Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1086
CẢ khán đài trầm mặc trong chốc lát ngay sau đó là tiếng hoan hô vang lên không ngừng. Khán giả cũng không cần biết trận chiến này như thế nào. Thứ bọn họ cảm nhận được trong này là nhiệt huyết, là 1 cuộc chiến đầy mãn nhãn. Đó là đủ để bọn họ cất cao những tiếng hô đầy hưng phấn.
Vương Tào cũng đi lên tuyên bố:
- Trận đầu tiên, Vô Dục chiến bại. Mất đi quyền khiêu chiến. Ma Phượng giữ vững được vị trí của mình.
- Giờ ta muốn hỏi Ma Phượng, ngươi có muốn tiếp tục khiêu chiến hay không.
MA Phượng không nói chỉ khẽ gật đầu. Vương tào thấy vậy nói:
- Ngươi có 2 canh giờ để hồi phục. 2 canh giờ sau ngươi sẽ chiến đấu với người thủ vị trí thứ 8,
Cầm. Hi vọng ngươi sẽ lại cho chúng ta thấy được 1 hồi chiến đấu đặc sắc.
Ma Phượng vẫn không thèm trả lời mà quay về chỗ của mình tính dưỡng, phượng hoàng lửa ẩn hiện đang chữa thương cho cô nàng.
Trong thời gian này, có vài thân ảnh nhanh nhẹn nhảy lên sân khấu tiến hành dọn dẹp và tu chỉnh, sẵn sàng cho cuộc chiến phía dưới.
Không khí yên bình nhưng sóng ngầm đã cuồn cuộn. Rất nhiều người đã bắt đầu để ý đến kẻ này.
Rất nhiều kẻ có dị tâm đã bắt đầu có hành động.
Nếu như nói cô đánh bại Hỏa Phong khiến mọi người chú ý, tìm hiểu thì với trận thắng ngày hôm nay, cô nàng này chứng minh mình thắng không phải dựa vào may mắn mà hoàn toàn là dựa vào thực lực. Thực lực chân chính. Thiên tài lộ ra phong mang thì hoặc là được chiêu mộ hoặc là…
Trong số người để ý đến cô nàng còn có 1 người, là Cầm. Ánh mắt anh tràn đầy không tưởng nhìn về phía cô, tim cũng đập nhanh hơn mấy phần. Anh bị vẻ đẹp của Ma Phượng bắt tù binh. Tất nhiên không phải, cô nàng này đẹp thật nhưng mà những nữ nhân của anh cũng không kém. Cầm cũng không phải dạng gặp ai cũng yêu. Điều khiến anh run rẩy bởi vì gương mặt này anh không thể nào quen hơn. Người mà anh cứ ngỡ đã bỏ mạng. Chu Tuyết. Không sai, chính là Chu Tuyết,người ngỡ như đã bỏ mạng nơi vực sâu nhưng nàng lại lần nữa đứng trước mặt anh. Không thể sai được, gương mặt này, lại liên quan đến Phượng Hoàng chỉ có thể là Chu Tuyết mà thôi
Cầm thật sự muốn chạy ra ôm lấy cô nàng, nói lời xin lỗi. Nhưng anh không thể. Lý trí vẫn giữ anh lại. Người này là Chu tuyết, anh chắc đến 9 phần nhưng cũng không phải là Chu Tuyết. Từ người cô, anh cảm thấy sự xa lạ vô cùng. Cũng là Phượng Hoàng đấy nhưng cô mang lại cho anh cảm giác chết chóc, dùng chết chóc đổi lấy sinh cơ chứ hoàn toàn không có sinh cơ bừng bừng như trước kia. Hiển nhiên, trong thời gian qua nàng ấy đã phải trải qua rất nhiều rất nhiều thống khổ.
Vẻ mặt Cầm hiện lên sự đau đớn. Tự trách. Nếu như anh kiên trì tìm kiếm thêm, nếu như anh trở lại lần nữa thì có lẽ nàng ta đã không trở thành như thế này. Lỗi là của anh và anh chắc chắn phải làm gì đó
Cầm mơ hồ đã nhìn ra vì sao Công Tôn tiên sinh kia lại bảo anh không thể xúc động. Có lẽ chính là trong tình hình như thế này. Lý trí nhất thì Cầm vờ như không quen mà chiến đấu như bình thường, lấy nhiệm vụ làm đầu. Nhưng Cầm có thể sao, tất nhiên không. Anh tất nhiên sẽ không để cô nàng như thế này mãi. Dù cho có bại lộ, anh cũng không quan tâm.
