Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2070
Chương 2070:
“Tìm thấy thằng nhãi kia chưa?”
“Vẫn chưa thấy!”
“Truyền thừa Lâu Lan mở ra cũng đồng thời cần vật dẫn chính là máu huyết của hậu duệ Lâu Lan, nếu tìm không thấy anh ta, truyền thừa này không có cách nào mở rai”
“Thằng nhãi kia lỉnh nhanh như cá chạch vậy, vô cùng giảo hoạt”
“Giảo hoạt đến mấy cũng phải bắt được anh ta! Chủ thượng đã giao phó rồi, không tiếc bất kỳ giá nào, truyền thừa Lâu Lan và truyền thừa Tây Hạ đều phải lấy về tay, đây đối với Phản Tổ Minh chúng ta mà nói là cực kỳ quan trọng! Hiện tại sai người lục soát trong huyện, từng bước mở rộng phạm vi lục soát, cho dù là lật tung toàn bộ Đông Hòa lên cũng phải bắt được thằng nhãi kia!”
Huyện thành cách di chỉ Lâu Lan không xa, người cao một mét bảy, dáng người trắng nõn mập mạp, trong tay ôm lấy một bao khoai tây chiên, quần áo rách rưới, nhìn mặt có vẻ tâm hai mươi tuổi, gặp người liền hỏi: “Anh trai này, anh có biết được Tiên liên ở đâu không? Tôi tìm anh ta có việc, mộ tổ nhà chúng tôi bị người bới.”
Bị hỏi chính là một người đàn ông trung niên đang khiêng cuốc, mới từ trong ruộng trở về, nhìn qua chàng trai mập mạp giống như tên ngốc, chép miệng: “Cút! Tiên liên? Tôi còn có tiên đan đấy! Đồ đần!
Anh Mập trắng trẻo bị chửi khẽ run rẩy, nhanh như chớp liền chạy xa.
Ở trong địa phận Tỉnh Mới, một thế lực vô danh đang nghe ngóng bốn phía tìm một người, hình thành thiên la địa võng lục soát, sắp lan ra khắp Đông Hòa, có một loại cảm giác không tìm được thề không bỏ qua.
Cùng lúc đó, rất nhiều thế lực luyện khí giả cũng nhao nhao chạy tới Đông Hòa, chuyện liên quan tới việc khai quật được truyền thừa Tây Hạ đã triệt để truyền ra ngoài.
Đâu là truyền thừa được khai quật đầu tiên trong thời cận đại, tất nhiên dẫn tới sự chú ý của nhiều bên.
Hội Thần Ẩn cũng phái người đến Đông Hòa, liên quan tới việc hậu duệ Tây Hạ Dương Quốc Hưng nổi nóng với người bình thường, cũng muốn ở lần này đưa ra phán quyết.
Đông Hòa, một thành thị xa xôi nho nhỏ ở Châu Xuyên, lúc này trở thành nơi được các thế lực lớn trên thế giới chú ý đến.
Cung điện dưới đất Tây Hạ, đã sớm bị Cửu Cục tiếp nhận, bên ngoài tháp chứa truyền thừa Tây Hạ cũng đứng đầy người của Cửu Cục, muốn xông vào, trừ phi giải quyết toàn bộ những người này của Cửu Cục, nếu không thì không còn bất kỳ biện pháp nào khác.
Cửu Cục cho Dương Đức Phi thời gian ba ngày đảo mắt đã qua, các thế lực lớn đều đã tề tụ ở Châu Xuyên.
Bên trong một biệt thự sang trọng ở Châu Xuyên.
Dương Quốc Hưng nằm ở trên giường, trên cơ thân quấn đầy băng gạc.
Dương Đức Phi ngồi tại bên giường, sắc mặt nghiêm túc nhìn Dương Quốc Hưng.
Trong nháy mắt Dương Quốc Hưng đã hôn mê gần hai ngày mở mắt, giọng của Dương Đức Phi vang lên: “Cậu chủ, cậu đã tỉnh”
Dương Quốc Hưng cảm nhận được đau đớn từ trên cơ thể truyền, mắt đầy hận thù nói: “Trương Thác đâu! Tôi muốn anh ta phải chết!”
Làng Thượng Thủy, trong một biệt thư gia đình.
Trương Thác đã ngồi trên ghế sa lon bốn mươi tám tiếng chậm rãi mở mắt ra. Sau khi anh về đến nhà cho đến bây giờ vẫn luôn ngồi đây, không động đậy. Anh không ngủ cũng không trầm tư chỉ một mực tự xem lại bản thân rốt cuộc xảy ra vấn đề ở chỗ nào chứ.
Từ lúc Trương Thác bước vào Phú Thần đến nay, đã cẩn thận kiểm tra sức khỏe của mình như vậy, cảnh giới Phú Thần thực lực mạnh mẽ, cũng thực sự khiến Trương Thác phát hiện ra nhiều nơi khác nhau.
Trương Thác có giác được một chút khí của mình bị tiêu tán, lại vì bản thân buồn phiền mà xuất hiện thay đổi, chỉ là thay đổi rất ít. Nếu không phải Trương Thác ở tại nơi này bình tĩnh xem xét suốt bốn mươi tám tiếng đồng hồ, chỉ sợ cho anh nhiều thời gian hơn cũng không thể phát hiện được điều gì.
