Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1094
Dù đã mang tâm lý thất bại nhưng mà không biết sao mọi việc lại thuận lợi đến lạ.
Quá trình cực kỳ đơn giản. Áp chế và khiến chúng tự dung hợp. Trong quá trình này, Vô Diện sẽ áp chế phần ma khí còn Chu tuyết và Phượng Loan Bích sẽ đồng thời áp chế sự xao động của linh khí khi va chạm với chân khí.
Còn Cầm thì sẽ làm nhiệm vụ là người trung gian điều hòa và dung hợp 2 luồng năng lượng này lại.
Anh cũng đã chuẩn bị tâm lý rằng quá trình dung hợp này sẽ thất bại bởi nó cần sự chính xác đến từng ly. Chỉ cần hơi chút xao động có thể dẫn đến phản ứng dây chuyền khiến cho cả quá trình thất bại trong gang tấc.
Thân là người ở giữa, công việc anh có thể nói là khổ nhất. Không chỉ là người trực tiếp ngăn cản xao động mà Cầm còn phải điều tiết nó.
Nhưng thực tế thì quá trình lại dễ dàng ngoài sức tưởng tượng. Cả 2 luồng năng lượng chỉ bài xích nhau 1 chút rồi ngoan ngoãn dung hợp lại với nhau. Quá trình có chút miễn cưỡng nhưng lại không có quá nhiều dị động ngoài tầm với. Có thể coi như là dị thường thuận lợi.
Tất nhiên Cầm cũng không vì thế mà buông lỏng, anh vẫn từng ly từng tý, dung hợp từng chút 1. Quá trình rất chậm nhưng càn an toàn khiến cho khả năng thành công càng cao.
Và khi không có gì bất ngờ xảy ra, quá trình thành công. 2 Linh hồn dung hợp kèm theo đó là linh
khí và ma khí tạo ra 1 vòng xoáy trong người. Tuy không có 2 nguyên anh trong người để vận chuyển như Cầm nhưng do dung hợp khá triệt để nên từ mặt nào đó nó vững chắc hơn cả Cầm. Tình trạng của cô nàng cũng triệt để an toàn.
Cầm thấy thế cũng thở dài 1 hơi. Anh lẳng lặng ngồi bên chờ đợi Chu tuyết tỉnh lại.
Cũng không chờ bao lâu, 1 hư ảnh phượng hoàng xuất hiện. Nhưng hư ảnh này có 1 nửa đỏ rực trong khi 1 nửa lại đen như mực. Tạo nên 1 quang cảnh khá là rực rỡ.
Ngay sau đó, Chu Tuyết ngồi dậy, cô mở mắt. 1 con mắt đỏ như lửa còn 1 con mắt lại đen tuyền như hố sâu nhìn tất cả mọi người. Từ người cô, khí thế cao lạnh tỏa ra khiến mọi người chợt thót. Chẳng lẽ có biến cố gì
Sau đó, cô nhìn Cầm mỉm cười:
- Cảm ơn chàng, Cầm. Nhờ chàng ta đã có được tân sinh. Bây giờ, chàng có thể gọi ta là Ma Phượng.
Cầm nghe thấy vậy mới thở dài 1 hơi,sau đó anh kích động lao đến ôm lấy cô. Không nói 1 lời nhưng hành động đã chứng minh tất cả.
1 lúc sau, Cầm quay ra đứng trước người Vô Diện khẽ cúi đầu:
- Cảm ơn ngươi. Nếu không có ngươi thì ta cũng không làm được đến 1 bước này. Nếu không có
ngươi thì ta cũng sẽ không cứu được người ta yêu. Cảm ơn ngươi.
Vô diện nhìn Cầm mỉm cười nói:
- Không cần cảm ơn ta. Ngược lại ta phải cảm ơn ngươi,nhờ ngươi mà bước cuối cùng của ta đã hoàn thành. Bây giờ các ngươi có thể đi chết.
Hắn lập tức ra tay, 1 chưởng mang theo khí thế hủy diệt đánh đến như muốn thôn phệ cả 3 người.
Tuy nhiên, Cầm dường như đã biết trước, anh lập tức Cầm nắm lấy 2 người Phượng Loan Bích và Chu Tuyết chạy đi. Tránh 1 chưởng trong gang tấc, mục tiêu của anh là cửa ra.
