu. Ăn ngon a.
- Nước sốt chua ngọt lai hơi cay kết hợp với thịt trâu thật là tuyệt phối. hơn nữa miếng thịt này mềm nhưng không mất sự đàn hồi. Ngon a.
3 vị giám khảo ăn mà khen ngợi không ngớt
( các bác thông cảm. Chế món nên cũng không biết cho cái gì thì ngon cả nên thôi thì các bác cứ coi nó rất ngon là được rồi).
- Bung lụa rồi.
Chỉ thấy Hiệu trưởng Nakiri Senzae mon đã cởi áo từ bao giờ. Từ đó có thể thấy món đó ngon thế nào. Chỉ sợ Cầm gặp nguy hiểm.
- Vâng, giờ mời tiếp món ăn của Đỗ Mạnh Cầm.
Cầm thản nhiên mang 3 cái đĩa bạc đậy vung phân biệt để vào trước mặt 3 người:
- Thịt trâu xào rau muống. Xin mời.
Nói rồi phong vân khinh đạp về bàn bếp của mình.
- Chúng ta cũng ăn thử thôi.
Nakiri tổng soaí lên tiếng rồi mở nắp vung. 2 người kia cũng theo đó mà mở ra. Lập tức con mắt trừng lớn. Cái đĩa thì to mà bên trong nằm lọt thỏm có một ít chắc chỉ đủ vài miếng. Lập tức khán giả cùng giám khảo nhìn về phía bàn bếp của Cầm. Lập tức mắt trừng lớn. Chỉ thấy trên bàn bếp bày 1 nồi cơm. 1 đĩi ú ụ thịt trâu xào rau muống, bên cạnh là đĩa bít tết thịt trâu của Nene. Đang xới cơm chuẩn bị ăn. Thấy mọi người nhìn mình. Hắn gắt:
- Nhìn cái gì, không thấy người ta đang ăn trưa sao.
Nói rồi chào 1 tiếng rồi bắt đầu ăn
Thấy thế 3 vị giám khảo cũng không biết nói gì hơn. Bởi cái này không có trong luật a. Thế là 3 người không để ý đế nữa mà bắt đầu ăn thử. 3 người đồng thời cho 1 miếng thịt bò vào miệng và nhai.
Nhưng vấn đề là nhai hơi lâu a. Mãi một phút có dư mới nhai hết 1 miếng thịt a. Mà khi nhai xong 3 người lại không thèm bình luận mà bắt đầu ăn thịt với rau rồi với tỏi a. Ăn như gió quấn không thèm để ý đến người xung quanh đang nhìn a. Nhưng khổ 1 điều là ít quá a. Các giám khảo ăn vài miếng mà vẫn thòm thèm. Nhưng mặt mo đâu mà đi xin.
-Bung lụa rồi.
Không biết từ bao giờ Nakiri Senzaemon đã bung lụa khiến người xem không khỏi bật thốt kinh ngạc
Một bên MC ho khù khụ hỏi:
- Vâng 3 vị giám khảo đưa ra nhận xét.
Chpelle giáo sư ho một phát đưa ra nhận xét trước:
- Ta nhận xét trước đi. Món của Kinokuni Nene là chế biến khiến thịt mềm ra vừa ăn. Nhưng món của Mạnh Cầm thì ngược lại. dùng độ dai chinh phục miệng lưỡi người ăn. Dai nhưng không quá độ. Ăn đến đâu nước thịt đậm đà tiết ra đến đó. Nhai rất đã răng.
- Nhưng khi ăn với rau muống và tỏi thì lại không dai đến vậy mà rất vừa miệng. Mùi tỏi hơi nồng, rau giòn thịt hơi dai đậm đà thật tuyệt phối. Hình như rau muống khiến thịt trở nên mềm hơn. hơn nữa gia vị dùng chỉ có muối tiêu khiến tôn lên chất thịt. Sự kết hợp hoàn mĩ.
Nakira Erina tiếp lời.
Và Nakiri Senzaemon kết thúc:
- Hơn nữa món này không đơn giản như bề ngoài. Thịt trâu rất dai. Nếu chúng ta tẩm ướp gia vị không thỏa mãn thì có thể ăn bị quá đậm khiến người không thích hay quá dai, nhai chưa hết miếng thịt mà vị đã hết khiến nó trở nên nhạt thếch khó nuốt. Ở đây miếng thịt nhai rất đã, không quá đậm đà khiến người ta thấy mặn cũng vừa đủ vị để có thể ăn hết miếng mà không thấy nhạt. Ta để ý thấy hắn trong lúc làm xào không phải 1 lần có đúng không.
Đang ăn cầm lạ ngửng lên nói:
- Đúng a. Miếng thịt không phải chỗ nào độ dai cũng giống nhau. Như nửa cân vừa rồi tôi phải chia làm 3 lần xào khác biệt mới giữ được cho miếng thịt vừa đủ. Lão gia tử thật mắt sáng như đuốc a.
Nghe thế khán giả triệt để im lặng rồi. Không ngờ món đơn giản này cần nhiều công phu như vậy a.
Nene cũng không nhịn được nhìn sang Mạnh Cầm. Đúng lúc hắn cũng nhìn nàng. Thấy vậy Cầm cười nói:
- Cô có thể thử a. Coi như là phần cho miếng bít tết của cô. Ngon lắm/
Nói rồi lấy 1 ít để ra đĩa rồi đưa đến trước mặt Kinokuni Nene. Nàng ta chỉ nhìn một chút rồi cũng cầm lấy đũa và bắt đầu ăn.
- Ưm.
Khẽ phát ra 1 hơi nhỏ. Mặt nàng vốn luôn lạnh bây giờ lại hiện ra vẻ hạnh phúc. Đôi môi khẽ mỉm cười. Ăn ngon a. Miếng thịt dai nhưng không khiến người ta chán mà lại muốn nhai cho đã. Rau giòn ngọt đâm đà. Nhưng nó lại không trùng kích mạnh mẽ nàng như trong thập kiệt tái lần trước, các học trưởng món ăn mang đến cho nàng. Nó lại mang đến cho nàng sự hạnh phúc mà từ nhỏ nàng chưa từng trải qua. Nó thật mới lạ nhưng vừa tiếp xúc lại khiến nàng trầm mê. Chẳng lẽ đây chính là hạnh phúc gia đình? Món ăn có thể mang đến cho người ta hạnh phúc ư.
Vai nàng khẽ run run, mặt đỏ bừng. Nàng biết mình thua rồi nhưng nàng không buồn vì điều đó. Món ăn này có chứa cái nàng luôn khát vọng- tình cảm gia đình.
Nhưng bên ngoài Mạnh Cầm lại không thấy vậy a. Hắn lại đi đâu ấy. đang xoắn xuýt thì MC lại lên tiếng:
- Vâng kết quả trận đấu ngày hôm nay, người thắng là….
…………….
Dị biến ae đoán xem sẽ là gì. Main thắng hay thua?.