“Tìm thấy thằng nhãi kia chưa?”
“Vẫn chưa thấy!”
“Truyền thừa Lâu Lan mở ra cũng đồng thời cần vật dẫn chính là máu huyết của hậu duệ Lâu Lan, nếu tìm không thấy anh ta, truyền thừa này không có cách nào mở rai”
“Thằng nhãi kia lỉnh nhanh như cá chạch vậy, vô cùng giảo hoạt”
“Giảo hoạt đến mấy cũng phải bắt được anh ta! Chủ thượng đã giao phó rồi, không tiếc bất kỳ giá nào, truyền thừa Lâu Lan và truyền thừa Tây Hạ đều phải lấy về tay, đây đối với Phản Tổ Minh chúng ta mà nói là cực kỳ quan trọng! Hiện tại sai người lục soát trong huyện, từng bước mở rộng phạm vi lục soát, cho dù là lật tung toàn bộ Đông Hòa lên cũng phải bắt được thằng nhãi kia!”
Huyện thành cách di chỉ Lâu Lan không xa, người cao một mét bảy, dáng người trắng nõn mập mạp, trong tay ôm lấy một bao khoai tây chiên, quần áo rách rưới, nhìn mặt có vẻ tâm hai mươi tuổi, gặp người liền hỏi: “Anh trai này, anh có biết được Tiên liên ở đâu không? Tôi tìm anh ta có việc, mộ tổ nhà chúng tôi bị người bới.”
Bị hỏi chính là một người đàn ông trung niên đang khiêng cuốc, mới từ trong ruộng trở về, nhìn qua chàng trai mập mạp giống như tên ngốc, chép miệng: “Cút! Tiên liên? Tôi còn có tiên đan đấy! Đồ đần!
Anh Mập trắng trẻo bị chửi khẽ run rẩy, nhanh như chớp liền chạy xa.
Ở trong địa phận Tỉnh Mới, một thế lực vô danh đang nghe ngóng bốn phía tìm một người, hình thành thiên la địa võng lục soát, sắp lan ra khắp Đông Hòa, có một loại cảm giác không tìm được thề không bỏ qua.
Cùng lúc đó, rất nhiều thế lực luyện khí giả cũng nhao nhao chạy tới Đông Hòa, chuyện liên quan tới việc khai quật được truyền thừa Tây Hạ đã triệt để truyền ra ngoài.
Đâu là truyền thừa được khai quật đầu tiên trong thời cận đại, tất nhiên dẫn tới sự chú ý của nhiều bên.
Hội Thần Ẩn cũng phái người đến Đông Hòa, liên quan tới việc hậu duệ Tây Hạ Dương Quốc Hưng nổi nóng với người bình thường, cũng muốn ở lần này đưa ra phán quyết.
Đông Hòa, một thành thị xa xôi nho nhỏ ở Châu Xuyên, lúc này trở thành nơi được các thế lực lớn trên thế giới chú ý đến.
Cung điện dưới đất Tây Hạ, đã sớm bị Cửu Cục tiếp nhận, bên ngoài tháp chứa truyền thừa Tây Hạ cũng đứng đầy người của Cửu Cục, muốn xông vào, trừ phi giải quyết toàn bộ những người này của Cửu Cục, nếu không thì không còn bất kỳ biện pháp nào khác.
Cửu Cục cho Dương Đức Phi thời gian ba ngày đảo mắt đã qua, các thế lực lớn đều đã tề tụ ở Châu Xuyên.
Bên trong một biệt thự sang trọng ở Châu Xuyên.
Dương Quốc Hưng nằm ở trên giường, trên cơ thân quấn đầy băng gạc.
Dương Đức Phi ngồi tại bên giường, sắc mặt nghiêm túc nhìn Dương Quốc Hưng.
Trong nháy mắt Dương Quốc Hưng đã hôn mê gần hai ngày mở mắt, giọng của Dương Đức Phi vang lên: “Cậu chủ, cậu đã tỉnh”
Dương Quốc Hưng cảm nhận được đau đớn từ trên cơ thể truyền, mắt đầy hận thù nói: “Trương Thác đâu! Tôi muốn anh ta phải chết!”
Làng Thượng Thủy, trong một biệt thư gia đình.
Trương Thác đã ngồi trên ghế sa lon bốn mươi tám tiếng chậm rãi mở mắt ra. Sau khi anh về đến nhà cho đến bây giờ vẫn luôn ngồi đây, không động đậy. Anh không ngủ cũng không trầm tư chỉ một mực tự xem lại bản thân rốt cuộc xảy ra vấn đề ở chỗ nào chứ.
Từ lúc Trương Thác bước vào Phú Thần đến nay, đã cẩn thận kiểm tra sức khỏe của mình như vậy, cảnh giới Phú Thần thực lực mạnh mẽ, cũng thực sự khiến Trương Thác phát hiện ra nhiều nơi khác nhau.
Trương Thác có giác được một chút khí của mình bị tiêu tán, lại vì bản thân buồn phiền mà xuất hiện thay đổi, chỉ là thay đổi rất ít. Nếu không phải Trương Thác ở tại nơi này bình tĩnh xem xét suốt bốn mươi tám tiếng đồng hồ, chỉ sợ cho anh nhiều thời gian hơn cũng không thể phát hiện được điều gì.