Có thể nói, dù biết nhưng Cầm cũng sẽ vẫn lựa chọn làm theo cảm xúc.
Nhưng mà Cầm tất nhiên sẽ không ngu đến mức tự nhiên lao ra dùng tình cảm của mình đánh động cô nàng. Đây là hành vi tìm chết.
Muốn giúp cũng cần lý trí. Nhất định phải biết về tình trạng của cô nàng. Nhưng hiểu biết của anh cũng rất hạn hẹp, do đó chỉ có thể tìm người chuyên nghiệp hơn.
Đó là ai. Còn có thể là ai khác ngoài Vô Diện cơ chứ.
Nghe Cầm kể xong, Vô diện cũng ngạc nhiên, ánh mắt không nhịn được mà nhìn nhiều về phía Chu Tuyết. Sau đó ông trầm ngâm nói:
- Thứ đầu tiên ta nghĩ trong đầu chính là đoạt xá. Nhưng sau khi ta quan sát thì không hẳn là vậy. Từ kinh nghiệm của ta thì chắc đến 70% cô nàng này không bị đoạt xá. Nếu như trong thân thể kia là 1 lão ngoan đồng thì có lẽ hắn cũng không chọn cách tốn sức như thế này mà chiến thắng. Đó là còn chưa kể chiêu thức thô thiển đó. Hoàn toàn là lấy mạng đổi mạng chẳng có chút mĩ cảm gì. Tất nhiên cũng có thể do tên này giả vờ nhưng làm đến mức này thì hắn quả thật có chút kinh khủng đi.
- Do đó ta nghĩ không phải đoạt xá mà càng giống truyền thừa hơn.
- Truyền thừa.
- Chính xác. Theo ta suy đoán thì tiểu nữu của ngươi đã tiếp nhận truyền thừa của 1 vị Ma Phượng. Nhưng có lẽ do quá nhỏ yếu cũng như là bị trọng thương khiến cho quá trình truyền thừa không hoàn toàn, nàng tuy thừa hưởng được sức mạnh của Ma Phượng nhưng cũng bị ma khí ăn mòn tâm trí. Còn mòn đến mức nào ta cũng không biết.
- Ngươi muốn cứu người, khó đó. Ma khí trên người cô nàng này rất mạnh, chỉ sợ tâm trí đã sớm không tỉnh táo. Sớm đã quên hoàn toàn những việc trước đây. Dù không biết vì sao cô nàng này không bạo phát mà có thể tham gia cuộc thi này nhưng mà đây đã không phải người mà ngươi biết nữa. Từ bỏ đi.
- Ngươi nói khó tức là vẫn còn cách sao.
- Ngươi thật sự muốn biết.
Cầm gật đầu, ánh mắt kiên định nói:
- Ngươi có lẽ hiểu tâm trạng của ta lúc này. Ngươi có thể vì người mình yêu mà đi làm nội gián, ta cũng có thể vì người phụ nữ của mình mà bại lộ.
- Không thể chờ đến sau khi cuộc chiến này kết thúc ư. Đến lúc đó khả năng bị lộ sẽ vô hạn giảm đi. Với tình báo của ta thì phát hiện tung tích cô nàng này cũng không phải việc gì quá khó khăn.
- Không thể. Dù ta không biết cách ngươi nói đến là gì nhưng ta biết trong những trường hợp như thế này thì chậm 1 giây thôi cũng có khi không cứu được. Chờ cuộc thi kết thúc, chờ sau khi lĩnh ngộ xong thì cần bao lâu. Lúc đó mọi thứ đã quá trễ rồi. Ta muốn cứu nàng ngay trên sân đấu.
Vô Diện nhìn Cầm thật sâu, từ anh, hắn thấy bóng dáng hắn năm xưa. Lý trí bảo hắn phải ngăn cản quyết định này nhưng về mặt tình cảm, vì là người từng trải khiến hắn lưỡng lự. Cuối cùng, hắn thở dài 1 hơi và nói:
- Được rồi, ta cũng có 1 ý tưởng. Có thành công hay không thì ta không biết. Nhưng so với ngươi đi lên tự tìm đường chết mà thử các cách thì nó mạnh mẽ hơn nhiều.
- Đúng như ngươi nói, cô nàng này đang trong quá trình chống chọi lại ma khí, chưa hoàn toàn biến mất. Nếu không ả ta cũng không đến đây. Ta đoán không sai cô nàng này muốn thông qua quá trình lĩnh ngộ đột phá quá trình ma hóa, triệt để thôn phệ nhân tính.
- Việc của ngươi cần làm là tiêu hao càng nhiều ma khí trên người của cô nàng này càng tốt, khiến cho phần còn lại kia có thể triệt để chiến thắng, trở lại làm người.