Nhưng mọi thứ đã chậm, 1 thân ảnh đứng trước anh. Còn ai khác ngoài Vô diện.
Hắn có chút bất ngờ nhìn về Cầm và nói:
- Không ngờ ngươi lại có thể đoán ra ta là ai. Điều này khiến ta tò mò, ta tự nhận diễn kỹ của mình đã đạt đến lô hỏa thuần thanh, có lẽ cũng không có quá nhiều lỗ hổng đi. Sao ngươi có thể nhìn ra.
Nếu kẻ này đã nguyện ý nói chuyện tất nhiên Cầm cũng thỏa mãn kéo dài thời gian. Anh nói:
- Bởi vì quá trình này quá thuận lợi. Thuận lợi đến ta nghi ngờ. Ta đã từng dung hợp nên ta biết 2 loại năng lượng này xung đột nhau như thế nào. Nhưng mà nó lại quá thuận lợi khiến cho ta nghi ngờ. Từ Ma Đạo ta biết được sự xung đột này là do 1 kẻ nào đó trồng vào chủng. Để tránh bị xung đột nên linh khí mới bài xích nó như vậy. Bây giờ không còn khiến ta nghi ngờ cái chủng loại năng lượng kỳ lạ kia đã bị kiềm chế thậm chí là làm biến mất đến mức tận cùng. Người đó là ai, ngoài ngươi còn ai. Nhưng điều khiến ta bất ngờ là ngươi lại ra tay sớm như vậy. Ta vẫn nghĩ là ngươi sẽ chờ 1 khoảng thời gian nữa mới ra tay.
Điều khiến anh không ngờ là Vô diện hoàn toàn không có bất cứ bất ngờ nào, hắn khẽ vỗ tay và nói:
- Không sai, ngươi hoàn toàn không có phụ sự kỳ vọng của ta. Dựa vào sơ hở của ta để đề phòng. Không hổ là người ta coi trọng. Quả nhiên quyết định của ta là chính xác.
Cầm nghe vậy hơi bất ngờ nhưng mà cũng rất nhanh lấy lại bình tĩnh. Anh cũng đoán được kẻ này biết trong luyện ngục chính là ma đạo, anh cũng đoán được kẻ này sẽ có nhất định nghi ngờ về mối quan hệ giữa anh và thiên đạo. Điều anh không ngờ là tất cả đều nằm trong sự tính toán.
Nhưng là bất ngờ cũng không ngạc nhiên. Kẻ có thể tính kế cả thiên đạo,tính kế tất cả bán thành thời xưa sao có thể dễ dàng để lộ lỗ hổng trí mạng như vậy trừ phi… hắn muốn.
Cầm nhìn Vô Diện và nói:
- Cảm ơn ngươi đã giải hoặc. Nhưng mà ta tò mò là sao ngươi lại nói những lời này cho ta. Nếu ta là ngươi, ta sẽ lập tức ra tay.
Vô Diện mỉm cười nói:
- Ngươi nghĩ trong trường hợp này có thể chạy thoát sao.
- Không.
Cầm lập tức khẳng định. Để tránh bị người nhòm ngó thì chỗ này cực kỳ bí mật, cực kỳ kiên cố. Nó như 1 pháo đài thép sâu trong lòng đất. Bây giờ là nhà tù không lối thoát. Muốn chạy ra khỏi đã không thể chứ đừng nói có 1 lão quái vật không biết bao nhiêu năm nhìn chằm chằm. Chạy được mới là lạ.
- Vậy thì đúng rồi. Các ngươi dù sao cũng sẽ chết, cần gì ta phải lo lắng chứ. Ngược lại, so với nó, ta càng muốn có ngươi sẽ hiểu hết kế hoạch điên cuồng và tuyệt diệu của ta.
Cầm nhìn vẻ mặt điên cuồng của Vô Diện mà thầm nhủ tên điên. Nhưng cũng chính vì hắn điên nên anh có lẽ mới có chút cơ hội:
- Thật đúng dịp. Ta cũng cực kỳ tò mò rốt cục chân tướng chân chính là gì. Rốt cục ngươi điên cuồng đến mức nào. Trước lúc chết mà được biết bí mật lớn nhất quả thật là điều không hề tệ. Xin rửa tai lắng nghe.
Cả 2 người lúc này không going như là con thú và thợ săn mà càng giống như 1 đôi bạn đang chuẩn bị trao đổi bí mật.
