Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2294
Chương 2294:
Cổ Vũ Thanh đứng ở bên dưới không trả lời, ánh mắt của ông ta vẫn luôn khoá chặt trên người Lý Dung Tài, có thể thấy trên cơ thể Cổ Vũ Thanh càng lúc càng bốc lên nhiều khí đen.
“Cổ Vũ Thanh” Lam Vân Dương cau mày: “Đi, đi xử lý chuyện khác”
Cổ Vũ Thanh vẫn không trả lời, các khí đen từ trên người ông ta bốc lên, tạo thành một cây giáo màu đen như có kết cấu vật chất ở trước người ông ta, cây giáo đen như mực được Cổ Vũ Thanh cầm trong tay.
“Lý Dung Tài, tôi thật sự đợi ngày này đã quá lâu rồi! Trăm năm! Đúng trăm năm!” Cổ Vũ Thanh ngửa mặt lên trời gào lên: “Cuối cùng, cuối cùng để cho tôi gặp được ông rồi, tôi thật sự rất vui mừng, rất vui mừng, trăm năm qua, tôi đã từng nhiều lần suy nghĩ cách để hành hạ ông, lần này, tôi phải dùng từng cái ở trên người ông! Tôi muốn ông sống không bằng chết!”
Một con rồng dài màu đen từ phía sau lưng Cổ Vũ Thanh bay lên, bay thẳng đến Lý Dung Tài đang ở giữa không trung.
Thấy Cổ Vũ Thanh vẫn không nhịn được mà ra tay, Lam Vân Dương thở dài: “Ôi, tuy là bạn lâu năm gặp nhau, lế ra nên uống vài ly, nhưng trước khi uống rượu, hay là mọi người hoạt động gân cốt một chút, vừa hay tôi cũng muốn nhìn thấy Võ Đế thế giới này rốt cuộc đã bước vào một cảnh giới như thế nào rồi”
Trong tay Lam Vân Dương đột nhiên xuất hiện một thanh trường đao tinh thể tuyết màu trắng, ông ta cùng với Cổ Vũ Thanh hai người một đen một trắng, hai loại phong cách hoàn toàn không giống nhau, nhưng lại hùng mạnh giống nhau.
Hội Thần Ẩn và Phản Tổ Minh sớm đã âm thầm liên kết với nhau, bây giờ hai người Lam Vân Dương và Cổ Vũ Thanh cùng nhau ra tay, Donald sao lại có thể mặc kệ ngồi xem.
“Tiếng tăm Võ Đế trong những năm gần đây thật sự là vang dội như sấm bên tai, không biết lão già khọm tôi đây còn là đối thủ của ông hay không nữa” Một thanh pháp trượng thần thánh biến hoá ra ở trước người Donald.
“Thú vị” Thánh chủ thế giới thần thánh cười lên một tiếng: “Loại chuyện đánh nhau này sao lại không mang tôi theo, nếu ba người các ông đã là một nhà, vậy thì tôi đứng ở bên phía Dung Tài.”
“Chư vị, đi lên đánh được rồi” Lý Dung Tài nhìn bầu trời một cái, sau đó thân hình lại giương cao một lần nữa.
Tất cả mọi người đều ngầm hiểu xông lên trên cao, ngày hôm nay vốn quang đãng, hoàn toàn không có mây, nhưng rất nhanh đã nhìn thấy mây đen bắt đầu hiện ra trên bầu trời hòn đảo.
Những người ngồi ở bên trong đại sảnh lâu đài cổ cũng chú ý đến những thay đổi này, hơi thở lớn mạnh từ bên trên truyền đến khiến cho bọn họ cảm thấy hồi hộp.
Bóng râm màu đen đã bao phủ khắp hòn đảo, mọi người đứng ở trên hòn đảo nhìn lên không trung.
“Chuyện gì vậy? Đột nhiên thời tiết thay đổi rồi?”
“Đây là dấu hiệu báo trước của cơn bão sắp đến đó”
“Rắc rắc!”
Một tia chớp cắt ngang mây đen, mang theo một luồng tia điện.
Một thành viên Cửu Mệnh không tự chủ được mà sợ run cả người, sau đó than thở: “So sánh với sức mạnh của thiên nhiên này, chúng ta thật sự tỏ ra quá yếu ớt rồi”
“Sức mạnh của thiên nhiên? Thật là thiếu hiểu biết.” Một người cười khẩy thành tiếng: “Đây rõ ràng là hiện tượng kỳ lạ xuất hiện do cường giả Ngự Khí cao nhất đang quyết đấu”
“Cái gì!” Sắc mặt của thành viên Cửu Mệnh này bỗng nhiên thay đổi: “Anh nói đây là do con người làm ra?”
“Đương nhiên” Người nói chuyện đó là một cao thủ Ngự Khí, hai tay anh ta khoanh ở trước ngực, vẻ mặt ngạo nghễ nói: “Chúng tôi sau khi nắm vững khí có thể không ngừng lớn mạnh, đạp lên không trung mà đi, gây ra cảnh tượng kỳ dị trong trời đất cũng chỉ là chuyện đơn giản mà thôi”
“Điều này sao có thể!” Trên mặt của thành viên Cửu Mệnh này hiện đầy kinh hãi: “Con người sao có thể đạp lên không trung mà đi, sao có thể gây ra cảnh tượng kỳ dị trong trời đất!”
“Chà” Cao thủ Ngự Khí cười khẩy: “Cậu không biết không có nghĩa là không tồn tại, thế giới này có quá nhiều chuyện cậu không hiểu rồi, ngay cả toàn cảnh của thế giới này cũng không có cách nào nhìn thấy, dựa vào cái gì mà đi nói hiểu biết sự huyền ảo của thế giới này?”