- Nhưng nếu ngươi làm vậy. sau đó 2 người các ngươi sẽ nguy hiểm vô cùng.
Vương Tào cũng đi lên tuyên bố:
- Trận đầu tiên, Vô Dục chiến bại. Mất đi quyền khiêu chiến. Ma Phượng giữ vững được vị trí của mình.
- Giờ ta muốn hỏi Ma Phượng, ngươi có muốn tiếp tục khiêu chiến hay không.
MA Phượng không nói chỉ khẽ gật đầu. Vương tào thấy vậy nói:
- Ngươi có 2 canh giờ để hồi phục. 2 canh giờ sau ngươi sẽ chiến đấu với người thủ vị trí thứ 8,
Cầm. Hi vọng ngươi sẽ lại cho chúng ta thấy được 1 hồi chiến đấu đặc sắc.
Ma Phượng vẫn không thèm trả lời mà quay về chỗ của mình tính dưỡng, phượng hoàng lửa ẩn hiện đang chữa thương cho cô nàng.
Trong thời gian này, có vài thân ảnh nhanh nhẹn nhảy lên sân khấu tiến hành dọn dẹp và tu chỉnh, sẵn sàng cho cuộc chiến phía dưới.
Không khí yên bình nhưng sóng ngầm đã cuồn cuộn. Rất nhiều người đã bắt đầu để ý đến kẻ này.
Rất nhiều kẻ có dị tâm đã bắt đầu có hành động.
Nếu như nói cô đánh bại Hỏa Phong khiến mọi người chú ý, tìm hiểu thì với trận thắng ngày hôm nay, cô nàng này chứng minh mình thắng không phải dựa vào may mắn mà hoàn toàn là dựa vào thực lực. Thực lực chân chính. Thiên tài lộ ra phong mang thì hoặc là được chiêu mộ hoặc là…
Trong số người để ý đến cô nàng còn có 1 người, là Cầm. Ánh mắt anh tràn đầy không tưởng nhìn về phía cô, tim cũng đập nhanh hơn mấy phần. Anh bị vẻ đẹp của Ma Phượng bắt tù binh. Tất nhiên không phải, cô nàng này đẹp thật nhưng mà những nữ nhân của anh cũng không kém. Cầm cũng không phải dạng gặp ai cũng yêu. Điều khiến anh run rẩy bởi vì gương mặt này anh không thể nào quen hơn. Người mà anh cứ ngỡ đã bỏ mạng. Chu Tuyết. Không sai, chính là Chu Tuyết,người ngỡ như đã bỏ mạng nơi vực sâu nhưng nàng lại lần nữa đứng trước mặt anh. Không thể sai được, gương mặt này, lại liên quan đến Phượng Hoàng chỉ có thể là Chu Tuyết mà thôi
Cầm thật sự muốn chạy ra ôm lấy cô nàng, nói lời xin lỗi. Nhưng anh không thể. Lý trí vẫn giữ anh lại. Người này là Chu tuyết, anh chắc đến 9 phần nhưng cũng không phải là Chu Tuyết. Từ người cô, anh cảm thấy sự xa lạ vô cùng. Cũng là Phượng Hoàng đấy nhưng cô mang lại cho anh cảm giác chết chóc, dùng chết chóc đổi lấy sinh cơ chứ hoàn toàn không có sinh cơ bừng bừng như trước kia. Hiển nhiên, trong thời gian qua nàng ấy đã phải trải qua rất nhiều rất nhiều thống khổ.
Vẻ mặt Cầm hiện lên sự đau đớn. Tự trách. Nếu như anh kiên trì tìm kiếm thêm, nếu như anh trở lại lần nữa thì có lẽ nàng ta đã không trở thành như thế này. Lỗi là của anh và anh chắc chắn phải làm gì đó
Cầm mơ hồ đã nhìn ra vì sao Công Tôn tiên sinh kia lại bảo anh không thể xúc động. Có lẽ chính là trong tình hình như thế này. Lý trí nhất thì Cầm vờ như không quen mà chiến đấu như bình thường, lấy nhiệm vụ làm đầu. Nhưng Cầm có thể sao, tất nhiên không. Anh tất nhiên sẽ không để cô nàng như thế này mãi. Dù cho có bại lộ, anh cũng không quan tâm.
Có thể nói, dù biết nhưng Cầm cũng sẽ vẫn lựa chọn làm theo cảm xúc.
Nhưng mà Cầm tất nhiên sẽ không ngu đến mức tự nhiên lao ra dùng tình cảm của mình đánh động cô nàng. Đây là hành vi tìm chết.