Nhưng bí mật này có lẽ chính là chung cực bí mật của thế giới này.
Quá trình cực kỳ đơn giản. Áp chế và khiến chúng tự dung hợp. Trong quá trình này, Vô Diện sẽ áp chế phần ma khí còn Chu tuyết và Phượng Loan Bích sẽ đồng thời áp chế sự xao động của linh khí khi va chạm với chân khí.
Còn Cầm thì sẽ làm nhiệm vụ là người trung gian điều hòa và dung hợp 2 luồng năng lượng này lại.
Anh cũng đã chuẩn bị tâm lý rằng quá trình dung hợp này sẽ thất bại bởi nó cần sự chính xác đến từng ly. Chỉ cần hơi chút xao động có thể dẫn đến phản ứng dây chuyền khiến cho cả quá trình thất bại trong gang tấc.
Thân là người ở giữa, công việc anh có thể nói là khổ nhất. Không chỉ là người trực tiếp ngăn cản xao động mà Cầm còn phải điều tiết nó.
Nhưng thực tế thì quá trình lại dễ dàng ngoài sức tưởng tượng. Cả 2 luồng năng lượng chỉ bài xích nhau 1 chút rồi ngoan ngoãn dung hợp lại với nhau. Quá trình có chút miễn cưỡng nhưng lại không có quá nhiều dị động ngoài tầm với. Có thể coi như là dị thường thuận lợi.
Tất nhiên Cầm cũng không vì thế mà buông lỏng, anh vẫn từng ly từng tý, dung hợp từng chút 1. Quá trình rất chậm nhưng càn an toàn khiến cho khả năng thành công càng cao.
Và khi không có gì bất ngờ xảy ra, quá trình thành công. 2 Linh hồn dung hợp kèm theo đó là linh
khí và ma khí tạo ra 1 vòng xoáy trong người. Tuy không có 2 nguyên anh trong người để vận chuyển như Cầm nhưng do dung hợp khá triệt để nên từ mặt nào đó nó vững chắc hơn cả Cầm. Tình trạng của cô nàng cũng triệt để an toàn.
Cầm thấy thế cũng thở dài 1 hơi. Anh lẳng lặng ngồi bên chờ đợi Chu tuyết tỉnh lại.
Cũng không chờ bao lâu, 1 hư ảnh phượng hoàng xuất hiện. Nhưng hư ảnh này có 1 nửa đỏ rực trong khi 1 nửa lại đen như mực. Tạo nên 1 quang cảnh khá là rực rỡ.
Ngay sau đó, Chu Tuyết ngồi dậy, cô mở mắt. 1 con mắt đỏ như lửa còn 1 con mắt lại đen tuyền như hố sâu nhìn tất cả mọi người. Từ người cô, khí thế cao lạnh tỏa ra khiến mọi người chợt thót. Chẳng lẽ có biến cố gì
Sau đó, cô nhìn Cầm mỉm cười:
- Cảm ơn chàng, Cầm. Nhờ chàng ta đã có được tân sinh. Bây giờ, chàng có thể gọi ta là Ma Phượng.
Cầm nghe thấy vậy mới thở dài 1 hơi,sau đó anh kích động lao đến ôm lấy cô. Không nói 1 lời nhưng hành động đã chứng minh tất cả.
1 lúc sau, Cầm quay ra đứng trước người Vô Diện khẽ cúi đầu:
- Cảm ơn ngươi. Nếu không có ngươi thì ta cũng không làm được đến 1 bước này. Nếu không có
ngươi thì ta cũng sẽ không cứu được người ta yêu. Cảm ơn ngươi.
Vô diện nhìn Cầm mỉm cười nói:
- Không cần cảm ơn ta. Ngược lại ta phải cảm ơn ngươi,nhờ ngươi mà bước cuối cùng của ta đã hoàn thành. Bây giờ các ngươi có thể đi chết.
Hắn lập tức ra tay, 1 chưởng mang theo khí thế hủy diệt đánh đến như muốn thôn phệ cả 3 người.
Tuy nhiên, Cầm dường như đã biết trước, anh lập tức Cầm nắm lấy 2 người Phượng Loan Bích và Chu Tuyết chạy đi. Tránh 1 chưởng trong gang tấc, mục tiêu của anh là cửa ra.
Nhưng mọi thứ đã chậm, 1 thân ảnh đứng trước anh. Còn ai khác ngoài Vô diện.
