Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-1048
Chương 1049
Không biết qua bao lâu, ma khí cuồng bạo đã biến mất khiến cho những người bên ngoài thở dài 1 hơi, sắc mặt mấy vị chân tiên đã tái nhợt, kim tiên và đại la kim tiên cũng không khá hơn chút nào. Không ai nghĩ sau khi Cầm vào thì thứ đó lại bùng nổ kinh khủng như vậy.
Thật không biết kẻ này đã làm cái gì trong đó.
Vẻ mặt những người này có chút lo lắng, Cầm có thể nói là liên quan đến kế hoạch sau này của những người kia. Phía trên đã hạ tử lệnh là phải bảo đảm Cầm an toàn.
Nhưng quả thật mọi thứ diễn ra quá bất ngờ khiến bọn họ không kịp đề phòng. Mà bọn họ cũng không dám mạo hiểm xông vào, càng nhiều người vào sẽ khiến cho ma chủng càng cuồng bạo, khiến cho trận pháp càng thêm không chắc chắn thậm chí là tan vỡ. Khi đó là 1 tràng tai nạn. Do đó không ai dám hành động thiếu suy nghĩ.
Bọn họ đều đã chuẩn bị tâm lý để bị trừng phạt rồi.
Nhưng mà tâm lý may mắn vẫn tồn tại, dưới uy lực như vậy mà không tổn thương thế nào là điều không thể nhưng chỉ cần không chết là được rồi. Bọn họ vẫn có khả năng giữ cái mạng này.
Mang tâm lý đó, những người này cẩn thận tiếp cận căn nhà, đi vào trong.
Bên trong mọi thứ đều đảo lộn hay có thể nói là tất cả đều bị ma khí ăn mòn không còn hình dáng thậm chí tạc thành bụi mịn. nổi bật trên đó là 1 thân ảnh hôn mê. Diệp Phong nhìn thấy thì mắt lấp lóe. Lập tức lao đến.
Đây đúng là người bọn họ cần, Cầm. Nhưng tình trạng của anh không tốt chút nào, Cả người bị tạc không thành hình dáng. Nhưng điều thần kỳ là vẫn giữ được 1 hơi.
Tuy nhiên, cái đó không quan trọng. Điều khiến tất cả lo lắng là tình hình trong người Cầm. Ma khí cuồn cuộn áp đảo hoàn toàn chân khí, vòng xoáy ổn định đã thành phá vỡ. Cứ thế này chẳng bao lâu nữa kẻ này sẽ biến thành quả bom thứ 2.
Nhưng bọn họ cũng không dám dùng các biện pháp thanh trừ ma khí.
Các biện pháp đó đều mang lại sự đau đớn vô cùng, tỷ lệ tử vong cực cao. Dù có chuẩn bị cũng không có mấy ai dám tự tin có thể vượt qua trong khi kẻ này bị tạc không còn hình người. Quả thật là tự tin đường chết.
Đó còn chưa kể đến tiêu trừ linh khí thì kẻ này còn giá trị lợi dụng không. Những vị ở đây hoặc nhiều hoặc ít đều biết 1 chút bí văn, bây giờ Lăng Tuyết có lẽ đã bị tạc chết, kẻ này có thể nói là cơ hội tốt nhất. Bây giờ loại bỏ ma khí khiến cho hắn trở lại như cũ thì kẻ này có thể lần nữa và hắn có thật sự lại 1 lần nữa tạo ra vòng xoáy ma khí và linh khí không.
Và nếu không dựa vào kẻ này thì sẽ chờ bao lâu mới có thể lần nữa xuất hiện 1 kẻ có thể chất hay có kỳ ngộ, có khả năng thấu hiểu ma đạo.
Chỉ sợ rất lâu, rất lâu nữa. Đến lúc đó tình hình cả 2 thế giới thành ra như thế nào không có ai biết a.
Dù tính mạng của Cầm ngàn cân treo sợi tóc nhưng mà không ai dám hành động thiêu suy nghĩ, chỉ có thể đơn giản làm 1 chút cứu chữa và chờ đợi lệnh từ cấp trên mà thôi.
- Khoan đã, tình hình không có giống như chúng ta suy nghĩ. Mau quan sát kỹ.
1 vị đại la kim tiên như phát hiện ra cái gì, ánh mắt ông tràn đầy không tưởng nhìn Cầm như nhìn quái vật.
Tất cả cũng quan sát theo và bọn họ cũng mắt chữ a mồm chữ o, kinh ngạc không biết nói gì.