Cổ Vũ Thanh đứng ở bên dưới không trả lời, ánh mắt của ông ta vẫn luôn khoá chặt trên người Lý Dung Tài, có thể thấy trên cơ thể Cổ Vũ Thanh càng lúc càng bốc lên nhiều khí đen.
“Cổ Vũ Thanh” Lam Vân Dương cau mày: “Đi, đi xử lý chuyện khác”
Cổ Vũ Thanh vẫn không trả lời, các khí đen từ trên người ông ta bốc lên, tạo thành một cây giáo màu đen như có kết cấu vật chất ở trước người ông ta, cây giáo đen như mực được Cổ Vũ Thanh cầm trong tay.
“Lý Dung Tài, tôi thật sự đợi ngày này đã quá lâu rồi! Trăm năm! Đúng trăm năm!” Cổ Vũ Thanh ngửa mặt lên trời gào lên: “Cuối cùng, cuối cùng để cho tôi gặp được ông rồi, tôi thật sự rất vui mừng, rất vui mừng, trăm năm qua, tôi đã từng nhiều lần suy nghĩ cách để hành hạ ông, lần này, tôi phải dùng từng cái ở trên người ông! Tôi muốn ông sống không bằng chết!”
Một con rồng dài màu đen từ phía sau lưng Cổ Vũ Thanh bay lên, bay thẳng đến Lý Dung Tài đang ở giữa không trung.
Thấy Cổ Vũ Thanh vẫn không nhịn được mà ra tay, Lam Vân Dương thở dài: “Ôi, tuy là bạn lâu năm gặp nhau, lế ra nên uống vài ly, nhưng trước khi uống rượu, hay là mọi người hoạt động gân cốt một chút, vừa hay tôi cũng muốn nhìn thấy Võ Đế thế giới này rốt cuộc đã bước vào một cảnh giới như thế nào rồi”
Trong tay Lam Vân Dương đột nhiên xuất hiện một thanh trường đao tinh thể tuyết màu trắng, ông ta cùng với Cổ Vũ Thanh hai người một đen một trắng, hai loại phong cách hoàn toàn không giống nhau, nhưng lại hùng mạnh giống nhau.
Hội Thần Ẩn và Phản Tổ Minh sớm đã âm thầm liên kết với nhau, bây giờ hai người Lam Vân Dương và Cổ Vũ Thanh cùng nhau ra tay, Donald sao lại có thể mặc kệ ngồi xem.
“Tiếng tăm Võ Đế trong những năm gần đây thật sự là vang dội như sấm bên tai, không biết lão già khọm tôi đây còn là đối thủ của ông hay không nữa” Một thanh pháp trượng thần thánh biến hoá ra ở trước người Donald.
“Thú vị” Thánh chủ thế giới thần thánh cười lên một tiếng: “Loại chuyện đánh nhau này sao lại không mang tôi theo, nếu ba người các ông đã là một nhà, vậy thì tôi đứng ở bên phía Dung Tài.”
“Chư vị, đi lên đánh được rồi” Lý Dung Tài nhìn bầu trời một cái, sau đó thân hình lại giương cao một lần nữa.
Tất cả mọi người đều ngầm hiểu xông lên trên cao, ngày hôm nay vốn quang đãng, hoàn toàn không có mây, nhưng rất nhanh đã nhìn thấy mây đen bắt đầu hiện ra trên bầu trời hòn đảo.
Những người ngồi ở bên trong đại sảnh lâu đài cổ cũng chú ý đến những thay đổi này, hơi thở lớn mạnh từ bên trên truyền đến khiến cho bọn họ cảm thấy hồi hộp.
Bóng râm màu đen đã bao phủ khắp hòn đảo, mọi người đứng ở trên hòn đảo nhìn lên không trung.
“Chuyện gì vậy? Đột nhiên thời tiết thay đổi rồi?”
“Đây là dấu hiệu báo trước của cơn bão sắp đến đó”
“Rắc rắc!”
Một tia chớp cắt ngang mây đen, mang theo một luồng tia điện.
Một thành viên Cửu Mệnh không tự chủ được mà sợ run cả người, sau đó than thở: “So sánh với sức mạnh của thiên nhiên này, chúng ta thật sự tỏ ra quá yếu ớt rồi”
“Sức mạnh của thiên nhiên? Thật là thiếu hiểu biết.” Một người cười khẩy thành tiếng: “Đây rõ ràng là hiện tượng kỳ lạ xuất hiện do cường giả Ngự Khí cao nhất đang quyết đấu”
“Cái gì!” Sắc mặt của thành viên Cửu Mệnh này bỗng nhiên thay đổi: “Anh nói đây là do con người làm ra?”
“Đương nhiên” Người nói chuyện đó là một cao thủ Ngự Khí, hai tay anh ta khoanh ở trước ngực, vẻ mặt ngạo nghễ nói: “Chúng tôi sau khi nắm vững khí có thể không ngừng lớn mạnh, đạp lên không trung mà đi, gây ra cảnh tượng kỳ dị trong trời đất cũng chỉ là chuyện đơn giản mà thôi”
“Điều này sao có thể!” Trên mặt của thành viên Cửu Mệnh này hiện đầy kinh hãi: “Con người sao có thể đạp lên không trung mà đi, sao có thể gây ra cảnh tượng kỳ dị trong trời đất!”
“Chà” Cao thủ Ngự Khí cười khẩy: “Cậu không biết không có nghĩa là không tồn tại, thế giới này có quá nhiều chuyện cậu không hiểu rồi, ngay cả toàn cảnh của thế giới này cũng không có cách nào nhìn thấy, dựa vào cái gì mà đi nói hiểu biết sự huyền ảo của thế giới này?”