Muốn giúp cũng cần lý trí. Nhất định phải biết về tình trạng của cô nàng. Nhưng hiểu biết của anh cũng rất hạn hẹp, do đó chỉ có thể tìm người chuyên nghiệp hơn.
Đó là ai. Còn có thể là ai khác ngoài Vô Diện cơ chứ.
Nghe Cầm kể xong, Vô diện cũng ngạc nhiên, ánh mắt không nhịn được mà nhìn nhiều về phía Chu Tuyết. Sau đó ông trầm ngâm nói:
- Thứ đầu tiên ta nghĩ trong đầu chính là đoạt xá. Nhưng sau khi ta quan sát thì không hẳn là vậy. Từ kinh nghiệm của ta thì chắc đến 70% cô nàng này không bị đoạt xá. Nếu như trong thân thể kia là 1 lão ngoan đồng thì có lẽ hắn cũng không chọn cách tốn sức như thế này mà chiến thắng. Đó là còn chưa kể chiêu thức thô thiển đó. Hoàn toàn là lấy mạng đổi mạng chẳng có chút mĩ cảm gì. Tất nhiên cũng có thể do tên này giả vờ nhưng làm đến mức này thì hắn quả thật có chút kinh khủng đi.
- Do đó ta nghĩ không phải đoạt xá mà càng giống truyền thừa hơn.
- Truyền thừa.
- Chính xác. Theo ta suy đoán thì tiểu nữu của ngươi đã tiếp nhận truyền thừa của 1 vị Ma Phượng. Nhưng có lẽ do quá nhỏ yếu cũng như là bị trọng thương khiến cho quá trình truyền thừa không hoàn toàn, nàng tuy thừa hưởng được sức mạnh của Ma Phượng nhưng cũng bị ma khí ăn mòn tâm trí. Còn mòn đến mức nào ta cũng không biết.
- Ngươi muốn cứu người, khó đó. Ma khí trên người cô nàng này rất mạnh, chỉ sợ tâm trí đã sớm không tỉnh táo. Sớm đã quên hoàn toàn những việc trước đây. Dù không biết vì sao cô nàng này không bạo phát mà có thể tham gia cuộc thi này nhưng mà đây đã không phải người mà ngươi biết nữa. Từ bỏ đi.
- Ngươi nói khó tức là vẫn còn cách sao.
- Ngươi thật sự muốn biết.
Cầm gật đầu, ánh mắt kiên định nói:
- Ngươi có lẽ hiểu tâm trạng của ta lúc này. Ngươi có thể vì người mình yêu mà đi làm nội gián, ta cũng có thể vì người phụ nữ của mình mà bại lộ.
- Không thể chờ đến sau khi cuộc chiến này kết thúc ư. Đến lúc đó khả năng bị lộ sẽ vô hạn giảm đi. Với tình báo của ta thì phát hiện tung tích cô nàng này cũng không phải việc gì quá khó khăn.
- Không thể. Dù ta không biết cách ngươi nói đến là gì nhưng ta biết trong những trường hợp như thế này thì chậm 1 giây thôi cũng có khi không cứu được. Chờ cuộc thi kết thúc, chờ sau khi lĩnh ngộ xong thì cần bao lâu. Lúc đó mọi thứ đã quá trễ rồi. Ta muốn cứu nàng ngay trên sân đấu.
Vô Diện nhìn Cầm thật sâu, từ anh, hắn thấy bóng dáng hắn năm xưa. Lý trí bảo hắn phải ngăn cản quyết định này nhưng về mặt tình cảm, vì là người từng trải khiến hắn lưỡng lự. Cuối cùng, hắn thở dài 1 hơi và nói:
- Được rồi, ta cũng có 1 ý tưởng. Có thành công hay không thì ta không biết. Nhưng so với ngươi đi lên tự tìm đường chết mà thử các cách thì nó mạnh mẽ hơn nhiều.
- Đúng như ngươi nói, cô nàng này đang trong quá trình chống chọi lại ma khí, chưa hoàn toàn biến mất. Nếu không ả ta cũng không đến đây. Ta đoán không sai cô nàng này muốn thông qua quá trình lĩnh ngộ đột phá quá trình ma hóa, triệt để thôn phệ nhân tính.
- Việc của ngươi cần làm là tiêu hao càng nhiều ma khí trên người của cô nàng này càng tốt, khiến cho phần còn lại kia có thể triệt để chiến thắng, trở lại làm người.
- Nhưng nếu ngươi làm vậy. sau đó 2 người các ngươi sẽ nguy hiểm vô cùng.