Hắn có chút bất ngờ nhìn về Cầm và nói:
- Không ngờ ngươi lại có thể đoán ra ta là ai. Điều này khiến ta tò mò, ta tự nhận diễn kỹ của mình đã đạt đến lô hỏa thuần thanh, có lẽ cũng không có quá nhiều lỗ hổng đi. Sao ngươi có thể nhìn ra.
Nếu kẻ này đã nguyện ý nói chuyện tất nhiên Cầm cũng thỏa mãn kéo dài thời gian. Anh nói:
- Bởi vì quá trình này quá thuận lợi. Thuận lợi đến ta nghi ngờ. Ta đã từng dung hợp nên ta biết 2 loại năng lượng này xung đột nhau như thế nào. Nhưng mà nó lại quá thuận lợi khiến cho ta nghi ngờ. Từ Ma Đạo ta biết được sự xung đột này là do 1 kẻ nào đó trồng vào chủng. Để tránh bị xung đột nên linh khí mới bài xích nó như vậy. Bây giờ không còn khiến ta nghi ngờ cái chủng loại năng lượng kỳ lạ kia đã bị kiềm chế thậm chí là làm biến mất đến mức tận cùng. Người đó là ai, ngoài ngươi còn ai. Nhưng điều khiến ta bất ngờ là ngươi lại ra tay sớm như vậy. Ta vẫn nghĩ là ngươi sẽ chờ 1 khoảng thời gian nữa mới ra tay.
Điều khiến anh không ngờ là Vô diện hoàn toàn không có bất cứ bất ngờ nào, hắn khẽ vỗ tay và nói:
- Không sai, ngươi hoàn toàn không có phụ sự kỳ vọng của ta. Dựa vào sơ hở của ta để đề phòng. Không hổ là người ta coi trọng. Quả nhiên quyết định của ta là chính xác.
Cầm nghe vậy hơi bất ngờ nhưng mà cũng rất nhanh lấy lại bình tĩnh. Anh cũng đoán được kẻ này biết trong luyện ngục chính là ma đạo, anh cũng đoán được kẻ này sẽ có nhất định nghi ngờ về mối quan hệ giữa anh và thiên đạo. Điều anh không ngờ là tất cả đều nằm trong sự tính toán.
Nhưng là bất ngờ cũng không ngạc nhiên. Kẻ có thể tính kế cả thiên đạo,tính kế tất cả bán thành thời xưa sao có thể dễ dàng để lộ lỗ hổng trí mạng như vậy trừ phi… hắn muốn.
Cầm nhìn Vô Diện và nói:
- Cảm ơn ngươi đã giải hoặc. Nhưng mà ta tò mò là sao ngươi lại nói những lời này cho ta. Nếu ta là ngươi, ta sẽ lập tức ra tay.
Vô Diện mỉm cười nói:
- Ngươi nghĩ trong trường hợp này có thể chạy thoát sao.
- Không.
Cầm lập tức khẳng định. Để tránh bị người nhòm ngó thì chỗ này cực kỳ bí mật, cực kỳ kiên cố. Nó như 1 pháo đài thép sâu trong lòng đất. Bây giờ là nhà tù không lối thoát. Muốn chạy ra khỏi đã không thể chứ đừng nói có 1 lão quái vật không biết bao nhiêu năm nhìn chằm chằm. Chạy được mới là lạ.
- Vậy thì đúng rồi. Các ngươi dù sao cũng sẽ chết, cần gì ta phải lo lắng chứ. Ngược lại, so với nó, ta càng muốn có ngươi sẽ hiểu hết kế hoạch điên cuồng và tuyệt diệu của ta.
Cầm nhìn vẻ mặt điên cuồng của Vô Diện mà thầm nhủ tên điên. Nhưng cũng chính vì hắn điên nên anh có lẽ mới có chút cơ hội:
- Thật đúng dịp. Ta cũng cực kỳ tò mò rốt cục chân tướng chân chính là gì. Rốt cục ngươi điên cuồng đến mức nào. Trước lúc chết mà được biết bí mật lớn nhất quả thật là điều không hề tệ. Xin rửa tai lắng nghe.
Cả 2 người lúc này không going như là con thú và thợ săn mà càng giống như 1 đôi bạn đang chuẩn bị trao đổi bí mật.
Nhưng bí mật này có lẽ chính là chung cực bí mật của thế giới này.