Trong mắt bọn họ, ma khí vẫn chiếm ưu thế nhưng ma khí lại đang dần dần chuyển thành linh khí. Dù cho tốc độ rất chậm, rất chậm nhưng theo công pháp vận chuyển thì nó vẫn đang diễn ra. Khiến cho cả 2 loại năng lượng này vẫn đang cân bằng 1 cách kỳ diệu.
Với tình trạng này, đừng nói là không chết, chỉ sợ sau khi tỉnh lại kẻ này sẽ đột phá a.
Thật đúng là không thể tưởng tượng được. Bọn họ thật muốn biết kẻ này đã làm điều gì mới có thể giữ cho vòng xoáy cần bằng này lại bền bỉ đến như vậy.
Nhưng đó không phải là điều những người này quan tâm bây giờ, dù cho không lo Cầm sẽ bùng nổ nhưng ma khí vẫn cản trở sự khôi phục của anh, không cứu chữa kịp thời chỉ sợ sẽ để lại những di chứng không cần thiết.
Tất cả mọi người đều đi, không ai ở lại để kiểm tra căn nhà này. Trong thâm tâm của bọn họ đã xác định Lăng Tuyết đã chết rồi, kiểm tra chỉ tốn công mà thôi. Thời gian đó làm những việc khác có lẽ có ý nghĩa hơn. Còn dọn dẹp và sửa chữa tòa nhà thì không phải là thứ mà những tiên nhân như bọn họ phải làm.
Do đó, không ai thấy được 1 thân ảnh lẳng lặng từ trong góc tối chạy đi, đi 1 cách đầy bí ẩn.
…….
Từ trong mê mang, Cầm tỉnh lại, Cả người vô lực. Có cảm giác như cơ thể anh bị xé thành mảnh nhỏ vậy.
Nhớ đến hành vi điên cuồng của bản thân mình, Cầm không thể không cười khổ 1. Tuy nhiên, xem ra là anh thành công. Chí ít anh còn ở đây và trong cơ thể anh vẫn còn ma khí.
Thở dài 1 hơi, ánh mắt anh nhìn về nơi vô tận. Hi vọng cô ấy có thể đạt được tự do mà mình mong muốn.
Giờ sẽ là lúc anh đối mặt với số phận của mình. Và anh chắc chắn sẽ không đầu hàng trước nó.
- Ngươi tỉnh rồi à.
Từ trong bóng tối, 1 thân ảnh đi ra, 1 lão giả với gương mặt khắc khổ, cái lưng còng nhưng đôi mắt sắc và sáng khiến không ai dám coi thường. Cao thủ, sâu không lường được chính là đánh giá của anh với người này.
Lão tiến đến kiểm tra cơ thể anh, con mắt lóe sáng và nói:
- Ngoại thương đã khỏi đến 8 phần, nội thương cũng tốt hơn rất nhiều. Vòng xoáy ma khí âm khí cũng đã ổn định. Tốt lắm.
Nói rồi lão quay người đi chỉ để lại 1 câu:
- Ngươi cứ tĩnh dưỡng đi, có gì thì lên tiếng. Ta sẽ đáp ứng.
Cả căn phòng chỉ có mình Cầm. Anh nhìn ra ngoài cửa, hít 1 hơi. Cử hẳn 1 vị có khả năng là huyền tiên trông coi đủ để thấy những người kia coi trọng anh đến mức nào. Xem ra bọn họ không thể chờ được nữa a.
Trong đầu anh không nhịn được mà hiện lên vài hình ảnh không quá phù hợp nhưng mà anh lắc đầu để quên đi tương lai đen tối đó.
Muốn làm gì trước cũng phải hồi phục đã. Nhìn mấy chai đan dược gần đó, Cầm không chút do dự ăn vào và bắt đầu điều tức.
Anh cũng không rõ do đan dược hay do cơ thể nhưng mà chỉ khoảng 1 tuần, Cầm cũng coi như khôi phục gần hoàn hảo. Ngoại thương đã không còn, chân tay hay những phần còn thiếu đều đã mọc lại đầy đủ như xưa. Nội thương thì chưa khỏi nhưng mà đã tốt hơn, chí ít thì còn sức để phòng vệ.
Sau 1 tuần, Cầm đã xuống giường đi lại. Mở cửa sổ và hít thở không khí trong lành. Không thể không nói, 1 tháng sống ở ma đảo thì khi trở về tiên giới mới thấy nơi này tốt đến nhường nào a.
Đúng lúc đó, sau lưng anh, lão giả lưng còng lại xuất hiện và nói:
- Chúc mừng công tử đã khỏe lại. Các vị tông chủ muốn gặp ngài.
Không biết qua bao lâu, ma khí cuồng bạo đã biến mất khiến cho những người bên ngoài thở dài 1 hơi, sắc mặt mấy vị chân tiên đã tái nhợt, kim tiên và đại la kim tiên cũng không khá hơn chút nào. Không ai nghĩ sau khi Cầm vào thì thứ đó lại bùng nổ kinh khủng như vậy.
Thật không biết kẻ này đã làm cái gì trong đó.
Vẻ mặt những người này có chút lo lắng, Cầm có thể nói là liên quan đến kế hoạch sau này của những người kia. Phía trên đã hạ tử lệnh là phải bảo đảm Cầm an toàn.
Nhưng quả thật mọi thứ diễn ra quá bất ngờ khiến bọn họ không kịp đề phòng. Mà bọn họ cũng không dám mạo hiểm xông vào, càng nhiều người vào sẽ khiến cho ma chủng càng cuồng bạo, khiến cho trận pháp càng thêm không chắc chắn thậm chí là tan vỡ. Khi đó là 1 tràng tai nạn. Do đó không ai dám hành động thiếu suy nghĩ.
Bọn họ đều đã chuẩn bị tâm lý để bị trừng phạt rồi.
Nhưng mà tâm lý may mắn vẫn tồn tại, dưới uy lực như vậy mà không tổn thương thế nào là điều không thể nhưng chỉ cần không chết là được rồi. Bọn họ vẫn có khả năng giữ cái mạng này.
Mang tâm lý đó, những người này cẩn thận tiếp cận căn nhà, đi vào trong.
Bên trong mọi thứ đều đảo lộn hay có thể nói là tất cả đều bị ma khí ăn mòn không còn hình dáng thậm chí tạc thành bụi mịn. nổi bật trên đó là 1 thân ảnh hôn mê. Diệp Phong nhìn thấy thì mắt lấp lóe. Lập tức lao đến.
Đây đúng là người bọn họ cần, Cầm. Nhưng tình trạng của anh không tốt chút nào, Cả người bị tạc không thành hình dáng. Nhưng điều thần kỳ là vẫn giữ được 1 hơi.
Tuy nhiên, cái đó không quan trọng. Điều khiến tất cả lo lắng là tình hình trong người Cầm. Ma khí cuồn cuộn áp đảo hoàn toàn chân khí, vòng xoáy ổn định đã thành phá vỡ. Cứ thế này chẳng bao lâu nữa kẻ này sẽ biến thành quả bom thứ 2.
Nhưng bọn họ cũng không dám dùng các biện pháp thanh trừ ma khí.
Các biện pháp đó đều mang lại sự đau đớn vô cùng, tỷ lệ tử vong cực cao. Dù có chuẩn bị cũng không có mấy ai dám tự tin có thể vượt qua trong khi kẻ này bị tạc không còn hình người. Quả thật là tự tin đường chết.
Đó còn chưa kể đến tiêu trừ linh khí thì kẻ này còn giá trị lợi dụng không. Những vị ở đây hoặc nhiều hoặc ít đều biết 1 chút bí văn, bây giờ Lăng Tuyết có lẽ đã bị tạc chết, kẻ này có thể nói là cơ hội tốt nhất. Bây giờ loại bỏ ma khí khiến cho hắn trở lại như cũ thì kẻ này có thể lần nữa và hắn có thật sự lại 1 lần nữa tạo ra vòng xoáy ma khí và linh khí không.
Và nếu không dựa vào kẻ này thì sẽ chờ bao lâu mới có thể lần nữa xuất hiện 1 kẻ có thể chất hay có kỳ ngộ, có khả năng thấu hiểu ma đạo.
Chỉ sợ rất lâu, rất lâu nữa. Đến lúc đó tình hình cả 2 thế giới thành ra như thế nào không có ai biết a.
Dù tính mạng của Cầm ngàn cân treo sợi tóc nhưng mà không ai dám hành động thiêu suy nghĩ, chỉ có thể đơn giản làm 1 chút cứu chữa và chờ đợi lệnh từ cấp trên mà thôi.
- Khoan đã, tình hình không có giống như chúng ta suy nghĩ. Mau quan sát kỹ.
1 vị đại la kim tiên như phát hiện ra cái gì, ánh mắt ông tràn đầy không tưởng nhìn Cầm như nhìn quái vật.
Tất cả cũng quan sát theo và bọn họ cũng mắt chữ a mồm chữ o, kinh ngạc không biết nói gì.
Trong mắt bọn họ, ma khí vẫn chiếm ưu thế nhưng ma khí lại đang dần dần chuyển thành linh khí. Dù cho tốc độ rất chậm, rất chậm nhưng theo công pháp vận chuyển thì nó vẫn đang diễn ra. Khiến cho cả 2 loại năng lượng này vẫn đang cân bằng 1 cách kỳ diệu.
Với tình trạng này, đừng nói là không chết, chỉ sợ sau khi tỉnh lại kẻ này sẽ đột phá a.
Thật đúng là không thể tưởng tượng được. Bọn họ thật muốn biết kẻ này đã làm điều gì mới có thể giữ cho vòng xoáy cần bằng này lại bền bỉ đến như vậy.
Nhưng đó không phải là điều những người này quan tâm bây giờ, dù cho không lo Cầm sẽ bùng nổ nhưng ma khí vẫn cản trở sự khôi phục của anh, không cứu chữa kịp thời chỉ sợ sẽ để lại những di chứng không cần thiết.
Tất cả mọi người đều đi, không ai ở lại để kiểm tra căn nhà này. Trong thâm tâm của bọn họ đã xác định Lăng Tuyết đã chết rồi, kiểm tra chỉ tốn công mà thôi. Thời gian đó làm những việc khác có lẽ có ý nghĩa hơn. Còn dọn dẹp và sửa chữa tòa nhà thì không phải là thứ mà những tiên nhân như bọn họ phải làm.
Do đó, không ai thấy được 1 thân ảnh lẳng lặng từ trong góc tối chạy đi, đi 1 cách đầy bí ẩn.
…….
Từ trong mê mang, Cầm tỉnh lại, Cả người vô lực. Có cảm giác như cơ thể anh bị xé thành mảnh nhỏ vậy.
Nhớ đến hành vi điên cuồng của bản thân mình, Cầm không thể không cười khổ 1. Tuy nhiên, xem ra là anh thành công. Chí ít anh còn ở đây và trong cơ thể anh vẫn còn ma khí.
Thở dài 1 hơi, ánh mắt anh nhìn về nơi vô tận. Hi vọng cô ấy có thể đạt được tự do mà mình mong muốn.
Giờ sẽ là lúc anh đối mặt với số phận của mình. Và anh chắc chắn sẽ không đầu hàng trước nó.
- Ngươi tỉnh rồi à.
Từ trong bóng tối, 1 thân ảnh đi ra, 1 lão giả với gương mặt khắc khổ, cái lưng còng nhưng đôi mắt sắc và sáng khiến không ai dám coi thường. Cao thủ, sâu không lường được chính là đánh giá của anh với người này.
Lão tiến đến kiểm tra cơ thể anh, con mắt lóe sáng và nói:
- Ngoại thương đã khỏi đến 8 phần, nội thương cũng tốt hơn rất nhiều. Vòng xoáy ma khí âm khí cũng đã ổn định. Tốt lắm.
Nói rồi lão quay người đi chỉ để lại 1 câu:
- Ngươi cứ tĩnh dưỡng đi, có gì thì lên tiếng. Ta sẽ đáp ứng.
Cả căn phòng chỉ có mình Cầm. Anh nhìn ra ngoài cửa, hít 1 hơi. Cử hẳn 1 vị có khả năng là huyền tiên trông coi đủ để thấy những người kia coi trọng anh đến mức nào. Xem ra bọn họ không thể chờ được nữa a.
Trong đầu anh không nhịn được mà hiện lên vài hình ảnh không quá phù hợp nhưng mà anh lắc đầu để quên đi tương lai đen tối đó.
Muốn làm gì trước cũng phải hồi phục đã. Nhìn mấy chai đan dược gần đó, Cầm không chút do dự ăn vào và bắt đầu điều tức.
Anh cũng không rõ do đan dược hay do cơ thể nhưng mà chỉ khoảng 1 tuần, Cầm cũng coi như khôi phục gần hoàn hảo. Ngoại thương đã không còn, chân tay hay những phần còn thiếu đều đã mọc lại đầy đủ như xưa. Nội thương thì chưa khỏi nhưng mà đã tốt hơn, chí ít thì còn sức để phòng vệ.
Sau 1 tuần, Cầm đã xuống giường đi lại. Mở cửa sổ và hít thở không khí trong lành. Không thể không nói, 1 tháng sống ở ma đảo thì khi trở về tiên giới mới thấy nơi này tốt đến nhường nào a.
Đúng lúc đó, sau lưng anh, lão giả lưng còng lại xuất hiện và nói:
- Chúc mừng công tử đã khỏe lại. Các vị tông chủ muốn gặp ngài.